Người đàn ông lái xe khẽ đẩy gọng kính, liếc nhìn Lăng Ảnh một cái, nghiêm túc nói.
"Tôi thấy cô bị bắt cóc, cho nên từ lúc ở siêu thị đã đuổi theo cô rồi ! "
Câu trả lời này không phải trọng tâm, quan trọng là thân phận của anh ta. Lăng Ảnh trí nhớ rất tốt, lúc đi casting đã thấy anh ta theo sau Đoạn Nghiêu, rất có thể là trợ lý hoặc thư ký .
Trùng hợp như vậy sao? Thật sự rất có duyên phận đấy.
"Rất cám ơn anh đã cứu tôi !"
Lăng Ảnh khẽ mỉm cười, không quên nhìn theo hướng chiếc xe bắt cóc đang đuổi theo ở phía sau. Xem ra bọn họ quyết tâm phải bắt cho được cô rồi, nếu mà bị tóm, không biết sẽ ra sao?
Người đàn ông lúc này vừa định mở miệng trả lời, ánh mắt đột nhiên bị chiếc BMW ở gương chiếu hậu hấp dẫn, anh ta liền thả chậm tốc độ, bình tĩnh nói.
"cô nên cám ơn ông chủ của tôi..!"
Vừa nói xong, chiếc BMW đã vọt tới bên cạnh, Lăng Ảnh nhìn ra liền thấy bóng dáng thon dài của Ngụy Đoạn Nghiêu, cô có chút giật mình không tin được.
Anh vừa xuất hiện, liền bảo người đàn ông đang chở Lăng Ảnh xác định xe của bọn bắt cóc. Sau đó liền tự mình chạy lên phía trước. Khoảng cách không quá xa, Lăng Ảnh nhìn thấy chiếc BMW của Đoạn Nghiêu tạt đầu xe của đám người kia, khiến cho bọn họ phải dừng lại bước xuống xe.
Lúc này phía cửa sau xe của chiếc BMW có hai người bước ra, nhìn một cái liền đoán được bọn họ là vệ sĩ. Cuộc ẩu đả bắt đầu, chưa đầy mười phút liền kết thúc.
"Có thể xuống xe được rồi!"
Người đàn ông nói xong liền bước xuống trước, lịch sự mở cửa xe cho Lăng Ảnh.
Lăng Ảnh ôm lấy bả vai, chậm rãi đi tới chỗ Đoạn Nghiêu, trong lòng có nhiều tư vị không nói nên lời.
Ngụy Đoạn Nghiêu liếc nhìn bả vai dính máu của Lăng Ảnh, trầm giọng ra lệnh cho trợ lý
"xử lý vết thương cho cô ấy đi !"
Lăng Ảnh đoán không sai, người chở cô chính là Hạo Nhiên, trợ lý của Ngụy Đoạn Nghiêu. Lúc anh ta sơ cứu cho cô thì bên kia hai người vệ sĩ cũng đang tra hỏi đám bắt cóc.
Bị dân võ chuyên nghiệp đánh tơi tả như vậy, ngay cả chuyện cha mẹ của bọn họ cũng muốn khai ra, huống chi là cái kế hoạch nghiệp dư này.
Người đứng đầu đám bắt cóc khai có một cô gái trả số tiền lớn, bảo bọn họ bắt cóc Lăng Ảnh, sau đó đưa đến nơi hoang vắng hãm hiếp cô, chụp hình lại .
Lăng Ảnh khá bất ngờ, nếu là cô gái, sợ rằng người đó chính là em gái tiểu thiên sứ của cô rồi. Nhưng mà hận đến độ sai người chà đạp cô như vậy, xem ra em gái đã muốn chơi bài ngửa rồi.
"Các người gọi cho cô ta, nói đã xong việc, ghi âm lại cuộc gọi !"
Tên đứng đầu đám bắt cóc có hơi đắn đo, liền bị vệ sĩ đạp cho một cái. Hắn đau đớn rút điện thoại, đánh một cuộc gọi.
Lần đầu không có ai nghe máy, đến lần thứ hai mới có người nhận..giọng nói trong điện thoại kia, quả nhiên không ngoài dự đoán.
Lăng Ảnh lạnh lùng cười, kiếp trước lẫn kiếp này, quả nhiên đã định sẵn hai người không đội trời chung. Em gái, em đối xử với chị "tốt" như vậy, chị nhất định sẽ hảo hảo báo đáp em, đảm bảo sẽ không làm em thất vọng.
"Tôi sẽ không tố cáo các người, nhưng mà các người phải làm cho tôi một số việc, tôi sẽ trả tiền.!"
Lăng Ảnh chụp hình đám người bắt cóc, lấy đoạn ghi âm, sau đó liền trao đổi số điện thoại. Mọi việc xong xuôi, đám người bắt cóc được thả đi, Ảnh đế đại nhân cũng ra hiệu cho trợ lý chở hai người vệ sĩ kia đi mất.
"Lên xe đi!"
Ảnh đế mở cửa xe, không mấy vui vẻ .
Thật ra anh không gọi cô, cô cũng sẽ mặt dày leo lên xe. Ai mà muốn đi bộ ở cái nơi hoang vắng này chứ?
Bước lên xe rồi, đợi mãi cũng không thấy ảnh đế chạy đi, Lăng Ảnh định quay sang hỏi liền phát hiện anh đang chăm chú nhìn cô, không rõ cảm xúc.
Thật là quái dị, Lăng Ảnh thầm than.
Ngay lúc cái không khí này dâng lên tới đỉnh điểm, giọng nói quyến rũ của ảnh đế khẽ vang
"Em luôn gây phiền phức !"
Ồ, là đang trách móc cô sao?
"Anh có thể không quan tâm!"
Lăng Ảnh cả giận nói, ai nhờ anh giúp chứ? Bây giờ lại quay sang mắng cô.
Ảnh đế mạnh mẽ nâng cằm của Lăng Ảnh, làm cho cô mặt đối mặt với anh, đôi mắt sáng như thần tỏ vẻ không hài lòng.
"Người phụ nữ của tôi có thể không quan tâm sao?"
"Chúng ta đã chia tay rồi!"
Lăng Ảnh mỉm cười, được anh thừa nhận, có phải nên vui sướng hay không? Lúc về già còn có thể đem khoa với con cháu cô từng là bạn gái của ảnh đế?
"Tôi vốn chưa từng đồng ý! "
Ảnh đế mím môi, giọng nói trầm khàn du dương khiến người ta say mê, như muốn lãng quên tất cả.
Lăng Ảnh quả thật đã quên, chuyện xưa cũ rích kia, vốn chỉ là một hồi ức đẹp, không có nhiều đau thương, không thể khiến cô khắc sâu từng khoảnh khắc.
"sau khóa học tình cảm, anh quả nhiên đã tiến bộ hẳn!"
"Em muốn nói gì?"
"Ngày xưa anh rất cứng nhắc, lại kiệm lời . Bây giờ quả thật là thay đổi rất nhiều, diễn xuất của anh rất tuyệt, rất giàu tình cảm!"
Lăng Ảnh không muốn nói về vấn đề này nữa, đối với thứ tình cảm đã là quá khứ, cô muốn giữ cho nó thật hoàn hảo, thật tốt đẹp, để khi ngẫm lại, ít ra còn có thể trở thành liều thuốc xoa dịu cho nhưng tổn thương kia.
Ảnh đế ngược lại rất không vui, liền quay sang chiếm tiện nghi Lăng Ảnh, anh giữ hai tay cô lại, mạnh mẽ hôn như trút hết tức giận sang cô .
Anh không có thói quen cưỡng ép, cho nên lúc Lăng Ảnh đòi chia tay liền cứ như vậy là xong.
Nhưng thiếu cô rồi lại cảm thấy không chịu được, cái loại dày vò này khiến anh như muốn phát điên. Ngụy Thiếu tính tình lại thích sĩ diện, cho nên dù ấm ức nhưng vẫn không chịu mở lời níu kéo.
Cứ như vậy âm thầm theo dõi động tĩnh của cô mấy năm, gần đây biết cô quen với người khác, anh rốt cuộc cũng chịu bùng nổ rồi .
Người phụ nữ anh chọn, không thể để rơi vào tay kẻ khác được !
"Anh..."
Lăng Ảnh lần thứ hai bị cưỡng hôn, khuôn mặt xinh đẹp giận đến đỏ bừng, rất muốn mắng chửi một hồi.
Ảnh đế được ăn no liền thõa mãn, lại nắm lấy cằm Lăng Ảnh, khuôn mặt yêu tinh của anh được phóng đại, không còn vẻ lạnh nhạt, từ tính nói
"Mỗi lần đóng cảnh yêu đương, tôi đều tưởng tượng người đó là em!"
Người đàn ông lái xe khẽ đẩy gọng kính, liếc nhìn Lăng Ảnh một cái, nghiêm túc nói.
"Tôi thấy cô bị bắt cóc, cho nên từ lúc ở siêu thị đã đuổi theo cô rồi ! "
Câu trả lời này không phải trọng tâm, quan trọng là thân phận của anh ta. Lăng Ảnh trí nhớ rất tốt, lúc đi casting đã thấy anh ta theo sau Đoạn Nghiêu, rất có thể là trợ lý hoặc thư ký .
Trùng hợp như vậy sao? Thật sự rất có duyên phận đấy.
"Rất cám ơn anh đã cứu tôi !"
Lăng Ảnh khẽ mỉm cười, không quên nhìn theo hướng chiếc xe bắt cóc đang đuổi theo ở phía sau. Xem ra bọn họ quyết tâm phải bắt cho được cô rồi, nếu mà bị tóm, không biết sẽ ra sao?
Người đàn ông lúc này vừa định mở miệng trả lời, ánh mắt đột nhiên bị chiếc BMW ở gương chiếu hậu hấp dẫn, anh ta liền thả chậm tốc độ, bình tĩnh nói.
"cô nên cám ơn ông chủ của tôi..!"
Vừa nói xong, chiếc BMW đã vọt tới bên cạnh, Lăng Ảnh nhìn ra liền thấy bóng dáng thon dài của Ngụy Đoạn Nghiêu, cô có chút giật mình không tin được.
Anh vừa xuất hiện, liền bảo người đàn ông đang chở Lăng Ảnh xác định xe của bọn bắt cóc. Sau đó liền tự mình chạy lên phía trước. Khoảng cách không quá xa, Lăng Ảnh nhìn thấy chiếc BMW của Đoạn Nghiêu tạt đầu xe của đám người kia, khiến cho bọn họ phải dừng lại bước xuống xe.
Lúc này phía cửa sau xe của chiếc BMW có hai người bước ra, nhìn một cái liền đoán được bọn họ là vệ sĩ. Cuộc ẩu đả bắt đầu, chưa đầy mười phút liền kết thúc.
"Có thể xuống xe được rồi!"
Người đàn ông nói xong liền bước xuống trước, lịch sự mở cửa xe cho Lăng Ảnh.
Lăng Ảnh ôm lấy bả vai, chậm rãi đi tới chỗ Đoạn Nghiêu, trong lòng có nhiều tư vị không nói nên lời.
Ngụy Đoạn Nghiêu liếc nhìn bả vai dính máu của Lăng Ảnh, trầm giọng ra lệnh cho trợ lý
"xử lý vết thương cho cô ấy đi !"
Lăng Ảnh đoán không sai, người chở cô chính là Hạo Nhiên, trợ lý của Ngụy Đoạn Nghiêu. Lúc anh ta sơ cứu cho cô thì bên kia hai người vệ sĩ cũng đang tra hỏi đám bắt cóc.
Bị dân võ chuyên nghiệp đánh tơi tả như vậy, ngay cả chuyện cha mẹ của bọn họ cũng muốn khai ra, huống chi là cái kế hoạch nghiệp dư này.
Người đứng đầu đám bắt cóc khai có một cô gái trả số tiền lớn, bảo bọn họ bắt cóc Lăng Ảnh, sau đó đưa đến nơi hoang vắng hãm hiếp cô, chụp hình lại .
Lăng Ảnh khá bất ngờ, nếu là cô gái, sợ rằng người đó chính là em gái tiểu thiên sứ của cô rồi. Nhưng mà hận đến độ sai người chà đạp cô như vậy, xem ra em gái đã muốn chơi bài ngửa rồi.
"Các người gọi cho cô ta, nói đã xong việc, ghi âm lại cuộc gọi !"
Tên đứng đầu đám bắt cóc có hơi đắn đo, liền bị vệ sĩ đạp cho một cái. Hắn đau đớn rút điện thoại, đánh một cuộc gọi.
Lần đầu không có ai nghe máy, đến lần thứ hai mới có người nhận..giọng nói trong điện thoại kia, quả nhiên không ngoài dự đoán.
Lăng Ảnh lạnh lùng cười, kiếp trước lẫn kiếp này, quả nhiên đã định sẵn hai người không đội trời chung. Em gái, em đối xử với chị "tốt" như vậy, chị nhất định sẽ hảo hảo báo đáp em, đảm bảo sẽ không làm em thất vọng.
"Tôi sẽ không tố cáo các người, nhưng mà các người phải làm cho tôi một số việc, tôi sẽ trả tiền.!"
Lăng Ảnh chụp hình đám người bắt cóc, lấy đoạn ghi âm, sau đó liền trao đổi số điện thoại. Mọi việc xong xuôi, đám người bắt cóc được thả đi, Ảnh đế đại nhân cũng ra hiệu cho trợ lý chở hai người vệ sĩ kia đi mất.
"Lên xe đi!"
Ảnh đế mở cửa xe, không mấy vui vẻ .
Thật ra anh không gọi cô, cô cũng sẽ mặt dày leo lên xe. Ai mà muốn đi bộ ở cái nơi hoang vắng này chứ?
Bước lên xe rồi, đợi mãi cũng không thấy ảnh đế chạy đi, Lăng Ảnh định quay sang hỏi liền phát hiện anh đang chăm chú nhìn cô, không rõ cảm xúc.
Thật là quái dị, Lăng Ảnh thầm than.
Ngay lúc cái không khí này dâng lên tới đỉnh điểm, giọng nói quyến rũ của ảnh đế khẽ vang
"Em luôn gây phiền phức !"
Ồ, là đang trách móc cô sao?
"Anh có thể không quan tâm!"
Lăng Ảnh cả giận nói, ai nhờ anh giúp chứ? Bây giờ lại quay sang mắng cô.
Ảnh đế mạnh mẽ nâng cằm của Lăng Ảnh, làm cho cô mặt đối mặt với anh, đôi mắt sáng như thần tỏ vẻ không hài lòng.
"Người phụ nữ của tôi có thể không quan tâm sao?"
"Chúng ta đã chia tay rồi!"
Lăng Ảnh mỉm cười, được anh thừa nhận, có phải nên vui sướng hay không? Lúc về già còn có thể đem khoa với con cháu cô từng là bạn gái của ảnh đế?
"Tôi vốn chưa từng đồng ý! "
Ảnh đế mím môi, giọng nói trầm khàn du dương khiến người ta say mê, như muốn lãng quên tất cả.
Lăng Ảnh quả thật đã quên, chuyện xưa cũ rích kia, vốn chỉ là một hồi ức đẹp, không có nhiều đau thương, không thể khiến cô khắc sâu từng khoảnh khắc.
"sau khóa học tình cảm, anh quả nhiên đã tiến bộ hẳn!"
"Em muốn nói gì?"
"Ngày xưa anh rất cứng nhắc, lại kiệm lời . Bây giờ quả thật là thay đổi rất nhiều, diễn xuất của anh rất tuyệt, rất giàu tình cảm!"
Lăng Ảnh không muốn nói về vấn đề này nữa, đối với thứ tình cảm đã là quá khứ, cô muốn giữ cho nó thật hoàn hảo, thật tốt đẹp, để khi ngẫm lại, ít ra còn có thể trở thành liều thuốc xoa dịu cho nhưng tổn thương kia.
Ảnh đế ngược lại rất không vui, liền quay sang chiếm tiện nghi Lăng Ảnh, anh giữ hai tay cô lại, mạnh mẽ hôn như trút hết tức giận sang cô .
Anh không có thói quen cưỡng ép, cho nên lúc Lăng Ảnh đòi chia tay liền cứ như vậy là xong.
Nhưng thiếu cô rồi lại cảm thấy không chịu được, cái loại dày vò này khiến anh như muốn phát điên. Ngụy Thiếu tính tình lại thích sĩ diện, cho nên dù ấm ức nhưng vẫn không chịu mở lời níu kéo.
Cứ như vậy âm thầm theo dõi động tĩnh của cô mấy năm, gần đây biết cô quen với người khác, anh rốt cuộc cũng chịu bùng nổ rồi .
Người phụ nữ anh chọn, không thể để rơi vào tay kẻ khác được !
"Anh..."
Lăng Ảnh lần thứ hai bị cưỡng hôn, khuôn mặt xinh đẹp giận đến đỏ bừng, rất muốn mắng chửi một hồi.
Ảnh đế được ăn no liền thõa mãn, lại nắm lấy cằm Lăng Ảnh, khuôn mặt yêu tinh của anh được phóng đại, không còn vẻ lạnh nhạt, từ tính nói
"Mỗi lần đóng cảnh yêu đương, tôi đều tưởng tượng người đó là em!"