Không thể không thừa nhận, những lời Đoạn Nghiêu nói khiến cho Lăng Ảnh rung động, giống như có một giọt nước nhỏ đột nhiên rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, tạo thành gợn sóng.
Nhưng lý trí cô lại không cho phép mình yêu đương vào giờ phút này. Lăng Ảnh không muốn anh nhìn thấy mặt tối đáng sợ trong con người mình, cũng như vòng hận thù giữa cô và nhà họ Lăng...
Lăng Ảnh thở dài, đôi mắt hiện lên vô vàn cảm xúc, cô chăm chú nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Đoạn Nghiêu, rất muốn chạm lên, nhưng lại sợ không buông bỏ được.
"Em có phải nên cảm thấy vinh hạnh không?"
Đáp lại lời của Ngụy Đoạn Nghiêu, Lăng Ảnh lại chọn cách trốn tránh. Dù sao cũng không chắc ảnh đế đang gián tiếp tỏ tình hay là anh chỉ đang tuyên dương cô, mơ tưởng nhiều quá rất có hại cho tinh thần đấy.
"Em tốt nhất đừng nên giả ngốc !"
Ngụy Đoạn Nghiêu nghe câu trả lời lệch trọng tâm của Lăng Ảnh, anh liền cảm thấy mấy lời vừa nói thật là sai lầm, nên trực tiếp bắt trói cô đem về mới đúng.
"Em ngốc thật cho nên mới bị anh giả dạng lừa lâu như vậy, nếu biết anh là siêu sao màn ảnh, em đã không đồng ý quen anh rồi !"
Nhìn thấy vẻ mặt kìm nén của Ảnh đế, Lăng Ảnh có chút hài hước nói, cách xưng hô cũng trở nên mềm mỏng.
"Vì sao?"
Ngụy Đoạn Nghiêu cau mày, rất muốn đánh đòn cái bộ dáng này của Lăng Ảnh ! Vẻ mặt đáng yêu như thế nhưng lại nói mấy lời khó nghe với anh.
"Quen với người nổi tiếng, rất áp lực !"
Lăng Ảnh mỉm cười, kiếp trước mờ nhạt trong showbiz, kiếp này không có địa vị...quen với một đại minh tinh sẽ gây ra bao nhiêu scandal?
Bọn họ sẽ không ngừng soi mói nhan sắc, tài năng, con người của cô, sẽ canh ngay lúc cô sơ hở mà thêu dệt chuyện. Chưa kể tới những fan cuồng của ảnh đế, ai biết trong tư tưởng của bọn họ có đang nghĩ đến việc điên rồ nào đó hay không?
Ngụy Đoạn Nghiêu trầm ngâm, anh muốn nói nhiều điều, nhưng bản tính lạnh nhạt trời sinh, cho nên khi ra đến miệng lại chỉ thốt lên có mấy chữ
"Tôi sẽ bảo vệ em!"
Ảnh đế lại tiêm cho Lăng Ảnh thêm một liều thuốc độc ngọt ngào nữa rồi...
"Em không muốn thế !"
Nhưng sức kháng sinh của cô cũng thật mạnh mẽ, điều này làm cho Ngụy Đoạn Nghiêu cảm thấy thật thất bại...phim ảnh đúng là khác với thực tế !
"Tâm địa của em rất ác độc, có nợ thì phải trả, em không muốn đứng một chỗ, khép nép chờ người khác xông ra phía trước bảo vệ."
"Vậy thì tôi sẽ đứng sau lưng em!"
"....."
Lăng Ảnh đột nhiên cảm thấy bất lực, câu đùa lạnh này của ảnh đế thật không vui chút nào.
"Ngay cả khi em là người phụ nữ độc ác, cả thế giới đều chống lại, tôi cũng sẽ về phía em. Bởi vì..."
Ngụy Đoạn Nghiêu đột nhiên ngừng lại, anh khẽ xoa chiếc cằm của Lăng Ảnh, đôi mắt phượng nhìn thẳng vào cô, nở nụ cười nhẹ, nhưng không mang tính vui vẻ, khuôn mặt đẹp như yêu tinh hiện lên vẻ đáng sợ, lạnh lùng nói
"...Bởi vì tôi cũng là một kẻ ác độc ! Dám đụng đến người phụ nữ của Ngụy Đoạn Nghiêu này, đám người nhà họ Lăng đều phải trả giá !"
Lăng Ảnh khẽ cau mày, bình tĩnh đáp lại
"Làm sao anh biết?"
Kì thật cũng chỉ là hỏi cho có, trong đầu cô cũng đã đoán được ảnh đế điều tra mình, thông tin xem ra khá chính xác, không hổ danh là đại gia tộc, Lăng Thiên đã cẩn thận đến mức thay đổi hồ sơ của cô, vậy mà cả mấy chuyện hận thù thầm kín như vậy cũng tra ra được.
Ngụy Đoạn Nghiêu hiển nhiên cũng không có trả lời, chỉ nhìn Lăng Ảnh , vẻ mặt có chút đau lòng phớt qua...
Nếu anh không điều tra chuyên sâu, sợ rằng cũng đã nghĩ Lăng Thiên thật tốt bụng.
"Em..."
Lăng Ảnh thật không ngờ, cuộc gặp lại Đoạn Nghiêu ở phim trường Vân Tiêu đã rẽ tình tiết kiếp này sang một con đường khác. Kiếp trước cô lụy tình Diêu Thần Địch, cho nên tới tận lúc debut được mấy năm mới gặp lại ảnh đế. Kiếp này gặp lại quá sớm, khiến cho Lăng Ảnh lâm vào tình huống ứng phó không kịp.
"Chúng ta chẳng phải đã chia tay hai năm rồi sao? Vì sao anh..."
Lăng Ảnh trước giờ điềm tĩnh cũng đã bắt đầu rối loạn. Cái cảm giác có người quan tâm, để ý khiến cô phấn khởi. Đó lại là người mà cô không ngờ tới.
Kiếp trước cho đến kiếp này, bây giờ mới được trải nghiệm lại chút vui sướng khiến cô tựa như đứa trẻ được ban phát quà. Cảm xúc thật sự rất khó tả.
"Tôi đã nói chưa từng đồng ý ! Nhưng cũng sẽ không ép em!"
Ngụy Đoạn Nghiêu khẽ cúi đầu hôn Lăng Ảnh, nụ hôn phớt qua nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, mang đậm vẻ cưng chiều.
"Cho em thêm một thời gian nữa có được không?"
Lăng Ảnh vẫn không dám tin vào tình cảm của ảnh đế, tổn thương mà Diêu Thần Địch gây ra vẫn còn ám ảnh cô. Hơn nữa bây giờ cô không đủ tự tin để sánh bước bên anh, hào quang của anh quá lớn, tự trọng của cô không cho phép mình bấu víu vào anh.
"Đừng quá lâu là được!"
Ảnh đế tỏ vẻ bất đắc dĩ, đến lúc đó nhất định phải trừng phạt cô thật nặng!
Lăng Ảnh cười khẽ, đôi tay mảnh khảnh bám lấy cổ Đoạn Nghiêu, chủ động hôn anh.
Hành động này khiến cho anh có chút bất ngờ, nhưng cũng rất hưởng thụ. Cánh tay thon dài hữu lực ôm lấy vòng eo nhỏ xinh của Lăng Ảnh, mạnh mẽ đáp lại.
Không thể không thừa nhận, những lời Đoạn Nghiêu nói khiến cho Lăng Ảnh rung động, giống như có một giọt nước nhỏ đột nhiên rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, tạo thành gợn sóng.
Nhưng lý trí cô lại không cho phép mình yêu đương vào giờ phút này. Lăng Ảnh không muốn anh nhìn thấy mặt tối đáng sợ trong con người mình, cũng như vòng hận thù giữa cô và nhà họ Lăng...
Lăng Ảnh thở dài, đôi mắt hiện lên vô vàn cảm xúc, cô chăm chú nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Đoạn Nghiêu, rất muốn chạm lên, nhưng lại sợ không buông bỏ được.
"Em có phải nên cảm thấy vinh hạnh không?"
Đáp lại lời của Ngụy Đoạn Nghiêu, Lăng Ảnh lại chọn cách trốn tránh. Dù sao cũng không chắc ảnh đế đang gián tiếp tỏ tình hay là anh chỉ đang tuyên dương cô, mơ tưởng nhiều quá rất có hại cho tinh thần đấy.
"Em tốt nhất đừng nên giả ngốc !"
Ngụy Đoạn Nghiêu nghe câu trả lời lệch trọng tâm của Lăng Ảnh, anh liền cảm thấy mấy lời vừa nói thật là sai lầm, nên trực tiếp bắt trói cô đem về mới đúng.
"Em ngốc thật cho nên mới bị anh giả dạng lừa lâu như vậy, nếu biết anh là siêu sao màn ảnh, em đã không đồng ý quen anh rồi !"
Nhìn thấy vẻ mặt kìm nén của Ảnh đế, Lăng Ảnh có chút hài hước nói, cách xưng hô cũng trở nên mềm mỏng.
"Vì sao?"
Ngụy Đoạn Nghiêu cau mày, rất muốn đánh đòn cái bộ dáng này của Lăng Ảnh ! Vẻ mặt đáng yêu như thế nhưng lại nói mấy lời khó nghe với anh.
"Quen với người nổi tiếng, rất áp lực !"
Lăng Ảnh mỉm cười, kiếp trước mờ nhạt trong showbiz, kiếp này không có địa vị...quen với một đại minh tinh sẽ gây ra bao nhiêu scandal?
Bọn họ sẽ không ngừng soi mói nhan sắc, tài năng, con người của cô, sẽ canh ngay lúc cô sơ hở mà thêu dệt chuyện. Chưa kể tới những fan cuồng của ảnh đế, ai biết trong tư tưởng của bọn họ có đang nghĩ đến việc điên rồ nào đó hay không?
Ngụy Đoạn Nghiêu trầm ngâm, anh muốn nói nhiều điều, nhưng bản tính lạnh nhạt trời sinh, cho nên khi ra đến miệng lại chỉ thốt lên có mấy chữ
"Tôi sẽ bảo vệ em!"
Ảnh đế lại tiêm cho Lăng Ảnh thêm một liều thuốc độc ngọt ngào nữa rồi...
"Em không muốn thế !"
Nhưng sức kháng sinh của cô cũng thật mạnh mẽ, điều này làm cho Ngụy Đoạn Nghiêu cảm thấy thật thất bại...phim ảnh đúng là khác với thực tế !
"Tâm địa của em rất ác độc, có nợ thì phải trả, em không muốn đứng một chỗ, khép nép chờ người khác xông ra phía trước bảo vệ."
"Vậy thì tôi sẽ đứng sau lưng em!"
"....."
Lăng Ảnh đột nhiên cảm thấy bất lực, câu đùa lạnh này của ảnh đế thật không vui chút nào.
"Ngay cả khi em là người phụ nữ độc ác, cả thế giới đều chống lại, tôi cũng sẽ về phía em. Bởi vì..."
Ngụy Đoạn Nghiêu đột nhiên ngừng lại, anh khẽ xoa chiếc cằm của Lăng Ảnh, đôi mắt phượng nhìn thẳng vào cô, nở nụ cười nhẹ, nhưng không mang tính vui vẻ, khuôn mặt đẹp như yêu tinh hiện lên vẻ đáng sợ, lạnh lùng nói
"...Bởi vì tôi cũng là một kẻ ác độc ! Dám đụng đến người phụ nữ của Ngụy Đoạn Nghiêu này, đám người nhà họ Lăng đều phải trả giá !"
Lăng Ảnh khẽ cau mày, bình tĩnh đáp lại
"Làm sao anh biết?"
Kì thật cũng chỉ là hỏi cho có, trong đầu cô cũng đã đoán được ảnh đế điều tra mình, thông tin xem ra khá chính xác, không hổ danh là đại gia tộc, Lăng Thiên đã cẩn thận đến mức thay đổi hồ sơ của cô, vậy mà cả mấy chuyện hận thù thầm kín như vậy cũng tra ra được.
Ngụy Đoạn Nghiêu hiển nhiên cũng không có trả lời, chỉ nhìn Lăng Ảnh , vẻ mặt có chút đau lòng phớt qua...
Nếu anh không điều tra chuyên sâu, sợ rằng cũng đã nghĩ Lăng Thiên thật tốt bụng.
"Em..."
Lăng Ảnh thật không ngờ, cuộc gặp lại Đoạn Nghiêu ở phim trường Vân Tiêu đã rẽ tình tiết kiếp này sang một con đường khác. Kiếp trước cô lụy tình Diêu Thần Địch, cho nên tới tận lúc debut được mấy năm mới gặp lại ảnh đế. Kiếp này gặp lại quá sớm, khiến cho Lăng Ảnh lâm vào tình huống ứng phó không kịp.
"Chúng ta chẳng phải đã chia tay hai năm rồi sao? Vì sao anh..."
Lăng Ảnh trước giờ điềm tĩnh cũng đã bắt đầu rối loạn. Cái cảm giác có người quan tâm, để ý khiến cô phấn khởi. Đó lại là người mà cô không ngờ tới.
Kiếp trước cho đến kiếp này, bây giờ mới được trải nghiệm lại chút vui sướng khiến cô tựa như đứa trẻ được ban phát quà. Cảm xúc thật sự rất khó tả.
"Tôi đã nói chưa từng đồng ý ! Nhưng cũng sẽ không ép em!"
Ngụy Đoạn Nghiêu khẽ cúi đầu hôn Lăng Ảnh, nụ hôn phớt qua nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, mang đậm vẻ cưng chiều.
"Cho em thêm một thời gian nữa có được không?"
Lăng Ảnh vẫn không dám tin vào tình cảm của ảnh đế, tổn thương mà Diêu Thần Địch gây ra vẫn còn ám ảnh cô. Hơn nữa bây giờ cô không đủ tự tin để sánh bước bên anh, hào quang của anh quá lớn, tự trọng của cô không cho phép mình bấu víu vào anh.
"Đừng quá lâu là được!"
Ảnh đế tỏ vẻ bất đắc dĩ, đến lúc đó nhất định phải trừng phạt cô thật nặng!
Lăng Ảnh cười khẽ, đôi tay mảnh khảnh bám lấy cổ Đoạn Nghiêu, chủ động hôn anh.
Hành động này khiến cho anh có chút bất ngờ, nhưng cũng rất hưởng thụ. Cánh tay thon dài hữu lực ôm lấy vòng eo nhỏ xinh của Lăng Ảnh, mạnh mẽ đáp lại.