Chờ khi bọn họ từ trên đài đi xuống đã mồ hôi nhễ nhại, bởi vì hoàn toàn không có hóa trang, hai gương mặt trắng như tuyết ngược lại lộ ra vài phần hồng nhuận, Chung Du Bạch ở hậu trường ném lại một cái thẻ nhớ, Lục Ninh lập tức liền bắt được.
“Lần sau nhớ rõ xử lý sạch sẽ chút, miễn cho về sau còn có phiền toái gì.” Chung Du Bạch thản nhiên nói.
Trong tấm thẻ nhớ này rõ ràng có hai tấm ảnh mà công ty Chu Phượng Di kia chụp.
Lục Viễn nhìn về phía Chung Du Bạch, “Bây giờ mới đến?”
“Ừ, có mấy kịch bản thương lượng trước với các cậu một chút, dự định cuối năm quay, hiện tại đạo diễn cùng diễn viên còn chưa định, kịch bản D.A thu được cũng không ít, trước cuối năm đầu tư hai bộ, có nhân vật thích hợp hai cậu thì định ra trước.”
Lục Ninh gật gật đầu, đi nói một chút với đàn chị phụ trách hội học sinh một lần, mới ra ngoài cùng Chung Du Bạch.
Không có chỗ khác, liền trực tiếp trở về ký túc xá, Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần bọn họ còn chưa trở về, sau tiệc đón tân sinh không biết lại chạy đến chỗ nào điên rồi, rất có khả năng là lại tìm một chỗ lên mạng, đại học năm nhất chính là thời gian thoải mái nhất, cũng khó trách bọn họ ngược lại có chút không hiểu khi thấy Lục Ninh Lục Viễn dụng công như vậy.
Lục Ninh đại khái nhìn xuống chồng kịch bản này, “…… Đều là ‘người của mình’ đưa tới?”
“Một bộ phận mà thôi.” Chung Du Bạch thừa nhận.
Trách không được, có hai bản y nhìn mở đầu, chất lượng lời thoại tương đối tốt, thế nhưng đời trước y lại hoàn toàn không có nghe nói qua.
Lục Ninh lật lật, “Trước để kịch bản lại đi, tôi cùng a Viễn giảm nhận phim, lại càng phải thận trọng một chút, chờ một lát sẽ nói cho anh quyết định.”
Chung Du Bạch gật gật đầu, “Lấy lịch chiếu mà nói, tốt nhất là chọn trong một chồng này, đầu tư của chúng ta chiếm phần lớn, khi quay càng có quyền nói chuyện, một chồng này là người khác mời các cậu, lịch chiếu không phải chúng ta có thể quyết định, tôi chỉ đem thời gian đại khái phù hợp với các cậu tới, vạn nhất thời gian quay của đối phương có điều chỉnh mà nói sẽ có chút phiền toái.”
“Được.”
Đợi Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần trở về liền chấn kinh, bởi vì trên bàn của Lục Ninh Lục Viễn chồng rất nhiều cái gì đó vô cùng “cao lớn” a!
“Những cái này là……”
“Kịch bản.” Lục Viễn không ngẩng đầu trả lời bọn họ.
Bởi vì gần đây bọn họ có danh khí, điện ảnh, phim truyền hình cũng có mấy tác phẩm, diễn xuất cao thấp đã vào mắt những đạo diễn nào đó, vì thế số lượng mời so với hai năm trước đó là hoàn toàn khác biệt, cho dù Chung Du Bạch đã bài trừ rất nhiều kịch bản không thích hợp về thời gian, đưa tới lại vẫn…… rất nhiều.
Chu Hồng Vĩnh: “……”
Khổng Vu Thần: “……”
Làm bạn cùng phòng với ngôi sao cái gì, tâm tình thật sự là phức tạp a!
Bọn họ buông một đống đồ trên tay xuống, Khổng Vu Thần chua chua nói: “Cái này các đàn chị tặng cho hai người.”
Hiển nhiên trên tay Chu Hồng Vĩnh cũng cầm, bọn họ nhìn nhìn ký túc xá, những thứ gì đó chất trong này càng ngày càng nhiều, gần như đều là quà tặng người ta gửi cho Lục Ninh Lục Viễn, cứ tiếp tục theo xu thế này, mấy tháng sau ký túc xá của bọn họ chắc sẽ không chứa nổi nữa đi?
Đặc biệt sau đêm nay, bọn họ hoàn toàn trở thành thần tượng vườn trường của Phục Đán!
Nếu những người khác trở thành thần tượng vườn trường mà nói, có lẽ còn có người không phục muốn ghen tị một chút, nhưng Lục Ninh Lục Viễn vốn chính là ngôi sao không nói, thi đậu Phục Đán cũng là dựa vào thực lực của mình, lại càng không phải ở hệ nghệ thuật cái gì, mà một người là khoa luật một người là khoa y!
Qua tiệc đón tân sinh, càng khiến rất nhiều người thấy được tinh quang rạng rỡ trên người bọn họ.
Lúc này về ký túc xá nhìn thấy kịch bản chất đầy bàn của bọn họ cái gì, khiến Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần hoàn toàn không ý tưởng, thật sự……
Lục Ninh cùng Lục Viễn lại chỉ có rút thời gian rảnh xem kịch bản, có vài kịch bản mời cũng không phải bản đầy đủ, chỉ có bối cảnh, thiết lập nhân vật cơ bản cùng một phần kịch bản, mà kịch bản của D.A mới là bản hoàn, cũng là không cần đề phòng Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cái gì, bọn họ có nhìn cũng chẳng làm gì, mấy thứ này hiện tại cũng không phải hàng tuyệt mật.
Lục Ninh tốt hơn Lục Viễn một chút, cho nên kịch bản cơ bản đều là y xem, Lục Viễn căn bản không có thời gian!
Khoa y được công nhận là vô cùng vất vả, nước ngoài căn bản sẽ không mở khoa y chính quy, đại học năm nhất chính là thời gian đặt nền móng, cho dù là đầu óc vượt qua người thường như Lục Viễn, đều tất yếu tốn không ít tâm lực đi vào.
Thời gian nghỉ đông vốn đã ngắn, dù thêm cả đầu học kỳ sau, thời gian của bọn họ cũng chỉ đủ nhận một bộ điện ảnh, hơn nữa nếu là điện ảnh chế tác lớn, bọn họ căn bản không có thời gian đi đóng nhân vật chính.
Nói thật, trong đống kịch bản này, cũng có mấy chế tác lớn vốn là mời bọn họ làm nhân vật chính, lại toàn bộ đều bị Lục Ninh gạch bỏ, trong mấy kịch bản này có một bộ điện ảnh là triệt để tháo nước, thậm chí còn không thu hồi được phí tổn, có hai bản tuy rằng phòng bán vé không tệ, đánh giá lại rất không xong, chỉ có một quyển chê khen nửa nọ nửa kia mà thôi.
Ngược lại mấy bộ tiểu thành bản đều có thành tích không tồi, nhưng Lục Ninh vẫn là coi trọng một quyển kịch bản “người của mình” viết.
Bản kịch bản này thực đặc biệt, Lục Ninh chỉ là xem kịch bản cũng có một loại cảm giác tâm thần chấn động, khuyết điểm duy nhất ở chỗ, đây là một bộ phim kinh dị, thị trường phim kinh dị tâm lý huyền nghi ở đại lục cũng không phải lớn, nhưng kịch bản xuất sắc mà nói, vẫn là có cơ hội lớn giành được thành công, hơn nữa Lục Ninh cảm thấy, bộ phim này nếu quay tốt, có khả năng giành giải thưởng.
Cố sự bối cảnh ở Tây Tạng, một đoàn du khách Tây Tạng du lịch, cố tình tài xế đột nhiên phát bệnh chết ở nơi hoang dã, tất cả thiết bị điện tử trên xe không nhạy, xe làm thế nào cũng không khởi động được, đến cùng là ai hạ thủ?
Một đám người cứ như vậy bị nhốt trên thảo nguyên mờ mịt, phụ cận có một ngọn núi, có một mảnh hồ, xa xa không biết từ nơi nào truyền đến tiếng chuông gió thanh thúy, điện ảnh bắt đầu từ sắc thái phong cảnh quanh co khúc khuỷu ấm áp, đến khi chấm dứt là sắc lạnh quỷ bí âm hàn.
Kỳ thật loại đề tài này vốn cũng không tính có bao nhiêu mới mẻ độc đáo, nhưng người viết kịch bản quá lợi hại, tầng tầng đẩy mạnh kéo tơ lột kén, chuyến đi này có tất cả mười một người thêm một hướng dẫn viên du lịch, lúc mới bắt đầu ai cũng thực bình thường, dần dần, cư nhiên trừ người hướng dẫn du lịch ra, một người bình thường cũng không có, tất cả tình tiết phát triển đều nằm ngoài dự đoán lại bên trong tình lý.
Muốn Lục Ninh nói, đây là một bộ cố sự của mười một kẻ thần kinh cùng một người bình thường, vì thế, người bình thường này ngược lại lại có vẻ giống bệnh thần kinh.
Có thể viết ra kịch bản này, biên kịch này khẳng định năm trong lòng bàn tay về tâm lý học con người, bản lĩnh tương đối thâm hậu mới có thể viết ra kịch bản kinh người như vậy, khiến Lục Ninh sau khi đọc qua, trong tim còn có chút phát lạnh, quá khứ những người này cũng không thần kỳ, bộ phim lại đem rất nhiều tật xấu trong sinh hoạt hiện đại phóng đại đến vô hạn, tỷ như lạnh lùng, tỷ như cố chấp, tỷ như khiết phích, tỷ như ích kỷ, sau khi những tật xấu vốn cũng không đặc biệt này bị phóng đại vô hạn, liền trở nên vô cùng khủng bố.
Cả bộ điện ảnh không có bao nhiêu hình ảnh khủng bố, lại sẽ khiến người cảm thấy kinh hoảng từ tận đáy lòng, người trong xã hội hiện đại ít nhiều sẽ có cảm giác không an toàn, xã hội cho con người cảm giác một năm lại nặng hơn một năm.
Khi đang xem bộ phim này, mọi người chung quy là dễ đặt mình vào vị trí người hướng dẫn viên du lịch bình thường duy nhất kia, sau đó, trơ mắt nhìn cảm giác áp bách không thể tránh né bốn phía cứng rắn bức điên hắn.
Nếu thế giới này điên rồi, mọi người đều say ta độc tỉnh, sẽ là một loại khủng bố như thế nào?
Bộ điện ảnh này có thể nói cho ngươi loại cảm giác tuyệt vọng này.
Đồng thời đây cũng là một bộ điện ảnh thực thần kỳ, nam chính không cần bao nhiêu diễn xuất, hắn là một người bình thường, thiết lập là một hướng dẫn du lịch thực tập, bởi vì cơ quan du lịch gần đây không biết vì sao nhận được quá nhiều đơn hàng, vốn có một hướng dẫn viên du lịch lớn tuổi dẫn dắt hắn, cố tình trước khi xuất hành lại bị bệnh, hắn chỉ có thể kiên trì tự mình mang đoàn người này, bởi vì chỉ là đoàn nhỏ mười một người, lữ hành cũng tiến vào đoạn cuối, hắn nguyên tưởng rằng lần này vô cùng thuận lợi.
Nào biết, ngoài ý muốn liền bắt đầu vào thời điểm không lường trước được.
Tinh hoa của cả bộ điện ảnh, chính là cần diễn xuất của cả mười một người này tới khởi động, cả bộ phim trừ vị tài xế chết ngay từ đầu, tổng cộng chỉ có mười hai diễn viên, tất cả xung đột kịch đều phát sinh trên người bọn họ, nếu một trong mười một diễn viên này diễn không tốt, có thể nói bộ điện ảnh này sẽ hoàn toàn hạ xuống một cấp bậc.
Trong thiết lập nhân vật liền có một cặp song sinh nam, bọn họ là sinh viên của một trường học có danh tiếng, có thể nói nhân vật hoàn toàn là lượng thân chế cho bọn họ, kịch bản “người của mình” viết, đương nhiên sẽ càng hy vọng“người của mình” diễn.
Còn có một vị nữ trí thức khí tràng cường đại, Lục Ninh cảm thấy toàn bộ thiết lập nhân vật đều cùng loại với Thời Thúy Trân.
Mười một diễn viên này biểu diễn phải rất có sức dãn mới được, diễn viên điện ảnh như vậy phỏng chừng sẽ không rất dễ tìm, nhưng bởi vì kịch bản xuất sắc, Lục Ninh vẫn là không chút do dự lựa chọn nó.
Lục Viễn…… Căn bản không có bao nhiêu thời gian cùng tinh lực đến quản chuyện này.
Hắn cùng Lục Ninh còn muốn chuẩn bị album mới, còn muốn — vội vàng nói chuyện yêu đương?
Nếu cùng ở trong phòng học tự học cũng coi như nói chuyện yêu đương mà nói.
Yêu đương trong đại học có bao nhiêu đều bắt đầu từ một bước này Lục Viễn không biết, thế nhưng hắn hiện tại muốn tìm một phòng học thanh tĩnh đi tự học với Lục Ninh đều phải giống như chơi trốn tìm, trốn đông trốn tây mới được.
Mà một khi bọn họ ngồi xuống bắt đầu tự học, trong nửa giờ là có thể thu được mấy chục phong…… thư tình?
Còn có một vài tờ giấy thổ lộ nửa nói đùa, khiến cho bọn họ kinh ngạc là, trừ bỏ nữ sinh, ngẫu nhiên cũng sẽ thu được mấy tấm của nam sinh ……
Lục Viễn cảm thấy hắn sai lầm, hắn cho rằng vào trong trường học không phải công tác liền có thể nói chuyện yêu đương, quả thực chính là ngu xuẩn!
Trong cái hoàn cảnh này hắn ngay cả hôn trộm cũng trở nên khó khăn hơn trước kia, rất thương tâm hắn.
Bài vở quá nhiều, ánh sáng trên người rất chói, bạn học rất bát quái cái gì quả thực thương không dậy nổi!
Giáo viên đại học cũng không giống trung học, danh sư ở Phục Đán vẫn là rất nhiều, có vài người thực hài hước, cũng rất có tính cách, đương nhiên cũng không thiếu giáo viên không quen nhìn Lục Ninh Lục Viễn, vì thế tần số bị điểm danh cùng gọi trả lời câu hỏi của bọn họ trên lớp cao đến mức khiến người ta giận sôi!
May mắn hai tên này trong bụng là có chân tài thực học, mới không đến mức mất mặt, nửa học kỳ qua đi, hầu như tất cả giảng viên giáo viên đều có ấn tượng tốt với bọn họ, mặc kệ là từ đầu đối với bọn họ không tệ hay ban đầu có chút không quen nhìn bọn họ, đều không thể không thừa nhận đây là hai học sinh chăm chỉ chân chính.
Trên người bọn họ có thứ mà học sinh khác không có, tĩnh được tâm hạ được ngoan quyết tâm, quả thực có thể xưng là ham học như khát, lấy thân phận của bọn họ, giới giải trí là nơi phồn hoa bên ngoài, trường học cố tình lại tương phản, có thể không mê mắt vì phù hoa, ngược lại tĩnh tâm lại ở trường học, lấy tuổi của bọn họ như vậy mà nói, không thể không khiến người ngạc nhiên.
Tại Lục Ninh Lục Viễn xem ra, thời gian một học kỳ chỉ nháy mắt đã qua, trong một năm này hầu như tất cả các câu lạc bộ trong trường đều từng đưa thư mời cho bọn họ, toàn bộ bị bọn họ từ chối, câu lạc bộ vốn chính là dùng để mở rộng qua hệ giữa mọi người với nhau, tương quan với xã hội thực tiễn, bọn họ…… còn cần xã hội thực tiễn? Hơn nữa bọn họ không có nhiều thời gian rảnh như vậy, ca khúc của album mới thừa dịp cuối tuần đã thu hoàn tất không sai biệt lắm, nửa năm đầu sau phát album mới mà nói, khẳng định phải bắt đầu tuyên truyền, tận lực xếp tuyên truyền vào cuối tuần, bọn họ căn bản không có thời gian tham gia bất cứ câu lạc bộ nào.
Tới gần cuối kỳ, Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần mở ra hình thức điên cuồng ôn tập, rất nhiều học sinh trong đại học đều là như vậy, một hai tuần trước khi thi mới bắt đầu lâm thời nước đến chân mới nhảy, Chu Hồng Vĩnh nhìn bản ôn tập toán cao cấp trước mặt Lục Viễn, hắn cảm thấy mình đối với hai kẻ trâu bò như Lục Ninh Lục Viễn đã hoàn toàn ghen tị không nổi.
Giải đề còn rõ ràng hơn giáo viên, vừa nhìn đã hiểu, chữ viết rõ ràng trật tự phân minh, đề mục có khó khăn đến mấy vào trong tay bọn họ lại không phí sức giống như thổi bụi.
Này, là, toán, cao, cấp, a!
Bao nhiêu người ở đại học té ngã trước một cửa này.
Mà Khổng Vu Thần cầm bút ký tiếng Anh của Lục Ninh, nhìn notebook tiếng Anh dùng hai màu bút đen đỏ viết có thể xưng là vô cùng xinh đẹp, chỉ có thể dùng xem thế là đủ rồi để hình dung.
Bút ký như vậy sao chép bán ra ngoài có thể bán bao nhiêu tiền các ngươi biết sao!
Lục Ninh Lục Viễn chưa bao giờ để ý những chi tiết nhỏ này, hắn cùng Chu Hồng Vĩnh dựa vào bán bút ký ôn tập của Lục Ninh Lục Viễn liền kiếm được bồn mãn mưa to, vì thế, do ngượng ngùng, bọn họ gần như bao Lục Ninh Lục Viễn cơm trưa, mỗi lần đi căn tin đều sẽ mang một phần cho bọn họ.
Buổi tối bọn họ sẽ tìm phòng tự học, thường xuyên không về ăn cơm chiều, sau khi lên lớp buổi sáng cơ bản là đều sẽ về ăn cơm trưa.
Khiến Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cũng không nghĩ đến là, bản sao chép bút ký ôn tập của Lục Ninh Lục Viễn cứ như vậy lên tin tức……
Mấy tháng gần đây tỷ lệ hấp thụ ánh sáng của Lục Ninh Lục Viễn đã thấp hơn, khi [Ba ba đơn thân] cùng [Lục quang] còn chưa công chiếu, bọn họ hầu như đẩy tất cả thông cáo, buổi tối cùng ngày thi xong, bọn họ liền phải đi đuổi thông cáo.
Chung Du Bạch tuyệt đối sẽ áp bức bọn họ nhiều nhất có thể! Trong thời gian thả bọn họ đến trường không quấy rầy bọn họ cũng đã là cực hạn lớn nhất.
Cố tình khi bọn họ gần tới cuối kỳ, [Ba ba đơn thân] bắt đầu công chiếu, một tuần sau [Lục quang] cũng sẽ công chiếu.
Loại thời điểm này đi bắt tin tức của diễn viên chính là Lục Ninh Lục Viễn là đương nhiên, vì thế bút ký ôn tập của hai người bọn họ cú như vậy truyền ra.
Trên web Lục Quỳ, kế hoạch thả ra nhằm vào truyền thông, lại bắt đầu một đợt xây nhà cao tầng mới.
Lầu 312, sục sôi tiên sinh: Chữ viết rất không tệ a.
Lầu 313, đẳng hồng kết: A a a, Ninh Ninh cùng Viễn Viễn của tôi hoàn toàn chính là nam thần a! nam thần!
Lầu 314, yên lặng nghe lệ thanh: Toán cao cấp, ông trời của tôi! Bình sinh hận nhất toán cao cấp!
Lầu 315, thấm nghe: Tiếng Anh! Ông trời của tôi! Bình sinh hận nhất tiếng Anh!
Lầu 316, kiêu ngạo ↘ quấn thân:…… Tôi còn cho rằng bọn họ thi đỗ đại học tốt, nhưng vẫn coi giới giải trí là chính đâu, tôi sai lầm, nếu về sau con tôi mà thích loại thần tượng này, tôi thấy mình vẫn có thể nhận.
Lầu 317, gia qua hỏa Vô Ngân: Nếu con gái tôi thích bọn họ, tôi sẽ nói, xem bọn họ cũng cố gắng học tập như vậy, con không cố gắng mà không biết xấu hổ nói là fan của bọn họ?
Lầu 318, – sa vào; Ha ha, lầu trên nói có lý.
……
Nhưng mà, cũng có một vài thanh âm không giống như vậy, tỷ như:
Lầu 702, bác quân một nụ cười: Ha ha, điện ảnh sắp công chiếu đúng không, tuyên truyền mà thôi.
Lầu 819, bên thứ ba ╮: Bút ký ôn tập mà thôi, ca năm đó viết còn tốt hơn bọn họ nhiều, quả nhiên có mặt đẹp chính là hữu dụng, ngay cả bút ký cũng có thể lên tin tức.
Lầu 820, không gian màu xám: Đồng ý lầu trên, có náo động nữa cũng chỉ như vậy, lần trước không phải lấy thành tích sao, bây giờ ngay cả bút ký cũng lấy ra, có phiền hay không.
Lầu 906, ai gia: Học tốt liền tương đương với có thành tựu? Ha ha, đừng hiện tại nâng càng cao về sau rơi càng nặng!
Lầu 998: __ rất “Sắc”: Mỗi lần đều dùng cái này làm rộn lên, thành tích tốt một chút mà thôi, đáng giá khoe ra như vậy? Tôi thấy tiêu chuẩn bút ký này cũng thực bình thường.
……
Nhưng chút thanh âm không hài hòa này đến cùng không thể trở thành chủ lưu, đặc biệt sau khi hai người Lục Ninh Lục Viễn cùng giành được học bổng trong kỳ thi cuối học kỳ một, càng khiến những người này mai danh ẩn tích, rốt cuộc không nói được cái gì.
Cho dù là tuyên truyền, cũng phải có thực lực này mới được đúng không?
Đương nhiên cũng có người nghẹn một hơi, liền chờ tới khi hai người ngã xuống lại lấy những khích lệ này ném trên mặt fan, cười nhạo bọn họ.
Nhưng là, Lục Ninh Lục Viễn sẽ cho bọn họ cơ hội này sao?
Đáp án đương nhiên là phủ định.
Nam thần mới nổi, ca sĩ tính cái gì, diễn viên tính cái gì, cao phú soái tính cái gì, học bá tính cái gì, vừa cao phú soái lại học bá còn là ca sĩ giỏi diễn viên giỏi –
Chỉ có một nhà, không có chi nhánh.
Con đường thần tượng miệt mài, vừa mới xuất phát.
Chờ khi bọn họ từ trên đài đi xuống đã mồ hôi nhễ nhại, bởi vì hoàn toàn không có hóa trang, hai gương mặt trắng như tuyết ngược lại lộ ra vài phần hồng nhuận, Chung Du Bạch ở hậu trường ném lại một cái thẻ nhớ, Lục Ninh lập tức liền bắt được.
“Lần sau nhớ rõ xử lý sạch sẽ chút, miễn cho về sau còn có phiền toái gì.” Chung Du Bạch thản nhiên nói.
Trong tấm thẻ nhớ này rõ ràng có hai tấm ảnh mà công ty Chu Phượng Di kia chụp.
Lục Viễn nhìn về phía Chung Du Bạch, “Bây giờ mới đến?”
“Ừ, có mấy kịch bản thương lượng trước với các cậu một chút, dự định cuối năm quay, hiện tại đạo diễn cùng diễn viên còn chưa định, kịch bản D.A thu được cũng không ít, trước cuối năm đầu tư hai bộ, có nhân vật thích hợp hai cậu thì định ra trước.”
Lục Ninh gật gật đầu, đi nói một chút với đàn chị phụ trách hội học sinh một lần, mới ra ngoài cùng Chung Du Bạch.
Không có chỗ khác, liền trực tiếp trở về ký túc xá, Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần bọn họ còn chưa trở về, sau tiệc đón tân sinh không biết lại chạy đến chỗ nào điên rồi, rất có khả năng là lại tìm một chỗ lên mạng, đại học năm nhất chính là thời gian thoải mái nhất, cũng khó trách bọn họ ngược lại có chút không hiểu khi thấy Lục Ninh Lục Viễn dụng công như vậy.
Lục Ninh đại khái nhìn xuống chồng kịch bản này, “…… Đều là ‘người của mình’ đưa tới?”
“Một bộ phận mà thôi.” Chung Du Bạch thừa nhận.
Trách không được, có hai bản y nhìn mở đầu, chất lượng lời thoại tương đối tốt, thế nhưng đời trước y lại hoàn toàn không có nghe nói qua.
Lục Ninh lật lật, “Trước để kịch bản lại đi, tôi cùng a Viễn giảm nhận phim, lại càng phải thận trọng một chút, chờ một lát sẽ nói cho anh quyết định.”
Chung Du Bạch gật gật đầu, “Lấy lịch chiếu mà nói, tốt nhất là chọn trong một chồng này, đầu tư của chúng ta chiếm phần lớn, khi quay càng có quyền nói chuyện, một chồng này là người khác mời các cậu, lịch chiếu không phải chúng ta có thể quyết định, tôi chỉ đem thời gian đại khái phù hợp với các cậu tới, vạn nhất thời gian quay của đối phương có điều chỉnh mà nói sẽ có chút phiền toái.”
“Được.”
Đợi Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần trở về liền chấn kinh, bởi vì trên bàn của Lục Ninh Lục Viễn chồng rất nhiều cái gì đó vô cùng “cao lớn” a!
“Những cái này là……”
“Kịch bản.” Lục Viễn không ngẩng đầu trả lời bọn họ.
Bởi vì gần đây bọn họ có danh khí, điện ảnh, phim truyền hình cũng có mấy tác phẩm, diễn xuất cao thấp đã vào mắt những đạo diễn nào đó, vì thế số lượng mời so với hai năm trước đó là hoàn toàn khác biệt, cho dù Chung Du Bạch đã bài trừ rất nhiều kịch bản không thích hợp về thời gian, đưa tới lại vẫn…… rất nhiều.
Chu Hồng Vĩnh: “……”
Khổng Vu Thần: “……”
Làm bạn cùng phòng với ngôi sao cái gì, tâm tình thật sự là phức tạp a!
Bọn họ buông một đống đồ trên tay xuống, Khổng Vu Thần chua chua nói: “Cái này các đàn chị tặng cho hai người.”
Hiển nhiên trên tay Chu Hồng Vĩnh cũng cầm, bọn họ nhìn nhìn ký túc xá, những thứ gì đó chất trong này càng ngày càng nhiều, gần như đều là quà tặng người ta gửi cho Lục Ninh Lục Viễn, cứ tiếp tục theo xu thế này, mấy tháng sau ký túc xá của bọn họ chắc sẽ không chứa nổi nữa đi?
Đặc biệt sau đêm nay, bọn họ hoàn toàn trở thành thần tượng vườn trường của Phục Đán!
Nếu những người khác trở thành thần tượng vườn trường mà nói, có lẽ còn có người không phục muốn ghen tị một chút, nhưng Lục Ninh Lục Viễn vốn chính là ngôi sao không nói, thi đậu Phục Đán cũng là dựa vào thực lực của mình, lại càng không phải ở hệ nghệ thuật cái gì, mà một người là khoa luật một người là khoa y!
Qua tiệc đón tân sinh, càng khiến rất nhiều người thấy được tinh quang rạng rỡ trên người bọn họ.
Lúc này về ký túc xá nhìn thấy kịch bản chất đầy bàn của bọn họ cái gì, khiến Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần hoàn toàn không ý tưởng, thật sự……
Lục Ninh cùng Lục Viễn lại chỉ có rút thời gian rảnh xem kịch bản, có vài kịch bản mời cũng không phải bản đầy đủ, chỉ có bối cảnh, thiết lập nhân vật cơ bản cùng một phần kịch bản, mà kịch bản của D.A mới là bản hoàn, cũng là không cần đề phòng Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cái gì, bọn họ có nhìn cũng chẳng làm gì, mấy thứ này hiện tại cũng không phải hàng tuyệt mật.
Lục Ninh tốt hơn Lục Viễn một chút, cho nên kịch bản cơ bản đều là y xem, Lục Viễn căn bản không có thời gian!
Khoa y được công nhận là vô cùng vất vả, nước ngoài căn bản sẽ không mở khoa y chính quy, đại học năm nhất chính là thời gian đặt nền móng, cho dù là đầu óc vượt qua người thường như Lục Viễn, đều tất yếu tốn không ít tâm lực đi vào.
Thời gian nghỉ đông vốn đã ngắn, dù thêm cả đầu học kỳ sau, thời gian của bọn họ cũng chỉ đủ nhận một bộ điện ảnh, hơn nữa nếu là điện ảnh chế tác lớn, bọn họ căn bản không có thời gian đi đóng nhân vật chính.
Nói thật, trong đống kịch bản này, cũng có mấy chế tác lớn vốn là mời bọn họ làm nhân vật chính, lại toàn bộ đều bị Lục Ninh gạch bỏ, trong mấy kịch bản này có một bộ điện ảnh là triệt để tháo nước, thậm chí còn không thu hồi được phí tổn, có hai bản tuy rằng phòng bán vé không tệ, đánh giá lại rất không xong, chỉ có một quyển chê khen nửa nọ nửa kia mà thôi.
Ngược lại mấy bộ tiểu thành bản đều có thành tích không tồi, nhưng Lục Ninh vẫn là coi trọng một quyển kịch bản “người của mình” viết.
Bản kịch bản này thực đặc biệt, Lục Ninh chỉ là xem kịch bản cũng có một loại cảm giác tâm thần chấn động, khuyết điểm duy nhất ở chỗ, đây là một bộ phim kinh dị, thị trường phim kinh dị tâm lý huyền nghi ở đại lục cũng không phải lớn, nhưng kịch bản xuất sắc mà nói, vẫn là có cơ hội lớn giành được thành công, hơn nữa Lục Ninh cảm thấy, bộ phim này nếu quay tốt, có khả năng giành giải thưởng.
Cố sự bối cảnh ở Tây Tạng, một đoàn du khách Tây Tạng du lịch, cố tình tài xế đột nhiên phát bệnh chết ở nơi hoang dã, tất cả thiết bị điện tử trên xe không nhạy, xe làm thế nào cũng không khởi động được, đến cùng là ai hạ thủ?
Một đám người cứ như vậy bị nhốt trên thảo nguyên mờ mịt, phụ cận có một ngọn núi, có một mảnh hồ, xa xa không biết từ nơi nào truyền đến tiếng chuông gió thanh thúy, điện ảnh bắt đầu từ sắc thái phong cảnh quanh co khúc khuỷu ấm áp, đến khi chấm dứt là sắc lạnh quỷ bí âm hàn.
Kỳ thật loại đề tài này vốn cũng không tính có bao nhiêu mới mẻ độc đáo, nhưng người viết kịch bản quá lợi hại, tầng tầng đẩy mạnh kéo tơ lột kén, chuyến đi này có tất cả mười một người thêm một hướng dẫn viên du lịch, lúc mới bắt đầu ai cũng thực bình thường, dần dần, cư nhiên trừ người hướng dẫn du lịch ra, một người bình thường cũng không có, tất cả tình tiết phát triển đều nằm ngoài dự đoán lại bên trong tình lý.
Muốn Lục Ninh nói, đây là một bộ cố sự của mười một kẻ thần kinh cùng một người bình thường, vì thế, người bình thường này ngược lại lại có vẻ giống bệnh thần kinh.
Có thể viết ra kịch bản này, biên kịch này khẳng định năm trong lòng bàn tay về tâm lý học con người, bản lĩnh tương đối thâm hậu mới có thể viết ra kịch bản kinh người như vậy, khiến Lục Ninh sau khi đọc qua, trong tim còn có chút phát lạnh, quá khứ những người này cũng không thần kỳ, bộ phim lại đem rất nhiều tật xấu trong sinh hoạt hiện đại phóng đại đến vô hạn, tỷ như lạnh lùng, tỷ như cố chấp, tỷ như khiết phích, tỷ như ích kỷ, sau khi những tật xấu vốn cũng không đặc biệt này bị phóng đại vô hạn, liền trở nên vô cùng khủng bố.
Cả bộ điện ảnh không có bao nhiêu hình ảnh khủng bố, lại sẽ khiến người cảm thấy kinh hoảng từ tận đáy lòng, người trong xã hội hiện đại ít nhiều sẽ có cảm giác không an toàn, xã hội cho con người cảm giác một năm lại nặng hơn một năm.
Khi đang xem bộ phim này, mọi người chung quy là dễ đặt mình vào vị trí người hướng dẫn viên du lịch bình thường duy nhất kia, sau đó, trơ mắt nhìn cảm giác áp bách không thể tránh né bốn phía cứng rắn bức điên hắn.
Nếu thế giới này điên rồi, mọi người đều say ta độc tỉnh, sẽ là một loại khủng bố như thế nào?
Bộ điện ảnh này có thể nói cho ngươi loại cảm giác tuyệt vọng này.
Đồng thời đây cũng là một bộ điện ảnh thực thần kỳ, nam chính không cần bao nhiêu diễn xuất, hắn là một người bình thường, thiết lập là một hướng dẫn du lịch thực tập, bởi vì cơ quan du lịch gần đây không biết vì sao nhận được quá nhiều đơn hàng, vốn có một hướng dẫn viên du lịch lớn tuổi dẫn dắt hắn, cố tình trước khi xuất hành lại bị bệnh, hắn chỉ có thể kiên trì tự mình mang đoàn người này, bởi vì chỉ là đoàn nhỏ mười một người, lữ hành cũng tiến vào đoạn cuối, hắn nguyên tưởng rằng lần này vô cùng thuận lợi.
Nào biết, ngoài ý muốn liền bắt đầu vào thời điểm không lường trước được.
Tinh hoa của cả bộ điện ảnh, chính là cần diễn xuất của cả mười một người này tới khởi động, cả bộ phim trừ vị tài xế chết ngay từ đầu, tổng cộng chỉ có mười hai diễn viên, tất cả xung đột kịch đều phát sinh trên người bọn họ, nếu một trong mười một diễn viên này diễn không tốt, có thể nói bộ điện ảnh này sẽ hoàn toàn hạ xuống một cấp bậc.
Trong thiết lập nhân vật liền có một cặp song sinh nam, bọn họ là sinh viên của một trường học có danh tiếng, có thể nói nhân vật hoàn toàn là lượng thân chế cho bọn họ, kịch bản “người của mình” viết, đương nhiên sẽ càng hy vọng“người của mình” diễn.
Còn có một vị nữ trí thức khí tràng cường đại, Lục Ninh cảm thấy toàn bộ thiết lập nhân vật đều cùng loại với Thời Thúy Trân.
Mười một diễn viên này biểu diễn phải rất có sức dãn mới được, diễn viên điện ảnh như vậy phỏng chừng sẽ không rất dễ tìm, nhưng bởi vì kịch bản xuất sắc, Lục Ninh vẫn là không chút do dự lựa chọn nó.
Lục Viễn…… Căn bản không có bao nhiêu thời gian cùng tinh lực đến quản chuyện này.
Hắn cùng Lục Ninh còn muốn chuẩn bị album mới, còn muốn — vội vàng nói chuyện yêu đương?
Nếu cùng ở trong phòng học tự học cũng coi như nói chuyện yêu đương mà nói.
Yêu đương trong đại học có bao nhiêu đều bắt đầu từ một bước này Lục Viễn không biết, thế nhưng hắn hiện tại muốn tìm một phòng học thanh tĩnh đi tự học với Lục Ninh đều phải giống như chơi trốn tìm, trốn đông trốn tây mới được.
Mà một khi bọn họ ngồi xuống bắt đầu tự học, trong nửa giờ là có thể thu được mấy chục phong…… thư tình?
Còn có một vài tờ giấy thổ lộ nửa nói đùa, khiến cho bọn họ kinh ngạc là, trừ bỏ nữ sinh, ngẫu nhiên cũng sẽ thu được mấy tấm của nam sinh ……
Lục Viễn cảm thấy hắn sai lầm, hắn cho rằng vào trong trường học không phải công tác liền có thể nói chuyện yêu đương, quả thực chính là ngu xuẩn!
Trong cái hoàn cảnh này hắn ngay cả hôn trộm cũng trở nên khó khăn hơn trước kia, rất thương tâm hắn.
Bài vở quá nhiều, ánh sáng trên người rất chói, bạn học rất bát quái cái gì quả thực thương không dậy nổi!
Giáo viên đại học cũng không giống trung học, danh sư ở Phục Đán vẫn là rất nhiều, có vài người thực hài hước, cũng rất có tính cách, đương nhiên cũng không thiếu giáo viên không quen nhìn Lục Ninh Lục Viễn, vì thế tần số bị điểm danh cùng gọi trả lời câu hỏi của bọn họ trên lớp cao đến mức khiến người ta giận sôi!
May mắn hai tên này trong bụng là có chân tài thực học, mới không đến mức mất mặt, nửa học kỳ qua đi, hầu như tất cả giảng viên giáo viên đều có ấn tượng tốt với bọn họ, mặc kệ là từ đầu đối với bọn họ không tệ hay ban đầu có chút không quen nhìn bọn họ, đều không thể không thừa nhận đây là hai học sinh chăm chỉ chân chính.
Trên người bọn họ có thứ mà học sinh khác không có, tĩnh được tâm hạ được ngoan quyết tâm, quả thực có thể xưng là ham học như khát, lấy thân phận của bọn họ, giới giải trí là nơi phồn hoa bên ngoài, trường học cố tình lại tương phản, có thể không mê mắt vì phù hoa, ngược lại tĩnh tâm lại ở trường học, lấy tuổi của bọn họ như vậy mà nói, không thể không khiến người ngạc nhiên.
Tại Lục Ninh Lục Viễn xem ra, thời gian một học kỳ chỉ nháy mắt đã qua, trong một năm này hầu như tất cả các câu lạc bộ trong trường đều từng đưa thư mời cho bọn họ, toàn bộ bị bọn họ từ chối, câu lạc bộ vốn chính là dùng để mở rộng qua hệ giữa mọi người với nhau, tương quan với xã hội thực tiễn, bọn họ…… còn cần xã hội thực tiễn? Hơn nữa bọn họ không có nhiều thời gian rảnh như vậy, ca khúc của album mới thừa dịp cuối tuần đã thu hoàn tất không sai biệt lắm, nửa năm đầu sau phát album mới mà nói, khẳng định phải bắt đầu tuyên truyền, tận lực xếp tuyên truyền vào cuối tuần, bọn họ căn bản không có thời gian tham gia bất cứ câu lạc bộ nào.
Tới gần cuối kỳ, Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần mở ra hình thức điên cuồng ôn tập, rất nhiều học sinh trong đại học đều là như vậy, một hai tuần trước khi thi mới bắt đầu lâm thời nước đến chân mới nhảy, Chu Hồng Vĩnh nhìn bản ôn tập toán cao cấp trước mặt Lục Viễn, hắn cảm thấy mình đối với hai kẻ trâu bò như Lục Ninh Lục Viễn đã hoàn toàn ghen tị không nổi.
Giải đề còn rõ ràng hơn giáo viên, vừa nhìn đã hiểu, chữ viết rõ ràng trật tự phân minh, đề mục có khó khăn đến mấy vào trong tay bọn họ lại không phí sức giống như thổi bụi.
Này, là, toán, cao, cấp, a!
Bao nhiêu người ở đại học té ngã trước một cửa này.
Mà Khổng Vu Thần cầm bút ký tiếng Anh của Lục Ninh, nhìn notebook tiếng Anh dùng hai màu bút đen đỏ viết có thể xưng là vô cùng xinh đẹp, chỉ có thể dùng xem thế là đủ rồi để hình dung.
Bút ký như vậy sao chép bán ra ngoài có thể bán bao nhiêu tiền các ngươi biết sao!
Lục Ninh Lục Viễn chưa bao giờ để ý những chi tiết nhỏ này, hắn cùng Chu Hồng Vĩnh dựa vào bán bút ký ôn tập của Lục Ninh Lục Viễn liền kiếm được bồn mãn mưa to, vì thế, do ngượng ngùng, bọn họ gần như bao Lục Ninh Lục Viễn cơm trưa, mỗi lần đi căn tin đều sẽ mang một phần cho bọn họ.
Buổi tối bọn họ sẽ tìm phòng tự học, thường xuyên không về ăn cơm chiều, sau khi lên lớp buổi sáng cơ bản là đều sẽ về ăn cơm trưa.
Khiến Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cũng không nghĩ đến là, bản sao chép bút ký ôn tập của Lục Ninh Lục Viễn cứ như vậy lên tin tức……
Mấy tháng gần đây tỷ lệ hấp thụ ánh sáng của Lục Ninh Lục Viễn đã thấp hơn, khi [Ba ba đơn thân] cùng [Lục quang] còn chưa công chiếu, bọn họ hầu như đẩy tất cả thông cáo, buổi tối cùng ngày thi xong, bọn họ liền phải đi đuổi thông cáo.
Chung Du Bạch tuyệt đối sẽ áp bức bọn họ nhiều nhất có thể! Trong thời gian thả bọn họ đến trường không quấy rầy bọn họ cũng đã là cực hạn lớn nhất.
Cố tình khi bọn họ gần tới cuối kỳ, [Ba ba đơn thân] bắt đầu công chiếu, một tuần sau [Lục quang] cũng sẽ công chiếu.
Loại thời điểm này đi bắt tin tức của diễn viên chính là Lục Ninh Lục Viễn là đương nhiên, vì thế bút ký ôn tập của hai người bọn họ cú như vậy truyền ra.
Trên web Lục Quỳ, kế hoạch thả ra nhằm vào truyền thông, lại bắt đầu một đợt xây nhà cao tầng mới.
Lầu , sục sôi tiên sinh: Chữ viết rất không tệ a.
Lầu , đẳng hồng kết: A a a, Ninh Ninh cùng Viễn Viễn của tôi hoàn toàn chính là nam thần a! nam thần!
Lầu , yên lặng nghe lệ thanh: Toán cao cấp, ông trời của tôi! Bình sinh hận nhất toán cao cấp!
Lầu , thấm nghe: Tiếng Anh! Ông trời của tôi! Bình sinh hận nhất tiếng Anh!
Lầu , kiêu ngạo quấn thân:…… Tôi còn cho rằng bọn họ thi đỗ đại học tốt, nhưng vẫn coi giới giải trí là chính đâu, tôi sai lầm, nếu về sau con tôi mà thích loại thần tượng này, tôi thấy mình vẫn có thể nhận.
Lầu , gia qua hỏa Vô Ngân: Nếu con gái tôi thích bọn họ, tôi sẽ nói, xem bọn họ cũng cố gắng học tập như vậy, con không cố gắng mà không biết xấu hổ nói là fan của bọn họ?
Lầu , – sa vào; Ha ha, lầu trên nói có lý.
……
Nhưng mà, cũng có một vài thanh âm không giống như vậy, tỷ như:
Lầu , bác quân một nụ cười: Ha ha, điện ảnh sắp công chiếu đúng không, tuyên truyền mà thôi.
Lầu , bên thứ ba ╮: Bút ký ôn tập mà thôi, ca năm đó viết còn tốt hơn bọn họ nhiều, quả nhiên có mặt đẹp chính là hữu dụng, ngay cả bút ký cũng có thể lên tin tức.
Lầu , không gian màu xám: Đồng ý lầu trên, có náo động nữa cũng chỉ như vậy, lần trước không phải lấy thành tích sao, bây giờ ngay cả bút ký cũng lấy ra, có phiền hay không.
Lầu , ai gia: Học tốt liền tương đương với có thành tựu? Ha ha, đừng hiện tại nâng càng cao về sau rơi càng nặng!
Lầu : __ rất “Sắc”: Mỗi lần đều dùng cái này làm rộn lên, thành tích tốt một chút mà thôi, đáng giá khoe ra như vậy? Tôi thấy tiêu chuẩn bút ký này cũng thực bình thường.
……
Nhưng chút thanh âm không hài hòa này đến cùng không thể trở thành chủ lưu, đặc biệt sau khi hai người Lục Ninh Lục Viễn cùng giành được học bổng trong kỳ thi cuối học kỳ một, càng khiến những người này mai danh ẩn tích, rốt cuộc không nói được cái gì.
Cho dù là tuyên truyền, cũng phải có thực lực này mới được đúng không?
Đương nhiên cũng có người nghẹn một hơi, liền chờ tới khi hai người ngã xuống lại lấy những khích lệ này ném trên mặt fan, cười nhạo bọn họ.
Nhưng là, Lục Ninh Lục Viễn sẽ cho bọn họ cơ hội này sao?
Đáp án đương nhiên là phủ định.
Nam thần mới nổi, ca sĩ tính cái gì, diễn viên tính cái gì, cao phú soái tính cái gì, học bá tính cái gì, vừa cao phú soái lại học bá còn là ca sĩ giỏi diễn viên giỏi –
Chỉ có một nhà, không có chi nhánh.
Con đường thần tượng miệt mài, vừa mới xuất phát.