Ngoài trường có một quán bar nhỏ, tên là LU.
Ngoài bar mang vẻ hương đồng gió nội, bên trong có một đám thanh niên choai choai tóc xanh đỏ tua tủa.
Bên trong. Một góc.
Một bàn, hai người, một số chai rượu.
Lăng Trù say khướt: “Vậy là… sư phụ cứ vậy bị cưỡng bức?”
Nhị Biểu Muội say mèm: “Đúng vậy, cứ thế bị cưỡng bức. MLGB.” Lăng Trù: “Cúc hoa đau không?”
Nhị Biểu Muội: “Cũng may cúc hoa của sư phụ dẻo dai mạnh mẽ.” Lăng Trù: “…”
Chúng ta quay lại ba tiếng trước. Ba giờ trước.
Trong trường, trước cửa ký túc xá. Mặt trời chói chang.
Nhị Biểu Muội mỹ thiếu niên rực rỡ, khóc như lê hoa đẫm sương, trên cổ lại mang rất nhiều dấu vết đo đỏ.
Lăng Trù vừa nhìn đã hiểu ngay — vị sư phụ nhà cậu bị người ta cưỡng gian rồi.
Nhị Biểu Muội khóc thê thảm vô cùng, còn vừa khóc vừa tru lên: “Sư phụ bị vấy bẩn rồi hiu hiu hiu.” dẫn tới vô số sự chú ý, Lăng Trù tự nhận không có mặt mũi đi chịu cảnh này, vội vã xách hắn vào LU bar đại bản doanh của cậu ngoài kí túc xá, bắt đầu cùng sư phụ uống rượu tâm sự — tâm sự những chuyện thiếu nữ hồng phấn.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Việt này kể ra rất dài.
Nhớ hôm ấy, Đại Biểu Ca vượt đường xa tới thành phố A gặp Nhị Biểu Muội. Trước đó Đại Biểu Ca đã nói: “Nhị Biểu Muội à, Biểu Ca là thực sự thích em đó, anh đến gặp em được không?”
Nhị Biểu Muội: “Xin lỗi nhá, tôi đây không phải gay.”
Đại Biểu Ca nói: “Không sao, anh gay là được. Anh yêu em mà, hihihi.”
Nhị Biểu Muội nổi giận: “Không biết xấu hổ! Đồ đồng bóng, đừng làm phiền tôi!”
Đại Biểu Ca: “Nói thật đi, anh không muốn vạch trần em đâu, nhưng em cũng đã nói tới đây rồi, anh không thể không nói.”
Leng keng một tiếng, Đại Biểu Ca gửi tới một đường link. Nhị Biểu Muội nhất thời cảm thấy điềm chẳng lành, tay run run ấn vào link.
XXX!!!
MLGB!!!
Mẹ nó vì sao hắn lại biết!!!!
Hóa ra link kia là một topic trong một diễn đàn đồng tính.
Tên topic: 0 lẳng lơ tìm tiểu công cường tráng, có ảnh.
Hoa cúc dẻo dai khỏe mạnh, Long Dương thập bát thức, thức nào cũng tinh thông. Hoa cúc ngứa ngáy đã 20 năm, rất muốn có một cây […] thật bự tới […]
QQ: 98764321
Ảnh chụp: (Phần này mọi người tự tưởng tượng ok? =)))
Nhị Biểu Muội càng nhìn, tim càng lúc càng lạnh… Đây là quá khứ đen tối của mình a… đều là mấy trò bạn gái cũ làm để trả thù mình đá cô ta, không biết sao tên biến thái này lại tìm ra được!
Giọng Đại Biểu Ca trong YY mang đầy ý cườii: “Sao nào? Có muốn anh tới thăm em không.”
Nhị Biểu Muội không chút do dự: “Muốn!”
Đại Biểu Ca: “Được, vậy quyết định như thế, anh hy vọng cuối tuần này tới có thể thấy em ngoài đời thực.”
Nhị Biểu Muội: “Nhất định!” Thấy xong anh liền XXX luôn đi!
Chuyện Đai Biểu Ca ghé thăm định tại cuối tuần, ngày mà Đại Biểu Ca tới, thành phố A gió mát mưa phùn, Nhị Biểu Muội che một cái ô hồng đứng dưới cây chuối ngoài nhà ga nhìn Đại Biểu Ca đi ra từ trong dòng người, ngẩng đầu, mỉm cười, mặt mũi như ngọc.
Đại Biểu Ca là người phương bắc điển hình, cao lớn cường tráng, nhưng không tương xứng với vóc người là, hắn có một gương mặt trẻ con, hai mắt ẩn tình, không cười tự vui.
Hai người bước tới, nhìn nhau chăm chú.
Công đẹp thụ đẹp, mưa phùn lất phất, chuẩn một cảnh tình thâm thâm vũ mông mông. (+_+ ko rõ lắm nhưng bài Romance in the rain cũng có câu này)
Nhị Biểu Muội hỏi: “Giờ đi đâu?”
Đại Biểu Ca nhướng mày: “Đi ăn đã.”
Nhị Biểu Muội: “Được” Hai người đi ăn.
Đại Biểu Ca uống rượu, Nhị Biểu Muội không chịu uống, Đại Biểu Ca liền nói: “Anh thấy ba tấm ảnh của em trên diễn đàn chụp không tệ, gương mặt rất đẹp.”
Nhị Biểu Muội nâng chén: “Chén này tôi kính anh! Là đàn ông thì một ngụm uống cạn!”
Một tiếng sau.
Nhị Biểu Muội bị Đại Biểu Ca kéo vào một gian phòng.
Năm phút đồng hồ sau, quần áo của Nhị Biểu Muội không cánh mà bay.
Ba phút sau, Nhị Biểu Muội như là nghe thấy Đại Biểu Ca thì thầm bên tai: “Biểu Muội, em là tiểu yêu tinh hại người.”
Mười phút sau, Nhị Biểu Muội bắt đầu kêu: A, ưm, hưm, na, yes! F*ck me! Oh yeah………
Câu trong tiểu thuyết đam mỹ thường dùng chính là: Đêm, còn rất dài…
Hôm sau, Nhị Biểu Muội mệt mỏi tỉnh lại, thấy mình một thân hỗn độn cùng khắp giường là trắng cùng hồng, hung hăng nói: “Súc sinh, ông đây liều mạng với mày!”
Sau đó lại bị Đại Biểu Ca đè xuống làm một trăm lần a một trăm lần.
Rồi lại sau đó, Nhị Biểu Muội cùng Đại Biểu Ca này này nọ nọ rất nhiều ngày… rất nhiều ngày… Cúc non cũng hóa thành hướng dương. Nhưng có một ngày, Nhị Biểu Muội (lại) mệt mỏi tỉnh lại, đột nhiên phát hiện Đại Biểu Ca ở bên cạnh biến mất, hắn vô thức đi tìm, lại nghe thấy Đại Biểu Ca ở trong nhà vệ sinh dùng giọng điệu yêu chiều nói với ai đó trong điện thoại: “Bảo bối đừng dỗi, đợi anh về sẽ yêu thương em.”
Nhị Biểu Muội không nói hai lời, run rẩy mặc đồ vào rồi bỏ đi, đi rồi mới nhớ ra không mang ví tiền cùng giấy tờ, lại nhìn mình toàn thân bừa bộn không thể quay về ký túc, đành tìm tới đồ đệ bảo bối nhà mình.
Lăng Trù nghe lời kể của Nhị Biểu Muội xong, thở dài một tiếng: “Đại Biểu Ca đúng là một tên mặt người dạ thú.”
Nhị Biểu Muội khóc gật đầu: “Sư phụ là lần đầu tiên…”
Lăng Trù lại thở dài, uống thêm một chén. Chuyện của Nhị Biểu Muội làm cậu đột nhiên nhớ tới một người. Ma đầu… Đào Hại… Tình cảm con người ta sao lại mỏng manh như thế?
“Đừng khóc nữa, quay về con đưa sư phụ đi tìm hắn tính sổ, nếu không được thì đi kiện hắn, MLGB, dám bắt cá hai tay à.”
“Hiu hiu hiu.” “Đừng khóc nữa. “Hiu hiu hiu.”
Buổi tối, hai tên quỷ dìu nhau vừa hát vang: “Cho tôi một ly vong tình thủy, để tôi cả đời không rơi lệ”, vừa nghiêng ngả đi vào ký túc xá. Cứ đi tới đi tới, Nhị Biểu Muội đột nhiên như là bị vấp phải đá, kéo theo lăng Trù, bịch một tiếng, bi tráng ngã lăn ra đất.
Vì vậy… Nhị Biểu Muội nằm dưới, Lăng Trù đè trên người hắn. Hai người mặt đối mặt.
Khoảng cách không quá 1mm.
Hơi thở của đối phương gần trong gang tấc.
Nóng nóng, ngứa ngứa. Nhị Biểu Muội nhìn lên, đột nhiên vành mắt đỏ ửng, lẩm bẩm: “Quý Phàn… tôi… đối với anh…” Rồi liền áp môi tới.
Lăng Trù sửng sốt, ngay khi môi của hai người sắp chạm vào nhau, đột nhiên thân thể bị ai đó xách lên, sau đó bị hung hăn nhét vào hồ nhỏ bên cạnh.
Lăng Trù kinh hãi, vừa định tức giận mắng thằng nào đánh lén! Liền thấy một bóng trắng đứng bên bờ.
Là Blouse Trắng, cái tên bác sĩ ít nói có cha làm hiệu trưởng kia!
Mà trên mặt Blouse Trắng, Lăng Trù thực sự nghĩ… viết rõ ràng bốn chữ ‘Bắt kẻ thông ***’!
***
Lăng Trù bị cảm, sốt 39,5 độ, nằm trên giường không dậy nổi. Hai gò má đỏ bừng, còn sùi bọt mép.
Nhị Biểu Muội ghé vào bên giường cậu, cả ngày khóc lóc, liên tục kêu gào: “Đồ đệ yêu, con không thể chết được, con chết rồi sư phụ biết làm sao? Sư phụ với con đi 22 còn chưa đánh lên được 2200 mà!!!!”
Mắt Lăng Trù trợn ngược: “Chết cái đầu nhà sư phụ ý, đưa con đi bệnh viện mau đồ ngốc.”
“À, đi bệnh viện như thế nào a, đồ đệ, con không thể chết được!” Lăng Trù nén giận: “Ra khỏi trường gọi xe, tới bệnh viện X.”
“A, đồ đệ, không phải đó là bệnh viện nam khoa sao? Chuyên mấy bệnh kiểu bao da quá dài viêm tuyến tiền liệt liệt dương tiết sớm…”
“XXX!! Rốt cuộc có đưa lão tử đi không hả!” “Đi!”
Nhị Biểu Muội mặc đồ cho cậu xong, sau đó ngồi xổm trước giường vỗ vỗ lưng mình.
Lăng Trù sửng sốt: “Sư phụ làm gì vậy?” “Lên đi, sư phụ cõng con.”
Lăng Trù ngắm cái eo mảnh mai, tấm lưng yếu đuối của hắn, rồi lại nhìn cơ thể 1m80 tráng kiện của mình, quay mặt đi: “Dìu con.”
Hai người xuống cầu thang ký túc. Nhị Biểu Muội cẩn thận như là đang đỡ sản phụ, hiệu quả tạo thành chính là té ngã. Hai người vừa tới dãy cầu thang cuối cùng, không biết có phải Nhị Biểu Muội bị Đại Biểu Ca làm nhiều quá, cả người vô lực, tay run lên, cứ thế cùng Lăng Trù lăn bình bịch xuống.
Lăng Trù ngã chổng vó, hai mắt nhắm nghiền, hôn mê.
Khi tỉnh lại, là phòng y tế quen thuộc trong trường, giường trắng rèm cửa trắng…
Có người đang ngồi bên cửa sổ lật xem bệnh án.
Bên ngoài ánh mặt trời vừa phải, tia sáng xuyên qua song cửa, chiếu vào phòng bệnh. Bác sĩ quay đầu, nhìn về phía cậu.
Cảnh này, nhiều năm sau Lăng Trù nhớ lại ký ức vẫn còn như mới, vào tiết trời như thế, dưới ánh nắng như thế, người nọ mỉm cười với cậu. Đó là một nụ cười dịu dàng hiếm có, như là mặt trời ban chiều, không nóng, không lạnh, vừa phải. Không có khẩu trang trắng che bớt khuôn mặt y, lông mày nhạt, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước, đa tình lại vô tình. Cằm nhọn, đường nét mềm mại, như là một bức tranh.
Trong lòng Lăng Trù, đột nhiên như có một đống cỏ khô, bén lửa, thiêu đốt khiến cả người cậu có chút bối rối, không thể nói một câu.
Bác sĩ bỏ bệnh án xuống, đứng dậy đi tới trước mặt cậu. Lăng Trù nhìn y.
Bác sĩ nói: “Cậu là heo à? Sốt cao như thế mà không đi bệnh viện?”
“A?” Lăng Trù còn đang chìm đắm trong một thế giới hư vô nào đó, nhất thời không có cách nào phục hồi tinh thần.
Bác sĩ nhíu mày: “Tỉnh lại chưa?”
Lăng Trù phát hiện, người này đến nhíu mày cũng đẹp.
Bác sĩ thấy vẻ mặt cậu đờ đẫn, lông mày lại càng nhíu sát vào nhau, nghĩ thầm không lẽ là bị sốt cao hỏng não rồi? Liền đưa tay qua sờ trán thằng bé, ờm, không nóng nữa.
Lăng Trù thầm nghĩ, a, tay người này lạnh quá, lạnh như là nước sông mùa đông… Nước sông…
Sông… Nước….
“Ôi chết tiệt!!!! Lão tử nhớ ra rồi!!!!!!!!!!!!!!” Lăng Trù điên cuồng hét lên một tiếng, đứng phắt dậy khỏi giường, lao về phía tên đầu sỏ đã ném mình vào nước dẫn tới bị sốt cao —— bác sĩ biến thái!!!!
Lăng Trù khí thế ào ạt. Lăng Trù đến gần rồi.
Cự ly của Lăng Trù cùng bác sĩ còn 0,01mm.
Bác sĩ vươn một ngón tay, nhắm giữa trán Lăng Trù —— Bình bịch.
Lăng Trù lăn ra đất. Năm phút sau.
Lăng Trù co ro trên giường, cánh tay thô kệch lộ một nửa bên ngoài, dáng vẻ như bị người ta xâm phạm, nức nở hỏi: “Vì sao, vì sao, vì sao lại đối xử với tôi như vậy! Vì sao!”
Bác sĩ suy nghĩ một chút, nói: “Cậu là gay.” “Anh thúi lắm!”
“Cậu cùng nam sinh ôm ấp hôn hít trong trường. Vi phạm nội quy trường học.”
“Anh thúi lắm.” Lăng Trù đỏ mắt nhe răng: “Trường học có quy định không cho nam sinh cùng nam sinh thân thiết à! XXX quy định!”
“Đúng.” Bác sĩ nói “Hôm nay vừa ban bố.”
“A phi!!! Anh nghĩ anh là ai chứ! Cha anh là Lý Cương chắc!!!”
(Vụ “Ba tao là Lý Cương”)
“Cha tôi là hiệu trưởng.”
Những ngày ốm đau bệnh tật, Lăng Trù chôn mình trên giường, trầm tư suy nghĩ. Cậu không nghĩ ra.
Không nghĩ ra vì cái gì vị bác sĩ kia lại cứ luôn nhắm vào mình, không chỉ đá mình vào hồ lại còn xin cha ban bố mấy thứ kiểu như cấm trong trường học có hành
động thân mật như là ôm ấp hôn hít, suy đồi thuần phong mỹ tục. Ai vi phạm liền xử phạt.
~*~
Ngoài bar mang vẻ hương đồng gió nội, bên trong có một đám thanh niên choai choai tóc xanh đỏ tua tủa.
Bên trong. Một góc.
Một bàn, hai người, một số chai rượu.
Lăng Trù say khướt: “Vậy là… sư phụ cứ vậy bị cưỡng bức?”
Nhị Biểu Muội say mèm: “Đúng vậy, cứ thế bị cưỡng bức. MLGB.” Lăng Trù: “Cúc hoa đau không?”
Nhị Biểu Muội: “Cũng may cúc hoa của sư phụ dẻo dai mạnh mẽ.” Lăng Trù: “…”
Chúng ta quay lại ba tiếng trước. Ba giờ trước.
Trong trường, trước cửa ký túc xá. Mặt trời chói chang.
Nhị Biểu Muội mỹ thiếu niên rực rỡ, khóc như lê hoa đẫm sương, trên cổ lại mang rất nhiều dấu vết đo đỏ.
Lăng Trù vừa nhìn đã hiểu ngay — vị sư phụ nhà cậu bị người ta cưỡng gian rồi.
Nhị Biểu Muội khóc thê thảm vô cùng, còn vừa khóc vừa tru lên: “Sư phụ bị vấy bẩn rồi hiu hiu hiu.” dẫn tới vô số sự chú ý, Lăng Trù tự nhận không có mặt mũi đi chịu cảnh này, vội vã xách hắn vào LU bar đại bản doanh của cậu ngoài kí túc xá, bắt đầu cùng sư phụ uống rượu tâm sự — tâm sự những chuyện thiếu nữ hồng phấn.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Việt này kể ra rất dài.
Nhớ hôm ấy, Đại Biểu Ca vượt đường xa tới thành phố A gặp Nhị Biểu Muội. Trước đó Đại Biểu Ca đã nói: “Nhị Biểu Muội à, Biểu Ca là thực sự thích em đó, anh đến gặp em được không?”
Nhị Biểu Muội: “Xin lỗi nhá, tôi đây không phải gay.”
Đại Biểu Ca nói: “Không sao, anh gay là được. Anh yêu em mà, hihihi.”
Nhị Biểu Muội nổi giận: “Không biết xấu hổ! Đồ đồng bóng, đừng làm phiền tôi!”
Đại Biểu Ca: “Nói thật đi, anh không muốn vạch trần em đâu, nhưng em cũng đã nói tới đây rồi, anh không thể không nói.”
Leng keng một tiếng, Đại Biểu Ca gửi tới một đường link. Nhị Biểu Muội nhất thời cảm thấy điềm chẳng lành, tay run run ấn vào link.
XXX!!!
MLGB!!!
Mẹ nó vì sao hắn lại biết!!!!
Hóa ra link kia là một topic trong một diễn đàn đồng tính.
Tên topic: 0 lẳng lơ tìm tiểu công cường tráng, có ảnh.
Hoa cúc dẻo dai khỏe mạnh, Long Dương thập bát thức, thức nào cũng tinh thông. Hoa cúc ngứa ngáy đã 20 năm, rất muốn có một cây […] thật bự tới […]
QQ: 98764321
Ảnh chụp: (Phần này mọi người tự tưởng tượng ok? =)))
Nhị Biểu Muội càng nhìn, tim càng lúc càng lạnh… Đây là quá khứ đen tối của mình a… đều là mấy trò bạn gái cũ làm để trả thù mình đá cô ta, không biết sao tên biến thái này lại tìm ra được!
Giọng Đại Biểu Ca trong YY mang đầy ý cườii: “Sao nào? Có muốn anh tới thăm em không.”
Nhị Biểu Muội không chút do dự: “Muốn!”
Đại Biểu Ca: “Được, vậy quyết định như thế, anh hy vọng cuối tuần này tới có thể thấy em ngoài đời thực.”
Nhị Biểu Muội: “Nhất định!” Thấy xong anh liền XXX luôn đi!
Chuyện Đai Biểu Ca ghé thăm định tại cuối tuần, ngày mà Đại Biểu Ca tới, thành phố A gió mát mưa phùn, Nhị Biểu Muội che một cái ô hồng đứng dưới cây chuối ngoài nhà ga nhìn Đại Biểu Ca đi ra từ trong dòng người, ngẩng đầu, mỉm cười, mặt mũi như ngọc.
Đại Biểu Ca là người phương bắc điển hình, cao lớn cường tráng, nhưng không tương xứng với vóc người là, hắn có một gương mặt trẻ con, hai mắt ẩn tình, không cười tự vui.
Hai người bước tới, nhìn nhau chăm chú.
Công đẹp thụ đẹp, mưa phùn lất phất, chuẩn một cảnh tình thâm thâm vũ mông mông. (+_+ ko rõ lắm nhưng bài Romance in the rain cũng có câu này)
Nhị Biểu Muội hỏi: “Giờ đi đâu?”
Đại Biểu Ca nhướng mày: “Đi ăn đã.”
Nhị Biểu Muội: “Được” Hai người đi ăn.
Đại Biểu Ca uống rượu, Nhị Biểu Muội không chịu uống, Đại Biểu Ca liền nói: “Anh thấy ba tấm ảnh của em trên diễn đàn chụp không tệ, gương mặt rất đẹp.”
Nhị Biểu Muội nâng chén: “Chén này tôi kính anh! Là đàn ông thì một ngụm uống cạn!”
Một tiếng sau.
Nhị Biểu Muội bị Đại Biểu Ca kéo vào một gian phòng.
Năm phút đồng hồ sau, quần áo của Nhị Biểu Muội không cánh mà bay.
Ba phút sau, Nhị Biểu Muội như là nghe thấy Đại Biểu Ca thì thầm bên tai: “Biểu Muội, em là tiểu yêu tinh hại người.”
Mười phút sau, Nhị Biểu Muội bắt đầu kêu: A, ưm, hưm, na, yes! F*ck me! Oh yeah………
Câu trong tiểu thuyết đam mỹ thường dùng chính là: Đêm, còn rất dài…
Hôm sau, Nhị Biểu Muội mệt mỏi tỉnh lại, thấy mình một thân hỗn độn cùng khắp giường là trắng cùng hồng, hung hăng nói: “Súc sinh, ông đây liều mạng với mày!”
Sau đó lại bị Đại Biểu Ca đè xuống làm một trăm lần a một trăm lần.
Rồi lại sau đó, Nhị Biểu Muội cùng Đại Biểu Ca này này nọ nọ rất nhiều ngày… rất nhiều ngày… Cúc non cũng hóa thành hướng dương. Nhưng có một ngày, Nhị Biểu Muội (lại) mệt mỏi tỉnh lại, đột nhiên phát hiện Đại Biểu Ca ở bên cạnh biến mất, hắn vô thức đi tìm, lại nghe thấy Đại Biểu Ca ở trong nhà vệ sinh dùng giọng điệu yêu chiều nói với ai đó trong điện thoại: “Bảo bối đừng dỗi, đợi anh về sẽ yêu thương em.”
Nhị Biểu Muội không nói hai lời, run rẩy mặc đồ vào rồi bỏ đi, đi rồi mới nhớ ra không mang ví tiền cùng giấy tờ, lại nhìn mình toàn thân bừa bộn không thể quay về ký túc, đành tìm tới đồ đệ bảo bối nhà mình.
Lăng Trù nghe lời kể của Nhị Biểu Muội xong, thở dài một tiếng: “Đại Biểu Ca đúng là một tên mặt người dạ thú.”
Nhị Biểu Muội khóc gật đầu: “Sư phụ là lần đầu tiên…”
Lăng Trù lại thở dài, uống thêm một chén. Chuyện của Nhị Biểu Muội làm cậu đột nhiên nhớ tới một người. Ma đầu… Đào Hại… Tình cảm con người ta sao lại mỏng manh như thế?
“Đừng khóc nữa, quay về con đưa sư phụ đi tìm hắn tính sổ, nếu không được thì đi kiện hắn, MLGB, dám bắt cá hai tay à.”
“Hiu hiu hiu.” “Đừng khóc nữa. “Hiu hiu hiu.”
Buổi tối, hai tên quỷ dìu nhau vừa hát vang: “Cho tôi một ly vong tình thủy, để tôi cả đời không rơi lệ”, vừa nghiêng ngả đi vào ký túc xá. Cứ đi tới đi tới, Nhị Biểu Muội đột nhiên như là bị vấp phải đá, kéo theo lăng Trù, bịch một tiếng, bi tráng ngã lăn ra đất.
Vì vậy… Nhị Biểu Muội nằm dưới, Lăng Trù đè trên người hắn. Hai người mặt đối mặt.
Khoảng cách không quá 1mm.
Hơi thở của đối phương gần trong gang tấc.
Nóng nóng, ngứa ngứa. Nhị Biểu Muội nhìn lên, đột nhiên vành mắt đỏ ửng, lẩm bẩm: “Quý Phàn… tôi… đối với anh…” Rồi liền áp môi tới.
Lăng Trù sửng sốt, ngay khi môi của hai người sắp chạm vào nhau, đột nhiên thân thể bị ai đó xách lên, sau đó bị hung hăn nhét vào hồ nhỏ bên cạnh.
Lăng Trù kinh hãi, vừa định tức giận mắng thằng nào đánh lén! Liền thấy một bóng trắng đứng bên bờ.
Là Blouse Trắng, cái tên bác sĩ ít nói có cha làm hiệu trưởng kia!
Mà trên mặt Blouse Trắng, Lăng Trù thực sự nghĩ… viết rõ ràng bốn chữ ‘Bắt kẻ thông ***’!
***
Lăng Trù bị cảm, sốt 39,5 độ, nằm trên giường không dậy nổi. Hai gò má đỏ bừng, còn sùi bọt mép.
Nhị Biểu Muội ghé vào bên giường cậu, cả ngày khóc lóc, liên tục kêu gào: “Đồ đệ yêu, con không thể chết được, con chết rồi sư phụ biết làm sao? Sư phụ với con đi 22 còn chưa đánh lên được 2200 mà!!!!”
Mắt Lăng Trù trợn ngược: “Chết cái đầu nhà sư phụ ý, đưa con đi bệnh viện mau đồ ngốc.”
“À, đi bệnh viện như thế nào a, đồ đệ, con không thể chết được!” Lăng Trù nén giận: “Ra khỏi trường gọi xe, tới bệnh viện X.”
“A, đồ đệ, không phải đó là bệnh viện nam khoa sao? Chuyên mấy bệnh kiểu bao da quá dài viêm tuyến tiền liệt liệt dương tiết sớm…”
“XXX!! Rốt cuộc có đưa lão tử đi không hả!” “Đi!”
Nhị Biểu Muội mặc đồ cho cậu xong, sau đó ngồi xổm trước giường vỗ vỗ lưng mình.
Lăng Trù sửng sốt: “Sư phụ làm gì vậy?” “Lên đi, sư phụ cõng con.”
Lăng Trù ngắm cái eo mảnh mai, tấm lưng yếu đuối của hắn, rồi lại nhìn cơ thể 1m80 tráng kiện của mình, quay mặt đi: “Dìu con.”
Hai người xuống cầu thang ký túc. Nhị Biểu Muội cẩn thận như là đang đỡ sản phụ, hiệu quả tạo thành chính là té ngã. Hai người vừa tới dãy cầu thang cuối cùng, không biết có phải Nhị Biểu Muội bị Đại Biểu Ca làm nhiều quá, cả người vô lực, tay run lên, cứ thế cùng Lăng Trù lăn bình bịch xuống.
Lăng Trù ngã chổng vó, hai mắt nhắm nghiền, hôn mê.
Khi tỉnh lại, là phòng y tế quen thuộc trong trường, giường trắng rèm cửa trắng…
Có người đang ngồi bên cửa sổ lật xem bệnh án.
Bên ngoài ánh mặt trời vừa phải, tia sáng xuyên qua song cửa, chiếu vào phòng bệnh. Bác sĩ quay đầu, nhìn về phía cậu.
Cảnh này, nhiều năm sau Lăng Trù nhớ lại ký ức vẫn còn như mới, vào tiết trời như thế, dưới ánh nắng như thế, người nọ mỉm cười với cậu. Đó là một nụ cười dịu dàng hiếm có, như là mặt trời ban chiều, không nóng, không lạnh, vừa phải. Không có khẩu trang trắng che bớt khuôn mặt y, lông mày nhạt, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước, đa tình lại vô tình. Cằm nhọn, đường nét mềm mại, như là một bức tranh.
Trong lòng Lăng Trù, đột nhiên như có một đống cỏ khô, bén lửa, thiêu đốt khiến cả người cậu có chút bối rối, không thể nói một câu.
Bác sĩ bỏ bệnh án xuống, đứng dậy đi tới trước mặt cậu. Lăng Trù nhìn y.
Bác sĩ nói: “Cậu là heo à? Sốt cao như thế mà không đi bệnh viện?”
“A?” Lăng Trù còn đang chìm đắm trong một thế giới hư vô nào đó, nhất thời không có cách nào phục hồi tinh thần.
Bác sĩ nhíu mày: “Tỉnh lại chưa?”
Lăng Trù phát hiện, người này đến nhíu mày cũng đẹp.
Bác sĩ thấy vẻ mặt cậu đờ đẫn, lông mày lại càng nhíu sát vào nhau, nghĩ thầm không lẽ là bị sốt cao hỏng não rồi? Liền đưa tay qua sờ trán thằng bé, ờm, không nóng nữa.
Lăng Trù thầm nghĩ, a, tay người này lạnh quá, lạnh như là nước sông mùa đông… Nước sông…
Sông… Nước….
“Ôi chết tiệt!!!! Lão tử nhớ ra rồi!!!!!!!!!!!!!!” Lăng Trù điên cuồng hét lên một tiếng, đứng phắt dậy khỏi giường, lao về phía tên đầu sỏ đã ném mình vào nước dẫn tới bị sốt cao —— bác sĩ biến thái!!!!
Lăng Trù khí thế ào ạt. Lăng Trù đến gần rồi.
Cự ly của Lăng Trù cùng bác sĩ còn 0,01mm.
Bác sĩ vươn một ngón tay, nhắm giữa trán Lăng Trù —— Bình bịch.
Lăng Trù lăn ra đất. Năm phút sau.
Lăng Trù co ro trên giường, cánh tay thô kệch lộ một nửa bên ngoài, dáng vẻ như bị người ta xâm phạm, nức nở hỏi: “Vì sao, vì sao, vì sao lại đối xử với tôi như vậy! Vì sao!”
Bác sĩ suy nghĩ một chút, nói: “Cậu là gay.” “Anh thúi lắm!”
“Cậu cùng nam sinh ôm ấp hôn hít trong trường. Vi phạm nội quy trường học.”
“Anh thúi lắm.” Lăng Trù đỏ mắt nhe răng: “Trường học có quy định không cho nam sinh cùng nam sinh thân thiết à! XXX quy định!”
“Đúng.” Bác sĩ nói “Hôm nay vừa ban bố.”
“A phi!!! Anh nghĩ anh là ai chứ! Cha anh là Lý Cương chắc!!!”
(Vụ “Ba tao là Lý Cương”)
“Cha tôi là hiệu trưởng.”
Những ngày ốm đau bệnh tật, Lăng Trù chôn mình trên giường, trầm tư suy nghĩ. Cậu không nghĩ ra.
Không nghĩ ra vì cái gì vị bác sĩ kia lại cứ luôn nhắm vào mình, không chỉ đá mình vào hồ lại còn xin cha ban bố mấy thứ kiểu như cấm trong trường học có hành
động thân mật như là ôm ấp hôn hít, suy đồi thuần phong mỹ tục. Ai vi phạm liền xử phạt.
~*~