Phản bội sẽ phải trả giá rất lớn. Vương Tử Minh cho là, nếu Hứa Thiếu Dương muốn đá năng lượng, vậy y giúp cho hắn hoàn thành, chính là không biết đối phương có phúc mà cầm được viên đá đó không.
Vương Tử Minh âm trầm cười, sau đó không nói hai lời, kéo Hứa Thiếu Dương lên giường thao hắn thừa sống thiếu chết, mặc kệ Hứa Thiếu Dương giãy dụa thế nào cũng không quan tâm. Chỉ cần vừa nghĩ tới người của Hình Chiến lại chính là miếng vải rách mà mình đã làm vô số lần, y liền có loại khoái cảm đến biến thái, hận không thể thao chết cái cơ thể bẩn thỉu dưới thân này ngay trên giường.
Hứa Thiếu Dương cắn môi, tưởng tượng Vương Tử Minh đang đè trên người mình thành Hình Chiến, cố nén xung động muốn phản kháng lại. Hắn biết mình nhất định phải nhẫn nại, bởi vì hắn còn chưa lấy được đá năng lượng. Vì để cho Hình Chiến yêu mình, vì có thể ở bên Hình Chiến, một chút khổ này có là cái gì? Hắn tin Hình Chiến nhất định sẽ hiểu được mình, bọn họ còn có tương lai rất dài để có thể đền bù thống khổ hiện tại…
Lúc này, dưới sự chỉ thị của Hình Duệ, Hứa Thiếu Phong đã dẫn quân đội tới bí mật theo dõi đám người chính giới phản bội kia, bao gồm cả biệt thự ở ngoại ô của Vương Tử Minh, chỉ chờ đá năng lượng xuất hiện, là có thể một lưới bắt hết bọn họ.
Hứa Thiếu Phong an bài xong, trở lại cứ điểm ở gần biệt thự của Vương Tử Minh, lại thấy hai binh lính vốn đang nghe lén Hứa Thiếu Dương có chút lúng túng ngồi đó mà mắt to trừng mắt nhỏ. Hứa Thiếu Dương liếc bọn họ một cái, “Bên kia đang làm gì?”
“Khụ…” Một binh lính da mặt mỏng trực tiếp đỏ mặt, “Báo cáo trưởng quan… Bọn họ đang… đang…”
Hứa Thiếu Phong không nhịn được mà tăng âm lượng của máy nghe lén, lập tức, cả phòng tràn đầy tiếng rên rỉ khó nghe… Biểu tình của hắn cứng đờ, nụ cười cà lơ phất phơ trên mặt biến mất, hung hăng mà cau mày.
Sở dĩ Hứa Thiếu Phong không định gặp Hứa Thiếu Dương, là bởi vì đối phương là con riêng của cha hắn. Hắn và Hứa Thiếu Dương hơn kém nhau mười tuổi, khi Hứa Thiếu Dương được cha đưa về vẫn chỉ là một đứa bé sơ sinh cái gì cũng không hiểu, hắn còn vì thường xuyên bắt nạt em trai mà bị cha mình dạy dỗ rất nhiều lần.
Ngay khi Hứa Thiếu Phong bắt đầu coi thường em trai mình, trong nhà đột nhiên xảy ra biến cố, mẹ bệnh qua đời, cha hy sinh. Số người của Hứa gia cũng không nhiều, mấy năm nay huyết mạch của dòng chính chỉ còn có người em cùng cha khác mẹ này, Hứa Thiếu Dương trở thành người thân duy nhất của hắn trên thế giới này. Hứa Thiếu Dương muốn làm gì, cho tới bây giờ hắn chưa từng ngăn cản. Hứa Thiếu Dương muốn cái gì, hắn cho cái đó, lâu ngày liền dưỡng thành cái loại tính cách này của Hứa Thiếu Dương.
Khi tuổi tác tăng lên, chán ghét đối với người em trai này của Hứa Thiếu Phong cũng nhạt đi, mặc dù không thể nói là thích, nhưng vẫn có thể nói là giữa họ có một loại rằng buộc máu mủ. Vô luận là lúc nào, hắn cũng sẽ theo bản năng coi Hứa Thiếu Dương thành người bên mình, nếu như đối phương bị ủy khuất gì, hắn cũng sẽ thường ra tay mà đòi lại.
Hứa Thiếu Phong tắt máy nghe lén đi, bên tai lập tức yên ắng hơn rất nhiều, đồng thời trong lòng rất phức tạp, đối tượng bọn họ quản chế đang làm cái gì? Thi hành nhiệm vụ mà cũng thi hành lên tận giường mục tiêu…
Nhìn biểu tình cổ quái của binh lính, Hứa Thiếu Phong theo bản năng giải thích một câu, “Họ vốn là hôn phu của nhau.” Ngay sau đó lại tưởng tưởng tới hình ảnh Hứa Thiếu Dương và Vương Tử Minh ở chung với nhau, sắc mặt của hắn trở nên kém hơn, hắn phân phó cấp dưới tiếp tục nghe lén, “Đây là nhiệm vụ của các cậu, nhưng biểu hiện bây giờ của các cậu hiển nhiên không đủ chuyên nghiệp.”
Nói xong hắn rời khỏi phòng, lưu lại hai người lính vẻ mặt đau khổ mà trừng mắt nhìn nhau. Thật lâu sau, cũng chỉ đành mở máy nghe lén một lần nữa, tiếp tục nghe lén mấy tiếng “Ưm ưm a a” không có chút dinh dưỡng nào.
Hứa Thiếu Dương mất hơn nửa ngày mới đút no Vương Tử Minh. Hắn không để ý cơ thể khó chịu, thúc giục Vương Tử Minh cho mình nhìn đá năng lượng một chút. Vương Tử Minh cũng không có ý định lừa gạt hắn, mở ra một chiếc hộp màu đen ngay trước mặt hắn, bên trong là một viên đá tỏa ra ánh sáng xanh đậm, hình dáng khó tả, lớn chưa tới nửa bàn tay.
Đây là lần đầu tiên Hứa Thiếu Dương thấy đá năng lượng. Lúc trước toàn bộ hiểu biết về đá năng lượng của hắn đều do Vương Tử Minh miêu tả cho. Vương Tử Minh cũng chỉ nói đại khái cho hắn biết, không cặn kẽ giới thiệu. Mà về đặc tính của đá năng lượng, vô luận là Vương Tử Minh của tương lai hay hiện tại, đều cũng chưa nói cho Hứa Thiếu Dương biết — một khi đá năng lượng tiếp xúc với vật sống, năng lượng bên trong sẽ điên cuồng truyền ra, cho tới khi nào năng lượng hao hết hoặc vật sống không còn chống đỡ được mà nổ tung. Khi đá năng lượng vừa được khai thác có một tầng đất bao bên ngoài để tránh cho cơ thể trực tiếp tiếp xúc với đá năng lượng, loại bỏ tầng đất này đi, lộ ra chính là ánh sáng màu xanh đậm lúc này.
“Có phải là rất đẹp không?” Gương mặt Vương Tử Minh bị ánh sáng màu xanh chiếu tới trông phá lệ yêu dã mà quỷ dị. Chú ý của Hứa Thiếu Dương lúc này đã bị viên đá hấp dẫn, mắt hắn chăm chú mà nhìn viên đá này, tựa như thấy được tương lai hạnh phúc của hắn và Hình Chiến.
“Lấy nó đi, nó là của em.” Thanh âm của Vương Tử Minh chậm rãi mà trầm thấp, mang theo ma lực đầu độc lòng người. Hứa Thiếu Dương không kìm lòng được mà đi tới, vươn tay về phía viên đá màu xanh tối trong hộp.
“Đừng động vào nó!”
“Ầm!” Một tiếng súng vang, cái hộp đột nhiên bị hất rơi xuống đất, viên đá lăn xuống. Là Hứa Thiếu Phong vọt vào. Hứa Thiếu Phong muốn chờ tới khi Hứa Thiếu Dương lấy được viên đá rồi rời đi mới động thủ, nhưng trực giác nguy hiểm lại cảnh báo mãnh liệt khiến hắn không thể nào nhẫn nại được nữa, cơ thể hành động nhanh hơn cả suy nghĩ. Khi hắn phục hồi tinh thần, hắn đã bại lộ, binh lính cấp dưới cũng nối đuôi theo mà vào. Một là không làm, hai là làm đến tận cuối, Hứa Thiếu Phong ra lệnh cho các tiểu tổ ở đầu kia máy liên lạc, “Ra tay!”
Vào lúc Hứa Thiếu Phong xuất hiện, Vương Tử Minh đã nhanh chóng lui về phía sau. Không biết từ lúc nào đã xuất hiện mấy tên Satan ngăn chặn bọn họ, sau đó chỉ thấy Vương Tử Minh giơ súng về phía Hứa Thiếu Dương, bóp cò không chút do dự. Hứa Thiếu Dương chật vật tránh né, súng laze bắn ra vô số lỗ nhỏ trên mặt đất xung quanh hắn.
Mắt thấy Satan sắp không phòng ngự được nữa, Vương Tử Minh buông tha cái ý tưởng giết kẻ phản bội mê người này, lập tức lên cơ giáp. Những người khác cũng phản ứng rất nhanh, cũng gọi cơ giáp ra, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước. Vương Tử Minh điều khiển cơ giáp tiến hành bắn phá chỗ mặt đất xung quanh đá năng lượng, dưới sóng xung kích mãnh liệt, viên đá nổ tung trong nháy mắt!
“Oanh—!” Cả ngôi biệt thự bị san thành đất bằng, sóng trùng kích lan ra bốn phía, phá hủy tất cả các công trình xây dựng xung quanh trong vòng một trăm mét, vòng ngoài cũng bị ảnh hưởng, cũng may nơi này là ngoại ô, dân số không quá nhiều.
Vương Tử Minh dựa vào năng lượng của sóng trùng kích mà bay lên trời. Rất nhanh có vài chiếc cơ giáp đuổi sát theo. Hứa Thiếu Phong không ở trong số đó, lúc này hắn đang điều khiển cơ giáp điên cuồng đào bới đống đổ nát kia, bởi vì Hứa Thiếu Dương vẫn còn ở phía dưới!
Hứa Thiếu Dương căn bản còn chưa kịp lên cơ giáp. Cơ thể con người vô cùng nhỏ bé so với vụ nổ, có lẽ người có thể chất đạt tới cấp S mới có thể sống sót, nhưng Hứa Thiếu Dương làm sao có thể có cấp S? Hắn ngay cả cấp A cũng chưa tới! Cho nên khi Hứa Thiếu Phong đào ra Hứa Thiếu Dương từ trong đống đổ nát, đã không còn kịp nữa.
Hứa Thiếu Phong ôm thi thể của Hứa Thiếu Dương mà đứng yên thật lâu, cho đến khi cấp dưới báo cáo với hắn, “Trưởng quan! Vương Tử Minh đã tự bạo! Hai chiếc cơ giáp ở gần bị phá hủy, người điều khiển đã hy sinh…”
“Ừ.” Hứa Thiếu Phong phát hiện ra giọng nói của mình khàn đặc khác với ngày thường, “Thu đội.” Lưu lại các binh lính ở lại thu thập, hắn lặng yên không một tiếng động mà đi xa khỏi đám người…
Lần hành động này trừ bên Vương Tử Minh ra, các đội khác đều vô cùng thuận lợi, thậm chí còn lục soát được mấy viên đá năng lượng. Liên minh lấy được tình báo từ trong miệng đám người Vương Thao, bao gồm cả tin tức về kẻ sống lại kia. Bộ tộc Satan thật sự có một nhân viên nghiên cứu có được ký ức trong tương lai, cho nên mới có thể cải thiện kỹ thuật bước nhảy không gian trong mấy năm ngắn ngủi như vậy. Đồng thời, dưới sự dẫn đường của Hứa Thiếu Dương, họ cũng bắt đầu hoài nghi thân phận của Cố Khâm, có điều lại không ngờ tới còn có một Hình Chiến. Cũng may những nhân vật trọng yếu đều là do Nguyên soái tự mình xét hỏi. Sau khi xử bắn đám người phản bội này, bí mật về người sống lại cũng không còn gây thêm phiền toái gì nữa.
Lợi dụng lần hành động này, Hình Duệ như sấm rền gió cuốn mà dọn sạch vài sĩ quan cấu kết với chính giới trong quân đội. Có điều không có con cá lớn Mendel kia, còn dư lại đều là những kẻ không làm ra trò trống gì. Đương nhiên, nếu như lại để cho họ phát triển thêm mấy năm nữa, đó cũng là tai họa ngầm không thể coi thường.
Mất đi đồng minh bên con người, Satan không nhằm vào riêng nơi đóng quân của Thương Lang như trước nữa, mà tiến hành tập kích trận tuyến của Liên minh Nhân loại trên diện rộng, từ quân khu Đệ Nhất cho tới quân khu Đệ Tứ đều có thể thấy bóng dáng của Satan. Mặc dù đã có đề phòng nên không tạo thành tổn thất quá lớn, mỗi lần Satan phái binh ra cũng không quá nhiều, thế nhưng loại hành động này vẫn khiến cho Liên minh Nhân loại như có thứ gì đó nghẹn lại tại cổ họng. Hơn nữa một khi kỹ thuật nhảy không gian của Satan được nâng cao, Liên minh sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm, cho nên việc giải quyết tinh cầu chứa loại đá năng lượng kia nhanh chóng được ưu tiên lên hàng đầu.
Cao tầng quân đội tổ chức một cuộc họp, trong đó, Hình Chiến và Cố Khâm cũng được yêu cầu tham gia. Mấy phút trước khi cuộc họp bắt đầu, vẫn còn vài vị chưa đăng nhập, Cố Khâm liền hàn huyên mấy câu với Hình Chiến, “Nghe nói Hứa Thiếu Dương chết.” Sau khi cơ giáp Chiến Thần được bảo dưỡng xong, Hình Chiến đã trở lại nơi đóng quân của mình, “Hơn nữa trước khi chết còn gọi tên anh.”
“…Em nghe ai nói?” Gương mặt tê liệt của Hình Chiến hiếm khi xuất hiện vết rách.
Cố Khâm nhướn mày, “Nếu không thì tại sao vừa kết thúc nhiệm vụ Hứa Thiếu Phong lại lập tức chạy đến tìm anh đánh cận chiến? Trên mạng đã sớm lưu truyền rất nhiều phiên bản, nhất là sau khi biết được Hứa Thiếu Phong là anh của Hứa Thiếu Dương.”
“Hứa Thiếu Phong tìm anh, là bởi vì anh là người giao nhiệm vụ đó cho Cố Khâm. Tình cảm của hắn ta đối với Hứa Thiếu Dương không sâu đậm như anh em ruột bình thường, hắn chẳng qua là cần phát tiết mà thôi, cũng sẽ không xoắn suýt về chuyện này quá lâu.” Hình Chiến nghiêm túc giải thích.
Cố Khâm trừng mắt với y, “Đúng thế, đương nhiên là em biết anh không phải tra nam trong miệng họ, cũng không bắt cá hai tay, càng không vướng vào tam giác tình yêu cắm sừng Vương Tử Minh.”
“…” Hình Chiến mặt không đổi sắc mà nghĩ, chẳng lẽ là vì gần đây không có nhiệm vụ gì, những binh lính kia mới bắt đầu nhàn đến đau trứng? Xem ra y hẳn nên điều chỉnh tăng thêm lượng huấn luyện, họ mới sẽ không vì cả ngày không có việc làm mà đi bát quái.
Đột nhiên, thanh âm của Hình Duệ cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ, “Người đã tới đủ rồi, bắt đầu đi. Nội dung họp bàn hôm nay liên quan tới giải quyết hành tinh có đá năng lượng kia như thế nào, mọi người nêu ý kiến của bản thân đi.”
Với hội nghị ở cấp bậc này thật ra hai người Cố Khâm không có tư cách tham gia, có điều e rằng cuối cùng nhiệm vụ này sẽ rơi xuống trên người họ, cho nên họ cũng xuất hiện tại đây. Hai người từ đầu tới cuối chỉ ngồi yên nghe, không phát biểu ý kiến, cũng không có ai hỏi ý kiến của họ.
Những sĩ quan trong cao tầng quân đội đều nhất trí lợi dụng đá năng lượng họ lấy được lần này để thực hiện bước nhảy không gian, sau đó phá hủy hành tinh có chứa đá năng lượng kia. Dù sao nơi đó cũng là hậu phương của Satan, nếu chờ tới lúc quân Liên minh đánh tới đó, sợ rằng kỹ thuật nhảy không gian đã sớm hoàn thiện. Mà nếu sử dụng bước nhảy không gian vậy thì số lượng binh lính có thể mang theo sẽ không nhiều, việc chiếm lấy hành tinh kia hiển nhiên không thể thực hiện, chỉ có thể lựa chọn hủy diệt nó.
Việc làm thế nào để phá hủy nó cũng là một vấn đề. Theo như tình báo, bề mặt hành tinh này gần như đều bị đá năng lượng bao trùm. Nếu như kích nổ trung tâm của hành tinh, vậy khi cả hành tinh bị hủy diệt sẽ tạo ra năng lượng lớn không kém gì một vụ nổ siêu tân tinh.
Trình tự của nhiệm vụ rất đơn giản, lợi dụng bước nhảy không gian tìm tới mục tiêu nhiệm vụ, xâm nhập vào tâm của hành tinh thả thiết bị nổ hẹn giờ, sử dụng bước nhảy không gian trở lại trước khi nó phát nổ. Nhưng muốn làm như vậy thì lại không dễ dàng như thế. Sau khi quét sạch đám Vương Thao, Satan nhất định sẽ có đề phòng, hơn nữa với tầm quan trọng của hành tinh này, binh lực canh gác xung quanh nó sẽ rất nhiều. Mà binh lực thi hành nhiệm vụ lần này lại có hạn, Liên minh căn bản không biết gì về hành tinh ấy, muốn tìm ra vị trí thích hợp để tác động tới phần tâm hành tinh sẽ tốn rất nhiều thời gian, chưa nói tới việc này cần phải thực hiện dưới sự bao vây tấn công của quân Satan, đây quả thực là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.
Thế nhưng, đây là biện pháp duy nhất, trừ việc chọn người thích hợp, chuẩn bị cho giai đoạn trước ra, Liên minh không còn lựa chọn nào tốt hơn.
Trong lúc nhất thời, tất cả những người tham gia cuộc họp đều đặt ánh mắt lên người hai vị Thượng tá trẻ tuổi. Thực lực của hai người họ đã quá rõ ràng, có lúc thậm chí những lão tướng quân này cũng tự than thở không bằng họ. Vào trước khi cuộc họp bắt đầu, mọi người đều đã ngầm hiểu với nhau, sẽ do bọn họ dẫn đội đi hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành này.
Cuối cùng Hình Duệ mở miệng, “Hình Chiến, Cố Khâm, tôi nghĩ các cậu hẳn đã biết nguyên nhân các cậu có thể tham gia cuộc họp lần này. Nếu như nhiệm vụ này có thể thuận lợi hoàn thành, quân đội quyết định sẽ thăng các cậu lên quân hàm Thiếu tướng, các cậu sẽ cùng nhau trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên minh.”
Vương Tử Minh âm trầm cười, sau đó không nói hai lời, kéo Hứa Thiếu Dương lên giường thao hắn thừa sống thiếu chết, mặc kệ Hứa Thiếu Dương giãy dụa thế nào cũng không quan tâm. Chỉ cần vừa nghĩ tới người của Hình Chiến lại chính là miếng vải rách mà mình đã làm vô số lần, y liền có loại khoái cảm đến biến thái, hận không thể thao chết cái cơ thể bẩn thỉu dưới thân này ngay trên giường.
Hứa Thiếu Dương cắn môi, tưởng tượng Vương Tử Minh đang đè trên người mình thành Hình Chiến, cố nén xung động muốn phản kháng lại. Hắn biết mình nhất định phải nhẫn nại, bởi vì hắn còn chưa lấy được đá năng lượng. Vì để cho Hình Chiến yêu mình, vì có thể ở bên Hình Chiến, một chút khổ này có là cái gì? Hắn tin Hình Chiến nhất định sẽ hiểu được mình, bọn họ còn có tương lai rất dài để có thể đền bù thống khổ hiện tại…
Lúc này, dưới sự chỉ thị của Hình Duệ, Hứa Thiếu Phong đã dẫn quân đội tới bí mật theo dõi đám người chính giới phản bội kia, bao gồm cả biệt thự ở ngoại ô của Vương Tử Minh, chỉ chờ đá năng lượng xuất hiện, là có thể một lưới bắt hết bọn họ.
Hứa Thiếu Phong an bài xong, trở lại cứ điểm ở gần biệt thự của Vương Tử Minh, lại thấy hai binh lính vốn đang nghe lén Hứa Thiếu Dương có chút lúng túng ngồi đó mà mắt to trừng mắt nhỏ. Hứa Thiếu Dương liếc bọn họ một cái, “Bên kia đang làm gì?”
“Khụ…” Một binh lính da mặt mỏng trực tiếp đỏ mặt, “Báo cáo trưởng quan… Bọn họ đang… đang…”
Hứa Thiếu Phong không nhịn được mà tăng âm lượng của máy nghe lén, lập tức, cả phòng tràn đầy tiếng rên rỉ khó nghe… Biểu tình của hắn cứng đờ, nụ cười cà lơ phất phơ trên mặt biến mất, hung hăng mà cau mày.
Sở dĩ Hứa Thiếu Phong không định gặp Hứa Thiếu Dương, là bởi vì đối phương là con riêng của cha hắn. Hắn và Hứa Thiếu Dương hơn kém nhau mười tuổi, khi Hứa Thiếu Dương được cha đưa về vẫn chỉ là một đứa bé sơ sinh cái gì cũng không hiểu, hắn còn vì thường xuyên bắt nạt em trai mà bị cha mình dạy dỗ rất nhiều lần.
Ngay khi Hứa Thiếu Phong bắt đầu coi thường em trai mình, trong nhà đột nhiên xảy ra biến cố, mẹ bệnh qua đời, cha hy sinh. Số người của Hứa gia cũng không nhiều, mấy năm nay huyết mạch của dòng chính chỉ còn có người em cùng cha khác mẹ này, Hứa Thiếu Dương trở thành người thân duy nhất của hắn trên thế giới này. Hứa Thiếu Dương muốn làm gì, cho tới bây giờ hắn chưa từng ngăn cản. Hứa Thiếu Dương muốn cái gì, hắn cho cái đó, lâu ngày liền dưỡng thành cái loại tính cách này của Hứa Thiếu Dương.
Khi tuổi tác tăng lên, chán ghét đối với người em trai này của Hứa Thiếu Phong cũng nhạt đi, mặc dù không thể nói là thích, nhưng vẫn có thể nói là giữa họ có một loại rằng buộc máu mủ. Vô luận là lúc nào, hắn cũng sẽ theo bản năng coi Hứa Thiếu Dương thành người bên mình, nếu như đối phương bị ủy khuất gì, hắn cũng sẽ thường ra tay mà đòi lại.
Hứa Thiếu Phong tắt máy nghe lén đi, bên tai lập tức yên ắng hơn rất nhiều, đồng thời trong lòng rất phức tạp, đối tượng bọn họ quản chế đang làm cái gì? Thi hành nhiệm vụ mà cũng thi hành lên tận giường mục tiêu…
Nhìn biểu tình cổ quái của binh lính, Hứa Thiếu Phong theo bản năng giải thích một câu, “Họ vốn là hôn phu của nhau.” Ngay sau đó lại tưởng tưởng tới hình ảnh Hứa Thiếu Dương và Vương Tử Minh ở chung với nhau, sắc mặt của hắn trở nên kém hơn, hắn phân phó cấp dưới tiếp tục nghe lén, “Đây là nhiệm vụ của các cậu, nhưng biểu hiện bây giờ của các cậu hiển nhiên không đủ chuyên nghiệp.”
Nói xong hắn rời khỏi phòng, lưu lại hai người lính vẻ mặt đau khổ mà trừng mắt nhìn nhau. Thật lâu sau, cũng chỉ đành mở máy nghe lén một lần nữa, tiếp tục nghe lén mấy tiếng “Ưm ưm a a” không có chút dinh dưỡng nào.
Hứa Thiếu Dương mất hơn nửa ngày mới đút no Vương Tử Minh. Hắn không để ý cơ thể khó chịu, thúc giục Vương Tử Minh cho mình nhìn đá năng lượng một chút. Vương Tử Minh cũng không có ý định lừa gạt hắn, mở ra một chiếc hộp màu đen ngay trước mặt hắn, bên trong là một viên đá tỏa ra ánh sáng xanh đậm, hình dáng khó tả, lớn chưa tới nửa bàn tay.
Đây là lần đầu tiên Hứa Thiếu Dương thấy đá năng lượng. Lúc trước toàn bộ hiểu biết về đá năng lượng của hắn đều do Vương Tử Minh miêu tả cho. Vương Tử Minh cũng chỉ nói đại khái cho hắn biết, không cặn kẽ giới thiệu. Mà về đặc tính của đá năng lượng, vô luận là Vương Tử Minh của tương lai hay hiện tại, đều cũng chưa nói cho Hứa Thiếu Dương biết — một khi đá năng lượng tiếp xúc với vật sống, năng lượng bên trong sẽ điên cuồng truyền ra, cho tới khi nào năng lượng hao hết hoặc vật sống không còn chống đỡ được mà nổ tung. Khi đá năng lượng vừa được khai thác có một tầng đất bao bên ngoài để tránh cho cơ thể trực tiếp tiếp xúc với đá năng lượng, loại bỏ tầng đất này đi, lộ ra chính là ánh sáng màu xanh đậm lúc này.
“Có phải là rất đẹp không?” Gương mặt Vương Tử Minh bị ánh sáng màu xanh chiếu tới trông phá lệ yêu dã mà quỷ dị. Chú ý của Hứa Thiếu Dương lúc này đã bị viên đá hấp dẫn, mắt hắn chăm chú mà nhìn viên đá này, tựa như thấy được tương lai hạnh phúc của hắn và Hình Chiến.
“Lấy nó đi, nó là của em.” Thanh âm của Vương Tử Minh chậm rãi mà trầm thấp, mang theo ma lực đầu độc lòng người. Hứa Thiếu Dương không kìm lòng được mà đi tới, vươn tay về phía viên đá màu xanh tối trong hộp.
“Đừng động vào nó!”
“Ầm!” Một tiếng súng vang, cái hộp đột nhiên bị hất rơi xuống đất, viên đá lăn xuống. Là Hứa Thiếu Phong vọt vào. Hứa Thiếu Phong muốn chờ tới khi Hứa Thiếu Dương lấy được viên đá rồi rời đi mới động thủ, nhưng trực giác nguy hiểm lại cảnh báo mãnh liệt khiến hắn không thể nào nhẫn nại được nữa, cơ thể hành động nhanh hơn cả suy nghĩ. Khi hắn phục hồi tinh thần, hắn đã bại lộ, binh lính cấp dưới cũng nối đuôi theo mà vào. Một là không làm, hai là làm đến tận cuối, Hứa Thiếu Phong ra lệnh cho các tiểu tổ ở đầu kia máy liên lạc, “Ra tay!”
Vào lúc Hứa Thiếu Phong xuất hiện, Vương Tử Minh đã nhanh chóng lui về phía sau. Không biết từ lúc nào đã xuất hiện mấy tên Satan ngăn chặn bọn họ, sau đó chỉ thấy Vương Tử Minh giơ súng về phía Hứa Thiếu Dương, bóp cò không chút do dự. Hứa Thiếu Dương chật vật tránh né, súng laze bắn ra vô số lỗ nhỏ trên mặt đất xung quanh hắn.
Mắt thấy Satan sắp không phòng ngự được nữa, Vương Tử Minh buông tha cái ý tưởng giết kẻ phản bội mê người này, lập tức lên cơ giáp. Những người khác cũng phản ứng rất nhanh, cũng gọi cơ giáp ra, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước. Vương Tử Minh điều khiển cơ giáp tiến hành bắn phá chỗ mặt đất xung quanh đá năng lượng, dưới sóng xung kích mãnh liệt, viên đá nổ tung trong nháy mắt!
“Oanh—!” Cả ngôi biệt thự bị san thành đất bằng, sóng trùng kích lan ra bốn phía, phá hủy tất cả các công trình xây dựng xung quanh trong vòng một trăm mét, vòng ngoài cũng bị ảnh hưởng, cũng may nơi này là ngoại ô, dân số không quá nhiều.
Vương Tử Minh dựa vào năng lượng của sóng trùng kích mà bay lên trời. Rất nhanh có vài chiếc cơ giáp đuổi sát theo. Hứa Thiếu Phong không ở trong số đó, lúc này hắn đang điều khiển cơ giáp điên cuồng đào bới đống đổ nát kia, bởi vì Hứa Thiếu Dương vẫn còn ở phía dưới!
Hứa Thiếu Dương căn bản còn chưa kịp lên cơ giáp. Cơ thể con người vô cùng nhỏ bé so với vụ nổ, có lẽ người có thể chất đạt tới cấp S mới có thể sống sót, nhưng Hứa Thiếu Dương làm sao có thể có cấp S? Hắn ngay cả cấp A cũng chưa tới! Cho nên khi Hứa Thiếu Phong đào ra Hứa Thiếu Dương từ trong đống đổ nát, đã không còn kịp nữa.
Hứa Thiếu Phong ôm thi thể của Hứa Thiếu Dương mà đứng yên thật lâu, cho đến khi cấp dưới báo cáo với hắn, “Trưởng quan! Vương Tử Minh đã tự bạo! Hai chiếc cơ giáp ở gần bị phá hủy, người điều khiển đã hy sinh…”
“Ừ.” Hứa Thiếu Phong phát hiện ra giọng nói của mình khàn đặc khác với ngày thường, “Thu đội.” Lưu lại các binh lính ở lại thu thập, hắn lặng yên không một tiếng động mà đi xa khỏi đám người…
Lần hành động này trừ bên Vương Tử Minh ra, các đội khác đều vô cùng thuận lợi, thậm chí còn lục soát được mấy viên đá năng lượng. Liên minh lấy được tình báo từ trong miệng đám người Vương Thao, bao gồm cả tin tức về kẻ sống lại kia. Bộ tộc Satan thật sự có một nhân viên nghiên cứu có được ký ức trong tương lai, cho nên mới có thể cải thiện kỹ thuật bước nhảy không gian trong mấy năm ngắn ngủi như vậy. Đồng thời, dưới sự dẫn đường của Hứa Thiếu Dương, họ cũng bắt đầu hoài nghi thân phận của Cố Khâm, có điều lại không ngờ tới còn có một Hình Chiến. Cũng may những nhân vật trọng yếu đều là do Nguyên soái tự mình xét hỏi. Sau khi xử bắn đám người phản bội này, bí mật về người sống lại cũng không còn gây thêm phiền toái gì nữa.
Lợi dụng lần hành động này, Hình Duệ như sấm rền gió cuốn mà dọn sạch vài sĩ quan cấu kết với chính giới trong quân đội. Có điều không có con cá lớn Mendel kia, còn dư lại đều là những kẻ không làm ra trò trống gì. Đương nhiên, nếu như lại để cho họ phát triển thêm mấy năm nữa, đó cũng là tai họa ngầm không thể coi thường.
Mất đi đồng minh bên con người, Satan không nhằm vào riêng nơi đóng quân của Thương Lang như trước nữa, mà tiến hành tập kích trận tuyến của Liên minh Nhân loại trên diện rộng, từ quân khu Đệ Nhất cho tới quân khu Đệ Tứ đều có thể thấy bóng dáng của Satan. Mặc dù đã có đề phòng nên không tạo thành tổn thất quá lớn, mỗi lần Satan phái binh ra cũng không quá nhiều, thế nhưng loại hành động này vẫn khiến cho Liên minh Nhân loại như có thứ gì đó nghẹn lại tại cổ họng. Hơn nữa một khi kỹ thuật nhảy không gian của Satan được nâng cao, Liên minh sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm, cho nên việc giải quyết tinh cầu chứa loại đá năng lượng kia nhanh chóng được ưu tiên lên hàng đầu.
Cao tầng quân đội tổ chức một cuộc họp, trong đó, Hình Chiến và Cố Khâm cũng được yêu cầu tham gia. Mấy phút trước khi cuộc họp bắt đầu, vẫn còn vài vị chưa đăng nhập, Cố Khâm liền hàn huyên mấy câu với Hình Chiến, “Nghe nói Hứa Thiếu Dương chết.” Sau khi cơ giáp Chiến Thần được bảo dưỡng xong, Hình Chiến đã trở lại nơi đóng quân của mình, “Hơn nữa trước khi chết còn gọi tên anh.”
“…Em nghe ai nói?” Gương mặt tê liệt của Hình Chiến hiếm khi xuất hiện vết rách.
Cố Khâm nhướn mày, “Nếu không thì tại sao vừa kết thúc nhiệm vụ Hứa Thiếu Phong lại lập tức chạy đến tìm anh đánh cận chiến? Trên mạng đã sớm lưu truyền rất nhiều phiên bản, nhất là sau khi biết được Hứa Thiếu Phong là anh của Hứa Thiếu Dương.”
“Hứa Thiếu Phong tìm anh, là bởi vì anh là người giao nhiệm vụ đó cho Cố Khâm. Tình cảm của hắn ta đối với Hứa Thiếu Dương không sâu đậm như anh em ruột bình thường, hắn chẳng qua là cần phát tiết mà thôi, cũng sẽ không xoắn suýt về chuyện này quá lâu.” Hình Chiến nghiêm túc giải thích.
Cố Khâm trừng mắt với y, “Đúng thế, đương nhiên là em biết anh không phải tra nam trong miệng họ, cũng không bắt cá hai tay, càng không vướng vào tam giác tình yêu cắm sừng Vương Tử Minh.”
“…” Hình Chiến mặt không đổi sắc mà nghĩ, chẳng lẽ là vì gần đây không có nhiệm vụ gì, những binh lính kia mới bắt đầu nhàn đến đau trứng? Xem ra y hẳn nên điều chỉnh tăng thêm lượng huấn luyện, họ mới sẽ không vì cả ngày không có việc làm mà đi bát quái.
Đột nhiên, thanh âm của Hình Duệ cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ, “Người đã tới đủ rồi, bắt đầu đi. Nội dung họp bàn hôm nay liên quan tới giải quyết hành tinh có đá năng lượng kia như thế nào, mọi người nêu ý kiến của bản thân đi.”
Với hội nghị ở cấp bậc này thật ra hai người Cố Khâm không có tư cách tham gia, có điều e rằng cuối cùng nhiệm vụ này sẽ rơi xuống trên người họ, cho nên họ cũng xuất hiện tại đây. Hai người từ đầu tới cuối chỉ ngồi yên nghe, không phát biểu ý kiến, cũng không có ai hỏi ý kiến của họ.
Những sĩ quan trong cao tầng quân đội đều nhất trí lợi dụng đá năng lượng họ lấy được lần này để thực hiện bước nhảy không gian, sau đó phá hủy hành tinh có chứa đá năng lượng kia. Dù sao nơi đó cũng là hậu phương của Satan, nếu chờ tới lúc quân Liên minh đánh tới đó, sợ rằng kỹ thuật nhảy không gian đã sớm hoàn thiện. Mà nếu sử dụng bước nhảy không gian vậy thì số lượng binh lính có thể mang theo sẽ không nhiều, việc chiếm lấy hành tinh kia hiển nhiên không thể thực hiện, chỉ có thể lựa chọn hủy diệt nó.
Việc làm thế nào để phá hủy nó cũng là một vấn đề. Theo như tình báo, bề mặt hành tinh này gần như đều bị đá năng lượng bao trùm. Nếu như kích nổ trung tâm của hành tinh, vậy khi cả hành tinh bị hủy diệt sẽ tạo ra năng lượng lớn không kém gì một vụ nổ siêu tân tinh.
Trình tự của nhiệm vụ rất đơn giản, lợi dụng bước nhảy không gian tìm tới mục tiêu nhiệm vụ, xâm nhập vào tâm của hành tinh thả thiết bị nổ hẹn giờ, sử dụng bước nhảy không gian trở lại trước khi nó phát nổ. Nhưng muốn làm như vậy thì lại không dễ dàng như thế. Sau khi quét sạch đám Vương Thao, Satan nhất định sẽ có đề phòng, hơn nữa với tầm quan trọng của hành tinh này, binh lực canh gác xung quanh nó sẽ rất nhiều. Mà binh lực thi hành nhiệm vụ lần này lại có hạn, Liên minh căn bản không biết gì về hành tinh ấy, muốn tìm ra vị trí thích hợp để tác động tới phần tâm hành tinh sẽ tốn rất nhiều thời gian, chưa nói tới việc này cần phải thực hiện dưới sự bao vây tấn công của quân Satan, đây quả thực là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.
Thế nhưng, đây là biện pháp duy nhất, trừ việc chọn người thích hợp, chuẩn bị cho giai đoạn trước ra, Liên minh không còn lựa chọn nào tốt hơn.
Trong lúc nhất thời, tất cả những người tham gia cuộc họp đều đặt ánh mắt lên người hai vị Thượng tá trẻ tuổi. Thực lực của hai người họ đã quá rõ ràng, có lúc thậm chí những lão tướng quân này cũng tự than thở không bằng họ. Vào trước khi cuộc họp bắt đầu, mọi người đều đã ngầm hiểu với nhau, sẽ do bọn họ dẫn đội đi hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành này.
Cuối cùng Hình Duệ mở miệng, “Hình Chiến, Cố Khâm, tôi nghĩ các cậu hẳn đã biết nguyên nhân các cậu có thể tham gia cuộc họp lần này. Nếu như nhiệm vụ này có thể thuận lợi hoàn thành, quân đội quyết định sẽ thăng các cậu lên quân hàm Thiếu tướng, các cậu sẽ cùng nhau trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên minh.”