Thể lực của Ngô Huỳnh Huỳnh rất yếu, hơn nữa phải trải qua cải tạo tinh thần lực, cho nên thống khổ vô cùng
"Em? Đương nhiên không thành vấn đề, từ nhỏ em đã theo cha em luyện tập quân sự , có nỗi khổ nào mà chưa từng trải qua"
Ngô Huỳnh Huỳnh thoải mái nói
"Vậy được rồi, chờ sau khi trở về, anh đem phương pháp tu luyện sơ cấp truyền cho em đồng thời cho Nhan Nghiên và các nàng học tập một chút"
Tôi khong nghĩ đến thân hình Ngô Huỳnh Huỳnh mảnh khảnh như vậy mà cũng đã từng luyện tập quân sự
Tôi mang theo Ngô Huỳnh Huỳnh đi tới trước một ngọn núi, đương nhiên chỉ là núi giả thôi. Tôi ấn vàn tảng đá bên cạnh một cái, một cánh cửa lập tức hiện ra
"A, cơ quan ngầm"
Ngô Huỳnh Huỳnh kinh hô:
" Hóa ra những gì chiếu trong phim là thực"
Tôi nhìn Ngô Huỳnh Huỳnh nói:
"Lát nữa đi theo anh, ở đây nhiều cơ quan lắm đấy"
Ngô Huỳnh Huỳnh gật đầu thần sắc vô cùng nghiêm túc
Trài qua một loạt các cửa nào thì kiểm tra vân tay, thẻ từ, chụp ảnh nhận dạng khớp xương.. chúng tôi mới tới nơi cần tới. Hôm này Tôn Tứ Khổng không làm thí nghiệm mà ngồi đọc báo trên ghê salon
" lão Tôn, thế nào, sao không nghiên cứu nữaA"
Tôi cười hỏi
"Lưu tiên sinh , ngài đã tới. Tôi xem trên báo , xem tình hình khoa học kỹ thuật ngoài đó phát triển đến thế nào rồi"
Tôn Tứ Khổng cười cười
" kết quả thế nào"
Tôi hỏi
" vẫn chỉ là thất vọng không khác mấy so với các năm trước"
Tôn Tứ Khổng lắc đầu
"Chúng ta có nhiều kỹ thuật như vậy, nhưng không thể mang ra ngoài ứng dụng thực sự khó chịu"
Người nói vô ý, nguời nghe cố tình, Thấy Tôn Tứ Khổng nói như vậy , tôi nghĩ nếu đem những ký thuật này ứng dụng trên thế giới bộ tộc A Kata, thì sẽ như thế nào
Bây giờ mà bung những kỹ thuật này ở đại cầu, thì chắc chắn sẽ làm cho nhân loại khủng hoảng, đòng thời phát sinh chiến tranh
Thế nhưng đem những thành tựu này ứng dụng trên hành tinh kia , thì sẽ không xuất hiện tình huống như vậy
Nghĩ tới đây tôi nhìn Tôn Tứu Khổng nói
"Tôi lần này tới chính là muốn nói chuyejn này! Tôi tìm được một hành tinh có sinh mênh, trinh độ khoa học ở đó vô cùng lạc hậu, nói thế nào nhỉ, chắc là ở đó mấy ngàn năm nữa mới có thành tựu như chúng ta
" cái gì, ngài tìm được một hành tinh có sự sống rồi à"
Tôi Tứ Khổng nghe thấy tôi noi nhự vậy thì kinh hãi
"Tại sao ngài tìm được, chúng tôi ở đây 24/24h vậy mà còn không tìm được!"
Từ Khãnh Vĩ vốn đang xem TV , nghe thấy tôi và Tôn Tứ Khổng nói chuyện thì nhảy cao ba thước như con thỏ chạy tới nói:
" Lão đại, anh nói cái gì? Em không nghe lầm chứ, có không có thiết bị gì, thì tại sao lại tìm được, anh làm sao xác định được nó là hành tinh có sự sống"
" Lão Tôn, Khánh Vĩ, từ từ đừng có kích động tôi sẽ giải thích"
Tôi cười khoát tay áo, bảo 2 người không nên kích động
"Đây chỉ là một sự trùng hợp thôi, có nhớ vụ chiếc nhẫn không"
"Nhẫn, nhớ, có phải là cái nhẫn mà anh nói em làm giả không"
Từ Khánh Vĩ gật đầu:
"Nhưng chuyện này có quan hệ gì với cái nhẫn?Anh đừng nói chuyện cái nhẫn, nói chuyện có liên quan đến tinh cầu có sự sống kia đi"
"Chuyện này tại sao lại không quan hệ chứ ! cái hành tinh có sự sống kia, cũng vì có chiếc nhẫn mới tìm được"
Tôi nói xong liền đem chuyện đã xảy ra nói cho Tôn Tứ Khổng nghe
Tôn Tứ Khổng nghe xong chuyện này , thì trong lòng cảm thấy kỳ lại! Loại kỹ thuật tiên tiến này, tuy rằng hắn có thể làm ra được, nhưng dù sao cũng đã được thực hiện từ triều Thanh nên không khỏi kinh ngạc
"Truyền Tống Trận"
Tôn Tứ Khổng nghe tôi nói đến hành tinh có sự sống và Truyền Tống Trận, vừa kỳ quái vừa kinh ngạc
"Nếu nói như vậy, thì người thiết kế chiếc nhẫn kìa và Truyền Tống Trận, chắc chắn là người có trí tuệ tuyệt đỉnh, như chúng ta thường nói là người ngoài hành tinh"
Tôi gật đầu:
"Toi cũng nghĩ vậy, xem ra khoa học kỹ thuạt ở nơi đó cũng không kém chúng ta bây giờ! Với lại đó cũng là chuyện của mấy trăm năm trước, sơ với ta bây giờ thì kinh khủng hơn"
"Đúng vậy, ví dụ như chỗ chúng ta bây giờ, lúc này mới nghiên cứu chỉ hoàn toàn dựa trên những tư liệu mà ngài cung cấp, tôi có chút lo lắng, rất khó khăn , nhưng hiện tại đã có thể dễ dàng đem ứng dụng của nó lên thực tế"
Tôn Tứ Khổng gật đầu tán thành
"Được rồi, có biện pháp nào có thể ngăn cản một cơn lũ có thể bộc phát bất ngờ không"
Tôi hỏi một vấn đề quan trọng
"Lũ bộc phát bất ngờ"
Tôn Tứ Khổng lắc đầu, tôi còn tưởng rằng hắn không có cách nào, không ngờ hắn lại nói
" Vấn đề đơn giản này mà cũng cần thảo luận à, có ít nhất 4 tới 5 phương pháp để làm"
Không thể nào, chuyện đơn giản vậy mà tôi nghĩ ra! Nhưng mà tôi lập tức thông suốt, đúng như lời Tôn Tứ Khổng nói, thì tưởng là đơn giản, nhưng với trình đô hiện nay, lại không cách nào làm được, chỉ đơn giản như việc, dùng điện làm bốc hơi nước vậy cần phải có công suất là bao nhiêu?"
"Tại sao anh lại làm cho nước bốc hơi hết? sao không lưu lại nó?"
NGô huỳnh huỳnh bỗng nhiên kiến nghị nói:
"Công dụng của nước còn nhiều, với lại nó còn trợ giúp cho các bộ tộc nguyên thủy nữa"
Đúng vậy, tại sao tôi lại không nghĩ tới, thay vì xử lí nó, thì lợi dụng nó Xem ra đúng là tôi không thích hợp àm thần tiên nguyên thủy, có lẽ cho Ngô Huỳnh HUỳnh làm thì thích hợp hơn
Vì vậy vấn đề trước hết để sang một bên, làm sao thực hiện đuợc nó thì còn phải xem tình hình thực tế
Việc cấp bách là tôi phải dẫn Tôn Tứ Khổng tới hành tinh có sinh mệnh kia, trước khi đi, Tôn Tứ Khổng cũng phải chuẩn bị một số thiết bị cần thiết, cho nên thời gian xuất phát là nửa tháng sau
Mà có thiết bị rồi, còn phải có phương án, kế hoạch….. sau khi thu xếp xong, tôi chuẩn bị đưa Diệp Tiêu Tiêu và Ngô Huỳnh Huỳnh cùng trở về thành phố Bắc Kinh
Mấy ngày nay, Diệp Tiêu Tiêu và mẹ tôi thân thiết rất nhiều, nên không muốn TIêu Tiêu rời đi, muốn lưu nàng ở lại Tân Giang, để được ở bên cháu nội một thời gian nữa
Tôi ở Tân Giang đã làm chậm trễ rất nhiều thời gian, không biết mấy vị lão bà có giận không
Ngô Huỳnh Huỳnh là người mới, trong lòng cũng rất thấp thỏm, sau khi chuẩn bị một ngày một đêm, cố ý mua một số quà tặng làm lễ vật cho chị em nàng
Tôi đương nhiên tán thành việc là hài hòa mới quan hệ trong hậu cung, nhưng hực ra tôi không phải lo lắng nhiều
Triệu Nhan Nghiên và Ngô Huỳnh Huỳnh rất thân nhau, Trần Vi Nhi cũng gặp nàng vài lần,
Bây giờ sống chung với nhau thì không phải là việc khó