Rails nói:
"Nguyên liệu của chúng tôi bây giờ là nước ngọt, nhưng ở đây toàn sông băng, năng lượng của chúng tôi không đủ để hòa tan!"
Tôi ngất! Tôi còn tưởng rằng rất khó khăn mới kiếm được nhiên liệu cho bọn họ, nhưng không ngờ lại có thể đơn giản như vậy! Sông băng ở Nam cực đều là nước ngọt, chỉ cần tôi nghĩ biện pháp hòa tan là được rồi!
"Trước đây, mỗi khi chúng tôi hết nhiên liệu, chỉ cần tìm nước ngọt là đủ, mà hiện giờ, chúng tôi không cách nào đun chảy được nó, các người chỉ cần chuẩn bị cho chúng tôi 5 khắc ?(1) nước ngọt là đủ rồi!"
Rails tiếp tục nói.
(1): Khắc: gam (đơn vị trọng lượng Quốc tế, tiếng Pháp: gramme); khắc; (đơn vị dung lượng của dân tộc Tạng ở Trung Quốc, một khắc cỡ 25 ki-lô-gam ta).
"Hóa ra là như vậy, còn thức ăn của các người thì sao?"
Tôi hỏi.
"Ha hả! Chuyện này ngươi không cần lo lắng, với thành tựu khoa học tiên tiến của chúng tôi, chỉ cần chuyển đổi các loại nguyên tố trong không khí, là có thể biến chúng thành thức ăn! Mặc dù không bằng mỹ vị thiên nhiên, nhưng lại vô cùng thực dụng đối với những người như chúng tôi ! Hơn nữa còn có thể tránh việc hấp thu những nhân tố không có lợi từ bên ngoài!"
Rails giải thích:
"Chỉ cần có nhiên liệu, chúng tôi có thể thực hiện được bất cứ chuyện gì!"
Tôi ngất, công nghệ của nước này quả thực quá khủng, chỉ cần tôi có được sẽ mở một công ty thực phẩm... Đây tuyệt đối là thực phẩm tinh khiết không ô nhiễm! Cái này đúng là máy in tiền của tôi còn gì!
Tôi gật đầu, muốn nước thì dễ rồi, 5 khắc nước có thể đổi lấy một đống lớn công nghệ và sự cảm kích của người tinh hệ Anamis, đây quả thực là phần thưởng trên trời, đúng là nhân phẩm tốt sẽ được báo đáp!
Tôi đi tới một khối băng cách đó không xa, trực tiếp vận khởi dị năng, nhiệt độ của khối băng tăng lên, không mấy chốc đã được hòa tan.
Rails trợn mắt há mồm, hắn đang suy nghĩ, người trên tinh cầu này quá mạnh mẽ, nếu như để bàn tay kia áp vào người, thì sẽ hóa thành không khí mất!
Cho đến khi trên sông băng xuất hiện một vũng nước to, Rails mới thét lớn:
"Hay quá, hay quá! Đủ rồi, nếu làm thêm nữa chúng tôi sẽ chìm xuống đáy biển mất!"
Rails vui sướng chạy về phi thuyền, lúc này từ trên phi thuyền có một thanh niên nam từ đi ra, tôi nghĩ hắn chính là Crete trong miệng của Rails rồi! Crete thấy tôi hòa tan nước, hưng phấn vội vàng chạy tới, bắt đầu dùng thứ như máy bơm, hút hết nước lên, chỉ trong một chốc, cái vũng đã cạn sạch.
Lúc này đến phiên tôi trợn mắt há mồm! Tôi chỉ vào cái máy hút nước chỉ bằng cái hộp thức ăn nhanh, kinh ngạc nói:
"Đồ nhỏ như vậy, tại sao lại chứa được nhiều nước thế !"
Crete cười nói:
"Đây có gì là kỳ quái, nó là một cái không gian thứ nguyên, bên trong nó vô cùng lớn."
Không gian thứ nguyên, tại sao tôi lại thấy nó có chút giống Bách bảo nang hoặc Giới chỉ trữ vật trong tiểu thuyết vậy!
"Tiểu tử, ngươi trợ giúp cho chúng tôi rất lớn, tôi cũng sẽ không nuốt lời, lát nữa tôi sẽ đem văn minh của tinh hệ Anamis truyền thụ cho ngươi, không gian thứ nguyên chỉ là một trong những kỹ thuật thấp nhất của chúng tôi mà thôi!"
Rails nói.
Lần này đúng là phát tài rồi, nó là cực phẩm bảo bối, sau này mang các lão bà đi du ngoạn, có thể đem theo cả nhà cửa, mà chỉ phải mang một cái hộp nhỏ mà thôi!
"Được rồi, tiểu tử, mau theo chúng tôi nên phi thuyền đi!"
Rails nói.
Không gian trong phi thuyền rất lớn, hơn nữa lại gọn gàng, từng dãy màn hình lớn được bố trí, ngay cả tôi cũng không hiểu, bọn họ dùng nguyên liệu gì để chế tạo thành, sau khi bật màn hình lên, thì có thể thấy cảnh vật như thực.
Rails đi tới trước một chiếc máy tính, nhập vài câu lệnh vào trong đó, khoảng chừng 5 phút, từ trong máy có 1 chiếc đĩa CD chạy ra, sau đó nhìn Crete nói:
"Crete, cậu chịu trách nhiệm phiên dịch nó sang ngôn ngữ của tinh cầu này."
Crete lập tức gật đầu, nhận lấy đĩa bắt đầu làm việc.
"Các ngươi còn có thể phiên dịch thành văn tự của quốc gia chúng tôi?"
Tôi kinh ngạc hỏi.
"Đương nhiên, chúng tôi có vệ tinh, chỉ trong nháy mắt có thể hiểu rõ được lịch sử, văn minh, trình độ của tinh cầu này!"
Rails
"Vậy ngài cảm thấy trình độ khoa học kỹ thuật của chúng tôi như thế nào?"
Tôi tò mò hỏi.
"Ha hả, thật xin lỗi, tôi cảm thấy... chẳng là cái gì cả…giống như tinh cầu của chúng tôi ở 3000 năm trước!"
Rails xin lỗi cười nói.
Tôi bất đắc dĩ giang tay tỏ vẻ hiểu. Crete rất nhanh từ phòng làm việc đi ra, đem đĩa từ đưa cho tôi nói:
"Được rồi, cái đĩa này tôi đã xử lý, có thể cắm vào máy tính của các người, ngôn ngữ là ngôn ngữ của Hoa hạ các người!"
Tôi nhận lấy đĩa từ, vội vàng nói tiếng cám ơn. Đây là bảo bối a!
Crete lại khoát tay áo nói:
"Đây là thứ mà ngươi đáng có, ngược lại chúng tôi phải cám ơn ngươi! Ngươi không biết, Rails vốn... thân phận của hắn vô cùng trọng yếu ở tinh cầu chúng tôi !"
Tôi nghe hắn nói như vậy không khỏi nhìn về Rails, chẳng lẽ lão đầu này là một nhân vật trọng yếu ở tinh cầu bọn họ? Nhưng nhìn đâu có giống!
Bất quá đây cũng không phải vấn đề mà tôi quan tâm!
"Tóm lại, tiểu tử, nếu như, tôi nói là nếu như ngươi có cơ hội tới thăm tinh cầu Anamis chúng tôi, chúng tôi sẽ dùng lễ nghi cấp cao nhất để tiếp đãi!"
Rails gật đầu trịnh trọng nói nói:
"Được rồi, đã tới lúc chúng tôi phải trở về, chúng tôi rời đi dã 26 ngày, nếu không trở về sẽ có chút phiền toái!"
Khi tôi còn đang phất tay, thì chiếc phi thuyền tỏa ra quang mang chói mắt, không có ba động gì cả, trực tiếp biến mất ở đường chân trời.
Tôi lắc đầu, đây quả thực giống như là nằm mơ! Tôi nhìn lại cái đĩa từ trên tay, mới biết đây là sự thực.
Tôi cất nó vào một nơi an toàn trên người, sau đó thuấn di, trong nháy mắt đã xuất hiện ở Hương cảng đệ nhất đại cảng trên XG.
Mặc dù tôi không có hộ chiếu nhập cảnh, nhưng Quách Khánh đã chuẩn bị xong CMND cho tôi. Cho dù không có những thứ này, lấy địa vị của Quách Khánh ở XG, thì không ai dám tới quấy rầy chúng tôi.
Thấy tôi, Quách Khánh lao lên thân mật ôm tôi một cái, nói."Lão Đại, cậu làm tôi nhớ muốn chết!" Quách Khánh vừa cười vừa nói.
"Thủ lĩnh tới!"
Quách Khánh chỉ vào một đám mặc âu phục đen ở phía sau, chúng lập tức tiến lên hành lễ với tôi.
"Thủ lĩnh?"
Tôi có chút không hiểu nói.
"Lão Đại, thủ lĩnh chính là cậu đó! Tớ cảm thấy cái từ Lão tổ tông... không hợp lắm, vừa vặn là các hắc bang trên quốc tế đều gọi là thủ lĩnh, tớ cũng bảo bọn họ gọi cậu như vậy!"
Quách Khánh cười nói.
"Khụ khụ!"
Tôi thiếu chút nữa sặc chết. Nhưng mà thủ lĩnh thì thủ lĩnh chứ sao, vẫn còn tốt hơn nhiều so với cái từ Lão tổ tông...
"Thủ lĩnh mời lên xe."
Lúc này, có một chiếc Red Banner dừng ở bên cạnh tôi. Tôi nhìn phía sau chiếc xe này, có hơn mười chiếc giống như vậy.
"Không tệ, rất biết hưởng thụ đó!"
Tôi nhìn loại xa hoa này rất là cao hứng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mặt đường người luôn tập trung quan sát, không biết là chủ tịch tập đoàn nào tới XG khảo sát.
Nhưng mà tôi cũng đúng như vậy còn gì!
Tôi cùng với Quách Khánh lên chiếc Red Banner thứ nhất mang biển số là "Tam thạch tập 00", đây là những loại biển số đặc thù (biển số xe riêng của Tam Thạch Bang đánh số từ 00 trở đi).
Đoàn xe chậm rãi khởi động, đi dọc con đường đều dùng một loại tốc độ, ngay cả khi có đèn đỏ, vẫn tiếp tục đi qua.
"Trời ạ, lão Trương, cậu thấy có đèn đỏ kia, mau cản đoàn xe kia lại!"
Một cảnh sát cơ động ở bên đường nhìn thấy đoàn xe vượt đèn đỏ, lập tức giận dữ nói.
"Lão Ngô, cậu tỉnh lại đi, tôi thấy cậu đúng là nên đi mua mắt kính rồi, cậu có thấy biển số xe không, cản cái lỗi gì!"
Lão Trương đứng bên cạnh cười khổ, nói.
"Tôi chẳng cần biết là biển số gì, cha tôi là phó vụ trưởng vụ cảnh sát ở XG này, vậy thì tôi còn phải sợ ai!"
Lão Ngô nói.
"Hừ, đây là biển số xe của Tam Thạch tập, hơn nữa lại là loại biển số riêng, người ngồi trên đó là ai, cậu cứ thử nghĩ đi!"
Lão Trương lắc đầu nói.
"Cái gì! Tam Thạch tập!"
Lão Ngô lập lập tức im bặt.
Tam Thạch Bang là gì, bọn họ đều hiểu, ngay cả Thanh bang ở XG còn đấu không lại, thì bọn họ làm sao có thể dây dưa đây.