<!-- --> Có lực chấn nhiếp của trận chiến kia, Garro thương nghị với các quốc gia, cũng đột phá được thắng lợi, mười mấy nước lớn của phương tây đã thừa nhận, cơ bản đã chấp nhận sự tồn tại của Trung Đông. Có được xác nhận, các quốc gia này cũng tiến hành hợp tác kinh tế và quân sự với chính phủ Garro, điều kiện rất ưu đãi, điều này làm cho Garro thật bất ngờ.
Tiêu diệt Hani và Ma Tôn, nhưng chiến sự vẫn chưa chấm dứt, Tiêu Thu Phong thừa dịp này phái Lang tổ ra ngoài, ở toàn bộ châu Âu, tiến hành tìm kiếm những kẻ sót lại của Hắc Dạ và Thatta, trải qua vài lần đại chiến, thành viên Lang tổ tiến bộ rất nhanh, lực lượng của bọn họ, trong giết chóc, đã tiến triển cực nhanh.
Tiềm lực ngày đó được Tiêu Thu Phong kích phát, đã dung hợp trở thành một phần cơ thể, Binh Thần Chi Vương, đã có dấu hiệu của bước đầu, nhưng bọn họ vẫn chưa chấm dứt tôi luyện.
Mỗi ngày đều có tin tức truyền đến, Tiêu Thu Phong mấy ngày nay không có hành động, cùng ba nàng chữa thương, người một nhà vui vẻ hòa thuận, tuy rằng kế hoạch trở về phương đông đã có, nhưng trở về lần này, không chỉ có một mình hắn, Vũ và Ruth, còn có Lâm Thu Nhã, đều muốn về nhà, ba năm từ biệt, cần phải có một cái đại đoàn viên.
Hơn nữa, chuyện của Tiểu Phiêu, Tiêu Thu Phong cũng không nói cho nhà biết, hy vọng cho thể cho mọi người một bất ngờ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Một tuần, trôi qua rất nhanh, Garro vui vẻ đến chơi, đem chuyện thương nghị quốc tế mấy ngày nay kể ra với Tiêu Thu Phong, Garro cũng không ngu, hắn hiểu được, các quốc gia này cho tiện nghi, bởi vì nơi này có Long Đằng, có quân đoàn Ma Quỷ. Đương nhiên, nơi này còn có một nhân vật thần thánh, Tiêu Thu Phong.
Garro cũng không dám có dã tâm, chỉ muốn xây dựng một cuộc sống an cư cho nhân dân Trung Đông, được Tiêu Thu Phong cho, hắn cơ hồ đã có được tất cả các khát vọng trên đời, tiền tài, mỹ nhân, quyền lực, hắn không thiếu, nên trong lòng đã rất thỏa mãn.
"Tiêu thiếu gia, lần này, ước chừng có hơn ba mươi quốc gia chuẩn bị xây dựng đại sứ quán tại Tư thành, đều muốn gặp mặt anh, không biết Tiêu thiếu gia có thời gian để đến hay không?"
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, cưới nói: "Vậy làm một bữa gặp mặt đi, mọi người náo nhiệt một chút, để chúc mừng, mấy ngày nay, mọi người đã vất vả rồi"
Tiêu Thu Phong nói xong, làm cho Garro không kìm hãi được vui mừng, lập tức ra về, chuẩn bị cho công tác gặp mặt. Tiêu Thu Phong đáp ứng tham gia, đối với hắn, là một loại chuyện rất lớn, tin tưởng rằng các đại sứ của các nước, cũng sẽ rất cao hứng, trong lòng tất cả bọn họ, người đàn ông này là thần, không thể muốn thấy là thấy được.
Chúng nữ cũng nghe tin này, Ruth lập tức cười nói: "Ông xã, không biết lần này có ai đến quấy rầy niềm vui của chúng ta không?"
Vũ cũng cười nói: "Yên tâm, lần này sẽ không, thế lực của Hắc Dạ đã bị Lang tổ tiêu diệt, phỏng chừng bây giờ cho dù chúng có gan, cũng không dám đến Trung Đông quấy rối"
Ruth hưng phấn nói: "Vậy thì tốt rồi, em muốn ăn mặc đẹp một chút, bộ lễ phục này, đã lâu rồi em vẫn chưa mặc qua, tối nay, chúng ta cùng trở thành quý phu nhân, phải gợi cảm một chút"
Vũ, Ruth, Lâm Thu Nhã, Trác Ngưng Tuyết, đương nhiên còn có Tử dao, xinh đẹp, xinh đẹp đến động lòng người, sau khi trang điểm sơ qua, có thể nói là hoàn mỹ. Mặc kệ là Vũ luôn luôn tùy ý, hay là Tữ Dao luôn luôn mộc mạc, giờ phút này đều thay một bộ váy rất tinh xảo, phụ trợ cho dáng người thon dài phong tình của các nàng, đẹp không thể tả hết được.
Bộ váy của Trác Ngưng Tuyết, có màu xanh như nước, càng có vài phần phong tình thành thục, thần thái thuần khiết trên mặt, cùng phối hợp với da thịt trắng tuyết của nàng, như một cô gái mười tám tuổi vậy, bây giờ là thời điểm mà nhan sắc đẹp nhất. Trong chúng nữ, nàng là người nhỏ tuổi nhất, tinh khiết nhất, làm cho người ta không đành lòng khinh nhờn.
Vũ cao quý đại khí, vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, là một quý phu nhân đắc ý đến cực điểm, trên người nàng, mỗi một phân một tấc, đều có thể cho thấy hơi thở lãnh diễm của nàng. Riêng chỉ có khuôn mặt cười rất phong tình, nhưng đều đang hướng về phía Tiêu Thu Phong hết. Nàng đẹp, nàng mỹ, tất cả cũng chỉ vì người đàn ông này.
Lâm Thu Nhã cũng giống như danh tự của nàng, lịch sự tao nhã mà tươi đẹp, tuy rằng được xưng là hoa Hồng trong Đông Nam tam hoa, kỳ thật tính cách của nàng, không hề phóng khoáng nở rộ như hoa hồng. Ngược lại còn có vẻ kín đáo vài phần. Đương nhiên, so sánh với hoa Hồng, cũng chỉ có Tulip Trác Ngưng Tuyết và Bách Hợp Liễu Yên Nguyệt. Tuy rằng đã có tiểu Phiêu, nhưng cũng là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời, dào dạt xuân ý của thiếu phụ.
Ruth thì khỏi cần nói, nàng vốn là một cô gái tóc vàng phương Tây, mắt xanh tóc vàng, hỏa nhiệt tràn đầy hoạt bát, trong chúng nữ, bất luận là thời điểm nào, nàng luôn luôn là người náo động nhất. Có dáng người đặc biệt gợi cảm của người phương tây, thon dài nhưng hấp dẫn, làm cho người ta vừa nhìn đã mến, không đành lòng đưa mắt đi.
Còn nói đến hàm súc nhất, đương nhiên là Tử Dao, nhưng không thể xem thường sự tồn tại của nàng, cho dù nàng không nói lời nào, nhưng chỉ một cái nhìn, một cái cười khẽ, cũng có được sự quyến rũ vô cùng, cái này tuyệt đối không ai chịu nổi, Ma khí tan ra cùng thân thể, làm chuyển hóa khí chất của nàng, loại hấp dẫn này, đã tự nhiên mà thành.
Những bông hoa kiều diễm như thế, đến yến hội rồi, sẽ làm cho đàn ông kinh ngạc thất sắc, không kịp nhìn.
Nét đẹp chính là cần để cho người ta thưởng thức, khó có được cơ hội này, Tiêu Thu Phong cũng không ngại, hơn nữa cần phải cho Tử Dao và Trác Ngưng Tuyết hưởng thụ không khí yến hội, cảm thụ cuộc sống của con người.
Chẳng qua, có chuyện Tiêu Thu Phong không nói ra, sỡ dĩ hắn tham gia yến hội này, cũng vì thừa dịp này, để thực hiện giấc mộng của Trác Ngưng Tuyết, cho nên cần phải bố trí tốt một chút.
Chỉ có Tiểu Phiêu là đáng thương nhất, tuy rằng cố mở to mắt, muốn quấn quít lấy Lâm Thu Nhã, nhưng đã bị bác ôm đi, thanh niên tham gia yến hội, đương nhiên phải chơi vui vẻ, mang theo cái của nợ này, còn cái gì mà vui.
Có Tiêu Thu Phong tham gia, Garro càng thêm cẩn thận, yến hội được tổ chức rất lớn, mời tất cả đại sứ cũng như các nhân vật nổi danh nhất Tư Thành đến, đương nhiên cũng có các nhà đầu tư, cơ hồi này, đối với bọn họ mà nói, có cầu mà cũng không gặp, nghe nói Tiêu Thu Phong và các quan chức cao cấp của Long Đằng tham dự, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Đèn đường sáng lên, trong phủ tổng thống của Garro, đã có rất nhiều người, tiếng người ồn ào, từ hàng trăm ngàn khách mời đến, vì muốn để cho bầu không khí hòa hợp, dàn nhạc, hoa tươi, còn có nữ hầu xinh đẹp, đều được mời đến, coi như là xa hoa một lần vậy.
Hai chiếc xe quân sự vừa dừng lại, mấy chục thành viên Mị Ảnh đã đứng thành hai hàng, đây là những cận vệ của chúng nữ, chỉ khi nào nữ chủ nhân trở về nhà, thì mới có thể nghỉ ngơi, giờ phút này đi dự tiệc, các nàng đương nhiên phải đi theo, đảm đương trách nhiệm bảo tiêu.
Một chiếc Limousine cực lớn dừng lại, Tiêu Thu Phong là người xuống đầu tiên, sau đó là Ruth, Vũ, Lâm Thu Nhã, cuối cùng là Tử Dao và Trác Ngưng Tuyết, hai người bọn họ, vẫn là lần đầu tiên tham dự yến hội, cho nên còn có chút rụt rè.
Kỳ thật ở trên xe, Tử Dao đã được chúng nữ dạy một khóa, trong lòng của nàng, còn tưởng rằng yến hội chính là để vui chơi giải trí, sau đó chạy lấy người. Nhưng không biết rằng, ở yến hội, ăn uống là thứ yếu, những người có thể đến đây, đều không phải là người bình thường, cho nên trừ cảm tình, những người đầu tư, mới là quan trọng nhất.
"Tiêu thiếu gia đến.."Từ tiếng hô của bảo vệ cửa, Garro là người đầu tiên vọt ra, sau lưng hắn có không ít những người phương tây, thân hình ai cũng cao lớn khôi ngôi, đều mặc một bộ lễ phục thân sĩ, chắc hẳn là đại sứ của các quốc gia.
Vừa nhìn thấy Tiêu Thu Phong, Garro đã hưng phấn kêu lên: "Tiêu thiếu gia, anh đã đến, ồ, còn có các vị Tiêu phu nhân xinh đẹp, thật sự là cao hứng khi mọi người cùng đến, mời, vào bên trong, vào bên trong"Tiêu Thu Phong không đến, thì cái yến hội này không thể bắt đầu. Hôm nay, mặc là ở phủ tổng thống, nhưng Tiêu Thu Phong mới là nhân vật chính.
Tiêu Thu Phong rất lễ phép hoàn lễ, cười nói: "Tổng thống Garro quá khách khí, hy vọng hôm nay, mọi người ở đây, đều có thể chơi vui vẻ"
Tiếng nhạc vang lên, một đợt pháo hoa được bắn lên trời, đủ loại màu sắc, từng đợt rồi lại từng đợt liên tiếp nhau, trừ Tử Dao vẫn chưa bao giờ nhìn thấy cái này qua, thì chúng nữ đã tập mãi thành thói quen rồi.
"Tiểu Tuyết, pháo hoa này thật xinh đẹp, em xem, vừa có hình, vừa có chữ nữa kìa..."Tử Dao không nhịn được kích động khi nhìn thấy cảnh sắc mỹ lệ.
Vũ ở bên cạnh cười nói: "Được rồi, Tử Dao không phải muốn học lái máy bay sao, đến lúc đó, mở cửa máy bay ra nhìn pháo hoa, phỏng chừng lại có một cảm giác mới lạ"
Tử Dao cũng vui vẻ, xem ra nàng thật đúng là muốn thử rồi, làm cho chúng nữ không nhịn được cười rộ lên, người con gái này, so với tiểu Tuyết, còn thiên chân khả ái hơn.
Vào trong, mọi người nơi này đều vây quanh lại, vì muốn gặp Tiêu Thu Phong, những người này đã đến sớm, trong khoảng thời gian ngắn, được Garro giới thiệu, Tiêu Thu Phong cùng chúng nữ chia ra, Tiêu Thu Phong đi gặp đại sức các nước, để tiến hành hợp tác quan hệ, mà chúng nữ cũng bị các nhà đầu tư Trung Đông vây quanh.
Mấy năm nay, các thương nhân đầu tư, cũng đã đạt rất nhiều lợi nhuận, bởi vì hợp tác với Long Đằng, có thể phát triển rất nhanh, cho nên rất nhiều công ty đa quốc gia, đều có thể đến Trung Đông để đầu tư, bọn họ tìm được bạn đầu tư ở Trung Đông, muốn thưởng thức qua vài vị nữ hoàng kinh doanh của Long Đằng.
Vũ và Ruth, còn có Tử dao, đều không có chuyện gì làm, nên dẫn Tử Dao đi kiếm đồ ăn, dù sao bây giờ, Tử Dao cũng giống như một đứa bé, thấy có nhiều thứ không hiểu, cũng hỏi nhiều câu hỏi ngây thơ, làm cho hai nàng dở khóc dở cười.
Sau khi yến hội bắt đầu, ba nàng đã ăn không ít, Vũ và Ruth tuyệt đối không để ý đến ánh mắt của người khác, dựa theo cá tính của Tiêu Thu Phong, bản thân cứ việc ăn đi, để cho người khác đói bụng cũng được!
Nhưng thật ra chỉ có Tử Dao là ngượng ngùng, bị hàng ngàn con mắt nhìn chằm chằm, bướng bỉnh thi triển khí tức mê muội hấp dẫn, làm cho những người khách nơi đây, kêu lên vài tiếng sợ hãi, thậm chí có vài người đàn ông thất thần đến nở ngay cả ly rượu trên tay rớt xuống khi nào cũng không hay.
Thật đẹp, trên đời này còn có cô gái đẹp như vậy sao. Giờ phút này, Tử Dao tuy rằng khờ dại, nhưng trong cảm nhận của đàn ông nơi này, nàng đã trở thành nữ thần được chú ý nhất.
Có lực chấn nhiếp của trận chiến kia, Garro thương nghị với các quốc gia, cũng đột phá được thắng lợi, mười mấy nước lớn của phương tây đã thừa nhận, cơ bản đã chấp nhận sự tồn tại của Trung Đông. Có được xác nhận, các quốc gia này cũng tiến hành hợp tác kinh tế và quân sự với chính phủ Garro, điều kiện rất ưu đãi, điều này làm cho Garro thật bất ngờ.
Tiêu diệt Hani và Ma Tôn, nhưng chiến sự vẫn chưa chấm dứt, Tiêu Thu Phong thừa dịp này phái Lang tổ ra ngoài, ở toàn bộ châu Âu, tiến hành tìm kiếm những kẻ sót lại của Hắc Dạ và Thatta, trải qua vài lần đại chiến, thành viên Lang tổ tiến bộ rất nhanh, lực lượng của bọn họ, trong giết chóc, đã tiến triển cực nhanh.
Tiềm lực ngày đó được Tiêu Thu Phong kích phát, đã dung hợp trở thành một phần cơ thể, Binh Thần Chi Vương, đã có dấu hiệu của bước đầu, nhưng bọn họ vẫn chưa chấm dứt tôi luyện.
Mỗi ngày đều có tin tức truyền đến, Tiêu Thu Phong mấy ngày nay không có hành động, cùng ba nàng chữa thương, người một nhà vui vẻ hòa thuận, tuy rằng kế hoạch trở về phương đông đã có, nhưng trở về lần này, không chỉ có một mình hắn, Vũ và Ruth, còn có Lâm Thu Nhã, đều muốn về nhà, ba năm từ biệt, cần phải có một cái đại đoàn viên.
Hơn nữa, chuyện của Tiểu Phiêu, Tiêu Thu Phong cũng không nói cho nhà biết, hy vọng cho thể cho mọi người một bất ngờ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Một tuần, trôi qua rất nhanh, Garro vui vẻ đến chơi, đem chuyện thương nghị quốc tế mấy ngày nay kể ra với Tiêu Thu Phong, Garro cũng không ngu, hắn hiểu được, các quốc gia này cho tiện nghi, bởi vì nơi này có Long Đằng, có quân đoàn Ma Quỷ. Đương nhiên, nơi này còn có một nhân vật thần thánh, Tiêu Thu Phong.
Garro cũng không dám có dã tâm, chỉ muốn xây dựng một cuộc sống an cư cho nhân dân Trung Đông, được Tiêu Thu Phong cho, hắn cơ hồ đã có được tất cả các khát vọng trên đời, tiền tài, mỹ nhân, quyền lực, hắn không thiếu, nên trong lòng đã rất thỏa mãn.
"Tiêu thiếu gia, lần này, ước chừng có hơn ba mươi quốc gia chuẩn bị xây dựng đại sứ quán tại Tư thành, đều muốn gặp mặt anh, không biết Tiêu thiếu gia có thời gian để đến hay không?"
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, cưới nói: "Vậy làm một bữa gặp mặt đi, mọi người náo nhiệt một chút, để chúc mừng, mấy ngày nay, mọi người đã vất vả rồi"
Tiêu Thu Phong nói xong, làm cho Garro không kìm hãi được vui mừng, lập tức ra về, chuẩn bị cho công tác gặp mặt. Tiêu Thu Phong đáp ứng tham gia, đối với hắn, là một loại chuyện rất lớn, tin tưởng rằng các đại sứ của các nước, cũng sẽ rất cao hứng, trong lòng tất cả bọn họ, người đàn ông này là thần, không thể muốn thấy là thấy được.
Chúng nữ cũng nghe tin này, Ruth lập tức cười nói: "Ông xã, không biết lần này có ai đến quấy rầy niềm vui của chúng ta không?"
Vũ cũng cười nói: "Yên tâm, lần này sẽ không, thế lực của Hắc Dạ đã bị Lang tổ tiêu diệt, phỏng chừng bây giờ cho dù chúng có gan, cũng không dám đến Trung Đông quấy rối"
Ruth hưng phấn nói: "Vậy thì tốt rồi, em muốn ăn mặc đẹp một chút, bộ lễ phục này, đã lâu rồi em vẫn chưa mặc qua, tối nay, chúng ta cùng trở thành quý phu nhân, phải gợi cảm một chút"
Vũ, Ruth, Lâm Thu Nhã, Trác Ngưng Tuyết, đương nhiên còn có Tử dao, xinh đẹp, xinh đẹp đến động lòng người, sau khi trang điểm sơ qua, có thể nói là hoàn mỹ. Mặc kệ là Vũ luôn luôn tùy ý, hay là Tữ Dao luôn luôn mộc mạc, giờ phút này đều thay một bộ váy rất tinh xảo, phụ trợ cho dáng người thon dài phong tình của các nàng, đẹp không thể tả hết được.
Bộ váy của Trác Ngưng Tuyết, có màu xanh như nước, càng có vài phần phong tình thành thục, thần thái thuần khiết trên mặt, cùng phối hợp với da thịt trắng tuyết của nàng, như một cô gái mười tám tuổi vậy, bây giờ là thời điểm mà nhan sắc đẹp nhất. Trong chúng nữ, nàng là người nhỏ tuổi nhất, tinh khiết nhất, làm cho người ta không đành lòng khinh nhờn.
Vũ cao quý đại khí, vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, là một quý phu nhân đắc ý đến cực điểm, trên người nàng, mỗi một phân một tấc, đều có thể cho thấy hơi thở lãnh diễm của nàng. Riêng chỉ có khuôn mặt cười rất phong tình, nhưng đều đang hướng về phía Tiêu Thu Phong hết. Nàng đẹp, nàng mỹ, tất cả cũng chỉ vì người đàn ông này.
Lâm Thu Nhã cũng giống như danh tự của nàng, lịch sự tao nhã mà tươi đẹp, tuy rằng được xưng là hoa Hồng trong Đông Nam tam hoa, kỳ thật tính cách của nàng, không hề phóng khoáng nở rộ như hoa hồng. Ngược lại còn có vẻ kín đáo vài phần. Đương nhiên, so sánh với hoa Hồng, cũng chỉ có Tulip Trác Ngưng Tuyết và Bách Hợp Liễu Yên Nguyệt. Tuy rằng đã có tiểu Phiêu, nhưng cũng là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời, dào dạt xuân ý của thiếu phụ.
Ruth thì khỏi cần nói, nàng vốn là một cô gái tóc vàng phương Tây, mắt xanh tóc vàng, hỏa nhiệt tràn đầy hoạt bát, trong chúng nữ, bất luận là thời điểm nào, nàng luôn luôn là người náo động nhất. Có dáng người đặc biệt gợi cảm của người phương tây, thon dài nhưng hấp dẫn, làm cho người ta vừa nhìn đã mến, không đành lòng đưa mắt đi.
Còn nói đến hàm súc nhất, đương nhiên là Tử Dao, nhưng không thể xem thường sự tồn tại của nàng, cho dù nàng không nói lời nào, nhưng chỉ một cái nhìn, một cái cười khẽ, cũng có được sự quyến rũ vô cùng, cái này tuyệt đối không ai chịu nổi, Ma khí tan ra cùng thân thể, làm chuyển hóa khí chất của nàng, loại hấp dẫn này, đã tự nhiên mà thành.
Những bông hoa kiều diễm như thế, đến yến hội rồi, sẽ làm cho đàn ông kinh ngạc thất sắc, không kịp nhìn.
Nét đẹp chính là cần để cho người ta thưởng thức, khó có được cơ hội này, Tiêu Thu Phong cũng không ngại, hơn nữa cần phải cho Tử Dao và Trác Ngưng Tuyết hưởng thụ không khí yến hội, cảm thụ cuộc sống của con người.
Chẳng qua, có chuyện Tiêu Thu Phong không nói ra, sỡ dĩ hắn tham gia yến hội này, cũng vì thừa dịp này, để thực hiện giấc mộng của Trác Ngưng Tuyết, cho nên cần phải bố trí tốt một chút.
Chỉ có Tiểu Phiêu là đáng thương nhất, tuy rằng cố mở to mắt, muốn quấn quít lấy Lâm Thu Nhã, nhưng đã bị bác ôm đi, thanh niên tham gia yến hội, đương nhiên phải chơi vui vẻ, mang theo cái của nợ này, còn cái gì mà vui.
Có Tiêu Thu Phong tham gia, Garro càng thêm cẩn thận, yến hội được tổ chức rất lớn, mời tất cả đại sứ cũng như các nhân vật nổi danh nhất Tư Thành đến, đương nhiên cũng có các nhà đầu tư, cơ hồi này, đối với bọn họ mà nói, có cầu mà cũng không gặp, nghe nói Tiêu Thu Phong và các quan chức cao cấp của Long Đằng tham dự, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Đèn đường sáng lên, trong phủ tổng thống của Garro, đã có rất nhiều người, tiếng người ồn ào, từ hàng trăm ngàn khách mời đến, vì muốn để cho bầu không khí hòa hợp, dàn nhạc, hoa tươi, còn có nữ hầu xinh đẹp, đều được mời đến, coi như là xa hoa một lần vậy.
Hai chiếc xe quân sự vừa dừng lại, mấy chục thành viên Mị Ảnh đã đứng thành hai hàng, đây là những cận vệ của chúng nữ, chỉ khi nào nữ chủ nhân trở về nhà, thì mới có thể nghỉ ngơi, giờ phút này đi dự tiệc, các nàng đương nhiên phải đi theo, đảm đương trách nhiệm bảo tiêu.
Một chiếc Limousine cực lớn dừng lại, Tiêu Thu Phong là người xuống đầu tiên, sau đó là Ruth, Vũ, Lâm Thu Nhã, cuối cùng là Tử Dao và Trác Ngưng Tuyết, hai người bọn họ, vẫn là lần đầu tiên tham dự yến hội, cho nên còn có chút rụt rè.
Kỳ thật ở trên xe, Tử Dao đã được chúng nữ dạy một khóa, trong lòng của nàng, còn tưởng rằng yến hội chính là để vui chơi giải trí, sau đó chạy lấy người. Nhưng không biết rằng, ở yến hội, ăn uống là thứ yếu, những người có thể đến đây, đều không phải là người bình thường, cho nên trừ cảm tình, những người đầu tư, mới là quan trọng nhất.
"Tiêu thiếu gia đến.."Từ tiếng hô của bảo vệ cửa, Garro là người đầu tiên vọt ra, sau lưng hắn có không ít những người phương tây, thân hình ai cũng cao lớn khôi ngôi, đều mặc một bộ lễ phục thân sĩ, chắc hẳn là đại sứ của các quốc gia.
Vừa nhìn thấy Tiêu Thu Phong, Garro đã hưng phấn kêu lên: "Tiêu thiếu gia, anh đã đến, ồ, còn có các vị Tiêu phu nhân xinh đẹp, thật sự là cao hứng khi mọi người cùng đến, mời, vào bên trong, vào bên trong"Tiêu Thu Phong không đến, thì cái yến hội này không thể bắt đầu. Hôm nay, mặc là ở phủ tổng thống, nhưng Tiêu Thu Phong mới là nhân vật chính.
Tiêu Thu Phong rất lễ phép hoàn lễ, cười nói: "Tổng thống Garro quá khách khí, hy vọng hôm nay, mọi người ở đây, đều có thể chơi vui vẻ"
Tiếng nhạc vang lên, một đợt pháo hoa được bắn lên trời, đủ loại màu sắc, từng đợt rồi lại từng đợt liên tiếp nhau, trừ Tử Dao vẫn chưa bao giờ nhìn thấy cái này qua, thì chúng nữ đã tập mãi thành thói quen rồi.
"Tiểu Tuyết, pháo hoa này thật xinh đẹp, em xem, vừa có hình, vừa có chữ nữa kìa..."Tử Dao không nhịn được kích động khi nhìn thấy cảnh sắc mỹ lệ.
Vũ ở bên cạnh cười nói: "Được rồi, Tử Dao không phải muốn học lái máy bay sao, đến lúc đó, mở cửa máy bay ra nhìn pháo hoa, phỏng chừng lại có một cảm giác mới lạ"
Tử Dao cũng vui vẻ, xem ra nàng thật đúng là muốn thử rồi, làm cho chúng nữ không nhịn được cười rộ lên, người con gái này, so với tiểu Tuyết, còn thiên chân khả ái hơn.
Vào trong, mọi người nơi này đều vây quanh lại, vì muốn gặp Tiêu Thu Phong, những người này đã đến sớm, trong khoảng thời gian ngắn, được Garro giới thiệu, Tiêu Thu Phong cùng chúng nữ chia ra, Tiêu Thu Phong đi gặp đại sức các nước, để tiến hành hợp tác quan hệ, mà chúng nữ cũng bị các nhà đầu tư Trung Đông vây quanh.
Mấy năm nay, các thương nhân đầu tư, cũng đã đạt rất nhiều lợi nhuận, bởi vì hợp tác với Long Đằng, có thể phát triển rất nhanh, cho nên rất nhiều công ty đa quốc gia, đều có thể đến Trung Đông để đầu tư, bọn họ tìm được bạn đầu tư ở Trung Đông, muốn thưởng thức qua vài vị nữ hoàng kinh doanh của Long Đằng.
Vũ và Ruth, còn có Tử dao, đều không có chuyện gì làm, nên dẫn Tử Dao đi kiếm đồ ăn, dù sao bây giờ, Tử Dao cũng giống như một đứa bé, thấy có nhiều thứ không hiểu, cũng hỏi nhiều câu hỏi ngây thơ, làm cho hai nàng dở khóc dở cười.
Sau khi yến hội bắt đầu, ba nàng đã ăn không ít, Vũ và Ruth tuyệt đối không để ý đến ánh mắt của người khác, dựa theo cá tính của Tiêu Thu Phong, bản thân cứ việc ăn đi, để cho người khác đói bụng cũng được!
Nhưng thật ra chỉ có Tử Dao là ngượng ngùng, bị hàng ngàn con mắt nhìn chằm chằm, bướng bỉnh thi triển khí tức mê muội hấp dẫn, làm cho những người khách nơi đây, kêu lên vài tiếng sợ hãi, thậm chí có vài người đàn ông thất thần đến nở ngay cả ly rượu trên tay rớt xuống khi nào cũng không hay.
Thật đẹp, trên đời này còn có cô gái đẹp như vậy sao. Giờ phút này, Tử Dao tuy rằng khờ dại, nhưng trong cảm nhận của đàn ông nơi này, nàng đã trở thành nữ thần được chú ý nhất.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
<!-- --> Có lực chấn nhiếp của trận chiến kia, Garro thương nghị với các quốc gia, cũng đột phá được thắng lợi, mười mấy nước lớn của phương tây đã thừa nhận, cơ bản đã chấp nhận sự tồn tại của Trung Đông. Có được xác nhận, các quốc gia này cũng tiến hành hợp tác kinh tế và quân sự với chính phủ Garro, điều kiện rất ưu đãi, điều này làm cho Garro thật bất ngờ.
Tiêu diệt Hani và Ma Tôn, nhưng chiến sự vẫn chưa chấm dứt, Tiêu Thu Phong thừa dịp này phái Lang tổ ra ngoài, ở toàn bộ châu Âu, tiến hành tìm kiếm những kẻ sót lại của Hắc Dạ và Thatta, trải qua vài lần đại chiến, thành viên Lang tổ tiến bộ rất nhanh, lực lượng của bọn họ, trong giết chóc, đã tiến triển cực nhanh.
Tiềm lực ngày đó được Tiêu Thu Phong kích phát, đã dung hợp trở thành một phần cơ thể, Binh Thần Chi Vương, đã có dấu hiệu của bước đầu, nhưng bọn họ vẫn chưa chấm dứt tôi luyện.
Mỗi ngày đều có tin tức truyền đến, Tiêu Thu Phong mấy ngày nay không có hành động, cùng ba nàng chữa thương, người một nhà vui vẻ hòa thuận, tuy rằng kế hoạch trở về phương đông đã có, nhưng trở về lần này, không chỉ có một mình hắn, Vũ và Ruth, còn có Lâm Thu Nhã, đều muốn về nhà, ba năm từ biệt, cần phải có một cái đại đoàn viên.
Hơn nữa, chuyện của Tiểu Phiêu, Tiêu Thu Phong cũng không nói cho nhà biết, hy vọng cho thể cho mọi người một bất ngờ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Một tuần, trôi qua rất nhanh, Garro vui vẻ đến chơi, đem chuyện thương nghị quốc tế mấy ngày nay kể ra với Tiêu Thu Phong, Garro cũng không ngu, hắn hiểu được, các quốc gia này cho tiện nghi, bởi vì nơi này có Long Đằng, có quân đoàn Ma Quỷ. Đương nhiên, nơi này còn có một nhân vật thần thánh, Tiêu Thu Phong.
Garro cũng không dám có dã tâm, chỉ muốn xây dựng một cuộc sống an cư cho nhân dân Trung Đông, được Tiêu Thu Phong cho, hắn cơ hồ đã có được tất cả các khát vọng trên đời, tiền tài, mỹ nhân, quyền lực, hắn không thiếu, nên trong lòng đã rất thỏa mãn.
"Tiêu thiếu gia, lần này, ước chừng có hơn ba mươi quốc gia chuẩn bị xây dựng đại sứ quán tại Tư thành, đều muốn gặp mặt anh, không biết Tiêu thiếu gia có thời gian để đến hay không?"
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, cưới nói: "Vậy làm một bữa gặp mặt đi, mọi người náo nhiệt một chút, để chúc mừng, mấy ngày nay, mọi người đã vất vả rồi"
Tiêu Thu Phong nói xong, làm cho Garro không kìm hãi được vui mừng, lập tức ra về, chuẩn bị cho công tác gặp mặt. Tiêu Thu Phong đáp ứng tham gia, đối với hắn, là một loại chuyện rất lớn, tin tưởng rằng các đại sứ của các nước, cũng sẽ rất cao hứng, trong lòng tất cả bọn họ, người đàn ông này là thần, không thể muốn thấy là thấy được.
Chúng nữ cũng nghe tin này, Ruth lập tức cười nói: "Ông xã, không biết lần này có ai đến quấy rầy niềm vui của chúng ta không?"
Vũ cũng cười nói: "Yên tâm, lần này sẽ không, thế lực của Hắc Dạ đã bị Lang tổ tiêu diệt, phỏng chừng bây giờ cho dù chúng có gan, cũng không dám đến Trung Đông quấy rối"
Ruth hưng phấn nói: "Vậy thì tốt rồi, em muốn ăn mặc đẹp một chút, bộ lễ phục này, đã lâu rồi em vẫn chưa mặc qua, tối nay, chúng ta cùng trở thành quý phu nhân, phải gợi cảm một chút"
Vũ, Ruth, Lâm Thu Nhã, Trác Ngưng Tuyết, đương nhiên còn có Tử dao, xinh đẹp, xinh đẹp đến động lòng người, sau khi trang điểm sơ qua, có thể nói là hoàn mỹ. Mặc kệ là Vũ luôn luôn tùy ý, hay là Tữ Dao luôn luôn mộc mạc, giờ phút này đều thay một bộ váy rất tinh xảo, phụ trợ cho dáng người thon dài phong tình của các nàng, đẹp không thể tả hết được.
Bộ váy của Trác Ngưng Tuyết, có màu xanh như nước, càng có vài phần phong tình thành thục, thần thái thuần khiết trên mặt, cùng phối hợp với da thịt trắng tuyết của nàng, như một cô gái mười tám tuổi vậy, bây giờ là thời điểm mà nhan sắc đẹp nhất. Trong chúng nữ, nàng là người nhỏ tuổi nhất, tinh khiết nhất, làm cho người ta không đành lòng khinh nhờn.
Vũ cao quý đại khí, vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, là một quý phu nhân đắc ý đến cực điểm, trên người nàng, mỗi một phân một tấc, đều có thể cho thấy hơi thở lãnh diễm của nàng. Riêng chỉ có khuôn mặt cười rất phong tình, nhưng đều đang hướng về phía Tiêu Thu Phong hết. Nàng đẹp, nàng mỹ, tất cả cũng chỉ vì người đàn ông này.
Lâm Thu Nhã cũng giống như danh tự của nàng, lịch sự tao nhã mà tươi đẹp, tuy rằng được xưng là hoa Hồng trong Đông Nam tam hoa, kỳ thật tính cách của nàng, không hề phóng khoáng nở rộ như hoa hồng. Ngược lại còn có vẻ kín đáo vài phần. Đương nhiên, so sánh với hoa Hồng, cũng chỉ có Tulip Trác Ngưng Tuyết và Bách Hợp Liễu Yên Nguyệt. Tuy rằng đã có tiểu Phiêu, nhưng cũng là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời, dào dạt xuân ý của thiếu phụ.
Ruth thì khỏi cần nói, nàng vốn là một cô gái tóc vàng phương Tây, mắt xanh tóc vàng, hỏa nhiệt tràn đầy hoạt bát, trong chúng nữ, bất luận là thời điểm nào, nàng luôn luôn là người náo động nhất. Có dáng người đặc biệt gợi cảm của người phương tây, thon dài nhưng hấp dẫn, làm cho người ta vừa nhìn đã mến, không đành lòng đưa mắt đi.
Còn nói đến hàm súc nhất, đương nhiên là Tử Dao, nhưng không thể xem thường sự tồn tại của nàng, cho dù nàng không nói lời nào, nhưng chỉ một cái nhìn, một cái cười khẽ, cũng có được sự quyến rũ vô cùng, cái này tuyệt đối không ai chịu nổi, Ma khí tan ra cùng thân thể, làm chuyển hóa khí chất của nàng, loại hấp dẫn này, đã tự nhiên mà thành.
Những bông hoa kiều diễm như thế, đến yến hội rồi, sẽ làm cho đàn ông kinh ngạc thất sắc, không kịp nhìn.
Nét đẹp chính là cần để cho người ta thưởng thức, khó có được cơ hội này, Tiêu Thu Phong cũng không ngại, hơn nữa cần phải cho Tử Dao và Trác Ngưng Tuyết hưởng thụ không khí yến hội, cảm thụ cuộc sống của con người.
Chẳng qua, có chuyện Tiêu Thu Phong không nói ra, sỡ dĩ hắn tham gia yến hội này, cũng vì thừa dịp này, để thực hiện giấc mộng của Trác Ngưng Tuyết, cho nên cần phải bố trí tốt một chút.
Chỉ có Tiểu Phiêu là đáng thương nhất, tuy rằng cố mở to mắt, muốn quấn quít lấy Lâm Thu Nhã, nhưng đã bị bác ôm đi, thanh niên tham gia yến hội, đương nhiên phải chơi vui vẻ, mang theo cái của nợ này, còn cái gì mà vui.
Có Tiêu Thu Phong tham gia, Garro càng thêm cẩn thận, yến hội được tổ chức rất lớn, mời tất cả đại sứ cũng như các nhân vật nổi danh nhất Tư Thành đến, đương nhiên cũng có các nhà đầu tư, cơ hồi này, đối với bọn họ mà nói, có cầu mà cũng không gặp, nghe nói Tiêu Thu Phong và các quan chức cao cấp của Long Đằng tham dự, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Đèn đường sáng lên, trong phủ tổng thống của Garro, đã có rất nhiều người, tiếng người ồn ào, từ hàng trăm ngàn khách mời đến, vì muốn để cho bầu không khí hòa hợp, dàn nhạc, hoa tươi, còn có nữ hầu xinh đẹp, đều được mời đến, coi như là xa hoa một lần vậy.
Hai chiếc xe quân sự vừa dừng lại, mấy chục thành viên Mị Ảnh đã đứng thành hai hàng, đây là những cận vệ của chúng nữ, chỉ khi nào nữ chủ nhân trở về nhà, thì mới có thể nghỉ ngơi, giờ phút này đi dự tiệc, các nàng đương nhiên phải đi theo, đảm đương trách nhiệm bảo tiêu.
Một chiếc Limousine cực lớn dừng lại, Tiêu Thu Phong là người xuống đầu tiên, sau đó là Ruth, Vũ, Lâm Thu Nhã, cuối cùng là Tử Dao và Trác Ngưng Tuyết, hai người bọn họ, vẫn là lần đầu tiên tham dự yến hội, cho nên còn có chút rụt rè.
Kỳ thật ở trên xe, Tử Dao đã được chúng nữ dạy một khóa, trong lòng của nàng, còn tưởng rằng yến hội chính là để vui chơi giải trí, sau đó chạy lấy người. Nhưng không biết rằng, ở yến hội, ăn uống là thứ yếu, những người có thể đến đây, đều không phải là người bình thường, cho nên trừ cảm tình, những người đầu tư, mới là quan trọng nhất.
"Tiêu thiếu gia đến.."Từ tiếng hô của bảo vệ cửa, Garro là người đầu tiên vọt ra, sau lưng hắn có không ít những người phương tây, thân hình ai cũng cao lớn khôi ngôi, đều mặc một bộ lễ phục thân sĩ, chắc hẳn là đại sứ của các quốc gia.
Vừa nhìn thấy Tiêu Thu Phong, Garro đã hưng phấn kêu lên: "Tiêu thiếu gia, anh đã đến, ồ, còn có các vị Tiêu phu nhân xinh đẹp, thật sự là cao hứng khi mọi người cùng đến, mời, vào bên trong, vào bên trong"Tiêu Thu Phong không đến, thì cái yến hội này không thể bắt đầu. Hôm nay, mặc là ở phủ tổng thống, nhưng Tiêu Thu Phong mới là nhân vật chính.
Tiêu Thu Phong rất lễ phép hoàn lễ, cười nói: "Tổng thống Garro quá khách khí, hy vọng hôm nay, mọi người ở đây, đều có thể chơi vui vẻ"
Tiếng nhạc vang lên, một đợt pháo hoa được bắn lên trời, đủ loại màu sắc, từng đợt rồi lại từng đợt liên tiếp nhau, trừ Tử Dao vẫn chưa bao giờ nhìn thấy cái này qua, thì chúng nữ đã tập mãi thành thói quen rồi.
"Tiểu Tuyết, pháo hoa này thật xinh đẹp, em xem, vừa có hình, vừa có chữ nữa kìa..."Tử Dao không nhịn được kích động khi nhìn thấy cảnh sắc mỹ lệ.
Vũ ở bên cạnh cười nói: "Được rồi, Tử Dao không phải muốn học lái máy bay sao, đến lúc đó, mở cửa máy bay ra nhìn pháo hoa, phỏng chừng lại có một cảm giác mới lạ"
Tử Dao cũng vui vẻ, xem ra nàng thật đúng là muốn thử rồi, làm cho chúng nữ không nhịn được cười rộ lên, người con gái này, so với tiểu Tuyết, còn thiên chân khả ái hơn.
Vào trong, mọi người nơi này đều vây quanh lại, vì muốn gặp Tiêu Thu Phong, những người này đã đến sớm, trong khoảng thời gian ngắn, được Garro giới thiệu, Tiêu Thu Phong cùng chúng nữ chia ra, Tiêu Thu Phong đi gặp đại sức các nước, để tiến hành hợp tác quan hệ, mà chúng nữ cũng bị các nhà đầu tư Trung Đông vây quanh.
Mấy năm nay, các thương nhân đầu tư, cũng đã đạt rất nhiều lợi nhuận, bởi vì hợp tác với Long Đằng, có thể phát triển rất nhanh, cho nên rất nhiều công ty đa quốc gia, đều có thể đến Trung Đông để đầu tư, bọn họ tìm được bạn đầu tư ở Trung Đông, muốn thưởng thức qua vài vị nữ hoàng kinh doanh của Long Đằng.
Vũ và Ruth, còn có Tử dao, đều không có chuyện gì làm, nên dẫn Tử Dao đi kiếm đồ ăn, dù sao bây giờ, Tử Dao cũng giống như một đứa bé, thấy có nhiều thứ không hiểu, cũng hỏi nhiều câu hỏi ngây thơ, làm cho hai nàng dở khóc dở cười.
Sau khi yến hội bắt đầu, ba nàng đã ăn không ít, Vũ và Ruth tuyệt đối không để ý đến ánh mắt của người khác, dựa theo cá tính của Tiêu Thu Phong, bản thân cứ việc ăn đi, để cho người khác đói bụng cũng được!
Nhưng thật ra chỉ có Tử Dao là ngượng ngùng, bị hàng ngàn con mắt nhìn chằm chằm, bướng bỉnh thi triển khí tức mê muội hấp dẫn, làm cho những người khách nơi đây, kêu lên vài tiếng sợ hãi, thậm chí có vài người đàn ông thất thần đến nở ngay cả ly rượu trên tay rớt xuống khi nào cũng không hay.
Thật đẹp, trên đời này còn có cô gái đẹp như vậy sao. Giờ phút này, Tử Dao tuy rằng khờ dại, nhưng trong cảm nhận của đàn ông nơi này, nàng đã trở thành nữ thần được chú ý nhất.