Từng tháng cứ từ từ trôi qua, mỗi ngày vẫn rảnh rỗi không có việc gì làm.
Garlock thấy Á Lai dạo này có vẻ lười biếng hơn xưa, tâm ngứa ngáy, mắt phát sáng, nhưng lại càng lo cho sức khỏe của y.
Clare vốn là bác sĩ, nên Garlock yêu cầu cậu kiểm tra sức khỏe định kì cho Á Lai.
Đố i với chuyện này tất nhiên làm cậu kinh hỉ, việc này đồng nghĩa với Garlock cho cậu một cơ hội, cậu biết Garlock vẫn chán ghét cậu như trước, chẳng qua hắnlà Eden bảo chủ nên không thể không suy nghĩ cho đại cục, hơn nữa cũng là nể mặt Lôi Khăn Đức.
Á Lai trướ c giờ vẫn rất có trách nhiệm với thân thể này, kiên nhẫn phối hợp với Clare trong đủ kiểu kiểm tra, nhưng thái độ bên ngoài của y vẫn không thay đổi được nhận thức đã khắc sâu vào tâm Clare.
Clare chỉ cần nhìn sơ qua vết sẹo ở cổ tay Á Lai, là một bác sĩ cậu hiểu được nguyên nhân, không hỏi nhiều, nhưng trong lòng vẫn bất giác run lên.
Thú nhân đế quốc lấy sinh mệnh vi tôn, không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không cướp đoạt bất kì quyền sinh tồn nào của bất cứ ai, huống chi là của bản thân mình, rất khó tưởng tượng được trước kia Á Lai đã trải qua chuyện gì mới có thể làm ra hành động mất hết ý chí như vậy.
Nhưng mà, hết thảy đều đã là quá khứ, mình hiện tại nên quan tâm chính là Á Lai ở ngay trước mắt, ―Gần đây ngài dễ bị mệt, phải không?‖
Á Lai gật đầu, ―Tôi đang tăng cường tập huấn.‖
―Tập huấn cái gì?‖ Clare hỏi.
Á Lai trực tiếp dẫn cậuđến phòng làm việc.
Garlock đương nhiên luôn cấp cho Á Lai nhữ ng thứ tốt nhất, cho nên căn phòng trước mắt này rất rộng lớn sáng sủa, đầy đủ tiện nghi, bất quá có một góc vẫn có chút không hòa hợp.
Á Lai cầm một quả tạ giơ lên hạ xuống, cuối cùng vỗ vỗ bụng mình, quay lại nói: ―Mục tiêu, sáu múi.‖
Clare rốt cụccũng biết nguyên nhân, nhưng là một bác sĩ chuyên nghiệp, cậu đoán mấy dụng cụ rèn luyện hình dáng cổ quái này cũng không phải dụng cụ tốt nhất.
Nghe Clare giải thích xong, Á Lai lôi ra một cuốn sách dài, hỏi: ―Tôi muốn học loại kĩ thuật vật lộn này, ngài nghĩ có hợp không?‖
Clare chỉ vào tên tác giả cho Á Lai nhìn kĩ, nhịn không được trên mặt hiện chút ý cười.
Á Lai trừng hai mắt, bất khả tư nghị nhìn người trước mắt, kích động nói: ―Ngài viết cuốn sách này?‖
Quý tộc luôn thích cảm giác vinh dự, Clare không chút che giấu tự hào, ―Có muốn tự nhìn một chút không?‖
Á Lai khẩn cấp, thật đúng là không thể nhìn người qua tướng mạo mà!
Đi ra nơi rộng rãi hơn, Clare cởi áo khoát đứng trên bãi cỏ xanh um mềm mại.
Á Lai líu lưỡi, nhìn nhữ ngđường cong trên cơ thể, vừa thấy đã biết là có thường xuyên rèn luyện, trách không được có thể thuận lợi sinh ra một đứa bé khỏe mạnh, mình so với người ta chỉ như một con gà trụi lông thôi.
Clare hành lễ với người bồi luyện xong, mâu quang chợt tắt nhanhchóng ra quyền.
Ngươi tới ta đi, những chiêu thức khó tưởng tượng, toàn bộ đều rất thực dụng trong công kích và phòng thủ.
Qua mấy chiêu, Clare vật ngã đối phương trên mặt đất, luận bàn chấm dứt.
Á Lai tốt bụng hỏi một chút ngừơi kia tuy bại nhưng vẫn vinh quang, ―Có đau không?‖ (à chỗ này là Clare kiếm một người bồi luyện diễn cho Á Lai xem nha ~~ tại chỗ này không nhắc tới nên có chút khó hiểu.)
Sau khi đợi đối phương trả lời thực ra rất đau xong, ynói với Clare: ―Thỉnh ngài chỉ giáo.‖
Clare suy nghĩ một chút, nói: ―Có thể, bất quá ngài phải đáp ứng tôi một điều kiện.‖
. . . . . . . . Á Lai niêm thư xong để cho người hầu gởi cho Clare, không phải làm bạn qua thư sao, mình thật sự kiếm được một người a.
Garlock sờ sờ đầu y, ―Em thật sự quyết định?‖
Ánh mắt Á Lai kiên định, ―Ừ, chờ tôi học xong, tôi sẽ không để cho người khác tùy tiện chiếm tiện nghi.‖ Hé miệng nhìn về cánh tay đang vuốt ve hai má của mình.
Garlock không quan tâm vẫn tiếp tục sỗ sàng, ―Tốt.‖ Phản kháng cũng là một loại tình thú.
Á Lai nhìn Garlock biến thú hình nằm trên sàn nhà bên giường mình, trong lòng có chút băn khoăn, đối phương đã dùng chính năng lượng của bản thân đề giúp mình hồi phục sức khỏe.
Garlock là cố ý, sinh mệnh lực của thú nhân không đơn giản như Á Lai tưởng tượng, nhưng hắn rấthưởng thụ biểu tình áy náy của Á Lai, lúc này cũng đoán được hàm ý trên mặt của Á Lai, trêu đùa: ―Không sao cả, em có thể hôn tôi một cái để biểu đạt lòng biết ơn.‖
Á Lai quyết định đi ngủ, trong phòng ngoài y ra thì chỉ còn không khí để thở thôi!
. . . . . . .
An An đêm nay có hơi ầm ĩ, Clare phủ thêm áo ngủ ôm bé đi qua đi lại trong phòng ngủ.
Lôi Khăn Đức ngồi bên giường, ―Em quyết địnhà?‖ Clare trả lời: ―Đúng vậy, Á Lai là người có cách giáo dục phi thường vĩ đại, Ngải Phàm có thể kết giao bằng hữu với người như vậy là một chuyện rất vinh dự.‖
Lôi Khăn Đức nói: ―Em quá mức bảo hộ Ngải Phàm.‖
Clare không đồng ý nói: ―Khi song thân của em qua đờ i, nếu không nhờ gia đình Ngải Phàm thì em đã bị đám thân thích tham lam kia ăn đến không còn một mảnh, hiện tại Ngải Phàm vừa mới trưởng thành thì gặp phải cảnh ngộ như em năm đó, em tuyệt đối sẽ không để người khác thương tổn cậu ấy.‖
Lôi Khăn Đức nói: ―Em muốn để Ngải Phàm nhập tịch Eden bảo?‖
Clare nói: ―Đương nhiên, em biế t Ngải Phàm khó giữ được những thứ chú lưu lại, nếu để cho người khác mưu lợi không bằng giao cho Eden bảo, nhưng Garlock có ý muốn giải quyết sao? Lúc trước chuyện hiểu lầm giữa em và Lôi Mạn, Ngải Phàm cậu ấy. . . . . .. . . . . . ―
Lôi Khăn Đức nói: ―Hiệ n tại đã khác xưa, Garlock đã gặp người có thể cảnh tỉnh mình, huống chi bảo chủ Eden bảo phải suy nghĩ cho lợi ích của gia tộc.‖ Cơ hội chỉ có thể gặp không thể cầunày Garlock tuyệt đối sẽ không bỏ qua, nhân mạch do tông phụ Ngải Phảm để lại chính là thứ Eden bảo muốn.
Clare là người thông minh, hỏi: ―Có phải Á Lai đã bị rất nhiều người mơ ước không?‖
Lôi Khăn Đức không phủ nhận, có một vài người không phải chỉ cần khiêm tốn là có thể che dấu đi tài năng, nếu như hắn và Garlock đoán không sai thì lần thi đấu nghệ thuật này thanh danh của Á Lai sẽ cực kì vang dội.
―Á Lai có thể gặp nguy hiểm không?‖ Clare không khỏi có chút lo lắng. ―Sẽ không, Garlock sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.‖ Lôi Khăn Đức thâm ý cười.
Sáng hôm sau, một bản văn kiện được đặt trước mặt Á Lai.
Garlock hôm nay nghỉ ngơi, cho nên tâm trạng rất tốt, nếu Á Lai chịu kí tên thì tâm trạng của hắncàng tốt hơn nữa.
Á Lai đẩy mắt kính, ―Để tôi suy nghĩ thêm một chút.‖
Garlock vô cùng khoan dung, ―Tôi cho em một ngày.‖ Không quên bổ sung thêm một câu, ―Tin rằng em sẽ đưa ra quyết định chính xác.‖. Hiểu theo một cách khác, đây cũng được xem là uy hiếp.
Á Lai quay lại phòng khóa cửa, lấy tất cả những văn kiện có liên quan đến mình ra, thận trọng chọn lựa.
Vốn vẫn cố gắng đếm ngược từng ngày chờ hết hạn hợp đồng gia sư bất hợp lí này, chờ đến ngày được tự do, kết quả giờ lại xuất hiện thêm một bản.
Xem ra là đạ i quý tộc muốn thông báo rõ với người ngoài, có lòng chú ý một chút sẽ nhận ra ngay, Á Lai cũng thừa nhận trước đây mình quá ngây thơ rồi, chỉ nghĩ đến hoàn thành giấc mộng, không hề nhận ra rằng những hành động vô tình của mình lại đang đem lại lợi ích, hơn nữa còn là một lợi ích vô cùng nguy hiểm.
Có giai cấp thì có bất công.
B ản thân có giá trị là một chuyện tốt, nhưng lại không đủ thực lực để bảo vệ giá trị của mình thì lại không phải là chuyện tốt gì, sẽ giống như đứa nhỏ ba tuổi ôm tiền đi chợ.
Y hi ện tại mới nhận ra giờ mình như cánh bồ công anh phiêu dạt trong gió, vạn nhất thật sự bị người ta đoạt lấy, ngươi một chút ta một chút, mũ lông của mình một khi bị kéo xuống lầy, thì khẳng định chuyện ngã chết là không thể nghi ngờ, mà cái đám người đó cùng lắm chỉ cảm thấy đáng tiếc thở dài một tiếng, cũng có thể ngay cả mắt cũng không thèm chớp một cái.
Tiểu Lôi Mạn gõ gõ cửa, đã đến giờ học tập cùng thầy rồi nha.
Á Lai xấ u xa lấy hai tay niết khuôn mặt bầu bĩnh của đứa nhỏ, mọi chuyện cứ để nó đến từ từ, hoàn cảnh đáng buồn của mình không hề liên quan đến vật nhỏ trước mắt này.
Tiểu Lôi Mạn bị niết đau, hai mắt bắt đầu rưng rưng, nhưng bởi vì tôn kính thầy giáo nên không dám tùy tiện giãy dụa.
Á Lai bực nha, buông tay ra, ―Đau đến thế sao không biết cự tuyệt.‖
Tiểu Lôi Mạn ủy khuất nói: ―Thầy làm gì cũng đúng.‖
Á Lai thật sự bất đắc dĩ, yđều đã cố gắng hết sức, sao giáo dục vẫn thất bại vậy. . . . .
Barret hàn huyên cùng Lôi Khăn Đức hai câu liền lấy cớ rời đi.
Lôi Khăn Đức cũng hiểu rõ có một số việc không thể một sớm một chiều có thể thay đổi được.
Barret xoay người đi vào thư phòng củ a Garlock, gặp người cũng không nói gì, trực tiếp lấy ra con lật đật vốn muốn đưa cho Tiểu Lôi Mạn đặt mạnh lên thư án phát ra một chuỗi âm thanh xột xoạt, sau đó con lật đật lắc lư lắc lư trên bàn.
Garlock nói: ―Có chuyện muốn nói thì đừng chịu đựng.‖ Barret bĩu môi, ―Lại bị anh phát hiện, vốn ban đầu muốn làm một vật cản lớn của lão hỗn đản kia.‖
Garlock chưa nói gì, hắn biết Barret không chấp nhận chuyện của Lôi Khăn Đức và Clare, trong đó còn có nguyên nhân là tông phụ và chú của vị Clare kia đã từng cho Eden bảo một vố to trong chuyện làm ăn, mà cũng vừa lúc Barret chỉ mới tiếp xúc với thương hội gia tộc nên bị đả kích rất lớn, cho nên mãi đến bây giờ vẫn còn ghi hận trong lòng. Không thể không thừa nhận, trong buôn bán thì kinh nghiệm lâu năm chính là mấu chốt trí mạng.
Barret đột nhiên hất mái tóc màu rám nắng khóe miệ ng cong cong nở nụ cười, ―Anh nói xem, lão hỗn đản nếu biết chuyện tài sản trước lúc chết lão liều mạng che chở để giữ cho đứa con mình nay lại vào tay Eden bảo, thì có thể tức giận đến bật nắp quan tài đi ra không?‖
―Tố t lắm.‖ Garlock biết Barret ngoài miệng chiếm tiện nghi nhưng thật ra trong lòng vẫn rất kính nể vị trưởng bối thủ đoạn cao minh kia, lại nói tiếp: ―Tôi quyết định không mang theo Á Lai tham dự thành thú lễ của Lôi Mạn.‖
Barret ngẩng đầu rồi lại cúi đầu, ―Anh chính là gia chủ, anh nói cái gì thì là cái đó.‖ Rõ ràng là có ý không đồng ý.
Garlock nói: ―Cậu biết vì sao năm đó á phụ lại chỉ định tôi nhận chức Eden bảo chủ không?‖
Barret gãi đầu, ―Làm sao tôi biế t chứ, á phụ dẫn anh vào mật thất nói riêng, sau đó anh trầm mặc từ từ đi ra. Phải rồi, anh cũng đừng hòng nói với tôi là anh tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, không phải là do đến quốc có biến động, không phải ngươi nói đứa nhỏ đặt chỗ Lôi Khăn Đức so với ở bên anh thì an toàn hơn sao, Clare lại làm cho chuyện như vậy xảy ra, anh cũng là thuận tay đẩy thuyền, bất quá, thật ra anh lại yên tâm đem Á Lai thời thời khắc khắc giữ bên người.‖
Garlock nhíu mày, ―Chuyện lúc trước tôi không nói, cho dù bây giờ tôi buông tay, quyền nuôi nấng đứa nhỏ vẫn nằm trong tay tôi, nhưng chỉ cần tôi buông lỏng tay một chút, cậu nghĩ Á Lai sẽ làm gì không?‖
R ời đi Eden bảo hồi lâu, Barret đột nhiên phản ứng lại, Garlock không phải là người dễ nói chuyện như vậy, cho dù Á Lai không đi cùng tiểu Lôi Mạn, ừm, không chừng Garlock đang có thủ đoạn gì đó.
. . . . . . .
Từng tháng cứ từ từ trôi qua, mỗi ngày vẫn rảnh rỗi không có việc gì làm.
Garlock thấy Á Lai dạo này có vẻ lười biếng hơn xưa, tâm ngứa ngáy, mắt phát sáng, nhưng lại càng lo cho sức khỏe của y.
Clare vốn là bác sĩ, nên Garlock yêu cầu cậu kiểm tra sức khỏe định kì cho Á Lai.
Đố i với chuyện này tất nhiên làm cậu kinh hỉ, việc này đồng nghĩa với Garlock cho cậu một cơ hội, cậu biết Garlock vẫn chán ghét cậu như trước, chẳng qua hắnlà Eden bảo chủ nên không thể không suy nghĩ cho đại cục, hơn nữa cũng là nể mặt Lôi Khăn Đức.
Á Lai trướ c giờ vẫn rất có trách nhiệm với thân thể này, kiên nhẫn phối hợp với Clare trong đủ kiểu kiểm tra, nhưng thái độ bên ngoài của y vẫn không thay đổi được nhận thức đã khắc sâu vào tâm Clare.
Clare chỉ cần nhìn sơ qua vết sẹo ở cổ tay Á Lai, là một bác sĩ cậu hiểu được nguyên nhân, không hỏi nhiều, nhưng trong lòng vẫn bất giác run lên.
Thú nhân đế quốc lấy sinh mệnh vi tôn, không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không cướp đoạt bất kì quyền sinh tồn nào của bất cứ ai, huống chi là của bản thân mình, rất khó tưởng tượng được trước kia Á Lai đã trải qua chuyện gì mới có thể làm ra hành động mất hết ý chí như vậy.
Nhưng mà, hết thảy đều đã là quá khứ, mình hiện tại nên quan tâm chính là Á Lai ở ngay trước mắt, ―Gần đây ngài dễ bị mệt, phải không?‖
Á Lai gật đầu, ―Tôi đang tăng cường tập huấn.‖
―Tập huấn cái gì?‖ Clare hỏi.
Á Lai trực tiếp dẫn cậuđến phòng làm việc.
Garlock đương nhiên luôn cấp cho Á Lai nhữ ng thứ tốt nhất, cho nên căn phòng trước mắt này rất rộng lớn sáng sủa, đầy đủ tiện nghi, bất quá có một góc vẫn có chút không hòa hợp.
Á Lai cầm một quả tạ giơ lên hạ xuống, cuối cùng vỗ vỗ bụng mình, quay lại nói: ―Mục tiêu, sáu múi.‖
Clare rốt cụccũng biết nguyên nhân, nhưng là một bác sĩ chuyên nghiệp, cậu đoán mấy dụng cụ rèn luyện hình dáng cổ quái này cũng không phải dụng cụ tốt nhất.
Nghe Clare giải thích xong, Á Lai lôi ra một cuốn sách dài, hỏi: ―Tôi muốn học loại kĩ thuật vật lộn này, ngài nghĩ có hợp không?‖
Clare chỉ vào tên tác giả cho Á Lai nhìn kĩ, nhịn không được trên mặt hiện chút ý cười.
Á Lai trừng hai mắt, bất khả tư nghị nhìn người trước mắt, kích động nói: ―Ngài viết cuốn sách này?‖
Quý tộc luôn thích cảm giác vinh dự, Clare không chút che giấu tự hào, ―Có muốn tự nhìn một chút không?‖
Á Lai khẩn cấp, thật đúng là không thể nhìn người qua tướng mạo mà!
Đi ra nơi rộng rãi hơn, Clare cởi áo khoát đứng trên bãi cỏ xanh um mềm mại.
Á Lai líu lưỡi, nhìn nhữ ngđường cong trên cơ thể, vừa thấy đã biết là có thường xuyên rèn luyện, trách không được có thể thuận lợi sinh ra một đứa bé khỏe mạnh, mình so với người ta chỉ như một con gà trụi lông thôi.
Clare hành lễ với người bồi luyện xong, mâu quang chợt tắt nhanhchóng ra quyền.
Ngươi tới ta đi, những chiêu thức khó tưởng tượng, toàn bộ đều rất thực dụng trong công kích và phòng thủ.
Qua mấy chiêu, Clare vật ngã đối phương trên mặt đất, luận bàn chấm dứt.
Á Lai tốt bụng hỏi một chút ngừơi kia tuy bại nhưng vẫn vinh quang, ―Có đau không?‖ (à chỗ này là Clare kiếm một người bồi luyện diễn cho Á Lai xem nha ~~ tại chỗ này không nhắc tới nên có chút khó hiểu.)
Sau khi đợi đối phương trả lời thực ra rất đau xong, ynói với Clare: ―Thỉnh ngài chỉ giáo.‖
Clare suy nghĩ một chút, nói: ―Có thể, bất quá ngài phải đáp ứng tôi một điều kiện.‖
. . . . . . . . Á Lai niêm thư xong để cho người hầu gởi cho Clare, không phải làm bạn qua thư sao, mình thật sự kiếm được một người a.
Garlock sờ sờ đầu y, ―Em thật sự quyết định?‖
Ánh mắt Á Lai kiên định, ―Ừ, chờ tôi học xong, tôi sẽ không để cho người khác tùy tiện chiếm tiện nghi.‖ Hé miệng nhìn về cánh tay đang vuốt ve hai má của mình.
Garlock không quan tâm vẫn tiếp tục sỗ sàng, ―Tốt.‖ Phản kháng cũng là một loại tình thú.
Á Lai nhìn Garlock biến thú hình nằm trên sàn nhà bên giường mình, trong lòng có chút băn khoăn, đối phương đã dùng chính năng lượng của bản thân đề giúp mình hồi phục sức khỏe.
Garlock là cố ý, sinh mệnh lực của thú nhân không đơn giản như Á Lai tưởng tượng, nhưng hắn rấthưởng thụ biểu tình áy náy của Á Lai, lúc này cũng đoán được hàm ý trên mặt của Á Lai, trêu đùa: ―Không sao cả, em có thể hôn tôi một cái để biểu đạt lòng biết ơn.‖
Á Lai quyết định đi ngủ, trong phòng ngoài y ra thì chỉ còn không khí để thở thôi!
. . . . . . .
An An đêm nay có hơi ầm ĩ, Clare phủ thêm áo ngủ ôm bé đi qua đi lại trong phòng ngủ.
Lôi Khăn Đức ngồi bên giường, ―Em quyết địnhà?‖ Clare trả lời: ―Đúng vậy, Á Lai là người có cách giáo dục phi thường vĩ đại, Ngải Phàm có thể kết giao bằng hữu với người như vậy là một chuyện rất vinh dự.‖
Lôi Khăn Đức nói: ―Em quá mức bảo hộ Ngải Phàm.‖
Clare không đồng ý nói: ―Khi song thân của em qua đờ i, nếu không nhờ gia đình Ngải Phàm thì em đã bị đám thân thích tham lam kia ăn đến không còn một mảnh, hiện tại Ngải Phàm vừa mới trưởng thành thì gặp phải cảnh ngộ như em năm đó, em tuyệt đối sẽ không để người khác thương tổn cậu ấy.‖
Lôi Khăn Đức nói: ―Em muốn để Ngải Phàm nhập tịch Eden bảo?‖
Clare nói: ―Đương nhiên, em biế t Ngải Phàm khó giữ được những thứ chú lưu lại, nếu để cho người khác mưu lợi không bằng giao cho Eden bảo, nhưng Garlock có ý muốn giải quyết sao? Lúc trước chuyện hiểu lầm giữa em và Lôi Mạn, Ngải Phàm cậu ấy. . . . . .. . . . . . ―
Lôi Khăn Đức nói: ―Hiệ n tại đã khác xưa, Garlock đã gặp người có thể cảnh tỉnh mình, huống chi bảo chủ Eden bảo phải suy nghĩ cho lợi ích của gia tộc.‖ Cơ hội chỉ có thể gặp không thể cầunày Garlock tuyệt đối sẽ không bỏ qua, nhân mạch do tông phụ Ngải Phảm để lại chính là thứ Eden bảo muốn.
Clare là người thông minh, hỏi: ―Có phải Á Lai đã bị rất nhiều người mơ ước không?‖
Lôi Khăn Đức không phủ nhận, có một vài người không phải chỉ cần khiêm tốn là có thể che dấu đi tài năng, nếu như hắn và Garlock đoán không sai thì lần thi đấu nghệ thuật này thanh danh của Á Lai sẽ cực kì vang dội.
―Á Lai có thể gặp nguy hiểm không?‖ Clare không khỏi có chút lo lắng. ―Sẽ không, Garlock sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.‖ Lôi Khăn Đức thâm ý cười.
Sáng hôm sau, một bản văn kiện được đặt trước mặt Á Lai.
Garlock hôm nay nghỉ ngơi, cho nên tâm trạng rất tốt, nếu Á Lai chịu kí tên thì tâm trạng của hắncàng tốt hơn nữa.
Á Lai đẩy mắt kính, ―Để tôi suy nghĩ thêm một chút.‖
Garlock vô cùng khoan dung, ―Tôi cho em một ngày.‖ Không quên bổ sung thêm một câu, ―Tin rằng em sẽ đưa ra quyết định chính xác.‖. Hiểu theo một cách khác, đây cũng được xem là uy hiếp.
Á Lai quay lại phòng khóa cửa, lấy tất cả những văn kiện có liên quan đến mình ra, thận trọng chọn lựa.
Vốn vẫn cố gắng đếm ngược từng ngày chờ hết hạn hợp đồng gia sư bất hợp lí này, chờ đến ngày được tự do, kết quả giờ lại xuất hiện thêm một bản.
Xem ra là đạ i quý tộc muốn thông báo rõ với người ngoài, có lòng chú ý một chút sẽ nhận ra ngay, Á Lai cũng thừa nhận trước đây mình quá ngây thơ rồi, chỉ nghĩ đến hoàn thành giấc mộng, không hề nhận ra rằng những hành động vô tình của mình lại đang đem lại lợi ích, hơn nữa còn là một lợi ích vô cùng nguy hiểm.
Có giai cấp thì có bất công.
B ản thân có giá trị là một chuyện tốt, nhưng lại không đủ thực lực để bảo vệ giá trị của mình thì lại không phải là chuyện tốt gì, sẽ giống như đứa nhỏ ba tuổi ôm tiền đi chợ.
Y hi ện tại mới nhận ra giờ mình như cánh bồ công anh phiêu dạt trong gió, vạn nhất thật sự bị người ta đoạt lấy, ngươi một chút ta một chút, mũ lông của mình một khi bị kéo xuống lầy, thì khẳng định chuyện ngã chết là không thể nghi ngờ, mà cái đám người đó cùng lắm chỉ cảm thấy đáng tiếc thở dài một tiếng, cũng có thể ngay cả mắt cũng không thèm chớp một cái.
Tiểu Lôi Mạn gõ gõ cửa, đã đến giờ học tập cùng thầy rồi nha.
Á Lai xấ u xa lấy hai tay niết khuôn mặt bầu bĩnh của đứa nhỏ, mọi chuyện cứ để nó đến từ từ, hoàn cảnh đáng buồn của mình không hề liên quan đến vật nhỏ trước mắt này.
Tiểu Lôi Mạn bị niết đau, hai mắt bắt đầu rưng rưng, nhưng bởi vì tôn kính thầy giáo nên không dám tùy tiện giãy dụa.
Á Lai bực nha, buông tay ra, ―Đau đến thế sao không biết cự tuyệt.‖
Tiểu Lôi Mạn ủy khuất nói: ―Thầy làm gì cũng đúng.‖
Á Lai thật sự bất đắc dĩ, yđều đã cố gắng hết sức, sao giáo dục vẫn thất bại vậy. . . . .
Barret hàn huyên cùng Lôi Khăn Đức hai câu liền lấy cớ rời đi.
Lôi Khăn Đức cũng hiểu rõ có một số việc không thể một sớm một chiều có thể thay đổi được.
Barret xoay người đi vào thư phòng củ a Garlock, gặp người cũng không nói gì, trực tiếp lấy ra con lật đật vốn muốn đưa cho Tiểu Lôi Mạn đặt mạnh lên thư án phát ra một chuỗi âm thanh xột xoạt, sau đó con lật đật lắc lư lắc lư trên bàn.
Garlock nói: ―Có chuyện muốn nói thì đừng chịu đựng.‖ Barret bĩu môi, ―Lại bị anh phát hiện, vốn ban đầu muốn làm một vật cản lớn của lão hỗn đản kia.‖
Garlock chưa nói gì, hắn biết Barret không chấp nhận chuyện của Lôi Khăn Đức và Clare, trong đó còn có nguyên nhân là tông phụ và chú của vị Clare kia đã từng cho Eden bảo một vố to trong chuyện làm ăn, mà cũng vừa lúc Barret chỉ mới tiếp xúc với thương hội gia tộc nên bị đả kích rất lớn, cho nên mãi đến bây giờ vẫn còn ghi hận trong lòng. Không thể không thừa nhận, trong buôn bán thì kinh nghiệm lâu năm chính là mấu chốt trí mạng.
Barret đột nhiên hất mái tóc màu rám nắng khóe miệ ng cong cong nở nụ cười, ―Anh nói xem, lão hỗn đản nếu biết chuyện tài sản trước lúc chết lão liều mạng che chở để giữ cho đứa con mình nay lại vào tay Eden bảo, thì có thể tức giận đến bật nắp quan tài đi ra không?‖
―Tố t lắm.‖ Garlock biết Barret ngoài miệng chiếm tiện nghi nhưng thật ra trong lòng vẫn rất kính nể vị trưởng bối thủ đoạn cao minh kia, lại nói tiếp: ―Tôi quyết định không mang theo Á Lai tham dự thành thú lễ của Lôi Mạn.‖
Barret ngẩng đầu rồi lại cúi đầu, ―Anh chính là gia chủ, anh nói cái gì thì là cái đó.‖ Rõ ràng là có ý không đồng ý.
Garlock nói: ―Cậu biết vì sao năm đó á phụ lại chỉ định tôi nhận chức Eden bảo chủ không?‖
Barret gãi đầu, ―Làm sao tôi biế t chứ, á phụ dẫn anh vào mật thất nói riêng, sau đó anh trầm mặc từ từ đi ra. Phải rồi, anh cũng đừng hòng nói với tôi là anh tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, không phải là do đến quốc có biến động, không phải ngươi nói đứa nhỏ đặt chỗ Lôi Khăn Đức so với ở bên anh thì an toàn hơn sao, Clare lại làm cho chuyện như vậy xảy ra, anh cũng là thuận tay đẩy thuyền, bất quá, thật ra anh lại yên tâm đem Á Lai thời thời khắc khắc giữ bên người.‖
Garlock nhíu mày, ―Chuyện lúc trước tôi không nói, cho dù bây giờ tôi buông tay, quyền nuôi nấng đứa nhỏ vẫn nằm trong tay tôi, nhưng chỉ cần tôi buông lỏng tay một chút, cậu nghĩ Á Lai sẽ làm gì không?‖
R ời đi Eden bảo hồi lâu, Barret đột nhiên phản ứng lại, Garlock không phải là người dễ nói chuyện như vậy, cho dù Á Lai không đi cùng tiểu Lôi Mạn, ừm, không chừng Garlock đang có thủ đoạn gì đó.
. . . . . . .