Lục Lăng Hằng đi tới Hoành Điếm, nghỉ ngơi một ngày. Vốn là đạo diễn Trương Khôn muốn anh đi thăm phim trường, làm quen với nhân viên công tác một chút, nhưng mấy hôm trước quá vất vả, anh bị cảm nhẹ, cho nên Trương Khôn để anh tới khách sạn nghỉ ngơi trước.
Lục Lăng Hằng ngủ, Tiền Duyệt không có việc gì để làm, tìm một nơi lên mạng. Cậu đang lên mạng xem quảng cáo động năng bị chế, cười đến không kiềm chế được, đột nhiên điện thoại đổ chuông, cầm lên thấy người gọi tới là Mã Du, Tiền Duyệt vội nhận điện thoại.
Điện thoại vừa nối Mã Du liền hỏi cậu: “Có phải giữa Lục Lăng Hằng với Nhạc Hinh Ngọc có chuyện gì hay không?”
“Dạ?” Bị hỏi như vậy, nhất thời Tiền Duyệt không hiểu, “Chuyện gì ạ?”
“Tôi vừa thấy có người đăng tin lên mạng, nói Lục Lăng Hằng với Nhạc Hinh Ngọc lúc quay phim có gian tình.”
“Không, không thể nào?” Tiền Duyệt là trợ lý của Lục Lăng Hằng, cậu không phát hiện Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc có tư tình gì, nhưng Mã Du hỏi vậy làm cậu cũng không dám xác định, không biết có phải mình đã bỏ lỡ gì hay không, “Hẳn là không có chứ?”
Với sự không xác định này của Tiền Duyệt, thái độ của Mã Du có phần tức giận: “Có hay không mà cậu cũng không biết?” Trợ lý mỗi ngày đi theo chăm sóc cuộc sống hằng ngày cho nghệ sĩ, Lục Lăng Hằng danh tiếng không lớn, công việc cũng không tính là bề bộn bận rộn, cho nên tới bây giờ cũng chỉ sắp xếp một trợ lý là Tiền Duyệt, mà ngay cả Tiền Duyệt cũng không biết điều này, hoặc là cố ý giấu diếm, hoặc là không làm tròn nhiệm vụ.
Tiền Duyệt vội vàng nói: “Em không thấy họ có gì không ổn cả, với ai Lăng Hằng cũng đối xử tốt hết trơn á.”
Mã Du hừ một tiếng.
Trên weibo có một tài khoản chuyên khui tin trong giới giải trí, hai hôm trước tài khoản này tung một weibo, nói gần đây có một tiểu thịt tươi đóng quảng cáo rất nổi tiếng được phong làm nam thần và một tiểu hoa đán đã có bạn trai cùng quay một phim quân đội, tình cảm tốt vô cùng, hơn nữa bạn trai của cô này cũng cùng ở đoàn phim, bởi tiểu thịt tươi chen vào nên giữa hai người đang có chiến tranh lạnh. Mặc dù không chỉ mặt gọi tên nhưng điều kiện rõ đến không thể rõ hơn, người sáng suốt vừa nhìn đã hiểu tiểu thịt tươi là Lục Lăng Hằng, còn tiểu hoa đán là Nhạc Hinh Ngọc, bạn trai cô chính là chỉ Trương Minh Tước.
Trên weibo có không ít loại tài khoản tiếp thị như này, bình thường hay tung những tin đồn thật thật giả giả, có đôi khi họ đào được tin có thật, có đôi khi chỉ là nói bừa phóng đại, cũng có đôi khi là nhận tiền giúp người khác tung tin đồn. Những tài khoản này, độ ảnh hưởng có, nhưng độ tin tưởng thấp, quần chúng chủ yếu cũng chỉ xem náo nhiệt, không mấy ai thật sự tin tưởng.
Giờ Mã Du cũng không xác định được tin đồn về Lục Lăng Hằng mà tài khoản này tung ra độ chính xác cao hay là nói bậy bạ hay thậm chí nhận tiền của người khác để đăng tin này. Nhưng những tin đồn như này với Lục Lăng Hằng mà nói khẳng định không phải chuyện tốt. Ngôi sao cần có những câu chuyện và độ phủ sóng, giờ Lục Lăng Hằng đã có độ phủ sóng, cái cần nhất bây giờ là một tác phẩm điện ảnh, dưới tình huống không có tác phẩm nào lại dính tin đồn, huống hồ là loại tin đồn làm người thứ ba chen chân vào chuyện tình cảm người khác như này thì sẽ không hay!
Tuy Mã Du là tổng giám của công ty giải trí Tinh Tinh, nhưng không có nghĩa anh có quyền định đoạt tất cả các nghệ sĩ. Công ty giải trí Tinh Tinh là công ty quản lý nghệ sĩ lớn nhất quốc nội, trong đó có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, nội bộ tranh đấu cũng rất kịch liệt. Anh làm cấp cao, trong tay có những ái tướng của mình, nhưng những người khác cũng có tâm phúc riêng, ví dụ như Trương Minh Tước là nghệ sĩ được một quản lý khác trong công ty bồi dưỡng quảng cáo, bình thường chuyện không tới tay anh. Trước đây át chủ bài của Mã Du là Lục Quân Càn, nhưng sau khi Lục Quân Càn qua đời, thế lực của Mã Du ở trong công ty cũng bị ảnh hưởng đáng kể. Cho nên nếu ba người đều là nghệ sĩ của công ty, cũng không đồng nghĩa với việc có thể bình an vô sự qua cơn sóng gió này.
Đương nhiên, mấy loại tài khoản này cũng không đến mức không coi ai ra gì, dù sao cũng ít người tin tưởng, không nhất thiết phải làm sáng tỏ, để một thời gian chuyện qua đi là được. Chỉ là không có lửa làm sao có khói, Mã Du muốn biết rốt cuộc chuyện này là thật hay giả. Lợi ích trong giới giải trí tới quá nhanh, rất nhiều người đạo đức kém, làm nhiều chuyện bậy bạ, dù không có cảm tình cũng không đồng nghĩa với việc không thể ngủ với nhau. Nếu không may Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc thật sự bị người khác bắt được chứng cớ gì, hôm nay là tài khoản mạng, nhưng ngày mai không chừng truyền thông chính quy đăng tin. Mã Du rất lo những nghệ sĩ không biết tiết tháo tùy tiện ngủ với nhau một giấc, ngủ xong cũng cho sự nghiệp mình ngủ luôn, loại chuyện này cũng không phải không có.
Mã Du nói: “Tôi vừa gọi điện cho Lục Lăng Hằng, cậu ta không nhận. Cậu ở bên cạnh cậu ta nhớ nhắc nhở cậu ta để ý hình tượng của mình, đừng dính tới chuyện gì. Đóng phim cho tốt là quan trọng nhất!”
Tiền Duyệt vội đáp ứng.
Cúp điện thoại xong, đầu Mã Du như muốn xì khói. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là Lục Quân Càn tốt nhất, Lục Quân Càn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ dính vào mấy phiền toái này. Chỉ hy vọng ngoại trừ ngoại hình và khí chất, Lục Lăng Hằng cũng có thể học theo tâm tư lòng dạ anh họ mình, không tự phá hủy tiền đồ tốt của mình.
Lục Lăng Hằng ngủ một giấc tỉnh lại, Tiền Duyệt vội kể chuyện Mã Du vừa nói cho Lục Lăng Hằng.
Đầu Lục Lăng Hằng đầy hắc tuyến: “Tôi với Nhạc Hinh Ngọc? Cái gì với cái gì cơ? Cậu trả lời Mã Du thế nào?”
Tiền Duyệt nói: “Tôi bảo chắc hai người không có chuyện gì đâu…”
“Cái gì là chắc không có chuyện?” Lục Lăng Hằng dở khóc dở cười, cái cậu Tiền Duyệt này cũng “thông minh” ghê, “Không có chính là không có, ngày nào cậu cũng ở bên tôi, cậu thấy tôi với Nhạc Hinh Ngọc đã làm gì sao? Dù cậu có không ngủ cùng phòng với tôi thì cũng động não một tí đi chứ, nhà ở vùng núi điều kiện kém, mình nói mà cách ba nhà vẫn nghe được, quay phim xong mệt như cẩu, chẳng lẽ tôi còn nửa đêm không ngủ đi yêu đương vụng trộm với chị ấy? Cậu tưởng tôi là người sắt hả?”
Tiền Duyệt sờ sờ đầu. Thật ra cậu cũng tự thấy mình nói như vậy không ổn, chẳng qua lúc đó Mã Du hùng hổ ép hỏi, dọa sợ cậu.
“Lão Du này tám phần mười là nghi cậu giấu giấu diếm diếm giúp tôi rồi. . .” Lục Lăng Hằng nhìn Tiền Duyệt đang lúng túng khó xử, cũng không tiện mắng cậu cái gì. Cái cậu Tiền Duyệt này quá trung thực, không có đầu óc gì. Hơn nữa cũng không phải trợ lý mình mời tới mà là trợ lý công ty sắp xếp, không có chuyện giúp anh gạt công ty. “Thôi quên đi, việc này coi như xong, sau này nói chuyện cậu đừng ấp a ấp úng, không thì chuyện của người khác cũng bị cậu làm cho giấu đầu hở đuôi. Mấy chuyện này cậu cứ nói thẳng với người ta, không thì cùng lắm hỏi tôi hoặc tự suy nghĩ rõ ràng. Tốt xấu gì cậu cũng là trợ lý của tôi, phải che chở cho tôi chút chứ?”
Tiền Duyệt ngượng ngùng gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Sau đó Lục Lăng Hằng gọi điện lại giải thích cho Mã Du một chút, đảm bảo mình với Nhạc Hinh Ngọc không có bất cứ chuyện gì, cũng không có việc bị người khác nắm được nhược điểm. Về phần tin đồn tài khoản kia đăng, anh không để trong lòng, coi như đối phương đang gây chú ý hoặc một nhân viên nào đó trong đoàn phim nói bậy, chỉ cần không để ý, qua hai ngày anh sẽ quên béng vụ này.
Ngày hôm sau còn chưa tới năm giờ sáng Lục Lăng Hằng đã rời giường hóa trang. Quay cổ trang mệt nhất là ngày nào cũng tốn rất nhiều thời gian hóa trang, cho nên quay cổ trang thường mệt mỏi hơn quay phim hiện đại nhiều. Hơn nữa kiểu gì thì kiểu quần áo cổ trang cũng không hợp với mùa, mùa hè thì nóng muốn chết mùa đông thì lạnh muốn chết, giờ đang tháng bảy oi bức mà anh phải khoác thêm hai lớp áo dài, mặc trời này quả đúng là hành người.
Buổi sáng anh không có cảnh, hóa trang xong liền đi chụp một bộ ảnh để làm poster tuyên truyền trước khi phim ra mắt. Chụp xong, anh đi tới đoàn phim, xem mọi người làm việc.
Lần này đóng vai chính Khương Diệc Long là Cảnh Thanh, cậu này còn trẻ, mới hai mươi ba, trước đây từng đóng nam thứ trong hai bộ phim thần tượng, bởi vì ngoại hình xuất sắc nên cũng khá có tiếng, lần này là lần đầu tiên cậu ta đảm nhận vai nam chính. Lục Lăng Hằng nhìn diễn xuất của cậu ta tuy hơi ngây ngô, nhưng vẫn rất thoải mái, là một người có khiếu, sau này nếu quen rồi chắc chắn sẽ nổi tiếng.
Cảnh Thanh diễn một cảnh xong, Trương Khôn liền dẫn cậu ta tới làm quen với Lục Lăng Hằng. Hai người tuổi xấp xỉ nhau, lý lịch cũng không khác biệt nhiều. Cảnh Thanh là một người nhiệt tình, chẳng mấy đã nói chuyện thân thiết với Lục Lăng Hằng.
Mới đầu Trương Khôn còn lo lắng Lục Lăng Hằng quá đẹp trai, sợ Cảnh Thanh đóng nam chính sẽ không át được anh, nhưng nhìn hai người đứng chung một chỗ Trương Khôn mới nhận ra lo lắng của mình là dư thừa. Cảnh Thanh và Lục Lăng Hằng là hai hình tượng bất đồng, Cảnh Thanh đẹp trai theo kiểu mang theo chút xấu xa không đứng đắn, lúc cười rộ lên khóe miệng luôn nhếch sang một bên, có vẻ lanh lợi, mấy cô gái trẻ không mấy ai chống đỡ được trước ánh mắt của cậu ấy; mà Lục Lăng Hằng đẹp trai theo kiểu ôn hòa phong nhã, già trẻ gái trai đều thích hết.
Lục Lăng Hằng và Cảnh Thanh đang trò chuyện vui vẻ, chợt nghe thấy Trương Khôn reo lên: “Ồ, nữ chính cũng tới rồi! Tiểu Lục, tới làm quen một chút! Sở Y Na, đây chính là người diễn vai Lăng Kiếm Vân – Lục Lăng Hằng, hôm nay vừa gia nhập đoàn phim, em nhiều kinh nghiệm, lúc quay nhớ chỉ bảo cậu ấy.”
Lục Lăng Hằng nghe thấy tiếng nhìn sang, chỉ thấy một mỹ nữ vận đồ cổ trang màu xanh đứng bên cạnh đạo diễn, mỉm cười với anh và Cảnh Thanh.
Đến khi Lục Lăng Hằng nhìn thấy rõ mỹ nữ kia, hô hấp cứng lại, lời đang nói tới bên miệng, bởi cả kinh mà nhất thời suy nghĩ trống rỗng, đến mức mình đang nói tới cái gì cũng quên mất.
Bạn đang �
Sở Y Na là nữ diễn viên hợp tác trong bộ phim đầu tay của anh, cũng chính là bạn gái đầu tiên. Khi đó hai người chỉ qua lại ba tháng, cũng chính là thời gian quay phim, bởi đến bộ phim thứ hai, Sở Y Na lại yêu nam chính hợp tác với mình, lập tức cắm cho anh một cái sừng, đá anh văng tới tận Siberia.
Lục Lăng Hằng sửng sốt, không phải vì được gặp lại mối tình đầu của mình. Anh đã xem qua danh sách diễn viên, biết lần này có cơ hội gặp lại tình cũ. Anh sửng sốt là bởi —— đây là Sở Y Na sao? Chị gái ơi chị đổi mặt đó hả?!!
– Mối tình đầu.
Lục Lăng Hằng đi tới Hoành Điếm, nghỉ ngơi một ngày. Vốn là đạo diễn Trương Khôn muốn anh đi thăm phim trường, làm quen với nhân viên công tác một chút, nhưng mấy hôm trước quá vất vả, anh bị cảm nhẹ, cho nên Trương Khôn để anh tới khách sạn nghỉ ngơi trước.
Lục Lăng Hằng ngủ, Tiền Duyệt không có việc gì để làm, tìm một nơi lên mạng. Cậu đang lên mạng xem quảng cáo động năng bị chế, cười đến không kiềm chế được, đột nhiên điện thoại đổ chuông, cầm lên thấy người gọi tới là Mã Du, Tiền Duyệt vội nhận điện thoại.
Điện thoại vừa nối Mã Du liền hỏi cậu: “Có phải giữa Lục Lăng Hằng với Nhạc Hinh Ngọc có chuyện gì hay không?”
“Dạ?” Bị hỏi như vậy, nhất thời Tiền Duyệt không hiểu, “Chuyện gì ạ?”
“Tôi vừa thấy có người đăng tin lên mạng, nói Lục Lăng Hằng với Nhạc Hinh Ngọc lúc quay phim có gian tình.”
“Không, không thể nào?” Tiền Duyệt là trợ lý của Lục Lăng Hằng, cậu không phát hiện Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc có tư tình gì, nhưng Mã Du hỏi vậy làm cậu cũng không dám xác định, không biết có phải mình đã bỏ lỡ gì hay không, “Hẳn là không có chứ?”
Với sự không xác định này của Tiền Duyệt, thái độ của Mã Du có phần tức giận: “Có hay không mà cậu cũng không biết?” Trợ lý mỗi ngày đi theo chăm sóc cuộc sống hằng ngày cho nghệ sĩ, Lục Lăng Hằng danh tiếng không lớn, công việc cũng không tính là bề bộn bận rộn, cho nên tới bây giờ cũng chỉ sắp xếp một trợ lý là Tiền Duyệt, mà ngay cả Tiền Duyệt cũng không biết điều này, hoặc là cố ý giấu diếm, hoặc là không làm tròn nhiệm vụ.
Tiền Duyệt vội vàng nói: “Em không thấy họ có gì không ổn cả, với ai Lăng Hằng cũng đối xử tốt hết trơn á.”
Mã Du hừ một tiếng.
Trên weibo có một tài khoản chuyên khui tin trong giới giải trí, hai hôm trước tài khoản này tung một weibo, nói gần đây có một tiểu thịt tươi đóng quảng cáo rất nổi tiếng được phong làm nam thần và một tiểu hoa đán đã có bạn trai cùng quay một phim quân đội, tình cảm tốt vô cùng, hơn nữa bạn trai của cô này cũng cùng ở đoàn phim, bởi tiểu thịt tươi chen vào nên giữa hai người đang có chiến tranh lạnh. Mặc dù không chỉ mặt gọi tên nhưng điều kiện rõ đến không thể rõ hơn, người sáng suốt vừa nhìn đã hiểu tiểu thịt tươi là Lục Lăng Hằng, còn tiểu hoa đán là Nhạc Hinh Ngọc, bạn trai cô chính là chỉ Trương Minh Tước.
Trên weibo có không ít loại tài khoản tiếp thị như này, bình thường hay tung những tin đồn thật thật giả giả, có đôi khi họ đào được tin có thật, có đôi khi chỉ là nói bừa phóng đại, cũng có đôi khi là nhận tiền giúp người khác tung tin đồn. Những tài khoản này, độ ảnh hưởng có, nhưng độ tin tưởng thấp, quần chúng chủ yếu cũng chỉ xem náo nhiệt, không mấy ai thật sự tin tưởng.
Giờ Mã Du cũng không xác định được tin đồn về Lục Lăng Hằng mà tài khoản này tung ra độ chính xác cao hay là nói bậy bạ hay thậm chí nhận tiền của người khác để đăng tin này. Nhưng những tin đồn như này với Lục Lăng Hằng mà nói khẳng định không phải chuyện tốt. Ngôi sao cần có những câu chuyện và độ phủ sóng, giờ Lục Lăng Hằng đã có độ phủ sóng, cái cần nhất bây giờ là một tác phẩm điện ảnh, dưới tình huống không có tác phẩm nào lại dính tin đồn, huống hồ là loại tin đồn làm người thứ ba chen chân vào chuyện tình cảm người khác như này thì sẽ không hay!
Tuy Mã Du là tổng giám của công ty giải trí Tinh Tinh, nhưng không có nghĩa anh có quyền định đoạt tất cả các nghệ sĩ. Công ty giải trí Tinh Tinh là công ty quản lý nghệ sĩ lớn nhất quốc nội, trong đó có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, nội bộ tranh đấu cũng rất kịch liệt. Anh làm cấp cao, trong tay có những ái tướng của mình, nhưng những người khác cũng có tâm phúc riêng, ví dụ như Trương Minh Tước là nghệ sĩ được một quản lý khác trong công ty bồi dưỡng quảng cáo, bình thường chuyện không tới tay anh. Trước đây át chủ bài của Mã Du là Lục Quân Càn, nhưng sau khi Lục Quân Càn qua đời, thế lực của Mã Du ở trong công ty cũng bị ảnh hưởng đáng kể. Cho nên nếu ba người đều là nghệ sĩ của công ty, cũng không đồng nghĩa với việc có thể bình an vô sự qua cơn sóng gió này.
Đương nhiên, mấy loại tài khoản này cũng không đến mức không coi ai ra gì, dù sao cũng ít người tin tưởng, không nhất thiết phải làm sáng tỏ, để một thời gian chuyện qua đi là được. Chỉ là không có lửa làm sao có khói, Mã Du muốn biết rốt cuộc chuyện này là thật hay giả. Lợi ích trong giới giải trí tới quá nhanh, rất nhiều người đạo đức kém, làm nhiều chuyện bậy bạ, dù không có cảm tình cũng không đồng nghĩa với việc không thể ngủ với nhau. Nếu không may Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc thật sự bị người khác bắt được chứng cớ gì, hôm nay là tài khoản mạng, nhưng ngày mai không chừng truyền thông chính quy đăng tin. Mã Du rất lo những nghệ sĩ không biết tiết tháo tùy tiện ngủ với nhau một giấc, ngủ xong cũng cho sự nghiệp mình ngủ luôn, loại chuyện này cũng không phải không có.
Mã Du nói: “Tôi vừa gọi điện cho Lục Lăng Hằng, cậu ta không nhận. Cậu ở bên cạnh cậu ta nhớ nhắc nhở cậu ta để ý hình tượng của mình, đừng dính tới chuyện gì. Đóng phim cho tốt là quan trọng nhất!”
Tiền Duyệt vội đáp ứng.
Cúp điện thoại xong, đầu Mã Du như muốn xì khói. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là Lục Quân Càn tốt nhất, Lục Quân Càn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ dính vào mấy phiền toái này. Chỉ hy vọng ngoại trừ ngoại hình và khí chất, Lục Lăng Hằng cũng có thể học theo tâm tư lòng dạ anh họ mình, không tự phá hủy tiền đồ tốt của mình.
Lục Lăng Hằng ngủ một giấc tỉnh lại, Tiền Duyệt vội kể chuyện Mã Du vừa nói cho Lục Lăng Hằng.
Đầu Lục Lăng Hằng đầy hắc tuyến: “Tôi với Nhạc Hinh Ngọc? Cái gì với cái gì cơ? Cậu trả lời Mã Du thế nào?”
Tiền Duyệt nói: “Tôi bảo chắc hai người không có chuyện gì đâu…”
“Cái gì là chắc không có chuyện?” Lục Lăng Hằng dở khóc dở cười, cái cậu Tiền Duyệt này cũng “thông minh” ghê, “Không có chính là không có, ngày nào cậu cũng ở bên tôi, cậu thấy tôi với Nhạc Hinh Ngọc đã làm gì sao? Dù cậu có không ngủ cùng phòng với tôi thì cũng động não một tí đi chứ, nhà ở vùng núi điều kiện kém, mình nói mà cách ba nhà vẫn nghe được, quay phim xong mệt như cẩu, chẳng lẽ tôi còn nửa đêm không ngủ đi yêu đương vụng trộm với chị ấy? Cậu tưởng tôi là người sắt hả?”
Tiền Duyệt sờ sờ đầu. Thật ra cậu cũng tự thấy mình nói như vậy không ổn, chẳng qua lúc đó Mã Du hùng hổ ép hỏi, dọa sợ cậu.
“Lão Du này tám phần mười là nghi cậu giấu giấu diếm diếm giúp tôi rồi. . .” Lục Lăng Hằng nhìn Tiền Duyệt đang lúng túng khó xử, cũng không tiện mắng cậu cái gì. Cái cậu Tiền Duyệt này quá trung thực, không có đầu óc gì. Hơn nữa cũng không phải trợ lý mình mời tới mà là trợ lý công ty sắp xếp, không có chuyện giúp anh gạt công ty. “Thôi quên đi, việc này coi như xong, sau này nói chuyện cậu đừng ấp a ấp úng, không thì chuyện của người khác cũng bị cậu làm cho giấu đầu hở đuôi. Mấy chuyện này cậu cứ nói thẳng với người ta, không thì cùng lắm hỏi tôi hoặc tự suy nghĩ rõ ràng. Tốt xấu gì cậu cũng là trợ lý của tôi, phải che chở cho tôi chút chứ?”
Tiền Duyệt ngượng ngùng gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Sau đó Lục Lăng Hằng gọi điện lại giải thích cho Mã Du một chút, đảm bảo mình với Nhạc Hinh Ngọc không có bất cứ chuyện gì, cũng không có việc bị người khác nắm được nhược điểm. Về phần tin đồn tài khoản kia đăng, anh không để trong lòng, coi như đối phương đang gây chú ý hoặc một nhân viên nào đó trong đoàn phim nói bậy, chỉ cần không để ý, qua hai ngày anh sẽ quên béng vụ này.
Ngày hôm sau còn chưa tới năm giờ sáng Lục Lăng Hằng đã rời giường hóa trang. Quay cổ trang mệt nhất là ngày nào cũng tốn rất nhiều thời gian hóa trang, cho nên quay cổ trang thường mệt mỏi hơn quay phim hiện đại nhiều. Hơn nữa kiểu gì thì kiểu quần áo cổ trang cũng không hợp với mùa, mùa hè thì nóng muốn chết mùa đông thì lạnh muốn chết, giờ đang tháng bảy oi bức mà anh phải khoác thêm hai lớp áo dài, mặc trời này quả đúng là hành người.
Buổi sáng anh không có cảnh, hóa trang xong liền đi chụp một bộ ảnh để làm poster tuyên truyền trước khi phim ra mắt. Chụp xong, anh đi tới đoàn phim, xem mọi người làm việc.
Lần này đóng vai chính Khương Diệc Long là Cảnh Thanh, cậu này còn trẻ, mới hai mươi ba, trước đây từng đóng nam thứ trong hai bộ phim thần tượng, bởi vì ngoại hình xuất sắc nên cũng khá có tiếng, lần này là lần đầu tiên cậu ta đảm nhận vai nam chính. Lục Lăng Hằng nhìn diễn xuất của cậu ta tuy hơi ngây ngô, nhưng vẫn rất thoải mái, là một người có khiếu, sau này nếu quen rồi chắc chắn sẽ nổi tiếng.
Cảnh Thanh diễn một cảnh xong, Trương Khôn liền dẫn cậu ta tới làm quen với Lục Lăng Hằng. Hai người tuổi xấp xỉ nhau, lý lịch cũng không khác biệt nhiều. Cảnh Thanh là một người nhiệt tình, chẳng mấy đã nói chuyện thân thiết với Lục Lăng Hằng.
Mới đầu Trương Khôn còn lo lắng Lục Lăng Hằng quá đẹp trai, sợ Cảnh Thanh đóng nam chính sẽ không át được anh, nhưng nhìn hai người đứng chung một chỗ Trương Khôn mới nhận ra lo lắng của mình là dư thừa. Cảnh Thanh và Lục Lăng Hằng là hai hình tượng bất đồng, Cảnh Thanh đẹp trai theo kiểu mang theo chút xấu xa không đứng đắn, lúc cười rộ lên khóe miệng luôn nhếch sang một bên, có vẻ lanh lợi, mấy cô gái trẻ không mấy ai chống đỡ được trước ánh mắt của cậu ấy; mà Lục Lăng Hằng đẹp trai theo kiểu ôn hòa phong nhã, già trẻ gái trai đều thích hết.
Lục Lăng Hằng và Cảnh Thanh đang trò chuyện vui vẻ, chợt nghe thấy Trương Khôn reo lên: “Ồ, nữ chính cũng tới rồi! Tiểu Lục, tới làm quen một chút! Sở Y Na, đây chính là người diễn vai Lăng Kiếm Vân – Lục Lăng Hằng, hôm nay vừa gia nhập đoàn phim, em nhiều kinh nghiệm, lúc quay nhớ chỉ bảo cậu ấy.”
Lục Lăng Hằng nghe thấy tiếng nhìn sang, chỉ thấy một mỹ nữ vận đồ cổ trang màu xanh đứng bên cạnh đạo diễn, mỉm cười với anh và Cảnh Thanh.
Đến khi Lục Lăng Hằng nhìn thấy rõ mỹ nữ kia, hô hấp cứng lại, lời đang nói tới bên miệng, bởi cả kinh mà nhất thời suy nghĩ trống rỗng, đến mức mình đang nói tới cái gì cũng quên mất.
Bạn đang �
Sở Y Na là nữ diễn viên hợp tác trong bộ phim đầu tay của anh, cũng chính là bạn gái đầu tiên. Khi đó hai người chỉ qua lại ba tháng, cũng chính là thời gian quay phim, bởi đến bộ phim thứ hai, Sở Y Na lại yêu nam chính hợp tác với mình, lập tức cắm cho anh một cái sừng, đá anh văng tới tận Siberia.
Lục Lăng Hằng sửng sốt, không phải vì được gặp lại mối tình đầu của mình. Anh đã xem qua danh sách diễn viên, biết lần này có cơ hội gặp lại tình cũ. Anh sửng sốt là bởi —— đây là Sở Y Na sao? Chị gái ơi chị đổi mặt đó hả?!!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
– Mối tình đầu.
Lục Lăng Hằng đi tới Hoành Điếm, nghỉ ngơi một ngày. Vốn là đạo diễn Trương Khôn muốn anh đi thăm phim trường, làm quen với nhân viên công tác một chút, nhưng mấy hôm trước quá vất vả, anh bị cảm nhẹ, cho nên Trương Khôn để anh tới khách sạn nghỉ ngơi trước.
Lục Lăng Hằng ngủ, Tiền Duyệt không có việc gì để làm, tìm một nơi lên mạng. Cậu đang lên mạng xem quảng cáo động năng bị chế, cười đến không kiềm chế được, đột nhiên điện thoại đổ chuông, cầm lên thấy người gọi tới là Mã Du, Tiền Duyệt vội nhận điện thoại.
Điện thoại vừa nối Mã Du liền hỏi cậu: “Có phải giữa Lục Lăng Hằng với Nhạc Hinh Ngọc có chuyện gì hay không?”
“Dạ?” Bị hỏi như vậy, nhất thời Tiền Duyệt không hiểu, “Chuyện gì ạ?”
“Tôi vừa thấy có người đăng tin lên mạng, nói Lục Lăng Hằng với Nhạc Hinh Ngọc lúc quay phim có gian tình.”
“Không, không thể nào?” Tiền Duyệt là trợ lý của Lục Lăng Hằng, cậu không phát hiện Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc có tư tình gì, nhưng Mã Du hỏi vậy làm cậu cũng không dám xác định, không biết có phải mình đã bỏ lỡ gì hay không, “Hẳn là không có chứ?”
Với sự không xác định này của Tiền Duyệt, thái độ của Mã Du có phần tức giận: “Có hay không mà cậu cũng không biết?” Trợ lý mỗi ngày đi theo chăm sóc cuộc sống hằng ngày cho nghệ sĩ, Lục Lăng Hằng danh tiếng không lớn, công việc cũng không tính là bề bộn bận rộn, cho nên tới bây giờ cũng chỉ sắp xếp một trợ lý là Tiền Duyệt, mà ngay cả Tiền Duyệt cũng không biết điều này, hoặc là cố ý giấu diếm, hoặc là không làm tròn nhiệm vụ.
Tiền Duyệt vội vàng nói: “Em không thấy họ có gì không ổn cả, với ai Lăng Hằng cũng đối xử tốt hết trơn á.”
Mã Du hừ một tiếng.
Trên weibo có một tài khoản chuyên khui tin trong giới giải trí, hai hôm trước tài khoản này tung một weibo, nói gần đây có một tiểu thịt tươi đóng quảng cáo rất nổi tiếng được phong làm nam thần và một tiểu hoa đán đã có bạn trai cùng quay một phim quân đội, tình cảm tốt vô cùng, hơn nữa bạn trai của cô này cũng cùng ở đoàn phim, bởi tiểu thịt tươi chen vào nên giữa hai người đang có chiến tranh lạnh. Mặc dù không chỉ mặt gọi tên nhưng điều kiện rõ đến không thể rõ hơn, người sáng suốt vừa nhìn đã hiểu tiểu thịt tươi là Lục Lăng Hằng, còn tiểu hoa đán là Nhạc Hinh Ngọc, bạn trai cô chính là chỉ Trương Minh Tước.
Trên weibo có không ít loại tài khoản tiếp thị như này, bình thường hay tung những tin đồn thật thật giả giả, có đôi khi họ đào được tin có thật, có đôi khi chỉ là nói bừa phóng đại, cũng có đôi khi là nhận tiền giúp người khác tung tin đồn. Những tài khoản này, độ ảnh hưởng có, nhưng độ tin tưởng thấp, quần chúng chủ yếu cũng chỉ xem náo nhiệt, không mấy ai thật sự tin tưởng.
Giờ Mã Du cũng không xác định được tin đồn về Lục Lăng Hằng mà tài khoản này tung ra độ chính xác cao hay là nói bậy bạ hay thậm chí nhận tiền của người khác để đăng tin này. Nhưng những tin đồn như này với Lục Lăng Hằng mà nói khẳng định không phải chuyện tốt. Ngôi sao cần có những câu chuyện và độ phủ sóng, giờ Lục Lăng Hằng đã có độ phủ sóng, cái cần nhất bây giờ là một tác phẩm điện ảnh, dưới tình huống không có tác phẩm nào lại dính tin đồn, huống hồ là loại tin đồn làm người thứ ba chen chân vào chuyện tình cảm người khác như này thì sẽ không hay!
Tuy Mã Du là tổng giám của công ty giải trí Tinh Tinh, nhưng không có nghĩa anh có quyền định đoạt tất cả các nghệ sĩ. Công ty giải trí Tinh Tinh là công ty quản lý nghệ sĩ lớn nhất quốc nội, trong đó có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, nội bộ tranh đấu cũng rất kịch liệt. Anh làm cấp cao, trong tay có những ái tướng của mình, nhưng những người khác cũng có tâm phúc riêng, ví dụ như Trương Minh Tước là nghệ sĩ được một quản lý khác trong công ty bồi dưỡng quảng cáo, bình thường chuyện không tới tay anh. Trước đây át chủ bài của Mã Du là Lục Quân Càn, nhưng sau khi Lục Quân Càn qua đời, thế lực của Mã Du ở trong công ty cũng bị ảnh hưởng đáng kể. Cho nên nếu ba người đều là nghệ sĩ của công ty, cũng không đồng nghĩa với việc có thể bình an vô sự qua cơn sóng gió này.
Đương nhiên, mấy loại tài khoản này cũng không đến mức không coi ai ra gì, dù sao cũng ít người tin tưởng, không nhất thiết phải làm sáng tỏ, để một thời gian chuyện qua đi là được. Chỉ là không có lửa làm sao có khói, Mã Du muốn biết rốt cuộc chuyện này là thật hay giả. Lợi ích trong giới giải trí tới quá nhanh, rất nhiều người đạo đức kém, làm nhiều chuyện bậy bạ, dù không có cảm tình cũng không đồng nghĩa với việc không thể ngủ với nhau. Nếu không may Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc thật sự bị người khác bắt được chứng cớ gì, hôm nay là tài khoản mạng, nhưng ngày mai không chừng truyền thông chính quy đăng tin. Mã Du rất lo những nghệ sĩ không biết tiết tháo tùy tiện ngủ với nhau một giấc, ngủ xong cũng cho sự nghiệp mình ngủ luôn, loại chuyện này cũng không phải không có.
Mã Du nói: “Tôi vừa gọi điện cho Lục Lăng Hằng, cậu ta không nhận. Cậu ở bên cạnh cậu ta nhớ nhắc nhở cậu ta để ý hình tượng của mình, đừng dính tới chuyện gì. Đóng phim cho tốt là quan trọng nhất!”
Tiền Duyệt vội đáp ứng.
Cúp điện thoại xong, đầu Mã Du như muốn xì khói. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là Lục Quân Càn tốt nhất, Lục Quân Càn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ dính vào mấy phiền toái này. Chỉ hy vọng ngoại trừ ngoại hình và khí chất, Lục Lăng Hằng cũng có thể học theo tâm tư lòng dạ anh họ mình, không tự phá hủy tiền đồ tốt của mình.
Lục Lăng Hằng ngủ một giấc tỉnh lại, Tiền Duyệt vội kể chuyện Mã Du vừa nói cho Lục Lăng Hằng.
Đầu Lục Lăng Hằng đầy hắc tuyến: “Tôi với Nhạc Hinh Ngọc? Cái gì với cái gì cơ? Cậu trả lời Mã Du thế nào?”
Tiền Duyệt nói: “Tôi bảo chắc hai người không có chuyện gì đâu…”
“Cái gì là chắc không có chuyện?” Lục Lăng Hằng dở khóc dở cười, cái cậu Tiền Duyệt này cũng “thông minh” ghê, “Không có chính là không có, ngày nào cậu cũng ở bên tôi, cậu thấy tôi với Nhạc Hinh Ngọc đã làm gì sao? Dù cậu có không ngủ cùng phòng với tôi thì cũng động não một tí đi chứ, nhà ở vùng núi điều kiện kém, mình nói mà cách ba nhà vẫn nghe được, quay phim xong mệt như cẩu, chẳng lẽ tôi còn nửa đêm không ngủ đi yêu đương vụng trộm với chị ấy? Cậu tưởng tôi là người sắt hả?”
Tiền Duyệt sờ sờ đầu. Thật ra cậu cũng tự thấy mình nói như vậy không ổn, chẳng qua lúc đó Mã Du hùng hổ ép hỏi, dọa sợ cậu.
“Lão Du này tám phần mười là nghi cậu giấu giấu diếm diếm giúp tôi rồi. . .” Lục Lăng Hằng nhìn Tiền Duyệt đang lúng túng khó xử, cũng không tiện mắng cậu cái gì. Cái cậu Tiền Duyệt này quá trung thực, không có đầu óc gì. Hơn nữa cũng không phải trợ lý mình mời tới mà là trợ lý công ty sắp xếp, không có chuyện giúp anh gạt công ty. “Thôi quên đi, việc này coi như xong, sau này nói chuyện cậu đừng ấp a ấp úng, không thì chuyện của người khác cũng bị cậu làm cho giấu đầu hở đuôi. Mấy chuyện này cậu cứ nói thẳng với người ta, không thì cùng lắm hỏi tôi hoặc tự suy nghĩ rõ ràng. Tốt xấu gì cậu cũng là trợ lý của tôi, phải che chở cho tôi chút chứ?”
Tiền Duyệt ngượng ngùng gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Sau đó Lục Lăng Hằng gọi điện lại giải thích cho Mã Du một chút, đảm bảo mình với Nhạc Hinh Ngọc không có bất cứ chuyện gì, cũng không có việc bị người khác nắm được nhược điểm. Về phần tin đồn tài khoản kia đăng, anh không để trong lòng, coi như đối phương đang gây chú ý hoặc một nhân viên nào đó trong đoàn phim nói bậy, chỉ cần không để ý, qua hai ngày anh sẽ quên béng vụ này.
Ngày hôm sau còn chưa tới năm giờ sáng Lục Lăng Hằng đã rời giường hóa trang. Quay cổ trang mệt nhất là ngày nào cũng tốn rất nhiều thời gian hóa trang, cho nên quay cổ trang thường mệt mỏi hơn quay phim hiện đại nhiều. Hơn nữa kiểu gì thì kiểu quần áo cổ trang cũng không hợp với mùa, mùa hè thì nóng muốn chết mùa đông thì lạnh muốn chết, giờ đang tháng bảy oi bức mà anh phải khoác thêm hai lớp áo dài, mặc trời này quả đúng là hành người.
Buổi sáng anh không có cảnh, hóa trang xong liền đi chụp một bộ ảnh để làm poster tuyên truyền trước khi phim ra mắt. Chụp xong, anh đi tới đoàn phim, xem mọi người làm việc.
Lần này đóng vai chính Khương Diệc Long là Cảnh Thanh, cậu này còn trẻ, mới hai mươi ba, trước đây từng đóng nam thứ trong hai bộ phim thần tượng, bởi vì ngoại hình xuất sắc nên cũng khá có tiếng, lần này là lần đầu tiên cậu ta đảm nhận vai nam chính. Lục Lăng Hằng nhìn diễn xuất của cậu ta tuy hơi ngây ngô, nhưng vẫn rất thoải mái, là một người có khiếu, sau này nếu quen rồi chắc chắn sẽ nổi tiếng.
Cảnh Thanh diễn một cảnh xong, Trương Khôn liền dẫn cậu ta tới làm quen với Lục Lăng Hằng. Hai người tuổi xấp xỉ nhau, lý lịch cũng không khác biệt nhiều. Cảnh Thanh là một người nhiệt tình, chẳng mấy đã nói chuyện thân thiết với Lục Lăng Hằng.
Mới đầu Trương Khôn còn lo lắng Lục Lăng Hằng quá đẹp trai, sợ Cảnh Thanh đóng nam chính sẽ không át được anh, nhưng nhìn hai người đứng chung một chỗ Trương Khôn mới nhận ra lo lắng của mình là dư thừa. Cảnh Thanh và Lục Lăng Hằng là hai hình tượng bất đồng, Cảnh Thanh đẹp trai theo kiểu mang theo chút xấu xa không đứng đắn, lúc cười rộ lên khóe miệng luôn nhếch sang một bên, có vẻ lanh lợi, mấy cô gái trẻ không mấy ai chống đỡ được trước ánh mắt của cậu ấy; mà Lục Lăng Hằng đẹp trai theo kiểu ôn hòa phong nhã, già trẻ gái trai đều thích hết.
Lục Lăng Hằng và Cảnh Thanh đang trò chuyện vui vẻ, chợt nghe thấy Trương Khôn reo lên: “Ồ, nữ chính cũng tới rồi! Tiểu Lục, tới làm quen một chút! Sở Y Na, đây chính là người diễn vai Lăng Kiếm Vân – Lục Lăng Hằng, hôm nay vừa gia nhập đoàn phim, em nhiều kinh nghiệm, lúc quay nhớ chỉ bảo cậu ấy.”
Lục Lăng Hằng nghe thấy tiếng nhìn sang, chỉ thấy một mỹ nữ vận đồ cổ trang màu xanh đứng bên cạnh đạo diễn, mỉm cười với anh và Cảnh Thanh.
Đến khi Lục Lăng Hằng nhìn thấy rõ mỹ nữ kia, hô hấp cứng lại, lời đang nói tới bên miệng, bởi cả kinh mà nhất thời suy nghĩ trống rỗng, đến mức mình đang nói tới cái gì cũng quên mất.
Bạn đang �
Sở Y Na là nữ diễn viên hợp tác trong bộ phim đầu tay của anh, cũng chính là bạn gái đầu tiên. Khi đó hai người chỉ qua lại ba tháng, cũng chính là thời gian quay phim, bởi đến bộ phim thứ hai, Sở Y Na lại yêu nam chính hợp tác với mình, lập tức cắm cho anh một cái sừng, đá anh văng tới tận Siberia.
Lục Lăng Hằng sửng sốt, không phải vì được gặp lại mối tình đầu của mình. Anh đã xem qua danh sách diễn viên, biết lần này có cơ hội gặp lại tình cũ. Anh sửng sốt là bởi —— đây là Sở Y Na sao? Chị gái ơi chị đổi mặt đó hả?!!