Đào Đức gọi Terrence tiến vào, y nghĩ không ra Terrence sẽ làm gì lúc này.
Terrence vừa vào cửa liền quỳ xuống, thề rằng: ―Tôi, Terrence Fork, nguyện ý cả đời phục tùng Tế ti đại nhân.‖
Đào Đứ c thật sự sửng sốt, lòng người là thứ khó nắm bắt nhất, ích lợi vĩnh viễn đi trước tình cảm, song những cảnh thuận hay nghịch đều là theo tự nhiên cả, thì ra thật sự có người tồn tại đặc biệt.
―Anh có biết mình đang làm gì không, có lẽ không đến mấy ngày sau tôi cũng chỉ là một tù nhân mà thôi.‖
Terrence hai tay kh ẽ run giữ chặt lấy tay Tế ti đại nhân, trong mắt vẫn là sự kiên nghị không một thứ gì có thể lay chuyển, ―Cho nên tôi càng không thể để ngài một mình đối mặt với tất cả, có lẽ tôi không làm được gì, nhưng tôi sẽ bên ngài, cho đến chết vẫn ở bên ngài.‖ Hắn nghiêm túc suy nghĩ, người mình để ý ngoài người thân thì đó chính là Tế ti đại nhân, tông phụ á phụ hiện tại được em trai đã kết hôn chăm sóc nên hắn không cần lo lắng, mà bên cạnh Á Lai cũng có người vô cùng lợi hại để dựa vào, cho nên vô luận xảy ra chuyện gì hắn cũng nguyện ý bảo vệ Tế ti đại nhân.
Nướ c mắt rơi lên mu bàn tay Terrence, trên mặt Đào Đức cũng nở nụ cười xuất phát từ nội tâm, ―Vậy mà khiến bản Tế ti rơi lệ, anh dùng cả đời để bồi thường đi!‖ Cánh cửa lòng chậm rãi mở rộng ra để người trước mắt tiến vào.
Terrence thành kính hôn lên bàn tay được mình nắm chặt trong tay, đây là dấu vết thề nguyền kiếp này sống chết, nguyện trung thành không hề hối hận.
Ngày hôm sau, lại đố i mặt với người Eden bảo nên tất nhiên Terrence không chút bối rối, nhưng mà vẫn nhịn không được có hơi lo lắng, bởi vì hắn cảm thấy năng lực của mình ở trước những người này thật không đáng nhắc tới.
Á Lai đi cùng nháy mắ t mấy cái, không khí xung quanh Tế ti đại nhân và Terrence có chút thay đổi, cái loại cảm giác này rất rõ ràng, chỉ là Terrence tuyệt không che giấu cảm xúc của mình, trong lòng nghĩ cái gì thì mặt lộ ra hết cả, vì thế nhìn người nói thẳng: ―Có cách nói là, vì anh em mài sắt thành đao, nhưng vì người trong lòng cũng có thể nhận hai đao, đạo lý này lịch sử có thể chứng minh, Terrence anh ở trong lòng Đào Đức cũng không giống những người khác, sự ủng hộ của anh đối với đại Tế ti chính là sự cổ vũ lớn nhất, cho nên không cần xem nhẹ bản thân mình mình.‖
Hớp một ngụm nước trà, Á Lai nhếch miệng, xung quanh là tiếng tim đập tĩnh lặng.
Sau khi Á Lai giải thích cho Terrence, lòng y cũng trở nên rõ ràng hơn, có một số việc y không thể giúp Garlock, nhưng đây cũng là chuyện bình thường thôi, bởi không ai là vạn năng, yên lặng ủng hộ còn có ích hơn so với bất kì hành động cỗ vũ nào.
Đào Đức cố ý lên tiếng đánh vỡ tình cảnh xấu hổ trước, ―Á Lai, cậu vẫn đáng yêu khiến người khác yêu thích như vậy.‖
Á Lai nghĩ nghĩ nói tiếp: ―Nhân sinh không có kích thích thì rất tịch mịch, nếu ngài muốn cám ơn tôi cũng có thể nói trắng ra, tôi có thể hào phóng nhận.‖
Nụ cười vương tử trên mặt Đào Đức bắt đầu thay đổi, trừng mắt nhìn Garlock: Rốt cuộc cậu mang người này đến làm gì? Muốn tôi tức chết à?
Barret che mi ệng nhịn cười, còn đáng giận hơn là cười trực tiếp, trả lời Đào Đức: ―Á Lai là tới nhìn xem anh bây giờ có thể lừa Terrence được nữa hay không, nếu không được thì cậu ấy sẽ mang anh trai mình đi.‖
Đào Đức híp mắt cười ý bảo Terrence lấy cánh tay trái ra.
Á Lai đứng lên, đừng tưở ng rằng y không biết, hình xăm kia là hình xăm khắc lên người hộ vệ, nó đại biểu cho dấu hiệu của chung thân nô bộc, tương truyền đến giờ này chỉ có đại Tế ti mới có năng lực làm loại khế ước này, mà người bị chế ước sẽ vứt bỏ hết mọi thứ của mình chỉ để phục vụ cho một người duy nhất.
Y bi ết Terrence làm người thành thật, nhưng tại sao ngay cả vinh nhục của cả cuộc đời mình cũng thành thật nốt luôn là sao, cho nên có chút cả giận nói: ―Terrence, anh rất bất cẩn.‖
M ọi người không nghĩ tới Á Lai phản ứng lớn như vậy, Terrence cũng hơi hối hận vì không nói trước chuyện này với Á Lai, nhưng mà giờ đây chuyện hắn muốn làm nô bộc chung thân của Tế ti đại nhân sẽ không vì thái độ của người khác mà thay đổi.
Garlock ý bảo Á Lai ngồi xuống trước, Barret cũng chưa từng thấy Á Lai khí thế bừng bừng như vậy.
Đào Đức bình tĩnh nói: ―Tôi nghĩ rằng cậu đồng ý hai chúng tôi bên nhau rồi chứ?‖
Á Lai bộ i phục dũng khí của Terrence nguyện ý vì tình yêu mà trả giá hết thảy, nhưng hai kiếp người y vẫn không thể chấp nhận được bất kì hậu quả nào của sự tự do và lãng mạn, cho nên nghe Đào Đức nói bình tĩnh ung dung như thế, khí thế của y không nhịn được lại dâng lên, ―Hai người quý ở chỗ thổ lộ tình cảm, loại quan hệ không ngang hàng này là sao?‖ Không để ý Garlock ngăn cản nhìn về phía Terrence nói: ―Anh có nghĩ tới không, trừ anh ra, Tế ti đại nhân sau này cũng có thể nhận người khác làm nô bộc chung thân, đến lúc đó anh phải giải quyết thế nào? Nếu có một ngày có một tên ngoại tộc nào đó muốn lấy việc đám hỏi với Tế ti đại nhân làm điều kiện hòa bình, anh cho rằng Tế ti đại nhân sẽ lựa chọn đế quốc hay là anh? Đủ loại tương lai không biết trước được, đủ loại biến cố có thể xảy ra, anh nhận khế ước nô bộc chung thân thì cả đời này sẽ không thể rời đi.‖
Đào Đức ý bảo người khác không xen miệng vào, cao ngạ o hỏi: ―Ừm, cậunói không sai, bất quá sự thật đã định, cậu ngoài trừ năng lực tức giận ra thì có thể làm gì nữa?‖
Á Lai chán ghét nhất là loại quý tộc ngang ngượ c lấy việc giẫm lên tôn nghiêm người khác làm bàn đạp, y đột nhiên cười lạnh nói: ―Không ngại nói cho anh, tôi hiện tại có biện pháp có thể cải thiện lại uy nghiêm và danh vọng của Tế ti đại nhân, nhưng mà, nếu Terrence đã bị thương tổn, chỉ cần tôi còn sống thì sẽ khiến anh trở nên không đáng một đồng.‖
Đào Đức lôi kéo tay Terrence bên cạ nh lung lay, giống như cô dâu nhỏ bị ức hiếp, đáng thương nói: ―Anh còn oán giận Á Lai không thân mật giống như trước kia với người anh là anh, nhìn đi, tôi còn chưa có nói gì đâu, người ta đã muốn làm cho tôi không đáng một đồng.‖ Hành động nâng tay khiến tay áo của y bị tụt một nữa lộ ra hình xăm giống như của Terrence trên cánh tay trái.
Hai người là nô lệ của nhau, một đời một kiếp, không có một người nào có thể chen vào.
Thì ra là định chung thân, rất tốt, rất tốt!
H ớp một ngụm nước trà, Á Lai một lần nữa ngồi xuống nhếch miệng, phảng phất như vừa rồi không có xảy ra chuyện gì cả khôi phục lại vẻ dịu ngoan dễ bị bắt nạt xen lẫn chút ngại ngùng thường ngày.
Đào Đức đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đổ dầu vào lửa để trêu cợt người ta này, ―Á Lai à, cậu có nghĩ tới không, nếu thật muốn đối phó với tôi sẽ không làm Garlock khó xử sao?‖
Á Lai trong lòng đã muố n bắt đầu chửi má nó, đã như vậy rồi mà còn muốn thêu hoa trên gấm hại người, mắt liếc nhìn những người khác, mấy người không đưa chút than sưởi trong ngày tuyết rơi sao? (ý giúp đỡ người lúc gặp nạn)
Terrence nào nhẫn tâm nhìn Á Lai bị làm khó dễ, vừa định mở miệng lại bị Đào Đức trừng mắt nhìn phải rụt lại.
Á Lai hố i hận vừa rồi quá xúc động, hiện tại ngay cả đại quý tộc cũng chờ mình trả lời vấn đề này, suy nghĩ một lúc rồibình tĩnh nói: ―Tế ti đại nhân được thần ban cho trí tuệ xin đừng chấp nhặt với phàm nhân như tôi, hơn nữa đến lúc đó sẽ vì khó xử không chỉ có Garlock còn có Terrence, không biết hai người kia ngài sẽ đau lòng ai hơn?‖
Đào Đức hỏi ngược lại: ―Vậy cậu sẽ đau lòng ai?‖
Á Lai không có chút do dự nói: ―Garlock, bởi vì Garlock không như Terrence được ngài quan tâm, cho nên tôi cũng không cần phân tâm đặt lên người Terrence, vì như vậy quan tâm sẽ bị thừa.‖
L ợi hại, Đào Đức quyết địnhkhông đùa với y nữa, bởi vì Á Lai nói trái nói phải thế nào cũng có lí, hừ một tiếng hỏi ngược lại: ―Các người hôm nay cùng nhau bái phỏng bản Tế ti có chuyện gì?‖
Garlock cầm một xấp báo đặt trên mặt bàn trực tiếp đẩy về phía Terrence.
Terrence không rõ cho nên cầm lên xem thử , lập tức liền khiếp sợ đến không biết nói gì cho phải, tòa soạn báo lớn nhất đỉnh Allen ngày hôm nay phát hành báo có bài viết luận theo giọng điệu của hắn để viết rằng chuyện năm đó Á Lai không hề bị vứt bỏ, mà là Á Lai ham mê phú quí thay tên đổi họ rời bỏ quê hương dưỡng dục.
Garlock nói: ―Người biết quan hệ của anh và Á Lai cũng không nhiều.‖
Á Lai ý bảo Garlock để mình tự nói, nói với Terrence: ―Người phát hiện ra hành tung của em trước tiên cũng không phải anh, phải không?‖ Vẻ mặt của đối phương làm y khẳng định đáp án: ―Trước kia chuyện của ‗em‘ và anh, có một số việc không thể chân chính hiểu rõ. Từ nhỏ đến lớn anh chuyện gì cũng thật vĩ đại, cho nên hiện tại trong miệng người khác thì gã cũng vẫn chỉ là em trai của Terrence. Hải Đăng vốn là một kẻ hiếu thắng, cho dù trước kia thổ lộ với ‗em‘ chắc chắn cũng là ghen tỵ em với anh thân thiết quá mức. Gã biết nếu anh biết tin sẽ không do dự đi tìm em, ‗em‘ cũng sẽ không bỏ mặc anh, mà anh thì lại quá tốt trong mắt mọi người, cho nên lời nói của anh có sức thuyết phục nhất.‖
Á Lai tạ m dừng lại để cho Terrence thời gian giảm sốc, Garlock nói đúng, tình huống bây giờ chẳng rõ ràng, nếu Terrence không có giác ngộ, về sau rất dễ bị liên lụy, tiếp tục nói: ―Đây chính là kết quả mà Hải Đăng muốn, anh tới đây chính mắt gặp được em, hơn nữa nói ra chi tiết cái gọi là ‗chân tướng‘, vì thế giờ gã đã thành công giành được cái gọi là đồng tình. Nếu em ra mặt phản bác, lấy tình huống sinh hoạt bây giờ của em mà nói thì càng tô sẽ càng đen, nếu anh ra mặt phản bác, cũng sẽ bị người cho rằng là do em uy hiếp.‖ Nói đến cùng cái gã Hải Đăng kia chỉ vì danh lợi của bản thân mà đẩy anh trai mình đến tình cảnh khó xử.
Garlock không cắ t lời Á Lai, gần đây có nhiều chuyện xảy ra nhắm về phía Terrence, chẳng qua đối phương cũng không biết Terrence có quan hệ trên mức bình thường với Tế ti đại nhân, cho nên Terrence có trạm dừng chân kiên cố vững chải là đại Tế ti, mà tên Hải Đăng kia để anh trai vào thành chủ chắc chắn có mục đích khác.
Barret nghe li ền phiền, bất quá nếu phải đưa ra một kết luận, thì chính là cái tên Hải Đăng kia cũng không phải là một con chim tốt, nhưng nếu hiện tại Garlock và Đào Đức đều biết, sau này tên đó cũng không hạnh phúc được lâu đâu.
Đào Đức gọi Terrence tiến vào, y nghĩ không ra Terrence sẽ làm gì lúc này.
Terrence vừa vào cửa liền quỳ xuống, thề rằng: ―Tôi, Terrence Fork, nguyện ý cả đời phục tùng Tế ti đại nhân.‖
Đào Đứ c thật sự sửng sốt, lòng người là thứ khó nắm bắt nhất, ích lợi vĩnh viễn đi trước tình cảm, song những cảnh thuận hay nghịch đều là theo tự nhiên cả, thì ra thật sự có người tồn tại đặc biệt.
―Anh có biết mình đang làm gì không, có lẽ không đến mấy ngày sau tôi cũng chỉ là một tù nhân mà thôi.‖
Terrence hai tay kh ẽ run giữ chặt lấy tay Tế ti đại nhân, trong mắt vẫn là sự kiên nghị không một thứ gì có thể lay chuyển, ―Cho nên tôi càng không thể để ngài một mình đối mặt với tất cả, có lẽ tôi không làm được gì, nhưng tôi sẽ bên ngài, cho đến chết vẫn ở bên ngài.‖ Hắn nghiêm túc suy nghĩ, người mình để ý ngoài người thân thì đó chính là Tế ti đại nhân, tông phụ á phụ hiện tại được em trai đã kết hôn chăm sóc nên hắn không cần lo lắng, mà bên cạnh Á Lai cũng có người vô cùng lợi hại để dựa vào, cho nên vô luận xảy ra chuyện gì hắn cũng nguyện ý bảo vệ Tế ti đại nhân.
Nướ c mắt rơi lên mu bàn tay Terrence, trên mặt Đào Đức cũng nở nụ cười xuất phát từ nội tâm, ―Vậy mà khiến bản Tế ti rơi lệ, anh dùng cả đời để bồi thường đi!‖ Cánh cửa lòng chậm rãi mở rộng ra để người trước mắt tiến vào.
Terrence thành kính hôn lên bàn tay được mình nắm chặt trong tay, đây là dấu vết thề nguyền kiếp này sống chết, nguyện trung thành không hề hối hận.
Ngày hôm sau, lại đố i mặt với người Eden bảo nên tất nhiên Terrence không chút bối rối, nhưng mà vẫn nhịn không được có hơi lo lắng, bởi vì hắn cảm thấy năng lực của mình ở trước những người này thật không đáng nhắc tới.
Á Lai đi cùng nháy mắ t mấy cái, không khí xung quanh Tế ti đại nhân và Terrence có chút thay đổi, cái loại cảm giác này rất rõ ràng, chỉ là Terrence tuyệt không che giấu cảm xúc của mình, trong lòng nghĩ cái gì thì mặt lộ ra hết cả, vì thế nhìn người nói thẳng: ―Có cách nói là, vì anh em mài sắt thành đao, nhưng vì người trong lòng cũng có thể nhận hai đao, đạo lý này lịch sử có thể chứng minh, Terrence anh ở trong lòng Đào Đức cũng không giống những người khác, sự ủng hộ của anh đối với đại Tế ti chính là sự cổ vũ lớn nhất, cho nên không cần xem nhẹ bản thân mình mình.‖
Hớp một ngụm nước trà, Á Lai nhếch miệng, xung quanh là tiếng tim đập tĩnh lặng.
Sau khi Á Lai giải thích cho Terrence, lòng y cũng trở nên rõ ràng hơn, có một số việc y không thể giúp Garlock, nhưng đây cũng là chuyện bình thường thôi, bởi không ai là vạn năng, yên lặng ủng hộ còn có ích hơn so với bất kì hành động cỗ vũ nào.
Đào Đức cố ý lên tiếng đánh vỡ tình cảnh xấu hổ trước, ―Á Lai, cậu vẫn đáng yêu khiến người khác yêu thích như vậy.‖
Á Lai nghĩ nghĩ nói tiếp: ―Nhân sinh không có kích thích thì rất tịch mịch, nếu ngài muốn cám ơn tôi cũng có thể nói trắng ra, tôi có thể hào phóng nhận.‖
Nụ cười vương tử trên mặt Đào Đức bắt đầu thay đổi, trừng mắt nhìn Garlock: Rốt cuộc cậu mang người này đến làm gì? Muốn tôi tức chết à?
Barret che mi ệng nhịn cười, còn đáng giận hơn là cười trực tiếp, trả lời Đào Đức: ―Á Lai là tới nhìn xem anh bây giờ có thể lừa Terrence được nữa hay không, nếu không được thì cậu ấy sẽ mang anh trai mình đi.‖
Đào Đức híp mắt cười ý bảo Terrence lấy cánh tay trái ra.
Á Lai đứng lên, đừng tưở ng rằng y không biết, hình xăm kia là hình xăm khắc lên người hộ vệ, nó đại biểu cho dấu hiệu của chung thân nô bộc, tương truyền đến giờ này chỉ có đại Tế ti mới có năng lực làm loại khế ước này, mà người bị chế ước sẽ vứt bỏ hết mọi thứ của mình chỉ để phục vụ cho một người duy nhất.
Y bi ết Terrence làm người thành thật, nhưng tại sao ngay cả vinh nhục của cả cuộc đời mình cũng thành thật nốt luôn là sao, cho nên có chút cả giận nói: ―Terrence, anh rất bất cẩn.‖
M ọi người không nghĩ tới Á Lai phản ứng lớn như vậy, Terrence cũng hơi hối hận vì không nói trước chuyện này với Á Lai, nhưng mà giờ đây chuyện hắn muốn làm nô bộc chung thân của Tế ti đại nhân sẽ không vì thái độ của người khác mà thay đổi.
Garlock ý bảo Á Lai ngồi xuống trước, Barret cũng chưa từng thấy Á Lai khí thế bừng bừng như vậy.
Đào Đức bình tĩnh nói: ―Tôi nghĩ rằng cậu đồng ý hai chúng tôi bên nhau rồi chứ?‖
Á Lai bộ i phục dũng khí của Terrence nguyện ý vì tình yêu mà trả giá hết thảy, nhưng hai kiếp người y vẫn không thể chấp nhận được bất kì hậu quả nào của sự tự do và lãng mạn, cho nên nghe Đào Đức nói bình tĩnh ung dung như thế, khí thế của y không nhịn được lại dâng lên, ―Hai người quý ở chỗ thổ lộ tình cảm, loại quan hệ không ngang hàng này là sao?‖ Không để ý Garlock ngăn cản nhìn về phía Terrence nói: ―Anh có nghĩ tới không, trừ anh ra, Tế ti đại nhân sau này cũng có thể nhận người khác làm nô bộc chung thân, đến lúc đó anh phải giải quyết thế nào? Nếu có một ngày có một tên ngoại tộc nào đó muốn lấy việc đám hỏi với Tế ti đại nhân làm điều kiện hòa bình, anh cho rằng Tế ti đại nhân sẽ lựa chọn đế quốc hay là anh? Đủ loại tương lai không biết trước được, đủ loại biến cố có thể xảy ra, anh nhận khế ước nô bộc chung thân thì cả đời này sẽ không thể rời đi.‖
Đào Đức ý bảo người khác không xen miệng vào, cao ngạ o hỏi: ―Ừm, cậunói không sai, bất quá sự thật đã định, cậu ngoài trừ năng lực tức giận ra thì có thể làm gì nữa?‖
Á Lai chán ghét nhất là loại quý tộc ngang ngượ c lấy việc giẫm lên tôn nghiêm người khác làm bàn đạp, y đột nhiên cười lạnh nói: ―Không ngại nói cho anh, tôi hiện tại có biện pháp có thể cải thiện lại uy nghiêm và danh vọng của Tế ti đại nhân, nhưng mà, nếu Terrence đã bị thương tổn, chỉ cần tôi còn sống thì sẽ khiến anh trở nên không đáng một đồng.‖
Đào Đức lôi kéo tay Terrence bên cạ nh lung lay, giống như cô dâu nhỏ bị ức hiếp, đáng thương nói: ―Anh còn oán giận Á Lai không thân mật giống như trước kia với người anh là anh, nhìn đi, tôi còn chưa có nói gì đâu, người ta đã muốn làm cho tôi không đáng một đồng.‖ Hành động nâng tay khiến tay áo của y bị tụt một nữa lộ ra hình xăm giống như của Terrence trên cánh tay trái.
Hai người là nô lệ của nhau, một đời một kiếp, không có một người nào có thể chen vào.
Thì ra là định chung thân, rất tốt, rất tốt!
H ớp một ngụm nước trà, Á Lai một lần nữa ngồi xuống nhếch miệng, phảng phất như vừa rồi không có xảy ra chuyện gì cả khôi phục lại vẻ dịu ngoan dễ bị bắt nạt xen lẫn chút ngại ngùng thường ngày.
Đào Đức đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đổ dầu vào lửa để trêu cợt người ta này, ―Á Lai à, cậu có nghĩ tới không, nếu thật muốn đối phó với tôi sẽ không làm Garlock khó xử sao?‖
Á Lai trong lòng đã muố n bắt đầu chửi má nó, đã như vậy rồi mà còn muốn thêu hoa trên gấm hại người, mắt liếc nhìn những người khác, mấy người không đưa chút than sưởi trong ngày tuyết rơi sao? (ý giúp đỡ người lúc gặp nạn)
Terrence nào nhẫn tâm nhìn Á Lai bị làm khó dễ, vừa định mở miệng lại bị Đào Đức trừng mắt nhìn phải rụt lại.
Á Lai hố i hận vừa rồi quá xúc động, hiện tại ngay cả đại quý tộc cũng chờ mình trả lời vấn đề này, suy nghĩ một lúc rồibình tĩnh nói: ―Tế ti đại nhân được thần ban cho trí tuệ xin đừng chấp nhặt với phàm nhân như tôi, hơn nữa đến lúc đó sẽ vì khó xử không chỉ có Garlock còn có Terrence, không biết hai người kia ngài sẽ đau lòng ai hơn?‖
Đào Đức hỏi ngược lại: ―Vậy cậu sẽ đau lòng ai?‖
Á Lai không có chút do dự nói: ―Garlock, bởi vì Garlock không như Terrence được ngài quan tâm, cho nên tôi cũng không cần phân tâm đặt lên người Terrence, vì như vậy quan tâm sẽ bị thừa.‖
L ợi hại, Đào Đức quyết địnhkhông đùa với y nữa, bởi vì Á Lai nói trái nói phải thế nào cũng có lí, hừ một tiếng hỏi ngược lại: ―Các người hôm nay cùng nhau bái phỏng bản Tế ti có chuyện gì?‖
Garlock cầm một xấp báo đặt trên mặt bàn trực tiếp đẩy về phía Terrence.
Terrence không rõ cho nên cầm lên xem thử , lập tức liền khiếp sợ đến không biết nói gì cho phải, tòa soạn báo lớn nhất đỉnh Allen ngày hôm nay phát hành báo có bài viết luận theo giọng điệu của hắn để viết rằng chuyện năm đó Á Lai không hề bị vứt bỏ, mà là Á Lai ham mê phú quí thay tên đổi họ rời bỏ quê hương dưỡng dục.
Garlock nói: ―Người biết quan hệ của anh và Á Lai cũng không nhiều.‖
Á Lai ý bảo Garlock để mình tự nói, nói với Terrence: ―Người phát hiện ra hành tung của em trước tiên cũng không phải anh, phải không?‖ Vẻ mặt của đối phương làm y khẳng định đáp án: ―Trước kia chuyện của ‗em‘ và anh, có một số việc không thể chân chính hiểu rõ. Từ nhỏ đến lớn anh chuyện gì cũng thật vĩ đại, cho nên hiện tại trong miệng người khác thì gã cũng vẫn chỉ là em trai của Terrence. Hải Đăng vốn là một kẻ hiếu thắng, cho dù trước kia thổ lộ với ‗em‘ chắc chắn cũng là ghen tỵ em với anh thân thiết quá mức. Gã biết nếu anh biết tin sẽ không do dự đi tìm em, ‗em‘ cũng sẽ không bỏ mặc anh, mà anh thì lại quá tốt trong mắt mọi người, cho nên lời nói của anh có sức thuyết phục nhất.‖
Á Lai tạ m dừng lại để cho Terrence thời gian giảm sốc, Garlock nói đúng, tình huống bây giờ chẳng rõ ràng, nếu Terrence không có giác ngộ, về sau rất dễ bị liên lụy, tiếp tục nói: ―Đây chính là kết quả mà Hải Đăng muốn, anh tới đây chính mắt gặp được em, hơn nữa nói ra chi tiết cái gọi là ‗chân tướng‘, vì thế giờ gã đã thành công giành được cái gọi là đồng tình. Nếu em ra mặt phản bác, lấy tình huống sinh hoạt bây giờ của em mà nói thì càng tô sẽ càng đen, nếu anh ra mặt phản bác, cũng sẽ bị người cho rằng là do em uy hiếp.‖ Nói đến cùng cái gã Hải Đăng kia chỉ vì danh lợi của bản thân mà đẩy anh trai mình đến tình cảnh khó xử.
Garlock không cắ t lời Á Lai, gần đây có nhiều chuyện xảy ra nhắm về phía Terrence, chẳng qua đối phương cũng không biết Terrence có quan hệ trên mức bình thường với Tế ti đại nhân, cho nên Terrence có trạm dừng chân kiên cố vững chải là đại Tế ti, mà tên Hải Đăng kia để anh trai vào thành chủ chắc chắn có mục đích khác.
Barret nghe li ền phiền, bất quá nếu phải đưa ra một kết luận, thì chính là cái tên Hải Đăng kia cũng không phải là một con chim tốt, nhưng nếu hiện tại Garlock và Đào Đức đều biết, sau này tên đó cũng không hạnh phúc được lâu đâu.