“Đã hiểu.” Về điểm này, Hình Chiến bày tỏ nguyện ý nghe theo lời bố vợ đại nhân.
“…” Cố Khâm nhìn ánh mắt của cha mình mà khóc không ra nước mắt, hiện tại ngay cả người không bao giờ bát quái như cha cũng đã biết, có thể thấy được mọi người đều đã biết chuyện giữa hắn và Hình Chiến. Cố Khâm trừng Hình Chiến một cái. Đáng chết, lần sau để hắn làm lại xong, nhất định phải tuyên truyền rộng rãi một chút, để thay đổi ấn tượng của mọi người đối với bọn họ.
Mặc dù Cố Khâm nghĩ như vậy, nhưng hiện tại hiển nhiên không phải thời điểm so đo về vấn đề này. Trận đại chiến sắp tới, hắn phân biệt rất rõ ràng bên nào nặng bên nào nhẹ, cho nên hắn nhanh chóng tạm thời vứt cảm giác không tự nhiên này sang một bên, tập trung toàn bộ tinh lực lên trên chiến trường.
Cố Hoằng trong lòng đã có kế hoạch rõ ràng, liên lạc với Antonio một lần nữa, nói rõ ràng rằng bản thân cũng không tin hắn, cho nên chỉ đồng ý phái ra một hai tiểu đội tới phối hợp hành động với hắn, đại bộ đội sẽ ở phía sau tiếp ứng. Antonio căn bản không có quyền để đòi hỏi, đây đã là cơ hội duy nhất của hắn.
Hai tiểu đội Cố Hoằng phái ra là tiểu đội tinh anh do Hình Chiến và Cố Khâm chỉ huy, như vậy cho dù có bị địch bao vây, tỉ lệ phá vòng vây của họ sẽ lớn hơn một chút, mà cho dù có không thể phá được thì cũng đủ giữ vững cho tới lúc đại bộ đội tới tiếp viện. Những binh lính này đều được lựa chọn ra từ đơn vị Chó điên, dù sao thì họ cũng đã khá quen thuộc với hai người chỉ huy đội, không cần tiến hành làm quen, cũng sẽ không nghi ngờ năng lực của người chỉ huy. Thương Lang cũng đã được sửa chữa xong ngay trước khi lên đường, tránh cho Cố Khâm khỏi phải rơi vào vấn đề chỉ có thể dùng cơ giáp cơ bản khi lên chiến trường.
Lúc này, binh lực Antonio nắm trong tay đã được hơn một phần tư, hơn nữa con số này còn đang không ngừng gia tăng, dù sao thì rất nhiều binh lính không phải là tự nguyện phản bội Liên minh. Nhưng số người nhiều lên, đương nhiên là bị Mendel phát hiện ra. Đối với những binh lính muốn làm loạn này, Mendel không giam lỏng cũng không giết gà dọa khỉ, ngược lại còn phái họ ra hàng tiên phong ngoài tiền tuyến.
Không thể không nói kế sách này thực sự ác độc. Lửa đạn trên chiến trường không có mắt, cho dù đám binh lính này muốn trở về quân Liên minh thì trong lúc chiến đấu nên đầu hàng như thế nào? Đầu hàng ai? Nếu như là không làm gì, giữa lúc chiến đấu ác liệt như thế chỉ có một con đường chết; nếu kìm nén mà quay sang công kích đồng bạn sau lưng, kết quả sẽ thành hai mặt thụ địch, chết còn nhanh hơn. Nếu không muốn chết thì nhất định phải dùng hết toàn lực, bị buộc phải bước vào con đường phản bội; không sợ chết không muốn lựa chọn phản bội cuối cùng vẫn phải chết trong tay người của mình — cho dù lựa chọn thế nào, chờ đợi họ đều là vạn kiếp bất phục. Cũng may không phải là toàn bộ các binh lính lựa chọn phản kháng Mendel đều lộ ra ngoài, có một vài người là âm thầm trong bóng tối, như vậy mới không đến mức khiến Antonio cuối cùng không có binh để dùng.
Cho tới nay, quân đội của Cố Hoằng vẫn luôn phòng thủ trận tuyến rất ổn thỏa, cho dù quân địch có liên tiếp bại trận, vứt mũ cởi giáp mà bỏ chạy thì Cố Hoằng vẫn giữ vững tiết tấu tấn công không nhanh không chậm, không độc đoán liều lĩnh mà cắt đứt đường lui của quân địch. Nhưng lần này lại có hai tổ đội tách khỏi đại bộ đội, giống như một lưỡi đao sắc bén đâm vào trong trận hình quân địch, đi sâu vào phía trong, họp lại một chỗ với đội quân đã phản kháng Mendel do Antonio chỉ huy. Hết thảy nhìn qua đều thực thuận lợi, tựa hồ chỉ cần lại tiếp tục nội ứng ngoại hợp như vậy, quân đoàn phản bội Liên minh do Mendel chỉ huy này sẽ không còn cách nào xoay chuyển tình thế nữa.
Chỉ là gừng càng già thì càng cay, liên lạc giữa Antonio và Cố Hoằng vẫn luôn nằm dưới sự giám sát của Mendel, cho nên đối với hành động lần này của họ, Mendel đã sớm có chuẩn bị. Thủ hạ của hắn cũng không chỉ có quân đội mà còn có cả bộ tộc Satan vẫn luôn đứng sau quan sát làm ngư ông đắc lợi nữa!
Rất nhanh, quân Satan đã hung hãn mà kéo tới, phong tỏa chặt chẽ tiền tuyến, cả Antonio và hai tiểu đội tinh anh đều bị bao vây trong chớp mắt.
“Chậc chậc, chúng ta hình như bị bao vây rồi. Quả đúng là bẫy sao?” Cố Khâm cau mày, nhẹ nhàng mà lên tiếng qua tần số chung. Thấy chỉ huy của mình giống như đã đoán trước được, các binh linh vốn đang căng thẳng cũng thả lỏng hơn không ít. Trên thực tế Cố Khâm quả đúng là không coi trọng vòng vây này chút nào. Không giống như lần trước đi sâu vào phía trong, đơn độc chiến đấu để rồi bị bắt làm tù binh, lần này hắn không chỉ dẫn theo hạm đội tinh anh này mà còn có Hình Chiến cùng phối hợp với hắn. Với năng lực của hai người họ, dựa vào binh lực trước mắt để phá vòng vây là chuyện dư sức. Hiện tại họ vẫn chưa ra tay là bởi vì, họ muốn nhìn xem Mendel có xuất hiện hay không, tốt nhất là có thể mượn cơ hội này bắt cả Mendel lại luôn.
“Không! Đây không phải là tôi… Tôi không biết đây là cạm bẫy!” Antonio cắn răng cố gắng giải thích, hắn không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển tới mức độ này.
“Antonio, mày làm cho tao quá thất vọng!” Ngay lúc này, hình ảnh của Mendel xuất hiện trên màn hình của tất cả mọi người. Giọng nói của hắn nặng nề mà tức giận, khiến cho Antonio theo bản năng mà run lên, “Mày nghĩ tao làm tất cả những điều này là vì ai? Kết quả mày lại phản bội tao! Phản bội lại cha của mày! Đứa con bất hiếu!”
“Ha ha ha, ông nói là ông vì tôi?” Nếu đã xé rách da mặt, Antonio cũng không còn đường lui nữa, biểu tình của hắn dữ tợn, oán hận bị đè nén từ lâu cũng xông thẳng lên não trong nháy mắt, “Không, từ đầu đến cuối ông chỉ vì chính ông! Nếu là vì tôi ông làm sao có thể nhét tôi vào giữa đám quái vật kia được? Nếu là vì tôi sao ông lại phải phản bội Liên minh để rồi tôi phải cùng ông chịu đựng chửi bới của đồng loại? Nếu là vì tôi sao ông lại phải bóp chết cơ hội trở về duy nhất của tôi? Nếu là vì tôi sao ông không đi chết ngay bây giờ đi?!”
Mendel vừa xuất hiện, hai tay Cố Khâm lập tức di chuyển trên bàn điều khiển, rất nhanh liền xác định được vị trí hiện tại của đối phương, là ở ngay trên một chiếc chiến hạm cỡ lớn.
“Antonio, chẳng lẽ mày vẫn không rõ sao? Mày là con trai tao, là con trai của một kẻ phản bội, mày nghĩ là Liên minh sẽ bỏ qua cho mày sao? Đừng có vọng tưởng! Cho dù mày giết chết tao để chuộc tội thì cũng không thể lau sạch vết bẩn trên người mày, hơn nữa còn phải đeo trên lưng mình tội danh giết cha! Từ giây phút mày bước chân lên chiến hạm của Satan, mày không còn có thể quay đầu lại nữa, mày chỉ có thể lựa chọn đi theo tao!” Uy hiếp xọng, giọng của Mendel đúng lúc mềm đi, “Cha chỉ có con là người thừa kế, tương lai, tất cả những gì cha có đều sẽ đưa cho con, tại sao con không thể ngoan ngoãn nghe lời? Bây giờ con trở về vẫn còn kịp, chỉ cần con giúp cha bắt những tên lính Liên minh này lại, cha sẽ không để ý tới chuyện phản bội ngày hôm nay nữa!”
Muốn bắt giặc phải bắt vua trước, thừa dịp hai người kia còn đang nói chuyện, Cố Khâm và Hình Chiến cùng lên cơ giáp, lặng yên không một tiếng động rời khỏi chiến hạm họ đang lái, di chuyển về phía chiến hạm mà Mendel đang ở.
Mendel giương giọng, “Tất cả binh lính nghe cho rõ! Mở to hai mắt ra mà nhìn xung quanh các người! Hiện tại các người chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là đầu hàng!”
“Cha! Cha đây là đang bảo hổ lột da*! Một khi Liên minh Nhân loại bị Satan đánh chiếm, cha cho rằng họ sẽ còn để cho cha tiếp tục nắm giữ binh quyền sao?!” Biết rõ Mendel sẽ không nghe vào, Antonio vẫn chỉ có thể phí công khuyên như trước.
(Bảo hổ lột da: yêu cầu người khác làm một chuyện mà họ không nguyện ý làm)
Mendel vừa định mở miệng, đột nhiên nhận được báo động, có hai chiếc cơ giáp đang đến gần chiến hạm. Lần trước bị đám Hình Chiến lặng yên không tiếng động mà xâm nhập vào chủ hạm, vô luận là Mendel hay là bộ tộc Satan đều phải buồn bực mà chịu tổn thất lớn. Để đề phòng chuyện tương tự như vậy phát sinh thêm lần nữa, cấp bậc báo động trên chiến hạm của Satan đã được thiết lập tại mức cao nhất, bởi thế mà lần này, hai người Cố Khâm chỉ mới tới gần một chút đã lập tức bị phát hiện.
Tóm được quỹ tích di chuyển của hai chiếc cơ giáp, Mendel lập tức phái ra hạm đội Satan đi công kích bọn họ. Hiện tại hắn đã không dám tin tưởng binh lính dưới tay mình nữa, ai biết được trong này có còn ai mang tâm tư khác hay không. Mendel biết, trừ các sĩ quan tâm phúc ra, lần này binh lính dưới tay hắn đã hoàn toàn hỏng, mà tất cả lại có vô số quan hệ với trận đối chiến tranh chức quán quân tại Giải đấu liên trường kia. Nếu như không phải vì các binh lính thấy được trận đối chiến ấy, chỉ bằng đặc điểm thiên tính của con người là phục tùng mệnh lệnh kia, làm sao có thể có nhiều người phản bội mình như thế? Cho dù lòng sinh bất mãn thì cũng sẽ không khởi nghĩa vũ trang! Mendel hận đến ngứa răng, nhất định là Hình Duệ, mấy đoạn ghi hình kia nhất định là được lan truyền theo lệnh của Hình Duệ!
“Tấn công! Giết chết chúng cho tôi!” Mendel chỉ huy quân Satan bốn phương tám hướng tấn công tiểu đội Liên minh đã rơi vào giữa vòng vây. Theo cái nhìn của hắn, đám Cố Khâm bị chiến hạm của hắn quấn lấy, khẳng định sẽ không có cách nào phân tâm để chi huy quân đội, chỉ cần dưới tay họ không còn binh lính nữa, đến lúc ấy họ còn có thể trốn đi đâu? Mendel đã theo dõi toàn bộ quá trình liên lạc giữa Antonio và Cố Hoằng, tất nhiên hắn cũng sẽ biết chỉ huy đội lần này chính là hai người họ, đối với hành động một người một ngựa tới đánh lén hắn này, Mendel vô cùng coi thường, cho rằng hai thằng nhóc vắt mũi chưa sạch quá tự phụ, có vẻ như là đã làm anh hùng lâu tới mức trở nên cuồng vọng tự đại rồi, quên mất tầm quan trọng của tập thể, tựa đưa mình tới tìm chết.
Song khi hai bên đánh sáp lá cà, Mendel mới phát hiện có lẽ hắn đã quá coi thường họ.
Cố Khâm cùng Hình Chiến phối hợp ăn ý, không hề liều mạng, bay xung quanh chiến hạm cỡ lớn Mendel đang ở mà tránh né các chiến hạm đang bám đuổi phía sau họ. Kỹ thuật di chuyển của họ quả thực lợi hại, dưới sự công kích dày đặc không chỉ không bị thương mà còn kéo hơn nửa hỏa lực của quân Satan tới trên chiếc chiến hạm cỡ lớn. Không bao lâu sau, dưới sự vô ý của chính quân của mình, chiếc chiến hạm cỡ lớn này đã bị oanh tạc tổn hại không ít. Đáng sợ hơn là bọn họ một bên có thể đùa giỡn với cái đuôi đằng sau, một bên vẫn còn có thể chỉ huy tiểu đội tinh anh đấu ngang tay với quân đội của Satan!
Mà lúc này, phòng tuyến phía trước cũng đã bị quân đội của Cố Hoằng công kích mà xuất hiện lỗ hổng. Vốn địa điểm gặp nhau của Antonio và tiểu đội tinh anh cũng cách tiền tuyến không quá xa, một khi phòng tuyến bị đột phá, quân Liên minh rất nhanh liền có thể tấn công tới đây, lúc ấy vòng vây sẽ không còn tác dụng gì nữa.
Mendel bắt đầu nôn nóng. Hắn không nghĩ tới Hình Chiến và Cố Khâm có năng lực tác chiến mạnh như thế, tài năng chỉ huy này thật khiến cho người khác đều phải líu lưỡi nói không nên lời, cũng khiến cho kế hoạch của hắn vỡ tan như bong bóng. Nhưng hắn không muốn buông tha ưu thế trước mắt, ngược lại còn hạ lệnh cho quân Satan gia tăng hỏa lực.
Quân Satan tấn công ác liệt, nhưng Mendel cũng không nói một câu nào bảo họ giữ lại Antonio, hiển nhiên là hắn căn bản không để ý tới an toàn tính mạng của con trai mình, coi Antonio thành đồ bỏ đi. Từ lúc bắt đầu hắn cũng đã biết được Antonio liên lạc với Cố Hoằng, nhưng hắn lại vẫn luôn không ngăn cản đối phương, ngược lại còn tương kế tựu kế dẫn địch vào bẫy, hiện tại giá trị lợi dụng cuối cùng của Antonio cũng không còn, đối với một đứa con trai không nghe lời, một đứa con trai bắt tay với người ngoài tấn công mình, chẳng lẽ hắn còn phải giữ đối phương lại để cho mình phải chịu tội sao? Hắn tuyệt đối sẽ không để cho một đứa con bất hiếu như vậy nhận được những gì hắn phải trải qua trăm ngàn cay đắng mới giành được vào tay!
Công kích điên cuồng của bộ tộc Satan khiến cho Antonio cuối cùng cũng hiểu được cha hắn đã hoàn toàn bỏ mặc hắn. Sự tuyệt tình của cha hắn phá hủy đi tia hy vọng cuối cùng của hắn. “Cha!” Hắn lạc giọng hô to, nhưng không có được bất kỳ lời đáp nào. Một khắc ấy, tâm hắn đã hoàn toàn biến thành tro tàn.
“…” Cố Khâm nhìn ánh mắt của cha mình mà khóc không ra nước mắt, hiện tại ngay cả người không bao giờ bát quái như cha cũng đã biết, có thể thấy được mọi người đều đã biết chuyện giữa hắn và Hình Chiến. Cố Khâm trừng Hình Chiến một cái. Đáng chết, lần sau để hắn làm lại xong, nhất định phải tuyên truyền rộng rãi một chút, để thay đổi ấn tượng của mọi người đối với bọn họ.
Mặc dù Cố Khâm nghĩ như vậy, nhưng hiện tại hiển nhiên không phải thời điểm so đo về vấn đề này. Trận đại chiến sắp tới, hắn phân biệt rất rõ ràng bên nào nặng bên nào nhẹ, cho nên hắn nhanh chóng tạm thời vứt cảm giác không tự nhiên này sang một bên, tập trung toàn bộ tinh lực lên trên chiến trường.
Cố Hoằng trong lòng đã có kế hoạch rõ ràng, liên lạc với Antonio một lần nữa, nói rõ ràng rằng bản thân cũng không tin hắn, cho nên chỉ đồng ý phái ra một hai tiểu đội tới phối hợp hành động với hắn, đại bộ đội sẽ ở phía sau tiếp ứng. Antonio căn bản không có quyền để đòi hỏi, đây đã là cơ hội duy nhất của hắn.
Hai tiểu đội Cố Hoằng phái ra là tiểu đội tinh anh do Hình Chiến và Cố Khâm chỉ huy, như vậy cho dù có bị địch bao vây, tỉ lệ phá vòng vây của họ sẽ lớn hơn một chút, mà cho dù có không thể phá được thì cũng đủ giữ vững cho tới lúc đại bộ đội tới tiếp viện. Những binh lính này đều được lựa chọn ra từ đơn vị Chó điên, dù sao thì họ cũng đã khá quen thuộc với hai người chỉ huy đội, không cần tiến hành làm quen, cũng sẽ không nghi ngờ năng lực của người chỉ huy. Thương Lang cũng đã được sửa chữa xong ngay trước khi lên đường, tránh cho Cố Khâm khỏi phải rơi vào vấn đề chỉ có thể dùng cơ giáp cơ bản khi lên chiến trường.
Lúc này, binh lực Antonio nắm trong tay đã được hơn một phần tư, hơn nữa con số này còn đang không ngừng gia tăng, dù sao thì rất nhiều binh lính không phải là tự nguyện phản bội Liên minh. Nhưng số người nhiều lên, đương nhiên là bị Mendel phát hiện ra. Đối với những binh lính muốn làm loạn này, Mendel không giam lỏng cũng không giết gà dọa khỉ, ngược lại còn phái họ ra hàng tiên phong ngoài tiền tuyến.
Không thể không nói kế sách này thực sự ác độc. Lửa đạn trên chiến trường không có mắt, cho dù đám binh lính này muốn trở về quân Liên minh thì trong lúc chiến đấu nên đầu hàng như thế nào? Đầu hàng ai? Nếu như là không làm gì, giữa lúc chiến đấu ác liệt như thế chỉ có một con đường chết; nếu kìm nén mà quay sang công kích đồng bạn sau lưng, kết quả sẽ thành hai mặt thụ địch, chết còn nhanh hơn. Nếu không muốn chết thì nhất định phải dùng hết toàn lực, bị buộc phải bước vào con đường phản bội; không sợ chết không muốn lựa chọn phản bội cuối cùng vẫn phải chết trong tay người của mình — cho dù lựa chọn thế nào, chờ đợi họ đều là vạn kiếp bất phục. Cũng may không phải là toàn bộ các binh lính lựa chọn phản kháng Mendel đều lộ ra ngoài, có một vài người là âm thầm trong bóng tối, như vậy mới không đến mức khiến Antonio cuối cùng không có binh để dùng.
Cho tới nay, quân đội của Cố Hoằng vẫn luôn phòng thủ trận tuyến rất ổn thỏa, cho dù quân địch có liên tiếp bại trận, vứt mũ cởi giáp mà bỏ chạy thì Cố Hoằng vẫn giữ vững tiết tấu tấn công không nhanh không chậm, không độc đoán liều lĩnh mà cắt đứt đường lui của quân địch. Nhưng lần này lại có hai tổ đội tách khỏi đại bộ đội, giống như một lưỡi đao sắc bén đâm vào trong trận hình quân địch, đi sâu vào phía trong, họp lại một chỗ với đội quân đã phản kháng Mendel do Antonio chỉ huy. Hết thảy nhìn qua đều thực thuận lợi, tựa hồ chỉ cần lại tiếp tục nội ứng ngoại hợp như vậy, quân đoàn phản bội Liên minh do Mendel chỉ huy này sẽ không còn cách nào xoay chuyển tình thế nữa.
Chỉ là gừng càng già thì càng cay, liên lạc giữa Antonio và Cố Hoằng vẫn luôn nằm dưới sự giám sát của Mendel, cho nên đối với hành động lần này của họ, Mendel đã sớm có chuẩn bị. Thủ hạ của hắn cũng không chỉ có quân đội mà còn có cả bộ tộc Satan vẫn luôn đứng sau quan sát làm ngư ông đắc lợi nữa!
Rất nhanh, quân Satan đã hung hãn mà kéo tới, phong tỏa chặt chẽ tiền tuyến, cả Antonio và hai tiểu đội tinh anh đều bị bao vây trong chớp mắt.
“Chậc chậc, chúng ta hình như bị bao vây rồi. Quả đúng là bẫy sao?” Cố Khâm cau mày, nhẹ nhàng mà lên tiếng qua tần số chung. Thấy chỉ huy của mình giống như đã đoán trước được, các binh linh vốn đang căng thẳng cũng thả lỏng hơn không ít. Trên thực tế Cố Khâm quả đúng là không coi trọng vòng vây này chút nào. Không giống như lần trước đi sâu vào phía trong, đơn độc chiến đấu để rồi bị bắt làm tù binh, lần này hắn không chỉ dẫn theo hạm đội tinh anh này mà còn có Hình Chiến cùng phối hợp với hắn. Với năng lực của hai người họ, dựa vào binh lực trước mắt để phá vòng vây là chuyện dư sức. Hiện tại họ vẫn chưa ra tay là bởi vì, họ muốn nhìn xem Mendel có xuất hiện hay không, tốt nhất là có thể mượn cơ hội này bắt cả Mendel lại luôn.
“Không! Đây không phải là tôi… Tôi không biết đây là cạm bẫy!” Antonio cắn răng cố gắng giải thích, hắn không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển tới mức độ này.
“Antonio, mày làm cho tao quá thất vọng!” Ngay lúc này, hình ảnh của Mendel xuất hiện trên màn hình của tất cả mọi người. Giọng nói của hắn nặng nề mà tức giận, khiến cho Antonio theo bản năng mà run lên, “Mày nghĩ tao làm tất cả những điều này là vì ai? Kết quả mày lại phản bội tao! Phản bội lại cha của mày! Đứa con bất hiếu!”
“Ha ha ha, ông nói là ông vì tôi?” Nếu đã xé rách da mặt, Antonio cũng không còn đường lui nữa, biểu tình của hắn dữ tợn, oán hận bị đè nén từ lâu cũng xông thẳng lên não trong nháy mắt, “Không, từ đầu đến cuối ông chỉ vì chính ông! Nếu là vì tôi ông làm sao có thể nhét tôi vào giữa đám quái vật kia được? Nếu là vì tôi sao ông lại phải phản bội Liên minh để rồi tôi phải cùng ông chịu đựng chửi bới của đồng loại? Nếu là vì tôi sao ông lại phải bóp chết cơ hội trở về duy nhất của tôi? Nếu là vì tôi sao ông không đi chết ngay bây giờ đi?!”
Mendel vừa xuất hiện, hai tay Cố Khâm lập tức di chuyển trên bàn điều khiển, rất nhanh liền xác định được vị trí hiện tại của đối phương, là ở ngay trên một chiếc chiến hạm cỡ lớn.
“Antonio, chẳng lẽ mày vẫn không rõ sao? Mày là con trai tao, là con trai của một kẻ phản bội, mày nghĩ là Liên minh sẽ bỏ qua cho mày sao? Đừng có vọng tưởng! Cho dù mày giết chết tao để chuộc tội thì cũng không thể lau sạch vết bẩn trên người mày, hơn nữa còn phải đeo trên lưng mình tội danh giết cha! Từ giây phút mày bước chân lên chiến hạm của Satan, mày không còn có thể quay đầu lại nữa, mày chỉ có thể lựa chọn đi theo tao!” Uy hiếp xọng, giọng của Mendel đúng lúc mềm đi, “Cha chỉ có con là người thừa kế, tương lai, tất cả những gì cha có đều sẽ đưa cho con, tại sao con không thể ngoan ngoãn nghe lời? Bây giờ con trở về vẫn còn kịp, chỉ cần con giúp cha bắt những tên lính Liên minh này lại, cha sẽ không để ý tới chuyện phản bội ngày hôm nay nữa!”
Muốn bắt giặc phải bắt vua trước, thừa dịp hai người kia còn đang nói chuyện, Cố Khâm và Hình Chiến cùng lên cơ giáp, lặng yên không một tiếng động rời khỏi chiến hạm họ đang lái, di chuyển về phía chiến hạm mà Mendel đang ở.
Mendel giương giọng, “Tất cả binh lính nghe cho rõ! Mở to hai mắt ra mà nhìn xung quanh các người! Hiện tại các người chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là đầu hàng!”
“Cha! Cha đây là đang bảo hổ lột da*! Một khi Liên minh Nhân loại bị Satan đánh chiếm, cha cho rằng họ sẽ còn để cho cha tiếp tục nắm giữ binh quyền sao?!” Biết rõ Mendel sẽ không nghe vào, Antonio vẫn chỉ có thể phí công khuyên như trước.
(Bảo hổ lột da: yêu cầu người khác làm một chuyện mà họ không nguyện ý làm)
Mendel vừa định mở miệng, đột nhiên nhận được báo động, có hai chiếc cơ giáp đang đến gần chiến hạm. Lần trước bị đám Hình Chiến lặng yên không tiếng động mà xâm nhập vào chủ hạm, vô luận là Mendel hay là bộ tộc Satan đều phải buồn bực mà chịu tổn thất lớn. Để đề phòng chuyện tương tự như vậy phát sinh thêm lần nữa, cấp bậc báo động trên chiến hạm của Satan đã được thiết lập tại mức cao nhất, bởi thế mà lần này, hai người Cố Khâm chỉ mới tới gần một chút đã lập tức bị phát hiện.
Tóm được quỹ tích di chuyển của hai chiếc cơ giáp, Mendel lập tức phái ra hạm đội Satan đi công kích bọn họ. Hiện tại hắn đã không dám tin tưởng binh lính dưới tay mình nữa, ai biết được trong này có còn ai mang tâm tư khác hay không. Mendel biết, trừ các sĩ quan tâm phúc ra, lần này binh lính dưới tay hắn đã hoàn toàn hỏng, mà tất cả lại có vô số quan hệ với trận đối chiến tranh chức quán quân tại Giải đấu liên trường kia. Nếu như không phải vì các binh lính thấy được trận đối chiến ấy, chỉ bằng đặc điểm thiên tính của con người là phục tùng mệnh lệnh kia, làm sao có thể có nhiều người phản bội mình như thế? Cho dù lòng sinh bất mãn thì cũng sẽ không khởi nghĩa vũ trang! Mendel hận đến ngứa răng, nhất định là Hình Duệ, mấy đoạn ghi hình kia nhất định là được lan truyền theo lệnh của Hình Duệ!
“Tấn công! Giết chết chúng cho tôi!” Mendel chỉ huy quân Satan bốn phương tám hướng tấn công tiểu đội Liên minh đã rơi vào giữa vòng vây. Theo cái nhìn của hắn, đám Cố Khâm bị chiến hạm của hắn quấn lấy, khẳng định sẽ không có cách nào phân tâm để chi huy quân đội, chỉ cần dưới tay họ không còn binh lính nữa, đến lúc ấy họ còn có thể trốn đi đâu? Mendel đã theo dõi toàn bộ quá trình liên lạc giữa Antonio và Cố Hoằng, tất nhiên hắn cũng sẽ biết chỉ huy đội lần này chính là hai người họ, đối với hành động một người một ngựa tới đánh lén hắn này, Mendel vô cùng coi thường, cho rằng hai thằng nhóc vắt mũi chưa sạch quá tự phụ, có vẻ như là đã làm anh hùng lâu tới mức trở nên cuồng vọng tự đại rồi, quên mất tầm quan trọng của tập thể, tựa đưa mình tới tìm chết.
Song khi hai bên đánh sáp lá cà, Mendel mới phát hiện có lẽ hắn đã quá coi thường họ.
Cố Khâm cùng Hình Chiến phối hợp ăn ý, không hề liều mạng, bay xung quanh chiến hạm cỡ lớn Mendel đang ở mà tránh né các chiến hạm đang bám đuổi phía sau họ. Kỹ thuật di chuyển của họ quả thực lợi hại, dưới sự công kích dày đặc không chỉ không bị thương mà còn kéo hơn nửa hỏa lực của quân Satan tới trên chiếc chiến hạm cỡ lớn. Không bao lâu sau, dưới sự vô ý của chính quân của mình, chiếc chiến hạm cỡ lớn này đã bị oanh tạc tổn hại không ít. Đáng sợ hơn là bọn họ một bên có thể đùa giỡn với cái đuôi đằng sau, một bên vẫn còn có thể chỉ huy tiểu đội tinh anh đấu ngang tay với quân đội của Satan!
Mà lúc này, phòng tuyến phía trước cũng đã bị quân đội của Cố Hoằng công kích mà xuất hiện lỗ hổng. Vốn địa điểm gặp nhau của Antonio và tiểu đội tinh anh cũng cách tiền tuyến không quá xa, một khi phòng tuyến bị đột phá, quân Liên minh rất nhanh liền có thể tấn công tới đây, lúc ấy vòng vây sẽ không còn tác dụng gì nữa.
Mendel bắt đầu nôn nóng. Hắn không nghĩ tới Hình Chiến và Cố Khâm có năng lực tác chiến mạnh như thế, tài năng chỉ huy này thật khiến cho người khác đều phải líu lưỡi nói không nên lời, cũng khiến cho kế hoạch của hắn vỡ tan như bong bóng. Nhưng hắn không muốn buông tha ưu thế trước mắt, ngược lại còn hạ lệnh cho quân Satan gia tăng hỏa lực.
Quân Satan tấn công ác liệt, nhưng Mendel cũng không nói một câu nào bảo họ giữ lại Antonio, hiển nhiên là hắn căn bản không để ý tới an toàn tính mạng của con trai mình, coi Antonio thành đồ bỏ đi. Từ lúc bắt đầu hắn cũng đã biết được Antonio liên lạc với Cố Hoằng, nhưng hắn lại vẫn luôn không ngăn cản đối phương, ngược lại còn tương kế tựu kế dẫn địch vào bẫy, hiện tại giá trị lợi dụng cuối cùng của Antonio cũng không còn, đối với một đứa con trai không nghe lời, một đứa con trai bắt tay với người ngoài tấn công mình, chẳng lẽ hắn còn phải giữ đối phương lại để cho mình phải chịu tội sao? Hắn tuyệt đối sẽ không để cho một đứa con bất hiếu như vậy nhận được những gì hắn phải trải qua trăm ngàn cay đắng mới giành được vào tay!
Công kích điên cuồng của bộ tộc Satan khiến cho Antonio cuối cùng cũng hiểu được cha hắn đã hoàn toàn bỏ mặc hắn. Sự tuyệt tình của cha hắn phá hủy đi tia hy vọng cuối cùng của hắn. “Cha!” Hắn lạc giọng hô to, nhưng không có được bất kỳ lời đáp nào. Một khắc ấy, tâm hắn đã hoàn toàn biến thành tro tàn.