Ch ạy như điên trong mưa là hành vi rất kích động lòng người, hơn nữa không thể phủ nhận làm như vậy có chút bi tráng, bất quá cũng thật dễ khiến người ta sinh bệnh, thực khéo thực khéo chỉ có Á Lai thuộc phạm vi người thường.
Thái dương lên cao lại hạ xuống.
Á Lai không biết là ban ngày hay đã là ban đêm, dưới chân mền nhũn, nhào vào một cái ôm ấp lạnh băng nhưng rất an toàn, ngước mắt nhìn, cả kinh, tại sao trước mắt lại là gương mặt của đại quý tộc?!
Garlock cau mày ấn người về giường, xoay người mở cửa gọi người.
Á Lai hai mắt mông lung nhìn bốn phía, vẫn ở trong phòng mình, đúng phòng mà. . . .
Henry bưng chén thuốc tiến vào, nhưng ánh mắt nhìn về phái Á Lai lại khác xưa, rõ ràng có một phần tán thưởng.
Á Lai mơ hồ nghe lời, cho uống thuốc liền uống hết, căn bản không chú ý đến người bên cạnh là đại quý tộc.
Uống thuốc xong, Á Lai sửng sốt trong chốc lát, y thần tình lo lắng nhìn Garlock, nói một câu: ―Râu không tồi‖ sau đó ngã đầu tiếp tục ngủ.
―Thưa ngài, ngài nên nghỉ ngơi.‖ Henry nói.
Garlock cầm lấy cổ tay Á Lai còn lưu lại ba vết sẹo, vuốt ve không đành lòng buông.
―Cậu hẳn nên nói sớmcho tôi biết.‖
Henry trầm mặc, cậu biết lúc này Garlock cũng không cần cậu trả lời.
―Tôi muốn biết tất cả về emấy.‖ Garlock thấp giọng ra lệnh.
―Vâng, chủ nhân.‖ Henry lui ra ngoài.
Lúc Á Lai mở to mắt ra lần nữa đã thanh tỉnh hơn, nhưng ngay lập tức thanh tỉnh biến thành bừng tỉnh, mình đang bị đại quý tộc ôm lấy, còn nằm cùng trên một cái giường?!
Há miệng, bình tĩnh phân tích, khẽ động muốn thoát ra.
Lại bị kéo quay về ***g ngực rộng, ―Ngoan chút đi!‖
―Thưa ngài, hành vi của ngài thực không hợp lễ nghĩa.‖ Á Lai lựa chọn không vội nóng, khi cần thiết vội vàng cũng vô dụng.
―Kết hôn với tôi.‖ Garlock giống như hạ một mệnh lệnh không chừa cho người ta một chút đường sống nào.
Á Lai không biết là đế n tột cũng là đã xảy ra chuyện gì khiến đại quý tộc nảy sinh ý này với mình, nhưng trong kế hoạch ở kiếp này của y là không lập gia đình, ít nhất chưa phải bây giờ, không chút do dự nói ―Thật có lỗi, trong kế hoạch nhân sinh của tôi không có ngài.‖
Garlock đột nhiên phẫn hận đặt người dưới thân, giống như mình mới là người bị chiếm tiện nghi, ―Tại sao em cự tuyệt tôi? Tôi có chỗ nào không tốt?‖
Đang lúc hai người giằng co, tiếng đập cửa dồn dập vang lên ngoài cửa, ―Thưa ngài, trang viên Violet có văn kiện khẩn.‖
Garlock nghe xong tâm trạng càng tồi tệ, hung hăng cắn một ngụm lên cổ Á Lai mới đi ra ngoài.
Á Lai buồn bực, vì sao kiếp này mình không phải sát thủ chứ?!
Vèo, một bóng màu đen nhỏ từ cửa chuivào, chân trước khoác lên bên giường Á Lai, nãi thanh nãi khí khóc gọi to cầu an ủi, xem ra lúc thầy giáo bị bệnh vật nhỏ rất lo lắng.
Tiểu thú nhân lần đầu biến thân liền giữ nguyên hình thú một tuần.
Á Lai khẩn cấp xách chú báo con lên, ác ý pha chút hứng thú nhìn bốn móng vuốt nhỏ bất lực vung trên không trung.
Thu xếp xong Garlock trở lại thư phòng, xem hết thư từ trang viên Violet, trực tiếp lật bàn.
.
. .
Ti ễn báo con đi, Á Lai tắm sạch sẽ toàn thân, đánh giá mình trong gương ở phòng tắm, vẻ yếu ớt tái nhợt không khỏe mạnh, thân hình gầy yếu không khỏe mạnh, dấu răng ―Không khỏe mạnh!‖
Ynghiêm mặt chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, đầu tiên liền thấy hai người vận đồ đen canh cửa, tình cảnh này hắn đã gặp qua, là khi y mới vừa đến Eden bảo.
Y vừa ngồi xuốngbên cạnh bàn, Henry liền đưa qua một cuốn sách: ―Dùng cơm xong thỉnh ngài xem một vài lễ nghi cho hôn lễ.‖
Á Lai nói: ―Tôi nghĩ tôi cần xác minh là đã cự tuyệt.‖
Henry bình tĩnh lấy ra một cuốn sách khác.
Á Lai hồ nghi lật xem, tất cả đều là hợp đồng lúc trước mình kí với Eden bảo, dựa theo hướng dẫn ở trang 1 chuyển sang trang 2, sang trang 5, mở ra trang 6. . . . rất nhanh phát hiện, vấn đề ở chỗ nào.
M ỗi một hợp đồng đều như có sự thiết kế liên hoàn, không có uy lực gì lớn nhưng nhiều thứ cộng lại như một vòng khép kín vây hãm y, nhậm chức gia sư đồng nghĩa với việc y bị gắt gao buộc lại với Eden bảo.
Thật đê tiện! Ngày hôm sau, Á Lai vẫn rất vui vẻ hoạt bát, nhàn hạ mang theo báo con đi phơi nắng, vuốt qua vuốt lại bờm tiểu Hắc báo. Đẹp!
Tiểu hắc báo cọ cọ làm nũng.
Á Lai thật hy vọng thế giới này có DV, camera cũng được, bất quá cuối cùng vẫn là mình tự vẽ tranh thôi.
Tiểu hắc báo đứng trên cỏ tạo dáng tự cho là rất hiên ngang, đáng tiếc tiểu hắc báo tròn vo như vậy thì chỉ có đáng yêu thôi.
Á Lai nhịn cười bắt bé bỏ vào cái giỏ, lại hái thêm một ít hoa ném vào, vẽ một bức tranh đáng yêu.
Tiểu Hắc báo rất nghe lời, thành thật để người ta đùa qua đùa lại, lỗ tai cao hứng lắc lắc.
Rầm rầm, mặt đất phát rung, một con gấu ngựa chạy lại, biến về hình người bắt báo conqua. . . tung lên cao, cười ha ha.
Sau đó vờ nghiêm mặt nói với Á Lai: ―Này, vẽ cho chúng tôi một bức đi‖
. . . . . . . .
Chỉ lát sau, Barret bị Henry thỉnh vào thư phòng của Garlock.
―Tôi nói, chúng ta đang có chuyện vui, sao mặt anh còn thối như thế?‖ Barret nói.
―Tôi xuất môn một chuyến, cậu thủ Eden bảo giúp tôi.‖ Garlock nói.
Barret thở dài ―Về phần chuyện kia, nói gì đi nữa người ta mới là tông phụ của Lôi Mạn, anh thật sự không cho người ta vào cửaà?‖
Garlock hung hăng đạp bàn: ―Nếu tôi là gia chủ thì tôi vẫn có quyền này.‖ Tiêu cơn tức, hắnnói tiếp ―Cậu ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng đâu nghĩ vậy đúng không? Có người bảo cậu nói lời trái lương tâm?‖
V ẫn bị nhìn thấu, ―Đã biết.‖ Barret gãi gãi đầu, chuyện này gã không giải quyết được, thực phiền toái, nếu tất cả mấy chuyện này dùng tiền giải quyết được thì tốt biết bao?
. . . . . . . .
Ở trong thần miếu tế ti phủ tại chủ thành.
Garlock chán ghét nhìn bộ trà cụ đủ màu sắc trước mắt, căn bản không cách nào nổi lên ý muốn uống trà.
―Ai ya, ralà công tước các hạ đại giá quang lâm!‖
Thanh niên thú nhân mở cửa tiến vào, phong hoa tuyệt đại, tế ti bào dài tới chân sáng lấp lánh, giống như xung quanh hoa hoa bay đầy.
―Tôi không phải phi thú nhân, thu hồi lại mị lực thừa thải của anhđi.‖ Garlock nhíu mi nói, hắn thực không muốn thừa nhận Đại tế ti có cái đức hạnh này.
―Garlock à, có mang thứ tốt gì cho tôi không?‖ Đào Đức nói, không muốn cho tôi, tôi cứ mặt dày chủ động hỏi.
Garlock lười so đo với yđẩy lễ vật qua.
Đào Đức vừa lòng hỏi: ―Tìm tôi có chuyện gì?‖
―Em ấy cự tuyệt tôi.‖ Garlock nhíu mi càng sâu, giống như chuyện mình bị cự tuyệt là một chuyện rất khó tin.
―Hửm?‖ Đào Đức rất phối hợp giật mình ―Em ấy là ai vậy?‖
Garlock tr ừng mắt nhìn kẻ biết rõ còn cố hỏi kia. Đào Đức vương tử u buồn ủy khuất ―Ai bảo cậu vừa khoe khoang vừa băng sơn lại buồn tao làm chi, người ta mới không phản ứng lại, khụ, nói lại từ đầu một chút, tôi sẽ dùng trí tuệ thần ban cho giúp cậu phân tích nha.‖
Vì thế Garlock thuật lại chuyện Lôi Mạn như thế nào biến thân cho đến chuyện hắn và Á Lai ngủ trên một chiếc giường ra sao cho y nghe.
Đào Đức ngã vào sô pha cười như điên, cuối cùng cười đến đau sốc hông. ―Cậu a, về phương diện tình cảm còn ngốc hơn cả Barret, ngay cả quá trình theo đuổi cũng không có. Phi thú nhân nào đáp ứng cậu? Cứ như vậy ngủ trên giường người ta, cậu nên cảm tạ người ta vì không truy cứu hành vi phi lễ đi.‖
Garlock có chút ngộ ra ―Theo đuổi sao?‖ nhẫn nại thêm một đoạn thời gian nữa cũng không sao, đợi khi nào bắt tới tay rồi thì mình muốn làm gì thì làm!
―Nhưng là tôi…‖ ngón tay thon dài của Đào Đức khẽ vuốt mặt mình, cả người trầm tư thương cảm: ―Cũng không có chút kinh nghiệm nào cả~~~‖
Garlock bị cách nói chuyện này làm cho xém té ghế.
Đào Đức ngược lại đứng đắn hỏi: ―Cậu còn không chuẩn bị trả Lôi Mạn lại cho Lôi Khăn Đức sao?‖
Sắc mặt Garlock nhất thời trở nên rất khó xem: ―Tôi biết ngay là anh đã sai Barret truyền lời.‖
Đào Đức không khỏ i thở dài ―Năm người chúng ta từ nhỏ được á phụ thu dưỡng, tuy rằng cùng nhau lớn lên, nhưng dù sao cậu cũng là anh emcùng huyết thống với An Cách Tư, còn Lôi Khăn Đức, Barret và tôi so ra đều kém hơn, ban đầu chuyện Lôi Khăn Đức và An Cách Tư kết duyên là chuyện đáng cao hứng đến nhường nào, ai ngờ. . . . ―
―Lần sautôi sẽ đến thăm anh.‖ Garlock không đợi ynói xong đã đứng dậy rời đi.
Đào Đức cắn khăn hoa tạm biệt, bây giờ chuyện này vẫn không thể giải quyết, aiz ~~
. . . . . . . . . .
Ch ạy như điên trong mưa là hành vi rất kích động lòng người, hơn nữa không thể phủ nhận làm như vậy có chút bi tráng, bất quá cũng thật dễ khiến người ta sinh bệnh, thực khéo thực khéo chỉ có Á Lai thuộc phạm vi người thường.
Thái dương lên cao lại hạ xuống.
Á Lai không biết là ban ngày hay đã là ban đêm, dưới chân mền nhũn, nhào vào một cái ôm ấp lạnh băng nhưng rất an toàn, ngước mắt nhìn, cả kinh, tại sao trước mắt lại là gương mặt của đại quý tộc?!
Garlock cau mày ấn người về giường, xoay người mở cửa gọi người.
Á Lai hai mắt mông lung nhìn bốn phía, vẫn ở trong phòng mình, đúng phòng mà. . . .
Henry bưng chén thuốc tiến vào, nhưng ánh mắt nhìn về phái Á Lai lại khác xưa, rõ ràng có một phần tán thưởng.
Á Lai mơ hồ nghe lời, cho uống thuốc liền uống hết, căn bản không chú ý đến người bên cạnh là đại quý tộc.
Uống thuốc xong, Á Lai sửng sốt trong chốc lát, y thần tình lo lắng nhìn Garlock, nói một câu: ―Râu không tồi‖ sau đó ngã đầu tiếp tục ngủ.
―Thưa ngài, ngài nên nghỉ ngơi.‖ Henry nói.
Garlock cầm lấy cổ tay Á Lai còn lưu lại ba vết sẹo, vuốt ve không đành lòng buông.
―Cậu hẳn nên nói sớmcho tôi biết.‖
Henry trầm mặc, cậu biết lúc này Garlock cũng không cần cậu trả lời.
―Tôi muốn biết tất cả về emấy.‖ Garlock thấp giọng ra lệnh.
―Vâng, chủ nhân.‖ Henry lui ra ngoài.
Lúc Á Lai mở to mắt ra lần nữa đã thanh tỉnh hơn, nhưng ngay lập tức thanh tỉnh biến thành bừng tỉnh, mình đang bị đại quý tộc ôm lấy, còn nằm cùng trên một cái giường?!
Há miệng, bình tĩnh phân tích, khẽ động muốn thoát ra.
Lại bị kéo quay về g ngực rộng, ―Ngoan chút đi!‖
―Thưa ngài, hành vi của ngài thực không hợp lễ nghĩa.‖ Á Lai lựa chọn không vội nóng, khi cần thiết vội vàng cũng vô dụng.
―Kết hôn với tôi.‖ Garlock giống như hạ một mệnh lệnh không chừa cho người ta một chút đường sống nào.
Á Lai không biết là đế n tột cũng là đã xảy ra chuyện gì khiến đại quý tộc nảy sinh ý này với mình, nhưng trong kế hoạch ở kiếp này của y là không lập gia đình, ít nhất chưa phải bây giờ, không chút do dự nói ―Thật có lỗi, trong kế hoạch nhân sinh của tôi không có ngài.‖
Garlock đột nhiên phẫn hận đặt người dưới thân, giống như mình mới là người bị chiếm tiện nghi, ―Tại sao em cự tuyệt tôi? Tôi có chỗ nào không tốt?‖
Đang lúc hai người giằng co, tiếng đập cửa dồn dập vang lên ngoài cửa, ―Thưa ngài, trang viên Violet có văn kiện khẩn.‖
Garlock nghe xong tâm trạng càng tồi tệ, hung hăng cắn một ngụm lên cổ Á Lai mới đi ra ngoài.
Á Lai buồn bực, vì sao kiếp này mình không phải sát thủ chứ?!
Vèo, một bóng màu đen nhỏ từ cửa chuivào, chân trước khoác lên bên giường Á Lai, nãi thanh nãi khí khóc gọi to cầu an ủi, xem ra lúc thầy giáo bị bệnh vật nhỏ rất lo lắng.
Tiểu thú nhân lần đầu biến thân liền giữ nguyên hình thú một tuần.
Á Lai khẩn cấp xách chú báo con lên, ác ý pha chút hứng thú nhìn bốn móng vuốt nhỏ bất lực vung trên không trung.
Thu xếp xong Garlock trở lại thư phòng, xem hết thư từ trang viên Violet, trực tiếp lật bàn.
.
. .
Ti ễn báo con đi, Á Lai tắm sạch sẽ toàn thân, đánh giá mình trong gương ở phòng tắm, vẻ yếu ớt tái nhợt không khỏe mạnh, thân hình gầy yếu không khỏe mạnh, dấu răng ―Không khỏe mạnh!‖
Ynghiêm mặt chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, đầu tiên liền thấy hai người vận đồ đen canh cửa, tình cảnh này hắn đã gặp qua, là khi y mới vừa đến Eden bảo.
Y vừa ngồi xuốngbên cạnh bàn, Henry liền đưa qua một cuốn sách: ―Dùng cơm xong thỉnh ngài xem một vài lễ nghi cho hôn lễ.‖
Á Lai nói: ―Tôi nghĩ tôi cần xác minh là đã cự tuyệt.‖
Henry bình tĩnh lấy ra một cuốn sách khác.
Á Lai hồ nghi lật xem, tất cả đều là hợp đồng lúc trước mình kí với Eden bảo, dựa theo hướng dẫn ở trang chuyển sang trang , sang trang , mở ra trang . . . . rất nhanh phát hiện, vấn đề ở chỗ nào.
M ỗi một hợp đồng đều như có sự thiết kế liên hoàn, không có uy lực gì lớn nhưng nhiều thứ cộng lại như một vòng khép kín vây hãm y, nhậm chức gia sư đồng nghĩa với việc y bị gắt gao buộc lại với Eden bảo.
Thật đê tiện! Ngày hôm sau, Á Lai vẫn rất vui vẻ hoạt bát, nhàn hạ mang theo báo con đi phơi nắng, vuốt qua vuốt lại bờm tiểu Hắc báo. Đẹp!
Tiểu hắc báo cọ cọ làm nũng.
Á Lai thật hy vọng thế giới này có DV, camera cũng được, bất quá cuối cùng vẫn là mình tự vẽ tranh thôi.
Tiểu hắc báo đứng trên cỏ tạo dáng tự cho là rất hiên ngang, đáng tiếc tiểu hắc báo tròn vo như vậy thì chỉ có đáng yêu thôi.
Á Lai nhịn cười bắt bé bỏ vào cái giỏ, lại hái thêm một ít hoa ném vào, vẽ một bức tranh đáng yêu.
Tiểu Hắc báo rất nghe lời, thành thật để người ta đùa qua đùa lại, lỗ tai cao hứng lắc lắc.
Rầm rầm, mặt đất phát rung, một con gấu ngựa chạy lại, biến về hình người bắt báo conqua. . . tung lên cao, cười ha ha.
Sau đó vờ nghiêm mặt nói với Á Lai: ―Này, vẽ cho chúng tôi một bức đi‖
. . . . . . . .
Chỉ lát sau, Barret bị Henry thỉnh vào thư phòng của Garlock.
―Tôi nói, chúng ta đang có chuyện vui, sao mặt anh còn thối như thế?‖ Barret nói.
―Tôi xuất môn một chuyến, cậu thủ Eden bảo giúp tôi.‖ Garlock nói.
Barret thở dài ―Về phần chuyện kia, nói gì đi nữa người ta mới là tông phụ của Lôi Mạn, anh thật sự không cho người ta vào cửaà?‖
Garlock hung hăng đạp bàn: ―Nếu tôi là gia chủ thì tôi vẫn có quyền này.‖ Tiêu cơn tức, hắnnói tiếp ―Cậu ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng đâu nghĩ vậy đúng không? Có người bảo cậu nói lời trái lương tâm?‖
V ẫn bị nhìn thấu, ―Đã biết.‖ Barret gãi gãi đầu, chuyện này gã không giải quyết được, thực phiền toái, nếu tất cả mấy chuyện này dùng tiền giải quyết được thì tốt biết bao?
. . . . . . . .
Ở trong thần miếu tế ti phủ tại chủ thành.
Garlock chán ghét nhìn bộ trà cụ đủ màu sắc trước mắt, căn bản không cách nào nổi lên ý muốn uống trà.
―Ai ya, ralà công tước các hạ đại giá quang lâm!‖
Thanh niên thú nhân mở cửa tiến vào, phong hoa tuyệt đại, tế ti bào dài tới chân sáng lấp lánh, giống như xung quanh hoa hoa bay đầy.
―Tôi không phải phi thú nhân, thu hồi lại mị lực thừa thải của anhđi.‖ Garlock nhíu mi nói, hắn thực không muốn thừa nhận Đại tế ti có cái đức hạnh này.
―Garlock à, có mang thứ tốt gì cho tôi không?‖ Đào Đức nói, không muốn cho tôi, tôi cứ mặt dày chủ động hỏi.
Garlock lười so đo với yđẩy lễ vật qua.
Đào Đức vừa lòng hỏi: ―Tìm tôi có chuyện gì?‖
―Em ấy cự tuyệt tôi.‖ Garlock nhíu mi càng sâu, giống như chuyện mình bị cự tuyệt là một chuyện rất khó tin.
―Hửm?‖ Đào Đức rất phối hợp giật mình ―Em ấy là ai vậy?‖
Garlock tr ừng mắt nhìn kẻ biết rõ còn cố hỏi kia. Đào Đức vương tử u buồn ủy khuất ―Ai bảo cậu vừa khoe khoang vừa băng sơn lại buồn tao làm chi, người ta mới không phản ứng lại, khụ, nói lại từ đầu một chút, tôi sẽ dùng trí tuệ thần ban cho giúp cậu phân tích nha.‖
Vì thế Garlock thuật lại chuyện Lôi Mạn như thế nào biến thân cho đến chuyện hắn và Á Lai ngủ trên một chiếc giường ra sao cho y nghe.
Đào Đức ngã vào sô pha cười như điên, cuối cùng cười đến đau sốc hông. ―Cậu a, về phương diện tình cảm còn ngốc hơn cả Barret, ngay cả quá trình theo đuổi cũng không có. Phi thú nhân nào đáp ứng cậu? Cứ như vậy ngủ trên giường người ta, cậu nên cảm tạ người ta vì không truy cứu hành vi phi lễ đi.‖
Garlock có chút ngộ ra ―Theo đuổi sao?‖ nhẫn nại thêm một đoạn thời gian nữa cũng không sao, đợi khi nào bắt tới tay rồi thì mình muốn làm gì thì làm!
―Nhưng là tôi…‖ ngón tay thon dài của Đào Đức khẽ vuốt mặt mình, cả người trầm tư thương cảm: ―Cũng không có chút kinh nghiệm nào cả~~~‖
Garlock bị cách nói chuyện này làm cho xém té ghế.
Đào Đức ngược lại đứng đắn hỏi: ―Cậu còn không chuẩn bị trả Lôi Mạn lại cho Lôi Khăn Đức sao?‖
Sắc mặt Garlock nhất thời trở nên rất khó xem: ―Tôi biết ngay là anh đã sai Barret truyền lời.‖
Đào Đức không khỏ i thở dài ―Năm người chúng ta từ nhỏ được á phụ thu dưỡng, tuy rằng cùng nhau lớn lên, nhưng dù sao cậu cũng là anh emcùng huyết thống với An Cách Tư, còn Lôi Khăn Đức, Barret và tôi so ra đều kém hơn, ban đầu chuyện Lôi Khăn Đức và An Cách Tư kết duyên là chuyện đáng cao hứng đến nhường nào, ai ngờ. . . . ―
―Lần sautôi sẽ đến thăm anh.‖ Garlock không đợi ynói xong đã đứng dậy rời đi.
Đào Đức cắn khăn hoa tạm biệt, bây giờ chuyện này vẫn không thể giải quyết, aiz ~~
. . . . . . . . . .