Ngay lúc Nam Cung Lãnh Dịch và Minh Nhiễm biến mất, rất nhiều kẻ lạ đeo mặt nạ xanh đen xuất hiện tóm hết tất cả những người có mặt tại sân vào một chỗ.
Một người phụ nữ thân hình nóng bỏng có mái tóc ngắn đến mang tai nhuộm màu bạch kim, ưỡn bộ ngực lớn đi đến trước mặt đám sinh viên nói bằng giọng như một đại tỷ giang hồ "Lớp C là lớp nào mau mau đứng tách ra bên kia đừng làm lãng phí thời gian của ta"
Sinh viên lớp C bị chỉ điểm có chút giật mình sợ hãi đứng im tại chỗ ngơ ngác một lúc, đến khi bị những kẻ đeo mặt nạ gần đó đẩy đi mới hoàn hồn, một vài cô gái sợ hãi đã rươm rướm nước mắt nhưng kiên cường không dám khóc thành tiếng. Họ lo sợ sau ngày hôm nay gia đình sẽ vì hành động của họ mà bị liên luỵ.
"Vị đại tỷ" không hề quan tâm đến tâm trạng của những kẻ cô ta cho là không liên quan đến nhiệm vụ, liền mở điện cầu ra chiếu lên hình ảnh 3 gương mặt.
" 3 đứa nhóc lớp A ngoan ngoãn đứng ra trước khi chị đây cưỡng chế tụi bay"
Người phụ nữ tóc bạch kim một tay chống nạnh nhàm chán liếc về đám học sinh lớp A, sau đó chẳng muốn nhiều lời liền ngoắc ngoắc tay cho thuộc hạ lôi 3 kẻ đó ra, đương nhiên trong số đó có cả người cầm chiếc hộp chứa ký trùng Ám hệ.
Nhìn nhìn mấy đứa nhóc xấu số cô ta liền dùng xích sắt trói lại rồi cất giọng về phía đám sinh viên lớp A im lặng đứng một chỗ "Hôm nay ta muốn chúc mừng các ngươi vì đã đụng tay đụng chân với Diệp tam tiểu thư người của lão đại. Thoải mái tận hưởng cuộc sống các ngươi ghét nhất đi. Đúng là lũ nít ranh."
Sau đó cầm đầu xích lôi 3 kẻ chỉ điểm cùng đám thuộc hạ ra khỏi sân mặc kệ quản giáo sinh là cái thá gì mà ý kiến.
Đương nhiên ông ta cũng là người biết điều liền giải tán sinh viên mau chóng về lớp, gọi cho hiệu trưởng báo cáo tình hình rồi mới rời đi.
Lam Đông Đông vẫn đứng đó nhìn hướng Diệp An cùng hai kẻ lạ biến mất, ánh mắt như có điều suy nghĩ. Đúng lúc Lam Cát nghe tin chạy đến thấy em họ liền hỏi "Xảy ra chuyện gì? Nghe nói lớp A đến gây sự với Diệp An. Cô ấy đâu rồi?"
Lam Đông Đông vẻ mặt có chút nghiêm túc nói nhỏ "Chị, An An là một dị năng giả rất mạnh, thể chất rất cao, nếu là người khác trúng phải ký trùng Ám hệ thì không thể giữ được bản thân lâu đến thế mà sẽ thối rữa thành vũng nước.
Lớp A bị kẻ nào đó lợi dụng mà không biết sự nguy hiểm của vật này nên bị rước hoạ vào thân là đáng lắm. An An là người rất được, rất đáng kết giao. Em đi lấy video diễn biến vừa rồi cho chị, xem xong chị nhớ đưa nó cho hiệu trưởng để chuyện này được minh bạch"
Lam Cát nghe em họ nói xong gật đầu tán thành "Được rồi. Chị sẽ nhờ anh trai theo dõi tình hình các công ty gia đình sinh viên lớp A xem sao. Em mau về lớp trấn an các bạn đi"
Lam Đông Đông và Lam Cát bàn luận xong chia nhau rời đi. Để lại cảnh sân cỏ khu nhà đỏ hoàn toàn bị xới tung phá hỏng, hẳn sẽ mất một khoảng thời gian để phục hồi nó như cũ nếu có sự trợ giúp của dị năng giả.
---------
Đầu và người đau nhức như bị nghiền nát, Diệp An mở mắt ra khó nhọc chống tay định ngồi dậy thì một giọng nói nam tính trầm thấp vang lên ngay bên trái cô.
"Đang bị thương đừng có cử động. Nằm xuống"
Diệp An nheo nheo mắt nhìn người ngồi vắt chân thoải mái không khỏi có chút giật mình mở to mắt mấp máy môi "Nam... Nam Cung Lãnh Dạ???"
Người ngồi đó nhíu mày có chút không vui nhưng vẫn im lặng.
Diệp An thấy hắn không nói gì cô tưởng là hắn thật, tay bụm miệng ảo não cất giọng sầu thảm "A... Cmn đúng là oan gia mà... Sao tôi vừa trở về người đầu tiên chạm mặt lại là anh chứ?"
Nghe cô gái nói xong mày hắn nhíu càng chặt giọng nói không khỏi lạnh thêm vài phần "Hắn ta là ai?"
Diệp An đang cúi đầu ảo não không khỏi ngẩng lên "Hả?" ngạc nhiên.
Hắn ta bỏ chân xuống từ từ đứng dậy đi về phía cô. Đầu hơi cúi lộ ra xương hàm cương nghị đẹp mắt từ góc nhìn của cô gái ngồi trên giường hắn ta chậm rãi nói "Tôi hỏi Nam Cung Lãnh Dạ là ai. Tôi nhớ trong gia tộc Nam Cung không ai hiện tại có tên đó cả."
Diệp An đầu rơi vài vạch hắc tuyến bắt đầu nhảy số dữ liệu... Hình như cô nhận thấy có điều gì đó không đúng, không gian này... rất hiện đại không giống mạt thế một chút nào. Cả người đứng trước tầm nhìn của cô nữa, bộ vest hắn mặc rất quý giá sạch sẽ làm sao giống Nam Cung Lãnh Dạ hay mặc quần bò áo sơ mi trắng lăn lộn mạt thế được.
Vậy chỉ có thể kết luận, cô vẫn đang ở tương lai, chưa có xuyên về, nhất là đang bị một kẻ cực kỳ không muốn đụng mặt giam giữ.
Chính xác là giam giữ. Cmn Minh Nhiễm thằng nhóc hỗn láo kia đang đứng canh ở cửa phòng không phải giam thì là gì?
"Minh Nhiễm. Mau đưa ta về nhà"
Minh Nhiễm nghe cô chủ mình gọi hơi cử động thân mình nhìn về phía cô.
"Tiểu thư. Cơ thể đang yếu do độc của ký trùng Ám hệ gây ra không nên rời khỏi đây. Nếu không độc bỗng nhiên tái phát sẽ rất khó xử lý"
Một người phụ nữ thân hình nóng bỏng có mái tóc ngắn đến mang tai nhuộm màu bạch kim, ưỡn bộ ngực lớn đi đến trước mặt đám sinh viên nói bằng giọng như một đại tỷ giang hồ "Lớp C là lớp nào mau mau đứng tách ra bên kia đừng làm lãng phí thời gian của ta"
Sinh viên lớp C bị chỉ điểm có chút giật mình sợ hãi đứng im tại chỗ ngơ ngác một lúc, đến khi bị những kẻ đeo mặt nạ gần đó đẩy đi mới hoàn hồn, một vài cô gái sợ hãi đã rươm rướm nước mắt nhưng kiên cường không dám khóc thành tiếng. Họ lo sợ sau ngày hôm nay gia đình sẽ vì hành động của họ mà bị liên luỵ.
"Vị đại tỷ" không hề quan tâm đến tâm trạng của những kẻ cô ta cho là không liên quan đến nhiệm vụ, liền mở điện cầu ra chiếu lên hình ảnh 3 gương mặt.
" 3 đứa nhóc lớp A ngoan ngoãn đứng ra trước khi chị đây cưỡng chế tụi bay"
Người phụ nữ tóc bạch kim một tay chống nạnh nhàm chán liếc về đám học sinh lớp A, sau đó chẳng muốn nhiều lời liền ngoắc ngoắc tay cho thuộc hạ lôi 3 kẻ đó ra, đương nhiên trong số đó có cả người cầm chiếc hộp chứa ký trùng Ám hệ.
Nhìn nhìn mấy đứa nhóc xấu số cô ta liền dùng xích sắt trói lại rồi cất giọng về phía đám sinh viên lớp A im lặng đứng một chỗ "Hôm nay ta muốn chúc mừng các ngươi vì đã đụng tay đụng chân với Diệp tam tiểu thư người của lão đại. Thoải mái tận hưởng cuộc sống các ngươi ghét nhất đi. Đúng là lũ nít ranh."
Sau đó cầm đầu xích lôi 3 kẻ chỉ điểm cùng đám thuộc hạ ra khỏi sân mặc kệ quản giáo sinh là cái thá gì mà ý kiến.
Đương nhiên ông ta cũng là người biết điều liền giải tán sinh viên mau chóng về lớp, gọi cho hiệu trưởng báo cáo tình hình rồi mới rời đi.
Lam Đông Đông vẫn đứng đó nhìn hướng Diệp An cùng hai kẻ lạ biến mất, ánh mắt như có điều suy nghĩ. Đúng lúc Lam Cát nghe tin chạy đến thấy em họ liền hỏi "Xảy ra chuyện gì? Nghe nói lớp A đến gây sự với Diệp An. Cô ấy đâu rồi?"
Lam Đông Đông vẻ mặt có chút nghiêm túc nói nhỏ "Chị, An An là một dị năng giả rất mạnh, thể chất rất cao, nếu là người khác trúng phải ký trùng Ám hệ thì không thể giữ được bản thân lâu đến thế mà sẽ thối rữa thành vũng nước.
Lớp A bị kẻ nào đó lợi dụng mà không biết sự nguy hiểm của vật này nên bị rước hoạ vào thân là đáng lắm. An An là người rất được, rất đáng kết giao. Em đi lấy video diễn biến vừa rồi cho chị, xem xong chị nhớ đưa nó cho hiệu trưởng để chuyện này được minh bạch"
Lam Cát nghe em họ nói xong gật đầu tán thành "Được rồi. Chị sẽ nhờ anh trai theo dõi tình hình các công ty gia đình sinh viên lớp A xem sao. Em mau về lớp trấn an các bạn đi"
Lam Đông Đông và Lam Cát bàn luận xong chia nhau rời đi. Để lại cảnh sân cỏ khu nhà đỏ hoàn toàn bị xới tung phá hỏng, hẳn sẽ mất một khoảng thời gian để phục hồi nó như cũ nếu có sự trợ giúp của dị năng giả.
---------
Đầu và người đau nhức như bị nghiền nát, Diệp An mở mắt ra khó nhọc chống tay định ngồi dậy thì một giọng nói nam tính trầm thấp vang lên ngay bên trái cô.
"Đang bị thương đừng có cử động. Nằm xuống"
Diệp An nheo nheo mắt nhìn người ngồi vắt chân thoải mái không khỏi có chút giật mình mở to mắt mấp máy môi "Nam... Nam Cung Lãnh Dạ???"
Người ngồi đó nhíu mày có chút không vui nhưng vẫn im lặng.
Diệp An thấy hắn không nói gì cô tưởng là hắn thật, tay bụm miệng ảo não cất giọng sầu thảm "A... Cmn đúng là oan gia mà... Sao tôi vừa trở về người đầu tiên chạm mặt lại là anh chứ?"
Nghe cô gái nói xong mày hắn nhíu càng chặt giọng nói không khỏi lạnh thêm vài phần "Hắn ta là ai?"
Diệp An đang cúi đầu ảo não không khỏi ngẩng lên "Hả?" ngạc nhiên.
Hắn ta bỏ chân xuống từ từ đứng dậy đi về phía cô. Đầu hơi cúi lộ ra xương hàm cương nghị đẹp mắt từ góc nhìn của cô gái ngồi trên giường hắn ta chậm rãi nói "Tôi hỏi Nam Cung Lãnh Dạ là ai. Tôi nhớ trong gia tộc Nam Cung không ai hiện tại có tên đó cả."
Diệp An đầu rơi vài vạch hắc tuyến bắt đầu nhảy số dữ liệu... Hình như cô nhận thấy có điều gì đó không đúng, không gian này... rất hiện đại không giống mạt thế một chút nào. Cả người đứng trước tầm nhìn của cô nữa, bộ vest hắn mặc rất quý giá sạch sẽ làm sao giống Nam Cung Lãnh Dạ hay mặc quần bò áo sơ mi trắng lăn lộn mạt thế được.
Vậy chỉ có thể kết luận, cô vẫn đang ở tương lai, chưa có xuyên về, nhất là đang bị một kẻ cực kỳ không muốn đụng mặt giam giữ.
Chính xác là giam giữ. Cmn Minh Nhiễm thằng nhóc hỗn láo kia đang đứng canh ở cửa phòng không phải giam thì là gì?
"Minh Nhiễm. Mau đưa ta về nhà"
Minh Nhiễm nghe cô chủ mình gọi hơi cử động thân mình nhìn về phía cô.
"Tiểu thư. Cơ thể đang yếu do độc của ký trùng Ám hệ gây ra không nên rời khỏi đây. Nếu không độc bỗng nhiên tái phát sẽ rất khó xử lý"