[Người lữ hành] vinh diệu không chỉ là Lục Ninh Lục Viễn vinh diệu, bọn họ là diễn viên chính không sai, chiếm được không thiếu thừa nhận cũng không sai, nhưng triệt để tấn thân vì bộ phim này lại là Đặng Nhất Khánh, mà nếu không có D.A cho hắn kịch bản tốt, Đặng Nhất Khánh vô duyên vô cớ cũng không đi được đến độ cao như vậy, cho nên quan hệ giữa hắn cùng D.A không tệ, cũng thích nhắc đến Lục Ninh Lục Viễn trong khi nói chuyện.
Tuổi trẻ thành danh, vừa không kiêu căng, vừa có thực lực, càng dễ dàng bị truyền ra không coi ai ra gì, ngắn ngủi ba năm, bọn họ đạt được thành tích như vậy, cũng không phải không có người hâm mộ ghen tị hận, cứ lấy ngay một đám ra mắt từ [Nhất xướng thành danh] cùng bọn họ, hoặc là mấy người mới như Hàn Dược cùng tiến vào giới văn nghệ không sai biệt lắm với bọn họ mà nói, Hàn Dược còn đỡ, xem như quen thuộc với bọn họ, những người khác thậm chí chưa bao giờ gặp mặt bọn họ, trong đáy lòng cũng sẽ không rất thoải mái, nhìn vết tích một đường diễn nghệ của bọn họ, diễn một bộ lại một bộ phim lớn, còn đều là phối trí cao như vậy, bộ phim làm diễn viên chính đầu tiên còn tìm Thời Thúy Trân làm phối hợp diễn cho bọn họ, loại vận cứt chó này cũng quá khiến người khó chịu.
May mà có một lần tiệc khoa niên lần đó, khiến cho rất nhiều người có tâm tư khác hơi chút suy xét hậu quả, người ngoài giới xem náo nhiệt, người trong giới xem môn đạo, người ngoài giới chỉ nhìn ra truyền thông nào đó dụng tâm kín đáo cố ý bôi đen, người trong giới lại biết loại tin tức này mỗi ngày đều phát sinh, thành công nhiều thất bại ít, trong đó vận tác bôi đen hoặc tẩy trắng người nào đó một chút cũng không tính khó, nhưng cố tình vừa động thủ với Lục Ninh Lục Viễn, liền đưa tới hậu quả như vậy, chỉ có thể thuyết minh một việc.
Người đại diện cùng đội quan hệ xã hội sau lưng bọn họ là không thể khinh thường.
Nếu bọn họ biết việc này toàn bộ đều do một người vận tác, chỉ sợ sẽ càng kinh ngạc.
Ngày hôm sau Lục Ninh Lục Viễn đã phải quay về Thượng Hải, nhưng Cannes đêm nay tổ chức Liên hoan phim Cannes, lại có một hồi cuồng hoan.
Bờ cát, biển lớn, sân khấu dựng lên không có bao nhiêu tinh xảo, live hiện trường lâm thời quyết định cũng không bán vé, mà là chọn trong dạng trường hợp công khai này, Cannes nơi nơi đều là người tới tham gia Liên hoan phim, ngôi sao cùng fan các quốc gia, bờ biển ban đêm càng là có rất nhiều du khách, nhìn thấy nơi này sắp có biểu diễn, mọi người đều vây tụ lại đây.
Có dũng khí mở biểu diễn ca hát trong trường hợp công khai này, lại còn ở đất khách nước Pháp, không ít người đều bội phục dũng khí của cặp anh em này, huống chi bởi vì Liên hoan phim Cannes, bọn họ đang đứng trên đỉnh bình luận của mọi người, có phóng viên tin tức linh thông sớm lấy được tin, thủ ở chỗ này hơn phân nửa là phóng viên đại lục, đương nhiên, khi ở bên ngoài, một khối châu Á trong mắt Âu Mỹ xem ra thường thường sẽ đặt ở cùng nhau, tin tức [Người lữ hành] lấy được giải thưởng, truyền thông Nhật Hàn cũng sẽ đưa tin, Lục Ninh Lục Viễn ở vài quốc gia này vốn cũng đã có danh khí nhất định, cho nên vây quanh ở đây cũng không ít phóng viên Nhật Hàn.
7:30 tối, live show loại nhỏ này đúng giờ bắt đầu.
Khi pháo hoa hoa mỹ bùng nổ trên bờ cát, mọi người kinh hô đều mang theo ý cười, bia, bỏng, âm nhạc kích động nhân tâm, hội tụ thành cuồng hoan dậy sóng.
Năm nay, Lục Ninh cùng Lục Viễn hai mươi tuổi lấy ca khúc [I’m not twenty] của một thiên hậu nhỏ người Pháp mở màn, ta không phải hai mươi tuổi, ta đã sớm trưởng thành thành thục.
Phiên bản tiếng Anh của ca khúc này càng là ai cũng biết tới, thế nhưng ở Cannes của Pháp, Lục Ninh Lục Viễn riêng học phiên bản tiếng Pháp của ca khúc này, càng nghênh đón du khách khán giả dưới sân khấu hợp xướng.
Bao nhiêu người vốn cũng không biết hai thanh niên đến từ Trung Quốc này, thế nhưng trải qua đêm nay, cũng rất khó quên tiếng ca của bọn họ.
Bọn họ đứng trên sân khấu, mặc áo sơmi lửng ống tay màu trắng phối với caravat màu đỏ thẫm, thân dưới là quần bò bó sát người thêm giày cổ thấp màu đỏ thẫm, vừa phát sáng lại tươi mát, sức nóng dưới ngọn đèn bắn ra bốn phía.
Bởi vì là live show cuồng hoan ngoài trời loại nhỏ, bọn họ chọn ca khúc không ngoại lệ đều là ca khúc có tiết tấu nhanh, hai ca khúc tiếng Pháp, còn có [Beautiful world], [It’s my life] đã từng biểu diễn, thêm [Moonlight] trong album đầu tiên của bọn họ cùng [Nếu], [Sunday] trong album thứ hai là ba ca khúc tiếng Trung, live show loại nhỏ này không thể so với live show chân chính, bọn họ chỉ hát bảy ca khúc, từ đầu đến cuối không quá một giờ, cho dù ngôn ngữ không thông, âm nhạc lại là không có biên giới, hai ca khúc qua đi, mảnh bờ cát này đã biến thành biển vui vẻ, mọi người hoan hô theo tiếng ca, cùng người trên sân khấu vung hi tay vặn vẹo thân thể.
Trước khi bắt đầu còn chỉ có hơn mười phóng viên ở, khi đến hơn quá nửa, phóng viên các quốc gia đều vây tụ mà đến, đèn flash không ngừng sáng lên, bọn họ khiến Cannes đêm nay không chỉ trở thành cuồng hoan điện ảnh, còn mang đến âm nhạc vui vẻ như vậy cho mọi người!
Chung Du Bạch ôm hai tay nhìn hai người đang ca hát trên sân khấu, bên cạnh thò lại một cánh tay trắng nõn, trên tay là một chai bia đã mở ra.
Hắn hơi hơi nghiêng đầu, nhìn về phía khuôn mặt mang cười của Trình Thương Thuật.
“Thời điểm như thế này làm sao có thể không uống rượu?”
“Tôi không thích uống rượu.” Chung Du Bạch không cho mặt mũi nói.
“Cho nên a, tôi lấy riêng cho em rượu hoa quả.” Trình Thương Thuật vô tình nói.
Chung Du Bạch: “……”
“Yên tâm đi, tôi nhìn bọn họ đâu, sẽ không hỏng việc.”
Chung Du Bạch: “……” Ngọa tào, ai nói cho ngươi uống rượu liền sẽ hỏng việc! Rượu hoa quả độ cồn không quá 2% mà thôi!
Được rồi, hắn là hoàn toàn không có tửu lượng, song như thế thì sao, đó căn bản không tính là khuyết điểm, không uống không phải được rồi.
Hắn tiếp nhận lon bia, uống một ngụm liền cảm thấy thoải mái ngấm từ đầu lưỡi vào trong lòng, khô nóng vì đứng giữa biển người mang đến lập tức bị xua tan không ít.
Chính theo như lời Trình Thương Thuật nói, đây là một chai rượu trái cây, uống vào hoàn toàn là hương vị nước trái cây.
Trong hoàn cảnh nóng như vậy, hát xong bảy ca khúc, cả người Lục Ninh Lục Viễn đã hoàn toàn ướt đẫm giống như vừa vớt từ trong nước ra, mà các phóng viên cũng cảm thấy mỹ mãn rời đi sân khấu, đợi khi trở về khách sạn, Chung Du Bạch liền cảm thấy có chút không thích hợp……
Uống quá nhiều rượu……
Mà rất nhanh hắn liền biết tên Trình Thương Thuật tim đen phổi đen này tuyệt đối là dụng tâm kín đáo sớm có dự mưu! Hắn đã có một thời gian không cho vị này gần người, lần này hắn tuyệt đối là cố ý!
Chung Du Bạch thở dài, hắn ước chừng đoán được Trình Thương Thuật dụng tâm, chỉ là hắn không rõ, như vậy chẳng lẽ còn không đủ sao?
Vì cái gì hắn vẫn còn –
Cho dù là lúc đậm tình nhất, ánh mắt Chung Du Bạch cũng không hoàn toàn mất đi thanh minh, hắn ôm bờ vai rộng lớn hữu lực của người trước mặt, lại chưa bao giờ có một khắc cảm thấy người này chân chính thuộc về mình.
Từ Cannes trở lại sân bay Thượng Hải, Lục Ninh Lục Viễn lại một lần nữa bị vây truy chặn đường, bởi vì live show ngoài trời sôi động ở Cannes kia, truyền thông các quốc gia đến Cannes hướng về phía Liên hoan phim đều nhân tiện đưa tn một phen, không thể không nói an bài này của Chung Du Bạch vô cùng lợi hại, một chiêu như vậy không chỉ có độ đề tài, cũng triệt để khai hỏa độ nổi tiếng cho Lục Ninh Lục Viễn, tuy là nhờ gió Đông của Liên hoan phim Cannes, nhưng là phải có thực lực mới làm được đến điểm này.
Không phải ai cũng có năng lực như Lục Ninh Lục Viễn vậy, chỉ trông vào live hiện trường mà có thể ngưng tụ nhiều người mang đến một hồi vạn người cuồng hoan như vậy.
Đêm bọn họ ở Cannes, cũng mang đến một đợt bạo hồng mới.
Truy phủng đến loại trình độ này, đời trước Lục Ninh cũng chưa từng trải qua, y lại không có tâm tư lâng lâng cái gì, không vì điều gì khác, y không phải tiểu tử hai mươi tuổi chân chính, cũng thật sâu hiểu biết quy tắc trong giới này, ngôi sao làm bằng sắt mà fan là dòng nước chảy, vòng được một bộ phận người, cũng không tỏ vẻ các cô sẽ vẫn như vậy, người từng nổi tiếng mà hiện tại phải vất vả không phải chỉ có một hai người, nếu như vậy mà đã bị mê muội đầu óc, cũng chẳng qua chỉ là một ngôi sao rơi mà thôi.
Y muốn làm không phải lưu tinh, mà là hằng tinh.
Về phần Lục Viễn? Hắn ở trên máy bay từ Thượng Hải về đã bắt đầu gặm cuốn [Bệnh lý học] thật dày của hắn.
Ở phương diện này, hắn có bình tĩnh khiến Lục Ninh cũng cảm thấy khó có thể tin tưởng, vị này luôn luôn đều không bị giới giải trí phồn hoa mê mắt.
Cũng mặc kệ nói như thế nào, Lục Ninh cũng thâm thâm cảm giác được, y cùng Lục Viễn là thật nổi tiếng, hợp đồng quảng cáo chỗ Chung Du Bạch nhận được đã có một chồng dày, trong đó không thiếu nhãn hiệu lớn, thậm chí còn có bảy nhãn hiệu quốc tế đưa hợp đồng mời bọn họ, làm đại diện phát ngôn chính cho chi nhánh châu Á của bọn họ, cuối cùng bọn họ chỉ chọn một nhà nam trang, một nhà nước hoa, một nhà đồ uống.
Vì thế sinh hoạt ngoại khóa của bọn họ an bài lại càng tràn đầy, so với mấy tháng trước còn bận rộn hơn, ngay cả bạn cùng ký túc xá Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cũng rất khó nhìn thấy bọn họ, bởi vì bọn họ vốn chính là khác ngành.
Nhưng bạn học cùng một lớp vẫn thấy bọn họ mỗi ngày kiên trì xuất hiện ở phòng học, dưới loại cường độ công tác cao như thế này, khi bọn họ lên lớp lại chưa bao giờ có người thấy bọn họ ngáp ngủ.
Trong thời gian Lục Ninh Lục Viễn cắm đầu học tập, có một ngày về ký túc xá ăn cơm trưa, căn tin bọn họ hơn phân nửa là không đi, dễ gây nên vây xem rối loạn, vì thế bình thường đều là về ký túc xá ăn, vừa vặn Khổng Vu Thần cũng ở, không biết nhìn thấy cái gì mà đang vỗ bàn cười, nhìn thấy Lục Ninh Lục Viễn trở về, vội vàng nói, “Nhanh đến xem nhanh đến xem!”
Lục Ninh tò mò: “Cái gì?”
Lục Viễn cũng nhìn qua, tuy rằng cách khá xa, nhưng lấy thị lực của hắn lại vẫn rõ ràng nhìn được tiêu đề tin tức trên màn hình máy tính Khổng Vu Thần.
“Phú hào vì con gái duy nhất mở bảng giá năm trăm vạn, chỉ cầu cùng Lục Ninh Lục Viễn ăn một bữa tối.”
Lục Ninh: “……”
Lục Viễn: “……”
Kết quả của sự nổi tiếng chính là các loại đề tài kỳ quái sẽ lên tin tức, ví dụ như loại này.
Nhưng Khổng Vu Thần cười thành như vậy đương nhiên không phải bởi vì tiêu đề này, hắn kéo màn hình xuống xem bình luận, Lục Ninh liếc mắt liền nhìn thấy một cái phía dưới:
“Không cần năm trăm vạn, chỉ cần cho tôi năm nghìn tệ, tặng kèm bản thời khóa biểu hoàn chỉnh của Lục Ninh Lục Viễn, một đoạn bài giảng hai giờ, cũng không kém bữa tối nhiều, từ trước đến nay bọn họ chưa từng vắng mặt, sau khi trả tiền cam đoan vị trí bên cạnh, phụ tặng một đoạn chương trình học chất lượng ưu tú của khoa luật hoặc khoa y đại học Phục Đán.”
Buồn cười nhất là bên dưới thật có fan trả lời, “Đại ca, cầu đến một đoạn, ps, không phải học sinh Phục Đán mọi người cũng có thể lên lớp sao?”
“Đương nhiên có thể, lúc bạn đi nhớ rõ đến báo đáp xxx.”
“Bạn biết khoa y đại học Phục Đán chúng tôi có bao nhiêu khan hiếm học sinh nữ sao, nếu toàn bộ học sinh đổi thành nữ, phỏng chừng giáo sư nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.”
“Lầu trên quả thực tang thi.”
“Xí, là tự cậu hiểu sai, em gái đương nhiên đẹp mắt hơn mấy tên con trai rồi!”
“…… Vị trí bên cạnh Lục Ninh chỉ sợ không dễ mua chuộc a, vị trí quanh chỗ ngồi của cậu ấy mỗi lần đều phải trải qua một hồi tinh phong huyết vũ mới có thể quyết ra hoa lạc nhà ai, nữ sinh khoa luật chúng tôi vốn có tiếng hung hãn có được không, ps, đàn chị năm hai năm ba nào đó, các chị là lưu ban hay như thế nào, đã lên lớp với bọn em sắp được nửa học kỳ rồi.”
“……”
Phía dưới tin tức này cư nhiên xuất hiện không ít học sinh Phục Đán bình luận, gây ra rất nhiều nghị luận náo nhiệt, may mắn hình tượng của Lục Ninh Lục Viễn hiện tại cũng không tệ lắm, phần lớn đều là chính diện, gần như không thấy được bao nhiêu bình luận phản diện.
Vì thế, Lục Ninh trơ mắt nhìn Khổng Vu Thần đánh lên một câu,“Năm nghìn/tháng cho thuê một giường ngủ đối diện Lục Ninh Lục Viễn, có cần có thể liên hệ ha ha ha ha……”
“Ngọa tào, lầu trên là cùng phòng ngủ Lục Ninh Lục Viễn?”
“Ngọa tào, nhanh chóng kéo ra ngoài quất một chút, đừng có kéo cừu hận như thế.”
“Anh em, có thể nói chuyện làm ăn không, tôi thuê trước lại qua tay cho thuê mấy người sẽ không để ý đi?”
“……”
Lục Ninh: “……”
Đương nhiên cũng có người bất mãn, nói cái gì “Nếu đã nổi tiếng như vậy, làm gì còn ở trường học, quấy rầy mọi người học tập” linh tinh, nhưng rất nhanh phía dưới liền có người nói: “Bọn họ là học sinh Phục Đán, vì cái gì không thể ở trường học? Quấy rầy cậu học tập? Anh em, cậu xác định cậu lên lớp có giống như người ta, trừ khi tình huống đặc thù mới xin phép, bằng không tiết nào cũng đến sao?”
Đây chính là tình hình bên dưới hoàn cảnh lớn của Trung Quốc, người bình thường dù sao vẫn sẽ nghiêm túc với học tập, nhìn đứa trẻ là học sinh ngoan sẽ nhiều vài phần khoan dung, mà loại ấn tượng “học sinh giỏi” này một khi hình thành, trước mặt đại chúng liền hoàn toàn là hình tượng chính diện.
Đương nhiên, đối với Lục Ninh Lục Viễn mà nói, sự thật vốn là như thế, tâm học tập nghiêm túc của bọn họ luôn luôn đều không phải giả dối.
Sinh hoạt bận rộn như vậy vẫn kéo dài đến cuối kỳ một năm nhất, thi cuối kỳ vừa chấm dứt, bọn họ liền đuổi tới đoàn làm phim [HongKong ký sự] báo danh.
Tính cách Trương Tuấn Nhạc sang sảng, nhưng ở phương diện điện ảnh là nghiêm khắc hạng nhất, [HongKong ký sự] là điện ảnh ông chuẩn bị vài năm mới quay, khó tránh khỏi muốn yêu cầu cao một chút, Lục Ninh Lục Viễn vừa đến đoàn làm phim cũng không phải bắt đầu quay ngay, ngược lại bị Trương Tuấn Nhạc ném cho hai chỉ đạo võ thuật, trên thực tế bản thân Trương Tuấn Nhạc tổng chỉ đạo võ thuật, nhưng bộ phim hành động này chỉ riêng chỉ đạo võ thuật đã là một đội, cũng không phải điện ảnh bình thường có thể sánh bằng.
Trong bộ điện ảnh này, nhân vật của Lục Ninh cùng Lục Viễn đều có số màn đánh nhau rất nhiều, phim hành động hiện đại không giống cổ đại, không thể có quá nhiều động tác khoa trương, động tác trong phim của Trương Tuấn Nhạc không quá giống phim của những người khác, không chỉ cần động tác đúng chỗ, hơn nữa còn cần trong dứt khoát lưu loát lộ ra vài phần tiêu sái, tuyệt không thể dây dưa lằng nhằng, đã từng có nam diễn viên trẻ vì đóng phim của Trương Tuấn Nhạc phim, nửa đường bị biến thành mặt mũi bầm dập rời đi.
Bởi vì Trương Tuấn Nhạc không thích dùng thế thân, phim của ông là nổi tiếng, nhưng muốn đóng phim của ông, lại cũng cần trả một cái giá lớn.
Lần này khiến Trương Tuấn Nhạc cảm thấy kinh hỉ là, hai tiểu tử này quả nhiên là có một chút trụ cột, mặc kệ là động tác gì đều là đã biết một chút liền thông suốt, rất nhanh đã bắt đầu chính thức khởi quay.
Lục Viễn đổi xong quần áo vừa đi ra, Trương Tuấn Nhạc liền cười ha ha, “Tiểu tử giỏi!”
Nam nhân mặc hai loại quần áo chung quy sẽ có vẻ đặc biệt đẹp trai, một là chính trang, hai là đồng phục.
Lục Viễn mặc đồng phục cảnh sát phẳng phiu, sơmi trắng caravat đen áo khoác đồng phục đen, dây lưng buộc eo, quần dài, giày da, cộng thêm cái mũ trên đỉnh đầu, không thể nghi ngờ là hiện rõ vóc người vô cùng đẹp của hắn.
Lưu Trạm Giang hắn diễn, chính là một cảnh sát.
Mà Lục Ninh bên cạnh vừa vặn hóa trang xong, từ ban đầu Trương Tuấn Nhạc đã nói qua, chọn người đóng nhân vật phản diện này là có yêu cầu dáng người nhất định, muốn gầy, lại không phải gầy, mà là muốn gầy phải có cường độ.
Trong cảnh đầu tiên, nhân vật tinh anh trong tổ chức khủng bố này mặc áo da bó sát người, quần da, giày da, bên ngoài là một chiếc áo gió màu đen, Lục Ninh vì diễn nhân vật này, còn riêng đi nối tóc, lúc này tóc dài đến giữa lưng, buộc ngay ngắn chỉnh tề ở sau đầu, lại cho dù là bóng dáng cũng sẽ không bị nhận sai thành nữ, bởi vì huyết khí tiêu điều xơ xác toàn thân người này, khó nén buốt thấu xương.
Nhưng vừa quay người lại, trên mặt mang theo hơi cười, mi mục tuấn tú lại mang theo ba phần lạnh lẽo, giữa đôi mắt lưu chuyển có loại ý tứ hàm xúc nói không nên lời.
Hắn đang vắt chân ngồi hút thuốc trên ghế sofa xấu xí, màn ảnh cho ngón tay trắng nõn thon dài của hắn một đặc tả, giữa hai ngón tay mang theo điếu thuốc lá, điểm màu đỏ trên đỉnh lúc sáng lúc tối, sương khói lượn lờ, cho dù là cách màn ảnh, giống như cũng có thể ngửi được mùi thuốc lá.
Mà sương khói bốc lên, đem khuôn mặt mỉm cười của hắn càng trở nên mông lung tuấn lệ.
Hắn là “Hoa hồng đen”, có độc, mang gai, lại mê người như hoa hồng bình thường, thậm chí bởi vì biệt hiệu này, một lần khiến cảnh sát cho rằng này người là nữ, đây chính là thiết lập nhân vật phản diện thứ nhất trong cả bộ điện ảnh.
Màn đầu của Lục Ninh chính là cảnh đánh võ, hắn xuất hiện trong chung cư đơn xơ này hiển nhiên không phải đến nghỉ phép, mà là đến diệt khẩu, đối tượng muốn diệt khẩu là một lính đánh thuê biết quá nhiều mà bản sự cũng không nhỏ, đành phải để hắn tự mình động thủ mới yên tâm.
“Kẹt kẹt” một tiếng, cửa phòng mở, chỉ là trong nháy mắt, ý cười của Lục Ninh biến mất trong bóng đêm gia tăng, chậm rãi nói: “Răng Độc, đã lâu không gặp.”
Người tới lập tức cứng đờ, hắn biết, chính mình bây giờ lại rời khỏi cửa khẳng định cũng đã không còn kịp, Hoa hồng đen nếu đã ở trong này, khẳng định không phải đến một mình, hai tên thủ hạ chó săn kia của hắn nhất định đã bịt kín đường lui.
“Thưởng thức của ngươi vẫn không xong như vậy, thuốc này thật sự là thấp kém.” Nói, Lục Ninh thậm chí ho khan hai tiếng, khuôn mặt liền mang theo hai phần bệnh trạng đỏ bừng.
Người tới trầm mặc, nếu không phải vị này hút thuốc của mình, mũi của hắn thính như vậy, ngửi tới mùi thuốc lá làm sao sẽ không phát hiện trong nhà có người lạ đến? Nguyên nhân vì mùi thuốc lá này rất quen thuộc, là thuốc lá hắn hút hàng ngày, nên chỗ ở lâm thời này cũng tràn ngập loại mùi này, gần đây hắn biết tổ chức muốn diệt khẩu mình, tâm tình nôn nóng, khó tránh khỏi hút nhiều thuốc một chút.
Cho dù hơn phân nửa đã không có cơ hội, hắn lại vẫn muốn liều mạng một lần, nơi này là tầng sáu, phía dưới cửa sổ phòng khách là một con sông nhân tạo, vận khí tốt mà nói, nhảy xuống hoàn toàn không có vấn đề, tổng không đến mức ngay cả trong nước bọn họ cũng coi chừng đi?
Vì thế, hắn chợt vọt về phía người trước mắt!
Lục Ninh cười lạnh, một quyền hung hăng đánh vào bụng người lao tới –
Một đường ánh đao, áo da của hắn bị vạch ra một lỗ hổng, nếu được xưng là Răng độc, vị này đương nhiên không phải dễ chọc.
Trên bàn tay trắng nõn của Lục Ninh lại hơn một cây súng màu ngân bạch tinh sảo, y cũng không biết vì cái gì, khối thân thể sau trùng sinh này, mỗi lần cầm lấy súng, luôn luôn có loại cảm giác kỳ diệu rằng y có thể hoàn toàn khống chế loại vũ khí này.
Nhưng làm phim hành động, súng vĩnh viễn chỉ là phụ trợ, quan trọng vẫn là đánh!
Màn đánh võ này có tiết tấu tương đối nhanh, độ thích ứng của Lục Ninh rất tốt, hoàn toàn là một lần đã qua, chờ khi hắn một súng bắn chết vị Răng độc này đi xuống dưới lầu, quả nhiên có hai người mặc đồ đen đang chờ dưới lầu, bọn họ một nam một nữ, nam cao to cường tráng, nữ một đầu tóc ngắn lưu loát tú lệ.
Mà Lục Ninh vào chiếc Mercedes-Benz màu đen, cứ như vậy kéo khóa cởi chiếc áo khoác da màu đen!
…… Không sai, đây chính là nguyên nhân nhân vật này cần dáng người… hắn không chỉ phải đánh, còn có…… tiết mục *** như vậy……
Lục Viễn hơi mím môi, vẻ mặt mất hứng, Chung Du Bạch xê dịch tầm mắt từ laptop lên trên người Lục Viễn, “Kiềm chế một chút.”
Lục Viễn liếc liếc hắn.
“Lại không cởi quần, cậu lo lắng cái gì.”
Lục Viễn hừ lạnh một tiếng không nói chuyện.
Chung Du Bạch cảm thấy phân kịch bản ra rồi đưa cho Lục Ninh cùng hắn là một quyết định chính xác, bởi vì Lục Viễn hình như còn chưa biết, trong bộ phim này, Lục Ninh là có cảnh hôn a……
Nhưng mà thế thì đã sao, chính hắn không phải cũng từng quay cảnh hôn trong [Hoa viên bí mật của Hoàng tử]?
Xuy, chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho dân chúng đốt đèn.
Thích tức giận như vậy, Lục Viễn hắn quả nhiên ngây thơ chỉ có bốn tuổi đi.
Chung Du Bạch vô tình nghĩ, tiếp tục phát tin tức trên Blog:
“Oa oa oa, Ninh Ninh ở trong [HongKong ký sự] ở trần ngao ngao ngao!!!”
Phụ tặng một tấm ảnh “chụp lỏa” không rõ ràng.
.
Mercedes-Benz
tải xuống
[Người lữ hành] vinh diệu không chỉ là Lục Ninh Lục Viễn vinh diệu, bọn họ là diễn viên chính không sai, chiếm được không thiếu thừa nhận cũng không sai, nhưng triệt để tấn thân vì bộ phim này lại là Đặng Nhất Khánh, mà nếu không có D.A cho hắn kịch bản tốt, Đặng Nhất Khánh vô duyên vô cớ cũng không đi được đến độ cao như vậy, cho nên quan hệ giữa hắn cùng D.A không tệ, cũng thích nhắc đến Lục Ninh Lục Viễn trong khi nói chuyện.
Tuổi trẻ thành danh, vừa không kiêu căng, vừa có thực lực, càng dễ dàng bị truyền ra không coi ai ra gì, ngắn ngủi ba năm, bọn họ đạt được thành tích như vậy, cũng không phải không có người hâm mộ ghen tị hận, cứ lấy ngay một đám ra mắt từ [Nhất xướng thành danh] cùng bọn họ, hoặc là mấy người mới như Hàn Dược cùng tiến vào giới văn nghệ không sai biệt lắm với bọn họ mà nói, Hàn Dược còn đỡ, xem như quen thuộc với bọn họ, những người khác thậm chí chưa bao giờ gặp mặt bọn họ, trong đáy lòng cũng sẽ không rất thoải mái, nhìn vết tích một đường diễn nghệ của bọn họ, diễn một bộ lại một bộ phim lớn, còn đều là phối trí cao như vậy, bộ phim làm diễn viên chính đầu tiên còn tìm Thời Thúy Trân làm phối hợp diễn cho bọn họ, loại vận cứt chó này cũng quá khiến người khó chịu.
May mà có một lần tiệc khoa niên lần đó, khiến cho rất nhiều người có tâm tư khác hơi chút suy xét hậu quả, người ngoài giới xem náo nhiệt, người trong giới xem môn đạo, người ngoài giới chỉ nhìn ra truyền thông nào đó dụng tâm kín đáo cố ý bôi đen, người trong giới lại biết loại tin tức này mỗi ngày đều phát sinh, thành công nhiều thất bại ít, trong đó vận tác bôi đen hoặc tẩy trắng người nào đó một chút cũng không tính khó, nhưng cố tình vừa động thủ với Lục Ninh Lục Viễn, liền đưa tới hậu quả như vậy, chỉ có thể thuyết minh một việc.
Người đại diện cùng đội quan hệ xã hội sau lưng bọn họ là không thể khinh thường.
Nếu bọn họ biết việc này toàn bộ đều do một người vận tác, chỉ sợ sẽ càng kinh ngạc.
Ngày hôm sau Lục Ninh Lục Viễn đã phải quay về Thượng Hải, nhưng Cannes đêm nay tổ chức Liên hoan phim Cannes, lại có một hồi cuồng hoan.
Bờ cát, biển lớn, sân khấu dựng lên không có bao nhiêu tinh xảo, live hiện trường lâm thời quyết định cũng không bán vé, mà là chọn trong dạng trường hợp công khai này, Cannes nơi nơi đều là người tới tham gia Liên hoan phim, ngôi sao cùng fan các quốc gia, bờ biển ban đêm càng là có rất nhiều du khách, nhìn thấy nơi này sắp có biểu diễn, mọi người đều vây tụ lại đây.
Có dũng khí mở biểu diễn ca hát trong trường hợp công khai này, lại còn ở đất khách nước Pháp, không ít người đều bội phục dũng khí của cặp anh em này, huống chi bởi vì Liên hoan phim Cannes, bọn họ đang đứng trên đỉnh bình luận của mọi người, có phóng viên tin tức linh thông sớm lấy được tin, thủ ở chỗ này hơn phân nửa là phóng viên đại lục, đương nhiên, khi ở bên ngoài, một khối châu Á trong mắt Âu Mỹ xem ra thường thường sẽ đặt ở cùng nhau, tin tức [Người lữ hành] lấy được giải thưởng, truyền thông Nhật Hàn cũng sẽ đưa tin, Lục Ninh Lục Viễn ở vài quốc gia này vốn cũng đã có danh khí nhất định, cho nên vây quanh ở đây cũng không ít phóng viên Nhật Hàn.
: tối, live show loại nhỏ này đúng giờ bắt đầu.
Khi pháo hoa hoa mỹ bùng nổ trên bờ cát, mọi người kinh hô đều mang theo ý cười, bia, bỏng, âm nhạc kích động nhân tâm, hội tụ thành cuồng hoan dậy sóng.
Năm nay, Lục Ninh cùng Lục Viễn hai mươi tuổi lấy ca khúc [I’m not twenty] của một thiên hậu nhỏ người Pháp mở màn, ta không phải hai mươi tuổi, ta đã sớm trưởng thành thành thục.
Phiên bản tiếng Anh của ca khúc này càng là ai cũng biết tới, thế nhưng ở Cannes của Pháp, Lục Ninh Lục Viễn riêng học phiên bản tiếng Pháp của ca khúc này, càng nghênh đón du khách khán giả dưới sân khấu hợp xướng.
Bao nhiêu người vốn cũng không biết hai thanh niên đến từ Trung Quốc này, thế nhưng trải qua đêm nay, cũng rất khó quên tiếng ca của bọn họ.
Bọn họ đứng trên sân khấu, mặc áo sơmi lửng ống tay màu trắng phối với caravat màu đỏ thẫm, thân dưới là quần bò bó sát người thêm giày cổ thấp màu đỏ thẫm, vừa phát sáng lại tươi mát, sức nóng dưới ngọn đèn bắn ra bốn phía.
Bởi vì là live show cuồng hoan ngoài trời loại nhỏ, bọn họ chọn ca khúc không ngoại lệ đều là ca khúc có tiết tấu nhanh, hai ca khúc tiếng Pháp, còn có [Beautiful world], [It’s my life] đã từng biểu diễn, thêm [Moonlight] trong album đầu tiên của bọn họ cùng [Nếu], [Sunday] trong album thứ hai là ba ca khúc tiếng Trung, live show loại nhỏ này không thể so với live show chân chính, bọn họ chỉ hát bảy ca khúc, từ đầu đến cuối không quá một giờ, cho dù ngôn ngữ không thông, âm nhạc lại là không có biên giới, hai ca khúc qua đi, mảnh bờ cát này đã biến thành biển vui vẻ, mọi người hoan hô theo tiếng ca, cùng người trên sân khấu vung hi tay vặn vẹo thân thể.
Trước khi bắt đầu còn chỉ có hơn mười phóng viên ở, khi đến hơn quá nửa, phóng viên các quốc gia đều vây tụ mà đến, đèn flash không ngừng sáng lên, bọn họ khiến Cannes đêm nay không chỉ trở thành cuồng hoan điện ảnh, còn mang đến âm nhạc vui vẻ như vậy cho mọi người!
Chung Du Bạch ôm hai tay nhìn hai người đang ca hát trên sân khấu, bên cạnh thò lại một cánh tay trắng nõn, trên tay là một chai bia đã mở ra.
Hắn hơi hơi nghiêng đầu, nhìn về phía khuôn mặt mang cười của Trình Thương Thuật.
“Thời điểm như thế này làm sao có thể không uống rượu?”
“Tôi không thích uống rượu.” Chung Du Bạch không cho mặt mũi nói.
“Cho nên a, tôi lấy riêng cho em rượu hoa quả.” Trình Thương Thuật vô tình nói.
Chung Du Bạch: “……”
“Yên tâm đi, tôi nhìn bọn họ đâu, sẽ không hỏng việc.”
Chung Du Bạch: “……” Ngọa tào, ai nói cho ngươi uống rượu liền sẽ hỏng việc! Rượu hoa quả độ cồn không quá % mà thôi!
Được rồi, hắn là hoàn toàn không có tửu lượng, song như thế thì sao, đó căn bản không tính là khuyết điểm, không uống không phải được rồi.
Hắn tiếp nhận lon bia, uống một ngụm liền cảm thấy thoải mái ngấm từ đầu lưỡi vào trong lòng, khô nóng vì đứng giữa biển người mang đến lập tức bị xua tan không ít.
Chính theo như lời Trình Thương Thuật nói, đây là một chai rượu trái cây, uống vào hoàn toàn là hương vị nước trái cây.
Trong hoàn cảnh nóng như vậy, hát xong bảy ca khúc, cả người Lục Ninh Lục Viễn đã hoàn toàn ướt đẫm giống như vừa vớt từ trong nước ra, mà các phóng viên cũng cảm thấy mỹ mãn rời đi sân khấu, đợi khi trở về khách sạn, Chung Du Bạch liền cảm thấy có chút không thích hợp……
Uống quá nhiều rượu……
Mà rất nhanh hắn liền biết tên Trình Thương Thuật tim đen phổi đen này tuyệt đối là dụng tâm kín đáo sớm có dự mưu! Hắn đã có một thời gian không cho vị này gần người, lần này hắn tuyệt đối là cố ý!
Chung Du Bạch thở dài, hắn ước chừng đoán được Trình Thương Thuật dụng tâm, chỉ là hắn không rõ, như vậy chẳng lẽ còn không đủ sao?
Vì cái gì hắn vẫn còn –
Cho dù là lúc đậm tình nhất, ánh mắt Chung Du Bạch cũng không hoàn toàn mất đi thanh minh, hắn ôm bờ vai rộng lớn hữu lực của người trước mặt, lại chưa bao giờ có một khắc cảm thấy người này chân chính thuộc về mình.
Từ Cannes trở lại sân bay Thượng Hải, Lục Ninh Lục Viễn lại một lần nữa bị vây truy chặn đường, bởi vì live show ngoài trời sôi động ở Cannes kia, truyền thông các quốc gia đến Cannes hướng về phía Liên hoan phim đều nhân tiện đưa tn một phen, không thể không nói an bài này của Chung Du Bạch vô cùng lợi hại, một chiêu như vậy không chỉ có độ đề tài, cũng triệt để khai hỏa độ nổi tiếng cho Lục Ninh Lục Viễn, tuy là nhờ gió Đông của Liên hoan phim Cannes, nhưng là phải có thực lực mới làm được đến điểm này.
Không phải ai cũng có năng lực như Lục Ninh Lục Viễn vậy, chỉ trông vào live hiện trường mà có thể ngưng tụ nhiều người mang đến một hồi vạn người cuồng hoan như vậy.
Đêm bọn họ ở Cannes, cũng mang đến một đợt bạo hồng mới.
Truy phủng đến loại trình độ này, đời trước Lục Ninh cũng chưa từng trải qua, y lại không có tâm tư lâng lâng cái gì, không vì điều gì khác, y không phải tiểu tử hai mươi tuổi chân chính, cũng thật sâu hiểu biết quy tắc trong giới này, ngôi sao làm bằng sắt mà fan là dòng nước chảy, vòng được một bộ phận người, cũng không tỏ vẻ các cô sẽ vẫn như vậy, người từng nổi tiếng mà hiện tại phải vất vả không phải chỉ có một hai người, nếu như vậy mà đã bị mê muội đầu óc, cũng chẳng qua chỉ là một ngôi sao rơi mà thôi.
Y muốn làm không phải lưu tinh, mà là hằng tinh.
Về phần Lục Viễn? Hắn ở trên máy bay từ Thượng Hải về đã bắt đầu gặm cuốn [Bệnh lý học] thật dày của hắn.
Ở phương diện này, hắn có bình tĩnh khiến Lục Ninh cũng cảm thấy khó có thể tin tưởng, vị này luôn luôn đều không bị giới giải trí phồn hoa mê mắt.
Cũng mặc kệ nói như thế nào, Lục Ninh cũng thâm thâm cảm giác được, y cùng Lục Viễn là thật nổi tiếng, hợp đồng quảng cáo chỗ Chung Du Bạch nhận được đã có một chồng dày, trong đó không thiếu nhãn hiệu lớn, thậm chí còn có bảy nhãn hiệu quốc tế đưa hợp đồng mời bọn họ, làm đại diện phát ngôn chính cho chi nhánh châu Á của bọn họ, cuối cùng bọn họ chỉ chọn một nhà nam trang, một nhà nước hoa, một nhà đồ uống.
Vì thế sinh hoạt ngoại khóa của bọn họ an bài lại càng tràn đầy, so với mấy tháng trước còn bận rộn hơn, ngay cả bạn cùng ký túc xá Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cũng rất khó nhìn thấy bọn họ, bởi vì bọn họ vốn chính là khác ngành.
Nhưng bạn học cùng một lớp vẫn thấy bọn họ mỗi ngày kiên trì xuất hiện ở phòng học, dưới loại cường độ công tác cao như thế này, khi bọn họ lên lớp lại chưa bao giờ có người thấy bọn họ ngáp ngủ.
Trong thời gian Lục Ninh Lục Viễn cắm đầu học tập, có một ngày về ký túc xá ăn cơm trưa, căn tin bọn họ hơn phân nửa là không đi, dễ gây nên vây xem rối loạn, vì thế bình thường đều là về ký túc xá ăn, vừa vặn Khổng Vu Thần cũng ở, không biết nhìn thấy cái gì mà đang vỗ bàn cười, nhìn thấy Lục Ninh Lục Viễn trở về, vội vàng nói, “Nhanh đến xem nhanh đến xem!”
Lục Ninh tò mò: “Cái gì?”
Lục Viễn cũng nhìn qua, tuy rằng cách khá xa, nhưng lấy thị lực của hắn lại vẫn rõ ràng nhìn được tiêu đề tin tức trên màn hình máy tính Khổng Vu Thần.
“Phú hào vì con gái duy nhất mở bảng giá năm trăm vạn, chỉ cầu cùng Lục Ninh Lục Viễn ăn một bữa tối.”
Lục Ninh: “……”
Lục Viễn: “……”
Kết quả của sự nổi tiếng chính là các loại đề tài kỳ quái sẽ lên tin tức, ví dụ như loại này.
Nhưng Khổng Vu Thần cười thành như vậy đương nhiên không phải bởi vì tiêu đề này, hắn kéo màn hình xuống xem bình luận, Lục Ninh liếc mắt liền nhìn thấy một cái phía dưới:
“Không cần năm trăm vạn, chỉ cần cho tôi năm nghìn tệ, tặng kèm bản thời khóa biểu hoàn chỉnh của Lục Ninh Lục Viễn, một đoạn bài giảng hai giờ, cũng không kém bữa tối nhiều, từ trước đến nay bọn họ chưa từng vắng mặt, sau khi trả tiền cam đoan vị trí bên cạnh, phụ tặng một đoạn chương trình học chất lượng ưu tú của khoa luật hoặc khoa y đại học Phục Đán.”
Buồn cười nhất là bên dưới thật có fan trả lời, “Đại ca, cầu đến một đoạn, ps, không phải học sinh Phục Đán mọi người cũng có thể lên lớp sao?”
“Đương nhiên có thể, lúc bạn đi nhớ rõ đến báo đáp xxx.”
“Bạn biết khoa y đại học Phục Đán chúng tôi có bao nhiêu khan hiếm học sinh nữ sao, nếu toàn bộ học sinh đổi thành nữ, phỏng chừng giáo sư nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.”
“Lầu trên quả thực tang thi.”
“Xí, là tự cậu hiểu sai, em gái đương nhiên đẹp mắt hơn mấy tên con trai rồi!”
“…… Vị trí bên cạnh Lục Ninh chỉ sợ không dễ mua chuộc a, vị trí quanh chỗ ngồi của cậu ấy mỗi lần đều phải trải qua một hồi tinh phong huyết vũ mới có thể quyết ra hoa lạc nhà ai, nữ sinh khoa luật chúng tôi vốn có tiếng hung hãn có được không, ps, đàn chị năm hai năm ba nào đó, các chị là lưu ban hay như thế nào, đã lên lớp với bọn em sắp được nửa học kỳ rồi.”
“……”
Phía dưới tin tức này cư nhiên xuất hiện không ít học sinh Phục Đán bình luận, gây ra rất nhiều nghị luận náo nhiệt, may mắn hình tượng của Lục Ninh Lục Viễn hiện tại cũng không tệ lắm, phần lớn đều là chính diện, gần như không thấy được bao nhiêu bình luận phản diện.
Vì thế, Lục Ninh trơ mắt nhìn Khổng Vu Thần đánh lên một câu,“Năm nghìn/tháng cho thuê một giường ngủ đối diện Lục Ninh Lục Viễn, có cần có thể liên hệ ha ha ha ha……”
“Ngọa tào, lầu trên là cùng phòng ngủ Lục Ninh Lục Viễn?”
“Ngọa tào, nhanh chóng kéo ra ngoài quất một chút, đừng có kéo cừu hận như thế.”
“Anh em, có thể nói chuyện làm ăn không, tôi thuê trước lại qua tay cho thuê mấy người sẽ không để ý đi?”
“……”
Lục Ninh: “……”
Đương nhiên cũng có người bất mãn, nói cái gì “Nếu đã nổi tiếng như vậy, làm gì còn ở trường học, quấy rầy mọi người học tập” linh tinh, nhưng rất nhanh phía dưới liền có người nói: “Bọn họ là học sinh Phục Đán, vì cái gì không thể ở trường học? Quấy rầy cậu học tập? Anh em, cậu xác định cậu lên lớp có giống như người ta, trừ khi tình huống đặc thù mới xin phép, bằng không tiết nào cũng đến sao?”
Đây chính là tình hình bên dưới hoàn cảnh lớn của Trung Quốc, người bình thường dù sao vẫn sẽ nghiêm túc với học tập, nhìn đứa trẻ là học sinh ngoan sẽ nhiều vài phần khoan dung, mà loại ấn tượng “học sinh giỏi” này một khi hình thành, trước mặt đại chúng liền hoàn toàn là hình tượng chính diện.
Đương nhiên, đối với Lục Ninh Lục Viễn mà nói, sự thật vốn là như thế, tâm học tập nghiêm túc của bọn họ luôn luôn đều không phải giả dối.
Sinh hoạt bận rộn như vậy vẫn kéo dài đến cuối kỳ một năm nhất, thi cuối kỳ vừa chấm dứt, bọn họ liền đuổi tới đoàn làm phim [HongKong ký sự] báo danh.
Tính cách Trương Tuấn Nhạc sang sảng, nhưng ở phương diện điện ảnh là nghiêm khắc hạng nhất, [HongKong ký sự] là điện ảnh ông chuẩn bị vài năm mới quay, khó tránh khỏi muốn yêu cầu cao một chút, Lục Ninh Lục Viễn vừa đến đoàn làm phim cũng không phải bắt đầu quay ngay, ngược lại bị Trương Tuấn Nhạc ném cho hai chỉ đạo võ thuật, trên thực tế bản thân Trương Tuấn Nhạc tổng chỉ đạo võ thuật, nhưng bộ phim hành động này chỉ riêng chỉ đạo võ thuật đã là một đội, cũng không phải điện ảnh bình thường có thể sánh bằng.
Trong bộ điện ảnh này, nhân vật của Lục Ninh cùng Lục Viễn đều có số màn đánh nhau rất nhiều, phim hành động hiện đại không giống cổ đại, không thể có quá nhiều động tác khoa trương, động tác trong phim của Trương Tuấn Nhạc không quá giống phim của những người khác, không chỉ cần động tác đúng chỗ, hơn nữa còn cần trong dứt khoát lưu loát lộ ra vài phần tiêu sái, tuyệt không thể dây dưa lằng nhằng, đã từng có nam diễn viên trẻ vì đóng phim của Trương Tuấn Nhạc phim, nửa đường bị biến thành mặt mũi bầm dập rời đi.
Bởi vì Trương Tuấn Nhạc không thích dùng thế thân, phim của ông là nổi tiếng, nhưng muốn đóng phim của ông, lại cũng cần trả một cái giá lớn.
Lần này khiến Trương Tuấn Nhạc cảm thấy kinh hỉ là, hai tiểu tử này quả nhiên là có một chút trụ cột, mặc kệ là động tác gì đều là đã biết một chút liền thông suốt, rất nhanh đã bắt đầu chính thức khởi quay.
Lục Viễn đổi xong quần áo vừa đi ra, Trương Tuấn Nhạc liền cười ha ha, “Tiểu tử giỏi!”
Nam nhân mặc hai loại quần áo chung quy sẽ có vẻ đặc biệt đẹp trai, một là chính trang, hai là đồng phục.
Lục Viễn mặc đồng phục cảnh sát phẳng phiu, sơmi trắng caravat đen áo khoác đồng phục đen, dây lưng buộc eo, quần dài, giày da, cộng thêm cái mũ trên đỉnh đầu, không thể nghi ngờ là hiện rõ vóc người vô cùng đẹp của hắn.
Lưu Trạm Giang hắn diễn, chính là một cảnh sát.
Mà Lục Ninh bên cạnh vừa vặn hóa trang xong, từ ban đầu Trương Tuấn Nhạc đã nói qua, chọn người đóng nhân vật phản diện này là có yêu cầu dáng người nhất định, muốn gầy, lại không phải gầy, mà là muốn gầy phải có cường độ.
Trong cảnh đầu tiên, nhân vật tinh anh trong tổ chức khủng bố này mặc áo da bó sát người, quần da, giày da, bên ngoài là một chiếc áo gió màu đen, Lục Ninh vì diễn nhân vật này, còn riêng đi nối tóc, lúc này tóc dài đến giữa lưng, buộc ngay ngắn chỉnh tề ở sau đầu, lại cho dù là bóng dáng cũng sẽ không bị nhận sai thành nữ, bởi vì huyết khí tiêu điều xơ xác toàn thân người này, khó nén buốt thấu xương.
Nhưng vừa quay người lại, trên mặt mang theo hơi cười, mi mục tuấn tú lại mang theo ba phần lạnh lẽo, giữa đôi mắt lưu chuyển có loại ý tứ hàm xúc nói không nên lời.
Hắn đang vắt chân ngồi hút thuốc trên ghế sofa xấu xí, màn ảnh cho ngón tay trắng nõn thon dài của hắn một đặc tả, giữa hai ngón tay mang theo điếu thuốc lá, điểm màu đỏ trên đỉnh lúc sáng lúc tối, sương khói lượn lờ, cho dù là cách màn ảnh, giống như cũng có thể ngửi được mùi thuốc lá.
Mà sương khói bốc lên, đem khuôn mặt mỉm cười của hắn càng trở nên mông lung tuấn lệ.
Hắn là “Hoa hồng đen”, có độc, mang gai, lại mê người như hoa hồng bình thường, thậm chí bởi vì biệt hiệu này, một lần khiến cảnh sát cho rằng này người là nữ, đây chính là thiết lập nhân vật phản diện thứ nhất trong cả bộ điện ảnh.
Màn đầu của Lục Ninh chính là cảnh đánh võ, hắn xuất hiện trong chung cư đơn xơ này hiển nhiên không phải đến nghỉ phép, mà là đến diệt khẩu, đối tượng muốn diệt khẩu là một lính đánh thuê biết quá nhiều mà bản sự cũng không nhỏ, đành phải để hắn tự mình động thủ mới yên tâm.
“Kẹt kẹt” một tiếng, cửa phòng mở, chỉ là trong nháy mắt, ý cười của Lục Ninh biến mất trong bóng đêm gia tăng, chậm rãi nói: “Răng Độc, đã lâu không gặp.”
Người tới lập tức cứng đờ, hắn biết, chính mình bây giờ lại rời khỏi cửa khẳng định cũng đã không còn kịp, Hoa hồng đen nếu đã ở trong này, khẳng định không phải đến một mình, hai tên thủ hạ chó săn kia của hắn nhất định đã bịt kín đường lui.
“Thưởng thức của ngươi vẫn không xong như vậy, thuốc này thật sự là thấp kém.” Nói, Lục Ninh thậm chí ho khan hai tiếng, khuôn mặt liền mang theo hai phần bệnh trạng đỏ bừng.
Người tới trầm mặc, nếu không phải vị này hút thuốc của mình, mũi của hắn thính như vậy, ngửi tới mùi thuốc lá làm sao sẽ không phát hiện trong nhà có người lạ đến? Nguyên nhân vì mùi thuốc lá này rất quen thuộc, là thuốc lá hắn hút hàng ngày, nên chỗ ở lâm thời này cũng tràn ngập loại mùi này, gần đây hắn biết tổ chức muốn diệt khẩu mình, tâm tình nôn nóng, khó tránh khỏi hút nhiều thuốc một chút.
Cho dù hơn phân nửa đã không có cơ hội, hắn lại vẫn muốn liều mạng một lần, nơi này là tầng sáu, phía dưới cửa sổ phòng khách là một con sông nhân tạo, vận khí tốt mà nói, nhảy xuống hoàn toàn không có vấn đề, tổng không đến mức ngay cả trong nước bọn họ cũng coi chừng đi?
Vì thế, hắn chợt vọt về phía người trước mắt!
Lục Ninh cười lạnh, một quyền hung hăng đánh vào bụng người lao tới –
Một đường ánh đao, áo da của hắn bị vạch ra một lỗ hổng, nếu được xưng là Răng độc, vị này đương nhiên không phải dễ chọc.
Trên bàn tay trắng nõn của Lục Ninh lại hơn một cây súng màu ngân bạch tinh sảo, y cũng không biết vì cái gì, khối thân thể sau trùng sinh này, mỗi lần cầm lấy súng, luôn luôn có loại cảm giác kỳ diệu rằng y có thể hoàn toàn khống chế loại vũ khí này.
Nhưng làm phim hành động, súng vĩnh viễn chỉ là phụ trợ, quan trọng vẫn là đánh!
Màn đánh võ này có tiết tấu tương đối nhanh, độ thích ứng của Lục Ninh rất tốt, hoàn toàn là một lần đã qua, chờ khi hắn một súng bắn chết vị Răng độc này đi xuống dưới lầu, quả nhiên có hai người mặc đồ đen đang chờ dưới lầu, bọn họ một nam một nữ, nam cao to cường tráng, nữ một đầu tóc ngắn lưu loát tú lệ.
Mà Lục Ninh vào chiếc Mercedes-Benz màu đen, cứ như vậy kéo khóa cởi chiếc áo khoác da màu đen!
…… Không sai, đây chính là nguyên nhân nhân vật này cần dáng người… hắn không chỉ phải đánh, còn có…… tiết mục như vậy……
Lục Viễn hơi mím môi, vẻ mặt mất hứng, Chung Du Bạch xê dịch tầm mắt từ laptop lên trên người Lục Viễn, “Kiềm chế một chút.”
Lục Viễn liếc liếc hắn.
“Lại không cởi quần, cậu lo lắng cái gì.”
Lục Viễn hừ lạnh một tiếng không nói chuyện.
Chung Du Bạch cảm thấy phân kịch bản ra rồi đưa cho Lục Ninh cùng hắn là một quyết định chính xác, bởi vì Lục Viễn hình như còn chưa biết, trong bộ phim này, Lục Ninh là có cảnh hôn a……
Nhưng mà thế thì đã sao, chính hắn không phải cũng từng quay cảnh hôn trong [Hoa viên bí mật của Hoàng tử]?
Xuy, chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho dân chúng đốt đèn.
Thích tức giận như vậy, Lục Viễn hắn quả nhiên ngây thơ chỉ có bốn tuổi đi.
Chung Du Bạch vô tình nghĩ, tiếp tục phát tin tức trên Blog:
“Oa oa oa, Ninh Ninh ở trong [HongKong ký sự] ở trần ngao ngao ngao!!!”
Phụ tặng một tấm ảnh “chụp lỏa” không rõ ràng.
.
Mercedes-Benz
tải xuống