Hình ảnh trướ c mắt tràn ngập sức sống, thổi kèn đàn hát, thật sự là không thiếu bất kì thứ gì, hơn nữa xung quanh quảng trường có đầy những cửa hàng nhỏ, càng tô đậm thêm hơi thở văn hóa phóng khoáng, khiến người ta phải sa vào đó.
Sau giờ 12 giờ trưa ánh sáng mặt trời tươi đẹp liêu nhân, không ít thú nhân ở hình thú nằm lười trên bãi đất trống ở đây tắm nắng.
Á Lai há hốc mồm: Chẳng lẽ sinh mệnh lực thú hình có thể tiến hành bổ sung bằng năng lượng mặt trời?
Đi theo đại quý tộ c dạo một vòng, y giống như là đang đi chơi vườn thú miễn phí, nào là sói, gấu, hổ, cáo, báo, ưng, sư tử, trên mặt đất có đủ loại động vật, thật đúng là hoàn phì yến sầu (béo gầy cao thấp) mỗi người mỗi vẻ, cho nên tâm tình y tốt đến nói không nên lời, tốt bụng hỏi người bên cạnh: ―Ngài không đi tắm nắng sao?‖
Garlock đương nhiên là không thích y ngắm những thú nhân khác như vậy, ―Em không phải là muốn kéo đàn sao?‖ Ánh mắt như muốn nói tiếp nửa câu còn lại như thế này: Dám tùy tiện nhìn khắp nơi nữa đi!
Vẫnlà chính sự quan trọng hơn, Á Lai không thèm so đo với sự bá đạo của đại quý tộc.
Rất nhanh sau đó, y vừa ý một sân khấu công cộng, cần phải nộp một ít tiền mới có thể biểu diễn.
Garlock sai người đi nộp tiền, lãnh một tấm thẻ đánh số, lại thuê một ghế xem có góc nhìn không tồi.
Á Lai điề u chỉnh dây đàn, suy nghĩ xem chút nữa nên diễn bài gì, ánh mắt bất tri bất giác nhìn về phía pho tượng trắng đứng sừng sững ở trungtâm quảng trường, đó là người đã thu dưỡng mấy người Garlock – đại tế ti Abraham, tại sao không phải là tượng của thành chủ?
Garlock nhìn theo ánh mắt của y, dễ dàng nhận ra thắc mắc của y: ―Đây là thành chủ dựng lên.‖
Người là người có đức có tài, lại rất sáng suốt, là tượng trưng cho trí tuệ, là nền móng để xây dựng con người của thú nhân đế quốc trong thời bình.
―Tôi ở Eden bảo chưa bao giờ nhìn thấy tranh họa đại tế ti.‖ Á Lai không nhịn được nói.
Garlock ngừng một chút, ―Đều đã bị người cất giữ.‖
Lúc này Á Lai được người mời lên sân khấu, Kathy và Mạch Kì nhân cơ hội đi tới.
Nhưng tất cả lực chú ý của Garlock đều dồn cả vào người trên sân khấu nên dù là một phần trăm lực chú ý cũng không thèm cho người khác.
Tác phẩm âm nhạc chân chính là mộ t bản âm hoàn mĩ, âm sắc duyên dáng, âm vực rộng lớn, biểu diễn rất tài năng, đó chính là tài năng diễn tấu mà hắn đã đạt đến.
Thú nhân đế quốc ―Ave Maria‖ quang huy, thánh khiết, trang trọng, từ đầu đến cuối đều rất gần gũi mà cao quý, vô cùng sâu lắng cảm động lòng người, không khí dần dần trở nên yên lặng . . . . . .
( là bài Ave Maria của beyonce, không biết có đúng ý của tác giả ko nữa)
Trong trí nhớ của y―Schinder‘s List‖ là âm thanh than khổ xuyên suốt, kêu gọi tình cảm vùi lấp sâu nhất trong đáy lòng người, ai nghe cũng đổ lệ, ai nghe cũng khó tự chủ được.
( là bài Schinder‘s List )
Garlock đã từng nghe Á Lai diễ n tấu, nhưng ở trên sân khấu dưới sự chú ý của tất cả mọi người thì đó lại là một loại phong tình khác, bị hấp dẫn thật sâu, không thể rời mắt.
Người xem dưới đài không ai phát ra âm thanh gì, nhưng trong mắt lại hiện lên tình cảm mong chờ không thể bỏ qua.
Á Lai thự c hối hận vì đã chọn hai ca khúc khiến mọi người cảm thấy buồn bã, y muốn diễn tiếp một ca khúc vui một chút để bồi thường, nói chung là không thể phá hủy tâm trạng như ánh mặt trời của mọi người được.
―Variations on the Canon by Pachelbel‖, thuần mỹ, du dương, giai điêu chuyển không ngừng, như một làn gió nhẹ thổi đi bi thương.
( tìm ra bản violon chỉ có bản piano và bản hòa tấu)
M ột vũ giả đeo mặt nạ bạc bỗng nhiên nhẹ nhàng nhảy lên sân khấu, nhẹ nhàng diễn tấu không xa không gần bên cạnh người đánh đàn, theo tiết tấu của âm nhạc, lúc nhanh lúc chậm nhảy múa.
Phối hợp bổ sung cho nhau, đồng thời mang theo một loại cảm giác khiêu khích diệu kì.
Ánh mắt Á Lai sáng ngời, động tác trên tay trở nên nhanh hơn, mà đối phương dường như có thể sử dụng ngôn ngữ thân thể huyễn lệ để bắt nhịp.
Những người khác rất nhanh bị tác động đến, gia nhập vào bên trong hai người một hồng và một trắng khiến lòng người phấn chấn.
Những người xem dưới sân khấu cũng bất giác nhảy múa theo, tay cùng vẫy lên, không biết gì nhưng vẫn cùng nhau gia nhập vào đội ngũ cuồng hoan.
Càng ngày càng nhiều người hướ ng về phía sân khấu, Garlock gần như không khống chế được cảm giác muốn lao đến phía trước đem người ta trở về mảnh đất an toàn____trong lòng mình.
Á Lai muốn làm quen với vũ giả đeo mặt nạ bạc vừa rồi diễn tấu với mình nhưng người nọ đã biến mất không bóng dáng, giống như tinh linh đọc thần chú biến mất khỏi thế gian vô tung vô ảnh.
Quên đi, gặp nhau hay không gặp đều là tùy duyên.
. . . . . . .
R ất nhiều năm sau, Francis lấy ra cái mặt nạ không thể bình thường hơn nhưng có ý nghĩa kỉ niệm vô cùng, nếu ngày đó không nhất thời hứng khởi tiếp cận vị bạn tốt kia, thật không biết có thể thuận lợi quen biết và hiểu nhau với vị bạn đời thú nhân của mình không.
. . . . . . . .
Khi Kathy v ề đến nhà nhìn thấy thứ gì cũng quăng hết, phi thú nhân thấp hèn không những cướp đi sự chú ý của Garlock đại nhân, còn cướp đi sự chú ý của mọi người, còn bản thân mình thì đứng một bên như một tên ngốc.
M ạch Kì chờ yném hết tất cả những thứ có thể ném xong, mới hiến kế: ―Không phải y cũng nhập học sao, lại không biết trời cao đất rộng mà cự tuyệt tất cả lời mời của các giáo thụ, không bằng chúng ta nói với chú một tiếng, an bài cho y một bạn cùng phòng ‗tốt‘.‖
Kathy cảm thấy cũng đúng, đi ra ngoài tìm á phụ của mình, gia chủ đương nhiệm của Lạc Tư Bảo,Đại Công thú nhân đế quốc.
. . . . . . . .
Đàn violon của Á Lai bị đại quý tộc tịch thu.
Garlock nguyên bản nói, ―Nế u em muốn nó đầy đủ không sứt mẻ thì phải để nó ở chỗ của tôi, nếu muốn nó biến thành đống gỗ vụn thì em cứ giữ lấy, thuận tiện nhắc nhở em một câu luôn, nếu nó nghe thấy em diễn tấu một loại nhạc cụ khác, phỏng chừng sẽ đố kị đến tan xương nát thịt đấy.‖
(Nh ật muốn giải thích một chút về vế sau của câu nói của Tạp tạp: Tạp muốn nói Á Lai mà diễn tấu nhạc cụ khác thì anh sẽ đạp nát cây đàn violon, nhưng vì không muốn nói trắng ra như thế nên anh nói thành cây đàn violon nếu nghe thấy Á Lai chơi loại đàn khác sẽ đau lòng đến vỡ nát. =.=lllll)
Á Lai há hốc miệng quay về thu dọn đồ chuẩn bị cho khai giảng.
Henry bất đắc dĩ phảitìm cách nói chuyện với anh em: ―Garlock, lần này anh hơi quá đáng rồi.‖
Garlock nhíu mày nói: ―Cậu đâu có thấy được hôm nay em ấy làm náo động đến mức nào!‖
Không cầ n Henry hỏi, tin tức đã truyền rất nhanh, vài vị giáo thụ âm nhạc đã đặc biệt cho người đến dò hỏi Á Lai tiên sinh có tính toán học âm nhạc không, còn có vài vị giáo thụ vũ đạo muốn hỏi hắn có biết vũ giả đã cùng diễn với ykhông. (Vũ giả: vũ công)
Á Lai đương nhiên nhiên vẫn thích hộ i họa hơn, về phần cây đàn violon thì xem như là kỉ vật đời trước lưu lại, ydùng để cảm tạ và để an ủi trí nhớ thống khổ không thể tiêu tán ở đời trước (đời trước chính là linh hồn trước kia của thân thể này.)
Còn Vũ giả đeo mặt nạ bạc thì đang mỉm cười, ở nhà chuẩn bị đồ để hôm sau nhập học, sau đó đợi trời tối thì thay đồ ngụy trang đi ra ngoài.
Á Lai còn đang giậ n lắm, không muốn nói chuyện với đại quý tộc, nhưng sáng sớm hôm sau, khi bị một đám mãnh thú chặn cửa, y vẫn phân biệt rõ ràng địch ta nên nhích lại gần đại quý tộc một chút.
Thú nhân dẫn đầu cung kính nói: ―Garlock đại nhân, hội trưởng lão và bộ trưởng cảnh vụ tân nhiệm có lời mới đến ngài và Á Lai tiên sinh.‖
Á Lai nhỏ giọng hỏi: ―Phiền phức của anh, hay là phiền phức của tôi?‖
Garlock s ờ sờ cằm, ―Không cần lo lắng, đây là phiền phức của vị bộ trưởng cảnh vụ tân nhiệm kia.‖ Vẫn không hiểu được thành chủ tại sao lại cho loại người như vậy đảm nhiệm chức vụ quan trọng kia.
Trưở ng tử của Lặc Tư bảo, ngài Luân Ân, cũng chính là vị thú nhân huynh trưởng của Kathy, sáng ngày hôm nay trước sự chứng kiến của tám vị trưởng lão trong trưởng lão hội tuyên thệ nhậm chức.
K ẻ trộm có thể thuận lợi lấy đi con dấu nhậm chức trong vải đỏ, đại ấn cũng không thấy, ‗tác phẩm đáng thưởng thức nhất‘ đã biến mất lại bỗng nhiên xuất hiện ở đây hơn nữa còn bị phá hủy gần như hoàn toàn, đi kèm đó là một xấp văn kiện dày.
Mặt khác bảy vị trưởng lão cũng nhìn vào Lôi Khăn Đức trưởng lão đứng sau Eden bảo.
Bởi vì phần tài liệu chứng minh Lặc Tư bảo hãm hại Eden bảo trong vụ quấy phá vải dệt.
Mặc kệ hung thủ là ai, thật sự đúng là rấtto gan, đây rõ ràng là một tiếng cảnh cáo cho Lặc Tư bảo đứng sau tân nhiệm bộ trưởng cảnh vụ.
Đại ấn bị mất, xem như là một cái tát vang dội.
Tác phẩm đáng chú ý bị mất tích giờ lại xuất hiện, cho dù sau lưng tác phẩm đó không phải là Eden bảo đi chăng nữa, nếu không nhanh chóng tra ra được hung thủ, Luân Ân sẽ bị qui trách nhiệm.
Hơn nữa lại có phần tài liệu không giống như là giả mạo này, hung thủ thẳng tay chỉ vào mặt người Lặc Tư bảo.
(Nh ật: Có chút khó hiểu nên nhật nhật đáng iu sẽ đứng ra giải thích, Đại ấn của bộ trưởng bị mất, mà tác phẩm đạt giải của Á Lai bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ đó, thay vào chỗ đặt con ấn là một xấp văn kiện là bằng chứng chứng minh Lặc Tư bảo hãm hại Eden bảo, giờ mấy vị trưởng lão phải đứng ra , và họ đề nghị Tạp Tạp và Á Lai đến để giải quyết sự việc. >_<) Luân Ân quân pháp bất vị thân cũng được, cực lực che giấu cũng thế, cuối cùng cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp gì. Ngườ i ở đây cũng chẳng hồ đồ, sau lưng đều có thế lực của bản thân, hiểu được có người cố ý muốn khơi mào mâu thuẫn giữa Eden bảo và Lặc Tư bảo, đương nhiên vẫn không thể hiểu hết được mục đích cuối cùng là gì. Cho nên chuyện này bị kẻ có ý đồ lợi dụng, ngay cả Lôi Khăn Đức cũng không thể áp chế hoàn toàn, chỉ có thể mời gia chủ của Eden bảo và tác giả của tác phẩm bị đánh mất đến. Dọc đường đi rất im lặng, người đi mời có rất nhiều người ở nhiều thế lực, dò xét lẫn nhau, chỉ sợ lộ ra trước công tước Garlock tin tức gì. Nhưng mà Garlock cũng không phải lần đầu trải qua chuyện này, nên chỉ lo lắng cho Á Lai sắc mặc đang không được tốt. Á Lai đi vào phòng họp to như vậy có chút không thoải mái, cứ như đám người mũ áo chỉnh tề phía trước đều như xà độc tính kế y. Lôi Khăn Đức mở miệng hỏi trước để chế nhân, ―Á Lai tiên sinh, mời ngài xem một chút, tác phẩm trước mắt này có phải của ngài không?‖ Garlock tạm thời cũng chưa biết tình hình cụ thể, cho nên cũng không thể chỉ giúp Á Lai, chỉ có thể dựa vào Lôi Khăn Đức. Á Lai tiến đế n cẩn thận xem xét, nhìn thấy tác phẩm của mình bị phá hủy thì cực kì đau lòng, nhưng ycũng không phải kẻ ngốc, y vẫn biết lời mình nói ra sẽ có ảnh hưởng rất lớn trong sau này. Bỗng nhiên, ynhìn thấy Lôi Khăn Đức nhìn có chút không lịch sự gõ gõ ngón trỏ lên bàn, ngay lập tức nhận ra, khẳng định nói: ―Không phải.‖ Biểu tình biến hóa rất nhỏ của Lôi Khăn Đức khiến Garlock biết Á Lai đã trả lời đúng rồi. Nhưng vẫn có người chưa hế t hi vọng, nếu tác giả nói tác phẩm là thật thì văn kiện đi kèm cho dù là giả cũng trở nên chân thật hơn, nếu tác giả nói tác phẩm này là giả thì làm cho chứng cớ kia cũng giả theo. ―Á Lai tiên sinh, ngài khẳng định sao?‖ Á Lai cũng không quen người này, quay lại nhìn Garlock một cái, sau đó không đợi mọi người phản ứng thì yđã đập tác phẩm mạnh xuống đất, vỡ nát hoàn toàn, vốn đã không toàn vẹn giờ thì hoàn toàn bị hư luôn, ―Đúng vậy, đây là sự vũ nhục với tôi.‖ Ychán ghét loại đánh cờ không khí mạo hiểm này, thật muốn lập tức rời đi. Vốn có người đang muốn nói yphá hư chứng cứ, bất quá nhanh phản ứng lại, đây là hai gia tộc cố ý dẹp yên. Vì sự tranh quyền ngu xuẩn kia mà phải tự tay hủy đi tâm huyết của mình, đó chẳng phải là chuyện vui vẻ gì. Nhưng mọi ngườ i biết rằng, chuyện đại ấn bị mất và tác phẩm mất tích bỗng xuất hiện kia khiến cho thanh danh vị bộ trưởng cảnh vụ nhờ gia tộc hậu thuẫn mới có được chức vị kia càng bị bôi đen. Nhưng tập văn kiện này xuất hiện cũng như giáng một đòn vào Luân Ân đại nhân nhìn như vô năng kia, kiềm chế kế hoạch tiếp theo của hắn. Tuy rằng cuối cùng các gia tộc đều có tổn thất, nhưng đều có tư lợi, hiện giờ không thể lôi Eden bảo vào để đối phương ra làm công cụ.