Á Lai được Garlock dìu xuố ng xe ngựa, trước tầm mắt ylà một đôi mắt to tròn như hòn ngọc sáng, long lanh ánh nước, được người nuôi dưỡng tốt vô cùng, hai mắt của Mèo Ba Tư (Francis) óng ánh vô cùng, nhịn không được lại gần ôm trước một cái rồi cắn một ngụm sau đó cọ đi cọ lại: ―Francis, sao mới mang thai không được bao lâu mà cậu đã béo ra nông nỗi này vậy?‖ Mềm mềm mịn mịn sờ thật sướng.
Francis ch ụp lại bàn tay đang sờ sờ nhéo nhéo trên người mình, lại ghét bỏ lau đi nước miếng dính dấp trên mặt, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm động, Á Lai tuy có chút đáng đánh nhưng rất đáng để người ta nhớ thương!
Á Lai thấ y cậu ‗lê hoa đái vũ‘ hấp hấp cái mũi nhịn khóc thì xém tý nữa hóa đá luôn, hóa ra lậpgia đình có con sẽ khiến một chàng trai sắc bén trở nên mềm mại như vậy, khi mang thai cảm xúc thay đổi thực vĩ đại.(Lê hoa đái vũ [梨花带雨]: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.)
Henry mời người về nghỉ ngơi.
V ừa đi Francis vừa giữ lấy bả vai Á Lai không chịu buông tay cứ như là anh em không gặp nhiều năm rồi vậy, lại vươn tay ấn ấn sờ sờ khuôn mặt tiều tụy của Á Lai, nghiến răng nghiến lợi nói: ―Tên đại quý tộc đáng ghét không biết tiết chế, xem anh ta ép buộc anh thành cái dạng gì rồi?‖
Á Lai có hơi thẹn thùng ngọt ngào cười nói: ―Loại chuyện này là một cây làm chẳng nên non, tôi cũng nên kiểm điểm, aizz, không nghĩ tới có đôi khi hai bên lại phối hợp quá tốt.‖ Phi thú nhân nơi này quả nhiên có khác, dùng nơi đó để tiến hành trao đổi tình cảm hóa ra thực sự có nhiều khoái cảm.
Ngườ i hầu đi theo không hẹn mà cùng đi chậm lại vài bước, hai vị đại nhân này lại giữa ban ngày lại nói chuyện hạn chế độ tuổi, vốnnghĩ Francis tiên sinh đã đủ thân thiết rồi, hóa ra vị Á Lai tiên sinh trong truyền thuyết này lại cao hơn một bậc, sau này hẳn càng phải hầu hạ cẩn thận hơn nữa.
Á Lai vốn thẳng thắn, cho nên tiếp tục nói: ―Bây giờ buổi tối cậu không thể vận động với Henry tiếp được, cẩn thận Henry tìm tiểu tam đó.‖
Henry đột nhiên dừng bướ c, thậm chí không để ý gia chủ ở bên vội vã xoay người cầm lấy tay Francis thâm tình nhìn cậu, ánh mắt như ‗thâu tâm đào phế‘ như nói rằng mình sẽ không như vậy. (Thâu tâm đào phế: moi hết tim gan ra.)
Á Lai vẫn là lần đầ u thấy bộ dạng hoảng sợ như thế của Henry, y vừa cười vừa ngạc nhiên, đột nhiên bị Garlock kéo đến bên cạnh người cấm y lại nói bậy với Francis.
Á Lai khẳng đị nh với Garlock: ―Thật sự không có khả năng đó, bằng không Bill đại quản gia sẽ đại biểu ánh trăng hung hăng giáo huấn Henry.‖ Y cũng hiểu được ý nghĩ của mình không đúng, chỉ có thể tự trách mình lúc trước tiếp xúc quá nhiều với Fran.
Garlock b ỗng nhiên hô hấp nặng lên, bởi vì hiện tại ở góc độ này vừa lúc có thể nhìn thấy xương quai xanh của người trong lòng có đầy dấu vết loang lỗ bị hắn lưu lại.
Á Lai lậ p tức cách người này xa vài bước, một lần nữa khoát tay Francis lại lên vai mình tìm kiếm che chở, sau đó mím môi trừng mắt Garlock, đại quý tộc phát tình luôn là như vậy, vô thanh vô tức, không có dấu hiệu, sét đánh không kịp bưng tai……
Garlock đành phải tiếp tục nói chuyện công vụ với Henry.
Francis có chút thương tiếc nhìn Á Lai: Với cái trận thế này thì anh cũng sẽ nhanh có thai thôi……
Á Lai lúc này mớ i có cơ hội nghiêm túc ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh, ánh nắng rất ấm áp, tiếng sóng biển không dứt bên tai, không khí ẩm ướt dịu dàng, kiến trúc xung quanh thật đặc biệt, không giống như của niên đại cũ.
Làng du lịch cao cấp?
Biệt thự cũng có, đình viện cũng có, nhà dân nhỏ nhắn thật đáng yêu, yên tĩnh nhưng tuyệt đối rất đông vui.
T ới nhà ở, Á Lai há to mồm nhìn kiến trúc trước mắt, cái này đủ cấp bậc để được gọi là cung điện rồi, trách không được thành chủ để Henry lại đây trước, nhìn theo tầm của của tòa nhà này có thể nhận thấy trách nhiệm không nhỏ.
C ửa lớn mở ra, tầm mắt Á Lai bị cố định luôn, một nam tử hán có râu quai nón, trên người mặc một thứ không giống áo gió cũng không giống áo choàng, lộ ra đôi chân đầy lông, chân mang đôi bốt, căn bản là một kẻ lang thang tục tằng, chỉ còn thiếu một võ sĩ đao vắt bên hông nữa thôi, bất quá chất vải của quần áo cũng không tồi, chất liệu trắng mịn chưa từng thấy, cũng không biết là kiểu ăn mặc này là mùa đông hay mùa hè nữa.
Barret gãi gãi đầu, giờ lại thêm gãi gãi râu, thấy có người gọi to, xoay người trốn trở về phòng.
Á Lai đột nhiên bật cười, ba người còn lại khó hiểu nhìn y.
Á Lai nói: ―Gấu con nhất thời tức giận bỏ nhà đi nhìn thấy người nhà đến tìm thì vui vẻ nhưng lại không được tự nhiên, ha ha, nghĩ lại cũng đáng yêu ghê.‖
Sau cửa chậm rãi ló ra nửa đầu gấu ngựa, sâu trong ánh mắt có sự lên án và ủy khuất, ngốc manh, ngốc manh cực luôn.
Garlock nắm lấy lỗ tai gấu, lại kêu Henry đến văn phòng nhắn lại mệnh lệnh của thành chủ.
Vì thế Francis phải nắm chặt thời gian đoàn tụ với Á Lai, bởi vì cậu biết sau khi Henry giao lại công việc cho Garlock sẽ mang cậu quay về thành chủ trung tâm.
Á Lai cũng hiểu được, mà bắt đầ u kể cho Francis nghe những chuyện xảy ra ở thành chủ trung tâm thời giantrước, nguyên nước nguyên vị, không thêm gia vị.(ý nói kể nguyên si đó)
Ch ỉ là nghe thôi, Francis cũng lo lắng theo, ―Cho nên lần này nghênh đón khách quý đến từ biển cả cũng có Ưng tộc phụ trách sao, hy vọng bọn họ không phải Hải Đăng.‖ Đáng tiếc a, chuyện miệng quạ đen thì kể cả Francis trốn cũng không thoát.
Đi vào bên trong, Á Lai tự lấy túi hành lý ra, lấyđồ thiết kế riêng cho Francis từng cái một ra, lúc trước đã có đưa tới không ít, nhưng mà thứ gì đó tự tay mình đưa thì tình cảm nó khác hẳn.
Thấy đôi mắt Francis lại bắt đầu đỏ lên, Á Lai vội vàng nói nói: ―Ngừng ngay, này, chúng ta đi dạo chứ? Hoạt động càng nhiều càng tốt.‖
Francis hít sâu cười gật đầu.
Hai ngườ i vừa đi vừa nói chuyện đến sau vườn, Á Lai không ngờ phía sau của toàn bộ kiến trúc đều là mặt hướng biển, sân vườn rộng lớn tuyệt đối có thể thả câu, có gió biển, cảnh biển thuộc bậc nhất.
Francis cười nói: ―Thế nào, đây là ý của chú Julian, thuận lợi cho khách trong biển có thể tới đây trực tiếp lên bờ luôn.‖
Á Lai chớp chớp mắt, ―Chú Julian?‖ Sao Francis nhắcđến cái tên này thì cả người cũng mềm mại đi không ít?
Francis gi ải thích: ―Tông phụ của Julian là em trai của Bill gia gia, cho nên tất nhiên là chú của chúng ta, chú ấy mấy ngày nay có việc phải ra ngoài nhưng cũng mấy ngày sau là quay lại thôi , tôi vừa tới nơi đây chưa kịp thích ứng đã mang thai, Henry cũng rất bận rộn, nhờ có chú ấy dốc lòng chiếu cố, à, chú ấy chính là đại quản gia ở đây, tin tưởng anh nhất định sẽ thích chú ấy.‖
Trong đầu Á Lai suy nghĩ, từ bộ dạng của Bill đại quản gia và Henry tổng thể lại thì sẽ là âu phục thẳng tắp, tóc không rối cọng nào, là một trung niên nghiêm túc, lúc tức giận hay mưu tính thì mắt kính sẽ lóe sáng ánh lạnh, đó chính là hình tượng của chú Julian trong đầu y.
Francis thấy ymím môi không nói lời nào là đã biết yđang tưởng tượng, bổ sung: ―Julian là phi thú nhân vô cùng dịu dàng.‖
Á Lai nói: ―Không ngờ gia tộc Henry là quản gia thế gia?‖ Nói xong y ngồi xuống ban công thả chân vào nước để vọc nước.
Francis kéo y lại, nhíu mày nói: ―Nước lạnh.‖
Mắt thường đương nhiên không nhìn ra độ ấm, Á Lai cũng liền từ bỏ, chẳng qua vẫn nhìn nước trong suốt như thủy tinh có thể thấy cả đáy mà tiếc nuối.
Francis lúc này đau lòng sờ sờ bụng mình, cậu hy vọng đứa con của mình không cần sở hữu tài năng như vậy, quản gia của Eden bảo không phải người thường có thể đảm nhiệm, lúc trước Á Lai có nói ―Quản gia toàn năng chiến hổ‖ hóa ra là không hề khoa trương.
Á Lai không nói gì nhìn hình ảnh ngườ i cha ngốc của Francis, không khỏi nhớ tới một người cha càng ngốc hơn nữa là Fran đang ở trung tâm thành chủ, quyết định ngay cả khi mình có con cũng không thể giống hai tên này được.
Francis giúp y phủi phủi quần áo nói: ―Chú Julian dù sao cũng là trưởng bối của chúng ta, hành vi thần kì khác người mọi khi của anh nên thu liễm một chút đi.‖
Á Lai ha ha nở nụ cười, bởi vì ycàng ngày càng cảm thấy Francis cứ như là nàng dâu ngoan hiền vậy.
Francis b ị ycười đến khó chịu trong lòng, ―Anh cười cái gì? Tôi có lòng nhắc anh trước một chút, không biết vì sao mà Barret vẫn còn trốn tránh chú Julian kìa, cho nên anh cũng nên tôn trọng người ta nhiều hơn nữa đi.‖
Á Lai để bụng, có lẽ chú Julian kia lúc dịu dàng sẽ rất dịu dàng, nhưng lúc nghiêm khắc cũng sẽ rất nghiêm khắc, thật muốn gặp quá.
Lúc này Barret đang đượ c do dự, ý thành chủ là để gã ở lại hỗ trợ Garlock, nhưng mà gã vẫn muốn về cùng với Henry, bởi vì như vậy sẽ không phải gặp người sẽ khiến mình xấu hổ là chú Julian, nhưng mà ở lại có thể kiếm tiền……
Bu ổi tối, phi thú nhân gia chủ của Lặc Tư bảo đang ngồi trước túi quần áo trẻ con, chắclà ngứa mũi nên hắt xì một cái, sau đó tiếp tục cười tủm tỉm hỏi bạn lữ của mình, ―Chủ nhân, anh nói thử con mình sẽ thích bộ này màu xanh hay là màu đỏ, nhưng mà,‖ Trong mắt sáng long lanh, trên mặt đủ loại sắc thái do dự, cuối cùng ôm cả hai bộ quần áo cọ cọ, ―Đều thích, đều thích.‖
Cũng không biết là ai đều thích.
Luân Ân nhìn văn kiện của mình, tùy ý tùy ý để sủng vật đáng yêu của mình làm nũng bên chân, Garlock vừa rời đi, lượng công việc của hắn lại bay lên thẳng tắp.
Fran lúc này lấy lòng gối đầu lên đùi chủ nhân, ―Em cứ nghĩ Henry chỉ là một quản gia thôi chứ, không nghĩ tới lần này trở về lại tạm thời nhận chức vụ của Garlock ở quân đội?‖
Luân Ân nói: ―Ở Eden bảo ngay cả một người làm vườn cũng từng ra chiến trường, sao lại có thể có người thường được.‖ ngăn lại cánh tay đang kéo quần mình của đối phương.
Fran ủy khuất ngẩng đầu, ―Chủ nhân, ngài không chịu để em phục vụ, chẳng lẽ thật giống như Á Lai nói ngài sắp tìm tiểu tam sao?‖
Luân Ân chán nản, may mà Á Lai đi rồi, đỡ mất công Fran đơn thuần nhà mình bị mấy cái lý luận lừa bịp của Á Lai dạy hư.
Á Lai nghiêng đầu đánh mộ t hắt xì, xoa xoa cái mũi một hồi mới nằm lại trong lòng Garlock, nói: ―Anh không phải bị áp lực quá chứ?Lên giường phát tiết với anh thêm lần nữa cũng không sao, nhưng mà miệtmài quá không tốt cho cơ thể đâu.‖
Garlock nói: ―Á phụ từng dùng một cuộc cá cược để đẩy người Ngư tộc vào biển sâu năm mươi năm.‖
Á Lai hiểu đượ c, nay thời hạn năm mươi năm đã đến, họ quay trở lại, một là quan hệ hòa bình hai là một trận chiến mới, hiện tại đỉnh Allen hơn một nửa là lòng dạ khó lường, xem ra lão thành chủ là để Garlock nhận trọng trách này, trách không được áp lực lớn như vậy, khuyên nói: ―Có câu xe đến trước núi ắt có đường, hơn nữa nên tin tưởng quyết định anh minh của thành chủ, thành chủ giao công việc này cho anh vì tin tưởng lấy năng lực của anh thì nhất định sẽ giải quyết chuyện này một cách hoàn mĩ.‖
Garlock cũng hiểu được, nhưng cả m thấy từ miệng Á Lai nói ra thì càng khiến mình an tâm, nói: ―Theo tuổi mà nói, á phụ và Bill gia gia cùng một bối phận, nhưng mà người lại xem bọn anh như con.‖
Á Lai phỏng đoán, phỏ ng chừng Abraham đại Tế ti cũng đoán trước mình không thể sống đến lúc đó, mà theo tình cảm mà nói, cháu thì độ tin cậy không cao như con, cho nên cố ý an bài vậy, xem ra đại Tế ti suy nghĩ cho thành chủ bằng cả trái tim.
Mím môi chụp lại bàn tay đang muốn xâm nhập, nếu không ngủ thì trời sáng mất!
Á Lai được Garlock dìu xuố ng xe ngựa, trước tầm mắt ylà một đôi mắt to tròn như hòn ngọc sáng, long lanh ánh nước, được người nuôi dưỡng tốt vô cùng, hai mắt của Mèo Ba Tư (Francis) óng ánh vô cùng, nhịn không được lại gần ôm trước một cái rồi cắn một ngụm sau đó cọ đi cọ lại: ―Francis, sao mới mang thai không được bao lâu mà cậu đã béo ra nông nỗi này vậy?‖ Mềm mềm mịn mịn sờ thật sướng.
Francis ch ụp lại bàn tay đang sờ sờ nhéo nhéo trên người mình, lại ghét bỏ lau đi nước miếng dính dấp trên mặt, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm động, Á Lai tuy có chút đáng đánh nhưng rất đáng để người ta nhớ thương!
Á Lai thấ y cậu ‗lê hoa đái vũ‘ hấp hấp cái mũi nhịn khóc thì xém tý nữa hóa đá luôn, hóa ra lậpgia đình có con sẽ khiến một chàng trai sắc bén trở nên mềm mại như vậy, khi mang thai cảm xúc thay đổi thực vĩ đại.(Lê hoa đái vũ [梨花带雨]: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.)
Henry mời người về nghỉ ngơi.
V ừa đi Francis vừa giữ lấy bả vai Á Lai không chịu buông tay cứ như là anh em không gặp nhiều năm rồi vậy, lại vươn tay ấn ấn sờ sờ khuôn mặt tiều tụy của Á Lai, nghiến răng nghiến lợi nói: ―Tên đại quý tộc đáng ghét không biết tiết chế, xem anh ta ép buộc anh thành cái dạng gì rồi?‖
Á Lai có hơi thẹn thùng ngọt ngào cười nói: ―Loại chuyện này là một cây làm chẳng nên non, tôi cũng nên kiểm điểm, aizz, không nghĩ tới có đôi khi hai bên lại phối hợp quá tốt.‖ Phi thú nhân nơi này quả nhiên có khác, dùng nơi đó để tiến hành trao đổi tình cảm hóa ra thực sự có nhiều khoái cảm.
Ngườ i hầu đi theo không hẹn mà cùng đi chậm lại vài bước, hai vị đại nhân này lại giữa ban ngày lại nói chuyện hạn chế độ tuổi, vốnnghĩ Francis tiên sinh đã đủ thân thiết rồi, hóa ra vị Á Lai tiên sinh trong truyền thuyết này lại cao hơn một bậc, sau này hẳn càng phải hầu hạ cẩn thận hơn nữa.
Á Lai vốn thẳng thắn, cho nên tiếp tục nói: ―Bây giờ buổi tối cậu không thể vận động với Henry tiếp được, cẩn thận Henry tìm tiểu tam đó.‖
Henry đột nhiên dừng bướ c, thậm chí không để ý gia chủ ở bên vội vã xoay người cầm lấy tay Francis thâm tình nhìn cậu, ánh mắt như ‗thâu tâm đào phế‘ như nói rằng mình sẽ không như vậy. (Thâu tâm đào phế: moi hết tim gan ra.)
Á Lai vẫn là lần đầ u thấy bộ dạng hoảng sợ như thế của Henry, y vừa cười vừa ngạc nhiên, đột nhiên bị Garlock kéo đến bên cạnh người cấm y lại nói bậy với Francis.
Á Lai khẳng đị nh với Garlock: ―Thật sự không có khả năng đó, bằng không Bill đại quản gia sẽ đại biểu ánh trăng hung hăng giáo huấn Henry.‖ Y cũng hiểu được ý nghĩ của mình không đúng, chỉ có thể tự trách mình lúc trước tiếp xúc quá nhiều với Fran.
Garlock b ỗng nhiên hô hấp nặng lên, bởi vì hiện tại ở góc độ này vừa lúc có thể nhìn thấy xương quai xanh của người trong lòng có đầy dấu vết loang lỗ bị hắn lưu lại.
Á Lai lậ p tức cách người này xa vài bước, một lần nữa khoát tay Francis lại lên vai mình tìm kiếm che chở, sau đó mím môi trừng mắt Garlock, đại quý tộc phát tình luôn là như vậy, vô thanh vô tức, không có dấu hiệu, sét đánh không kịp bưng tai……
Garlock đành phải tiếp tục nói chuyện công vụ với Henry.
Francis có chút thương tiếc nhìn Á Lai: Với cái trận thế này thì anh cũng sẽ nhanh có thai thôi……
Á Lai lúc này mớ i có cơ hội nghiêm túc ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh, ánh nắng rất ấm áp, tiếng sóng biển không dứt bên tai, không khí ẩm ướt dịu dàng, kiến trúc xung quanh thật đặc biệt, không giống như của niên đại cũ.
Làng du lịch cao cấp?
Biệt thự cũng có, đình viện cũng có, nhà dân nhỏ nhắn thật đáng yêu, yên tĩnh nhưng tuyệt đối rất đông vui.
T ới nhà ở, Á Lai há to mồm nhìn kiến trúc trước mắt, cái này đủ cấp bậc để được gọi là cung điện rồi, trách không được thành chủ để Henry lại đây trước, nhìn theo tầm của của tòa nhà này có thể nhận thấy trách nhiệm không nhỏ.
C ửa lớn mở ra, tầm mắt Á Lai bị cố định luôn, một nam tử hán có râu quai nón, trên người mặc một thứ không giống áo gió cũng không giống áo choàng, lộ ra đôi chân đầy lông, chân mang đôi bốt, căn bản là một kẻ lang thang tục tằng, chỉ còn thiếu một võ sĩ đao vắt bên hông nữa thôi, bất quá chất vải của quần áo cũng không tồi, chất liệu trắng mịn chưa từng thấy, cũng không biết là kiểu ăn mặc này là mùa đông hay mùa hè nữa.
Barret gãi gãi đầu, giờ lại thêm gãi gãi râu, thấy có người gọi to, xoay người trốn trở về phòng.
Á Lai đột nhiên bật cười, ba người còn lại khó hiểu nhìn y.
Á Lai nói: ―Gấu con nhất thời tức giận bỏ nhà đi nhìn thấy người nhà đến tìm thì vui vẻ nhưng lại không được tự nhiên, ha ha, nghĩ lại cũng đáng yêu ghê.‖
Sau cửa chậm rãi ló ra nửa đầu gấu ngựa, sâu trong ánh mắt có sự lên án và ủy khuất, ngốc manh, ngốc manh cực luôn.
Garlock nắm lấy lỗ tai gấu, lại kêu Henry đến văn phòng nhắn lại mệnh lệnh của thành chủ.
Vì thế Francis phải nắm chặt thời gian đoàn tụ với Á Lai, bởi vì cậu biết sau khi Henry giao lại công việc cho Garlock sẽ mang cậu quay về thành chủ trung tâm.
Á Lai cũng hiểu được, mà bắt đầ u kể cho Francis nghe những chuyện xảy ra ở thành chủ trung tâm thời giantrước, nguyên nước nguyên vị, không thêm gia vị.(ý nói kể nguyên si đó)
Ch ỉ là nghe thôi, Francis cũng lo lắng theo, ―Cho nên lần này nghênh đón khách quý đến từ biển cả cũng có Ưng tộc phụ trách sao, hy vọng bọn họ không phải Hải Đăng.‖ Đáng tiếc a, chuyện miệng quạ đen thì kể cả Francis trốn cũng không thoát.
Đi vào bên trong, Á Lai tự lấy túi hành lý ra, lấyđồ thiết kế riêng cho Francis từng cái một ra, lúc trước đã có đưa tới không ít, nhưng mà thứ gì đó tự tay mình đưa thì tình cảm nó khác hẳn.
Thấy đôi mắt Francis lại bắt đầu đỏ lên, Á Lai vội vàng nói nói: ―Ngừng ngay, này, chúng ta đi dạo chứ? Hoạt động càng nhiều càng tốt.‖
Francis hít sâu cười gật đầu.
Hai ngườ i vừa đi vừa nói chuyện đến sau vườn, Á Lai không ngờ phía sau của toàn bộ kiến trúc đều là mặt hướng biển, sân vườn rộng lớn tuyệt đối có thể thả câu, có gió biển, cảnh biển thuộc bậc nhất.
Francis cười nói: ―Thế nào, đây là ý của chú Julian, thuận lợi cho khách trong biển có thể tới đây trực tiếp lên bờ luôn.‖
Á Lai chớp chớp mắt, ―Chú Julian?‖ Sao Francis nhắcđến cái tên này thì cả người cũng mềm mại đi không ít?
Francis gi ải thích: ―Tông phụ của Julian là em trai của Bill gia gia, cho nên tất nhiên là chú của chúng ta, chú ấy mấy ngày nay có việc phải ra ngoài nhưng cũng mấy ngày sau là quay lại thôi , tôi vừa tới nơi đây chưa kịp thích ứng đã mang thai, Henry cũng rất bận rộn, nhờ có chú ấy dốc lòng chiếu cố, à, chú ấy chính là đại quản gia ở đây, tin tưởng anh nhất định sẽ thích chú ấy.‖
Trong đầu Á Lai suy nghĩ, từ bộ dạng của Bill đại quản gia và Henry tổng thể lại thì sẽ là âu phục thẳng tắp, tóc không rối cọng nào, là một trung niên nghiêm túc, lúc tức giận hay mưu tính thì mắt kính sẽ lóe sáng ánh lạnh, đó chính là hình tượng của chú Julian trong đầu y.
Francis thấy ymím môi không nói lời nào là đã biết yđang tưởng tượng, bổ sung: ―Julian là phi thú nhân vô cùng dịu dàng.‖
Á Lai nói: ―Không ngờ gia tộc Henry là quản gia thế gia?‖ Nói xong y ngồi xuống ban công thả chân vào nước để vọc nước.
Francis kéo y lại, nhíu mày nói: ―Nước lạnh.‖
Mắt thường đương nhiên không nhìn ra độ ấm, Á Lai cũng liền từ bỏ, chẳng qua vẫn nhìn nước trong suốt như thủy tinh có thể thấy cả đáy mà tiếc nuối.
Francis lúc này đau lòng sờ sờ bụng mình, cậu hy vọng đứa con của mình không cần sở hữu tài năng như vậy, quản gia của Eden bảo không phải người thường có thể đảm nhiệm, lúc trước Á Lai có nói ―Quản gia toàn năng chiến hổ‖ hóa ra là không hề khoa trương.
Á Lai không nói gì nhìn hình ảnh ngườ i cha ngốc của Francis, không khỏi nhớ tới một người cha càng ngốc hơn nữa là Fran đang ở trung tâm thành chủ, quyết định ngay cả khi mình có con cũng không thể giống hai tên này được.
Francis giúp y phủi phủi quần áo nói: ―Chú Julian dù sao cũng là trưởng bối của chúng ta, hành vi thần kì khác người mọi khi của anh nên thu liễm một chút đi.‖
Á Lai ha ha nở nụ cười, bởi vì ycàng ngày càng cảm thấy Francis cứ như là nàng dâu ngoan hiền vậy.
Francis b ị ycười đến khó chịu trong lòng, ―Anh cười cái gì? Tôi có lòng nhắc anh trước một chút, không biết vì sao mà Barret vẫn còn trốn tránh chú Julian kìa, cho nên anh cũng nên tôn trọng người ta nhiều hơn nữa đi.‖
Á Lai để bụng, có lẽ chú Julian kia lúc dịu dàng sẽ rất dịu dàng, nhưng lúc nghiêm khắc cũng sẽ rất nghiêm khắc, thật muốn gặp quá.
Lúc này Barret đang đượ c do dự, ý thành chủ là để gã ở lại hỗ trợ Garlock, nhưng mà gã vẫn muốn về cùng với Henry, bởi vì như vậy sẽ không phải gặp người sẽ khiến mình xấu hổ là chú Julian, nhưng mà ở lại có thể kiếm tiền……
Bu ổi tối, phi thú nhân gia chủ của Lặc Tư bảo đang ngồi trước túi quần áo trẻ con, chắclà ngứa mũi nên hắt xì một cái, sau đó tiếp tục cười tủm tỉm hỏi bạn lữ của mình, ―Chủ nhân, anh nói thử con mình sẽ thích bộ này màu xanh hay là màu đỏ, nhưng mà,‖ Trong mắt sáng long lanh, trên mặt đủ loại sắc thái do dự, cuối cùng ôm cả hai bộ quần áo cọ cọ, ―Đều thích, đều thích.‖
Cũng không biết là ai đều thích.
Luân Ân nhìn văn kiện của mình, tùy ý tùy ý để sủng vật đáng yêu của mình làm nũng bên chân, Garlock vừa rời đi, lượng công việc của hắn lại bay lên thẳng tắp.
Fran lúc này lấy lòng gối đầu lên đùi chủ nhân, ―Em cứ nghĩ Henry chỉ là một quản gia thôi chứ, không nghĩ tới lần này trở về lại tạm thời nhận chức vụ của Garlock ở quân đội?‖
Luân Ân nói: ―Ở Eden bảo ngay cả một người làm vườn cũng từng ra chiến trường, sao lại có thể có người thường được.‖ ngăn lại cánh tay đang kéo quần mình của đối phương.
Fran ủy khuất ngẩng đầu, ―Chủ nhân, ngài không chịu để em phục vụ, chẳng lẽ thật giống như Á Lai nói ngài sắp tìm tiểu tam sao?‖
Luân Ân chán nản, may mà Á Lai đi rồi, đỡ mất công Fran đơn thuần nhà mình bị mấy cái lý luận lừa bịp của Á Lai dạy hư.
Á Lai nghiêng đầu đánh mộ t hắt xì, xoa xoa cái mũi một hồi mới nằm lại trong lòng Garlock, nói: ―Anh không phải bị áp lực quá chứ?Lên giường phát tiết với anh thêm lần nữa cũng không sao, nhưng mà miệtmài quá không tốt cho cơ thể đâu.‖
Garlock nói: ―Á phụ từng dùng một cuộc cá cược để đẩy người Ngư tộc vào biển sâu năm mươi năm.‖
Á Lai hiểu đượ c, nay thời hạn năm mươi năm đã đến, họ quay trở lại, một là quan hệ hòa bình hai là một trận chiến mới, hiện tại đỉnh Allen hơn một nửa là lòng dạ khó lường, xem ra lão thành chủ là để Garlock nhận trọng trách này, trách không được áp lực lớn như vậy, khuyên nói: ―Có câu xe đến trước núi ắt có đường, hơn nữa nên tin tưởng quyết định anh minh của thành chủ, thành chủ giao công việc này cho anh vì tin tưởng lấy năng lực của anh thì nhất định sẽ giải quyết chuyện này một cách hoàn mĩ.‖
Garlock cũng hiểu được, nhưng cả m thấy từ miệng Á Lai nói ra thì càng khiến mình an tâm, nói: ―Theo tuổi mà nói, á phụ và Bill gia gia cùng một bối phận, nhưng mà người lại xem bọn anh như con.‖
Á Lai phỏng đoán, phỏ ng chừng Abraham đại Tế ti cũng đoán trước mình không thể sống đến lúc đó, mà theo tình cảm mà nói, cháu thì độ tin cậy không cao như con, cho nên cố ý an bài vậy, xem ra đại Tế ti suy nghĩ cho thành chủ bằng cả trái tim.
Mím môi chụp lại bàn tay đang muốn xâm nhập, nếu không ngủ thì trời sáng mất!