Trong thư phòng Vô Tướng Thánh Vương, lúc này hai đại Thái tử cùng các mưu thần đang tụ tập!
- Hai lộ Nguyên soái Đại Tranh này đúng là lợi hại, Triệu Sở Hướng mãnh tướng tuyệt thế, đi tới đâu đánh không địch thủ, không gì cản nổi, sĩ khí quân đội cũng vì hắn mà vô cùng mạnh mẽ. Tiêu Vong, người này mưu kế chồng chất, không chiến thì thôi, mỗi một trận đều có thể trở thành kinh điển truyền lại đời sau. Chung Sơn đúng là may mắn, tìm được nhiều người tài như vậy!
Liễu thừa tướng lắc đầu cảm thán.
- Liễu thừa tướng, ngươi cứ nói thẳng đi, chiến sự Bắc hải vực thế nào?
Tam thái tử Niệm Bôn sốt ruột nói.
- Tranh giành hải đảo phương bắc, có tổng cộng, năm đại cương vực tham dự, bốn Thánh đình, một Đạo tràng, chiến đấu cực kỳ hỗn loạn. Nhưng bốn năm qua, Đại Tranh liên tục thắng lợi, hai lộ Nguyên soái mạnh mẽ chế trụ ba đại Thánh đình cùng một Đạo tràng kia!
Liễu thừa tướng cảm thán nói.
- Hai Nguyên soái kia là quân đoàn trưởng Đại Tranh, là vương bài của Đại Tranh, còn chúng ta phái ra tướng lãnh cũng không phải danh tướng gì, tự nhiên kém hơn họ một bậc!
Niệm Bôn suy nghĩ rồi nói.
Liễu thừa tướng lắc đầu, Niệm Xán kéo kéo Niệm Bôn.
- Tam đệ, chiến tranh không đơn giản như thế, hai lộ Nguyên soái Đại Tranh này đúng là kinh tài tuyệt diễm, bằng không dù cho có là danh tướng, cũng không thể nào áp chế được ba đại Thánh đình cùng một Đạo tràng. Bọn họ làm được, là năng lực dẫn binh tài ba, đừng ghen tỵ, ghen tỵ sẽ làm mờ đầu óc. Tỉnh táo xem kỹ, hai người này thật sự chỉ là danh tướng thôi sao?
Đại Thái tử Niệm Xán nói.
- Đúng thế!
Niệm Bôn gật đầu.
- Phụ vương, sẽ luôn có biện pháp đối phó Đại Tranh, chỉ cần Đại Tranh sụp đổ, hai người kia còn không thuộc về Vô Tướng Thánh đình ta?
Niệm Xán hỏi.
Vô Tướng Thánh Vương lắc đầu, nhìn sang Liễu thừa tướng:
- Ngươi nói đi!
- Vâng!
Liễu thừa tướng lập tức đáp.
Tiếp theo, Liễu thừa tướng lập tức kể lại những chuyện mấy năm trước, Khô Lâu tộc thay đổi Vương, Chung Sơn mạnh mẽ...
Đây không phải là bí mật gì, chỉ là bởi Khô Lâu Cương Vực cách quá xa Vô Tướng Cương Vực, cho nên truyền tới khá trễ.
- Chung Sơn mạnh như thế?
Niệm Xán kinh ngạc.
Lần trước lúc gặp Chung Sơn, Chung Sơn chỉ là Cổ Tiên mạnh một chút mà thôi, không ngờ bây giờ có thể đánh bại Thiên Ma công tử, lại đánh bại đệ tử của Luân Hồi Thánh nhân?
- Chung Sơn còn mạnh hơn là chúng ta nghĩ, thiếu chút nữa đã sơ suất rồi! Không hổ là thiên hạ đệ nhất nhân tiểu thế giới kia!
Vô Tướng Thánh Vương trầm giọng nói.
Mặc kệ tu vi Chung Sơn thế nào, thực lực của hắn đã có thể sánh với Tổ Tiên, ai cũng phải thừa nhận điểm này. Vô Tướng Thánh Vương từng là thiên hạ đệ nhất nhân tiểu thế giới, tự nhiên hiểu được cường giả ở tiểu thế giới kia là kinh tài tuyệt thế cỡ nào. Chung Sơn tuy rằng không cùng thời đại với hắn, nhưng cũng là thiên hạ đệ nhất nhân.
Hiện tại, hai đời thiên hạ đệ nhất nhân chính thức quyết đấu!
- Tuy nhiên hành trình đi khu vực Khô Lâu lần này, có lẽ Chung Sơn hại lớn hơn lợi!
Liễu thừa tướng suy ngẫm một lúc rồi nói.
- Ồ? Vì sao?
Tam thái tử Niệm Bôn không hiểu lắm.
- Đầu tiên, Chung Sơn bại lộ thực lực, đây là bất lợi lớn, cũng là chuyện tất cả Đế Vương kiêng kỵ nhất; Thứ hai, Vương Khô mạnh mẽ cũng không cùng trở về, hơn nữa căn cứ tin báo từ phương bắc, ngoài Minh Ma Khô Lâu Vương đời trước bỏ mạng, tất cả trưởng lão Khô Lâu tộc đều ở lại Khô Lâu đại cương, cũng không đi theo Chung Sơn!
Liễu thừa tướng trịnh trọng nói.
- Nói như vậy, về sau Vương Khô sẽ không để ý tới Đại Tranh?
Niệm Bôn có chút mừng rỡ.
- Chưa chắc, không ai nói được, mặc kệ thế nào tạm thời Đại Tranh và Khô Lâu tộc sẽ không là địch, qua mấy năm nữa, khẳng định Vương Khô sẽ trở về!
Liễu thừa tướng nói.
- Cho dù Vương Khô không phụ thuộc Đại Tranh, cũng có thể đổi thành hợp tác, như vậy thế lực của Đại Tranh sẽ điên cuồng tăng lên!
Đại Thái tử Niệm Xán lo lắng nói.
- Đúng vậy, hiện tại Đại Tranh như mặt trời ban trưa, nếu mở ra Chuyển Luân mật tàng, nhất định sẽ lại nhảy vọt, thậm chí thần có cảm giác, có thể Đại Tranh còn đang ấp ủ âm mưu nào đó. Hiện tại Ngũ Trọc Loạn Thế Đại Trận đang bảo hộ Chuyển Luân Cương Vực, có thể chính là chờ Khô Lâu tộc tới!
Liễu thừa tướng lo lắng nói.
- Khô Lâu tộc hợp tác với Đại Tranh, Chung Sơn mở ra Chuyển Luân mật tàng, Vô Tướng Thánh đình ta quả thật sẽ gặp đại địch. Đại Tranh này không tầm thường chút nào, thiếu chút có thể uy hiếp được chúng ta, không thể để cho Đại Tranh mạnh lên nữa, nhất định phải huỷ diệt Đại Tranh trước khi Vương Khô trở về, cướp lấy Chuyển Luân mật tàng!
Niệm Xán lập tức nói.
- Làm sao diệt?
Vô Tướng Thánh Vương nhàn nhạt hỏi.
- Đương nhiên, đương nhiên....
Niệm Xán chuẩn bị nói phái đông đảo cường giả đi diệt Xương Kinh, nhưng lời tới miệng lại nuốt xuống, hành động trảm thủ? Diệt Chung Sơn? Hiện tại Chung Sơn có thể đánh bại Tổ Tiên, lại còn là ở Xương Kinh, có thể diều động thế của thiên hạ Đại Tranh, làm sao mà trảm thủ?
- Thánh Vương, chúng ta phái đi Cổ Tiên đã dò xét được Ngũ Trọc Loạn Thế Đại Trận!
Liễu thừa tướng lại báo.
- Thế nào?
Mọi người nhìn về phía Liễu thừa tướng.
- Trận thượng cổ, quả thật vô cùng mạnh mẽ, Cổ Tiên căn bản không phá được, thậm chí căn cứ Cổ Tiên điều tra dự tính, ít nhất phải có Cổ Tiên đồng thời ra tay mới có khả năng nhất định phá vỡ đại trận. Nói cách khác, dưới Tổ Tiên đều bị chặn lại!
Liễu thừa tướng trịnh trọng nói.
- Chung Sơn đúng là suy nghĩ chu đáo, không sợ hành động trảm thủ, dùng che lấp Chuyển Luân Cương Vực làm đại quân xung quanh không thể tiến vào, hắn có thể bảo trì số mệnh không mất, vĩnh viễn ở thế bất bại!
Niệm Xán khẽ thở dài.
Vô Tướng Thánh Vương nhắm mắt, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên tay vịn, những người khác cũng nhíu mày suy nghĩ, không nghĩ ra được biện pháp nào hay.
Bỗng nhiên, Vô Tướng Thánh Vương mở mắt.
- Xương Kinh, thế bất bại? Vậy dẫn Chung Sơn ra!
Vô Tướng Thánh Vương trầm giọng nói.
- Dẫn? Làm sao dẫn ra?
Niệm Xán vội hỏi.
- Trước tiên bắt Tiêu Vong và Triệu Sở Hướng!
Liễu thừa tướng lập tức nghĩ tới.
- Bắt lấy Tiêu Vong cùng Triệu Sở Hướng? Chung Sơn không có khả năng vì bọn họ mà không cố sống chế đi ra mặt!
Niệm Xán cau mày nói.
- Ta nói, đây là "trước tiên", chỉ mới là bắt đầu!
Liễu thừa tướng cười nhạt nói.
- Con nguyện chia sẻ vì phụ vương!
Niệm Xán lập tức nói.
Nhìn Niệm Xán, trong mắt Vô Tướng Thánh Vương chớp động, cuối cùng nói:
- Chuẩn!
- Tạ ơn phụ vương!
Niệm Xán lập tức hô lên.
Vô Tướng Thánh Vương gật đầu, cuối cùng cười nói:
- Đây chỉ là bắt đầu!
......................
Mấy tháng sau, Xương Kinh, trong thư phòng Chung Sơn.
Chung Sơn đang nói chuyện cùng đám người Dịch Diễn trong thư phòng, bỗng nhiên có một thái giám tới cửa bẩm báo.
- Khởi bẩm Thánh Vương, Kim Bằng, Tiêu Vong cầu kiến!
Dịch Diễn nhìn Chung Sơn, cười nói:
- Thánh Vương, bắt đầu rồi!
Chung Sơn gật đầu, nói với ngoài cửa:
- Cho bọn họ vào đi!
- Rõ!
Bùm! Kim Bằng nóng nảy nhảy vào trong thư phòng.
Tiêu Vong ở đằng sau chậm rì rì đi tới.
- Thánh Vương, chuyện không xong rồi, lần này Vô Tướng Thánh đình không ấn theo quy củ, phái ra rất đông cao thủ đánh lén Tiêu Vong cùng Triệu Sở Hướng. Ta ở đại doanh của Tiêu Vong, chỉ có thể cứu được Tiêu Vong, về phần Triệu Sở Hướng thì không tới kịp, đối phương có thể cũng là cao thủ cảnh giới Tổ Tiên. Lúc chúng ta chạy tới Triệu Sở Hướng đã bị bắt, làm sao bây giờ!
Kim Bằng nóng vội nói.
- Biết rồi!
Chung Sơn gật đầu.
Những người khác trong thư phòng cũng có vẻ lạnh nhạt, cái này không giống như Kim Bằng tưởng tượng. Không đúng, Triệu Sở Hướng bị bắt, đúng ra mọi người phải đầy vẻ lo lắng mới phải, tại sao bình thản như vậy.
Thậm chí Tiêu Vong được mình cứu về, suốt một đường cũng rất là bình thản.
- Các ngươi?
Kim Bằng có chút ngây ngẩn.
- Tiêu Vong, bên ngươi thế nào?
Chung Sơn hỏi.
- Triệu tướng quân đúng là bị bắt, bên ta, Vô Tướng Thánh Vương thật đúng là bỏ được, đưa tới Đại thái tử Niệm Xán, đã bị Kim Bằng Tướng quân bắt được, vừa rồi đã bị giam vào Thiên Lao!
Tiêu Vong gật đầu
Sắc mặt Kim Bằng co rút, cái chuyện gì thế này?
- Tiếc mồi không bắt được sói, Vô Tướng Thánh Vương đúng là bạo tay, vì đào bẫy Thánh Vương, đưa Đại thái tử Niệm Xán tới làm tù phạm!
Dịch Diễn cảm thán.
- Niệm Xán bị bắt là do Vô Tướng Thánh Vương cố ý?
Kim Bằng cổ quái hỏi.
Tiêu Vong bên cạnh gật đầu.
Nhìn thần sắc của Tiêu Vong, cùng thái độ của mọi người, Kim Bằng lại im lặng. Trong lòng tràn đầy khó hiểu, vì sao? Đưa Thái tử tới làm tù phạm? Đây là đào bẫy gì?
- Dịch Diễn, ngươi xem bước thứ hai Vô Tướng Thánh Vương sẽ làm thế nào?
Chung Sơn hỏi.
- Nếu là ta, sẽ điệu hổ ly sơn, giấu trời gạt đất, giương đông kích tây!
Dịch Diễn nói.
- Vậy còn chưa đủ!
Chung Sơn lắc đầu.
Tiêu Vong bên này nói tiếp:
- Đúng là còn chưa đủ, Vô Tướng Thánh Vương là hạng người hung ác, giương đông kích tây? Hắn là muốn đánh cả đông lẫn tây! Chém tận giết tuyệt!
.................
Thư phòng Vô Tướng Thánh Vương.
- Phụ vương, đại ca bị bắt, làm sao bây giờ?
Niệm Bôn nôn nóng hỏi.
- Thánh Vương, đã bắt được Triệu Sở Hướng, Đại thái tử cũng bị đối phương bắt lấy, bước tiếp theo phải làm sao?
Liễu thừa tướng thản nhiên hỏi.
- Ngươi nói sao?
Vô Tướng Thánh Vương hỏi.
- Dẫn rắn khỏi hang, giấu trời gạt đất, giương đông kích tây!
Liễu thừa tướng nói.
Liễu thừa tướng nói cũng giống như và Dịch Diễn, "điệu hổ ly sơn" cũng giống "dẫn rắn khỏi hang", chỉ là đứng ở góc độ khác nhau, châm biếm không giống.
- Không đủ, ta không chỉ muốn giương đông kích tây, ta càng phải chém tận giết tuyệt, không lưu hậu họa!
Vô Tướng Thánh Vương trầm giọng nói.
- Rõ!
Liễu thừa tướng lập tức đáp.
- Vậy... vậy là có ý gì? Liễu thừa tướng, ngươi nói gì thế?
Niệm Bôn không hiểu hỏi.
Liễu thừa tướng cũng không để ý tới Niệm Bôn, đứng sang một bên.
Sắc mặt Niệm Bôn cũng khó coi, đường đường là Thái tử, đã rất nhiều lần bị đại thần coi thường như thế!
.................
Ngay trong khi hai đại Thánh Vương đang tính kế lẫn nhau, ở một chỗ hải vực hỗn chiến.
Đây là hải vực mà bốn đại Thánh đình cùng một Đạo tràng tranh chấp hải đảo. Ở một chỗ vắng vẻ, đột nhiên trên biển hình thành lốc xoáy, ở ngoài lốc xoáy như hình thành trận pháp trên mặt biển, toàn bộ mặt biển lấp lánh ánh sáng chói mắt.
Trận pháp trên mặt biển vừa chuyển, trời mây biến đổi, mảnh hải vực lập tức nổi lên sóng to gió lớn, mây xoay chuyển, gió rít gào. Một loại khí tức thượng cổ phát ra bốn phương tám hướng, quân đội bốn phe không khỏi ngừng chiến đấu, kỳ quái nhìn về phía hải vực kia.
Dần dần, trung tâm cái hải vực kia, ở sâu trong lốc xoáy to lớn chầm chậm trồi lên hàng chữ xanh chói mắt.
"Nhất đế truyền thừa thông vạn thế, tam Thánh cúi đầu cam xưng thần!"
Lúc nhìn thấy hàng chữ này, mọi người đều chấn động, hàng chữ này không khó hiểu, nhưng nó miêu tả long trời lở đất.
Nhất đế truyền thừa thông vạn thế, tam Thánh cúi đầu cam xưng thần!
Truyền thừa Thiên Đế thượng cổ? Nơi này là Bí cảnh truyền thừa Thiên Đế thượng cổ? Thiên Đế này mạnh mẽ vô biên, khiến cho ba vị Thánh nhân cam tâm tình nguyện xưng thần?
Âm phủ tổng cộng chỉ có vị Thánh nhân, trong đó có người lại xưng thần với Thiên Đế này? Thiệt hay đùa?