<!-- --> Liễu Yên Hồng đang thu dọn cái bàn, nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, quát: "Oa, anh rể muốn đánh nhau, trò hay liên tục, thật đúng là thích..."
Tư Mã Lạc cười nói: "Tiểu thư, không phải muốn kiếm tiền của anh sao, sao vậy, không chơi à?"
"Có đánh thắng tiền của anh, cũng không bằng coi anh rể đánh nhau, không rảnh cùng anh"Liễu Yên Hồng cười nhạo, cũng đã đuổi kịp Tiêu Thu Phong, chúng nữ bốn phía cũng không hiểu, tiểu nha đầu này thích ông xã, không phải bởi vì hắn đánh nhau sao!
Liễu Yên hồng khát khao nói: "Bộ dáng của anh rể lúc đánh nhau thật là đẹp trai ngây người"
Kỳ thật không chí có Liễu Yên Hồng, Tư Mã Lạc, Triệu Nhược Thần, còn có Ruth cũng có tâm tình như vậy, thật sự muốn nhìn một chút, người đàn ông này, sau ba năm, trở nên cường đại thế nào.
Lý Hưng và Quan Đao sau khi xử lý tốt mọi việc vặt của trang viên, vừa chuẩn bị rời đi, nghe được tin tức, cả người hưng phấn lên, Lý Hưng vội vàng lôi kéo Tiểu Lục Tử, kêu lên: "Lục Tử ca, mau... mau đi nhìn, Tiêu thiếu gia phát uy"
Tiểu Lục Tử không động, hắn có cảm giác kỳ quái, ba đại cao thủ Long tổ, tuy rằng không tồi, nhưng nếu so ra lại kém hai lão đại Thiết Trụ và Lý Cường Binh, loại lực lượng này dùng để đánh giá Tiêu thiếu gia, thật sự là không biết được bao nhiêu phần, nhưng hắn cũng không cản, nhấc chân đi tới.
Lúc này, mọi người của Tiêu gia rãnh rỗi tụ tập lại đây, trừ vài người ngoài ra, đều là đàn bà của Tiêu Thu Phong.
Bây giờ ba đứa nhóc được ba người ôm, trừng to mắt ra, nhìn thân hình của Tiêu Thu Phong, tuy rằng không biết gì, nhưng cũng hưng phấn không kém người nào.
"Dạ Ưng, các người có thể công, tao nói rồi, không cần nhường"
Ba năm trước, lực lượng của người đàn ông này, cường đại đến mức bọn họ không thể chạm vào, giờ phút này, ba người đối mặt với hắn, thế nhưng ngay cả một tia áp lực cũng không cảm thụ được, khí tức nội liễm, bừng tỉnh thường nhân, Dâm Tặc đã quát lớn: "Vậy bọn tao không khách khí!"
"Thiên Hoa Mạn..."
Thiên Hoa Mạn chính là sở trường của Dâm Tặc, cảnh đẹp theo gió nổi lên, luyện hóa ra tất cả thủ pháp, mỗi một chiêu mỗi một thế, đều có quan hệ với Hoa. Giờ phút này, lăng nhiên bộc phát ra nhu kình, đây cũng là chiêu lợi hại nhất.
Dạ Ưng cũng động, có cơ hội thế này, hắn không thể nhường cho ai hết.
Bình rượu mà Túy Quỷ thường cầm đã không thấy, Túy Tâm Quyền cùng Tiên Thiên chi cảnh, lực lượng đã thao dũng toàn thân, cả người trở nên khôi ngô, trong ánh mắt của Túy Quỷ, tản ra tinh quang làm cho người ta khiếp sợ. Giờ phút này, hắn không hề say, tỉnh táo hơn bất kỳ kẻ nào, đây chính là Túy Quỷ chân chính.
Ba người, ba thức, ba phương vị. Liên thủ đã nhiều năm, công kích của bọn họ, cơ hồ như đã hợp thành một.
"Bọn mày có tiến bộ, nhưng so với tao, vẫn còn kém rất xa"Kiểu tấn cog này thật sự quá chậm, khi Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng nheo mắt lại, cũng không thèm nhìn. Lực lượng trong cơ thể, đã bắt đầu khởi động, như sóng biển cuồn cuộn, tốc độ thật sự quá nhanh, quá nhanh.
Một ánh sáng màu đỏ ngưng tụ lại, như sóng nước đẩy ra, gợn sóng trong cơ thể Tiêu Thu Phong vừa chuyển, như gió dựng lên, thân hình đã không còn thấy, nhưng sáu đạo huyết lệ khí, lại đột nhiên nổ bắn ra, chiêu này chính là sáu đạo huyết tâm lục.
Huyết tâm lực dung hợp lực lượng của Tinh Nhật Quyết, làm sao mà ba người có thể cản được. Tuy rằng Tiêu Thu Phong không có sát khí, lệ lệ hư vô, nhưng Dâm Tặc đứng mũi chịu sào, ngay cả một đạo đao khí cũng không thể tiếp được, thân thể bị đánh văng hơn mười mét, bộ đồ trên ngực, hiện ra một vệt máu.
Hắn bị thương, hắn chưa từng nghĩ đến, trên đời này lại có lực lượng thần kỳ như vậy.
Người bị thương thứ hai là Túy Quỷ, bất quá hắn mạnh hơn Dâm Tặc, tiếp nhận liên tiếp hai đạo Huyết Tâm đao khí, miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể không chịu nổi văng ngược ra đằng sau.
Dạ Ưng thì không bị thương, hắn quả thật là một con người sáng suốt, nhìn thấy cảnh Dâm Tặc và Túy Quỷ bị thương, hắn không dám đón đao khí đỏ tươi như máu này, thân thể lăn một vòng trên đất, mặc dù có chút chật vật, làm kẻ chạy trốn, nhưng hắn không bị thượng.
"Này, anh có phải đàn ông hay không, tình nguyện lăn trên mặt đất, không dám đón đòn của anh rể tôi, vô dụng quá đi!"Đường đường là Dạ Ưng của Long lổ, lại bị người ta nói nhát gan, quả thật làm cho người ta buồn cười.
Dạ Ưng có chút xấu hổ đứng lên, nhìn Túy Quỷ và Dâm Tặc một cái, cười nói: "Anh chỉ là người thức thời thôi, anh thừa nhận, đao khí đó, anh đỡ không nổi, không cần phải cứng rắn nhận nó, bại thì bại thôi, bị thương, chịu thiệt vẫn là bản thân, hơn nữa, bại bởi Thu Phong, anh cũng không thấy mất mặt"
Dâm Tặc bây giờ giận đến nổi hộc máu, hắn chọn cứng đối cứng với hai đạo đao khí, thân thể như chịu áp lực ngàn cân, thật không dễ chịu chút nào. Cái thằng lãnh đạo chết tiệt, lại chọn cách né tránh, sớm biết vậy, hắn cũng né cho xanh.
"Đánh vậy là xong hả, không được dừng, anh rể, đánh tiếp đi, đánh cho bọn họ đều ngã hết, mới tính là có bổn sự, bằng không chẳng đã ghiền"Khích tướng Dạ Ưng không thành công, Liễu Yên Hồng thật sự hết thú vị, nhanh chóng yêu cầu anh rể, cái này gọi là đánh nhau sao, không hề thú vị như lúc đánh với một trăm cao thủ của Hạng Phi Ca năm đó gì cả.
Liễu Yên Nguyệt quát lên: "Tiểu Hồng, không được nói bậy bạ, còn hư nữa, chị kêu anh rể đánh mông em đó"
Đánh mông phụ nữ, chính là niềm đam mê của anh rể, Liễu Yên Hồng lập tức bĩu môi, hừ nói: "Không nói thì không nói, chẳng có gì hay, Tư Mã Lạc, đi, không nhìn nữa, đi đánh bài"Vốn muốn xem trò hay, rốt cục lại chẳng có gì để xem.
Cái gì gọi là người thường xem náo nhiệt, theo lời của chuyên gia trong nghề, Liễu Yên Hồng đương nhiên là chỉ xem náo nhiệt thường, chỉ thích quát to đánh đánh giết giết, sau đó kết quả là có một bên ngã xuống, còn về phần cao thủ chân chính đánh nhau, nàng lại không nhìn ra trò gì, huống chi khi nãy Tiêu Thu Phong đã khống chế lực lượng phát ra, cho nên bốn phía yên tĩnh, đương nhiên là không hề phấn khích rồi.
Nhưng đám Dạ Ưng lại chấn động thật sau, ba năm không gặp, lực lượng của người đàn ông này đã cường đại đến mức không sánh kịp, bọn họ ngay cả hơi thở của hắn cũng không cảm thụ được.
Triệu Nhược Thần và Ruth đương nhiên cũng cảm nhận được, trong lòng vui sướng vì người đàn ông mình yêu trở nên cường đại hơn.
Chỉ có Lý Hưng đứng gần đó hỏi Quan Đao: "Lão Đao, nhìn có rõ không, sao tao chỉ nhỉn thấy một tia sáng màu hồng lóe lên, rồi bọn họ dừng đánh vậy?"
Quan Đao có chút căm tức nói: "Mẹ kiếp, lão tử còn đang buồn bực đây, chưa nhìn thấy gì rõ ràng cả đã xong rồi, mày nói xem, ai bại?"
Hai người ngơ ngác, bốn mắt nhìn nhau trào máu họng, cuối cùng quay sang nhìn Tiểu Lục Tử, tựa hồ như muốn kiếm đáp án.
"Đám Dạ Ưng bại, tuy rằng tôi không thấy rõ ràng, nhưng Tiêu thiếu gia giống như được thần đối đãi, phỏng chừng cũng là thực chất danh quy"Đây là sự tồn tại siêu việt mà cả đời hắn không thể với tới được, về phần mạnh thế nào, làm sao hắn biết, nên Tiểu Lục Tử chỉ quay đầu lại, làm tốt bổn phận của mình.
Tiêu thiếu gia chính là Tiêu thiếu gia, ba năm trước, ba năm sau, cũng chưa từng thay đổi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Túy Quỷ đi tới, tuy rằng trong ba người, thương thế của hắn là nghiêm trọng nhất, nhưng trên mặt của hắn lại không có nửa phần biểu hiện, nói: "Thu Phong, bây giờ mày có thể coi là người đệ nhất"
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Đó là bởi vì bọn mày chưa từng thấy qua cường giả chân chính, với lực lượng của tao bây giờ, trên đời này còn ba người, không kém tao là mấy, bọn họ, có thể trở thành kẻ địch của tao"
Thất Sát màu xanh, Tiêu Thu Phong tuy rằng đã gặp qua, nhưng lực lượng của ông ta, ma tính tràn đầy, thái độ giết chóc cường thế, quả có thể xưng là vô đối. Ma công của ông ta, tuyệt đối không kém hơn Tinh Nhật Quyết của hắn.
So với Thất Sát, là Phá Quân, cũng chính là sư phụ của Tử Dao, là cao thủ trong cao thủ, từ trên người Tử Dao có thể nhìn thấy, ông ta, rất là cường đại.
Về phần Tham Lang, Tiêu Thu Phong chưa từng gặp qua, nhưng nếu có thể cùng đứng chung tên với hai người kia, chắc chắn cũng không phải là một nhân vật đơn giản. Trên đời này, ba người này có lực lượng, có thể so sánh với Tinh Nhật Quyết.
Trừ những người này ra, đám u âm nhân xưng là con của Thái Dương Thần, từ Zeus, đến Ngũ trưởng lão, có thể tưởng tượng ra, đó cũng là một lực lượng siêu việt, tuy rằng chưa đạt đến thần cảnh, nhưng cũng không thể khinh thường.
Dâm Tặc sửng sốt, mở miệng hỏi: "Trên đời này còn có người cường đại vậy sao, so với mày còn lợi hại hơn?"
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Dâm Tặc, mày bây giờ nên tự biết lượng sức mình đi, với lực lượng của mày, mới sơ thiệp Tiên Thiên chi cảnh, cần cố gắng gấp đôi, có lẽ cả đời đời mày, có tể thưởng thức tư vị của Vô Phong chi cảnh, nhưng Thần cảnh, không có khả năng"
Dạ Ưng cả kinh hỏi: "Thu Phong, trên đời này thật sự tồn tại Thần cảnh trong truyền thuyết
Tiêu Thu Phong cười nói: "Trên đời này không có thần, đây chỉ là một cách ní mà thôi, tiến bộ không có chừng mực, có lẽ trên Thần cảnh, còn có một cấp độ cao hơn, nhưng không phải là thứ mà chúng ta có khả năng đạt tới, giờ phút này người xứng làm đối thủ của tao, cũng chỉ có cao thủ thần cảnh"
Khắp cả quốc gia, chưa từng nghe nói có cao thủ đột phá Thần cảnh, Tiêu Thu Phong tuyệt đối là người đầu tiên, tuy rằng hắn không thừa nhận, nhưng trong lòng ba người Long tổ đã nhận định, tin tức này, cần lập tức báo cáo lên cấp trên, đối với Tiêu gia, cần có sự đối đãi đặc biệt.
Dù chưa chính thức thử qua lực lượng của Tiêu Thu Phong, bọn họ cũng đã đạt được mục đích, cho nên ba người Dạ ưng cáo từ, mà Tư Mã Lạc và Triệu Nhược Minh cũng không phải là kẻ ngốc, trong lần thử chiêu này, cũng đã hiểu rõ nhiều việc, người bạn này, thật sự đã không còn là Tiêu Thu Phong của ba năm trước.
So với ba năm trước, hắn càng cường đại hơn.
Nhà mới đã sửa sang xong, cùng ngày, Tiêu Thu Phong liền dẫn chúng nữ đi vào, đình viện tô hương, không khí tươi mát, làm cho các nàng có cảm giác sống lại, đối với chúng nữ, mặc kệ Tiêu Thu Phong biến thành bộ dáng gì, là cao, hay là lùn, là mạnh, hay là yếu, đều quan trọng là hắn còn sống.
Tinh Nhật Quyết vừa động, trong đầu Tiêu Thu Phong cũng nhớ lại Mộng Thanh Linh, Thông Tâm Thuật tồn tại trong thân thể, càng làm cho hắn mê luyến người phụ nữ này thật sâu, đêm nay, đối với bọn họ, sẽ là một đêm hạnh phúc tuyệt vời.
Bởi vì Tiêu Thu Phong trong buổi chiều đầu tiên, cũng đã đi vào phòng ngủ của Mộng Thanh Linh.
Liễu Yên Hồng đang thu dọn cái bàn, nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, quát: "Oa, anh rể muốn đánh nhau, trò hay liên tục, thật đúng là thích..."
Tư Mã Lạc cười nói: "Tiểu thư, không phải muốn kiếm tiền của anh sao, sao vậy, không chơi à?"
"Có đánh thắng tiền của anh, cũng không bằng coi anh rể đánh nhau, không rảnh cùng anh"Liễu Yên Hồng cười nhạo, cũng đã đuổi kịp Tiêu Thu Phong, chúng nữ bốn phía cũng không hiểu, tiểu nha đầu này thích ông xã, không phải bởi vì hắn đánh nhau sao!
Liễu Yên hồng khát khao nói: "Bộ dáng của anh rể lúc đánh nhau thật là đẹp trai ngây người"
Kỳ thật không chí có Liễu Yên Hồng, Tư Mã Lạc, Triệu Nhược Thần, còn có Ruth cũng có tâm tình như vậy, thật sự muốn nhìn một chút, người đàn ông này, sau ba năm, trở nên cường đại thế nào.
Lý Hưng và Quan Đao sau khi xử lý tốt mọi việc vặt của trang viên, vừa chuẩn bị rời đi, nghe được tin tức, cả người hưng phấn lên, Lý Hưng vội vàng lôi kéo Tiểu Lục Tử, kêu lên: "Lục Tử ca, mau... mau đi nhìn, Tiêu thiếu gia phát uy"
Tiểu Lục Tử không động, hắn có cảm giác kỳ quái, ba đại cao thủ Long tổ, tuy rằng không tồi, nhưng nếu so ra lại kém hai lão đại Thiết Trụ và Lý Cường Binh, loại lực lượng này dùng để đánh giá Tiêu thiếu gia, thật sự là không biết được bao nhiêu phần, nhưng hắn cũng không cản, nhấc chân đi tới.
Lúc này, mọi người của Tiêu gia rãnh rỗi tụ tập lại đây, trừ vài người ngoài ra, đều là đàn bà của Tiêu Thu Phong.
Bây giờ ba đứa nhóc được ba người ôm, trừng to mắt ra, nhìn thân hình của Tiêu Thu Phong, tuy rằng không biết gì, nhưng cũng hưng phấn không kém người nào.
"Dạ Ưng, các người có thể công, tao nói rồi, không cần nhường"
Ba năm trước, lực lượng của người đàn ông này, cường đại đến mức bọn họ không thể chạm vào, giờ phút này, ba người đối mặt với hắn, thế nhưng ngay cả một tia áp lực cũng không cảm thụ được, khí tức nội liễm, bừng tỉnh thường nhân, Dâm Tặc đã quát lớn: "Vậy bọn tao không khách khí!"
"Thiên Hoa Mạn..."
Thiên Hoa Mạn chính là sở trường của Dâm Tặc, cảnh đẹp theo gió nổi lên, luyện hóa ra tất cả thủ pháp, mỗi một chiêu mỗi một thế, đều có quan hệ với Hoa. Giờ phút này, lăng nhiên bộc phát ra nhu kình, đây cũng là chiêu lợi hại nhất.
Dạ Ưng cũng động, có cơ hội thế này, hắn không thể nhường cho ai hết.
Bình rượu mà Túy Quỷ thường cầm đã không thấy, Túy Tâm Quyền cùng Tiên Thiên chi cảnh, lực lượng đã thao dũng toàn thân, cả người trở nên khôi ngô, trong ánh mắt của Túy Quỷ, tản ra tinh quang làm cho người ta khiếp sợ. Giờ phút này, hắn không hề say, tỉnh táo hơn bất kỳ kẻ nào, đây chính là Túy Quỷ chân chính.
Ba người, ba thức, ba phương vị. Liên thủ đã nhiều năm, công kích của bọn họ, cơ hồ như đã hợp thành một.
"Bọn mày có tiến bộ, nhưng so với tao, vẫn còn kém rất xa"Kiểu tấn cog này thật sự quá chậm, khi Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng nheo mắt lại, cũng không thèm nhìn. Lực lượng trong cơ thể, đã bắt đầu khởi động, như sóng biển cuồn cuộn, tốc độ thật sự quá nhanh, quá nhanh.
Một ánh sáng màu đỏ ngưng tụ lại, như sóng nước đẩy ra, gợn sóng trong cơ thể Tiêu Thu Phong vừa chuyển, như gió dựng lên, thân hình đã không còn thấy, nhưng sáu đạo huyết lệ khí, lại đột nhiên nổ bắn ra, chiêu này chính là sáu đạo huyết tâm lục.
Huyết tâm lực dung hợp lực lượng của Tinh Nhật Quyết, làm sao mà ba người có thể cản được. Tuy rằng Tiêu Thu Phong không có sát khí, lệ lệ hư vô, nhưng Dâm Tặc đứng mũi chịu sào, ngay cả một đạo đao khí cũng không thể tiếp được, thân thể bị đánh văng hơn mười mét, bộ đồ trên ngực, hiện ra một vệt máu.
Hắn bị thương, hắn chưa từng nghĩ đến, trên đời này lại có lực lượng thần kỳ như vậy.
Người bị thương thứ hai là Túy Quỷ, bất quá hắn mạnh hơn Dâm Tặc, tiếp nhận liên tiếp hai đạo Huyết Tâm đao khí, miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể không chịu nổi văng ngược ra đằng sau.
Dạ Ưng thì không bị thương, hắn quả thật là một con người sáng suốt, nhìn thấy cảnh Dâm Tặc và Túy Quỷ bị thương, hắn không dám đón đao khí đỏ tươi như máu này, thân thể lăn một vòng trên đất, mặc dù có chút chật vật, làm kẻ chạy trốn, nhưng hắn không bị thượng.
"Này, anh có phải đàn ông hay không, tình nguyện lăn trên mặt đất, không dám đón đòn của anh rể tôi, vô dụng quá đi!"Đường đường là Dạ Ưng của Long lổ, lại bị người ta nói nhát gan, quả thật làm cho người ta buồn cười.
Dạ Ưng có chút xấu hổ đứng lên, nhìn Túy Quỷ và Dâm Tặc một cái, cười nói: "Anh chỉ là người thức thời thôi, anh thừa nhận, đao khí đó, anh đỡ không nổi, không cần phải cứng rắn nhận nó, bại thì bại thôi, bị thương, chịu thiệt vẫn là bản thân, hơn nữa, bại bởi Thu Phong, anh cũng không thấy mất mặt"
Dâm Tặc bây giờ giận đến nổi hộc máu, hắn chọn cứng đối cứng với hai đạo đao khí, thân thể như chịu áp lực ngàn cân, thật không dễ chịu chút nào. Cái thằng lãnh đạo chết tiệt, lại chọn cách né tránh, sớm biết vậy, hắn cũng né cho xanh.
"Đánh vậy là xong hả, không được dừng, anh rể, đánh tiếp đi, đánh cho bọn họ đều ngã hết, mới tính là có bổn sự, bằng không chẳng đã ghiền"Khích tướng Dạ Ưng không thành công, Liễu Yên Hồng thật sự hết thú vị, nhanh chóng yêu cầu anh rể, cái này gọi là đánh nhau sao, không hề thú vị như lúc đánh với một trăm cao thủ của Hạng Phi Ca năm đó gì cả.
Liễu Yên Nguyệt quát lên: "Tiểu Hồng, không được nói bậy bạ, còn hư nữa, chị kêu anh rể đánh mông em đó"
Đánh mông phụ nữ, chính là niềm đam mê của anh rể, Liễu Yên Hồng lập tức bĩu môi, hừ nói: "Không nói thì không nói, chẳng có gì hay, Tư Mã Lạc, đi, không nhìn nữa, đi đánh bài"Vốn muốn xem trò hay, rốt cục lại chẳng có gì để xem.
Cái gì gọi là người thường xem náo nhiệt, theo lời của chuyên gia trong nghề, Liễu Yên Hồng đương nhiên là chỉ xem náo nhiệt thường, chỉ thích quát to đánh đánh giết giết, sau đó kết quả là có một bên ngã xuống, còn về phần cao thủ chân chính đánh nhau, nàng lại không nhìn ra trò gì, huống chi khi nãy Tiêu Thu Phong đã khống chế lực lượng phát ra, cho nên bốn phía yên tĩnh, đương nhiên là không hề phấn khích rồi.
Nhưng đám Dạ Ưng lại chấn động thật sau, ba năm không gặp, lực lượng của người đàn ông này đã cường đại đến mức không sánh kịp, bọn họ ngay cả hơi thở của hắn cũng không cảm thụ được.
Triệu Nhược Thần và Ruth đương nhiên cũng cảm nhận được, trong lòng vui sướng vì người đàn ông mình yêu trở nên cường đại hơn.
Chỉ có Lý Hưng đứng gần đó hỏi Quan Đao: "Lão Đao, nhìn có rõ không, sao tao chỉ nhỉn thấy một tia sáng màu hồng lóe lên, rồi bọn họ dừng đánh vậy?"
Quan Đao có chút căm tức nói: "Mẹ kiếp, lão tử còn đang buồn bực đây, chưa nhìn thấy gì rõ ràng cả đã xong rồi, mày nói xem, ai bại?"
Hai người ngơ ngác, bốn mắt nhìn nhau trào máu họng, cuối cùng quay sang nhìn Tiểu Lục Tử, tựa hồ như muốn kiếm đáp án.
"Đám Dạ Ưng bại, tuy rằng tôi không thấy rõ ràng, nhưng Tiêu thiếu gia giống như được thần đối đãi, phỏng chừng cũng là thực chất danh quy"Đây là sự tồn tại siêu việt mà cả đời hắn không thể với tới được, về phần mạnh thế nào, làm sao hắn biết, nên Tiểu Lục Tử chỉ quay đầu lại, làm tốt bổn phận của mình.
Tiêu thiếu gia chính là Tiêu thiếu gia, ba năm trước, ba năm sau, cũng chưa từng thay đổi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Túy Quỷ đi tới, tuy rằng trong ba người, thương thế của hắn là nghiêm trọng nhất, nhưng trên mặt của hắn lại không có nửa phần biểu hiện, nói: "Thu Phong, bây giờ mày có thể coi là người đệ nhất"
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Đó là bởi vì bọn mày chưa từng thấy qua cường giả chân chính, với lực lượng của tao bây giờ, trên đời này còn ba người, không kém tao là mấy, bọn họ, có thể trở thành kẻ địch của tao"
Thất Sát màu xanh, Tiêu Thu Phong tuy rằng đã gặp qua, nhưng lực lượng của ông ta, ma tính tràn đầy, thái độ giết chóc cường thế, quả có thể xưng là vô đối. Ma công của ông ta, tuyệt đối không kém hơn Tinh Nhật Quyết của hắn.
So với Thất Sát, là Phá Quân, cũng chính là sư phụ của Tử Dao, là cao thủ trong cao thủ, từ trên người Tử Dao có thể nhìn thấy, ông ta, rất là cường đại.
Về phần Tham Lang, Tiêu Thu Phong chưa từng gặp qua, nhưng nếu có thể cùng đứng chung tên với hai người kia, chắc chắn cũng không phải là một nhân vật đơn giản. Trên đời này, ba người này có lực lượng, có thể so sánh với Tinh Nhật Quyết.
Trừ những người này ra, đám u âm nhân xưng là con của Thái Dương Thần, từ Zeus, đến Ngũ trưởng lão, có thể tưởng tượng ra, đó cũng là một lực lượng siêu việt, tuy rằng chưa đạt đến thần cảnh, nhưng cũng không thể khinh thường.
Dâm Tặc sửng sốt, mở miệng hỏi: "Trên đời này còn có người cường đại vậy sao, so với mày còn lợi hại hơn?"
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Dâm Tặc, mày bây giờ nên tự biết lượng sức mình đi, với lực lượng của mày, mới sơ thiệp Tiên Thiên chi cảnh, cần cố gắng gấp đôi, có lẽ cả đời đời mày, có tể thưởng thức tư vị của Vô Phong chi cảnh, nhưng Thần cảnh, không có khả năng"
Dạ Ưng cả kinh hỏi: "Thu Phong, trên đời này thật sự tồn tại Thần cảnh trong truyền thuyết
Tiêu Thu Phong cười nói: "Trên đời này không có thần, đây chỉ là một cách ní mà thôi, tiến bộ không có chừng mực, có lẽ trên Thần cảnh, còn có một cấp độ cao hơn, nhưng không phải là thứ mà chúng ta có khả năng đạt tới, giờ phút này người xứng làm đối thủ của tao, cũng chỉ có cao thủ thần cảnh"
Khắp cả quốc gia, chưa từng nghe nói có cao thủ đột phá Thần cảnh, Tiêu Thu Phong tuyệt đối là người đầu tiên, tuy rằng hắn không thừa nhận, nhưng trong lòng ba người Long tổ đã nhận định, tin tức này, cần lập tức báo cáo lên cấp trên, đối với Tiêu gia, cần có sự đối đãi đặc biệt.
Dù chưa chính thức thử qua lực lượng của Tiêu Thu Phong, bọn họ cũng đã đạt được mục đích, cho nên ba người Dạ ưng cáo từ, mà Tư Mã Lạc và Triệu Nhược Minh cũng không phải là kẻ ngốc, trong lần thử chiêu này, cũng đã hiểu rõ nhiều việc, người bạn này, thật sự đã không còn là Tiêu Thu Phong của ba năm trước.
So với ba năm trước, hắn càng cường đại hơn.
Nhà mới đã sửa sang xong, cùng ngày, Tiêu Thu Phong liền dẫn chúng nữ đi vào, đình viện tô hương, không khí tươi mát, làm cho các nàng có cảm giác sống lại, đối với chúng nữ, mặc kệ Tiêu Thu Phong biến thành bộ dáng gì, là cao, hay là lùn, là mạnh, hay là yếu, đều quan trọng là hắn còn sống.
Tinh Nhật Quyết vừa động, trong đầu Tiêu Thu Phong cũng nhớ lại Mộng Thanh Linh, Thông Tâm Thuật tồn tại trong thân thể, càng làm cho hắn mê luyến người phụ nữ này thật sâu, đêm nay, đối với bọn họ, sẽ là một đêm hạnh phúc tuyệt vời.
Bởi vì Tiêu Thu Phong trong buổi chiều đầu tiên, cũng đã đi vào phòng ngủ của Mộng Thanh Linh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
<!-- --> Liễu Yên Hồng đang thu dọn cái bàn, nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, quát: "Oa, anh rể muốn đánh nhau, trò hay liên tục, thật đúng là thích..."
Tư Mã Lạc cười nói: "Tiểu thư, không phải muốn kiếm tiền của anh sao, sao vậy, không chơi à?"
"Có đánh thắng tiền của anh, cũng không bằng coi anh rể đánh nhau, không rảnh cùng anh"Liễu Yên Hồng cười nhạo, cũng đã đuổi kịp Tiêu Thu Phong, chúng nữ bốn phía cũng không hiểu, tiểu nha đầu này thích ông xã, không phải bởi vì hắn đánh nhau sao!
Liễu Yên hồng khát khao nói: "Bộ dáng của anh rể lúc đánh nhau thật là đẹp trai ngây người"
Kỳ thật không chí có Liễu Yên Hồng, Tư Mã Lạc, Triệu Nhược Thần, còn có Ruth cũng có tâm tình như vậy, thật sự muốn nhìn một chút, người đàn ông này, sau ba năm, trở nên cường đại thế nào.
Lý Hưng và Quan Đao sau khi xử lý tốt mọi việc vặt của trang viên, vừa chuẩn bị rời đi, nghe được tin tức, cả người hưng phấn lên, Lý Hưng vội vàng lôi kéo Tiểu Lục Tử, kêu lên: "Lục Tử ca, mau... mau đi nhìn, Tiêu thiếu gia phát uy"
Tiểu Lục Tử không động, hắn có cảm giác kỳ quái, ba đại cao thủ Long tổ, tuy rằng không tồi, nhưng nếu so ra lại kém hai lão đại Thiết Trụ và Lý Cường Binh, loại lực lượng này dùng để đánh giá Tiêu thiếu gia, thật sự là không biết được bao nhiêu phần, nhưng hắn cũng không cản, nhấc chân đi tới.
Lúc này, mọi người của Tiêu gia rãnh rỗi tụ tập lại đây, trừ vài người ngoài ra, đều là đàn bà của Tiêu Thu Phong.
Bây giờ ba đứa nhóc được ba người ôm, trừng to mắt ra, nhìn thân hình của Tiêu Thu Phong, tuy rằng không biết gì, nhưng cũng hưng phấn không kém người nào.
"Dạ Ưng, các người có thể công, tao nói rồi, không cần nhường"
Ba năm trước, lực lượng của người đàn ông này, cường đại đến mức bọn họ không thể chạm vào, giờ phút này, ba người đối mặt với hắn, thế nhưng ngay cả một tia áp lực cũng không cảm thụ được, khí tức nội liễm, bừng tỉnh thường nhân, Dâm Tặc đã quát lớn: "Vậy bọn tao không khách khí!"
"Thiên Hoa Mạn..."
Thiên Hoa Mạn chính là sở trường của Dâm Tặc, cảnh đẹp theo gió nổi lên, luyện hóa ra tất cả thủ pháp, mỗi một chiêu mỗi một thế, đều có quan hệ với Hoa. Giờ phút này, lăng nhiên bộc phát ra nhu kình, đây cũng là chiêu lợi hại nhất.
Dạ Ưng cũng động, có cơ hội thế này, hắn không thể nhường cho ai hết.
Bình rượu mà Túy Quỷ thường cầm đã không thấy, Túy Tâm Quyền cùng Tiên Thiên chi cảnh, lực lượng đã thao dũng toàn thân, cả người trở nên khôi ngô, trong ánh mắt của Túy Quỷ, tản ra tinh quang làm cho người ta khiếp sợ. Giờ phút này, hắn không hề say, tỉnh táo hơn bất kỳ kẻ nào, đây chính là Túy Quỷ chân chính.
Ba người, ba thức, ba phương vị. Liên thủ đã nhiều năm, công kích của bọn họ, cơ hồ như đã hợp thành một.
"Bọn mày có tiến bộ, nhưng so với tao, vẫn còn kém rất xa"Kiểu tấn cog này thật sự quá chậm, khi Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng nheo mắt lại, cũng không thèm nhìn. Lực lượng trong cơ thể, đã bắt đầu khởi động, như sóng biển cuồn cuộn, tốc độ thật sự quá nhanh, quá nhanh.
Một ánh sáng màu đỏ ngưng tụ lại, như sóng nước đẩy ra, gợn sóng trong cơ thể Tiêu Thu Phong vừa chuyển, như gió dựng lên, thân hình đã không còn thấy, nhưng sáu đạo huyết lệ khí, lại đột nhiên nổ bắn ra, chiêu này chính là sáu đạo huyết tâm lục.
Huyết tâm lực dung hợp lực lượng của Tinh Nhật Quyết, làm sao mà ba người có thể cản được. Tuy rằng Tiêu Thu Phong không có sát khí, lệ lệ hư vô, nhưng Dâm Tặc đứng mũi chịu sào, ngay cả một đạo đao khí cũng không thể tiếp được, thân thể bị đánh văng hơn mười mét, bộ đồ trên ngực, hiện ra một vệt máu.
Hắn bị thương, hắn chưa từng nghĩ đến, trên đời này lại có lực lượng thần kỳ như vậy.
Người bị thương thứ hai là Túy Quỷ, bất quá hắn mạnh hơn Dâm Tặc, tiếp nhận liên tiếp hai đạo Huyết Tâm đao khí, miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể không chịu nổi văng ngược ra đằng sau.
Dạ Ưng thì không bị thương, hắn quả thật là một con người sáng suốt, nhìn thấy cảnh Dâm Tặc và Túy Quỷ bị thương, hắn không dám đón đao khí đỏ tươi như máu này, thân thể lăn một vòng trên đất, mặc dù có chút chật vật, làm kẻ chạy trốn, nhưng hắn không bị thượng.
"Này, anh có phải đàn ông hay không, tình nguyện lăn trên mặt đất, không dám đón đòn của anh rể tôi, vô dụng quá đi!"Đường đường là Dạ Ưng của Long lổ, lại bị người ta nói nhát gan, quả thật làm cho người ta buồn cười.
Dạ Ưng có chút xấu hổ đứng lên, nhìn Túy Quỷ và Dâm Tặc một cái, cười nói: "Anh chỉ là người thức thời thôi, anh thừa nhận, đao khí đó, anh đỡ không nổi, không cần phải cứng rắn nhận nó, bại thì bại thôi, bị thương, chịu thiệt vẫn là bản thân, hơn nữa, bại bởi Thu Phong, anh cũng không thấy mất mặt"
Dâm Tặc bây giờ giận đến nổi hộc máu, hắn chọn cứng đối cứng với hai đạo đao khí, thân thể như chịu áp lực ngàn cân, thật không dễ chịu chút nào. Cái thằng lãnh đạo chết tiệt, lại chọn cách né tránh, sớm biết vậy, hắn cũng né cho xanh.
"Đánh vậy là xong hả, không được dừng, anh rể, đánh tiếp đi, đánh cho bọn họ đều ngã hết, mới tính là có bổn sự, bằng không chẳng đã ghiền"Khích tướng Dạ Ưng không thành công, Liễu Yên Hồng thật sự hết thú vị, nhanh chóng yêu cầu anh rể, cái này gọi là đánh nhau sao, không hề thú vị như lúc đánh với một trăm cao thủ của Hạng Phi Ca năm đó gì cả.
Liễu Yên Nguyệt quát lên: "Tiểu Hồng, không được nói bậy bạ, còn hư nữa, chị kêu anh rể đánh mông em đó"
Đánh mông phụ nữ, chính là niềm đam mê của anh rể, Liễu Yên Hồng lập tức bĩu môi, hừ nói: "Không nói thì không nói, chẳng có gì hay, Tư Mã Lạc, đi, không nhìn nữa, đi đánh bài"Vốn muốn xem trò hay, rốt cục lại chẳng có gì để xem.
Cái gì gọi là người thường xem náo nhiệt, theo lời của chuyên gia trong nghề, Liễu Yên Hồng đương nhiên là chỉ xem náo nhiệt thường, chỉ thích quát to đánh đánh giết giết, sau đó kết quả là có một bên ngã xuống, còn về phần cao thủ chân chính đánh nhau, nàng lại không nhìn ra trò gì, huống chi khi nãy Tiêu Thu Phong đã khống chế lực lượng phát ra, cho nên bốn phía yên tĩnh, đương nhiên là không hề phấn khích rồi.
Nhưng đám Dạ Ưng lại chấn động thật sau, ba năm không gặp, lực lượng của người đàn ông này đã cường đại đến mức không sánh kịp, bọn họ ngay cả hơi thở của hắn cũng không cảm thụ được.
Triệu Nhược Thần và Ruth đương nhiên cũng cảm nhận được, trong lòng vui sướng vì người đàn ông mình yêu trở nên cường đại hơn.
Chỉ có Lý Hưng đứng gần đó hỏi Quan Đao: "Lão Đao, nhìn có rõ không, sao tao chỉ nhỉn thấy một tia sáng màu hồng lóe lên, rồi bọn họ dừng đánh vậy?"
Quan Đao có chút căm tức nói: "Mẹ kiếp, lão tử còn đang buồn bực đây, chưa nhìn thấy gì rõ ràng cả đã xong rồi, mày nói xem, ai bại?"
Hai người ngơ ngác, bốn mắt nhìn nhau trào máu họng, cuối cùng quay sang nhìn Tiểu Lục Tử, tựa hồ như muốn kiếm đáp án.
"Đám Dạ Ưng bại, tuy rằng tôi không thấy rõ ràng, nhưng Tiêu thiếu gia giống như được thần đối đãi, phỏng chừng cũng là thực chất danh quy"Đây là sự tồn tại siêu việt mà cả đời hắn không thể với tới được, về phần mạnh thế nào, làm sao hắn biết, nên Tiểu Lục Tử chỉ quay đầu lại, làm tốt bổn phận của mình.
Tiêu thiếu gia chính là Tiêu thiếu gia, ba năm trước, ba năm sau, cũng chưa từng thay đổi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Túy Quỷ đi tới, tuy rằng trong ba người, thương thế của hắn là nghiêm trọng nhất, nhưng trên mặt của hắn lại không có nửa phần biểu hiện, nói: "Thu Phong, bây giờ mày có thể coi là người đệ nhất"
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Đó là bởi vì bọn mày chưa từng thấy qua cường giả chân chính, với lực lượng của tao bây giờ, trên đời này còn ba người, không kém tao là mấy, bọn họ, có thể trở thành kẻ địch của tao"
Thất Sát màu xanh, Tiêu Thu Phong tuy rằng đã gặp qua, nhưng lực lượng của ông ta, ma tính tràn đầy, thái độ giết chóc cường thế, quả có thể xưng là vô đối. Ma công của ông ta, tuyệt đối không kém hơn Tinh Nhật Quyết của hắn.
So với Thất Sát, là Phá Quân, cũng chính là sư phụ của Tử Dao, là cao thủ trong cao thủ, từ trên người Tử Dao có thể nhìn thấy, ông ta, rất là cường đại.
Về phần Tham Lang, Tiêu Thu Phong chưa từng gặp qua, nhưng nếu có thể cùng đứng chung tên với hai người kia, chắc chắn cũng không phải là một nhân vật đơn giản. Trên đời này, ba người này có lực lượng, có thể so sánh với Tinh Nhật Quyết.
Trừ những người này ra, đám u âm nhân xưng là con của Thái Dương Thần, từ Zeus, đến Ngũ trưởng lão, có thể tưởng tượng ra, đó cũng là một lực lượng siêu việt, tuy rằng chưa đạt đến thần cảnh, nhưng cũng không thể khinh thường.
Dâm Tặc sửng sốt, mở miệng hỏi: "Trên đời này còn có người cường đại vậy sao, so với mày còn lợi hại hơn?"
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Dâm Tặc, mày bây giờ nên tự biết lượng sức mình đi, với lực lượng của mày, mới sơ thiệp Tiên Thiên chi cảnh, cần cố gắng gấp đôi, có lẽ cả đời đời mày, có tể thưởng thức tư vị của Vô Phong chi cảnh, nhưng Thần cảnh, không có khả năng"
Dạ Ưng cả kinh hỏi: "Thu Phong, trên đời này thật sự tồn tại Thần cảnh trong truyền thuyết
Tiêu Thu Phong cười nói: "Trên đời này không có thần, đây chỉ là một cách ní mà thôi, tiến bộ không có chừng mực, có lẽ trên Thần cảnh, còn có một cấp độ cao hơn, nhưng không phải là thứ mà chúng ta có khả năng đạt tới, giờ phút này người xứng làm đối thủ của tao, cũng chỉ có cao thủ thần cảnh"
Khắp cả quốc gia, chưa từng nghe nói có cao thủ đột phá Thần cảnh, Tiêu Thu Phong tuyệt đối là người đầu tiên, tuy rằng hắn không thừa nhận, nhưng trong lòng ba người Long tổ đã nhận định, tin tức này, cần lập tức báo cáo lên cấp trên, đối với Tiêu gia, cần có sự đối đãi đặc biệt.
Dù chưa chính thức thử qua lực lượng của Tiêu Thu Phong, bọn họ cũng đã đạt được mục đích, cho nên ba người Dạ ưng cáo từ, mà Tư Mã Lạc và Triệu Nhược Minh cũng không phải là kẻ ngốc, trong lần thử chiêu này, cũng đã hiểu rõ nhiều việc, người bạn này, thật sự đã không còn là Tiêu Thu Phong của ba năm trước.
So với ba năm trước, hắn càng cường đại hơn.
Nhà mới đã sửa sang xong, cùng ngày, Tiêu Thu Phong liền dẫn chúng nữ đi vào, đình viện tô hương, không khí tươi mát, làm cho các nàng có cảm giác sống lại, đối với chúng nữ, mặc kệ Tiêu Thu Phong biến thành bộ dáng gì, là cao, hay là lùn, là mạnh, hay là yếu, đều quan trọng là hắn còn sống.
Tinh Nhật Quyết vừa động, trong đầu Tiêu Thu Phong cũng nhớ lại Mộng Thanh Linh, Thông Tâm Thuật tồn tại trong thân thể, càng làm cho hắn mê luyến người phụ nữ này thật sâu, đêm nay, đối với bọn họ, sẽ là một đêm hạnh phúc tuyệt vời.
Bởi vì Tiêu Thu Phong trong buổi chiều đầu tiên, cũng đã đi vào phòng ngủ của Mộng Thanh Linh.