Thấy Carlo giải thích vậy, Hứa Lập cũng nói:
- Carlo tiên sinh, tôi và Karl tiên sinh có quan hệ rất tốt, còn là bạn nữa, tôi cũng nghe Karl tiên sinh nói qua rằng quý công ty có kế hoạch đầu tư tại Trung Quốc. Nhưng tôi cam đoan không chỉ thị xã Tùng Giang tiến hành giải tỏa nhanh nhất trong các thành phố du lịch Trung Quốc. Nói vậy các thành phố khác chắc vẫn chưa có nhiều nơi đã ký thỏa thuận đầu tư với quý công ty?
- Đúng là như thế.
Chuyện này Carlo cũng không giấu diếm gì, dù sao chuyện tập đoàn Kang đến Trung Quốc đầu tư ngành vào du lịch ở nhiều tỉnh không chỉ truyền thông Trung Quốc xôn xao mà thị trường quốc tế cũng bàn luận. Nhất cử nhất động của họ ở Trung Quốc đều có ngàn vạn ánh mắt nhìn vào, vì vậy kết quả đàm phán của tập đoàn này ở các nơi như thế nào căn bản không phải bí mật gì.
- Nếu Tùng Giang chúng tôi làm việc nhanh nhất thì Carlo tiên sinh có thể đề nghị với tổng công ty cấp tài chính nhiều hơn một chút cho Tùng Giang chúng tôi. Một phương diện có thể khiến hạng mục du lịch tại Tùng Giang nhanh chóng hoàn thành, sớm sinh lợi ích, mặt khác cũng có thể lấy hoạt động của chúng tôi đi làm mẫu cho các thành phố khác, công việc các thành phố khác cũng tốt hơn nhiều.
- Hứa tiên sinh đúng là chuyên gia đàm phán, ý anh nói tôi không thể nào phản bác. Nhưng Hứa tiên sinh cũng biết, kế hoạch của chúng tôi là trong vòng một tháng đầu tư ở Tùng Giang 500 triệu tệ, các khoản tài chính khác trong vòng hai năm sẽ đến. Nhưng bây giờ tổng đã thanh toán hơn 700 triệu, số tiền này đã vượt quá kế hoạch rất nhiều, nếu muốn tổng bộ cấp thêm thì sợ rằng không dễ dàng. Dù sao tổng bộ cũng phải cân nhắc toàn diện, hơn nữa tài chính cũng không có khả năng thoáng cái có nhiều tiền mặt như vậy.
- Được rồi, đầu tiên anh hãy phản ánh với tổng bộ một chút, thay tôi vấn an Karl tiên sinh. Nếu tài chính quý công ty thật sự có khó khăn thì có thể cùng chúng tôi bàn cách giải quyết. Dù sao hạng mục du lịch tại Tùng Giang chúng tôi sớm hoàn thành thì quý công ty và chúng tôi đều có lợi.
Dù tập đoàn Kang không gửi tiền tới nhưng trong tài khoản của họ vẫn còn hơn 60 triệu. Số tiền đó cũng đủ hoàn thành công tác giải tỏa, vì vậy công tác giải tỏa vẫn tiếp tục được tiến hành.
Ngày thứ năm sau khi Hứa Lập gọi điện cho Carlo rốt cục Carlo cũng hồi âm. Hắn liên lạc với Hứa Lập nói muốn đích thân đến chính quyền thành phố đàm phán cùng thị trưởng Tằng Ích. Mặc dù Carlo có thể hiểu tiếng Trung, có thể nói thêm vào một vài từ nhưng hắn lại muốn dùng tiếng Đức. Vì vậy lần này Hứa Lập cũng phải ở bên làm phiên dịch.
Tại văn phòng Tằng Ích, đầu tiên Carlo chuyển lời chân thành cảm ơn và chân thành chia sẻ của chủ tịch Karl với thị xã Tùng Giang, chính quyền thành phố và toàn thể lãnh đạo, nhân viên đã không ngại khó khăn mà hoàn thành công việc với hiệu suất cao. Sau đó Carlo nói:
- Thị trưởng Tằng, với tiến độ thi công hạng mục du lịch Tùng Giang hiện nay, chúng tôi rất hài lòng, chúng tôi cũng xem trọng tương lai phát triển Tùng Giang. Chỉ là bây giờ tổng công ty đồng thời đầu tư tại mười thành phố ở Trung Quốc, đến trước mắt công ty tôi đã đầu tư tổng là gần một tỷ USD. Con số này đã vượt quá xa dự tính ban đầu của công ty, nó cũng gây khó khăn trực tiếp cho nguồn tài chính lưu động của chúng tôi. Nếu muốn có tiền mặt thì phải bán cổ phiếu của công ty, nhưng việc này lại là điều mọi người không muốn thấy.
Mặc dù Tằng Ích tốt nghiệp khoa tiếng Trung nhưng làm phó thị trưởng thường trực Tùng Giang ba năm, trước đó từng làm ở cục Nông nghiệp, cục Dân chính, Cục Tài chính cho nên với vấn đề kinh tế, thị trường chứng khoán thì y cũng không xa lạ gì, hắn hiểu ý của Carlo. Phải nói rằng thị trường chứng khoán nghe gió là coi thành bão. Chỉ một tin tức cũng có thể thổi phồng giá cổ phiếu nhưng cũng có thể khiến một cổ phiếu bị đẩy xuống đấy. Đồng thời trong thị trường chứng khoán thì việc đưa than sưởi ấm ngày đông về cơ bản không có nhưng bỏ đá xuống giếng lại có quá nhiều.
Nếu công ty Kang bán cổ phiếu với sản lượng lớn rồi bị người ngoài lợi dụng, tin tức này truyền ra ngoài sẽ rất bất lợi với công ty Kang. Không nói là công ty Kang, bất cứ một thế lực hùng hậu nào đang phát triển nhanh chóng rồi gặp lời đồn như vậy, công ty cũng chịu không nổi mà phải phá sản. Công ty Kang đến lúc đó hết đường chối cãi, rất có khả năng vì vậy mà rơi vào vực sâu không có ngày ngóc đầu lên nổi.
- Không biết quý công ty có tính toán gì không? Dù sao cũng không thể trưng dụng một diện tích đất lớn như vậy rồi bỏ xó chứ?
Tằng Ích cau mày hỏi.
Xem ra Carlo có chuẩn bị mà tới, lời của Tằng Ích lại chính là điều y muốn trình bày.
- Thị trưởng Tằng, tôi sợ rằng chỉ có thể thể làm phiền ngài.
- Đừng nói phiền hay không phiền, chỉ cần có thể giải quyết khó khăn lúc này, có thể có lợi cho hạng mục thi công là tôi không từ chối.
Tằng Ích tỏ thái độ nói.
- Chúng tôi hi vọng có thể sử dụng đất đã thu hồi trong khoảng thời gian này để vay ngân hàng.
Carlo nói.
- Vay?
Tằng Ích nghĩ, để công ty Kang sử dụng đất vay ngân hàng để giải quyết vấn đề thiếu tiền mặt, việc này cũng có lợi cho hai bên, vừa giải quyết được vấn đề thiếu tiền mặt của công ty Kang, mặt khác các ngân hàng trong thị xã cũng có thể cho vay tiền.
Nhưng chuyện này phải do công ty Kang chủ động đưa ra mới có tính khả thi nếu không lại giống như mình đang ép họ. Dù sao giờ lãi suất vay vôn ngân hàng cũng không thấp, mà hạn mức vay lại lớn như vậy, ít nhất cũng là mấy trăm triệu, chỉ riêng tiền lãi hàng năm đã là một con số khổng lồ.
- Dùng đất để vay thì không thì không thể nào dựa theo tiêu chuẩn bồi thường mà định giá được. Sợ rằng chỉ có thể vay được hai ba trăm triệu thôi.
- Nói như vậy thị trưởng Tằng đồng ý hỗ trợ? Có thể vay ba trăm triệu cũng là đủ rồi. Tổng bộ chúng tôi cũng đang gom góp tài chính, nói không chừng chỉ trong thời gian ngắn thì tiền có thể vào tài khoản.
- Được, ngày mai tôi đi ngân hàng nói một tiếng, có đáp án tôi lập tức báo cho anh. Hi vọng quan hệ hợp tác của chúng ta có thể thuận lợi tiến hành.
Hôm sau Tằng Ích triệu tập các giám đốc ngân hàng ở Tùng Giang đến văn phòng mình. Y đem chuyện công ty Kang muốn vay tiền nói cho họ, nói qua về quy mô thực lực công ty Kang, nói qua việc công ty Kang đang tiến hành đầu tư tại Tùng Giang tất cả mọi người được biết.
Thời gian này được lợi nhất có thể nói là ngân hàng xây dựng, vài trăm triệu đều lưu thông qua ngân hàng họ. Dù bây giờ tiền cũng trả cho dân nhưng phát ra không phải tiền mặt mà là tài khoản ngân hàng. Theo lối suy nghĩ của đại đa số nhân dân thì mặc dù có một số người rút hết tiền ra nhưng càng nhiều người có tiền thích để trong tài khoản ngân hàng. Vì thế chỉ trong thời gian ngắn là tiền dự trữ của ngân hàng xây dựng Tùng Giang đã tăng lên rất nhiều, ngân hàng bọn họ cũng nghênh đón thời kỳ phát triển cao trào.
- Carlo tiên sinh, tôi và Karl tiên sinh có quan hệ rất tốt, còn là bạn nữa, tôi cũng nghe Karl tiên sinh nói qua rằng quý công ty có kế hoạch đầu tư tại Trung Quốc. Nhưng tôi cam đoan không chỉ thị xã Tùng Giang tiến hành giải tỏa nhanh nhất trong các thành phố du lịch Trung Quốc. Nói vậy các thành phố khác chắc vẫn chưa có nhiều nơi đã ký thỏa thuận đầu tư với quý công ty?
- Đúng là như thế.
Chuyện này Carlo cũng không giấu diếm gì, dù sao chuyện tập đoàn Kang đến Trung Quốc đầu tư ngành vào du lịch ở nhiều tỉnh không chỉ truyền thông Trung Quốc xôn xao mà thị trường quốc tế cũng bàn luận. Nhất cử nhất động của họ ở Trung Quốc đều có ngàn vạn ánh mắt nhìn vào, vì vậy kết quả đàm phán của tập đoàn này ở các nơi như thế nào căn bản không phải bí mật gì.
- Nếu Tùng Giang chúng tôi làm việc nhanh nhất thì Carlo tiên sinh có thể đề nghị với tổng công ty cấp tài chính nhiều hơn một chút cho Tùng Giang chúng tôi. Một phương diện có thể khiến hạng mục du lịch tại Tùng Giang nhanh chóng hoàn thành, sớm sinh lợi ích, mặt khác cũng có thể lấy hoạt động của chúng tôi đi làm mẫu cho các thành phố khác, công việc các thành phố khác cũng tốt hơn nhiều.
- Hứa tiên sinh đúng là chuyên gia đàm phán, ý anh nói tôi không thể nào phản bác. Nhưng Hứa tiên sinh cũng biết, kế hoạch của chúng tôi là trong vòng một tháng đầu tư ở Tùng Giang 500 triệu tệ, các khoản tài chính khác trong vòng hai năm sẽ đến. Nhưng bây giờ tổng đã thanh toán hơn 700 triệu, số tiền này đã vượt quá kế hoạch rất nhiều, nếu muốn tổng bộ cấp thêm thì sợ rằng không dễ dàng. Dù sao tổng bộ cũng phải cân nhắc toàn diện, hơn nữa tài chính cũng không có khả năng thoáng cái có nhiều tiền mặt như vậy.
- Được rồi, đầu tiên anh hãy phản ánh với tổng bộ một chút, thay tôi vấn an Karl tiên sinh. Nếu tài chính quý công ty thật sự có khó khăn thì có thể cùng chúng tôi bàn cách giải quyết. Dù sao hạng mục du lịch tại Tùng Giang chúng tôi sớm hoàn thành thì quý công ty và chúng tôi đều có lợi.
Dù tập đoàn Kang không gửi tiền tới nhưng trong tài khoản của họ vẫn còn hơn 60 triệu. Số tiền đó cũng đủ hoàn thành công tác giải tỏa, vì vậy công tác giải tỏa vẫn tiếp tục được tiến hành.
Ngày thứ năm sau khi Hứa Lập gọi điện cho Carlo rốt cục Carlo cũng hồi âm. Hắn liên lạc với Hứa Lập nói muốn đích thân đến chính quyền thành phố đàm phán cùng thị trưởng Tằng Ích. Mặc dù Carlo có thể hiểu tiếng Trung, có thể nói thêm vào một vài từ nhưng hắn lại muốn dùng tiếng Đức. Vì vậy lần này Hứa Lập cũng phải ở bên làm phiên dịch.
Tại văn phòng Tằng Ích, đầu tiên Carlo chuyển lời chân thành cảm ơn và chân thành chia sẻ của chủ tịch Karl với thị xã Tùng Giang, chính quyền thành phố và toàn thể lãnh đạo, nhân viên đã không ngại khó khăn mà hoàn thành công việc với hiệu suất cao. Sau đó Carlo nói:
- Thị trưởng Tằng, với tiến độ thi công hạng mục du lịch Tùng Giang hiện nay, chúng tôi rất hài lòng, chúng tôi cũng xem trọng tương lai phát triển Tùng Giang. Chỉ là bây giờ tổng công ty đồng thời đầu tư tại mười thành phố ở Trung Quốc, đến trước mắt công ty tôi đã đầu tư tổng là gần một tỷ USD. Con số này đã vượt quá xa dự tính ban đầu của công ty, nó cũng gây khó khăn trực tiếp cho nguồn tài chính lưu động của chúng tôi. Nếu muốn có tiền mặt thì phải bán cổ phiếu của công ty, nhưng việc này lại là điều mọi người không muốn thấy.
Mặc dù Tằng Ích tốt nghiệp khoa tiếng Trung nhưng làm phó thị trưởng thường trực Tùng Giang ba năm, trước đó từng làm ở cục Nông nghiệp, cục Dân chính, Cục Tài chính cho nên với vấn đề kinh tế, thị trường chứng khoán thì y cũng không xa lạ gì, hắn hiểu ý của Carlo. Phải nói rằng thị trường chứng khoán nghe gió là coi thành bão. Chỉ một tin tức cũng có thể thổi phồng giá cổ phiếu nhưng cũng có thể khiến một cổ phiếu bị đẩy xuống đấy. Đồng thời trong thị trường chứng khoán thì việc đưa than sưởi ấm ngày đông về cơ bản không có nhưng bỏ đá xuống giếng lại có quá nhiều.
Nếu công ty Kang bán cổ phiếu với sản lượng lớn rồi bị người ngoài lợi dụng, tin tức này truyền ra ngoài sẽ rất bất lợi với công ty Kang. Không nói là công ty Kang, bất cứ một thế lực hùng hậu nào đang phát triển nhanh chóng rồi gặp lời đồn như vậy, công ty cũng chịu không nổi mà phải phá sản. Công ty Kang đến lúc đó hết đường chối cãi, rất có khả năng vì vậy mà rơi vào vực sâu không có ngày ngóc đầu lên nổi.
- Không biết quý công ty có tính toán gì không? Dù sao cũng không thể trưng dụng một diện tích đất lớn như vậy rồi bỏ xó chứ?
Tằng Ích cau mày hỏi.
Xem ra Carlo có chuẩn bị mà tới, lời của Tằng Ích lại chính là điều y muốn trình bày.
- Thị trưởng Tằng, tôi sợ rằng chỉ có thể thể làm phiền ngài.
- Đừng nói phiền hay không phiền, chỉ cần có thể giải quyết khó khăn lúc này, có thể có lợi cho hạng mục thi công là tôi không từ chối.
Tằng Ích tỏ thái độ nói.
- Chúng tôi hi vọng có thể sử dụng đất đã thu hồi trong khoảng thời gian này để vay ngân hàng.
Carlo nói.
- Vay?
Tằng Ích nghĩ, để công ty Kang sử dụng đất vay ngân hàng để giải quyết vấn đề thiếu tiền mặt, việc này cũng có lợi cho hai bên, vừa giải quyết được vấn đề thiếu tiền mặt của công ty Kang, mặt khác các ngân hàng trong thị xã cũng có thể cho vay tiền.
Nhưng chuyện này phải do công ty Kang chủ động đưa ra mới có tính khả thi nếu không lại giống như mình đang ép họ. Dù sao giờ lãi suất vay vôn ngân hàng cũng không thấp, mà hạn mức vay lại lớn như vậy, ít nhất cũng là mấy trăm triệu, chỉ riêng tiền lãi hàng năm đã là một con số khổng lồ.
- Dùng đất để vay thì không thì không thể nào dựa theo tiêu chuẩn bồi thường mà định giá được. Sợ rằng chỉ có thể vay được hai ba trăm triệu thôi.
- Nói như vậy thị trưởng Tằng đồng ý hỗ trợ? Có thể vay ba trăm triệu cũng là đủ rồi. Tổng bộ chúng tôi cũng đang gom góp tài chính, nói không chừng chỉ trong thời gian ngắn thì tiền có thể vào tài khoản.
- Được, ngày mai tôi đi ngân hàng nói một tiếng, có đáp án tôi lập tức báo cho anh. Hi vọng quan hệ hợp tác của chúng ta có thể thuận lợi tiến hành.
Hôm sau Tằng Ích triệu tập các giám đốc ngân hàng ở Tùng Giang đến văn phòng mình. Y đem chuyện công ty Kang muốn vay tiền nói cho họ, nói qua về quy mô thực lực công ty Kang, nói qua việc công ty Kang đang tiến hành đầu tư tại Tùng Giang tất cả mọi người được biết.
Thời gian này được lợi nhất có thể nói là ngân hàng xây dựng, vài trăm triệu đều lưu thông qua ngân hàng họ. Dù bây giờ tiền cũng trả cho dân nhưng phát ra không phải tiền mặt mà là tài khoản ngân hàng. Theo lối suy nghĩ của đại đa số nhân dân thì mặc dù có một số người rút hết tiền ra nhưng càng nhiều người có tiền thích để trong tài khoản ngân hàng. Vì thế chỉ trong thời gian ngắn là tiền dự trữ của ngân hàng xây dựng Tùng Giang đã tăng lên rất nhiều, ngân hàng bọn họ cũng nghênh đón thời kỳ phát triển cao trào.