Phạm Kiệt nói vậy, Hứa Lập vội nói:
- Cái này cháu hiểu, với tuổi và kinh nghiệm của cháu thì đề nghị này đúng là quá đột nhiên.
- Không sai, chẳng qua vì có bí thư Văn Thiên ủng hộ nên đề nghị này không xuất hiện tình huống nghiêng về một bên, ngược lại vì vấn đề này mà mọi người tranh luận khá lợi hại. Cuối cùng quyết định bổ nhiệm cháu còn được đưa ra hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu. Việc bổ nhiệm một cán bộ cấp phó giám đốc sở được đưa ra hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu đúng là hiếm thấy. Nghe nói trên hội nghị các thường vụ tranh luận rất căng thẳng, mặc dù bí thư Văn Thiên nói giúp cháu không ít nhưng lão lãnh đạo lên tỉnh chưa lâu, sức ảnh hưởng cũng không lớn.
- Cuối cùng phó trưởng ban Điền Lập Nghiệp – người được đặc cách tham gia hội nghị dốc hết sức đề cử, tỏ rõ thái độ ủng hộ cháu. Phó trưởng ban Điền Lập Nghiệp có thực lực như thế nào chú không rõ, chẳng qua sau khi y tỏ thái độ thì mấy vị thường vụ vốn không đồng ý lại im miệng, cuối cùng việc bổ nhiệm cháu cũng không cần biểu quyết. Chẳng qua cho dù như vậy chú cũng không hiểu nổi, tới tận hôm qua khi phó trưởng ban Điền Lập Nghiệp tự mình thông báo trưởng ban Quách Hiểu Nam suốt đêm lên Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy; tối hôm qua Quách Hiểu Nam gọi về nói cho chú việc bổ nhiệm cháu. Chỉ là bổ nhiệm này vẫn chưa xác định, phải chờ sáng nay khi bí thư tỉnh ủy tự mình mở miệng thì văn bản mới có thể phát hành, vì thế chú không sớm báo cho cháu, sợ cháu hy vọng nhiều, thất vọng lớn. Chẳng qua cháu có quan hệ như thế nào với Điền Lập Nghiệp? Cháu quen y như thế nào mà y hết lòng đề cử cháu như vậy?
Đối với cái này Phạm Kiệt rất tò mò.
Hứa Lập nghe Phạm Kiệt nhắc tới Điền Lập Nghiệp, hắn nhớ ngay tới tang lễ ngày nào tại thôn Hồ gia. Lúc ấy Điền Lập Nghiệp chỉ được xếp hàng hai nhưng chỉ một câu nói của y có thể khiến mình giảm đi vài năm phấn đấu, thoáng cái trở thành cán bộ cấp phó giám đốc sở. Hơn nữa nghe Phạm Kiệt nói thì chỉ một câu của Điền Lập Nghiệp có thể khiến ngay cả thường vụ tỉnh ủy cũng nể mặt, qua đó có thể thấy thế lực của Điền Lập Nghiệp, càng có thể thấy được tương lai phát triển của Điền Lập Nghiệp.
- Phạm thúc, cháu chỉ gặp trưởng ban Điền có một lần. Cháu quen mộ vị trưởng bối của trưởng ban Điền, chắc trưởng ban vì vị trưởng bối kia nên mới giúp cháu.
Phạm Kiệt nghe xong cũng không hỏi nhiều.
- Cháu tìm cơ hội cảm ơn trưởng ban Điền và vị trưởng bối kia. Chú nghe bí thư Văn Thiên nói Điền Lập Nghiệp này có căn cơ rất sâu ở trên trung ương, hơn nữa còn có quan hệ mạnh bên quân đội.
Hứa Lập nghe xong cười thầm, lúc đầu tại tang lễ ở thôn Hồ gia có mười mấy vị tướng quân, Điền Lập Nghiệp đương nhiên có quan hệ mật thiết với quân đội rồi.
- Vâng, cháu sẽ cảm ơn trưởng ban Điền, vài hôm nữa cháu về Tùng Giang sẽ nói chuyện cụ thể hơn với chú.
Hội nghị ban chiều diễn ra rất thuận lợi, các cán bộ lãnh đạo Vọng Giang đều đã sớm biết quyết định bổ nhiệm nhân sự này, chỉ có việc Hứa Lập được làm phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy Tùng Giang là nằm ngoài suy đoán. Chẳng qua người ngồi đây không ai thấy ghen ghét bởi việc này đối với bọn họ là quá xa, xa tới mức bọn họ chỉ có thể ngưỡng mộ chứ không thể có ý nghĩ gì. Hơn nữa hầu hết cán bộ lãnh đạo đều cho rằng Vọng Giang có một bí thư thị ủy mạnh như vậy, tương lai của Vọng Giang sẽ càng thêm tốt đẹp.
Cuối cùng Hứa Lập phát biểu, đây cũng là lần đầu hắn phát biểu trên cương vị bí thư thị ủy Vọng Giang.
- Đầu tiên tôi xin cảm ơn sự tín nhiệm của thị ủy, chính quyền Tùng Giang, cảm ơn quần chúng, cán bộ Vọng Giang ủng hộ tôi. Ở đây tôi chỉ nói hai điểm là đoàn kết và mưu cầu phát triển. Đoàn kết mới là căn bản, đoàn kết mới là lực lượng, đoàn kết mới có thể ra thành tích. Tôi hy vọng các đồng chí ngồi đây nhất định phải tập trung tâm thức vào chủ đề kiên trì phát triển, thực hiện công tác kinh tế trong nhiệm vụ chung của toàn thị xã, cố gắng phục vụ vì phát triển kinh tế, kiên quyết vượt qua lợi ích cục bộ, vượt qua lợi ích đoàn thể nhỏ, lợi ích cá nhân. Mọi người tập trung tâm trí vào cùng một chỗ, đồng tâm hiệp lực mưu cầu phát triển, dựa vào lý tưởng chung và lực lượng đoàn kết mở ra cục diện mới trong các hạng mục công việc của chúng ta. Nhất định phải đảm bảo hoàn thành mục tiêu thu tài chính năm 2004 toàn thị xã là 210 triệu.
Hứa Lập dừng một chút lại nói tiếp::
- Điểm thứ hai tôi muốn ní chính là làm như thế nào để có tư tưởng đoan chính, xúc tiến phát triển. Trong thời gian qua Vọng Giang có quá nhiều chuyện, có việc tốt, việc xấu. Sự phát triển của Vọng Giang cũng gặp rất nhiều khó khăn. Trước mặt khó khăn và áp lực có người không vượt khó mà lên còn trăm phương ngàn kế muốn né tránh mâu thuẫn, cố giữ vị trí của mình. Những người như vậy là những người muốn làm trong chính quyền nhà nước để sống qua ngày. Có người cao minh hơn một chút, suy nghĩ nhiều hơn nên làm chút việc ngoài mặt, làm việc hư không thật, không thấy hiệu quả, những người như vậy cũng dựa vào lừa gạt mà sống qua ngày, theo đuổi tác phong hư vô, cứ theo đuổi tác phong này sẽ ảnh hưởng tới đại cục, ảnh hưởng tới sự nghiệp. Bởi vậy phải loại bỏ ngay tác phong phù phiếm này, kiên trì dựa vào công việc làm ra thành tích, dựa vào thành tích mà sử dụng cán bộ, tuyệt không thể để cho những kẻ dựa vào đầu cơ mưu lợi, trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, người dựa vào chủ nghĩa hình thức và thành tích giả dối đạt được lợi ích, cũng tuyệt đối không thể để người chăm chỉ làm việc, làm ra thành tích chịu thiệt.
Hứa Lập nói rất ngắn nhưng lại được đông đảo cán bộ lãnh đạo vỗ tay hoan nghênh. Gần năm qua mọi người cũng biết tính cách của Hứa Lập, hắn không nói xuông mà chú trọng thực tế. Mọi người đều tin có lãnh đạo tốt như vậy thì Vọng Giang nhất định sẽ phát triển nhanh chóng.
Trong kỳ vọng của mọi người, năm 2003 qua đi, dân chúng Vọng Giang nghênh đón một năm mới trong cơn mưa tuyết.
Vừa hết đợt nghỉ tết dương, Hứa Lập nhận được thông báo của thị ủy Tùng Giang, bảo hắn thứ hai lên thị ủy Tùng Giang họp. Nội dung hội nghị Hứa Lập đã sớm được Phạm Kiệt báo cho. Lần này bộ máy lãnh đạo thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang cũng có điều chỉnh lớn. Hơn nữa ngoài hắn ra thì trong 11 thường vụ thị ủy có gần nửa người được điều chỉnh, Phạm Kiệt cũng là một trong số đó.
Phạm Kiệt được điều chỉnh, không chỉ là bản thân Phạm Kiệt mà có không ít người cũng đoán được. Nếu không thường vụ thị ủy Tùng Giang có cả Phạm Kiệt, Hứa Lập thì còn triển khai công việc thế nào? Sao có thể đảm bảo hội nghị thường vụ diễn ra công bằng, công chính; sao có thể kiên trì nguyên tắc tập trung dân chủ?
Chẳng qua điều chỉnh những người khác thì Hứa Lập chỉ biết đôi chút. Chỉ là không biết tại sao lần này lại điều chỉnh nhanh như vậy, trước tết mới có tin tức truyền ra, vừa hết tết đã có quyết định bổ nhiệm chính thức. Vì muốn nhanh chóng hiểu rõ tình hình, chiều cùng ngày Hứa Lập chạy lên Tùng Giang tới nhà Phạm Kiệt. Phạm Kiệt cũng sớm ở nhà chờ chuẩn bị nói chuyện với Hứa Lập.
- Cái này cháu hiểu, với tuổi và kinh nghiệm của cháu thì đề nghị này đúng là quá đột nhiên.
- Không sai, chẳng qua vì có bí thư Văn Thiên ủng hộ nên đề nghị này không xuất hiện tình huống nghiêng về một bên, ngược lại vì vấn đề này mà mọi người tranh luận khá lợi hại. Cuối cùng quyết định bổ nhiệm cháu còn được đưa ra hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu. Việc bổ nhiệm một cán bộ cấp phó giám đốc sở được đưa ra hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu đúng là hiếm thấy. Nghe nói trên hội nghị các thường vụ tranh luận rất căng thẳng, mặc dù bí thư Văn Thiên nói giúp cháu không ít nhưng lão lãnh đạo lên tỉnh chưa lâu, sức ảnh hưởng cũng không lớn.
- Cuối cùng phó trưởng ban Điền Lập Nghiệp – người được đặc cách tham gia hội nghị dốc hết sức đề cử, tỏ rõ thái độ ủng hộ cháu. Phó trưởng ban Điền Lập Nghiệp có thực lực như thế nào chú không rõ, chẳng qua sau khi y tỏ thái độ thì mấy vị thường vụ vốn không đồng ý lại im miệng, cuối cùng việc bổ nhiệm cháu cũng không cần biểu quyết. Chẳng qua cho dù như vậy chú cũng không hiểu nổi, tới tận hôm qua khi phó trưởng ban Điền Lập Nghiệp tự mình thông báo trưởng ban Quách Hiểu Nam suốt đêm lên Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy; tối hôm qua Quách Hiểu Nam gọi về nói cho chú việc bổ nhiệm cháu. Chỉ là bổ nhiệm này vẫn chưa xác định, phải chờ sáng nay khi bí thư tỉnh ủy tự mình mở miệng thì văn bản mới có thể phát hành, vì thế chú không sớm báo cho cháu, sợ cháu hy vọng nhiều, thất vọng lớn. Chẳng qua cháu có quan hệ như thế nào với Điền Lập Nghiệp? Cháu quen y như thế nào mà y hết lòng đề cử cháu như vậy?
Đối với cái này Phạm Kiệt rất tò mò.
Hứa Lập nghe Phạm Kiệt nhắc tới Điền Lập Nghiệp, hắn nhớ ngay tới tang lễ ngày nào tại thôn Hồ gia. Lúc ấy Điền Lập Nghiệp chỉ được xếp hàng hai nhưng chỉ một câu nói của y có thể khiến mình giảm đi vài năm phấn đấu, thoáng cái trở thành cán bộ cấp phó giám đốc sở. Hơn nữa nghe Phạm Kiệt nói thì chỉ một câu của Điền Lập Nghiệp có thể khiến ngay cả thường vụ tỉnh ủy cũng nể mặt, qua đó có thể thấy thế lực của Điền Lập Nghiệp, càng có thể thấy được tương lai phát triển của Điền Lập Nghiệp.
- Phạm thúc, cháu chỉ gặp trưởng ban Điền có một lần. Cháu quen mộ vị trưởng bối của trưởng ban Điền, chắc trưởng ban vì vị trưởng bối kia nên mới giúp cháu.
Phạm Kiệt nghe xong cũng không hỏi nhiều.
- Cháu tìm cơ hội cảm ơn trưởng ban Điền và vị trưởng bối kia. Chú nghe bí thư Văn Thiên nói Điền Lập Nghiệp này có căn cơ rất sâu ở trên trung ương, hơn nữa còn có quan hệ mạnh bên quân đội.
Hứa Lập nghe xong cười thầm, lúc đầu tại tang lễ ở thôn Hồ gia có mười mấy vị tướng quân, Điền Lập Nghiệp đương nhiên có quan hệ mật thiết với quân đội rồi.
- Vâng, cháu sẽ cảm ơn trưởng ban Điền, vài hôm nữa cháu về Tùng Giang sẽ nói chuyện cụ thể hơn với chú.
Hội nghị ban chiều diễn ra rất thuận lợi, các cán bộ lãnh đạo Vọng Giang đều đã sớm biết quyết định bổ nhiệm nhân sự này, chỉ có việc Hứa Lập được làm phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy Tùng Giang là nằm ngoài suy đoán. Chẳng qua người ngồi đây không ai thấy ghen ghét bởi việc này đối với bọn họ là quá xa, xa tới mức bọn họ chỉ có thể ngưỡng mộ chứ không thể có ý nghĩ gì. Hơn nữa hầu hết cán bộ lãnh đạo đều cho rằng Vọng Giang có một bí thư thị ủy mạnh như vậy, tương lai của Vọng Giang sẽ càng thêm tốt đẹp.
Cuối cùng Hứa Lập phát biểu, đây cũng là lần đầu hắn phát biểu trên cương vị bí thư thị ủy Vọng Giang.
- Đầu tiên tôi xin cảm ơn sự tín nhiệm của thị ủy, chính quyền Tùng Giang, cảm ơn quần chúng, cán bộ Vọng Giang ủng hộ tôi. Ở đây tôi chỉ nói hai điểm là đoàn kết và mưu cầu phát triển. Đoàn kết mới là căn bản, đoàn kết mới là lực lượng, đoàn kết mới có thể ra thành tích. Tôi hy vọng các đồng chí ngồi đây nhất định phải tập trung tâm thức vào chủ đề kiên trì phát triển, thực hiện công tác kinh tế trong nhiệm vụ chung của toàn thị xã, cố gắng phục vụ vì phát triển kinh tế, kiên quyết vượt qua lợi ích cục bộ, vượt qua lợi ích đoàn thể nhỏ, lợi ích cá nhân. Mọi người tập trung tâm trí vào cùng một chỗ, đồng tâm hiệp lực mưu cầu phát triển, dựa vào lý tưởng chung và lực lượng đoàn kết mở ra cục diện mới trong các hạng mục công việc của chúng ta. Nhất định phải đảm bảo hoàn thành mục tiêu thu tài chính năm 2004 toàn thị xã là 210 triệu.
Hứa Lập dừng một chút lại nói tiếp::
- Điểm thứ hai tôi muốn ní chính là làm như thế nào để có tư tưởng đoan chính, xúc tiến phát triển. Trong thời gian qua Vọng Giang có quá nhiều chuyện, có việc tốt, việc xấu. Sự phát triển của Vọng Giang cũng gặp rất nhiều khó khăn. Trước mặt khó khăn và áp lực có người không vượt khó mà lên còn trăm phương ngàn kế muốn né tránh mâu thuẫn, cố giữ vị trí của mình. Những người như vậy là những người muốn làm trong chính quyền nhà nước để sống qua ngày. Có người cao minh hơn một chút, suy nghĩ nhiều hơn nên làm chút việc ngoài mặt, làm việc hư không thật, không thấy hiệu quả, những người như vậy cũng dựa vào lừa gạt mà sống qua ngày, theo đuổi tác phong hư vô, cứ theo đuổi tác phong này sẽ ảnh hưởng tới đại cục, ảnh hưởng tới sự nghiệp. Bởi vậy phải loại bỏ ngay tác phong phù phiếm này, kiên trì dựa vào công việc làm ra thành tích, dựa vào thành tích mà sử dụng cán bộ, tuyệt không thể để cho những kẻ dựa vào đầu cơ mưu lợi, trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, người dựa vào chủ nghĩa hình thức và thành tích giả dối đạt được lợi ích, cũng tuyệt đối không thể để người chăm chỉ làm việc, làm ra thành tích chịu thiệt.
Hứa Lập nói rất ngắn nhưng lại được đông đảo cán bộ lãnh đạo vỗ tay hoan nghênh. Gần năm qua mọi người cũng biết tính cách của Hứa Lập, hắn không nói xuông mà chú trọng thực tế. Mọi người đều tin có lãnh đạo tốt như vậy thì Vọng Giang nhất định sẽ phát triển nhanh chóng.
Trong kỳ vọng của mọi người, năm 2003 qua đi, dân chúng Vọng Giang nghênh đón một năm mới trong cơn mưa tuyết.
Vừa hết đợt nghỉ tết dương, Hứa Lập nhận được thông báo của thị ủy Tùng Giang, bảo hắn thứ hai lên thị ủy Tùng Giang họp. Nội dung hội nghị Hứa Lập đã sớm được Phạm Kiệt báo cho. Lần này bộ máy lãnh đạo thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang cũng có điều chỉnh lớn. Hơn nữa ngoài hắn ra thì trong 11 thường vụ thị ủy có gần nửa người được điều chỉnh, Phạm Kiệt cũng là một trong số đó.
Phạm Kiệt được điều chỉnh, không chỉ là bản thân Phạm Kiệt mà có không ít người cũng đoán được. Nếu không thường vụ thị ủy Tùng Giang có cả Phạm Kiệt, Hứa Lập thì còn triển khai công việc thế nào? Sao có thể đảm bảo hội nghị thường vụ diễn ra công bằng, công chính; sao có thể kiên trì nguyên tắc tập trung dân chủ?
Chẳng qua điều chỉnh những người khác thì Hứa Lập chỉ biết đôi chút. Chỉ là không biết tại sao lần này lại điều chỉnh nhanh như vậy, trước tết mới có tin tức truyền ra, vừa hết tết đã có quyết định bổ nhiệm chính thức. Vì muốn nhanh chóng hiểu rõ tình hình, chiều cùng ngày Hứa Lập chạy lên Tùng Giang tới nhà Phạm Kiệt. Phạm Kiệt cũng sớm ở nhà chờ chuẩn bị nói chuyện với Hứa Lập.