Không thèm nhìn đám binh lính bị lời nói của mình trấn áp kia nữa, Cố Khâm nghiêng đầu sang nhưỡn mày với Hình Chiến, “Anh nói xem có phải không?”
Nhìn không chớp mắt vào vẻ mặt khoe khoang của đối phương, Hình Chiến nhẹ nhàng cong môi cười, “Ừ.”
Cố Khâm mắt nhìn đăm đăm, sau đó đưa tay nhéo nhéo gò má y, “Không cho phép câu dẫn em!”
“Ừ.” Hình Chiến khôi phục gương mặt không cảm xúc một lần nữa, vẻ mặt lãnh đạm mà cầm tay Cố Khâm xuống, xoay người gọi Chiến Thần ra.
Cố Khâm có chút tiếc nuối, thầm nghĩ trong lòng, em nói gì là anh nghe nấy sao? Lúc bình thường cũng không thấy anh nghe lời như vậy! Mà thôi, dù sao thì hắn cũng không muốn để cho người khác thấy được nụ cười của Hình Chiến. Cố Khâm nhún vai một cái, cũng gọi Thương Lang ra, để hai chiếc cơ giáp đứng sóng vai với nhau.
Trước kia mọi người nhìn bề ngoài cơ hồ giống nhau như đúc của chúng, chỉ cho rằng đây chính là biểu hiện không ai nhường ai của hai người, bây giờ đột nhiên cảm giác thấy mình quá ngây thơ rồi, đây rõ ràng là hai chiếc cơ giáp tình nhân! Sau đó, một màn càng khiến cho người ta rung động xuất hiện, chỉ thấy Hình Chiến hạ lệnh một tiếng, “Hợp thể.” Hai chiếc cơ giáp kia bắt đầu hợp lại, chỉ sau vài giây đã trở thành một chiếc cơ giáp kích thước lớn gấp đôi hai chiếc ban đầu! Cái đệch! Còn có thể làm như vậy sao?!
Phòng điều khiển chính mở ra, Hình Chiến, Cố Khâm một trái một phải đi theo cánh tay cơ giáp mà nhảy vào phòng điều khiển chính. “Lên đường!” Cơ giáp đã hợp thể mở ra một đôi cánh thép, phóng lên cao. Cùng lúc đó, Cố Khâm cũng lệnh cho đội ngũ của mình lên đường trở về. Mười người kia cuối cùng mới có phản ứng, vội vàng leo lên cơ giáp theo sát phía sau.
Sau khi đã nhập quỹ đạo đường đi vào, Hình Chiến để cho cơ giáp tự động đi theo lộ trình đã thiết lập sẵn, chuyển quyền khống chế cơ giáp cho quang não xử lý, sau đó y xoay người ôm chặt lấy Cố Khâm, vội vàng hôn hắn, hai tay bắt đầu kéo quần áo của hắn.
Cố Khâm hoàn toàn không ngờ Hình Chiến sẽ đột nhiên động dục như vậy, bởi vì bối rối nên cứ thế mà bị người chiếm mất quyền chủ đạo, cả người bị ép lên tường.
“Ưm… Đợi đã…” Khi hắn còn đang giãy giụa, tay Hình Chiến đã di chuyển vào bên trong quần hắn, xoa nắn hai cánh mông của hắn, lại còn chậm rãi cọ sát thân dưới vào hắn. Cọ một lần như vậy liền lập tức cọ ra lửa, khiến cho Cố Khâm vốn không bị t*ng trùng chiếm não cũng ngăn không nổi nữa.
Đối với tình dục, hai người tuổi trẻ đang huyết khí phương cương quả thực càng hưởng thụ lại càng muốn nhiều hơn, một tháng không thân thiết, cộng thêm trêu chọc cố ý của Cố Khâm khi nãy, khiến cho Hình Chiến không thể nhịn nổi nữa, dứt khoát giải quyết luôn tại đây. Dù sao sau khi cơ giáp hợp nhất thì khoang điều khiển sẽ rộng ra, có đủ không gian để cho hai người thực hiện loại vận động hài hòa nào đó — nói như vậy, hình như không gian nhỏ một chút thì sẽ tốt hơn?
Lý trí của Cố Khâm còn chưa bị đốt hết, hắn vất vả mà tránh khỏi nụ hôn của Hình Chiến, tìm được cơ hội nói chuyện, “Hình Chiến… Dừng! Anh biết rõ đây là chỗ nào sao! Chưa tới mấy tiếng nữa chúng ta sẽ đến nơi đóng quân! Chỉ mấy giờ thôi mà anh cũng không chờ được à?!” Nhưng lúc này hô hấp của hai người đều đã loạn, lửa tình cũng đã bùng lên.
“Đây là cơ giáp. Chúng ta còn nửa ngày mới tới nơi, trong thời gian này sẽ không có ai đến quấy rầy chúng ta, tại sao không thể làm?” Hình Chiến mặt không đổi sắc trả lời, vừa tiếp tục đốt lửa trên người Cố Khâm, chuẩn xác trêu chọc tới điểm nhạy cảm của Cố Khâm, biểu tình nghiêm túc trên gương mặt kia hoàn toàn đối lập với động tác càng ngày càng quá phận của y.
“Ư…” Cố Khâm nhịn không được mà rên rỉ một tiếng, gò má cũng đã trướng đến đỏ bừng, cũng không biết là do nổi nóng hay là do dục vọng. Hắn giãy giụa lần cuối, “Nơi này cái gì cũng không có, cho dù chúng ta làm xong thì dọn dẹp thế nào? Chẳng lẽ anh muốn vừa đến nơi em liền không quần không áo chạy thẳng tới phòng tắm trước mặt mọi người sao!”
Hình Chiến không trả lời, chỉ cho hắn xem thùng nước đầy ắp bên trong không gian y mang theo người.
“…” Cố Khâm sợ ngây người, người này dự mưu đã lâu rồi?! Lại còn mang theo thứ này đi?!
Thừa dịp Cố Khâm còn đang ngẩn ra, Hình Chiến đã tiếp tục cố gắng cày cấy, đợi tới khi Cố Khâm kịp phản ứng cũng đã không thể cứu vãn nổi gì nữa…
___________________________________
Không có ai biết trong chiếc cơ giáp đi đầu kia đang xảy ra chuyện gì. Quan hệ của hai người thực sự làm rung động binh lính cả hai bên — gạt người sao! Hai vị cấp trên rõ ràng là như nước với lửa, vừa thấy mặt đã đánh nhau, điểm nào giống như người yêu?! Nhưng mà ngay cả cơ giáp của họ cũng đã hợp thể, quan hệ của hai người còn phải hoài nghi sao!
Mười vị chiến tướng cấp dưới Hình Chiến kia đang cuồng nhiệt thảo luận trên kênh đội.
“Ai! Mấy người nói đi, trưởng quan và Thượng tá Cố ai trên ai dưới đây?”
“Cái này còn phải nói sao! Trưởng quan mạnh như vậy, Thượng tá Cố đè được sao?”
“Xét theo giá trị vũ lực thì trưởng quan của chúng ta hẳn là ở trên, có điều, xét theo tình huống hôm nay, Thượng tá Cố hình như cường thế hơn trưởng quan một chút…”
“Thật ra thì, phải nói rằng tôi càng hy vọng thấy được dáng vẻ trưởng quan bị đè hơn, băng sơn cấm dục gì gì đó, nếu như bị đánh vỡ khẳng định rất mê người, hắc hắc hắc…”
“Ý tưởng của cậu thật quá đáng sợ!”…
Liên quan tới vấn đề trên dưới của hai người, cuối cùng tỷ số ủng hộ định ra là năm năm, người ủng hộ Cố Khâm lại nhiều ngoài ý muốn. Ngay lúc này, có người chợt mở miệng, “Các cậu có phải đã quên mất là chúng ta nói chuyện trưởng quan cũng có thể nghe thấy không?”
Lời vừa nói ra, mọi người theo bản năng rùng mình một cái.
“…Khụ, lúc không phải chiến đấu trưởng quan sẽ không lúc nào cũng chú ý tới kênh đội đâu nhỉ…”
Mặc dù là vậy, bọn họ cũng không dám thảo luận tiếp nữa, nhất là những người khát vọng Hình Chiến bị đè kia, vội vàng mà nói sang chuyện khác.
_____________
Bên kia, các binh lính đi theo Cố Khâm thì lại gọi về cho bạn bè ở nơi đóng quân.
“Oa oa, chúng tôi đang trên đường trở về! Nói cho mọi người một tin trời long đất lở — trưởng quan đưa người yêu về rồi!”
“Cái đệch! Thật hay giả? Là ai thế? Nam hay nữ? Bộ dạng thế nào? Thực lực thế nào?”
“Muốn biết tự tới vây xem đi!” Hừ hừ, không thể để một mình bọn họ bị giật mình được, nhất định phải nhìn biểu tình khi bị dọa của những người khác nữa!
Ôm tâm tư như vậy, cho nên cũng không có người nói ra chân tướng trước khi trở về đến nơi.
Dù là thế, nhưng tại nơi đóng quân của Thương Lang lúc này cũng đã nổ tung. Đây chính là tin tức có sức tàn phá rất lớn! Hóa ra người yêu trong truyền thuyết của trưởng quan thật sự tồn tại? Vậy nhất định phải nhìn xem đối phương có chỗ đặc biệt gì, mà có thể khiến cho trưởng quan thủ thân như ngọc như vậy! Nhưng mà trưởng quan đi sang bên Chiến Thần một chuyến, sao lại có thể mang theo người yêu về? Người yêu của trưởng quan rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ Thượng tá Hình đã bắt người yêu của trưởng quan đi? Tất cả mọi người càng nghĩ lại càng xiêu vẹo, suy đoán ngày càng chạy xa, soạn ra vô số câu truyện truyền kỳ đầm đìa máu chó xúc động lòng người.
Hai nơi cách nhau chỉ có nửa ngày đi đường, nhưng nửa ngày này lại như đang cào gan cào phổi mọi người. Thời gian còn chưa tới, đã có một đám người lúc nhúc chờ đợi ở sân hạ cánh mà ngóng trông.
Cơ hồ gần như tất cả những người đang không có nhiệm vụ ở nơi đóng quân đều chờ đợi Cố Khâm cùng người yêu của hắn xuất hiện. Đầu người nhấp nhô, cảnh tượng quả thực chưa từng có. Thân là một người trong số những người có quân hàm cao nhất, Brian đứng ở hàng trên cùng. Giờ phút này, tâm trạng của hắn phức tạp vô cùng. Rõ ràng đã xác định sẽ không cần đáp lại, chỉ cần có thể yên lặng đứng ở bên cạnh đối phương là đủ rồi, nhưng hắn vẫn sẽ thấy không cam lòng. Nếu như thời điểm bọn họ gặp nhau sớm hơn một chút nữa, người trở thành người yêu của trưởng quan hiện tại liệu có phải là hắn không?
Brian thậm chí còn từng hy vọng xa vời rằng, nếu như người yêu của trưởng quan không ưu tú như thế, tình cảm giữa họ không bền chặt như thế, dưới tình huống chia cách hai nơi lâu dài không thể gặp mặt như thế, liệu rằng trưởng quan có thể lâu ngày sinh tình với hắn hay không? Nhưng bây giờ hắn còn chưa thấy được hy vọng, người yêu của trưởng quan đã xuất hiện. Hắn không ngừng tưởng tượng ra bề ngoài của đối phương, suy đoán tính cách của đối phường, còn có cả năng lực của người đó, hắn thậm chí còn không biết đối phương làm nam hay là nữ!
Cuối cùng, dưới sự chờ đợi vừa hưng phấn vừa khẩn trương của mọi người, một đội ngũ lớn ùn ùn kéo tới nơi đóng quân, đi đầu là mấy chiếc cơ giáp, mười chiếc cơ giáp trong số ấy mọi người đã rất quen thuộc, là mười mãnh tướng cấp dưới của Thượng tá Hình. Tại sao bọn họ lại cùng tới đây? Mà chiếc cơ giáp đi đầu kia lại có kích thước to hơn một vòng so với những chiếc cơ giáp khác, dáng vẻ nhìn vô cùng quen mắt, giống như là bản phóng đại của Thương Lang của trưởng quan, thế nhưng màu sắc lại khác biệt, bọn họ cũng chưa từng thấy qua.
Còn nữa, sao lại không thấy Thương Lang của trưởng quan nhà mình và Chiến Thần của Thượng tá Hình đâu cả? Nhìn từng chiếc cơ giáp, từng hàng chiến hạm đáp xuống, tìm một vòng cũng không tìm được trưởng quan của bọn họ, ánh mắt mọi người không tự chủ được mà rơi xuống trên chiếc cơ giáp xa lạ hai màu xanh thẫm và xám bạc kia. Brian nheo mắt, bất an trong lòng đạt tới đỉnh điểm, cảm thấy chân tướng kia chính là cái mà hắn không muốn đối mặt nhất.
Mặc dù nơi này không phải là sân nhà mình, mấy chiếc cơ giáp không thuộc về chiến đội Thương Lang vẫn oai phong lẫm liệt, không có chút nào yếu thế dưới sự bao vây của một đám binh lính. Dưới vô số con mắt đang soi mói, chiếc cơ giáp đi đầu vừa xa lạ lại vừa tràn đầy cảm giác quen thuộc kia mở ra khoang điều khiển, hai bóng người đứng sóng vai đưa mắt từ trên cao nhìn xuống đám đông, tựa như quân vương đang quan sát thần dân của mình. Trong nháy mắt khi nhìn rõ bọn họ, xung quanh yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi xuống đất.
Bàn tay cơ giáp lật lại, dời đến trước phòng điều khiển chính. Hình Chiến và Cố Khâm đứng ở trên lòng bàn tay, rất nhanh, bàn tay đã vững vàng đưa họ xuống tới mặt đất.
“Tách ra.” Cố Khâm hạ lệnh với cơ giáp sau lưng, chiếc cơ giáp cao lớn lại biến hình một lần nữa dưới con mắt của mọi người, chỉ trong mấy giây đã chia làm hai, lần nữa biến thành Chiến Thần xanh thẫm và Thương Lang xám bạc, sau đó bị chủ nhân của mình thu lại vào trong thiết bị khống chế.
Cố Khâm không dấu vết xoa xoa eo mình, Hình Chiến thật sự kéo hắn cùng làm trên cơ giáp… Cho dù đã dọn dẹp sơ qua, nhưng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, hắn vẫn cảm thấy cả người không được tự nhiên. Hơn nữa, dù sao thì cơ giáp cũng là vũ khí chiến đấu, cho dù có dư thừa không gian thì hắn cũng không được nghỉ ngơi đầy đủ, trong lúc choáng váng chỉ mới chợp mắt được một lúc đã đến nơi. Cảm giác xấu hổ khi bị Hình Chiến cưỡng ép kéo lên làm tình trên cơ giáp, cộng thâm mệt mỏi của cơ thể, khiến cho tâm trạng vốn tốt đẹp của Cố Khâm không cánh mà bay.
Phát hiện thấy hắn đang nổi nóng, Hình Chiến cũng không thèm để ý ánh mắt của người khác, bên tay đang nắm tay Cố Khâm đổi thành ôm eo hắn giúp hắn xoa bóp. Cố Khâm nhướng mày một cái, sau đó chậm rãi buông tay, hắn nhìn về phía Brian, “Khi tôi không có ở đây có tình huống gì không?”
Nhưng đợi hồi lâu, Brian vẫn chỉ hai mắt đờ đẫn mà nhìn hắn chằm chằm không trả lời, Cố Khâm không nhịn được thấp giọng gắt, “Brian!”
Brian giật mình một cái hồi phục tinh thần, “Không có! Trưởng quan.”
“A?” Cố Khâm nhìn đám người bốn phía xung quanh, “Mấy người tụ tập ở đây làm gì? Rảnh rỗi đến phát hoảng không có việc gì làm sao? Tất cả giải tán cho tôi!”
Một đám binh lính hóa đá đứng trong gió lúc này mới có dấu hiệu nứt ra. Bọn họ thấy hai vị cấp trên vốn là như nước với lửa lại đi nắm tay nhau đi ra từ một chiếc cơ giáp, sau đó chiếc cơ giáp kia phân làm hai chiếc cơ giáp chuyên thuộc của họ, lại sau đó Thượng tá Hình ôm lấy eo trưởng quan của họ, mà trưởng quan của họ lại không có bất kỳ phản kháng gì! Nói là trưởng quan dẫn người yêu về mà! Chuẩn bị xong rồi mà lại để cho chúng tôi nhìn cái này?!
Đợi đã, chẳng lẽ người yêu kia chính là… Nhìn chằm chằm vào gương mặt tê liệt của Hình Chiến, từng khối đá bắt đầu vỡ vụn.
Cho nên lúc này mặc dù Cố Khâm đã ra lệnh giải tán, nhưng các binh lĩnh còn đang khiếp sợ vẫn không nhúc nhích như trước, xung quanh lặng ngắt như tờ. Giọng nói của Cố Khâm trầm xuống, “Có chuyện gì với mấy người đây?”
“Trưởng quan.” Giọng Brian có chút khàn khàn. Hắn chăm chú nhìn vào Cố Khâm, “Ngài không định giới thiệu người yêu của ngài với chúng tôi sao?”
Giọng nói của hắn khiến rất nhiều binh lính giật mình, Thiếu tá Brian lại hỏi thẳng như thế! Thật không hổ là người thân cận với trưởng quan nhất, thật là dũng cảm! Tất cả mọi người đều khen ngợi hắn một câu, đồng thời cũng đốt một ngọn nến cho hắn, rồi lại không tự chủ được vểnh tai lên, rất sợ bỏ qua mất cái gì.
Cố Khâm có chút kinh ngạc với sự thẳng thắn của đối phương, vốn hắn chỉ định dùng hành động để công khai quan hệ của họ, có điều nếu đã có người hỏi, bây giờ nói thẳng ra cũng được. Hắn nheo lại mắt, giọng nói có chút lười biếng, “Vị bên cạnh tôi đây là Thượng tá Hình, Hình Chiến, cũng chính là người yêu của tôi.”
Nhìn không chớp mắt vào vẻ mặt khoe khoang của đối phương, Hình Chiến nhẹ nhàng cong môi cười, “Ừ.”
Cố Khâm mắt nhìn đăm đăm, sau đó đưa tay nhéo nhéo gò má y, “Không cho phép câu dẫn em!”
“Ừ.” Hình Chiến khôi phục gương mặt không cảm xúc một lần nữa, vẻ mặt lãnh đạm mà cầm tay Cố Khâm xuống, xoay người gọi Chiến Thần ra.
Cố Khâm có chút tiếc nuối, thầm nghĩ trong lòng, em nói gì là anh nghe nấy sao? Lúc bình thường cũng không thấy anh nghe lời như vậy! Mà thôi, dù sao thì hắn cũng không muốn để cho người khác thấy được nụ cười của Hình Chiến. Cố Khâm nhún vai một cái, cũng gọi Thương Lang ra, để hai chiếc cơ giáp đứng sóng vai với nhau.
Trước kia mọi người nhìn bề ngoài cơ hồ giống nhau như đúc của chúng, chỉ cho rằng đây chính là biểu hiện không ai nhường ai của hai người, bây giờ đột nhiên cảm giác thấy mình quá ngây thơ rồi, đây rõ ràng là hai chiếc cơ giáp tình nhân! Sau đó, một màn càng khiến cho người ta rung động xuất hiện, chỉ thấy Hình Chiến hạ lệnh một tiếng, “Hợp thể.” Hai chiếc cơ giáp kia bắt đầu hợp lại, chỉ sau vài giây đã trở thành một chiếc cơ giáp kích thước lớn gấp đôi hai chiếc ban đầu! Cái đệch! Còn có thể làm như vậy sao?!
Phòng điều khiển chính mở ra, Hình Chiến, Cố Khâm một trái một phải đi theo cánh tay cơ giáp mà nhảy vào phòng điều khiển chính. “Lên đường!” Cơ giáp đã hợp thể mở ra một đôi cánh thép, phóng lên cao. Cùng lúc đó, Cố Khâm cũng lệnh cho đội ngũ của mình lên đường trở về. Mười người kia cuối cùng mới có phản ứng, vội vàng leo lên cơ giáp theo sát phía sau.
Sau khi đã nhập quỹ đạo đường đi vào, Hình Chiến để cho cơ giáp tự động đi theo lộ trình đã thiết lập sẵn, chuyển quyền khống chế cơ giáp cho quang não xử lý, sau đó y xoay người ôm chặt lấy Cố Khâm, vội vàng hôn hắn, hai tay bắt đầu kéo quần áo của hắn.
Cố Khâm hoàn toàn không ngờ Hình Chiến sẽ đột nhiên động dục như vậy, bởi vì bối rối nên cứ thế mà bị người chiếm mất quyền chủ đạo, cả người bị ép lên tường.
“Ưm… Đợi đã…” Khi hắn còn đang giãy giụa, tay Hình Chiến đã di chuyển vào bên trong quần hắn, xoa nắn hai cánh mông của hắn, lại còn chậm rãi cọ sát thân dưới vào hắn. Cọ một lần như vậy liền lập tức cọ ra lửa, khiến cho Cố Khâm vốn không bị t*ng trùng chiếm não cũng ngăn không nổi nữa.
Đối với tình dục, hai người tuổi trẻ đang huyết khí phương cương quả thực càng hưởng thụ lại càng muốn nhiều hơn, một tháng không thân thiết, cộng thêm trêu chọc cố ý của Cố Khâm khi nãy, khiến cho Hình Chiến không thể nhịn nổi nữa, dứt khoát giải quyết luôn tại đây. Dù sao sau khi cơ giáp hợp nhất thì khoang điều khiển sẽ rộng ra, có đủ không gian để cho hai người thực hiện loại vận động hài hòa nào đó — nói như vậy, hình như không gian nhỏ một chút thì sẽ tốt hơn?
Lý trí của Cố Khâm còn chưa bị đốt hết, hắn vất vả mà tránh khỏi nụ hôn của Hình Chiến, tìm được cơ hội nói chuyện, “Hình Chiến… Dừng! Anh biết rõ đây là chỗ nào sao! Chưa tới mấy tiếng nữa chúng ta sẽ đến nơi đóng quân! Chỉ mấy giờ thôi mà anh cũng không chờ được à?!” Nhưng lúc này hô hấp của hai người đều đã loạn, lửa tình cũng đã bùng lên.
“Đây là cơ giáp. Chúng ta còn nửa ngày mới tới nơi, trong thời gian này sẽ không có ai đến quấy rầy chúng ta, tại sao không thể làm?” Hình Chiến mặt không đổi sắc trả lời, vừa tiếp tục đốt lửa trên người Cố Khâm, chuẩn xác trêu chọc tới điểm nhạy cảm của Cố Khâm, biểu tình nghiêm túc trên gương mặt kia hoàn toàn đối lập với động tác càng ngày càng quá phận của y.
“Ư…” Cố Khâm nhịn không được mà rên rỉ một tiếng, gò má cũng đã trướng đến đỏ bừng, cũng không biết là do nổi nóng hay là do dục vọng. Hắn giãy giụa lần cuối, “Nơi này cái gì cũng không có, cho dù chúng ta làm xong thì dọn dẹp thế nào? Chẳng lẽ anh muốn vừa đến nơi em liền không quần không áo chạy thẳng tới phòng tắm trước mặt mọi người sao!”
Hình Chiến không trả lời, chỉ cho hắn xem thùng nước đầy ắp bên trong không gian y mang theo người.
“…” Cố Khâm sợ ngây người, người này dự mưu đã lâu rồi?! Lại còn mang theo thứ này đi?!
Thừa dịp Cố Khâm còn đang ngẩn ra, Hình Chiến đã tiếp tục cố gắng cày cấy, đợi tới khi Cố Khâm kịp phản ứng cũng đã không thể cứu vãn nổi gì nữa…
___________________________________
Không có ai biết trong chiếc cơ giáp đi đầu kia đang xảy ra chuyện gì. Quan hệ của hai người thực sự làm rung động binh lính cả hai bên — gạt người sao! Hai vị cấp trên rõ ràng là như nước với lửa, vừa thấy mặt đã đánh nhau, điểm nào giống như người yêu?! Nhưng mà ngay cả cơ giáp của họ cũng đã hợp thể, quan hệ của hai người còn phải hoài nghi sao!
Mười vị chiến tướng cấp dưới Hình Chiến kia đang cuồng nhiệt thảo luận trên kênh đội.
“Ai! Mấy người nói đi, trưởng quan và Thượng tá Cố ai trên ai dưới đây?”
“Cái này còn phải nói sao! Trưởng quan mạnh như vậy, Thượng tá Cố đè được sao?”
“Xét theo giá trị vũ lực thì trưởng quan của chúng ta hẳn là ở trên, có điều, xét theo tình huống hôm nay, Thượng tá Cố hình như cường thế hơn trưởng quan một chút…”
“Thật ra thì, phải nói rằng tôi càng hy vọng thấy được dáng vẻ trưởng quan bị đè hơn, băng sơn cấm dục gì gì đó, nếu như bị đánh vỡ khẳng định rất mê người, hắc hắc hắc…”
“Ý tưởng của cậu thật quá đáng sợ!”…
Liên quan tới vấn đề trên dưới của hai người, cuối cùng tỷ số ủng hộ định ra là năm năm, người ủng hộ Cố Khâm lại nhiều ngoài ý muốn. Ngay lúc này, có người chợt mở miệng, “Các cậu có phải đã quên mất là chúng ta nói chuyện trưởng quan cũng có thể nghe thấy không?”
Lời vừa nói ra, mọi người theo bản năng rùng mình một cái.
“…Khụ, lúc không phải chiến đấu trưởng quan sẽ không lúc nào cũng chú ý tới kênh đội đâu nhỉ…”
Mặc dù là vậy, bọn họ cũng không dám thảo luận tiếp nữa, nhất là những người khát vọng Hình Chiến bị đè kia, vội vàng mà nói sang chuyện khác.
_____________
Bên kia, các binh lính đi theo Cố Khâm thì lại gọi về cho bạn bè ở nơi đóng quân.
“Oa oa, chúng tôi đang trên đường trở về! Nói cho mọi người một tin trời long đất lở — trưởng quan đưa người yêu về rồi!”
“Cái đệch! Thật hay giả? Là ai thế? Nam hay nữ? Bộ dạng thế nào? Thực lực thế nào?”
“Muốn biết tự tới vây xem đi!” Hừ hừ, không thể để một mình bọn họ bị giật mình được, nhất định phải nhìn biểu tình khi bị dọa của những người khác nữa!
Ôm tâm tư như vậy, cho nên cũng không có người nói ra chân tướng trước khi trở về đến nơi.
Dù là thế, nhưng tại nơi đóng quân của Thương Lang lúc này cũng đã nổ tung. Đây chính là tin tức có sức tàn phá rất lớn! Hóa ra người yêu trong truyền thuyết của trưởng quan thật sự tồn tại? Vậy nhất định phải nhìn xem đối phương có chỗ đặc biệt gì, mà có thể khiến cho trưởng quan thủ thân như ngọc như vậy! Nhưng mà trưởng quan đi sang bên Chiến Thần một chuyến, sao lại có thể mang theo người yêu về? Người yêu của trưởng quan rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ Thượng tá Hình đã bắt người yêu của trưởng quan đi? Tất cả mọi người càng nghĩ lại càng xiêu vẹo, suy đoán ngày càng chạy xa, soạn ra vô số câu truyện truyền kỳ đầm đìa máu chó xúc động lòng người.
Hai nơi cách nhau chỉ có nửa ngày đi đường, nhưng nửa ngày này lại như đang cào gan cào phổi mọi người. Thời gian còn chưa tới, đã có một đám người lúc nhúc chờ đợi ở sân hạ cánh mà ngóng trông.
Cơ hồ gần như tất cả những người đang không có nhiệm vụ ở nơi đóng quân đều chờ đợi Cố Khâm cùng người yêu của hắn xuất hiện. Đầu người nhấp nhô, cảnh tượng quả thực chưa từng có. Thân là một người trong số những người có quân hàm cao nhất, Brian đứng ở hàng trên cùng. Giờ phút này, tâm trạng của hắn phức tạp vô cùng. Rõ ràng đã xác định sẽ không cần đáp lại, chỉ cần có thể yên lặng đứng ở bên cạnh đối phương là đủ rồi, nhưng hắn vẫn sẽ thấy không cam lòng. Nếu như thời điểm bọn họ gặp nhau sớm hơn một chút nữa, người trở thành người yêu của trưởng quan hiện tại liệu có phải là hắn không?
Brian thậm chí còn từng hy vọng xa vời rằng, nếu như người yêu của trưởng quan không ưu tú như thế, tình cảm giữa họ không bền chặt như thế, dưới tình huống chia cách hai nơi lâu dài không thể gặp mặt như thế, liệu rằng trưởng quan có thể lâu ngày sinh tình với hắn hay không? Nhưng bây giờ hắn còn chưa thấy được hy vọng, người yêu của trưởng quan đã xuất hiện. Hắn không ngừng tưởng tượng ra bề ngoài của đối phương, suy đoán tính cách của đối phường, còn có cả năng lực của người đó, hắn thậm chí còn không biết đối phương làm nam hay là nữ!
Cuối cùng, dưới sự chờ đợi vừa hưng phấn vừa khẩn trương của mọi người, một đội ngũ lớn ùn ùn kéo tới nơi đóng quân, đi đầu là mấy chiếc cơ giáp, mười chiếc cơ giáp trong số ấy mọi người đã rất quen thuộc, là mười mãnh tướng cấp dưới của Thượng tá Hình. Tại sao bọn họ lại cùng tới đây? Mà chiếc cơ giáp đi đầu kia lại có kích thước to hơn một vòng so với những chiếc cơ giáp khác, dáng vẻ nhìn vô cùng quen mắt, giống như là bản phóng đại của Thương Lang của trưởng quan, thế nhưng màu sắc lại khác biệt, bọn họ cũng chưa từng thấy qua.
Còn nữa, sao lại không thấy Thương Lang của trưởng quan nhà mình và Chiến Thần của Thượng tá Hình đâu cả? Nhìn từng chiếc cơ giáp, từng hàng chiến hạm đáp xuống, tìm một vòng cũng không tìm được trưởng quan của bọn họ, ánh mắt mọi người không tự chủ được mà rơi xuống trên chiếc cơ giáp xa lạ hai màu xanh thẫm và xám bạc kia. Brian nheo mắt, bất an trong lòng đạt tới đỉnh điểm, cảm thấy chân tướng kia chính là cái mà hắn không muốn đối mặt nhất.
Mặc dù nơi này không phải là sân nhà mình, mấy chiếc cơ giáp không thuộc về chiến đội Thương Lang vẫn oai phong lẫm liệt, không có chút nào yếu thế dưới sự bao vây của một đám binh lính. Dưới vô số con mắt đang soi mói, chiếc cơ giáp đi đầu vừa xa lạ lại vừa tràn đầy cảm giác quen thuộc kia mở ra khoang điều khiển, hai bóng người đứng sóng vai đưa mắt từ trên cao nhìn xuống đám đông, tựa như quân vương đang quan sát thần dân của mình. Trong nháy mắt khi nhìn rõ bọn họ, xung quanh yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi xuống đất.
Bàn tay cơ giáp lật lại, dời đến trước phòng điều khiển chính. Hình Chiến và Cố Khâm đứng ở trên lòng bàn tay, rất nhanh, bàn tay đã vững vàng đưa họ xuống tới mặt đất.
“Tách ra.” Cố Khâm hạ lệnh với cơ giáp sau lưng, chiếc cơ giáp cao lớn lại biến hình một lần nữa dưới con mắt của mọi người, chỉ trong mấy giây đã chia làm hai, lần nữa biến thành Chiến Thần xanh thẫm và Thương Lang xám bạc, sau đó bị chủ nhân của mình thu lại vào trong thiết bị khống chế.
Cố Khâm không dấu vết xoa xoa eo mình, Hình Chiến thật sự kéo hắn cùng làm trên cơ giáp… Cho dù đã dọn dẹp sơ qua, nhưng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, hắn vẫn cảm thấy cả người không được tự nhiên. Hơn nữa, dù sao thì cơ giáp cũng là vũ khí chiến đấu, cho dù có dư thừa không gian thì hắn cũng không được nghỉ ngơi đầy đủ, trong lúc choáng váng chỉ mới chợp mắt được một lúc đã đến nơi. Cảm giác xấu hổ khi bị Hình Chiến cưỡng ép kéo lên làm tình trên cơ giáp, cộng thâm mệt mỏi của cơ thể, khiến cho tâm trạng vốn tốt đẹp của Cố Khâm không cánh mà bay.
Phát hiện thấy hắn đang nổi nóng, Hình Chiến cũng không thèm để ý ánh mắt của người khác, bên tay đang nắm tay Cố Khâm đổi thành ôm eo hắn giúp hắn xoa bóp. Cố Khâm nhướng mày một cái, sau đó chậm rãi buông tay, hắn nhìn về phía Brian, “Khi tôi không có ở đây có tình huống gì không?”
Nhưng đợi hồi lâu, Brian vẫn chỉ hai mắt đờ đẫn mà nhìn hắn chằm chằm không trả lời, Cố Khâm không nhịn được thấp giọng gắt, “Brian!”
Brian giật mình một cái hồi phục tinh thần, “Không có! Trưởng quan.”
“A?” Cố Khâm nhìn đám người bốn phía xung quanh, “Mấy người tụ tập ở đây làm gì? Rảnh rỗi đến phát hoảng không có việc gì làm sao? Tất cả giải tán cho tôi!”
Một đám binh lính hóa đá đứng trong gió lúc này mới có dấu hiệu nứt ra. Bọn họ thấy hai vị cấp trên vốn là như nước với lửa lại đi nắm tay nhau đi ra từ một chiếc cơ giáp, sau đó chiếc cơ giáp kia phân làm hai chiếc cơ giáp chuyên thuộc của họ, lại sau đó Thượng tá Hình ôm lấy eo trưởng quan của họ, mà trưởng quan của họ lại không có bất kỳ phản kháng gì! Nói là trưởng quan dẫn người yêu về mà! Chuẩn bị xong rồi mà lại để cho chúng tôi nhìn cái này?!
Đợi đã, chẳng lẽ người yêu kia chính là… Nhìn chằm chằm vào gương mặt tê liệt của Hình Chiến, từng khối đá bắt đầu vỡ vụn.
Cho nên lúc này mặc dù Cố Khâm đã ra lệnh giải tán, nhưng các binh lĩnh còn đang khiếp sợ vẫn không nhúc nhích như trước, xung quanh lặng ngắt như tờ. Giọng nói của Cố Khâm trầm xuống, “Có chuyện gì với mấy người đây?”
“Trưởng quan.” Giọng Brian có chút khàn khàn. Hắn chăm chú nhìn vào Cố Khâm, “Ngài không định giới thiệu người yêu của ngài với chúng tôi sao?”
Giọng nói của hắn khiến rất nhiều binh lính giật mình, Thiếu tá Brian lại hỏi thẳng như thế! Thật không hổ là người thân cận với trưởng quan nhất, thật là dũng cảm! Tất cả mọi người đều khen ngợi hắn một câu, đồng thời cũng đốt một ngọn nến cho hắn, rồi lại không tự chủ được vểnh tai lên, rất sợ bỏ qua mất cái gì.
Cố Khâm có chút kinh ngạc với sự thẳng thắn của đối phương, vốn hắn chỉ định dùng hành động để công khai quan hệ của họ, có điều nếu đã có người hỏi, bây giờ nói thẳng ra cũng được. Hắn nheo lại mắt, giọng nói có chút lười biếng, “Vị bên cạnh tôi đây là Thượng tá Hình, Hình Chiến, cũng chính là người yêu của tôi.”