Tâm trạng chỉ có thể dựa vào thời gian để khôi phục, bởi vì cuộc sống sẽ không vì một người nào đó mà ngừng lại.
Nhưng Hải Đăng Fork – cái tên này đối với thú nhân đế quốc thì không hề xa lạ, ngôi sao mới của giới chính trị rất có tiền đồ, tuổi còn trẻ đã vì đế quốc loại bỏ được phản đồ tiềm tàng đã lâu.
Hội trưởng lão của Đế quốc chân chính tan rã, cơ cấu dân chủ càng thêm được củng cố.
Barret cầm báo chí lo lắng, ―Anh nói thử tên nhãi này ở đỉnh Allen bấy giờ có bị người chén ép không?‖
Garlock nói: ―Không, ngược lại, thành chủ tự mình hạ lệnh phong thưởng, xem như gã có toàn bộ đế quốc làm chỗ dựa.‖
Barret vò đầu hỏi: ―Biết người này đến tột cùng là ai, còn biết gã và Á Lai từng có quan hệ gì, sao anh không chút giận vậy hả?‖
Garlock nói: ―Không có gã thì Á Lai sao có thể đến bên người tôi như bây giờ.‖
Còn nói mấy lời giết người được sảng khoái như vậy, Barret nói: ―Aizz, anh nói thử thành chủ rốt cuộc là đang nghĩ gì thế ?‖
Garlock nhìn phi thú nhân tóc đỏ đang dẫn theo Lôi Mạn đọc sách cách đó không xa, nói: ―Có kế hoạch khác.‖ Có một số việc không cần thành chủ nói cũng có thể hiểu được, nhưng mà tôi không thể vì ân oán cá nhân mà làm hỏng đại cục, cho nên loại người như Hải Đăng thay vì vứt bỏ không bằng để lại lợi dụng, ―Thiệp mời cho người đưa đến đỉnh Allen chưa?‖
Barret g ật đầu nói: ―Tuyệt đối sẽ cho người giáp mặt trao tận tay vị Hải Đăng tiên sinh kia.‖ Garlock khẳng định là cố ý kích thích người ta, có nhà nào mà đưa thiệp mời đám cưới lại cho quân đội chủ lực đi đưa cứ như hạ chiến thư vậy không, ―Biết rõ người ta sẽ không đến, anh cũng thật là khó coi!‖
Garlock nói: ―Bọ n họ không phải ‗thân nhân‘ của Á Lai và bác sĩ Terrence sao, tôi chỉ theo lệnh thành chủ thể hiện sự lễ phép của Eden bảo mà thôi.‖ Tính kế cười: ―Về sau ngày còn dài mà, vẫn còn nhiều cơ hội để ‗vui vẻ‘ ở chung.‖
―Các em trai yêu quí ơi, anh trai Tế ti đến thăm mấy em nà!‖
Garlock và Barret lậ p tức thấy đau đầu, giờ Đào Đứckhông cần che giấu bí mất của mình mà suốt ngày tránh trong Tế ti phủ nữa, vì thế việc thích làm nhất khi rảnh rỗi là qua đây gây rối.
―Á Lai à, cậu vẽ bức tranh Terrence mặt nội y đi, cậu chưa thấy qua cũng không sao đâu, tôi có thể nói cho cậu chỗ đó to chừng nào!‖
Terrence mu ốn tìm cái hố để chui vào, vừa quay đầu nhìn thử mình có bị chê cười hay không, nhưng trong viện ngoài hắn cầm bức tranh và Tế ti đại nhân thì không còn một ai.
Nhưng mà trước lúc đế n Eden bảo, Đào Đức bí mật thăm hỏi Ưng tộc trưởng lão đang bị nhốttrong tù không thấy ánh mặt trời, vẫn là nụ cười đầy ấm áp như xưa, lúc này lại càng khiến Đào Đức thêm tức giận, ―Thương tổn người thân của ta, ngài nên biết sẽ có kết cục gì.‖
Ưng tộc trưởng lão cười bất cần, ―Thành chủ để ngài tuyên bố quyết định tử hình cho tôi sao?‖
Đào Đức không khỏi hỏi: ―Ngài tội tình gì phải như vậy, năm đó chẳng phải đã từ bỏ hết mọi thứ để cùng thành chủ sáng lập ra đế quốc này sao?‖
Ưng tộc trưởng lão nói: ―Sau đó thì sao, cả nh ngộ của người Ưng tộc là như thế nào, hơn nữa nhưng trưởng lão giống tôi đều có chức vị trưởng lão quyền hành không nhỏ, nhưng cũng không lâu sau người mới thay người cũ, cuối cùng bị một tên nhóc xa lạ đến giành thôi.
Thôi, cho dù thành chủ có cẩn thận đến đâu thì cũng có lúc sai sót, tôi dùng mười năm xây đắp thì chỉ vì một lần sơ xẩy đó, sự thật chứng minh thành chủ vẫn chỉ là phàm nhân cho nên sự tình nếu phát triển theo hướng suy tính của tôi, như vậy tôi sẽ khiến người mà thành chủ quan tâm chết, chỉ cần chết một người thôi thì cũng được rồi, đếnlúc đó thành chủ thương tâm mới thực sự nhận ra sai lầm vì đã nhiều năm bạc đãi tôi.‖
Đào Đức ngượ c lại trở lên bình tĩnh, ―Thành chủ nói nếu ngài biết tỉnh ngộ có thể miễn tội chết, nhưng có vẻ như ngài không phải là người biết thuận theo sự tiến triển của thời đại cho nên ngài cũng không xứng tiếp tục lưu lại trên cõi đời này.‖
Trưởng lão Ưng tộ c dừng lại một chút, biết cái chết là kết cục tốt nhất của mình bây giờ, nói: ―Chết thì đã làm sao, đáng giá, Eden bảo gia chủ cũng bởi thế mà không cách nào tiếnhành hôn lễ bình thường nhỉ? Lúc này dù có thế nào thì tôi vẫn là người thắng.‖
Đào Đức nói: ―Ngườ i Eden bảo sao có thể dễ dàng bị kẻ khác xoay đi xoay lại như vậy.‖ Nói xong ném thư quyết nghị của thành chủ vào nhà tù, ―Nếu ngài một lòng muốn chết, như vậy ta không thể không cho ngài một lý do phải sống, ngài nhất định là ‗Người thắng‘ bi thảm nhất.‖
Đám người đi rồi, Ưng tộc trưởng lão xem qua nội dung thư xong suy sụ p ngồi dưới đất, mình sẽ không chết, cũng không thể chết, nếu không gia đình mình che giấu nhiều năm qua sẽ không yên ổn, nhưng rốt cục thành chủ làm thế nào mà điều tra ra, mình chỉ có thể ở lại nơi không ánh sáng không mặt trời này chịu đựng sự tra tấn chờ đợi đến khi tử vong, sao mình lại có thể quên rằng, thành chủ không phải người lương thiện như Abraham đại Tế ti, bằng không sao có thể bồi dưỡng ra một Garlock trên chiến trường không lưu tình với bất kì ai như vậy được, còn có một Tế ti đại nhân càng thêm lãnh tâm này nữa.
Cuối cùng, ngày chính thức kết hôn của Garlock và Á Lai đang tiến tới gần, người Eden bảo chuẩn bị cho hai người một hôn lễ long trọng trước nay chưa từng có.
Nhưng không mộ t ai ngờ rằng hôn lễ long trọng như vậy lại được cử hành ở mộ địa của Eden bảo gia tộc, ngay cả tiểu thiếu gia mặc đồ hoa đồng cũng là trang trục đen tang lễ, tân nhân trang phục cũng là lễ phục có họa tiết hắc ám theo kiểu Gothic, loại lễ khác thường này khiến cả trong ngoài đế quốc khiếp sợ.
Hơn nữa trướ c nghi thức chính thức tân nhân còn đầy sự kính trọng đi tế bái nghĩa trang liệt sĩ của đế quốc, đây cũng là nghi thức sau này dùng cho ―Quân hôn‖ được lưu truyền đời sau.
Á Lai do Terrence tự mình hộ tống đến thánh đài đến bên Garlock.
Mà trên thực tế cũng không thể nghi ngờ đây là cơ hội Á Lai cho Terrence được có thể đến bên người Tế ti địa nhân đang chủ trì hôn lễ.
Barret không phải chưa từng hỏi qua vì sao Á Lai lại quyết định như vậy.
Á Lai cười nói: ―Tương ái tiến hành đến mộ địa là một cảnh giới tối cao, cũng là do tổ tiên chúng ta sáng lập từ thuở xa xưa.‖
Barret suy nghĩ sâu xa hồi lâu, vì thế khi hôn lễ qua đi truyền ra từng xấp đơn tuyên truyền nhiệt tình nói với mọi người rằng: ―Thương hội Eden bảo cung cấp các loại chủ trì hôn lễ, hết sức trung thành vì ngài phục vụ những người đăng kí trước được hưởng thụ ưu đãi giảm giá, ha ha, ha ha,‖ Ấu ấu, ―Nắm chặt thời gian, danh sách có hạn……‖
Trong lòng Á Lai không có quá nhiều dao động, y và Garlock tự nhiên mà đi đến hôm nay xem như nước chảy thành sông, đã có lúc cùng nhau vui vẻ cùng nhau đau khổ, cho nên dùng câu ―Thuận theo tự nhiên‖ để hình dung là thích hợp nhất.
Garlock th ấy y bình tĩnh như vậy, suy xét một hồi, nói: ―Lôi Mạn và An An tạm thời do Tế ti phủ nuôi nấng, sau hôn lễ chúng ta sẽ đến nơi của bọn Henry để hưởng tuần trăng mật.‖
Á Lai gật gật đầu, ―Nơi đó gần biển, thành chủ muốn anh thuận tiện xử lý chuyện Ngư tộc phải không?‖
Garlock không giấ u diếm, nói: ―Vấn đề ở đỉnh Allen vẫn chưa giải quyết triệt để, những người đó giờ đang bị hao tổn nguyên khí nghiêm trọng vậy mà dám đánh chủ ý tới tộc thú nhân khác ngoài đế quốc, nhưng mà làm sao em biết được vậy?‖
Á Lai thẳ ng thắn nói: ―Hôn lễ của Henry và Francis quá gấp gáp, hai người bọn họ cũng không phải Luân Ân và Fran nóng lòng muốn bên nhau, cho nên em nghĩ hẳn là có mục đích riêng, huống hồ trước kia thành chủ xảy ra chuyện lớn như vậy, bởi vì mang thai không thể đi xa cái loại lý do này tuyệt đối không phải tác phong làm việc của bọn họ, bởi vậy em khẳng định bọn họ không phải không muốn trở về mà là không thể trở về.‖
Garlock cười, ―Em thông minh như vậy làm anh có cảm giác nguy cơ.‖
Á Lai mím môi cười, ―Cho nên sau này anh phải tốt với em, nếu không em sẽ thủ tiêu anh rồi cùng thú nhân khác chiếm tài sản của anh rồi sống sung sướng.‖
Garlock nhíu mi, ―Dọa người vậy sao? Xem ra anh phải làm cho em từ trong ra ngoài không thể rời xa anh rồi.‖
Khiêng người trở về phòng ngủ!
Nghi th ức qua đi, lão thành chủ đi vào cung điện bí mật, nhìn người trong quan tài thủy tinh như vẫn còn sống chỉ là đang ngủ say không chút che giấu tình cảm trong lòng mình.
Abe, anh sẽ bảo vệ quốc gia do hai ta thành lập, đây là lời hứa hẹn anh dành cho em.
Sau tin vui của Eden bảo, ở buổi họp gia đình theo thường lệ ở sáng hôm sau, trên vách tường nhà có một tờ giấy nhắn lại.
Đúng vậy, Barret hội trưởng phẫn nộ thông báo với mọi người rằng, gã bỏ nhà ra đi, nói không làm hội trưởng thương hội đế quốc là không làm!
Á Lai buồn cười cũng lo lắng, nhưng những người khác đều bình tĩnh như thường.
Garlock trầm ổn nói: ―Barret từ nhỏ đến lớn rời nhà trốn đi lúc nào cũng dừng chân ở chỗ Henry.‖
Đào Đức đại Tế ti cười tủm tỉm nói: ―Nếu không lại là nơi tiêu nhiều tiền nhất, tỷ như ngồi ở ngân hàng lớn nhất đế quốc chẳng hạn.‖
Garlock s ờ sờ cằm nói: ―Henry đang bận rộ vì đế quốc bàn chuyện với Ngư tộc, nếu thuận lợi thì về sau tuyệt đối có khả năng thông thương, cho nên Barret tuyệt đối sẽ đi chỗ đó.‖
Á Lai sờ sờ đầu tiểu Lôi Mạn còn đang nghi hoặc, cảm khái nói: ―Đây chính là tình cảm anh em thân thiết.‖
Tiểu Lôi Mạn: ……???
An bài ổn thỏa hết mọi chuyện ở thành chủ trung tâm, Garlock mang theo bạn lữ tân hôn Á Lai xuất phát.
Trong xe ng ựa, Á Lai ôm ôm gối, ngủ gà ngủ gật. Garlock vừa đau lòng vừa tự trách, nhưng một hồi nghĩ đến Á Lai đang nằm, Á Lai quỳ gối, Á Lai nằm sấp, Á Lai đứng, Á Lai ngồi…… các loại tư thế đều tốt đẹp như vậy, sờ sờ cằm, trong xe ngựa hình như chưa thử qua……
Nhân viên đi theo đột nhiên nghe trong xe ngự a vị phi thú nhân đột nhiên la lên một cái, ngay sau đó truyền đến những âm thanh mơ hồ không rõ, rất nhiều âm thanh có tiết tấu. . . . . .
Khụ khụ, chạy nhanh, tân hôn mà, lý giải vạn tuế, chạy nhanh!
Cùng thời gian ở Tế ti phủ,
Thầy thuốc nào đó bởi vì nhớ thương em trai đi xa mà vô tình phân tâm, cho nên đang quỳ gối trên giường bị vị Tế ti kia đánh vào mông.
Đào Đức cườ i dữ tợn hai tiếng, nhìn chỗ hai cánh mông bị mình đánh đến đỏ hồng, liếm liếm môi, lấy tay dùng sức xoa nhẹ hai cái, rắn chắc, nóng hổi, sau đó nhắm ngay tâm động thân đi vào
Ai u, Terrence xác định mình và Tế ti đại nhân sẽ hạnh phúc như vậy cả đời.
Trong xe ng ựa rốt cục cũng yên tĩnh lại, Á Lai nổi giận, quát: ―Anh cũng không phải là chủ tử đại Tế ti yêu nghiệt, em cũng không phải nô bộc trung thành như Terrence, lần tới còn dám xằng bậy như vậy, em với anh liền……‖ Vừa kết hôn liền nói ly hôn không tốt lắm, ―Em với anh liền……‖
Garlock mặt không đổi sắc nói tiếp nói: ―Em với anh liền tiếp tục!‖
Xe ngựa lại lắc lư với biên độ lớn.
……
Tâm trạng chỉ có thể dựa vào thời gian để khôi phục, bởi vì cuộc sống sẽ không vì một người nào đó mà ngừng lại.
Nhưng Hải Đăng Fork – cái tên này đối với thú nhân đế quốc thì không hề xa lạ, ngôi sao mới của giới chính trị rất có tiền đồ, tuổi còn trẻ đã vì đế quốc loại bỏ được phản đồ tiềm tàng đã lâu.
Hội trưởng lão của Đế quốc chân chính tan rã, cơ cấu dân chủ càng thêm được củng cố.
Barret cầm báo chí lo lắng, ―Anh nói thử tên nhãi này ở đỉnh Allen bấy giờ có bị người chén ép không?‖
Garlock nói: ―Không, ngược lại, thành chủ tự mình hạ lệnh phong thưởng, xem như gã có toàn bộ đế quốc làm chỗ dựa.‖
Barret vò đầu hỏi: ―Biết người này đến tột cùng là ai, còn biết gã và Á Lai từng có quan hệ gì, sao anh không chút giận vậy hả?‖
Garlock nói: ―Không có gã thì Á Lai sao có thể đến bên người tôi như bây giờ.‖
Còn nói mấy lời giết người được sảng khoái như vậy, Barret nói: ―Aizz, anh nói thử thành chủ rốt cuộc là đang nghĩ gì thế ?‖
Garlock nhìn phi thú nhân tóc đỏ đang dẫn theo Lôi Mạn đọc sách cách đó không xa, nói: ―Có kế hoạch khác.‖ Có một số việc không cần thành chủ nói cũng có thể hiểu được, nhưng mà tôi không thể vì ân oán cá nhân mà làm hỏng đại cục, cho nên loại người như Hải Đăng thay vì vứt bỏ không bằng để lại lợi dụng, ―Thiệp mời cho người đưa đến đỉnh Allen chưa?‖
Barret g ật đầu nói: ―Tuyệt đối sẽ cho người giáp mặt trao tận tay vị Hải Đăng tiên sinh kia.‖ Garlock khẳng định là cố ý kích thích người ta, có nhà nào mà đưa thiệp mời đám cưới lại cho quân đội chủ lực đi đưa cứ như hạ chiến thư vậy không, ―Biết rõ người ta sẽ không đến, anh cũng thật là khó coi!‖
Garlock nói: ―Bọ n họ không phải ‗thân nhân‘ của Á Lai và bác sĩ Terrence sao, tôi chỉ theo lệnh thành chủ thể hiện sự lễ phép của Eden bảo mà thôi.‖ Tính kế cười: ―Về sau ngày còn dài mà, vẫn còn nhiều cơ hội để ‗vui vẻ‘ ở chung.‖
―Các em trai yêu quí ơi, anh trai Tế ti đến thăm mấy em nà!‖
Garlock và Barret lậ p tức thấy đau đầu, giờ Đào Đứckhông cần che giấu bí mất của mình mà suốt ngày tránh trong Tế ti phủ nữa, vì thế việc thích làm nhất khi rảnh rỗi là qua đây gây rối.
―Á Lai à, cậu vẽ bức tranh Terrence mặt nội y đi, cậu chưa thấy qua cũng không sao đâu, tôi có thể nói cho cậu chỗ đó to chừng nào!‖
Terrence mu ốn tìm cái hố để chui vào, vừa quay đầu nhìn thử mình có bị chê cười hay không, nhưng trong viện ngoài hắn cầm bức tranh và Tế ti đại nhân thì không còn một ai.
Nhưng mà trước lúc đế n Eden bảo, Đào Đức bí mật thăm hỏi Ưng tộc trưởng lão đang bị nhốttrong tù không thấy ánh mặt trời, vẫn là nụ cười đầy ấm áp như xưa, lúc này lại càng khiến Đào Đức thêm tức giận, ―Thương tổn người thân của ta, ngài nên biết sẽ có kết cục gì.‖
Ưng tộc trưởng lão cười bất cần, ―Thành chủ để ngài tuyên bố quyết định tử hình cho tôi sao?‖
Đào Đức không khỏi hỏi: ―Ngài tội tình gì phải như vậy, năm đó chẳng phải đã từ bỏ hết mọi thứ để cùng thành chủ sáng lập ra đế quốc này sao?‖
Ưng tộc trưởng lão nói: ―Sau đó thì sao, cả nh ngộ của người Ưng tộc là như thế nào, hơn nữa nhưng trưởng lão giống tôi đều có chức vị trưởng lão quyền hành không nhỏ, nhưng cũng không lâu sau người mới thay người cũ, cuối cùng bị một tên nhóc xa lạ đến giành thôi.
Thôi, cho dù thành chủ có cẩn thận đến đâu thì cũng có lúc sai sót, tôi dùng mười năm xây đắp thì chỉ vì một lần sơ xẩy đó, sự thật chứng minh thành chủ vẫn chỉ là phàm nhân cho nên sự tình nếu phát triển theo hướng suy tính của tôi, như vậy tôi sẽ khiến người mà thành chủ quan tâm chết, chỉ cần chết một người thôi thì cũng được rồi, đếnlúc đó thành chủ thương tâm mới thực sự nhận ra sai lầm vì đã nhiều năm bạc đãi tôi.‖
Đào Đức ngượ c lại trở lên bình tĩnh, ―Thành chủ nói nếu ngài biết tỉnh ngộ có thể miễn tội chết, nhưng có vẻ như ngài không phải là người biết thuận theo sự tiến triển của thời đại cho nên ngài cũng không xứng tiếp tục lưu lại trên cõi đời này.‖
Trưởng lão Ưng tộ c dừng lại một chút, biết cái chết là kết cục tốt nhất của mình bây giờ, nói: ―Chết thì đã làm sao, đáng giá, Eden bảo gia chủ cũng bởi thế mà không cách nào tiếnhành hôn lễ bình thường nhỉ? Lúc này dù có thế nào thì tôi vẫn là người thắng.‖
Đào Đức nói: ―Ngườ i Eden bảo sao có thể dễ dàng bị kẻ khác xoay đi xoay lại như vậy.‖ Nói xong ném thư quyết nghị của thành chủ vào nhà tù, ―Nếu ngài một lòng muốn chết, như vậy ta không thể không cho ngài một lý do phải sống, ngài nhất định là ‗Người thắng‘ bi thảm nhất.‖
Đám người đi rồi, Ưng tộc trưởng lão xem qua nội dung thư xong suy sụ p ngồi dưới đất, mình sẽ không chết, cũng không thể chết, nếu không gia đình mình che giấu nhiều năm qua sẽ không yên ổn, nhưng rốt cục thành chủ làm thế nào mà điều tra ra, mình chỉ có thể ở lại nơi không ánh sáng không mặt trời này chịu đựng sự tra tấn chờ đợi đến khi tử vong, sao mình lại có thể quên rằng, thành chủ không phải người lương thiện như Abraham đại Tế ti, bằng không sao có thể bồi dưỡng ra một Garlock trên chiến trường không lưu tình với bất kì ai như vậy được, còn có một Tế ti đại nhân càng thêm lãnh tâm này nữa.
Cuối cùng, ngày chính thức kết hôn của Garlock và Á Lai đang tiến tới gần, người Eden bảo chuẩn bị cho hai người một hôn lễ long trọng trước nay chưa từng có.
Nhưng không mộ t ai ngờ rằng hôn lễ long trọng như vậy lại được cử hành ở mộ địa của Eden bảo gia tộc, ngay cả tiểu thiếu gia mặc đồ hoa đồng cũng là trang trục đen tang lễ, tân nhân trang phục cũng là lễ phục có họa tiết hắc ám theo kiểu Gothic, loại lễ khác thường này khiến cả trong ngoài đế quốc khiếp sợ.
Hơn nữa trướ c nghi thức chính thức tân nhân còn đầy sự kính trọng đi tế bái nghĩa trang liệt sĩ của đế quốc, đây cũng là nghi thức sau này dùng cho ―Quân hôn‖ được lưu truyền đời sau.
Á Lai do Terrence tự mình hộ tống đến thánh đài đến bên Garlock.
Mà trên thực tế cũng không thể nghi ngờ đây là cơ hội Á Lai cho Terrence được có thể đến bên người Tế ti địa nhân đang chủ trì hôn lễ.
Barret không phải chưa từng hỏi qua vì sao Á Lai lại quyết định như vậy.
Á Lai cười nói: ―Tương ái tiến hành đến mộ địa là một cảnh giới tối cao, cũng là do tổ tiên chúng ta sáng lập từ thuở xa xưa.‖
Barret suy nghĩ sâu xa hồi lâu, vì thế khi hôn lễ qua đi truyền ra từng xấp đơn tuyên truyền nhiệt tình nói với mọi người rằng: ―Thương hội Eden bảo cung cấp các loại chủ trì hôn lễ, hết sức trung thành vì ngài phục vụ những người đăng kí trước được hưởng thụ ưu đãi giảm giá, ha ha, ha ha,‖ Ấu ấu, ―Nắm chặt thời gian, danh sách có hạn……‖
Trong lòng Á Lai không có quá nhiều dao động, y và Garlock tự nhiên mà đi đến hôm nay xem như nước chảy thành sông, đã có lúc cùng nhau vui vẻ cùng nhau đau khổ, cho nên dùng câu ―Thuận theo tự nhiên‖ để hình dung là thích hợp nhất.
Garlock th ấy y bình tĩnh như vậy, suy xét một hồi, nói: ―Lôi Mạn và An An tạm thời do Tế ti phủ nuôi nấng, sau hôn lễ chúng ta sẽ đến nơi của bọn Henry để hưởng tuần trăng mật.‖
Á Lai gật gật đầu, ―Nơi đó gần biển, thành chủ muốn anh thuận tiện xử lý chuyện Ngư tộc phải không?‖
Garlock không giấ u diếm, nói: ―Vấn đề ở đỉnh Allen vẫn chưa giải quyết triệt để, những người đó giờ đang bị hao tổn nguyên khí nghiêm trọng vậy mà dám đánh chủ ý tới tộc thú nhân khác ngoài đế quốc, nhưng mà làm sao em biết được vậy?‖
Á Lai thẳ ng thắn nói: ―Hôn lễ của Henry và Francis quá gấp gáp, hai người bọn họ cũng không phải Luân Ân và Fran nóng lòng muốn bên nhau, cho nên em nghĩ hẳn là có mục đích riêng, huống hồ trước kia thành chủ xảy ra chuyện lớn như vậy, bởi vì mang thai không thể đi xa cái loại lý do này tuyệt đối không phải tác phong làm việc của bọn họ, bởi vậy em khẳng định bọn họ không phải không muốn trở về mà là không thể trở về.‖
Garlock cười, ―Em thông minh như vậy làm anh có cảm giác nguy cơ.‖
Á Lai mím môi cười, ―Cho nên sau này anh phải tốt với em, nếu không em sẽ thủ tiêu anh rồi cùng thú nhân khác chiếm tài sản của anh rồi sống sung sướng.‖
Garlock nhíu mi, ―Dọa người vậy sao? Xem ra anh phải làm cho em từ trong ra ngoài không thể rời xa anh rồi.‖
Khiêng người trở về phòng ngủ!
Nghi th ức qua đi, lão thành chủ đi vào cung điện bí mật, nhìn người trong quan tài thủy tinh như vẫn còn sống chỉ là đang ngủ say không chút che giấu tình cảm trong lòng mình.
Abe, anh sẽ bảo vệ quốc gia do hai ta thành lập, đây là lời hứa hẹn anh dành cho em.
Sau tin vui của Eden bảo, ở buổi họp gia đình theo thường lệ ở sáng hôm sau, trên vách tường nhà có một tờ giấy nhắn lại.
Đúng vậy, Barret hội trưởng phẫn nộ thông báo với mọi người rằng, gã bỏ nhà ra đi, nói không làm hội trưởng thương hội đế quốc là không làm!
Á Lai buồn cười cũng lo lắng, nhưng những người khác đều bình tĩnh như thường.
Garlock trầm ổn nói: ―Barret từ nhỏ đến lớn rời nhà trốn đi lúc nào cũng dừng chân ở chỗ Henry.‖
Đào Đức đại Tế ti cười tủm tỉm nói: ―Nếu không lại là nơi tiêu nhiều tiền nhất, tỷ như ngồi ở ngân hàng lớn nhất đế quốc chẳng hạn.‖
Garlock s ờ sờ cằm nói: ―Henry đang bận rộ vì đế quốc bàn chuyện với Ngư tộc, nếu thuận lợi thì về sau tuyệt đối có khả năng thông thương, cho nên Barret tuyệt đối sẽ đi chỗ đó.‖
Á Lai sờ sờ đầu tiểu Lôi Mạn còn đang nghi hoặc, cảm khái nói: ―Đây chính là tình cảm anh em thân thiết.‖
Tiểu Lôi Mạn: ……???
An bài ổn thỏa hết mọi chuyện ở thành chủ trung tâm, Garlock mang theo bạn lữ tân hôn Á Lai xuất phát.
Trong xe ng ựa, Á Lai ôm ôm gối, ngủ gà ngủ gật. Garlock vừa đau lòng vừa tự trách, nhưng một hồi nghĩ đến Á Lai đang nằm, Á Lai quỳ gối, Á Lai nằm sấp, Á Lai đứng, Á Lai ngồi…… các loại tư thế đều tốt đẹp như vậy, sờ sờ cằm, trong xe ngựa hình như chưa thử qua……
Nhân viên đi theo đột nhiên nghe trong xe ngự a vị phi thú nhân đột nhiên la lên một cái, ngay sau đó truyền đến những âm thanh mơ hồ không rõ, rất nhiều âm thanh có tiết tấu. . . . . .
Khụ khụ, chạy nhanh, tân hôn mà, lý giải vạn tuế, chạy nhanh!
Cùng thời gian ở Tế ti phủ,
Thầy thuốc nào đó bởi vì nhớ thương em trai đi xa mà vô tình phân tâm, cho nên đang quỳ gối trên giường bị vị Tế ti kia đánh vào mông.
Đào Đức cườ i dữ tợn hai tiếng, nhìn chỗ hai cánh mông bị mình đánh đến đỏ hồng, liếm liếm môi, lấy tay dùng sức xoa nhẹ hai cái, rắn chắc, nóng hổi, sau đó nhắm ngay tâm động thân đi vào
Ai u, Terrence xác định mình và Tế ti đại nhân sẽ hạnh phúc như vậy cả đời.
Trong xe ng ựa rốt cục cũng yên tĩnh lại, Á Lai nổi giận, quát: ―Anh cũng không phải là chủ tử đại Tế ti yêu nghiệt, em cũng không phải nô bộc trung thành như Terrence, lần tới còn dám xằng bậy như vậy, em với anh liền……‖ Vừa kết hôn liền nói ly hôn không tốt lắm, ―Em với anh liền……‖
Garlock mặt không đổi sắc nói tiếp nói: ―Em với anh liền tiếp tục!‖
Xe ngựa lại lắc lư với biên độ lớn.
……