Lúc ấy, Khương Sam cuối cùng cũng đồng ý đi đến trường, trừ bỏ bọn họ dùng cường lực áp chế, một phần chính là dụ dỗ cô, nói trắng ra là bọn họ nói cho cô biết, Bạch Kỳ cũng ở trong trường học kia, cô đến đó có thể thường xuyên kề cận với hắn a, cũng không thể là.....
"Không có khả năng!" Lần này, Khương Vi phản bác chắc như đinh đóng cột: "Bạch Kỳ sẽ không giúp cô ta đâu, hắn dù có biết chuyện gì gì đấy hắn cũng sẽ không nói cho cô ta biết đâu. Khương Sam vẫn luôn là một kẻ không biết xấu hổ dây dưa với Bạch Kỳ, Bạch Kỳ căn bản là không thích cô ta, nếu hắn vào thời điểm này giúp cô ta, cô ta mà biết chắc chắn sẽ liều mạng quấn lấy hắn đi, Bạch Kỳ mới sẽ không nguyện ý tiếp nhận cái cục diện rối rắm như vậy đâu."
"Cũng đúng." Khương Mật gật gật đầu, lúc trước bà ta cũng biết được một chút, theo tính cách của Bạch Kỳ, chắc chắn hắn sẽ không xen vào việc của người khác, cho nên bà mới có thể đem Khương Sam đi đến trường học đó a.
"Được rồi, trước không nghĩ những thứ này, con cũng đừng tức giận, sinh khí cũng không hữu dụng, Khương Sam lúc này biểu hiện đường hoàng, miệng nó lại xảo quyệt, đợi khi con đến học viện Anh quốc rồi, cùng toàn bộ gia gia sản của Khương về tay chúng ta, nó cũng chỉ thừa lại một cái miệng là lợi hại, lúc ấy có cái rắm dùng được a? Về sau con sẽ có cơ hội thu thập nó, hiện tại con nên nhịn cho ta, nhịn qua một thời gian, sẽ đến thời điểm nó bị con chê cười a."
Nghe được lời nói của Khương Mật, lúc này Khương Vi mới nở nụ cười, vì sự tùy hứng của cô ta mà bây giờ cô ta hậu tri hậu giác bắt đầu cảm thấy hối hận: "Đúng vậy, cô ta chỉ có thể đắc ý được trong chốc lát thôi, con hiện tại vẫn nên hảo hảo mà đi luyện vũ a! Đến thời điểm con làm cho cô ta tức chết!"
(2 mẹ con nhà này đúng là mơ mộng hão huyền...hừ hừ)
Vừa nghĩ tới biểu tình của Khương Sam khi cô biết chuyện cô ta thay thế cô đi học viện vũ đạo Anh quốc hoàng gia, trong lòng của Khương Vi liền cảm thấy thống khoái ghê gớm, trên đời này, người có thể chèn ép được cô ta, Khương Sam chính là tình địch lớn nhất, Khương Vi cái khổ gì đều chịu ăn hết, ý chí chiến đấu sục sôi, thu thập tâm tình oán giận, một lần nữa trở về phòng thay đồ luyện vũ đạo.
Sau khi trở về trường học, Khương Sam vừa có thời gian rảnh rỗi liền nghĩ biện pháp liên hệ với Lý Bắc Phương, không ngoài dự liệu của cô, sau lần trước về nhà, quả nhiên Khương Mật liền loạn trận tuyến đầu, xuất phát từ kiêng kị cô, động tác của bà ta càng ngày càng lớn.
"Bà ta nhận biết lão tổng Lưu Thiên Trạch của tập đoàn Lập Phương, bán sản nghiệp hay bán nhà,.....đều do lão tổng kia phụ trách, giúp bà ta tìm người xử lý, hai ngày nay tôi thấy có nhiều người muốn thu mua sản nghiệp trên danh nghĩa ba ba của cô, cụ thể những người nào, tôi đều lập danh sách thành nhóm rồi a, chứng cớ thu thập không sai biệt lắm, ngày sau chỉ cần có người thứ nhất đứng ra giao dịch, có một người xuất bản ông ấy sẽ giúp chúng ta một chút, ông ấy là bạn của ba ba cô, cô nhìn xem, có phải hay không hai ngày này bọn họ sẽ bắt đầu ra tay..."
Trong microphone, thanh âm Lý Bắc Phương rõ ràng mà trịnh trọng, một mực nói đến chính sự, Lý Bắc Phương tựa như thay đổi thành một người khác vậy, khí thế toàn thân bất đồng với những ngày thường.
Khương Sam nghĩ nghĩ, ngày mai vừa vặn là ngày sinh nhật của cô, là ngày cô tròn 18 tuổi, Khương Mật đây là chó cùng rứt giậu a, sợ là cô biết chút ít cái gì đi, động tác thật là nhanh mà.
Lưu Thiên Trạch, cô biết.
Sau này hắn được xưng là đại kim chủ của Khương Mật, Khương Mật vì thông đồng cùng hắn cho nên không thủ đoạn là bà ta không biết. Lưu Thiên Trạch không phải loại người tốt đẹp gì, Khương Mật với hắn đúng là cùng một giuộc, kiếp trước, bởi vì hắn làm cho cô gặp hạn, không thiếu lần té ngã, có thể nói, không có Lưu Thiên Trạch làm chỗ dựa, kiếp trước Khương Mật cùng Khương Vi cũng không có năng lực lớn đến như vậy, đem cô chỉnh đến mức bi thảm, sống giở chết giở.
Hắn cũng là một trong những nguyên nhân khiến Khương Sam nhiều lúc làm việc phải kiêng kỵ như vậy, Khương Sam cầm lấy ống nói, đầu ngón tay trắng nhợt.
"Vậy thì ngày kia khởi tố đi." Khương Sam nhếch môi cười, thản nhiên nói.
Lý Bắc Phương cũng tán đồng: "Chúng ta có một số chứng cớ, cho nên chúng ta có lợi hơn một chút, bất quá ngày mai cô đã là người trưởng thành, ngày mai làm hay không cũng giống như nhau, chúng ta đánh chiêu đầu tiên cũng có thể đánh cho bọn họ trở tay không kịp, cô nên sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa một chút, chuẩn bị ngày sau chúng ta bắt đầu hành động."
Ánh mắt Khương Sam liền ảm ảm, ngược lại, cô tính không phải là ngày đó, ngày mai hay ngày kia chính xác đều giống nhau, bất quá cô chính là muốn cho Khương Mật nếm thử cái cảm giác nóng vội, khát vọng gì đó của bà ta trong nháy mắt chợt mất đi.
Bất quá ngày đó, tự nhiên cô không theo lời nói của Lý Bắc Phương là được.
Nói xong chính sự, Lý Bắc Phương có chút tò mò: "Động tác của bọn họ bên kia cũng rất cẩn thận, muốn lấy được chứng cứ cũng không hề đơn giản, cô muốn làm như thế nào, làm sao cô đột nhiên lại trở nên gấp gáp như vậy, ngược lại tôi thấy cô có chút không để ý đến hậu quả đây?"
Khương Sam cười, nghĩ tới mục đích của mình cố ý về nhà một chuyến: "Đương nhiên là bởi vì cô ta ngốc a."
********Phân cách tuyến*******
Hàng năm, thời điểm náo nhiệt nhất ở Khương gia, chính là ngày sinh nhật của Khương Sam, vô luận có công việc gì hay dù bận rộn đến đâu, Khương Lạc Sinh đều cố ý dành ra thời gian là cả một ngày trọn vẹn để bồi cô.
Mỗi năm đến một ngày này, buổi tối chính là mở tiệc đãi tân khách, còn các hoạt động phấn khích khác đều được tổ chức vào ban ngày.
Sáng sớm, từ lúc Khương Sam vừa mở mắt, Khương Lạc Sinh là người đầu tiên chuẩn bị cho cô vô số kinh hỉ.
Nhớ rõ năm trước, vào lúc này, Khương Lạc Sinh sáng sớm đã mang đến cho cô chính là bộ lễ phục mà Khương Vi mặc lúc trước.
"Sam Sam, thích không?"
Khương Sam vừa đi ra cửa phòng, đồng thời, cô liền nhìn thấy Khương Lạc Sinh đã sớm đứng chờ ở cạnh cửa, sau đó liền tự tay kéo bộ lễ phục màu đen hoa mĩ đến mức tận cùng này đứng ở cửa tươi cười cưng chìu nhìn cô.
Khương Vi trước sau như một, cô ta luôn luôn lấy lòng Khương Lạc Sinh, theo thật sát phía sau hắn, trong tay đẩy cái xe đẩy nhỏ, đặt trên xe chính là bữa sáng, toàn những món ăn mà Khương Sam thích ăn nhất, trang trí cũng như màu sắc đều hết sức tinh sảo.
"Sinh nhật vui vẻ a chị họ."
Khi đó, dư quang của cô ta vẫn không tự giác nhìn chằm chằm bộ lễ phục của Khương Sam, trong mắt ánh lên sự ghen tị, nhưng trên mặt cô ta lại là tươi cười sáng lạn.
Khương Sam không nhìn thấy, cô vui mừng tiến lên kéo cánh tay của ba ba cô lại, tâm tình sung sướng muốn bay lên trời!
"Không có khả năng!" Lần này, Khương Vi phản bác chắc như đinh đóng cột: "Bạch Kỳ sẽ không giúp cô ta đâu, hắn dù có biết chuyện gì gì đấy hắn cũng sẽ không nói cho cô ta biết đâu. Khương Sam vẫn luôn là một kẻ không biết xấu hổ dây dưa với Bạch Kỳ, Bạch Kỳ căn bản là không thích cô ta, nếu hắn vào thời điểm này giúp cô ta, cô ta mà biết chắc chắn sẽ liều mạng quấn lấy hắn đi, Bạch Kỳ mới sẽ không nguyện ý tiếp nhận cái cục diện rối rắm như vậy đâu."
"Cũng đúng." Khương Mật gật gật đầu, lúc trước bà ta cũng biết được một chút, theo tính cách của Bạch Kỳ, chắc chắn hắn sẽ không xen vào việc của người khác, cho nên bà mới có thể đem Khương Sam đi đến trường học đó a.
"Được rồi, trước không nghĩ những thứ này, con cũng đừng tức giận, sinh khí cũng không hữu dụng, Khương Sam lúc này biểu hiện đường hoàng, miệng nó lại xảo quyệt, đợi khi con đến học viện Anh quốc rồi, cùng toàn bộ gia gia sản của Khương về tay chúng ta, nó cũng chỉ thừa lại một cái miệng là lợi hại, lúc ấy có cái rắm dùng được a? Về sau con sẽ có cơ hội thu thập nó, hiện tại con nên nhịn cho ta, nhịn qua một thời gian, sẽ đến thời điểm nó bị con chê cười a."
Nghe được lời nói của Khương Mật, lúc này Khương Vi mới nở nụ cười, vì sự tùy hứng của cô ta mà bây giờ cô ta hậu tri hậu giác bắt đầu cảm thấy hối hận: "Đúng vậy, cô ta chỉ có thể đắc ý được trong chốc lát thôi, con hiện tại vẫn nên hảo hảo mà đi luyện vũ a! Đến thời điểm con làm cho cô ta tức chết!"
(2 mẹ con nhà này đúng là mơ mộng hão huyền...hừ hừ)
Vừa nghĩ tới biểu tình của Khương Sam khi cô biết chuyện cô ta thay thế cô đi học viện vũ đạo Anh quốc hoàng gia, trong lòng của Khương Vi liền cảm thấy thống khoái ghê gớm, trên đời này, người có thể chèn ép được cô ta, Khương Sam chính là tình địch lớn nhất, Khương Vi cái khổ gì đều chịu ăn hết, ý chí chiến đấu sục sôi, thu thập tâm tình oán giận, một lần nữa trở về phòng thay đồ luyện vũ đạo.
Sau khi trở về trường học, Khương Sam vừa có thời gian rảnh rỗi liền nghĩ biện pháp liên hệ với Lý Bắc Phương, không ngoài dự liệu của cô, sau lần trước về nhà, quả nhiên Khương Mật liền loạn trận tuyến đầu, xuất phát từ kiêng kị cô, động tác của bà ta càng ngày càng lớn.
"Bà ta nhận biết lão tổng Lưu Thiên Trạch của tập đoàn Lập Phương, bán sản nghiệp hay bán nhà,.....đều do lão tổng kia phụ trách, giúp bà ta tìm người xử lý, hai ngày nay tôi thấy có nhiều người muốn thu mua sản nghiệp trên danh nghĩa ba ba của cô, cụ thể những người nào, tôi đều lập danh sách thành nhóm rồi a, chứng cớ thu thập không sai biệt lắm, ngày sau chỉ cần có người thứ nhất đứng ra giao dịch, có một người xuất bản ông ấy sẽ giúp chúng ta một chút, ông ấy là bạn của ba ba cô, cô nhìn xem, có phải hay không hai ngày này bọn họ sẽ bắt đầu ra tay..."
Trong microphone, thanh âm Lý Bắc Phương rõ ràng mà trịnh trọng, một mực nói đến chính sự, Lý Bắc Phương tựa như thay đổi thành một người khác vậy, khí thế toàn thân bất đồng với những ngày thường.
Khương Sam nghĩ nghĩ, ngày mai vừa vặn là ngày sinh nhật của cô, là ngày cô tròn 18 tuổi, Khương Mật đây là chó cùng rứt giậu a, sợ là cô biết chút ít cái gì đi, động tác thật là nhanh mà.
Lưu Thiên Trạch, cô biết.
Sau này hắn được xưng là đại kim chủ của Khương Mật, Khương Mật vì thông đồng cùng hắn cho nên không thủ đoạn là bà ta không biết. Lưu Thiên Trạch không phải loại người tốt đẹp gì, Khương Mật với hắn đúng là cùng một giuộc, kiếp trước, bởi vì hắn làm cho cô gặp hạn, không thiếu lần té ngã, có thể nói, không có Lưu Thiên Trạch làm chỗ dựa, kiếp trước Khương Mật cùng Khương Vi cũng không có năng lực lớn đến như vậy, đem cô chỉnh đến mức bi thảm, sống giở chết giở.
Hắn cũng là một trong những nguyên nhân khiến Khương Sam nhiều lúc làm việc phải kiêng kỵ như vậy, Khương Sam cầm lấy ống nói, đầu ngón tay trắng nhợt.
"Vậy thì ngày kia khởi tố đi." Khương Sam nhếch môi cười, thản nhiên nói.
Lý Bắc Phương cũng tán đồng: "Chúng ta có một số chứng cớ, cho nên chúng ta có lợi hơn một chút, bất quá ngày mai cô đã là người trưởng thành, ngày mai làm hay không cũng giống như nhau, chúng ta đánh chiêu đầu tiên cũng có thể đánh cho bọn họ trở tay không kịp, cô nên sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa một chút, chuẩn bị ngày sau chúng ta bắt đầu hành động."
Ánh mắt Khương Sam liền ảm ảm, ngược lại, cô tính không phải là ngày đó, ngày mai hay ngày kia chính xác đều giống nhau, bất quá cô chính là muốn cho Khương Mật nếm thử cái cảm giác nóng vội, khát vọng gì đó của bà ta trong nháy mắt chợt mất đi.
Bất quá ngày đó, tự nhiên cô không theo lời nói của Lý Bắc Phương là được.
Nói xong chính sự, Lý Bắc Phương có chút tò mò: "Động tác của bọn họ bên kia cũng rất cẩn thận, muốn lấy được chứng cứ cũng không hề đơn giản, cô muốn làm như thế nào, làm sao cô đột nhiên lại trở nên gấp gáp như vậy, ngược lại tôi thấy cô có chút không để ý đến hậu quả đây?"
Khương Sam cười, nghĩ tới mục đích của mình cố ý về nhà một chuyến: "Đương nhiên là bởi vì cô ta ngốc a."
********Phân cách tuyến*******
Hàng năm, thời điểm náo nhiệt nhất ở Khương gia, chính là ngày sinh nhật của Khương Sam, vô luận có công việc gì hay dù bận rộn đến đâu, Khương Lạc Sinh đều cố ý dành ra thời gian là cả một ngày trọn vẹn để bồi cô.
Mỗi năm đến một ngày này, buổi tối chính là mở tiệc đãi tân khách, còn các hoạt động phấn khích khác đều được tổ chức vào ban ngày.
Sáng sớm, từ lúc Khương Sam vừa mở mắt, Khương Lạc Sinh là người đầu tiên chuẩn bị cho cô vô số kinh hỉ.
Nhớ rõ năm trước, vào lúc này, Khương Lạc Sinh sáng sớm đã mang đến cho cô chính là bộ lễ phục mà Khương Vi mặc lúc trước.
"Sam Sam, thích không?"
Khương Sam vừa đi ra cửa phòng, đồng thời, cô liền nhìn thấy Khương Lạc Sinh đã sớm đứng chờ ở cạnh cửa, sau đó liền tự tay kéo bộ lễ phục màu đen hoa mĩ đến mức tận cùng này đứng ở cửa tươi cười cưng chìu nhìn cô.
Khương Vi trước sau như một, cô ta luôn luôn lấy lòng Khương Lạc Sinh, theo thật sát phía sau hắn, trong tay đẩy cái xe đẩy nhỏ, đặt trên xe chính là bữa sáng, toàn những món ăn mà Khương Sam thích ăn nhất, trang trí cũng như màu sắc đều hết sức tinh sảo.
"Sinh nhật vui vẻ a chị họ."
Khi đó, dư quang của cô ta vẫn không tự giác nhìn chằm chằm bộ lễ phục của Khương Sam, trong mắt ánh lên sự ghen tị, nhưng trên mặt cô ta lại là tươi cười sáng lạn.
Khương Sam không nhìn thấy, cô vui mừng tiến lên kéo cánh tay của ba ba cô lại, tâm tình sung sướng muốn bay lên trời!