Thân thể lão Hầu đứng thẳng, chân kình chi thương trong tay ông cũng đang tập trung lại. Thương động, không phải là mật vũ, mà một thương đi vào.
Lực lượng tiên thiên khí này đã siêu xuất, cảm giác rất thật, một thương không đủ làm loạn khí, vượt qua mật vũ chi thế, một tia bạch sắc lao thẳng đến, rồi chợt biến thành đỏ bừng, đầu thương sắc bén, cơ hồ như muốn đánh thủng lớp phòng ngự dày nhất.
Chỉ có Đinh Bổn Quân và mẹ con Đinh Mỹ Đình không người nào để ý đến, vui sướng thắng lợi, mọi người đã quên bọn họ.
"Gia gia, đi thôi, con và các người đi về kinh thôi!"Nếu ở chổ này đã không có hy vọng, Đinh Mỹ Đình càng không muốn bản thân phải thêm khổ sở, nàng đau đớn không phải vì người này lạnh lùng với nàng, mà là hai người rõ ràng đối mặt, nhưng trái tim lại cách xa đến mười vạn tám ngàn dặm.
Đinh Bổn Quân cũng chậm rãi đứng dậy, không nói lấy một câu, xoay người bước đi, lão biết, bởi vì thái độ trước đó, nên gia đình thương nhân này, đã không còn hoan nghênh bọn họ.
Vân mai cũng không mở miệng, chỉ cẩn thận nắm lấy tay của đứa con gái đang hoảng hốt, quay đầu lại nhìn những con người đang vui sướng kia, nàng hoài nghi, chuyện này, nàng thật sự đã sai???
Cái này … không phải chỉ một mình nàng tự hỏi, ngay cả Đinh Bổn Quân cũng đang nghĩ đến vấn đề này.
"Bá mẫu, con vẫn còn lưu luyến tay nghề của bác, cho nên hôm nay muốn làm phiền"Phượng Hề cũng không đi, mặc dù là liều lĩnh, nhưng sâu trong nội tâm của nàng, rất muốn cùng chia sẻ sự vui sướng với người đàn ông này.
Lãnh Phong cũng gọi điện từ tập đoàn Phong Chánh, Lâm Bắc Dân đút vào ba trăm triệu tài chính, cũng đã bị cuốn đi hơn phân nửa, nếu như không phải lão hồ ly này cảm thấy không đúng, đột nhiên thu về, toàn quân hắn có thể bị diệt.
Mặc kệ là nói thế nào, trận chiến này, Tiêu gia đã vượt qua, Liễu Yên Nguyệt vui đến không tự kìm hãi được, cười với em gái: "Tiểu Hồng, em biết không, của hồi môn của em đã tăng lên gấp mười lần, nếu như em thích người nào, coi như hắn may mắn, ngồi không có thể có được năm mươi triệu"
Trong bầu không khí này, bất cứ sự trêu chọc nào cũng có thể xảy ra..
Liễu Yên Hồng mắc cở đến đỏ mặt, đuổi theo chị đùa đánh, tiếng cười, trong khoảng thời gian ngắn, đã tràn ra khắp trang viên Tiêu gia.
Hôm nay, nơi này sẽ không tịch mịch.
Hai mắt lão Hầu, mang theo phần lạnh lùng, tràn ngập cẩn thận, cả đời ông chinh Nam chiến Bắc, thế giới cũng lưu lại dấu chân ông, nhưng đây là lần đầu tiên có cảm giác bị áp bách.
Hơn nữa, người đàn ông trẻ tuổi này, làm cho ông cơ hồ không chút tin tưởng.
Từ đao khí hoàng bạch giao hòa, ông biết, đây là một đao chí cường. Nguồn:
Sự khinh thị lúc trước lập tức biến mất. Người đàn ông này ít nhất đã có thể xưng là tuyệt đại cao thủ, cái khiến cho lão Hầu kinh hãi chính là, tiềm lực của hắn dường như vô hạn. Một chiêu rồi lại một chiêu, hắn càng trở nên mạnh hơn, vĩnh viễn không có giới hạn.
Thân thể lão Hầu đứng thẳng, chân kình chi thương trong tay ông cũng đang tập trung lại. Thương động, không phải là mật vũ, mà một thương đi vào.
Lực lượng tiên thiên khí này đã siêu xuất, cảm giác rất thật, một thương không đủ làm loạn khí, vượt qua mật vũ chi thế, một tia bạch sắc lao thẳng đến, rồi chợt biến thành đỏ bừng, đầu thương sắc bén, cơ hồ như muốn đánh thủng lớp phòng ngự dày nhất.
Chỉ có Đinh Bổn Quân và mẹ con Đinh Mỹ Đình không người nào để ý đến, vui sướng thắng lợi, mọi người đã quên bọn họ.
"Gia gia, đi thôi, con và các người đi về kinh thôi!"Nếu ở chổ này đã không có hy vọng, Đinh Mỹ Đình càng không muốn bản thân phải thêm khổ sở, nàng đau đớn không phải vì người này lạnh lùng với nàng, mà là hai người rõ ràng đối mặt, nhưng trái tim lại cách xa đến mười vạn tám ngàn dặm.
Đinh Bổn Quân cũng chậm rãi đứng dậy, không nói lấy một câu, xoay người bước đi, lão biết, bởi vì thái độ trước đó, nên gia đình thương nhân này, đã không còn hoan nghênh bọn họ.
Vân mai cũng không mở miệng, chỉ cẩn thận nắm lấy tay của đứa con gái đang hoảng hốt, quay đầu lại nhìn những con người đang vui sướng kia, nàng hoài nghi, chuyện này, nàng thật sự đã sai???
Cái này … không phải chỉ một mình nàng tự hỏi, ngay cả Đinh Bổn Quân cũng đang nghĩ đến vấn đề này.
"Bá mẫu, con vẫn còn lưu luyến tay nghề của bác, cho nên hôm nay muốn làm phiền"Phượng Hề cũng không đi, mặc dù là liều lĩnh, nhưng sâu trong nội tâm của nàng, rất muốn cùng chia sẻ sự vui sướng với người đàn ông này.
Lãnh Phong cũng gọi điện từ tập đoàn Phong Chánh, Lâm Bắc Dân đút vào ba trăm triệu tài chính, cũng đã bị cuốn đi hơn phân nửa, nếu như không phải lão hồ ly này cảm thấy không đúng, đột nhiên thu về, toàn quân hắn có thể bị diệt.
Mặc kệ là nói thế nào, trận chiến này, Tiêu gia đã vượt qua, Liễu Yên Nguyệt vui đến không tự kìm hãi được, cười với em gái: "Tiểu Hồng, em biết không, của hồi môn của em đã tăng lên gấp mười lần, nếu như em thích người nào, coi như hắn may mắn, ngồi không có thể có được năm mươi triệu"
Trong bầu không khí này, bất cứ sự trêu chọc nào cũng có thể xảy ra..
Liễu Yên Hồng mắc cở đến đỏ mặt, đuổi theo chị đùa đánh, tiếng cười, trong khoảng thời gian ngắn, đã tràn ra khắp trang viên Tiêu gia.
Thân thể lão Hầu đứng thẳng, chân kình chi thương trong tay ông cũng đang tập trung lại. Thương động, không phải là mật vũ, mà một thương đi vào.
Lực lượng tiên thiên khí này đã siêu xuất, cảm giác rất thật, một thương không đủ làm loạn khí, vượt qua mật vũ chi thế, một tia bạch sắc lao thẳng đến, rồi chợt biến thành đỏ bừng, đầu thương sắc bén, cơ hồ như muốn đánh thủng lớp phòng ngự dày nhất.
Chỉ có Đinh Bổn Quân và mẹ con Đinh Mỹ Đình không người nào để ý đến, vui sướng thắng lợi, mọi người đã quên bọn họ.
"Gia gia, đi thôi, con và các người đi về kinh thôi!"Nếu ở chổ này đã không có hy vọng, Đinh Mỹ Đình càng không muốn bản thân phải thêm khổ sở, nàng đau đớn không phải vì người này lạnh lùng với nàng, mà là hai người rõ ràng đối mặt, nhưng trái tim lại cách xa đến mười vạn tám ngàn dặm.
Đinh Bổn Quân cũng chậm rãi đứng dậy, không nói lấy một câu, xoay người bước đi, lão biết, bởi vì thái độ trước đó, nên gia đình thương nhân này, đã không còn hoan nghênh bọn họ.
Vân mai cũng không mở miệng, chỉ cẩn thận nắm lấy tay của đứa con gái đang hoảng hốt, quay đầu lại nhìn những con người đang vui sướng kia, nàng hoài nghi, chuyện này, nàng thật sự đã sai???
Cái này … không phải chỉ một mình nàng tự hỏi, ngay cả Đinh Bổn Quân cũng đang nghĩ đến vấn đề này.
"Bá mẫu, con vẫn còn lưu luyến tay nghề của bác, cho nên hôm nay muốn làm phiền"Phượng Hề cũng không đi, mặc dù là liều lĩnh, nhưng sâu trong nội tâm của nàng, rất muốn cùng chia sẻ sự vui sướng với người đàn ông này.
Lãnh Phong cũng gọi điện từ tập đoàn Phong Chánh, Lâm Bắc Dân đút vào ba trăm triệu tài chính, cũng đã bị cuốn đi hơn phân nửa, nếu như không phải lão hồ ly này cảm thấy không đúng, đột nhiên thu về, toàn quân hắn có thể bị diệt.
Mặc kệ là nói thế nào, trận chiến này, Tiêu gia đã vượt qua, Liễu Yên Nguyệt vui đến không tự kìm hãi được, cười với em gái: "Tiểu Hồng, em biết không, của hồi môn của em đã tăng lên gấp mười lần, nếu như em thích người nào, coi như hắn may mắn, ngồi không có thể có được năm mươi triệu"
Trong bầu không khí này, bất cứ sự trêu chọc nào cũng có thể xảy ra..
Liễu Yên Hồng mắc cở đến đỏ mặt, đuổi theo chị đùa đánh, tiếng cười, trong khoảng thời gian ngắn, đã tràn ra khắp trang viên Tiêu gia.