Giữa lúc tôi đang cầm chén rượu mời, thì cửa phòng bị đẩy ra, một tên béo lùn và một tên cao gầy vọt vào.
"Các người đi nhầm phòng phải khõng?"Tôi thiện ý nhắc nhở một câu.
"Không phải, tôi nói với các người, hiện giờ tôi cần căn phòng này, các người mau ra ngoài, tôi sẽ cho các ngựời một vạn đồng!"Chu Xuân Quân đi thằng vào vân đê nói.
Tôi sửng sốt, chẳng lẽ người này là người mắc bệnh thần kinh? Tôi nhìn Chu Xuân Quân một cái nói:"Mày không măc bệnh đó chú'?"
Lúc này Trịnh Thiếu Bằng đứng lên, đi tới bên người Chu Xuân Quân nói:"Chu Xuân Quân, mày đừng ở chổ này mà gây rối!"
"Tao còn tưởng là ai, hóa ra là Trịnh Thiếu Bằng"" Chu Xuân Quân kiêu ngạo vổ vổ mặt Trịnh Thiếu Bằng mắng:"Con mẹ mày, mày cho mày là ai, chỉ là một tên vương bát đản! Cái phòng này giao lại cho tao dùng!""
Chu Xuân Quân, mày đùng quá kiêu ngạo, người ở đây mày đắc tội không nổi đâu!"Trịnh Thiếu Bằng hừ một tiếng nói
"Con mẹ nó! Trịnh Thiếu Bằng, mày đừng có trang B với tao, thân vịt mà còn muốn dọa người khác, tao cho mày biểt, nếu giờ mày cút cho tao, thi hai ta coi như không có chuyện gì, nếu không tất cả hóa đơn đã giao cho công ty vận chuyển của các người ngày mai sẽ chuyển sang cho người khác!"Chu Xuân Quân lẩy tay chi vào mặt Trịnh Thiẻl Bằng nói.
Trịnh Thiếu Bằng tức giận vô cùng, nhưng đang phải nhẫn nhịn, lợi nhuận của Trịnh gia là từ làm ăn với Chu gia, vi lợi ích của gia tộc, Trịnh Thiếu Bằng chỉ đành phải nhịn
Thế nhưng Lục Nhất Dân lại không có nhiều cố kỵ tới như vậy, cười lạnh từ chỗ ngồi đứng lên, nhìn Chu Xuân Quân nói:"Chu Xuân Quân, mày chán sống rồi phải không?"
Chu xuân Quân lúc mới tới chỉ nhìn thấy tôi sau lại bị Trịnh Thiếu Bằng quấn quít lấy, nên không nhin rõ những người khác, lúc này nhìn thấy Lục Nhất Dân đứng lên, thì phát hiện, người phụ trách hắc đạo của thành phố D cũng ở đây! Chờ một chút... bên cạnh Lưu Nhất Dân không phải là Lục Hồng Đào hay sao?
Chu Xuân Quân mồ hôi "tách" một cái rơi xuống run run nói:"Lục ca, ngài sao lại ở chổ này?"
Lục Nhất Dân liếc mắt nhìn Chu xuân Quân nói "Cút!"
Chu Xuân Quân nghe xong cắn răng, trong mắt hiện ra một tia hung ác nhưng lập tức lại biến mất, cúi đầu nói: "Dạ"
"Chu Xuân Quân? Có chuyện gì vậy? Ông không bảo được họ nhường phòng hay sao? Nhưng tôi thì lại không nhịn được!"Thanh Xuyên Tam Thứ Lang nhíu nhíu mày dùng Nhật ngữ kêu lên.
Người khác nghe không hiểu Nhật ngữ, thể nhưng tôi lại nghe rõ ý tứ của hắn. Cho dù Lục Hông Đào nghe không hiểu ngoại ngữ. nhưng mà nghe ngữ khí của người này hình như là có chút không coi ai ra gì, vì vậy đúng dậy chỉ vào Thanh Xuyên Tam Thứ Lang nói:"Con mẹ mày, chêt tới nơi rồi đó !"
Trịnh Hoa Cường lúc này trong lòng đã nổi lên không ít ý trong đầu, Chu
Xụân Quân đối với Trịnh gia đương nhiên là trọng yếu, thế nhưng nếu như bám vào Lục Hồng Đào, thì sự nghiệp của Trịnh gia sẽ tăng tiến rất nhanh?Hơn nửa hiện tại xem ra, công ty Chu thị của Chu Xuân Quân chưa chắc đã tồn tại được ở thành phố D này rồi!
Nghĩ tới đây, Trịnh Hoa Cường nhảy dựng lên, lập tức xông lên, đánh cho Thanh Xuyên Tam Thứ Lang một trận.Thanh Xuyên Tam Thứ Lang chỉ cảm thấy trước mắt là một màu đỏ, còn lại chẳng nhin thấy gì, hai tay cố sức vung vẩy trong không trung.
Trịnh Hoa Cường nhìn thẩy thì mắng:"Mày còn muốn phản kháng?Đúng là làm việc ngu ngốc! "
Nói xong, dùng đầu gố i hung hăng thúc về phía hạ bộ của Thanh Xuyên Tam Thứ Lang.Thanh Xuyên Tam Thứ Lang "Ngao" Iên một tiếng thét chói tai, đau đên mức đôi mắt như bắn ra ngoài, há to miệng, xụi lơ nằm trên mặt đất, đồng thời vẫn còn co giật liên tục.
"Trịnh Hoa Cường, ông dám đánh khách nhân của tôi? Công ty vận chuyển của nhà ông đúng là không muốn hoạt động nữa rôi!"Chu Xuân Quân thây Trịnh Hoa Cường Iại dám đả thương người của hắn, thì lập tú'c nổi giận.
Lục Hồng Đào thì Chu Xuân Quân không có cách nào đụng vào, thế nhưng Trịnh Hoa Cường chỉ là một cái rắm, hắn không muốn làm ăn nữa hay Sao?
"Ai nói công ty của Tiểu Trịnh không hoạt động được? tôi còn chuẩn bị đầu tư một chút vào đó đây! Ai dám làm lỡ việc tôi kiếm tiền, tôi giết chết hắn!" Thanh âm của Lục Hông Đào vang lên.
Trịnh Hoa Cường thở dải một hơi, xem ra bản thân hắn đã thành công, có sự đầu tư của Lục Hông Đảo, thi cộng ty chẳng khác nào có Tam Thạch Bang Iàm chổ dựa, vươn ra ngoài thành phô thậm chí toàn quốc chẵng có gi là khó!
Lúc này Trịnh Thiếu Bằng có câu nói của Lục Hồng Đào, đổi với Chu Xuân Quân đã không còn e ngại, "Hô" một tiếng đứng dậy chỉ vào Chu Xuân măng:"Tên họ Chu kia, tao đợi hôm nay đã lâu rồi, đúng là ông trời có măt! Tao xx bà nội của mày!"Mắng xong, Trịnh Thiếu Bằng mạnh mẽ đắm ra một quyển, trúng ngay mắt trái của Chu Xuân Quân
Đừng thấy Chu Xuân Quân to con, nhưng mà hắn rất quen sống an nhản sung Sướng, đâu phải đối thủ của Trịnh Thiếu Bằng, bị đánh vài cái đã bối rối!Trịnh Thiếu Bằng phát tiết toàn bộ oán khí mấy năm nay
lên người của hắn
Quyển này là của tao.. "
"Quyển này Ià của bác tao... "
"Quyển này là của..."
"Quyển này là của mày..."
"Tao thi có làm gì mình..."
Chu Xuân Quân rầm rĩ kêu lên.
"Mày tự minh SM (khồ đảm) không được sao!" Trịnh Thiếu Bằng đá hắn một cước nói:"Cước này Ià thay..ABC. . .!"
"ABC là ai?"
Chu Xuân Quân lại hỏi.
"Tiếp thị nói thôi."Trịnh Thiếu Bằng đáp.
Chu Xuản Quân nghe xong triệt để hôn mê bất tinh.
"Reng reng reng", cửa phòng được mở ra, hai người bảo vệ đi vào. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Các vị, đừng nên gây rối loạn trong Cảng Loan, nếu có ân oán cá nhân mời đi ra bên ngoài giải quyết, nếu không tôi không khách khí!"Nhân viên bảo vệ nói.
"Đúng lúc quá, các người lôi thi thể kiạ ra ngoài đi!"Lục Nhât Dân chi váo hai người trên mặt đât nói.
Nhân viên bảo vệ kia thấy người này lại dám nói là lôi hai thi thể ra ngoài, thi đúng là vô cùng lớn lối!
Đang định phát tác thi lạị bị ngườĩ bạn của mình kéo lại, nói:
"Mau làm theo ý của thiếu đương gia đi!"
Thiếu đương gia? Nhân viên bảo vệ này sửng sốt, lại càng hoảng sợ nói:"Cậu không lầm đó chứ?"
"Tôi làm sao nhầm được, tôi ở nơi này đã một thời gian dài rồi! Hắn được cả giám đốc của khách sạn này xuống tiếp đãi đấy"
Nhân viên bảo vệ khác ở bên cạnh giải thích.
Giữa lúc tôi đang cầm chén rượu mời, thì cửa phòng bị đẩy ra, một tên béo lùn và một tên cao gầy vọt vào.
"Các người đi nhầm phòng phải khõng?"Tôi thiện ý nhắc nhở một câu.
"Không phải, tôi nói với các người, hiện giờ tôi cần căn phòng này, các người mau ra ngoài, tôi sẽ cho các ngựời một vạn đồng!"Chu Xuân Quân đi thằng vào vân đê nói.
Tôi sửng sốt, chẳng lẽ người này là người mắc bệnh thần kinh? Tôi nhìn Chu Xuân Quân một cái nói:"Mày không măc bệnh đó chú'?"
Lúc này Trịnh Thiếu Bằng đứng lên, đi tới bên người Chu Xuân Quân nói:"Chu Xuân Quân, mày đừng ở chổ này mà gây rối!"
"Tao còn tưởng là ai, hóa ra là Trịnh Thiếu Bằng"" Chu Xuân Quân kiêu ngạo vổ vổ mặt Trịnh Thiếu Bằng mắng:"Con mẹ mày, mày cho mày là ai, chỉ là một tên vương bát đản! Cái phòng này giao lại cho tao dùng!""
Chu Xuân Quân, mày đùng quá kiêu ngạo, người ở đây mày đắc tội không nổi đâu!"Trịnh Thiếu Bằng hừ một tiếng nói
"Con mẹ nó! Trịnh Thiếu Bằng, mày đừng có trang B với tao, thân vịt mà còn muốn dọa người khác, tao cho mày biểt, nếu giờ mày cút cho tao, thi hai ta coi như không có chuyện gì, nếu không tất cả hóa đơn đã giao cho công ty vận chuyển của các người ngày mai sẽ chuyển sang cho người khác!"Chu Xuân Quân lẩy tay chi vào mặt Trịnh Thiẻl Bằng nói.
Trịnh Thiếu Bằng tức giận vô cùng, nhưng đang phải nhẫn nhịn, lợi nhuận của Trịnh gia là từ làm ăn với Chu gia, vi lợi ích của gia tộc, Trịnh Thiếu Bằng chỉ đành phải nhịn
Thế nhưng Lục Nhất Dân lại không có nhiều cố kỵ tới như vậy, cười lạnh từ chỗ ngồi đứng lên, nhìn Chu Xuân Quân nói:"Chu Xuân Quân, mày chán sống rồi phải không?"
Chu xuân Quân lúc mới tới chỉ nhìn thấy tôi sau lại bị Trịnh Thiếu Bằng quấn quít lấy, nên không nhin rõ những người khác, lúc này nhìn thấy Lục Nhất Dân đứng lên, thì phát hiện, người phụ trách hắc đạo của thành phố D cũng ở đây! Chờ một chút... bên cạnh Lưu Nhất Dân không phải là Lục Hồng Đào hay sao?
Chu Xuân Quân mồ hôi "tách" một cái rơi xuống run run nói:"Lục ca, ngài sao lại ở chổ này?"
Lục Nhất Dân liếc mắt nhìn Chu xuân Quân nói "Cút!"
Chu Xuân Quân nghe xong cắn răng, trong mắt hiện ra một tia hung ác nhưng lập tức lại biến mất, cúi đầu nói: "Dạ"
"Chu Xuân Quân? Có chuyện gì vậy? Ông không bảo được họ nhường phòng hay sao? Nhưng tôi thì lại không nhịn được!"Thanh Xuyên Tam Thứ Lang nhíu nhíu mày dùng Nhật ngữ kêu lên.
Người khác nghe không hiểu Nhật ngữ, thể nhưng tôi lại nghe rõ ý tứ của hắn. Cho dù Lục Hông Đào nghe không hiểu ngoại ngữ. nhưng mà nghe ngữ khí của người này hình như là có chút không coi ai ra gì, vì vậy đúng dậy chỉ vào Thanh Xuyên Tam Thứ Lang nói:"Con mẹ mày, chêt tới nơi rồi đó !"
Trịnh Hoa Cường lúc này trong lòng đã nổi lên không ít ý trong đầu, Chu
Xụân Quân đối với Trịnh gia đương nhiên là trọng yếu, thế nhưng nếu như bám vào Lục Hồng Đào, thì sự nghiệp của Trịnh gia sẽ tăng tiến rất nhanh?Hơn nửa hiện tại xem ra, công ty Chu thị của Chu Xuân Quân chưa chắc đã tồn tại được ở thành phố D này rồi!
Nghĩ tới đây, Trịnh Hoa Cường nhảy dựng lên, lập tức xông lên, đánh cho Thanh Xuyên Tam Thứ Lang một trận.Thanh Xuyên Tam Thứ Lang chỉ cảm thấy trước mắt là một màu đỏ, còn lại chẳng nhin thấy gì, hai tay cố sức vung vẩy trong không trung.
Trịnh Hoa Cường nhìn thẩy thì mắng:"Mày còn muốn phản kháng?Đúng là làm việc ngu ngốc! "
Nói xong, dùng đầu gố i hung hăng thúc về phía hạ bộ của Thanh Xuyên Tam Thứ Lang.Thanh Xuyên Tam Thứ Lang "Ngao" Iên một tiếng thét chói tai, đau đên mức đôi mắt như bắn ra ngoài, há to miệng, xụi lơ nằm trên mặt đất, đồng thời vẫn còn co giật liên tục.
"Trịnh Hoa Cường, ông dám đánh khách nhân của tôi? Công ty vận chuyển của nhà ông đúng là không muốn hoạt động nữa rôi!"Chu Xuân Quân thây Trịnh Hoa Cường Iại dám đả thương người của hắn, thì lập tú'c nổi giận.
Lục Hồng Đào thì Chu Xuân Quân không có cách nào đụng vào, thế nhưng Trịnh Hoa Cường chỉ là một cái rắm, hắn không muốn làm ăn nữa hay Sao?
"Ai nói công ty của Tiểu Trịnh không hoạt động được? tôi còn chuẩn bị đầu tư một chút vào đó đây! Ai dám làm lỡ việc tôi kiếm tiền, tôi giết chết hắn!" Thanh âm của Lục Hông Đào vang lên.
Trịnh Hoa Cường thở dải một hơi, xem ra bản thân hắn đã thành công, có sự đầu tư của Lục Hông Đảo, thi cộng ty chẳng khác nào có Tam Thạch Bang Iàm chổ dựa, vươn ra ngoài thành phô thậm chí toàn quốc chẵng có gi là khó!
Lúc này Trịnh Thiếu Bằng có câu nói của Lục Hồng Đào, đổi với Chu Xuân Quân đã không còn e ngại, "Hô" một tiếng đứng dậy chỉ vào Chu Xuân măng:"Tên họ Chu kia, tao đợi hôm nay đã lâu rồi, đúng là ông trời có măt! Tao xx bà nội của mày!"Mắng xong, Trịnh Thiếu Bằng mạnh mẽ đắm ra một quyển, trúng ngay mắt trái của Chu Xuân Quân
Đừng thấy Chu Xuân Quân to con, nhưng mà hắn rất quen sống an nhản sung Sướng, đâu phải đối thủ của Trịnh Thiếu Bằng, bị đánh vài cái đã bối rối!Trịnh Thiếu Bằng phát tiết toàn bộ oán khí mấy năm nay
lên người của hắn
Quyển này là của tao.. "
"Quyển này Ià của bác tao... "
"Quyển này là của..."
"Quyển này là của mày..."
"Tao thi có làm gì mình..."
Chu Xuân Quân rầm rĩ kêu lên.
"Mày tự minh SM (khồ đảm) không được sao!" Trịnh Thiếu Bằng đá hắn một cước nói:"Cước này Ià thay..ABC. . .!"
"ABC là ai?"
Chu Xuân Quân lại hỏi.
"Tiếp thị nói thôi."Trịnh Thiếu Bằng đáp.
Chu Xuản Quân nghe xong triệt để hôn mê bất tinh.
"Reng reng reng", cửa phòng được mở ra, hai người bảo vệ đi vào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
"Các vị, đừng nên gây rối loạn trong Cảng Loan, nếu có ân oán cá nhân mời đi ra bên ngoài giải quyết, nếu không tôi không khách khí!"Nhân viên bảo vệ nói.
"Đúng lúc quá, các người lôi thi thể kiạ ra ngoài đi!"Lục Nhât Dân chi váo hai người trên mặt đât nói.
Nhân viên bảo vệ kia thấy người này lại dám nói là lôi hai thi thể ra ngoài, thi đúng là vô cùng lớn lối!
Đang định phát tác thi lạị bị ngườĩ bạn của mình kéo lại, nói:
"Mau làm theo ý của thiếu đương gia đi!"
Thiếu đương gia? Nhân viên bảo vệ này sửng sốt, lại càng hoảng sợ nói:"Cậu không lầm đó chứ?"
"Tôi làm sao nhầm được, tôi ở nơi này đã một thời gian dài rồi! Hắn được cả giám đốc của khách sạn này xuống tiếp đãi đấy"
Nhân viên bảo vệ khác ở bên cạnh giải thích.