Từ khi Trịnh Quân Ba một lần nữa bị bắt lại, mấy ngày này Đổng Dương Minh có cảm giác sống một ngày như một năm. Chỉ cần nằm mơ thấy tiếng xe cảnh sát, Đổng Dương Minh lại bừng tỉnh nhìn xung quanh, y sợ sẽ có người tới bắt mình.
Đổng Dương Minh cũng không phải không nghĩ tới chạy trốn, mấy hôm trước y đã xin đến phía nam tham gia một hội nghị. Y vốn định đi đường vòng tới phía nam rồi tìm cơ hội chạy ra nước ngoài. Nhưng đề nghị này của hắn đã bị Hứa Lập bác bỏ, lý do rất đơn giản, bây giờ Vọng Giang đang trong thời kỳ đặc biệt nên tất cả các thường vụ thị ủy phải ở nhà giữ vững vị trí, đảm bảo sự ổn định của Vọng Giang.
Đổng Dương Minh căn bản không dám nói điều kiện với Hứa Lập, y ngoan ngoãn về nhà. Sau đó Đổng Dương Minh tới bệnh viện lấy một tờ giấy xác nhận đau hông ở bệnh viện thị xã để xin nghỉ một thời gian. Với đề nghị này Hứa Lập duyệt ngay, hắn cũng an ủi bảo Đổng Dương Minh ở nhà nghỉ ngơi thật khỏe rồi hãy đi làm.
Đổng Dương Minh muốn lén chạy khỏi Vọng Giang, nhưng mấy ngày này ở khu nhà y đột nhiên có mấy nhân viên của Cục công an lập trạm gác, bọn họ nói là đề phòng dịch Sars lây lan, cam đoan các vị lãnh đạo và người nhà thị ủy, ủy ban thị xã được an toàn. Tất cả người ra vào đều phải đăng ký, ngay cả bản thân Đổng Dương Minh cũn không ngoại lệ. Mà mỗi lần Đổng Dương Minh đi ra khỏi tiểu khu đều phát hiện có người đi theo sau giám sát. Không cần hỏi cũng biết đây nhất định là chiêu của Hứa Lập và Triệu Quốc Khánh, bọn chúng muốn xem mình chết như thế nào, chờ cơ hội tới là bắt mình.
Nhìn tình huống này Đổng Dương Minh có chút tuyệt vọng, mặc dù thị ủy, ủy ban thị xã đã đưa ra văn bản nói chỉ cần nhân viên phạm tội ra đầu thú là sẽ bị xử phạt nhẹ hơn nhưng Đổng Dương Minh biết đó chỉ là nhằm vào mấy kẻ tôm tép mà thôi. Mình mà ra tự thú, khai báo thành khẩn thì cùng lắm chỉ đổi từ tử hình sang chung thân mà thôi. Mình bây giờ đã 50 tuổi, nếu bị tù chung thân thì có khác gì là tử hình chứ, vậy mình đi tự thú có tác dụng gì đâu?
Vì tự cứu mình, Đổng Dương Minh lợi dụng thời gian này để tiến hành giãy dụa. Y tìm tới thân tín mà mình bố trí vào các phòng ban ở Vọng Giang, phân biệt nói chuyện với bọn họ, nói chuyện thân tình với bọn họ, kể về tình cảm và sự tin tưởng của mình với bọn họ mấy năm qua, sau đó y chuyển giọng nói sang nếu mình bị bắt, bị điều tra sẽ có hậu quả như thế nào, và những người kia sợ là cũng không chạy được.
Đổng Dương Minh lúc mặt đỏ, lúc mặt đen quả thật đã đả động một vài người. Vài tên đã đáp ứng cùng sống cùng chết với Đổng Dương Minh, cũng lén tiến hành hoàn thiện sổ sách mấy năm qua do mình đã lấy tiền cơ quan đưa cho Đổng Dương Minh để tránh bị tổ điều tra tìm được nhược điểm.
Sau đó Đổng Dương Minh lại triệu tập bà con, bạn bè thân tín tới nghiên cứu kế sách, chuẩn bị tiến hành chuyển số tiền và vật phẩm quý giá do mình tham ô, nhận hối lộ có được đi. Đám người này mấy năm qua được Đổng Dương Minh giúp đỡ nên đã được không ít chỗ tốt, hơn nữa bọn họ cũng sớm thành một khâu quan trọng trong dây xích tham ô, nhận hối lộ của Đổng Dương Minh, bọn họ không thể nào muốn Đổng Dương Minh ngã ngựa được. Cho nên không ai dám từ chối yêu cầu của Đổng Dương Minh. Chẳng qua những động tác này của Đổng Dương Minh tuy bí mật nhưng vẫn bị người thấy rõ.
Bây giờ đang là mùa hè, mặc dù mới hơn 8h sáng nhưng trời đã rất nắng. Trong phòng họp thường vụ thị ủy, tiếng điều hòa thổi vù vù nhưng mọi người đang ngồi đây không ai thấy mát cả.
Hôm nay thị ủy triệu tập hội nghị thường vụ khẩn cấp với một đề tài nghiên cứu vấn đề của Đổng Dương Minh. Ngoài Đổng Dương Minh ra thì 12 thường vụ thị ủy còn lại đều có mặt. Mặc dù mọi người ngồi đây có quan hệ rất bình thường với Đổng Dương Minh, thậm chí còn có người thầm hận Đổng Dương Minh nhưng nghe xx nói muốn triệu hồi tư cách ủy viên Đại hội đại biểu nhân dân, giao cho cơ quan chuyên môn tiến hành điều tra Đổng Dương Minh, mọi người không khỏi run lên một chút. Dù sao nửa năm trước Đổng Dương Minh còn có quyền lực gần như tuyệt đối[r Vọng Giang này, vậy mà thoáng trong nháy mắt lại thành đối tượng bị bắt, cuộc đời thay đổi quá nhanh làm người ta không thể nghĩ ra được.
Nhưng dù đồng tình nhưng khi giơ tay biểu quyết thì mọi người đều giơ tay lên. Quyết định đó là tạm đình chỉ công tác của Đổng Dương Minh, triệu hồi tư cách ủy viên Đại hội đại biểu nhân dân, đồng ý cho cơ quan kiểm tra Vọng Giang phối hợp tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh tiến hành lục soát nơi ở, nơi làm việc của Đổng Dương Minh. Tới tận đây tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh cũng bắt đầu điều tra vụ việc đầu tiên.
Đổng Dương Minh đang ở nhà “chữa bệnh” đột nhiên nhận được điện của Hứa Lập, yêu cầu hắn lập tức tới văn phòng bàn việc quan trọng.
Đổng Dương Minh cũng biết vào lúc này có thể có việc quan trọng gì chứ, chỉ sợ là ra tay với mình. Chẳng qua mình nếu không trốn được khỏi Vọng Giang thì sớm muộn cũng có ngày phải đối mặt, ngày đó sớm hay muộn mà thôi. Mấy ngày vừa qua Đổng Dương Minh đã bố trí một ít, y tuy biết mình thoát tội hết là không thể, vị trí phó thị trưởng có lẽ sẽ mất, ai bảo mình quan hệ quá sâu với Trịnh Quân Ba, chỉ hy vọng có thể bị phán tù vài năm mà thôi, sau đó chờ việc này chìm xuống là lấy tiền đã tham ô được mấy năm qua mua mạng, hy vọng sẽ có ngày mình ra được tù.
Đổng Dương Minh tới nơi không đợi Hứa Lập nói, y nói trước.
- Thị trưởng Hứa, mấy năm qua tôi không làm tốt công việc, bị người xấu làm mờ hai mắt nên tin vào loại người Trịnh Quân Ba, tạo thành ảnh hưởng xấu với Vọng Giang chúng ta. Bản thân tôi có trách nhiệm không thể trốn tránh. Tôi đã viết bản kiểm điểm với thị ủy, ủy ban thị xã, đồng thời tôi cũng xin từ chức. Hy vọng thị ủy, ủy ban thị xã phê chuẩn đơn từ chức này của tôi.
Hứa Lập thoáng giật mình về thái độ này của Đổng Dương Minh, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Phó thị trưởng Đổng, chúng ta làm việc với nhau không lâu nhưng anh dù sao cũng đứng thứ hai bên chính quyền thị xã, anh bây giờ có thể nhận thức sai lầm là việc tốt. Tôi cũng đi thẳng vào vấn đề chứ không vòng vo nữa. Theo lời các đồng chí tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh thì Trịnh Quân Ba đã khai báo thành khẩu, trong tài liệu y giao cho có rất nhiều người, tổ điều tra đã giao chứng cứ liên quan cho cơ quan kiểm tra của Vọng Giang chúng ta. Hy vọng anh có thể biết lạc đường quay về, thành thật khai báo để được pháp luật khoan hồng.
- Vâng, vâng, vâng. Thị trưởng Hứa, tôi đã viết tất cả vấn đề của mình vào tài liệu kiểm điểm. Hơn nữa mấy năm qua Trịnh Quân Ba hối lộ tôi, tôi đều lưu số tiền đó vào tài khoản, ngoài ra còn có một vài vật phẩm quý giá khác nữa.
Nói xong Đổng Dương Minh lấy ra một bản tài liệu đưa cho Hứa Lập.
Đổng Dương Minh cũng không phải không nghĩ tới chạy trốn, mấy hôm trước y đã xin đến phía nam tham gia một hội nghị. Y vốn định đi đường vòng tới phía nam rồi tìm cơ hội chạy ra nước ngoài. Nhưng đề nghị này của hắn đã bị Hứa Lập bác bỏ, lý do rất đơn giản, bây giờ Vọng Giang đang trong thời kỳ đặc biệt nên tất cả các thường vụ thị ủy phải ở nhà giữ vững vị trí, đảm bảo sự ổn định của Vọng Giang.
Đổng Dương Minh căn bản không dám nói điều kiện với Hứa Lập, y ngoan ngoãn về nhà. Sau đó Đổng Dương Minh tới bệnh viện lấy một tờ giấy xác nhận đau hông ở bệnh viện thị xã để xin nghỉ một thời gian. Với đề nghị này Hứa Lập duyệt ngay, hắn cũng an ủi bảo Đổng Dương Minh ở nhà nghỉ ngơi thật khỏe rồi hãy đi làm.
Đổng Dương Minh muốn lén chạy khỏi Vọng Giang, nhưng mấy ngày này ở khu nhà y đột nhiên có mấy nhân viên của Cục công an lập trạm gác, bọn họ nói là đề phòng dịch Sars lây lan, cam đoan các vị lãnh đạo và người nhà thị ủy, ủy ban thị xã được an toàn. Tất cả người ra vào đều phải đăng ký, ngay cả bản thân Đổng Dương Minh cũn không ngoại lệ. Mà mỗi lần Đổng Dương Minh đi ra khỏi tiểu khu đều phát hiện có người đi theo sau giám sát. Không cần hỏi cũng biết đây nhất định là chiêu của Hứa Lập và Triệu Quốc Khánh, bọn chúng muốn xem mình chết như thế nào, chờ cơ hội tới là bắt mình.
Nhìn tình huống này Đổng Dương Minh có chút tuyệt vọng, mặc dù thị ủy, ủy ban thị xã đã đưa ra văn bản nói chỉ cần nhân viên phạm tội ra đầu thú là sẽ bị xử phạt nhẹ hơn nhưng Đổng Dương Minh biết đó chỉ là nhằm vào mấy kẻ tôm tép mà thôi. Mình mà ra tự thú, khai báo thành khẩn thì cùng lắm chỉ đổi từ tử hình sang chung thân mà thôi. Mình bây giờ đã 50 tuổi, nếu bị tù chung thân thì có khác gì là tử hình chứ, vậy mình đi tự thú có tác dụng gì đâu?
Vì tự cứu mình, Đổng Dương Minh lợi dụng thời gian này để tiến hành giãy dụa. Y tìm tới thân tín mà mình bố trí vào các phòng ban ở Vọng Giang, phân biệt nói chuyện với bọn họ, nói chuyện thân tình với bọn họ, kể về tình cảm và sự tin tưởng của mình với bọn họ mấy năm qua, sau đó y chuyển giọng nói sang nếu mình bị bắt, bị điều tra sẽ có hậu quả như thế nào, và những người kia sợ là cũng không chạy được.
Đổng Dương Minh lúc mặt đỏ, lúc mặt đen quả thật đã đả động một vài người. Vài tên đã đáp ứng cùng sống cùng chết với Đổng Dương Minh, cũng lén tiến hành hoàn thiện sổ sách mấy năm qua do mình đã lấy tiền cơ quan đưa cho Đổng Dương Minh để tránh bị tổ điều tra tìm được nhược điểm.
Sau đó Đổng Dương Minh lại triệu tập bà con, bạn bè thân tín tới nghiên cứu kế sách, chuẩn bị tiến hành chuyển số tiền và vật phẩm quý giá do mình tham ô, nhận hối lộ có được đi. Đám người này mấy năm qua được Đổng Dương Minh giúp đỡ nên đã được không ít chỗ tốt, hơn nữa bọn họ cũng sớm thành một khâu quan trọng trong dây xích tham ô, nhận hối lộ của Đổng Dương Minh, bọn họ không thể nào muốn Đổng Dương Minh ngã ngựa được. Cho nên không ai dám từ chối yêu cầu của Đổng Dương Minh. Chẳng qua những động tác này của Đổng Dương Minh tuy bí mật nhưng vẫn bị người thấy rõ.
Bây giờ đang là mùa hè, mặc dù mới hơn 8h sáng nhưng trời đã rất nắng. Trong phòng họp thường vụ thị ủy, tiếng điều hòa thổi vù vù nhưng mọi người đang ngồi đây không ai thấy mát cả.
Hôm nay thị ủy triệu tập hội nghị thường vụ khẩn cấp với một đề tài nghiên cứu vấn đề của Đổng Dương Minh. Ngoài Đổng Dương Minh ra thì 12 thường vụ thị ủy còn lại đều có mặt. Mặc dù mọi người ngồi đây có quan hệ rất bình thường với Đổng Dương Minh, thậm chí còn có người thầm hận Đổng Dương Minh nhưng nghe xx nói muốn triệu hồi tư cách ủy viên Đại hội đại biểu nhân dân, giao cho cơ quan chuyên môn tiến hành điều tra Đổng Dương Minh, mọi người không khỏi run lên một chút. Dù sao nửa năm trước Đổng Dương Minh còn có quyền lực gần như tuyệt đối[r Vọng Giang này, vậy mà thoáng trong nháy mắt lại thành đối tượng bị bắt, cuộc đời thay đổi quá nhanh làm người ta không thể nghĩ ra được.
Nhưng dù đồng tình nhưng khi giơ tay biểu quyết thì mọi người đều giơ tay lên. Quyết định đó là tạm đình chỉ công tác của Đổng Dương Minh, triệu hồi tư cách ủy viên Đại hội đại biểu nhân dân, đồng ý cho cơ quan kiểm tra Vọng Giang phối hợp tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh tiến hành lục soát nơi ở, nơi làm việc của Đổng Dương Minh. Tới tận đây tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh cũng bắt đầu điều tra vụ việc đầu tiên.
Đổng Dương Minh đang ở nhà “chữa bệnh” đột nhiên nhận được điện của Hứa Lập, yêu cầu hắn lập tức tới văn phòng bàn việc quan trọng.
Đổng Dương Minh cũng biết vào lúc này có thể có việc quan trọng gì chứ, chỉ sợ là ra tay với mình. Chẳng qua mình nếu không trốn được khỏi Vọng Giang thì sớm muộn cũng có ngày phải đối mặt, ngày đó sớm hay muộn mà thôi. Mấy ngày vừa qua Đổng Dương Minh đã bố trí một ít, y tuy biết mình thoát tội hết là không thể, vị trí phó thị trưởng có lẽ sẽ mất, ai bảo mình quan hệ quá sâu với Trịnh Quân Ba, chỉ hy vọng có thể bị phán tù vài năm mà thôi, sau đó chờ việc này chìm xuống là lấy tiền đã tham ô được mấy năm qua mua mạng, hy vọng sẽ có ngày mình ra được tù.
Đổng Dương Minh tới nơi không đợi Hứa Lập nói, y nói trước.
- Thị trưởng Hứa, mấy năm qua tôi không làm tốt công việc, bị người xấu làm mờ hai mắt nên tin vào loại người Trịnh Quân Ba, tạo thành ảnh hưởng xấu với Vọng Giang chúng ta. Bản thân tôi có trách nhiệm không thể trốn tránh. Tôi đã viết bản kiểm điểm với thị ủy, ủy ban thị xã, đồng thời tôi cũng xin từ chức. Hy vọng thị ủy, ủy ban thị xã phê chuẩn đơn từ chức này của tôi.
Hứa Lập thoáng giật mình về thái độ này của Đổng Dương Minh, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Phó thị trưởng Đổng, chúng ta làm việc với nhau không lâu nhưng anh dù sao cũng đứng thứ hai bên chính quyền thị xã, anh bây giờ có thể nhận thức sai lầm là việc tốt. Tôi cũng đi thẳng vào vấn đề chứ không vòng vo nữa. Theo lời các đồng chí tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh thì Trịnh Quân Ba đã khai báo thành khẩu, trong tài liệu y giao cho có rất nhiều người, tổ điều tra đã giao chứng cứ liên quan cho cơ quan kiểm tra của Vọng Giang chúng ta. Hy vọng anh có thể biết lạc đường quay về, thành thật khai báo để được pháp luật khoan hồng.
- Vâng, vâng, vâng. Thị trưởng Hứa, tôi đã viết tất cả vấn đề của mình vào tài liệu kiểm điểm. Hơn nữa mấy năm qua Trịnh Quân Ba hối lộ tôi, tôi đều lưu số tiền đó vào tài khoản, ngoài ra còn có một vài vật phẩm quý giá khác nữa.
Nói xong Đổng Dương Minh lấy ra một bản tài liệu đưa cho Hứa Lập.