- Tao cho mày ra vẻ, mẹ kiếp, sớm muộn gì mày cũng phải quỳ xuống cầu xin tao, tao ném chết mày.
Anh Phàm nhìn bức ảnh Hứa Lập hung hăng nói.
- Lão công, ăn canh đi, em cố ý nấu cho anh món canh.
Một người với giọng ngọt ngào từ phòng bếp truyền ra, trong chốc lát có một mỹ nữ mặc gợi cảm bưng một bát canh to đi ra.
Anh Phàm vừa giận như vậy mà thấy mỹ nữ lập tức ném toàn bộ phi tiêu ra ngoài, vỗ vỗ tay đi vào phòng ăn.
Mỹ nữ gợi cảm vừa đặt bát canh xuống thì Anh Phàm từ phía sau ôm chặt lấy mỹ nữ, mặt không ngừng cọ xát vào cổ cô ả giống như ruồi thấy thịt vậy, mãi không bỏ tay ra.
- Ai nha, ghét anh quá.
Mỹ nữ để bát canh xuống rồi nhẹ vỗ hai tay vào bộ ngực sữa đang chảy, cười duyên và ưỡn mông tránh ra.
Anh Phàm vốn đang tức nhưng chỉ một câu nói của mỹ nữ là tâm tình đã thấy thoải mái chỉ muốn được ôm ấp mỹ nữ, đôi bàn tay ôm eo nhỏ mỹ nữ cười nói:
- Em dám dụ dỗ anh? Em phải tự gánh lấy hậu quả.
Vừa nói hắn vừa ôm lấy mỹ nữ.
- Không nên vậy, cả trưa em nấu canh cho anh đó, nếu hôm nay anh không uống hết thì anh muốn gì cũng không được.
Mỹ nữ mở đổi mắt to nhìn Anh Phàm, Anh Phàm thấy thật ấm áp.
Hắn nhẹ nhàng buông mỹ nữ nhỏ giọng nói:
- Bảo bối, hôm nay nấu canh gì cho anh vậy mà lại làm em bận cả buổi trưa rồi.
- Canh bổ dưỡng.
Mỹ nữ dựa vào lòng Anh Phàm vặn mười đầu tay trắng nói:
- Trong canh có thịt trâu, thịt chó, thịt dê, thịt gà, sơn trà, …, tất cả đều bổ dưỡng, nghe nói bổ thận tráng dương, ích tinh bổ tủy.
Anh Phàm nghe mỹ nữ nói nhìn cái miệng nhỏ nhắn của cô nói:
- Trâu, chó …
Những từ đó không biết sao lại khiến bụng dưới của hắn nóng lên, nhưng với ý tốt của cô ả hắn cũng cảm kích, buông cô ra rồi cầm thìa uống một ngụm canh. Mùi vị rất ngon nhưng lại quá nóng, nếu muốn uống hết ngay cũng không phải là dễ dàng.
Anh Phàm nằm trên giường một lúc đã ngáy, người phụ nữ thấy Anh Phàm ngủ rồi mới nhẹ đi ra khỏi phòng ngồi trên ghế salon xem tivi đã chiếu đến tập mấy trăm nhưng tâm tư của cô không phải là đang xem.
Mỹ nữ tên là Duẫn Vi Khanh, người Hàng Châu, năm nay 25 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học thì đã gặp Anh Phàm. Sau khi theo Anh Phàm đã tình nguyện làm tình nhân không biết thứ bao nhiêu của Anh Phàm, nhưng chỉ trong 3 năm lập mưu Duẫn Vi Khanh đã hoàn toàn chinh phục được Anh Phàm, khiến Anh Phàm bỏ hết những cô tình nhân khác chỉ yêu một mình mình. Ngay cả vợ Anh Phàm cho tới giờ Duẫn Vi Khanh cũng không coi trọng, một tháng ít nhất phải nửa tháng Anh Phàm đến đây ngủ qua đêm, thời gian còn lại là đi công tác, đi tiếp khách, thời gian về với vợ nhiều lắm cũng chỉ 1, 2 ngày.
Quan trọng nhất là vì chiếm được tình cảm của Anh Phàm nên ả cũng có nhà với tên sở hữu của mình ở Bắc Kinh, có xe đáng giá hơn 200 nghìn, hơn nữa tài khoản cũng vượt quá số đó từ lâu. So với những người bạn cùng học muốn ăn no mặc ấm giống mình thì phải phấn đấu ít nhất 10 năm. Nhưng Duẫn Vi Khanh không cam tâm làm tình nhân cả đời, mà ngày cả làm vợ Anh Phàm thì cô cũng không hứng thú, cô thầm nghĩ cứ theo Anh Phàm mấy năm kiếm chút tiền. Đến lúc đó mua nhà, mua xe, tài sản cũng có mấy trăm nghìn rồi về quê xây dựng sự nghiệp của mình.
Nhưng sống với nhau một thời gian Duẫn Vi Khanh phát hiện Anh Phàm đã già rồi, dù mỗi ngày mình đều nấu các loại canh bổ dưỡng cho Anh Phàm, nhưng Anh Phàm lại rất nhanh chỉ hai phút là đi vào nhà vệ sinh. Nếu như sức khỏe Anh Phàm không được thì dù mình có gợi cảm đến đâu cũng không được, nên Duẫn Vi Khanh muốn nhân lúc Anh Phàm còn thấy hứng thú với mình kiếm chút tiền. Đến lúc Anh Phàm không để ý đến mình thì mình còn có đường sống.
Sáng sớm hôm sau Hứa Lập ăn sáng xong thì tới văn phòng, hắn gọi điện cho Ngu Tín Phẩm bảo hắn mua vé chiều bay về Cát Lâm. Hứa Lập chuẩn bị về Cát Lâm để báo cáo với Cát Binh tình hình văn phòng Bắc Kinh, và xin ý kiến điều Hồ Gia Thần đi khỏiở văn phòng Bắc Kinh, nếu không đám người Anh Phàm tưởng mình chỉ nói mà thôi.
Sau khi Hồ Gia Thần trở mặt với Hứa Lập đã một thời gian không đi làm, Ngu Tín Phẩm tạm thời làm thay công việc ở phòng hành chính. Tối hôm qua Hồ Gia Thần đi cùng Anh Phàm, y muốn nhân cơ hội này bài trừ Hứa Lập nhưng ngay cả Anh Phàm cũng bị Hạng Long mắng tới xám mặt thì không có cơ hội cho hắn nói chuyện nên hắn lặn mất luôn và không biết đi đâu.
Anh Phàm nhìn bức ảnh Hứa Lập hung hăng nói.
- Lão công, ăn canh đi, em cố ý nấu cho anh món canh.
Một người với giọng ngọt ngào từ phòng bếp truyền ra, trong chốc lát có một mỹ nữ mặc gợi cảm bưng một bát canh to đi ra.
Anh Phàm vừa giận như vậy mà thấy mỹ nữ lập tức ném toàn bộ phi tiêu ra ngoài, vỗ vỗ tay đi vào phòng ăn.
Mỹ nữ gợi cảm vừa đặt bát canh xuống thì Anh Phàm từ phía sau ôm chặt lấy mỹ nữ, mặt không ngừng cọ xát vào cổ cô ả giống như ruồi thấy thịt vậy, mãi không bỏ tay ra.
- Ai nha, ghét anh quá.
Mỹ nữ để bát canh xuống rồi nhẹ vỗ hai tay vào bộ ngực sữa đang chảy, cười duyên và ưỡn mông tránh ra.
Anh Phàm vốn đang tức nhưng chỉ một câu nói của mỹ nữ là tâm tình đã thấy thoải mái chỉ muốn được ôm ấp mỹ nữ, đôi bàn tay ôm eo nhỏ mỹ nữ cười nói:
- Em dám dụ dỗ anh? Em phải tự gánh lấy hậu quả.
Vừa nói hắn vừa ôm lấy mỹ nữ.
- Không nên vậy, cả trưa em nấu canh cho anh đó, nếu hôm nay anh không uống hết thì anh muốn gì cũng không được.
Mỹ nữ mở đổi mắt to nhìn Anh Phàm, Anh Phàm thấy thật ấm áp.
Hắn nhẹ nhàng buông mỹ nữ nhỏ giọng nói:
- Bảo bối, hôm nay nấu canh gì cho anh vậy mà lại làm em bận cả buổi trưa rồi.
- Canh bổ dưỡng.
Mỹ nữ dựa vào lòng Anh Phàm vặn mười đầu tay trắng nói:
- Trong canh có thịt trâu, thịt chó, thịt dê, thịt gà, sơn trà, …, tất cả đều bổ dưỡng, nghe nói bổ thận tráng dương, ích tinh bổ tủy.
Anh Phàm nghe mỹ nữ nói nhìn cái miệng nhỏ nhắn của cô nói:
- Trâu, chó …
Những từ đó không biết sao lại khiến bụng dưới của hắn nóng lên, nhưng với ý tốt của cô ả hắn cũng cảm kích, buông cô ra rồi cầm thìa uống một ngụm canh. Mùi vị rất ngon nhưng lại quá nóng, nếu muốn uống hết ngay cũng không phải là dễ dàng.
Anh Phàm nằm trên giường một lúc đã ngáy, người phụ nữ thấy Anh Phàm ngủ rồi mới nhẹ đi ra khỏi phòng ngồi trên ghế salon xem tivi đã chiếu đến tập mấy trăm nhưng tâm tư của cô không phải là đang xem.
Mỹ nữ tên là Duẫn Vi Khanh, người Hàng Châu, năm nay 25 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học thì đã gặp Anh Phàm. Sau khi theo Anh Phàm đã tình nguyện làm tình nhân không biết thứ bao nhiêu của Anh Phàm, nhưng chỉ trong 3 năm lập mưu Duẫn Vi Khanh đã hoàn toàn chinh phục được Anh Phàm, khiến Anh Phàm bỏ hết những cô tình nhân khác chỉ yêu một mình mình. Ngay cả vợ Anh Phàm cho tới giờ Duẫn Vi Khanh cũng không coi trọng, một tháng ít nhất phải nửa tháng Anh Phàm đến đây ngủ qua đêm, thời gian còn lại là đi công tác, đi tiếp khách, thời gian về với vợ nhiều lắm cũng chỉ 1, 2 ngày.
Quan trọng nhất là vì chiếm được tình cảm của Anh Phàm nên ả cũng có nhà với tên sở hữu của mình ở Bắc Kinh, có xe đáng giá hơn 200 nghìn, hơn nữa tài khoản cũng vượt quá số đó từ lâu. So với những người bạn cùng học muốn ăn no mặc ấm giống mình thì phải phấn đấu ít nhất 10 năm. Nhưng Duẫn Vi Khanh không cam tâm làm tình nhân cả đời, mà ngày cả làm vợ Anh Phàm thì cô cũng không hứng thú, cô thầm nghĩ cứ theo Anh Phàm mấy năm kiếm chút tiền. Đến lúc đó mua nhà, mua xe, tài sản cũng có mấy trăm nghìn rồi về quê xây dựng sự nghiệp của mình.
Nhưng sống với nhau một thời gian Duẫn Vi Khanh phát hiện Anh Phàm đã già rồi, dù mỗi ngày mình đều nấu các loại canh bổ dưỡng cho Anh Phàm, nhưng Anh Phàm lại rất nhanh chỉ hai phút là đi vào nhà vệ sinh. Nếu như sức khỏe Anh Phàm không được thì dù mình có gợi cảm đến đâu cũng không được, nên Duẫn Vi Khanh muốn nhân lúc Anh Phàm còn thấy hứng thú với mình kiếm chút tiền. Đến lúc Anh Phàm không để ý đến mình thì mình còn có đường sống.
Sáng sớm hôm sau Hứa Lập ăn sáng xong thì tới văn phòng, hắn gọi điện cho Ngu Tín Phẩm bảo hắn mua vé chiều bay về Cát Lâm. Hứa Lập chuẩn bị về Cát Lâm để báo cáo với Cát Binh tình hình văn phòng Bắc Kinh, và xin ý kiến điều Hồ Gia Thần đi khỏiở văn phòng Bắc Kinh, nếu không đám người Anh Phàm tưởng mình chỉ nói mà thôi.
Sau khi Hồ Gia Thần trở mặt với Hứa Lập đã một thời gian không đi làm, Ngu Tín Phẩm tạm thời làm thay công việc ở phòng hành chính. Tối hôm qua Hồ Gia Thần đi cùng Anh Phàm, y muốn nhân cơ hội này bài trừ Hứa Lập nhưng ngay cả Anh Phàm cũng bị Hạng Long mắng tới xám mặt thì không có cơ hội cho hắn nói chuyện nên hắn lặn mất luôn và không biết đi đâu.