Edit: Otaku Bi
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, nếu như có người hỏi Kiều Kiều kết hôn với chưa kết hôn có cái gì khác nhau, Kiều Kiều nhất định là không thể nghĩ ra được câu trả lời, đúng vậy, cô vẫn giống như trước thôi, cùng Giang Phóng vui vẻ ở bên nhau.
Bất quá, nhà bọn họ chuyển đi, không phải là chuyển mỗi gia đình nhỏ của cô mà là chuyển cả nhà, năm kia tập đoàn Cẩm Giang khai trương tiểu khu mới, Vạn Quốc Công Quán, đây là tên mà được tập thể bình chọn ra, đây là tiểu khu mà do chính nhà mình xây dựng nên chất lượng thiết kế đều là loại tốt nhất, không để cho mình thiệt thòi, kết quả là Kiều Kiều với Giang Phóng đều chuyển vào ở. Vạn Quốc Công Quán đương nhiên là tiểu khu cao cấp, mật độ các căn nhà rất nhỏ, là nơi rất thích hợp cho việc cư trú. Theo ý Giang Hải Dương, vợ chồng ông bà Tần đã lớn tuổi rồi, thân thể càng ngày càng yếu, ở xa nhau thì việc chăm sóc cũng bất tiện, tốt nhất cùng chuyển với nhau.
Nhưng Giang Hải Dương cũng biết, mấy đứa trẻ đều mong muốn có không gian của mình, nên ông mới hỏi han ý kiến của mọi người, ngoài dự liệu của ông, Giang Phóng Giang Viễn đều không phản đối, sau khi suy nghĩ cẩn thận Giang Hải Dương lắc đầu cười, sao mà ông đã quên mấy cậu con trai nhà mình là ai, chúng sẽ chẳng bận tâm để ý mấy chuyện đó, dù sao cũng không phải là ở cùng nhà với nhau chỉ chung tiểu khu mà thôi, đúng là không nên suy nghĩ quá nhiều.
Giang Hải Dương để lại cho ba mẹ Kiều một căn nhà ở bên cạnh lại còn cổ vũ mọi người Kiều gia chuyển tới cùng ở..
Kiều ba về nhà cùng Kiều mẹ hai người thương lượng với thật lâu, cuối cùng quyết định chuyển đến Tân Dương. Kỳ thực, mọi người đều vì lũ nhỏ trong nhà, nửa năm trước nhà cũ của Kiều gia đã phá rời, ông bà nội Kiều gia cùng nhà của chú Kiều đều rời đến Dân Giang ở. Bọn họ chuyển đi là lo cho Kiều Dĩnh cũng một phần là do Kiều Vũ Đông nữa. hiện giờ, Kiều ba Kiều mẹ tính nghe theo Giang Hải Dương chuyển tới Tân Dương, cũng là vì bọn trẻ, bọ họ biết Kiều Kiều sẽ không quay về Dân Giang nữa,cô đã nói là tốt nghiệp xong sẽ học lên thạc sĩ, sau đó sẽ ở lại trường làm giảng viên. Nếu như Kiều Kiều ở lại Tân Dương, mà Giang Phóng sẽ phụ trách công việc ở Tân Dương, như vậy cô sẽ ở Tân Dương nhiều hơn, tất nhiên sẽ ít về Dân Giang, Kiều ba Kiều mẹ nhìn Giang Phóng ngày ngày vất vả mệt mỏi, rất đau lòng, không muốn nhìn thấy hắn mệt mỏi bận rộn mà thỉnh thoảng lại kéo Kiều Kiều về Dân Giang thăm nhà nữa.
Hơn nữa, tương lai tiểu Mộc sẽ học đại học A, nói tóm lại, chuyển tới Tân Dương là quyết định rất khả quan.
Thế là Kiều ba Kiều mẹ coi như là quyết định rất nhanh chóng, nên trở về nhà trình bày tình huống với ông bà nội Kiều, ngoài ý muốn của bọn họ là, ông bà nội Kiều gia cũng khuyên họ đến Tân Dương ở, giờ họ lớn tuổi rồi đã nhìn thấy nhiều chuyện, nên luôn hi vọng lũ trẻ trong nhà được tốt hơn.
Giang Hải Dương đem 6 căn hộ mà mình đã chọn trang hoàng cực kỳ đẹp, Kiều đãxem qua rồi, vô cùng tấm tắc. Nhưng mà vì sao lại là 6 căn nhà? Giang Phóng giải thích, ông bà ngoại 1 căn, cậu nhỏ một căn, cha mẹ hắn 1 căn, Kiều ba Kiều mẹ mộtcăn, hai người họ một, còn cả Giang Viễn 1 nữa..
Kiều Kiều gật đầu, đúng vậy, tuổi của Giang Viễn, cũng nên có không gian của chính mình mà! Ngoại trừ căn hộ cho Tần Chính rộng hơn 400m2 là hình thức tầng lửng song song, mấy căn hộ khác đều rộng chưa tới 300m2 kiểu tầng lửng.
Kiều ba Kiều mẹ căn hộ mà Giang gia để cho mình, đều chảy mồ hôi, vì sao bọn họ lại có cảm giác bán con gái đi nhỉ? Nhưng mà Kiều Kiều cũng an ủi họ không cần suy nghĩ nhiều.
Phòng ở trang hoàng xong, đều dùng là các vật liệu bảo vệ môi trường chống ô nhiễm, mất một khoảng thời gian mới xong, chờ tới tháng ba mùa xuân hoa nở, mọi người cùng chuyển vào ở.
Kiều Kiều rất là vui, vì giờ cô được ở rất gần ba mẹ mình. Vì để cho Kiều ba làm việc được tốt hơn, Giang Hải Dương đã điều chuyển công việc của ông sang bên này. Kiều ba rất thoải mái đáp ứng, không có cảm thấy không hài lòng.
Đời này của ông, coi như là trải qua không tệ, còn có em trai em gái cũng được mình giúp đỡ nên cuộc sống trôi qua yên ấm, đúng vậy, những năm này Kiều ba đã giúp chú hai Kiều và Kiều cô nhiều chuyện. Mà anh em bên vợ, anh trai vợ, hai em gái ông cũng đã chiếu cố nhiều, ông hiểu được, tài năng của mình cũng chỉ được đến thế thôi, nhưng mấy năm nay Giang Hải Dương vẫn trọng dụng ông, đối xử với ông không chê vào đâu. Ông vô cùng cảm kích.
Nhà của ba mẹ Kiều chưa tới 100m2, bây giờ loáng cái rộng gấp mấy lần, hơn nữa còn là kiểu tầng lửng, mặc dù trong lòng Kiều mẹ hơi lo lắng, nhưng vẫn vui vẻ, đến cả Kiều Mộc cũng vui đến điên rồi. Nhà mới, phòng mới nha.
Kiều Mộc mới mười một tuổi, thế nhưng chẳng có phong thái giống một đứa trẻ như người khác, cô bé không thích mấy thứ phấn hồng váy hoa như những cô nữ sinh khác. Nhưng vẫn khá bướng bỉnh.
Ông bà nội Kiều gia, chú hai Kiều và cô Kiều đều đến lúc làm tân gia, khi đến nơi ai cũng hâm mộ, ao ước căn hộ của Kiều gia, cũng hâm mộ Kiều Kiều, bọn họ đều biết, Kiều Kiều được gả vào gia đình như thế nào, thím hai Kiều cũng nhăc nhở Kiều Dĩnh, mặc dù không nói nhất định phải gả vào nhà như nhà chồng Kiều Kiều, thế nhưngkhông chấp nhận gả cho người nhà quá bình thường. Mà Kiều Dĩnh nhiều năm đi làm, được sống trong môi trường như vậy, nên tâm tư cũng nâng cao hơn, Kiều Kiều khôngbiết, điều này có tốt hay không đối với Kiều Dĩnh.
"chị Kiều Kiều, nhà bác cả thật là đẹp nha. Thế nhà của các chị bên kia trông thế nào?" Kiều Vũ Đông là một đứa nhỏ thành thật.
"Ừ? Chị mang bọn em đi xem?" Kiều Kiều nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
"Có thể không ạ?" Kiều Vũ Đông mới mười tuổi, nghe Kiều Kiều nói như vậy rất vui sướng.
Kiều Kiều bật cười, đây cũng chẳng phải là chuyện đại sự gì: "Vậy, ông nội bà nội, mọi người cùng đi xem nhà cháu nhé?"
"Ừ, ta đây cũng nên đi xem một chút mới được, xem chỗ ở của Kiều Kiều nhà ta trông như thế nào "
Người nhà họ Kiều đều tò mò, nên cùng Kiều Kiều đi hết. Ở cùng trong một tiểu khu nên rất là gần nhau.
"sự thực thì mọi người đừng có ôm ảo tưởng quá lớn gì nha, ha ha, thiết kế trang trí đều giống nhau cả” Nhưng mà đồ đạc có hơi bất đồng một chút. Bên nhà Kiều Kiều thìcó vẻ hiện đại hơn một chút, mà bên nhà ba mẹ Kiều thì thiên về kiểu cũ, dù sao cũng phù hợp với tuổi tác.
Nhưng mà hiển nhiên là, bọn họ thích phong cách của nhà Kiều Kiều hơn.
"Chị, nhà của chị thật là đẹp." Kiều Dĩnh cảm khái.
"không chừng khi em kết hôn ý, có nhà còn lộng lẫy xinh đẹp hơn chị nhiều. Chờ ở đây nha, chị có cái này ăn ngon lắm” Kiều Kiều mở tủ lạnh lấy ra mouse hoa quả, cô rất thích ăn cái này, trong nhà lúc nào cũng có.
Từ người già đến trẻ nhỏ đều rất thích món điểm tâm ngọt này, chú hai và thẩm hai Kiều, cô Kiều cũng khách sáo cầm lên một phần ăn. Vậy mà loáng cái số điểm tâm tích trữ của Kiều Kiều đã hết sạch sẽ. Vì Kiều Dĩnh hỗ trợ cô mang từ trong bếp ra nên đương nhiên là nhìn thấy. cô bé cười hì hì: “Chị Kiều Kiều, mọi người chúng ta ăn sạch tủ lạnh nhà chị mất rồi”."
"Ha ha, mọi người thích ăn, để cháu bảo Giang Phóng lúc về mua thêm nhiều nữa, nhà này làm mouse hoa quả ngon nhất Tân Dương đấy."
"anh rể đối xử với chị thật tố."
"tiểu Dĩnh, em đừng chỉ nhìn thấy anh ấy đối tốt với chị, chẳng nhẽ, chị không đối xử tốt với anh ấy sao ta?" Kiều Kiều hỏi.
"Vâng, chị đối xử với anh ấy rất tốt." Hình như là nhớ lại những kỷ niệm hồi bé, Kiều Dĩnh mỉm cười, mỗi người, mà cô gặp gỡ đồi có một cuộc đời khác nhau. Người khác đều e sợ anh em nhà họ Giang, chị Kiều Kiều lại không sợ, bác cả còn thu dưỡng bọn họ, có lẽ, thật sự dùng chân tình đối đãi, mới có được hạnh phúc xứng đáng.
Nhìn nhà con trai cả thành đạt vui vẻ, dường như ông bà nội Kiều rất yên tâm. Bọn họ tới nhiều người khi tới đây là được ba Kiều chuẩn bị xe đưa tới, cũng chuẩn bị chỗ cho mọi người ở lại buổi tối, ngày mai mới trở về. Tuần này là thân thích bên nhà họ Kiều, tuần sau là thân nhân bên nhà mẹ Kiều.
Dì hai của Kiều Kiều bởi vì xe oto bị say từ trên đường đi nên vừa xuống xe đã nôn ói ra. Kiều Kiều nhìn mà đau lòng, bất kể là trước hay sau khi cô trọng sinh dì hai đều đối xử với cô rất tốt. Trong nhà bọn họ, thì nhà dì hai là khó khăn nhất. Em họ nhà dì hai cũng là một đứa nhỏ không chịu thua kém người. Kiều ba cũng tìm việc cho chồng của dì hai, còn dì hai ở nhà mở trang trại nuôi gia cầm, nhưng mà những thứ này đều là động vật, dì hai của Kiều Kiều vô cùng bận bịu, cả năm vất vả, cuối cùng cũng chỉ kiếm được một chút tiền.
Kiều Kiều mượn cớ đưa dì hai đưa đi hoa viên tản bộ để tỉnh người. cô len lén đưa cho dì hai 1 vạn tệ. Dì hai của Kiều Kiều không chịu nhận lấy. Sao mà có thể lấy tiền của cháu gái chứ, nhưng mà Kiều Kiều rất kiên quyết, cuối cùng dì hai sợ nhiều người nhìn vào không tốt nên mới nhận.
một vạn tệ với Kiều Kiều không coi là nhiều, không phải là một điều lớn lao, cô còn muốn cho dì hai nhiều hơn, nhưng cô biết tính của dì hai, chắc chắn sẽ không nhận, nên đưa 1 vạn tệ, chừng đó dì mới nhận dễ dàng hơn.
Vào buổi tối, Kiều Kiều nằm trong lòng Giang Phóng cảm khái, “anh nói xem, mọi người, ai cũng bảo là em lấy anh là trèo cao. Thế nhưng, vì sao em lại chẳng thấy như vậy nhỉ?"
"Bởi vì, em là một nhóc con hư đốn..." nói xong, Giang Phóng đã đem Kiều Kiều kéo vào trong chăn. Kiều Kiều nghĩ, chăn nhà hắn, nhất định là một hố đen, mà đại ma vương của hố đen này, là Giang Phóng chứ còn ai.
Bởi vì tới tháng 8 sẽ làm hôn lễn, nên Giang gia cùng Kiều gia đã trù bị đầy đủ. Kiều Kiều cũng sắp tốt nghiệp rồi, nên công việc lại càng nhiều. Mà thành tích cô thi thạc sĩđã công bố, không có vấn đề gì, cô đã thuận lợi đỗ kỳ thi thạc sĩ của đại học A. Kiều Kiều nghĩ, học đại học 4 năm, cô không lãng phí thời gian, không lãng phí tiền bạc,thật là tốt!
hiện giờ là tháng 6 rồi, chẳng mấy là tốt nghiệp rồi, thời gian trước vì liên quan đến chuyện thực tập, nên nhiều bạn học rời khỏi trường học, giờ sắp tốt nghiệp rồi đương nhiên đều trở lại. Tụ tập, nước mắt chia ly, tựa hồ như muốn cáo biệt một thời thanh xuân náo nhiệt. Kiều Kiều cũng không thường xuyên ở lại trường học, thế nhưng cũng biết, rừng cây nhỏ phía nam trường học kia đã trở thành thánh địa chia tay. không biết từ khi nào đã lưu hành một câu nói, tốt nghiệp, thất nghiệp lại thêm thất tình.
Hoa Ấu Lâm đã tìm được việc làm xong rồi, được một tòa báo ở Tân Dương nhận là phóng viên, thực tập nửa năm, nàng đã được lãnh đạo thông qua, mà chuyện cô cùng Chu Yên Vân vẫn rất tốt đẹp. Hai người bàn tính, chừng hai năm nữa, tiết kiệm được ít tiền rồi kết hôn. Kiều Kiều nghĩ, như vậy rất tốt, Chu Yên Vân đã tốt nghiệp 2 năm rồi, làm ở trong một công ty nước ngoài, công việc khá là thuận lợi.
Từ Mạn thi công chức, vốn dĩ vị trí của cô chỉ đỗ thứ hai, cũng phải nói, cuộc đời cũng là một vở kịch, cô chưa kịp tìm việc làm, thì công việc tự dưng tìm tới, vị đứng thí nhất trong kỳ thi kia, bị người ta phanh phui là con gái của lãnh đạo, mà đối thủ của vị lãnh đạo này tố cáo là kỳ thi có gian dối, tất nhiên là vị trí thứ nhất bị Pass, mà cô ở vị trí thứ 2, thế là đỗ được. Mọi người đều nói số cô may mắn.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, nếu như có người hỏi Kiều Kiều kết hôn với chưa kết hôn có cái gì khác nhau, Kiều Kiều nhất định là không thể nghĩ ra được câu trả lời, đúng vậy, cô vẫn giống như trước thôi, cùng Giang Phóng vui vẻ ở bên nhau.
Bất quá, nhà bọn họ chuyển đi, không phải là chuyển mỗi gia đình nhỏ của cô mà là chuyển cả nhà, năm kia tập đoàn Cẩm Giang khai trương tiểu khu mới, Vạn Quốc Công Quán, đây là tên mà được tập thể bình chọn ra, đây là tiểu khu mà do chính nhà mình xây dựng nên chất lượng thiết kế đều là loại tốt nhất, không để cho mình thiệt thòi, kết quả là Kiều Kiều với Giang Phóng đều chuyển vào ở. Vạn Quốc Công Quán đương nhiên là tiểu khu cao cấp, mật độ các căn nhà rất nhỏ, là nơi rất thích hợp cho việc cư trú. Theo ý Giang Hải Dương, vợ chồng ông bà Tần đã lớn tuổi rồi, thân thể càng ngày càng yếu, ở xa nhau thì việc chăm sóc cũng bất tiện, tốt nhất cùng chuyển với nhau.
Nhưng Giang Hải Dương cũng biết, mấy đứa trẻ đều mong muốn có không gian của mình, nên ông mới hỏi han ý kiến của mọi người, ngoài dự liệu của ông, Giang Phóng Giang Viễn đều không phản đối, sau khi suy nghĩ cẩn thận Giang Hải Dương lắc đầu cười, sao mà ông đã quên mấy cậu con trai nhà mình là ai, chúng sẽ chẳng bận tâm để ý mấy chuyện đó, dù sao cũng không phải là ở cùng nhà với nhau chỉ chung tiểu khu mà thôi, đúng là không nên suy nghĩ quá nhiều.
Giang Hải Dương để lại cho ba mẹ Kiều một căn nhà ở bên cạnh lại còn cổ vũ mọi người Kiều gia chuyển tới cùng ở..
Kiều ba về nhà cùng Kiều mẹ hai người thương lượng với thật lâu, cuối cùng quyết định chuyển đến Tân Dương. Kỳ thực, mọi người đều vì lũ nhỏ trong nhà, nửa năm trước nhà cũ của Kiều gia đã phá rời, ông bà nội Kiều gia cùng nhà của chú Kiều đều rời đến Dân Giang ở. Bọn họ chuyển đi là lo cho Kiều Dĩnh cũng một phần là do Kiều Vũ Đông nữa. hiện giờ, Kiều ba Kiều mẹ tính nghe theo Giang Hải Dương chuyển tới Tân Dương, cũng là vì bọn trẻ, bọ họ biết Kiều Kiều sẽ không quay về Dân Giang nữa,cô đã nói là tốt nghiệp xong sẽ học lên thạc sĩ, sau đó sẽ ở lại trường làm giảng viên. Nếu như Kiều Kiều ở lại Tân Dương, mà Giang Phóng sẽ phụ trách công việc ở Tân Dương, như vậy cô sẽ ở Tân Dương nhiều hơn, tất nhiên sẽ ít về Dân Giang, Kiều ba Kiều mẹ nhìn Giang Phóng ngày ngày vất vả mệt mỏi, rất đau lòng, không muốn nhìn thấy hắn mệt mỏi bận rộn mà thỉnh thoảng lại kéo Kiều Kiều về Dân Giang thăm nhà nữa.
Hơn nữa, tương lai tiểu Mộc sẽ học đại học A, nói tóm lại, chuyển tới Tân Dương là quyết định rất khả quan.
Thế là Kiều ba Kiều mẹ coi như là quyết định rất nhanh chóng, nên trở về nhà trình bày tình huống với ông bà nội Kiều, ngoài ý muốn của bọn họ là, ông bà nội Kiều gia cũng khuyên họ đến Tân Dương ở, giờ họ lớn tuổi rồi đã nhìn thấy nhiều chuyện, nên luôn hi vọng lũ trẻ trong nhà được tốt hơn.
Giang Hải Dương đem 6 căn hộ mà mình đã chọn trang hoàng cực kỳ đẹp, Kiều đãxem qua rồi, vô cùng tấm tắc. Nhưng mà vì sao lại là 6 căn nhà? Giang Phóng giải thích, ông bà ngoại 1 căn, cậu nhỏ một căn, cha mẹ hắn 1 căn, Kiều ba Kiều mẹ mộtcăn, hai người họ một, còn cả Giang Viễn 1 nữa..
Kiều Kiều gật đầu, đúng vậy, tuổi của Giang Viễn, cũng nên có không gian của chính mình mà! Ngoại trừ căn hộ cho Tần Chính rộng hơn 400m2 là hình thức tầng lửng song song, mấy căn hộ khác đều rộng chưa tới 300m2 kiểu tầng lửng.
Kiều ba Kiều mẹ căn hộ mà Giang gia để cho mình, đều chảy mồ hôi, vì sao bọn họ lại có cảm giác bán con gái đi nhỉ? Nhưng mà Kiều Kiều cũng an ủi họ không cần suy nghĩ nhiều.
Phòng ở trang hoàng xong, đều dùng là các vật liệu bảo vệ môi trường chống ô nhiễm, mất một khoảng thời gian mới xong, chờ tới tháng ba mùa xuân hoa nở, mọi người cùng chuyển vào ở.
Kiều Kiều rất là vui, vì giờ cô được ở rất gần ba mẹ mình. Vì để cho Kiều ba làm việc được tốt hơn, Giang Hải Dương đã điều chuyển công việc của ông sang bên này. Kiều ba rất thoải mái đáp ứng, không có cảm thấy không hài lòng.
Đời này của ông, coi như là trải qua không tệ, còn có em trai em gái cũng được mình giúp đỡ nên cuộc sống trôi qua yên ấm, đúng vậy, những năm này Kiều ba đã giúp chú hai Kiều và Kiều cô nhiều chuyện. Mà anh em bên vợ, anh trai vợ, hai em gái ông cũng đã chiếu cố nhiều, ông hiểu được, tài năng của mình cũng chỉ được đến thế thôi, nhưng mấy năm nay Giang Hải Dương vẫn trọng dụng ông, đối xử với ông không chê vào đâu. Ông vô cùng cảm kích.
Nhà của ba mẹ Kiều chưa tới 100m2, bây giờ loáng cái rộng gấp mấy lần, hơn nữa còn là kiểu tầng lửng, mặc dù trong lòng Kiều mẹ hơi lo lắng, nhưng vẫn vui vẻ, đến cả Kiều Mộc cũng vui đến điên rồi. Nhà mới, phòng mới nha.
Kiều Mộc mới mười một tuổi, thế nhưng chẳng có phong thái giống một đứa trẻ như người khác, cô bé không thích mấy thứ phấn hồng váy hoa như những cô nữ sinh khác. Nhưng vẫn khá bướng bỉnh.
Ông bà nội Kiều gia, chú hai Kiều và cô Kiều đều đến lúc làm tân gia, khi đến nơi ai cũng hâm mộ, ao ước căn hộ của Kiều gia, cũng hâm mộ Kiều Kiều, bọn họ đều biết, Kiều Kiều được gả vào gia đình như thế nào, thím hai Kiều cũng nhăc nhở Kiều Dĩnh, mặc dù không nói nhất định phải gả vào nhà như nhà chồng Kiều Kiều, thế nhưngkhông chấp nhận gả cho người nhà quá bình thường. Mà Kiều Dĩnh nhiều năm đi làm, được sống trong môi trường như vậy, nên tâm tư cũng nâng cao hơn, Kiều Kiều khôngbiết, điều này có tốt hay không đối với Kiều Dĩnh.
"chị Kiều Kiều, nhà bác cả thật là đẹp nha. Thế nhà của các chị bên kia trông thế nào?" Kiều Vũ Đông là một đứa nhỏ thành thật.
"Ừ? Chị mang bọn em đi xem?" Kiều Kiều nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
"Có thể không ạ?" Kiều Vũ Đông mới mười tuổi, nghe Kiều Kiều nói như vậy rất vui sướng.
Kiều Kiều bật cười, đây cũng chẳng phải là chuyện đại sự gì: "Vậy, ông nội bà nội, mọi người cùng đi xem nhà cháu nhé?"
"Ừ, ta đây cũng nên đi xem một chút mới được, xem chỗ ở của Kiều Kiều nhà ta trông như thế nào "
Người nhà họ Kiều đều tò mò, nên cùng Kiều Kiều đi hết. Ở cùng trong một tiểu khu nên rất là gần nhau.
"sự thực thì mọi người đừng có ôm ảo tưởng quá lớn gì nha, ha ha, thiết kế trang trí đều giống nhau cả” Nhưng mà đồ đạc có hơi bất đồng một chút. Bên nhà Kiều Kiều thìcó vẻ hiện đại hơn một chút, mà bên nhà ba mẹ Kiều thì thiên về kiểu cũ, dù sao cũng phù hợp với tuổi tác.
Nhưng mà hiển nhiên là, bọn họ thích phong cách của nhà Kiều Kiều hơn.
"Chị, nhà của chị thật là đẹp." Kiều Dĩnh cảm khái.
"không chừng khi em kết hôn ý, có nhà còn lộng lẫy xinh đẹp hơn chị nhiều. Chờ ở đây nha, chị có cái này ăn ngon lắm” Kiều Kiều mở tủ lạnh lấy ra mouse hoa quả, cô rất thích ăn cái này, trong nhà lúc nào cũng có.
Từ người già đến trẻ nhỏ đều rất thích món điểm tâm ngọt này, chú hai và thẩm hai Kiều, cô Kiều cũng khách sáo cầm lên một phần ăn. Vậy mà loáng cái số điểm tâm tích trữ của Kiều Kiều đã hết sạch sẽ. Vì Kiều Dĩnh hỗ trợ cô mang từ trong bếp ra nên đương nhiên là nhìn thấy. cô bé cười hì hì: “Chị Kiều Kiều, mọi người chúng ta ăn sạch tủ lạnh nhà chị mất rồi”."
"Ha ha, mọi người thích ăn, để cháu bảo Giang Phóng lúc về mua thêm nhiều nữa, nhà này làm mouse hoa quả ngon nhất Tân Dương đấy."
"anh rể đối xử với chị thật tố."
"tiểu Dĩnh, em đừng chỉ nhìn thấy anh ấy đối tốt với chị, chẳng nhẽ, chị không đối xử tốt với anh ấy sao ta?" Kiều Kiều hỏi.
"Vâng, chị đối xử với anh ấy rất tốt." Hình như là nhớ lại những kỷ niệm hồi bé, Kiều Dĩnh mỉm cười, mỗi người, mà cô gặp gỡ đồi có một cuộc đời khác nhau. Người khác đều e sợ anh em nhà họ Giang, chị Kiều Kiều lại không sợ, bác cả còn thu dưỡng bọn họ, có lẽ, thật sự dùng chân tình đối đãi, mới có được hạnh phúc xứng đáng.
Nhìn nhà con trai cả thành đạt vui vẻ, dường như ông bà nội Kiều rất yên tâm. Bọn họ tới nhiều người khi tới đây là được ba Kiều chuẩn bị xe đưa tới, cũng chuẩn bị chỗ cho mọi người ở lại buổi tối, ngày mai mới trở về. Tuần này là thân thích bên nhà họ Kiều, tuần sau là thân nhân bên nhà mẹ Kiều.
Dì hai của Kiều Kiều bởi vì xe oto bị say từ trên đường đi nên vừa xuống xe đã nôn ói ra. Kiều Kiều nhìn mà đau lòng, bất kể là trước hay sau khi cô trọng sinh dì hai đều đối xử với cô rất tốt. Trong nhà bọn họ, thì nhà dì hai là khó khăn nhất. Em họ nhà dì hai cũng là một đứa nhỏ không chịu thua kém người. Kiều ba cũng tìm việc cho chồng của dì hai, còn dì hai ở nhà mở trang trại nuôi gia cầm, nhưng mà những thứ này đều là động vật, dì hai của Kiều Kiều vô cùng bận bịu, cả năm vất vả, cuối cùng cũng chỉ kiếm được một chút tiền.
Kiều Kiều mượn cớ đưa dì hai đưa đi hoa viên tản bộ để tỉnh người. cô len lén đưa cho dì hai 1 vạn tệ. Dì hai của Kiều Kiều không chịu nhận lấy. Sao mà có thể lấy tiền của cháu gái chứ, nhưng mà Kiều Kiều rất kiên quyết, cuối cùng dì hai sợ nhiều người nhìn vào không tốt nên mới nhận.
một vạn tệ với Kiều Kiều không coi là nhiều, không phải là một điều lớn lao, cô còn muốn cho dì hai nhiều hơn, nhưng cô biết tính của dì hai, chắc chắn sẽ không nhận, nên đưa 1 vạn tệ, chừng đó dì mới nhận dễ dàng hơn.
Vào buổi tối, Kiều Kiều nằm trong lòng Giang Phóng cảm khái, “anh nói xem, mọi người, ai cũng bảo là em lấy anh là trèo cao. Thế nhưng, vì sao em lại chẳng thấy như vậy nhỉ?"
"Bởi vì, em là một nhóc con hư đốn..." nói xong, Giang Phóng đã đem Kiều Kiều kéo vào trong chăn. Kiều Kiều nghĩ, chăn nhà hắn, nhất định là một hố đen, mà đại ma vương của hố đen này, là Giang Phóng chứ còn ai.
Bởi vì tới tháng 8 sẽ làm hôn lễn, nên Giang gia cùng Kiều gia đã trù bị đầy đủ. Kiều Kiều cũng sắp tốt nghiệp rồi, nên công việc lại càng nhiều. Mà thành tích cô thi thạc sĩđã công bố, không có vấn đề gì, cô đã thuận lợi đỗ kỳ thi thạc sĩ của đại học A. Kiều Kiều nghĩ, học đại học 4 năm, cô không lãng phí thời gian, không lãng phí tiền bạc,thật là tốt!
hiện giờ là tháng 6 rồi, chẳng mấy là tốt nghiệp rồi, thời gian trước vì liên quan đến chuyện thực tập, nên nhiều bạn học rời khỏi trường học, giờ sắp tốt nghiệp rồi đương nhiên đều trở lại. Tụ tập, nước mắt chia ly, tựa hồ như muốn cáo biệt một thời thanh xuân náo nhiệt. Kiều Kiều cũng không thường xuyên ở lại trường học, thế nhưng cũng biết, rừng cây nhỏ phía nam trường học kia đã trở thành thánh địa chia tay. không biết từ khi nào đã lưu hành một câu nói, tốt nghiệp, thất nghiệp lại thêm thất tình.
Hoa Ấu Lâm đã tìm được việc làm xong rồi, được một tòa báo ở Tân Dương nhận là phóng viên, thực tập nửa năm, nàng đã được lãnh đạo thông qua, mà chuyện cô cùng Chu Yên Vân vẫn rất tốt đẹp. Hai người bàn tính, chừng hai năm nữa, tiết kiệm được ít tiền rồi kết hôn. Kiều Kiều nghĩ, như vậy rất tốt, Chu Yên Vân đã tốt nghiệp 2 năm rồi, làm ở trong một công ty nước ngoài, công việc khá là thuận lợi.
Từ Mạn thi công chức, vốn dĩ vị trí của cô chỉ đỗ thứ hai, cũng phải nói, cuộc đời cũng là một vở kịch, cô chưa kịp tìm việc làm, thì công việc tự dưng tìm tới, vị đứng thí nhất trong kỳ thi kia, bị người ta phanh phui là con gái của lãnh đạo, mà đối thủ của vị lãnh đạo này tố cáo là kỳ thi có gian dối, tất nhiên là vị trí thứ nhất bị Pass, mà cô ở vị trí thứ 2, thế là đỗ được. Mọi người đều nói số cô may mắn.