Nhưng Triệu Quốc Khánh làm không ngờ chính là y vốn nghĩ việc xin chỉ thị Lưu Hồng Đào, để Lưu Hồng Đào đồng ý bắt Trịnh Quân Ba không có bất ngờ xảy ra, ai ngờ Lưu Hồng Đào lại từ chối.
Triệu Quốc Khánh bị từ chối đành phải tới báo cáo việc này với Hứa Lập.
Hứa Lập nghe xong cũng nhíu mày nói:
- Bí thư Lưu nói như thế nào?
Triệu Quốc Khánh ngồi đối diện với Hứa Lập, y có chút kích động nói:
- Bí thư Lưu nghe tôi báo cáo xong chẳng những không đồng ý lập tức bắt Trịnh Quân Ba, ngược lại nói chỉ bằng dấu vân tay trên một khẩu súng mà bắt giám đốc công ty lớn nhất Vọng Giang thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự ổn định và xây dựng kinh tế toàn thị xã. Bí thư Lưu cũng không đồng ý miễn đi danh hiệu ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân. Cuối cùng Bí thư Lưu còn nói bởi vì Cục công an chúng tôi gần đây khá bất lực khiến quần chúng Vọng Giang gặp khủng hoảng, muốn tôi mau kết thúc việc cải cách ở cục rồi tập trung toàn bộ lực lượng vào công tác chống Sars. Bí thư Lưu đây không phải lấy lý do ư?
Hứa Lập nghe xong ngồi im nghiền ngẫm suy nghĩ của Lưu Hồng Đào. Lẽ ra vị bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào này đã có mấy năm không hỏi chính sự, sao lần này lại kiên quyết bác bỏ ý kiến của Triệu Quốc Khánh, Lưu Hồng Đào này rốt cuộc có ý gì? Chẳng lẽ Lưu Hồng Đào có quan hệ gì với Trịnh Quân Ba?
Hứa Lập suy nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được đầu mối có tác dụng nào. Hắn tới Vọng Giang chưa lâu, cũng chỉ có mỗi một lần tiếp xúc riêng với Lưu Hồng Đào còn đâu đều là gặp trong hội nghị thường vụ thị ủy cùng hội nghị công tác toàn thị xã mà thôi. Hắn không hiểu mấy về Lưu Hồng Đào.
Ngay khi Lưu Hồng Đào còn đang trầm tư thì máy điện thoại của Triệu Quốc Khánh vang lên. Triệu Quốc Khánh sợ làm phiền Hứa Lập nên đi ra khỏi văn phòng nghe điện. Không đầy phút sau Triệu Quốc Khánh đã chạy vội vào.
- Thị trưởng Hứa, không xong, có người gọi điện tới báo nói Trịnh Quân Ba chuẩn bị bỏ trốn.
Hứa Lập có chút sửng sốt:
- Là ai báo tin? Tin chính xác không?
Triệu Quốc Khánh lắc đầu nói:
- Không biết, người kia chỉ nói là Trịnh Quân Ba chuẩn bị bỏ trốn. Không đợi tôi nói gì thì chị ta đã tắt điện. Từ giọng có thể thấy là một người phụ nữ mới hơn 20 tuổi.
- Lại là một người phụ nữ hơn 20 tuổi?
Hứa Lập lẩm bẩm một tiếng.
- Anh còn nhớ lần trước tôi đã nói với anh là khi anh từ Giang Ninh tới Vọng Giang nhận chức cũng có một người phụ nữ gọi điện cho tôi, nói Trịnh Quân Ba muốn hại anh không?
- Cậu nói hai cuộc điện thoại đó do cùng một người gọi?
Triệu Quốc Khánh vẫn nhớ như in chuyện này, nếu không phải Hứa Lập nhắc mình thì mình giờ vẫn ở bệnh viện, sống chết không rõ.
- Chắc là cùng một người, hơn nữa người này còn có quan hệ mật thiết với Trịnh Quân Ba nếu không sao biết nhiều việc như vậy. Xem ra chuyện ả nói Trịnh Quân Ba chuẩn bị bỏ trốn là thật.
- Vậy chúng ta nên làm như thế nào giờ? Nếu lần này Trịnh Quân Ba bỏ ra nước ngoài thì chúng ta đừng mong bắt được hắn. Nếu không tôi phái người khống chế hắn lại?
Triệu Quốc Khánh nghe xong không khỏi có chút nóng nảy.
Hứa Lập không dám đồng ý.
- Không được, Trịnh Quân Ba chỉ cần một ngày là ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã thì Cục công an các anh không thể bắt hắn, các anh không thể biết pháp mà trái pháp được.
- Nhưng mà …
- Không có gì, mặc dù không biết Trịnh Quân Ba và Lưu Hồng Đào có quan hệ gì mà Lưu Hồng Đào lại bảo vệ Trịnh Quân Ba như vậy. Chẳng qua Trịnh Quân Ba muốn trốn thì y chắc cũng không thể đi ngay được, y còn cần thời gian để tụ tập một khoản tiền. Chiều nay diễn ra hội nghị thường vụ, anh xem có thể đề cập việc này trong hội nghị không. Đến lúc đó nếu được các thường vụ khác đồng ý thì dù Lưu Hồng Đào có cố chấp với ý kiến của mình cũng không thể thắng được đa số. Chỉ cần hội nghị thường ủy có quyết định cách chức ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân của Trịnh Quân Ba là các anh có thể bắt hắn.
- Vậy tôi phải về chuẩn bị ít tài liệu.
Triệu Quốc Khánh đi rồi, Hứa Lập vẫn chau mày ngồi suy nghĩ. Hắn không quá lạc quan về việc chiều nay thảo luận bắt Trịnh Quân Ba.
Vọng Giang có tất cả 13 thường vụ thị ủy. Trong đó bao gồm bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào, phó bí thư thị ủy thị trưởng Hứa Lập; phó bí thư thị ủy Tô Quảng Nguyên phụ trách cán bộ nhân sự và công tác nông thôn; chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Diêu Quế Tĩnh phụ trách quản lý tác phong Đảng và công tác xây dựng liêm chính; phó bí thư thị ủy Phương Bách Niên phụ trách tuyên truyền ý thức hình thái và công tác xây dựng tinh thần văn minh Xã hội chủ nghĩa; hiện trường trường Đảng – Trương Quế Phương phụ trách công tác xây dựng Đảng, công tác nghiên cứu lịch sử Đảng, công đoàn, đoàn thanh niên, hội phụ nữ; bí thư đảng ủy, cục trưởng Cục công an Triệu Quốc Khánh phụ trách chính pháp và công an; trưởng ban tổ chức cán bộ Hà Trường Giang phụ trách công tác tổ chức cán bộ, xây dựng Đảng; Trưởng Ban tuyên giáo Lâm Sâm phụ trách công tác tuyên truyền và xây dựng chủ nghĩa tinh thần văn inh Xã hội chủ nghĩa; chính ủy quân khu Vọng Giang – Trương Quảng Quỳnh; chủ tịch Mặt trận tổ quốc Lăng Chí Viễn – phụ trách công tác mặt trận; Phó thị trưởng thường trực Đổng Dương Minh; chánh văn phòng thị ủy Tiết Kiến Vĩ.
Trong 12 thường vụ thị ủy còn lại ngoài Hứa Lập ra, trong đó chỉ có thể xác định rõ hai người đứng về phía hắn là Diêu Quế Tĩnh và Triệu Quốc Khánh; mà ủng hộ Lưu Hồng Đào ít nhất gồm có Đổng Dương Minh và Tiết Kiến Vĩ.
Hứa Lập có danh hiệu “Thị trưởng ba tốt”; Lưu Hồng Đào mấy năm không hỏi chính sự nên danh tiếng cũng không tốt mấy. Có lợi nhất cho Hứa Lập chính là ai cũng biết hắn được bí thư thị ủy, thị trưởng Tùng Giang phái tới Vọng Giang; Hứa Lập lại có quan hệ với Phạm Kiệt nên chắc sẽ có người bỏ phiếu cho hắn. Chẳng qua Lưu Hồng Đào dù sao cũng làm bí thư thị ủy Vọng Giang bảy tám năm, nếu nói y không có sức ảnh hưởng với các thường vụ khác là không thực tế. Như vậy xem ra Hứa Lập chỉ ngang sức với Lưu Hồng Đào; Hứa Lập bây giờ không xác định được bảy vị thường vụ còn lại sẽ chọn như thế nào nữa.
Nhưng bất luận bọn họ lựa chọn như thế nào, kết quả bỏ phiếu của các thường vụ là như thế nào thì Hứa Lập cũng sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, hoàn toàn đắc tội với Lưu Hồng Đào, đây không phải là điều Hứa Lập muốn thấy. Bây giờ Hứa Lập muốn gọi điện nói chuyện với các thường vụ khác cũng hơi chậm, ngược lại còn khiến bọn họ phản cảm. Hứa Lập đành phải chờ tới hội nghị buổi chiều rồi tính tiếp.
1h chiều hội nghị thường vụ thị ủy Vọng Giang chính thức diễn ra. Hội nghị do chánh văn phòng thị ủy Tiết Kiến Vĩ chủ trì, từng quyết định thuận lợi được thông qua. Khi Tiết Kiến Vĩ yêu cầu các vị thường vụ tiến hành biểu quyết về phương án chống Sars trên địa bàn Vọng Giang, mọi người cũng không có ai phản đối cả.
Nhìn các quyết định thuận lợi được thông qua, Tiết Kiến Vĩ cười nói:
- Quyết định cuối cùng của hôm nay đã kết thúc, mọi người có thể thả lỏng một chút. Bí thư Lưu ..
Nói xong Tiết Kiến Vĩ nhìn Lưu Hồng Đào, hỏi xem Lưu Hồng Đào có chuyện gì không? Thấy Lưu Hồng Đào lắc đầu, Tiết Kiến Vĩ lại nhìn Hứa Lập, Hứa Lập cũng lắc đầu tỏ vẻ không có chuyện gì.
Triệu Quốc Khánh bị từ chối đành phải tới báo cáo việc này với Hứa Lập.
Hứa Lập nghe xong cũng nhíu mày nói:
- Bí thư Lưu nói như thế nào?
Triệu Quốc Khánh ngồi đối diện với Hứa Lập, y có chút kích động nói:
- Bí thư Lưu nghe tôi báo cáo xong chẳng những không đồng ý lập tức bắt Trịnh Quân Ba, ngược lại nói chỉ bằng dấu vân tay trên một khẩu súng mà bắt giám đốc công ty lớn nhất Vọng Giang thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự ổn định và xây dựng kinh tế toàn thị xã. Bí thư Lưu cũng không đồng ý miễn đi danh hiệu ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân. Cuối cùng Bí thư Lưu còn nói bởi vì Cục công an chúng tôi gần đây khá bất lực khiến quần chúng Vọng Giang gặp khủng hoảng, muốn tôi mau kết thúc việc cải cách ở cục rồi tập trung toàn bộ lực lượng vào công tác chống Sars. Bí thư Lưu đây không phải lấy lý do ư?
Hứa Lập nghe xong ngồi im nghiền ngẫm suy nghĩ của Lưu Hồng Đào. Lẽ ra vị bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào này đã có mấy năm không hỏi chính sự, sao lần này lại kiên quyết bác bỏ ý kiến của Triệu Quốc Khánh, Lưu Hồng Đào này rốt cuộc có ý gì? Chẳng lẽ Lưu Hồng Đào có quan hệ gì với Trịnh Quân Ba?
Hứa Lập suy nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được đầu mối có tác dụng nào. Hắn tới Vọng Giang chưa lâu, cũng chỉ có mỗi một lần tiếp xúc riêng với Lưu Hồng Đào còn đâu đều là gặp trong hội nghị thường vụ thị ủy cùng hội nghị công tác toàn thị xã mà thôi. Hắn không hiểu mấy về Lưu Hồng Đào.
Ngay khi Lưu Hồng Đào còn đang trầm tư thì máy điện thoại của Triệu Quốc Khánh vang lên. Triệu Quốc Khánh sợ làm phiền Hứa Lập nên đi ra khỏi văn phòng nghe điện. Không đầy phút sau Triệu Quốc Khánh đã chạy vội vào.
- Thị trưởng Hứa, không xong, có người gọi điện tới báo nói Trịnh Quân Ba chuẩn bị bỏ trốn.
Hứa Lập có chút sửng sốt:
- Là ai báo tin? Tin chính xác không?
Triệu Quốc Khánh lắc đầu nói:
- Không biết, người kia chỉ nói là Trịnh Quân Ba chuẩn bị bỏ trốn. Không đợi tôi nói gì thì chị ta đã tắt điện. Từ giọng có thể thấy là một người phụ nữ mới hơn 20 tuổi.
- Lại là một người phụ nữ hơn 20 tuổi?
Hứa Lập lẩm bẩm một tiếng.
- Anh còn nhớ lần trước tôi đã nói với anh là khi anh từ Giang Ninh tới Vọng Giang nhận chức cũng có một người phụ nữ gọi điện cho tôi, nói Trịnh Quân Ba muốn hại anh không?
- Cậu nói hai cuộc điện thoại đó do cùng một người gọi?
Triệu Quốc Khánh vẫn nhớ như in chuyện này, nếu không phải Hứa Lập nhắc mình thì mình giờ vẫn ở bệnh viện, sống chết không rõ.
- Chắc là cùng một người, hơn nữa người này còn có quan hệ mật thiết với Trịnh Quân Ba nếu không sao biết nhiều việc như vậy. Xem ra chuyện ả nói Trịnh Quân Ba chuẩn bị bỏ trốn là thật.
- Vậy chúng ta nên làm như thế nào giờ? Nếu lần này Trịnh Quân Ba bỏ ra nước ngoài thì chúng ta đừng mong bắt được hắn. Nếu không tôi phái người khống chế hắn lại?
Triệu Quốc Khánh nghe xong không khỏi có chút nóng nảy.
Hứa Lập không dám đồng ý.
- Không được, Trịnh Quân Ba chỉ cần một ngày là ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã thì Cục công an các anh không thể bắt hắn, các anh không thể biết pháp mà trái pháp được.
- Nhưng mà …
- Không có gì, mặc dù không biết Trịnh Quân Ba và Lưu Hồng Đào có quan hệ gì mà Lưu Hồng Đào lại bảo vệ Trịnh Quân Ba như vậy. Chẳng qua Trịnh Quân Ba muốn trốn thì y chắc cũng không thể đi ngay được, y còn cần thời gian để tụ tập một khoản tiền. Chiều nay diễn ra hội nghị thường vụ, anh xem có thể đề cập việc này trong hội nghị không. Đến lúc đó nếu được các thường vụ khác đồng ý thì dù Lưu Hồng Đào có cố chấp với ý kiến của mình cũng không thể thắng được đa số. Chỉ cần hội nghị thường ủy có quyết định cách chức ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân của Trịnh Quân Ba là các anh có thể bắt hắn.
- Vậy tôi phải về chuẩn bị ít tài liệu.
Triệu Quốc Khánh đi rồi, Hứa Lập vẫn chau mày ngồi suy nghĩ. Hắn không quá lạc quan về việc chiều nay thảo luận bắt Trịnh Quân Ba.
Vọng Giang có tất cả 13 thường vụ thị ủy. Trong đó bao gồm bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào, phó bí thư thị ủy thị trưởng Hứa Lập; phó bí thư thị ủy Tô Quảng Nguyên phụ trách cán bộ nhân sự và công tác nông thôn; chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Diêu Quế Tĩnh phụ trách quản lý tác phong Đảng và công tác xây dựng liêm chính; phó bí thư thị ủy Phương Bách Niên phụ trách tuyên truyền ý thức hình thái và công tác xây dựng tinh thần văn minh Xã hội chủ nghĩa; hiện trường trường Đảng – Trương Quế Phương phụ trách công tác xây dựng Đảng, công tác nghiên cứu lịch sử Đảng, công đoàn, đoàn thanh niên, hội phụ nữ; bí thư đảng ủy, cục trưởng Cục công an Triệu Quốc Khánh phụ trách chính pháp và công an; trưởng ban tổ chức cán bộ Hà Trường Giang phụ trách công tác tổ chức cán bộ, xây dựng Đảng; Trưởng Ban tuyên giáo Lâm Sâm phụ trách công tác tuyên truyền và xây dựng chủ nghĩa tinh thần văn inh Xã hội chủ nghĩa; chính ủy quân khu Vọng Giang – Trương Quảng Quỳnh; chủ tịch Mặt trận tổ quốc Lăng Chí Viễn – phụ trách công tác mặt trận; Phó thị trưởng thường trực Đổng Dương Minh; chánh văn phòng thị ủy Tiết Kiến Vĩ.
Trong 12 thường vụ thị ủy còn lại ngoài Hứa Lập ra, trong đó chỉ có thể xác định rõ hai người đứng về phía hắn là Diêu Quế Tĩnh và Triệu Quốc Khánh; mà ủng hộ Lưu Hồng Đào ít nhất gồm có Đổng Dương Minh và Tiết Kiến Vĩ.
Hứa Lập có danh hiệu “Thị trưởng ba tốt”; Lưu Hồng Đào mấy năm không hỏi chính sự nên danh tiếng cũng không tốt mấy. Có lợi nhất cho Hứa Lập chính là ai cũng biết hắn được bí thư thị ủy, thị trưởng Tùng Giang phái tới Vọng Giang; Hứa Lập lại có quan hệ với Phạm Kiệt nên chắc sẽ có người bỏ phiếu cho hắn. Chẳng qua Lưu Hồng Đào dù sao cũng làm bí thư thị ủy Vọng Giang bảy tám năm, nếu nói y không có sức ảnh hưởng với các thường vụ khác là không thực tế. Như vậy xem ra Hứa Lập chỉ ngang sức với Lưu Hồng Đào; Hứa Lập bây giờ không xác định được bảy vị thường vụ còn lại sẽ chọn như thế nào nữa.
Nhưng bất luận bọn họ lựa chọn như thế nào, kết quả bỏ phiếu của các thường vụ là như thế nào thì Hứa Lập cũng sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, hoàn toàn đắc tội với Lưu Hồng Đào, đây không phải là điều Hứa Lập muốn thấy. Bây giờ Hứa Lập muốn gọi điện nói chuyện với các thường vụ khác cũng hơi chậm, ngược lại còn khiến bọn họ phản cảm. Hứa Lập đành phải chờ tới hội nghị buổi chiều rồi tính tiếp.
1h chiều hội nghị thường vụ thị ủy Vọng Giang chính thức diễn ra. Hội nghị do chánh văn phòng thị ủy Tiết Kiến Vĩ chủ trì, từng quyết định thuận lợi được thông qua. Khi Tiết Kiến Vĩ yêu cầu các vị thường vụ tiến hành biểu quyết về phương án chống Sars trên địa bàn Vọng Giang, mọi người cũng không có ai phản đối cả.
Nhìn các quyết định thuận lợi được thông qua, Tiết Kiến Vĩ cười nói:
- Quyết định cuối cùng của hôm nay đã kết thúc, mọi người có thể thả lỏng một chút. Bí thư Lưu ..
Nói xong Tiết Kiến Vĩ nhìn Lưu Hồng Đào, hỏi xem Lưu Hồng Đào có chuyện gì không? Thấy Lưu Hồng Đào lắc đầu, Tiết Kiến Vĩ lại nhìn Hứa Lập, Hứa Lập cũng lắc đầu tỏ vẻ không có chuyện gì.