Sau vài ngày đấu tranh tư tưởng, Cát Vệ Lương cuối cùng đã quyết định thành khẩn với Cát Binh. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì mình càng lún càng sâu, cả đời cũng không thoát được sự khống chế của Trịnh Quân Ba. Mà đám người Trịnh Quân Ba càng lúc càng kiêu căng, giờ còn dám giết người giữa phố, dám công khai đánh tân thị trưởng, chờ bọn chúng chính là bị pháp luật trừng phạt. Cát Vệ Lương nghĩ nếu mình còn dây dưa với đối phương thì cuối cùng sẽ mất hết danh dự và vào tù.
Cát Binh nghe Cát Vệ Lương kể xong, y vừa tức vừa vội. Hôm sau Cát Binh lặng lẽ dẫn Cát Vệ Lương tới Ủy ban kỷ luật thị ủy đầu thú, cũng để Cát Vệ Lương nộp số tiền mấy năm qua Trịnh Quân Ba tặng quà Cát Vệ Lương để mong được khoan hồng. Đồng thời vì không đánh động Trịnh Quân Ba, Ủy ban kỷ luật Tùng Giang cũng bí mật thành lập tổ điều tra tiến hành điều tra hành vi vi phạm pháp luật của cán bộ, lãnh đạo đảng ủy, ủy ban Vọng Giang.
Nghe Cát Vệ Lương nói xong, Hứa Lập cũng biết tình hình ở Vọng Giang nghiêm trọng như thế nào. Tập đoàn lợi ích do Trịnh Quân Ba cầm đầu có quy mô vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, bây giờ không chỉ có trọng lượng trong giới kinh doanh mà còn ảnh hưởng tới cả quyết định của đảng ủy, chính quyền Vọng Giang. Vọng Giang nếu muốn khôi phục bình thường, phát triển nhanh thì chỉ có thể bắt hết đám người Trịnh Quân Ba, nếu không tất chỉ là lời nói trên giấy mà thôi.
- Cát đại ca, cảm ơn anh đã kể hết nếu không tôi tới Vọng Giang cũng chỉ sợ sẽ trúng kế của bọn chúng.
Hứa Lập rất cảm kích nói.
- Ôi sai một bước, sai cả đời. Chỉ do quyết định sai lầm lúc đầu mà tôi làm ô dù cho đám người Trịnh Quân Ba mấy năm. Có thể nói bọn chúng có thể hình thành tập đoàn lợi ích khổng lồ như hôm nay cũng có quan hệ trực tiếp với tôi. Tôi hy vọng cậu tới Vọng Giang phải rất cẩn thận, tuyệt đối không được trúng kế của bọn chúng.
Cát Vệ Lương thở dài nói. Y cũng biết mình vẫn còn có thể làm bí thư quận ủy quận Giang Nam là vì không kinh động thần kinh của đám người Trịnh Quân Ba. Một khi vụ án tra rõ, mình nhẹ nhất cũng là bị cách chức.
- Cát đại ca yên tâm, tôi sẽ cẩn thận ứng phó, nhất định sẽ đưa đám người Trịnh Quân Ba ra trước công lý.
Hứa Lập cam đoan.
Ngày thứ ba sau cuộc nói chuyện với Cát Vệ Lương, công văn bổ nhiệm Hứa Lập làm thị trưởng Vọng Giang đã được gửi tới các đơn vị thuộc thị xã Tùng Giang.
Mà ở Vọng Giang đám người Trịnh Quân Ba, Đổng Dương Minh biết được tin này cũng rất khẩn trương. Tống Xuân Vĩ vừa xảy ra chuyện thì vị thị trưởng tới sau nhất định sẽ là kẻ khó dây vào.
Nhưng khi bọn họ đọc trên quyết định thấy tân thị trưởng mới có 25 tuổi, bọn họ đầu tiên là sửng sốt sau đó cười ha hả. Một thằng vắt mũi chưa sạch tới Vọng Giang làm thị trưởng đúng là trời giúp mình.
Quên Hứa Lập ở Giang Ninh cách Vọng Giang gần 100km, từ khi hắn vào chính trường tới nay cũng chưa từng tới Vọng Giang. Cán bộ lãnh đạo Vọng Giang cũng không biết Hứa Lập. Trịnh Quân Ba và Đổng Dương Minh vì muốn biết thông tin của Hứa Lập nên đặc biệt phái người tới huyện Giang Ninh và thị xã Tùng Giang hỏi thăm tình hình của Hứa Lập.
Người phái đi rất nhanh trở về báo cáo tình huống của Hứa Lập với đám người Trịnh Quân Ba. Nghe người này báo cáo xong, Đổng Dương Minh cười nói:
- Hứa Lập này chẳng qua là dựa vào gái mà lên, thành con rể của Phạm Kiệt mà được coi trọng như vậy. Còn trẻ như thế đến Vọng Giang làm thị trưởng thì chỉ sợ chính là ở Vọng Giang vài năm rồi điều về Tùng Giang làm phó thị trưởng gì đó.
Trịnh Quân Ba cười lạnh nói:
- Hừ, Vọng Giang dễ đến như vậy sao? Chỉ cần đến đừng hy vọng sạch sẽ rời đi. Chờ chúng ta lên thuyền thì hắn lên càng nhanh càng có lợi cho chúng ta.
- Cậu còn muốn kéo Hứa Lập xuống nước?
Đổng Dương Minh hỏi.
- Đương nhiên, nếu không kéo hắn xuống nước thì chuyện chúng ta đang làm sẽ gặp khó khăn. Một thằng ranh như vậy thì tôi đảm bảo không đầy nửa tháng hắn phải khóc gọi tôi là đại ca.
Trịnh Quân Ba rất tự tin. Theo hắn thấy Vọng Giang có bao cán bộ lãnh đạo nằm trong tay mình, như vậy chỉ tên Hứa Lập kia cũng sao thoát được tay mình.
Bọn họ đâu ngờ rằng Hứa Lập sắp tới Vọng Giang lại không phải còn cừu non muốn làm gì thì làm.
Kỳ thật cũng không trách đám người Trịnh Quân Ba coi thường Hứa Lập. Mấy năm nay Hứa Lập ngoài việc bắt tội phạm ở xã Nhị Đạo Giang Ninh ra thì thành tích còn lại đều là nhờ thu hút đầu tư. Đầu tiên là đưa công ty tới khai thác mỏ ở xã Nhị Đạo, sau lại đưa công tác du lịch tới Tùng Giang. Mà mấy điều này theo đám người Trịnh Quân Ba thấy lại là may mắn, Hứa Lập may có bạn học tốt mà thôi. Mà quan trọng nhất chính là chuyện Hứa Lập bắt tội phạm ở xã Nhị Đạo năm đó đến bây giờ đã không có mấy người biết. Trong danh sách khen thưởng không có Hứa Lập, ngoài mấy người đương sự và lãnh đạo ra thì những người khác căn bản không biết Hứa Lập mới là công thần phá vụ án kia, càng không thể biết Hứa Lập tự tay hạ mười mấy tên tội phạm.
Hứa Lập trước khi đi nhận chức, hắn đặc biệt tới văn phòng bí thư thị ủy Cát Binh cùng thị trưởng Tằng Ích nói chuyện một buổi chiều. Nội dung cuộc nói chuyện là gì ngay cả Phạm Kiệt cũng không biết càng đừng nói những người khác.
Do có ví dụ từ Tống Xuân Vĩ nên lần này Hứa Lập tới Vọng Giang do Phó thị trưởng thường trực Phạm Kiệt cùng trưởng ban tổ chức cán bộ thị ủy Quách Hiểu Nam tự mình đưa tới. lẽ ra đưa Hứa Lập chỉ cần mình Quách Hiểu Nam cũng đã đủ rồi, nhưng cuối cùng Phạm Kiệt lại đi theo. Vọng Giang quá loạn, Phạm Kiệt đến là để tăng khí thế cho Hứa Lập, làm người khác nếu muốn có ý đồ với Hứa Lập thì cũng phải biết ai đang chống lưng cho Hứa Lập.
Trong hội nghị chào mừng Hứa Lập, 10 thường vụ thị ủy Vọng Giang do bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào cầm đầu đều có mặt đông đủ. Mọi người tổ chức một nghi thức chào đón long trọng mà đơn giản trong phòng hội nghị thường vụ. Hứa Lập từ lúc thấy mọi người, hắn luôn nở nụ cười với bất cứ ai.
Trên hội nghị trưởng ban tổ chức cán bộ t - Quách Hiểu Nam đầu tiên đại biểu thị ủy, chính quyền thành phố, hy vọng bộ máy lãnh đạo đảng ủy, chính quyền Vọng Giang có thể đoàn kết, tiếp tục thành tích phát triển, thúc đẩy các sự nghiệp Vọng Giang lên một tầm cao mới.
Lưu Hồng Đào cũng thay mặt mọi người chào mừng Hứa Lập đến Vọng Giang công tác, cũng tỏ vẻ nhất định sẽ cố gắng giúp Hứa Lập nhanh chóng thích nghi công việc mới, làm cho y phát huy tác dụng tương ứng trên cương vị thị trưởng.
Cát Binh nghe Cát Vệ Lương kể xong, y vừa tức vừa vội. Hôm sau Cát Binh lặng lẽ dẫn Cát Vệ Lương tới Ủy ban kỷ luật thị ủy đầu thú, cũng để Cát Vệ Lương nộp số tiền mấy năm qua Trịnh Quân Ba tặng quà Cát Vệ Lương để mong được khoan hồng. Đồng thời vì không đánh động Trịnh Quân Ba, Ủy ban kỷ luật Tùng Giang cũng bí mật thành lập tổ điều tra tiến hành điều tra hành vi vi phạm pháp luật của cán bộ, lãnh đạo đảng ủy, ủy ban Vọng Giang.
Nghe Cát Vệ Lương nói xong, Hứa Lập cũng biết tình hình ở Vọng Giang nghiêm trọng như thế nào. Tập đoàn lợi ích do Trịnh Quân Ba cầm đầu có quy mô vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, bây giờ không chỉ có trọng lượng trong giới kinh doanh mà còn ảnh hưởng tới cả quyết định của đảng ủy, chính quyền Vọng Giang. Vọng Giang nếu muốn khôi phục bình thường, phát triển nhanh thì chỉ có thể bắt hết đám người Trịnh Quân Ba, nếu không tất chỉ là lời nói trên giấy mà thôi.
- Cát đại ca, cảm ơn anh đã kể hết nếu không tôi tới Vọng Giang cũng chỉ sợ sẽ trúng kế của bọn chúng.
Hứa Lập rất cảm kích nói.
- Ôi sai một bước, sai cả đời. Chỉ do quyết định sai lầm lúc đầu mà tôi làm ô dù cho đám người Trịnh Quân Ba mấy năm. Có thể nói bọn chúng có thể hình thành tập đoàn lợi ích khổng lồ như hôm nay cũng có quan hệ trực tiếp với tôi. Tôi hy vọng cậu tới Vọng Giang phải rất cẩn thận, tuyệt đối không được trúng kế của bọn chúng.
Cát Vệ Lương thở dài nói. Y cũng biết mình vẫn còn có thể làm bí thư quận ủy quận Giang Nam là vì không kinh động thần kinh của đám người Trịnh Quân Ba. Một khi vụ án tra rõ, mình nhẹ nhất cũng là bị cách chức.
- Cát đại ca yên tâm, tôi sẽ cẩn thận ứng phó, nhất định sẽ đưa đám người Trịnh Quân Ba ra trước công lý.
Hứa Lập cam đoan.
Ngày thứ ba sau cuộc nói chuyện với Cát Vệ Lương, công văn bổ nhiệm Hứa Lập làm thị trưởng Vọng Giang đã được gửi tới các đơn vị thuộc thị xã Tùng Giang.
Mà ở Vọng Giang đám người Trịnh Quân Ba, Đổng Dương Minh biết được tin này cũng rất khẩn trương. Tống Xuân Vĩ vừa xảy ra chuyện thì vị thị trưởng tới sau nhất định sẽ là kẻ khó dây vào.
Nhưng khi bọn họ đọc trên quyết định thấy tân thị trưởng mới có 25 tuổi, bọn họ đầu tiên là sửng sốt sau đó cười ha hả. Một thằng vắt mũi chưa sạch tới Vọng Giang làm thị trưởng đúng là trời giúp mình.
Quên Hứa Lập ở Giang Ninh cách Vọng Giang gần 100km, từ khi hắn vào chính trường tới nay cũng chưa từng tới Vọng Giang. Cán bộ lãnh đạo Vọng Giang cũng không biết Hứa Lập. Trịnh Quân Ba và Đổng Dương Minh vì muốn biết thông tin của Hứa Lập nên đặc biệt phái người tới huyện Giang Ninh và thị xã Tùng Giang hỏi thăm tình hình của Hứa Lập.
Người phái đi rất nhanh trở về báo cáo tình huống của Hứa Lập với đám người Trịnh Quân Ba. Nghe người này báo cáo xong, Đổng Dương Minh cười nói:
- Hứa Lập này chẳng qua là dựa vào gái mà lên, thành con rể của Phạm Kiệt mà được coi trọng như vậy. Còn trẻ như thế đến Vọng Giang làm thị trưởng thì chỉ sợ chính là ở Vọng Giang vài năm rồi điều về Tùng Giang làm phó thị trưởng gì đó.
Trịnh Quân Ba cười lạnh nói:
- Hừ, Vọng Giang dễ đến như vậy sao? Chỉ cần đến đừng hy vọng sạch sẽ rời đi. Chờ chúng ta lên thuyền thì hắn lên càng nhanh càng có lợi cho chúng ta.
- Cậu còn muốn kéo Hứa Lập xuống nước?
Đổng Dương Minh hỏi.
- Đương nhiên, nếu không kéo hắn xuống nước thì chuyện chúng ta đang làm sẽ gặp khó khăn. Một thằng ranh như vậy thì tôi đảm bảo không đầy nửa tháng hắn phải khóc gọi tôi là đại ca.
Trịnh Quân Ba rất tự tin. Theo hắn thấy Vọng Giang có bao cán bộ lãnh đạo nằm trong tay mình, như vậy chỉ tên Hứa Lập kia cũng sao thoát được tay mình.
Bọn họ đâu ngờ rằng Hứa Lập sắp tới Vọng Giang lại không phải còn cừu non muốn làm gì thì làm.
Kỳ thật cũng không trách đám người Trịnh Quân Ba coi thường Hứa Lập. Mấy năm nay Hứa Lập ngoài việc bắt tội phạm ở xã Nhị Đạo Giang Ninh ra thì thành tích còn lại đều là nhờ thu hút đầu tư. Đầu tiên là đưa công ty tới khai thác mỏ ở xã Nhị Đạo, sau lại đưa công tác du lịch tới Tùng Giang. Mà mấy điều này theo đám người Trịnh Quân Ba thấy lại là may mắn, Hứa Lập may có bạn học tốt mà thôi. Mà quan trọng nhất chính là chuyện Hứa Lập bắt tội phạm ở xã Nhị Đạo năm đó đến bây giờ đã không có mấy người biết. Trong danh sách khen thưởng không có Hứa Lập, ngoài mấy người đương sự và lãnh đạo ra thì những người khác căn bản không biết Hứa Lập mới là công thần phá vụ án kia, càng không thể biết Hứa Lập tự tay hạ mười mấy tên tội phạm.
Hứa Lập trước khi đi nhận chức, hắn đặc biệt tới văn phòng bí thư thị ủy Cát Binh cùng thị trưởng Tằng Ích nói chuyện một buổi chiều. Nội dung cuộc nói chuyện là gì ngay cả Phạm Kiệt cũng không biết càng đừng nói những người khác.
Do có ví dụ từ Tống Xuân Vĩ nên lần này Hứa Lập tới Vọng Giang do Phó thị trưởng thường trực Phạm Kiệt cùng trưởng ban tổ chức cán bộ thị ủy Quách Hiểu Nam tự mình đưa tới. lẽ ra đưa Hứa Lập chỉ cần mình Quách Hiểu Nam cũng đã đủ rồi, nhưng cuối cùng Phạm Kiệt lại đi theo. Vọng Giang quá loạn, Phạm Kiệt đến là để tăng khí thế cho Hứa Lập, làm người khác nếu muốn có ý đồ với Hứa Lập thì cũng phải biết ai đang chống lưng cho Hứa Lập.
Trong hội nghị chào mừng Hứa Lập, 10 thường vụ thị ủy Vọng Giang do bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào cầm đầu đều có mặt đông đủ. Mọi người tổ chức một nghi thức chào đón long trọng mà đơn giản trong phòng hội nghị thường vụ. Hứa Lập từ lúc thấy mọi người, hắn luôn nở nụ cười với bất cứ ai.
Trên hội nghị trưởng ban tổ chức cán bộ t - Quách Hiểu Nam đầu tiên đại biểu thị ủy, chính quyền thành phố, hy vọng bộ máy lãnh đạo đảng ủy, chính quyền Vọng Giang có thể đoàn kết, tiếp tục thành tích phát triển, thúc đẩy các sự nghiệp Vọng Giang lên một tầm cao mới.
Lưu Hồng Đào cũng thay mặt mọi người chào mừng Hứa Lập đến Vọng Giang công tác, cũng tỏ vẻ nhất định sẽ cố gắng giúp Hứa Lập nhanh chóng thích nghi công việc mới, làm cho y phát huy tác dụng tương ứng trên cương vị thị trưởng.