“Từ nay về sau, cô sẽ trở thành một băng nữ. Khóc không được, nói không thông, vĩnh viễn phải chịu cơn lạnh tới thấu xương thấu tủy”
Thân thể không khống chế được run rẩy, chậm chạp quay đầu lại Cố Minh Tuyền liền nhìn thấy gương mặt xinh đẹp đã đưa Liệt Băng vào cơ thể cô.
Cô nhớ rõ đến tận lúc bị hành hạ như một con ác quỷ cô vẫn không ngừng mắng Cố Diệp Ninh rằng tại cô ta mà cô mới trở nên chật vật xấu xí như vậy. Tại cô ta nên Nam Cung Lãnh Dạ mới không để ý đến Cố Minh Tuyền.
Đúng là ngu xuẩn đến đáng trách mà. Cười chua xót, Cố Minh Tuyền cảm nhận tinh thần lực của dị năng giả đang dần bao vây nơi này. Người thường và không liên quan nhanh chóng bị mang đi chỗ khác.
Bên cạnh Cố Diệp Ninh là bóng dáng quen thuộc lãnh khốc của Nam Cung Lãnh Dạ. Liếc một chút trên cổ hai người, cô thấy mặt dây chuyền đôi nằm đó toả ra ánh sáng hút hồn. Bây giờ hẳn cả hai đã thành người yêu rồi nhỉ.
”Cố Minh Tuyền. Nữ nhân ngu xuẩn cô lại còn sống? Thật đáng ngạc nhiên. Liệt Băng cũng bị hoá giải. Xem ra vận khí của cô không tệ”
Nam Cung Lãnh Dạ. Người kiếp trước cô biết vô cùng kiệm lời. Lần này nói nhiều như vậy lại là dấu hiệu chuẩn bị cho cô đi ăn muối biển đây.
Cười cười mang giọng trầm thấp, nghe vào tai người xung quanh như tiếng nữ quỷ đòi mạng, Cố Minh Tuyền ngẩng đầu mang đôi mắt hờ hững nhìn hai kẻ sóng vai nhau đối diện. Cô đang có chút tính toán và muốn thử vận may đây “Lâu không gặp Cố Diệp Ninh, Nam Cung Lãnh Dạ hai người vẫn khoẻ chứ. Tôi thật nhớ mọi người nha” Âm cuối còn kéo dài hơi thô bỉ, nội tâm Cố Minh Tuyền bật ngón cái cho bản thân. Rất chí khí!!!
Nhíu mày mang theo chán ghét, Nam Cung Lãnh Dạ mở miệng “Cô muốn trả thù? Vậy xin mời”
”Ồ!! Làm gì mà vội vàng vậy nhỉ Lãnh Dạ ca ca. Em thay đổi rất nhiều rồi không còn dễ xúc động như xưa đâu” Cố Minh Tuyền rất tròn trách nhiệm để bản thân như một kẻ ác độc ngu ngốc mà họ vẫn biết. Liếm liếm khoé môi, chiếc lưỡi đỏ tươi như đã hút máu rất nhiều người mới khiến nó có màu đó làm những người chứng kiến không khỏi run rẩy muốn đái ra quần.
Dị năng tinh thần trung kì cấp 3 a... Biết được đến lúc nào cô ta điều khiển mình tự dâng cổ lên cho cô ta cắn cơ chứ.
Cố Minh Tuyền nhìn phản ứng của dị năng giả xung quanh có chút nghi hoặc. Môi cô có vấn đề sao, liếm một chút họ đã sợ rồi?
Và cảnh tượng Cố Minh Tuyền tự nhiên liếm khoé môi thêm vài lần khiến các dị năng giả thật muốn khóc gọi cha mẹ đội mồ sống dậy. Có phải cô ta muốn tóm 1 người trong bọn họ hút máu bổ sung năng lượng không a....
Cố Diệp Ninh nãy giờ im lặng liền cất tiếng “Mọi người mau lui đi. Ở đây để chúng tôi. Hơn nữa có Chu Nhi yểm trợ phía sau”
Mặc Sở Minh ra tay rất nhanh, người trong cục chưa kịp tìm ra tung tích của Cố Minh Tuyền hắn đã biết cô đang ở đâu, nên ngay khi vừa bước ra khỏi trung tâm dữ liệu Nam Cung Lãnh Dạ và Cố Diệp Ninh đã thấy Mặc Sở Minh mang theo Chu Nhi khoan thai đứng chờ rồi.
Cố Minh Tuyền nghe đến tên Chu Nhi thì hơi run một chút, liếc liếc về phía xa đằng sau hai kẻ kia cô thấy một cô bé tóc đỏ rượu đang đứng mút kẹo.
Cmn cô đứng đây đang khẩn trương muốn chết trước mặt các kẻ thù không đội trời chung con bé tên Chu Nhi kia lại khoan thai đứng mút kẹo? Đây là đang khinh bỉ cô yếu ớt sao.
Dù có xúc động muốn chạy đi nhưng nhớ đến lời lão nhân, cô liền muốn thử vận may. Cùng lắm là không chết lại đi tìm Hoả Diễm khác.
Nghĩ đến nơi đó, cảm xúc của Cố Minh Tuyền không khỏi nhu hoà lại.
”Chu Nhi thân thương. Có muốn xem dị năng tinh thần của chị đây bị huỷ mạnh thế nào không”
Bắt đầu phát động dị năng, dưới chân Cố Minh Tuyền dần đóng băng tuyết và không ngừng chạy ra tứ phía.
”Băng Nhận”
Nhạt giọng nói một câu, hai bàn tay của Cố Minh Tuyền phát ra vô số mảnh vỡ băng bay toán loạn và chém về phía hai người họ.
Cái gì Băng Nhận?? Cố Diệp Ninh ngạc nhiên. Theo cô biết chiêu Nhận chỉ có hệ Phong mới có sao hệ Băng lại có được. Nhanh chóng dựng lên bức tường băng ngăn cách lưỡi dao của Cố Minh Tuyền lại, Cố Diệp Ninh liền phóng các lưỡi dao gió đáp trả.
Nam Cung Lãnh Dạ cũng nhanh chóng thi triển Lôi điện đánh về phía Cố Minh Tuyền.
”Lôi Đoạn”
Từng đạo điện tím to dày như lươn điện từ hai tay Nam Cung Lãnh Dạ rơi xuống đất rồi chạy về phía mục tiêu.
Cố Minh Tuyền cũng không chậm trễ vừa tránh lưỡi dao gió của Cố Diệp Ninh vừa nhảy lên không trung, bám vào một sợi dây vắt ngang đường lẩm nhẩm đọc chú ngữ không rõ. Sau đó một luồng điện từ trên trời giáng xuống chỗ Nam Cung Lãnh Dạ đang đứng khiến cả hai người đều phải tách nhau ra tránh đi. Theo đó Lôi Đoạn của Nam Cung Lãnh Dạ cũng tiêu thất.
Cố Diệp Ninh híp mắt đánh giá Cố Minh Tuyền. Năng lực rõ ràng thấp hơn cô và Lãnh Dạ. Nhưng sử dụng chiêu thức lại vô cùng thuần thục, gọi được cả Thiên Phạt. Thậm chí biết những chiêu kỳ lạ không ai nghĩ tới. Cố Diệp Ninh điều tra nhanh những người đi cùng Cố Minh Tuyền đến căn cứ thì họ nói mới tiếp xúc được với cô ta gần 1 tháng.
Họ gặp cô ta đang đi bộ ở bìa rừng phía Tây rồi từ đó đi cùng nhau. Cô ta rất ít nói và tàn bạo nên trong đội hầu như không ai nói chuyện với cô ta cả.
Phía Tây sao? Nơi đó nổi tiếng thần bí về khu rừng động thực vật biến dị cực kỳ mạnh mẽ hung tàn. Nếu Cố Minh Tuyền bước ra từ đó để tôi luyện bản thân đến trình độ như bây giờ trong thời gian ngắn. Có lẽ cô cũng nên rủ đội ngũ của mình đến đó rèn luyện một lần.
Vận động Băng hệ tập trung vào hai bàn tay. Cố Diệp Ninh hít sâu một hơi sau đó đấm mạnh xuống đất.
”Băng Hoá!!”
Ngay lập tức mặt đất nứt ra nhường chỗ cho Băng Hoá theo tốc độ ánh sáng chạy về phía Cố Minh Tuyền vừa đáp xuống đất
Độ âm lạnh thấu xương chạy đến mang gai nhọn khủng bố, Cố Minh Tuyền không hề né tránh mà trực tiếp đứng đón.
”Giải. Chuyển”
Nhẹ nhàng phun một chữ, Băng Hoá hung mãnh nhiều gai nhọn cứ thế vỡ tan sau đó liền đảo ngược hợp lại chạy về phía Cố Diệp Ninh.
Nam Cung Lãnh Dạ không chút chần chừ phát ra hai đạo Hoả Diễm đỏ rực phá tan đòn xoay chuyển của Cố Minh Tuyền sau đó cười giọng điệu từ tính.
”Cố Minh Tuyền. Cũng khá đấy”
Thân thể không khống chế được run rẩy, chậm chạp quay đầu lại Cố Minh Tuyền liền nhìn thấy gương mặt xinh đẹp đã đưa Liệt Băng vào cơ thể cô.
Cô nhớ rõ đến tận lúc bị hành hạ như một con ác quỷ cô vẫn không ngừng mắng Cố Diệp Ninh rằng tại cô ta mà cô mới trở nên chật vật xấu xí như vậy. Tại cô ta nên Nam Cung Lãnh Dạ mới không để ý đến Cố Minh Tuyền.
Đúng là ngu xuẩn đến đáng trách mà. Cười chua xót, Cố Minh Tuyền cảm nhận tinh thần lực của dị năng giả đang dần bao vây nơi này. Người thường và không liên quan nhanh chóng bị mang đi chỗ khác.
Bên cạnh Cố Diệp Ninh là bóng dáng quen thuộc lãnh khốc của Nam Cung Lãnh Dạ. Liếc một chút trên cổ hai người, cô thấy mặt dây chuyền đôi nằm đó toả ra ánh sáng hút hồn. Bây giờ hẳn cả hai đã thành người yêu rồi nhỉ.
”Cố Minh Tuyền. Nữ nhân ngu xuẩn cô lại còn sống? Thật đáng ngạc nhiên. Liệt Băng cũng bị hoá giải. Xem ra vận khí của cô không tệ”
Nam Cung Lãnh Dạ. Người kiếp trước cô biết vô cùng kiệm lời. Lần này nói nhiều như vậy lại là dấu hiệu chuẩn bị cho cô đi ăn muối biển đây.
Cười cười mang giọng trầm thấp, nghe vào tai người xung quanh như tiếng nữ quỷ đòi mạng, Cố Minh Tuyền ngẩng đầu mang đôi mắt hờ hững nhìn hai kẻ sóng vai nhau đối diện. Cô đang có chút tính toán và muốn thử vận may đây “Lâu không gặp Cố Diệp Ninh, Nam Cung Lãnh Dạ hai người vẫn khoẻ chứ. Tôi thật nhớ mọi người nha” Âm cuối còn kéo dài hơi thô bỉ, nội tâm Cố Minh Tuyền bật ngón cái cho bản thân. Rất chí khí!!!
Nhíu mày mang theo chán ghét, Nam Cung Lãnh Dạ mở miệng “Cô muốn trả thù? Vậy xin mời”
”Ồ!! Làm gì mà vội vàng vậy nhỉ Lãnh Dạ ca ca. Em thay đổi rất nhiều rồi không còn dễ xúc động như xưa đâu” Cố Minh Tuyền rất tròn trách nhiệm để bản thân như một kẻ ác độc ngu ngốc mà họ vẫn biết. Liếm liếm khoé môi, chiếc lưỡi đỏ tươi như đã hút máu rất nhiều người mới khiến nó có màu đó làm những người chứng kiến không khỏi run rẩy muốn đái ra quần.
Dị năng tinh thần trung kì cấp 3 a... Biết được đến lúc nào cô ta điều khiển mình tự dâng cổ lên cho cô ta cắn cơ chứ.
Cố Minh Tuyền nhìn phản ứng của dị năng giả xung quanh có chút nghi hoặc. Môi cô có vấn đề sao, liếm một chút họ đã sợ rồi?
Và cảnh tượng Cố Minh Tuyền tự nhiên liếm khoé môi thêm vài lần khiến các dị năng giả thật muốn khóc gọi cha mẹ đội mồ sống dậy. Có phải cô ta muốn tóm 1 người trong bọn họ hút máu bổ sung năng lượng không a....
Cố Diệp Ninh nãy giờ im lặng liền cất tiếng “Mọi người mau lui đi. Ở đây để chúng tôi. Hơn nữa có Chu Nhi yểm trợ phía sau”
Mặc Sở Minh ra tay rất nhanh, người trong cục chưa kịp tìm ra tung tích của Cố Minh Tuyền hắn đã biết cô đang ở đâu, nên ngay khi vừa bước ra khỏi trung tâm dữ liệu Nam Cung Lãnh Dạ và Cố Diệp Ninh đã thấy Mặc Sở Minh mang theo Chu Nhi khoan thai đứng chờ rồi.
Cố Minh Tuyền nghe đến tên Chu Nhi thì hơi run một chút, liếc liếc về phía xa đằng sau hai kẻ kia cô thấy một cô bé tóc đỏ rượu đang đứng mút kẹo.
Cmn cô đứng đây đang khẩn trương muốn chết trước mặt các kẻ thù không đội trời chung con bé tên Chu Nhi kia lại khoan thai đứng mút kẹo? Đây là đang khinh bỉ cô yếu ớt sao.
Dù có xúc động muốn chạy đi nhưng nhớ đến lời lão nhân, cô liền muốn thử vận may. Cùng lắm là không chết lại đi tìm Hoả Diễm khác.
Nghĩ đến nơi đó, cảm xúc của Cố Minh Tuyền không khỏi nhu hoà lại.
”Chu Nhi thân thương. Có muốn xem dị năng tinh thần của chị đây bị huỷ mạnh thế nào không”
Bắt đầu phát động dị năng, dưới chân Cố Minh Tuyền dần đóng băng tuyết và không ngừng chạy ra tứ phía.
”Băng Nhận”
Nhạt giọng nói một câu, hai bàn tay của Cố Minh Tuyền phát ra vô số mảnh vỡ băng bay toán loạn và chém về phía hai người họ.
Cái gì Băng Nhận?? Cố Diệp Ninh ngạc nhiên. Theo cô biết chiêu Nhận chỉ có hệ Phong mới có sao hệ Băng lại có được. Nhanh chóng dựng lên bức tường băng ngăn cách lưỡi dao của Cố Minh Tuyền lại, Cố Diệp Ninh liền phóng các lưỡi dao gió đáp trả.
Nam Cung Lãnh Dạ cũng nhanh chóng thi triển Lôi điện đánh về phía Cố Minh Tuyền.
”Lôi Đoạn”
Từng đạo điện tím to dày như lươn điện từ hai tay Nam Cung Lãnh Dạ rơi xuống đất rồi chạy về phía mục tiêu.
Cố Minh Tuyền cũng không chậm trễ vừa tránh lưỡi dao gió của Cố Diệp Ninh vừa nhảy lên không trung, bám vào một sợi dây vắt ngang đường lẩm nhẩm đọc chú ngữ không rõ. Sau đó một luồng điện từ trên trời giáng xuống chỗ Nam Cung Lãnh Dạ đang đứng khiến cả hai người đều phải tách nhau ra tránh đi. Theo đó Lôi Đoạn của Nam Cung Lãnh Dạ cũng tiêu thất.
Cố Diệp Ninh híp mắt đánh giá Cố Minh Tuyền. Năng lực rõ ràng thấp hơn cô và Lãnh Dạ. Nhưng sử dụng chiêu thức lại vô cùng thuần thục, gọi được cả Thiên Phạt. Thậm chí biết những chiêu kỳ lạ không ai nghĩ tới. Cố Diệp Ninh điều tra nhanh những người đi cùng Cố Minh Tuyền đến căn cứ thì họ nói mới tiếp xúc được với cô ta gần 1 tháng.
Họ gặp cô ta đang đi bộ ở bìa rừng phía Tây rồi từ đó đi cùng nhau. Cô ta rất ít nói và tàn bạo nên trong đội hầu như không ai nói chuyện với cô ta cả.
Phía Tây sao? Nơi đó nổi tiếng thần bí về khu rừng động thực vật biến dị cực kỳ mạnh mẽ hung tàn. Nếu Cố Minh Tuyền bước ra từ đó để tôi luyện bản thân đến trình độ như bây giờ trong thời gian ngắn. Có lẽ cô cũng nên rủ đội ngũ của mình đến đó rèn luyện một lần.
Vận động Băng hệ tập trung vào hai bàn tay. Cố Diệp Ninh hít sâu một hơi sau đó đấm mạnh xuống đất.
”Băng Hoá!!”
Ngay lập tức mặt đất nứt ra nhường chỗ cho Băng Hoá theo tốc độ ánh sáng chạy về phía Cố Minh Tuyền vừa đáp xuống đất
Độ âm lạnh thấu xương chạy đến mang gai nhọn khủng bố, Cố Minh Tuyền không hề né tránh mà trực tiếp đứng đón.
”Giải. Chuyển”
Nhẹ nhàng phun một chữ, Băng Hoá hung mãnh nhiều gai nhọn cứ thế vỡ tan sau đó liền đảo ngược hợp lại chạy về phía Cố Diệp Ninh.
Nam Cung Lãnh Dạ không chút chần chừ phát ra hai đạo Hoả Diễm đỏ rực phá tan đòn xoay chuyển của Cố Minh Tuyền sau đó cười giọng điệu từ tính.
”Cố Minh Tuyền. Cũng khá đấy”