"Ách... A, cái này..." Khả Đốn không kịp phản ứng có chút lắp bắp nói:
"Gia chủ của chúng tôi ở Milan... Muốn mời hai vị về làm khách, không biết Lưu tiên sinh nghĩ sao?"
"Làm khách?"
Ý của tôi là muốn lão Philips đích thân tới đây chứ không muốn qua đó!
Nhưng khi tôi nhìn sang phía Philips. thấy ánh mắt của hắn vô cùng chờ mong, tôi biết hắn đang hi vọng tôi có thể tới làm khách, mong tôi tới trợ giúp cho hắn.
Tôi lại xoay người nhìn Dương Mân một chút. Thấy nàng gật đầu, tôi nhìn Khả Đốn nói:
"Tôi còn hai người thân cũng ở trong khách sạn này, tôi phải thương lượng với họ một chút!"
"Không có vấn đề gì Lưu tiên sinh. tôi sẽ đợi câu trả lời." Khả Đốn nói.
"Khả Đốn tiên sinh? ông thuê phòng chưa? Mau đi thuê phòng đi, khách sạn này rất đông khách, nếu không thuê thì sẽ hết đó." Tôi nhìn Khả Đốn nhàn nhạt nói.
Khả Đốn sao có thể không hiểu ý của tôi muốn nói. đứng trong phòng Philips và Sang Lica không tiện, không nên quấy rối bọn họ! Theo ý của gia chủ tạm thời không làm phiền bọn họ. Hắn tội gì không tận dụng nhân tình nói:
"Đã thuê rồi, đoạn đường này thực mệt mỏi. tôi đi nghỉ ngơi đây!"
Tôi gật đầu cười ra khôi phòng, Khả Đốn khách khí nói lời chào với tôi sau đó cùng hai thuộc hạ đi ra ngoài.
Trẽn trường trở về phòng, tôi nhìn thoáng qua Dương Mân hòi: "Em thấy thế nào? Chúng ta có nên đi hay không?"
"Đi đi, coi như một chuyến lữ hành. tiện thể du lịch luôn!" Dương Mân nói:
"Quan trọng hơn là chúng ta đã nhận trách nhiệm, thì phải lo cho tốt! "
"Nếu đã tới. anh phải lột của lão Philips vài tỷ làm sính lễ cho Sang Lica mới được!"
"Vài tỷ?" Dương Mân cả kinh:
"Không thể nào. muốn nhiều như vậy. Thì họ sẽ khó khăn?"
"Bỏ đi, nếu như thực lực hắn không đủ, anh bảo Tập đoàn Đông Á nhường một vài sản phẩm cho họ." Tôi nói.
Sau khi trở về phòng, tôi và cha mẹ Dương Mân thương lượng một chút. Cha mẹ Dương Mân nói là không có vấn đề gì. vì vậy chúng tôi đi Milan.
Ngày thứ hai đoàn người chúng tôi đi máy bay tới Milan.
Trẽn đường đi Khả Đốn không nói gì. để Sang Lica và Philips tùy ý ngồi thân cận với nhau, giống như ngầm đồng ý.
Thế nhưng tôi lại biết rô. nếu như lão Philips biết thân phận của tôi không tốt, hắn sẽ lập tức đuổi chúng
tôi ra ngoài!
Vừa xuống máv bay. từ xa chúng tôi đã thấy một đoàn xe. Lão Philips dẫn đầu đi tới đoàn xe này, tôi, Dương Mân và Philips Sang Lica chậm rãi đi tới.
Lão Philips nhìn Khả Đốn gật đàu. sau đó khẩn trương nhìn tôi. không biết thân phận của tôi như thẻ nào.
Rốt cục khi chúng tôi tôi gần, lão Philips cũng nhận ra hình dáng của tôi!
Ấn tượng đầu tiên của lão là, tại sao người này lại còn trẻ tỏi như vậy? Ấn tượng thứ hai chính là... tại sao lại trông quen mắt như thế?
Hắn họ Lưu. như vậy... Chẳng lẽ là... Lão Phillip bỗng nhiên nghỉ tới một người, chính là người doanh nhân trẻ tuổi nhất trên thế giới này. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Nghỉ tới đây, lão Philips vội vàng bước ba bước thành một bước. chạy tới chỗ tôi! Trên thương trường không có tuổi tác. chi có thực lực cao hay thấp!
Thẩv lão Philips phải chạy bộ tới đón, đoàn người kinh ngạc. Ở nước Ý này không có mấy ai được như vậy!
"Là Lưu Lỗi tiên sinh sao!" Lão Philips thân thiết đưa tay phải ra nói:
"Xin chào. Bỉ nhân chính là gia chủ gia tộc Phillip. ngài cứ gọi tôi là lão Philips là được rồi!"
"Ha hả, lão Phillip tiên sinh. rất hân hạnh được biết ông!" Tôi cười cười cùng bắt tay.
Philips ở phía sau tôi thấy cảnh tượng này thì sợ ngây người! ông nội mình từ lúc nào khiêm tốn như vậy? Lão Philips? Chi có mấy lãnh đạo của các tập đoàn lớn mới có thể gọi ông mình như vậy?
Điều này làm cho Phillip lại đánh gia tôi cao hon một bậc! Xem ra tôi cũng không phải là người dựa vào gia tộc. mà là người dựa vào sức mình!
"Thật ngại quá. Lưu tiên sinh. tôi đây tuổi đã cao, hon nữa công việc trong gia tộc bận rộn. nếu không sẽ nhất định tới Venice đón ngài!" Lão Philips xin lỗi nói: "Thực sự rất xin lỗi!"
Tôi đương nhiên biết lão gia hỏa này nói lời khách sáo. một khắc đồng hồ trước sợ rằng hắn còn chưa biết tôi là ai!
Tôi cười cười:
"Chúng tôi là người trẻ tuổi sao có thể phiền lão nhân đi đón được? Hơn nữa tôi và
Phillip. Sang Lica đều là bạn tốt, tôi còn nhận làm cha đỡ đầu cho con bọn họ. phải là tôi tới
bái phỏng ông mới đúng"
Tôi cố ý đem chuỵện nhận làm cha đỡ đầu của con Philips và Sang Lica nói cho hắn biết.
Lão Philips vẫn tươi cười. Lão là ai? Chính là lão hồ ly trẽn thương trường, sao có thể không hiểu ý của tôi! Sau khi nghe tôi nói xong trong lòng rùng mình thầmm nghỉ. Vấn đề rốt cuộc đã tới nhưng hắn cũng vô cùng vui vẻ!
Nếu như tôi nhận làm cha đỡ đầu cho con của họ thì cũng tính là người trong gia tộc Philips. vậy thì mình có một cây đại thụ che trời. chuyện khác còn tính là gì nữa.
Sau này khi Philips thừa kế chức vị gia chủ. Tôi lại càng chiếu cố gia tộc Philips hơn!
Nghỉ thông suốt điểm này, lão Phillip càng trở nên vui vè, chuyện cưới tiểu công chúa của tập đoàn Odd đã bị gạt sang một bên.
"Vậy thì thực là tốt quá. Philips. con và Sang Lica phải nỗ lực. đừng để cho Lưu tiên sinh thất vọng!"
Lão Phillip vừa cười vừa nói.
"A?"
Lúc này đến phiên Phillip và SangLica kinh ngạc! Lão Philips nói như vậy. không phải uống nhầm thuốc đó chứ? Tại sao lại đột nhiên nói như vậy?
Mà Sang Lica lại càng không biết làm sao. kinh ngạc nhìn Phillip. Bời vì... nàng không tin. gia tộc Philips lại tiếp nhận nàng!