Tiểu Lưu không dám nhận, Ngưu Bôn thấy vậy phải lên tiếng.
- Tiểu Lưu, bí thư Hứa đưa thì cậu cứ cầm lấy đi.
Lúc này Tiểu Lưu mới dám cầm lấy bao thuốc, chẳng qua trong lòng y thầm than mình bao năm tặng quà cho lãnh đạo, hôm nay cuối cùng được lãnh đạo cho mình một bao thuốc.
- Tiền vào mạng hết bao nhiêu? Chiều chúng tôi sẽ chuyển khoản.
- Bí thư Hứa, lần này do công việc của chúng tôi tồn tại vấn đề nên tiền mạng trong một năm tới sẽ được coi là tiền hỗ trợ khách hàng.
Thấy Ngưu Bôn nói rất chân thành, Hứa Lập cũng biết mình mà không nhận ý tốt của đối phương, bọn họ không những không cảm kích mà còn sợ mình sau này tính sổ bọn họ. Số tiền mạng kia cũng không đáng là bao mà phải đùn đẩy, Hứa Lập gật đầu nói:
- Vậy tôi cảm ơn các vị.
Ngưu Bôn dẫn Tiểu Lưu ra khỏi nhà Hứa Lập, y gọi điện cho cho đồng chí trực ban ở nhà, nói cho nhân viên biết mạng ở nhà Hứa Lập sẽ được miễn phí trọn đời, mặc kệ có tình huống gì cũng không được cho phép mất mạng.
Tiểu Lưu thấy Ngưu Bôn nói chuyện điện thoại xong, mới cẩn thận lấy thuốc đưa cho lãnh đạo.
- Giám đốc Ngưu, người vừa rồi là ai vậy? Trẻ thế đã làm quan to ư?
- Tuổi trẻ? Đúng vậy, người ta năm nay mới 26 tuổi nhưng là phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy trẻ nhất Tùng Giang chúng ta. Hơn nữa còn là bí thư thị ủy Vọng Giang nữa đó.
Nói xong Ngưu Bôn lại thấy như nói tới chính mình, đầu ngẩng cao, ưỡn ngực bước đi.
- Mẹ ơi, còn trẻ như vậy đã là phó bí thư thị ủy Tùng Giang? Vậy mà hắn còn cho mình thuốc nữa chứ?
Cảm giác của Tiểu Lưu đối với Hứa Lập thoáng cái tăng lên không ít.
Tiễn khách, Thiên Nguyệt lập tức kéo Hứa Lập tới trước máy tính, cô bật trang web mình làm ra. Nhìn những cánh hồng rơi xuống như mưa trên trang web, nghe tiếng nhạc du dương, Hứa Lập không nhịn được ôm Thiên Nguyệt đặt lên đùi mình, hắn dùng chuột bật trang web.
Phạm Ngọc Hoa ở bên cũng là trố mắt đứng nhìn, cô không nghĩ một cô bé mới tiếp xúc với máy tính hơn tháng đã làm ra được trang web đẹp đến vậy. Về phần Hứa Thành Hữu cùng Đổng Tinh thì căn bản xem không hiểu cái này, hai người vào bếp nấu cơm.
Hứa Lập nhìn trang web đẹp mắt này không khỏi thầm nghĩ nếu như Thiên Nguyệt giỏi về máy tính thì để cô bé phát triển theo ngành này cũng được. Chẳng qua hắn nghĩ nếu muốn cho Thiên Nguyệt mới mười mấy tuổi đi viết phần mềm đúng là hơi miễn cưỡng. Nhưng sau này trên mạng có một loại game được gọi là nông trại vui vẻ viết khá dễ, chỉ cần đẹp mắt, thu hút là đủ, đồng thời sẽ thu hút được rất đông người chơi.
Hứa Lập nhớ thời kỳ dầu mọi người chỉ lên đọc báo, xem phim, nghe nhạc, nói chuyện, đánh bài nhưng khi nông trại vui vẻ xuất hiện lập tức bao nhân viên văn phòng, giáo viên, học sinh, sinh viên đều quay sang chơi trò này, cuộc nói chuyện cũng hay xuất hiện về đề tài nông trại vui vẻ.
- Ôi, tôi quên không tưới nước cho cây rồi, phải tưới ngay nếu không khô luống hoa mất.
- Hôm qua tôi trồng củ cải trông rất đáng yêu.
- Sáng nay tỉnh ngủ lên mạng cả nhà tôi bị trộm khoắng sạch rồi, kẻ trộm đáng chết ở đâu cũng mò ra.
- Mai tôi định mua ít hạt cà rốt, phân bón, tôi muốn mở rộng quy mô trồng trọt…
Bao nhiêu câu nói kiểu như thế này vang vọng khắp các văn phòng, các khu vực, các trạm xe.
Chỉ cần nhân viên vừa vào văn phòng, bật máy tính lên là nhất định sẽ vào trang web nông trại vui vẻ để gieo trồng, bón phân, tưới nước. Phía trong trang trại là vườn hoa quả xinh đẹp, phía trước nông trại có một con chó nhỏ thi thoảng đi quanh trông nhà.
Nếu gặp phải lãnh đạo đi kiểm tra các phòng, trang web nông trại vui vẻ lập tức bị hạ xuống thay bằng trang web khác. Chỉ cần lãnh đạo đi là màn hình máy tính lại biến thành nông trại vui vẻ đầy màu sắc. Có thể nói nông trại vui vẻ ảnh hưởng đến chất lượng làm việc của nhân viên các văn phòng rất nhiều.
Công ty phát hành nông trại vui vẻ lúc đầu cũng không nghĩ tới sản phẩm của mình thu hút được nhiều người chơi tới vậy, diện phổ biến nhiều đến vậy. Từ trẻ em tới thiếu niên, đến người có tuổi gần như ai cũng thích chơi. Theo đánh giá có đến 80% người vào mạng đã từng chơi nông trại vui vẻ; có đến 20 – 30% người nghiện nông trại vui vẻ. Cảnh mẹ dạy con trai chơi nông trại vui vẻ, lúc người mẹ không có nhà con sẽ thu hoạch thay cũng không phải là hiếm.
Về phần tại sao nông trại vui vẻ lại hút người chơi tới vậy cũng không có gì là quá phức tạp. Đó là vì “chơi hay”, chỉ có “chơi hay” mới hút được ánh mắt dân mạng. Tại sao dân mạng lại cảm thấy “chơi hay”? Thông qua quan sát không khó phát hiện những người lên mạng “trồng cây” hoặc là “ăn trộm” đều như những đứa bé trong hình dạng người trưởng thành. Hoặc là nói đó là những người chưa có kinh nghiệm làm nông. Về phần những người từng có kinh nghiệm trồng trọt, những người nông dân chính thức thì không thèm chơi nông trại vui vẻ, cũng không thấy chút hứng thú gì với qw. Bởi vậy có thể thấy dân mạng đô thị chơi nông trại vui vẻ thuần túy là do trợ lý “tò mò, thích thú”, bọn họ muốn được trải nghiệm cuộc sống nông thôn, đây chính là tâm lý mà dân chúng đô thị luôn hướng tới.
Theo sự phát triển đô thị hóa, đô thị ngày càng mở rộng đã không ngừng lấn chiếm đất canh tác, đất rừng, thay thế vào đó là những tòa cao ốc chọc trời. Dân chúng ở đô thị nếu muốn thấy được những cây rau, cây lúa thì phải ngồi xe đi mấy tiếng tới ngoại ô mới có thể thấy được. Khát vọng tự nhiên, gần gũi với thiên nhiên đã trở thành hy vọng xa vời trong cuộc sống dân chúng đô thị.
Quan trọng hơn là nông trại vui vẻ này khá đơn giản, dễ thao tác. Thao tác chơi chỉ có mỗi vài bước là trồng cây, trộm đồ ăn, nhổ cỏ, bắt sâu, tưới nước… quy tắc cũng đơn giản, nói qua là biết ngay.
Hơn nữa cây trồng phải một thời gian mới có thể thu hoạch, như vậy trong thời gian này có thể làm gì? Còn có thể đi trộm, tưới nước, nhổ cỏ, bắt sâu. Mỗi loại phương thức này đều có thể tiến hành với bạn bè, thao tác cũng rất đơn giản là có thể tăng cường tình cảm bạn bè. Trò chơi này đối với một cô gái bó mình như Thiên Nguyệt mà nói là một con đường tốt để cô bé có thêm bạn bè.
Khi Hứa Lập lấy giấy viết ý tưởng trò chơi này với Thiên Nguyệt, Thiên Nguyệt và Phạm Ngọc Hoa ở bên đều rất mong chờ vào trò nông trại vui vẻ này. Thiên Nguyệt thậm chí còn có chút kích động giơ cao nắm tay lớn tiếng cam đoan với Hứa Lập, cô nhất định học máy tính thật hay, nhất định sẽ làm ra trang web như vậy.
- Tiểu Lưu, bí thư Hứa đưa thì cậu cứ cầm lấy đi.
Lúc này Tiểu Lưu mới dám cầm lấy bao thuốc, chẳng qua trong lòng y thầm than mình bao năm tặng quà cho lãnh đạo, hôm nay cuối cùng được lãnh đạo cho mình một bao thuốc.
- Tiền vào mạng hết bao nhiêu? Chiều chúng tôi sẽ chuyển khoản.
- Bí thư Hứa, lần này do công việc của chúng tôi tồn tại vấn đề nên tiền mạng trong một năm tới sẽ được coi là tiền hỗ trợ khách hàng.
Thấy Ngưu Bôn nói rất chân thành, Hứa Lập cũng biết mình mà không nhận ý tốt của đối phương, bọn họ không những không cảm kích mà còn sợ mình sau này tính sổ bọn họ. Số tiền mạng kia cũng không đáng là bao mà phải đùn đẩy, Hứa Lập gật đầu nói:
- Vậy tôi cảm ơn các vị.
Ngưu Bôn dẫn Tiểu Lưu ra khỏi nhà Hứa Lập, y gọi điện cho cho đồng chí trực ban ở nhà, nói cho nhân viên biết mạng ở nhà Hứa Lập sẽ được miễn phí trọn đời, mặc kệ có tình huống gì cũng không được cho phép mất mạng.
Tiểu Lưu thấy Ngưu Bôn nói chuyện điện thoại xong, mới cẩn thận lấy thuốc đưa cho lãnh đạo.
- Giám đốc Ngưu, người vừa rồi là ai vậy? Trẻ thế đã làm quan to ư?
- Tuổi trẻ? Đúng vậy, người ta năm nay mới 26 tuổi nhưng là phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy trẻ nhất Tùng Giang chúng ta. Hơn nữa còn là bí thư thị ủy Vọng Giang nữa đó.
Nói xong Ngưu Bôn lại thấy như nói tới chính mình, đầu ngẩng cao, ưỡn ngực bước đi.
- Mẹ ơi, còn trẻ như vậy đã là phó bí thư thị ủy Tùng Giang? Vậy mà hắn còn cho mình thuốc nữa chứ?
Cảm giác của Tiểu Lưu đối với Hứa Lập thoáng cái tăng lên không ít.
Tiễn khách, Thiên Nguyệt lập tức kéo Hứa Lập tới trước máy tính, cô bật trang web mình làm ra. Nhìn những cánh hồng rơi xuống như mưa trên trang web, nghe tiếng nhạc du dương, Hứa Lập không nhịn được ôm Thiên Nguyệt đặt lên đùi mình, hắn dùng chuột bật trang web.
Phạm Ngọc Hoa ở bên cũng là trố mắt đứng nhìn, cô không nghĩ một cô bé mới tiếp xúc với máy tính hơn tháng đã làm ra được trang web đẹp đến vậy. Về phần Hứa Thành Hữu cùng Đổng Tinh thì căn bản xem không hiểu cái này, hai người vào bếp nấu cơm.
Hứa Lập nhìn trang web đẹp mắt này không khỏi thầm nghĩ nếu như Thiên Nguyệt giỏi về máy tính thì để cô bé phát triển theo ngành này cũng được. Chẳng qua hắn nghĩ nếu muốn cho Thiên Nguyệt mới mười mấy tuổi đi viết phần mềm đúng là hơi miễn cưỡng. Nhưng sau này trên mạng có một loại game được gọi là nông trại vui vẻ viết khá dễ, chỉ cần đẹp mắt, thu hút là đủ, đồng thời sẽ thu hút được rất đông người chơi.
Hứa Lập nhớ thời kỳ dầu mọi người chỉ lên đọc báo, xem phim, nghe nhạc, nói chuyện, đánh bài nhưng khi nông trại vui vẻ xuất hiện lập tức bao nhân viên văn phòng, giáo viên, học sinh, sinh viên đều quay sang chơi trò này, cuộc nói chuyện cũng hay xuất hiện về đề tài nông trại vui vẻ.
- Ôi, tôi quên không tưới nước cho cây rồi, phải tưới ngay nếu không khô luống hoa mất.
- Hôm qua tôi trồng củ cải trông rất đáng yêu.
- Sáng nay tỉnh ngủ lên mạng cả nhà tôi bị trộm khoắng sạch rồi, kẻ trộm đáng chết ở đâu cũng mò ra.
- Mai tôi định mua ít hạt cà rốt, phân bón, tôi muốn mở rộng quy mô trồng trọt…
Bao nhiêu câu nói kiểu như thế này vang vọng khắp các văn phòng, các khu vực, các trạm xe.
Chỉ cần nhân viên vừa vào văn phòng, bật máy tính lên là nhất định sẽ vào trang web nông trại vui vẻ để gieo trồng, bón phân, tưới nước. Phía trong trang trại là vườn hoa quả xinh đẹp, phía trước nông trại có một con chó nhỏ thi thoảng đi quanh trông nhà.
Nếu gặp phải lãnh đạo đi kiểm tra các phòng, trang web nông trại vui vẻ lập tức bị hạ xuống thay bằng trang web khác. Chỉ cần lãnh đạo đi là màn hình máy tính lại biến thành nông trại vui vẻ đầy màu sắc. Có thể nói nông trại vui vẻ ảnh hưởng đến chất lượng làm việc của nhân viên các văn phòng rất nhiều.
Công ty phát hành nông trại vui vẻ lúc đầu cũng không nghĩ tới sản phẩm của mình thu hút được nhiều người chơi tới vậy, diện phổ biến nhiều đến vậy. Từ trẻ em tới thiếu niên, đến người có tuổi gần như ai cũng thích chơi. Theo đánh giá có đến 80% người vào mạng đã từng chơi nông trại vui vẻ; có đến 20 – 30% người nghiện nông trại vui vẻ. Cảnh mẹ dạy con trai chơi nông trại vui vẻ, lúc người mẹ không có nhà con sẽ thu hoạch thay cũng không phải là hiếm.
Về phần tại sao nông trại vui vẻ lại hút người chơi tới vậy cũng không có gì là quá phức tạp. Đó là vì “chơi hay”, chỉ có “chơi hay” mới hút được ánh mắt dân mạng. Tại sao dân mạng lại cảm thấy “chơi hay”? Thông qua quan sát không khó phát hiện những người lên mạng “trồng cây” hoặc là “ăn trộm” đều như những đứa bé trong hình dạng người trưởng thành. Hoặc là nói đó là những người chưa có kinh nghiệm làm nông. Về phần những người từng có kinh nghiệm trồng trọt, những người nông dân chính thức thì không thèm chơi nông trại vui vẻ, cũng không thấy chút hứng thú gì với qw. Bởi vậy có thể thấy dân mạng đô thị chơi nông trại vui vẻ thuần túy là do trợ lý “tò mò, thích thú”, bọn họ muốn được trải nghiệm cuộc sống nông thôn, đây chính là tâm lý mà dân chúng đô thị luôn hướng tới.
Theo sự phát triển đô thị hóa, đô thị ngày càng mở rộng đã không ngừng lấn chiếm đất canh tác, đất rừng, thay thế vào đó là những tòa cao ốc chọc trời. Dân chúng ở đô thị nếu muốn thấy được những cây rau, cây lúa thì phải ngồi xe đi mấy tiếng tới ngoại ô mới có thể thấy được. Khát vọng tự nhiên, gần gũi với thiên nhiên đã trở thành hy vọng xa vời trong cuộc sống dân chúng đô thị.
Quan trọng hơn là nông trại vui vẻ này khá đơn giản, dễ thao tác. Thao tác chơi chỉ có mỗi vài bước là trồng cây, trộm đồ ăn, nhổ cỏ, bắt sâu, tưới nước… quy tắc cũng đơn giản, nói qua là biết ngay.
Hơn nữa cây trồng phải một thời gian mới có thể thu hoạch, như vậy trong thời gian này có thể làm gì? Còn có thể đi trộm, tưới nước, nhổ cỏ, bắt sâu. Mỗi loại phương thức này đều có thể tiến hành với bạn bè, thao tác cũng rất đơn giản là có thể tăng cường tình cảm bạn bè. Trò chơi này đối với một cô gái bó mình như Thiên Nguyệt mà nói là một con đường tốt để cô bé có thêm bạn bè.
Khi Hứa Lập lấy giấy viết ý tưởng trò chơi này với Thiên Nguyệt, Thiên Nguyệt và Phạm Ngọc Hoa ở bên đều rất mong chờ vào trò nông trại vui vẻ này. Thiên Nguyệt thậm chí còn có chút kích động giơ cao nắm tay lớn tiếng cam đoan với Hứa Lập, cô nhất định học máy tính thật hay, nhất định sẽ làm ra trang web như vậy.