Dương gian, Hoàng Tuyền Cương Vực.
Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền đại trận trải qua mười mấy ngày sau, rốt cục sụp đổ. Cửa vào trên bầu trời Hoàng Tuyền Lộ đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết rách, tiếp đó vết rách hoàn toàn biến mất.
Mà trong hơn mười ngày này, Hoàng Tuyền Cương Vực có thể nói là đã trải qua tai nạn lớn nhất từ trước tới nay.
Âm phủ buông xuống, vô tận quỷ vật buông xuống nhân gian.
Thành trì của phàm nhân gần như bị hủy diệt không còn, sinh linh đồ thán, không thấy được mặt trời. Cho dù các tu giả cũng tử thương vô số. Cũng may quỷ vật cũng có mạnh yếu, nếu không, Hoàng Tuyền Cương Vực đã bị quét sạch.
Tại Công Thâu Thánh Địa, đệ tử Công Thâu Tử ngăn cản phần lớn quỷ vật, tổn thất rất ít.
Về phần Quắc Thạch Phụ, bởi vì hạ lệnh sai lầm cho nên tử thương rất nhiều, cũng may thành viên trọng yếu đều bình yên vô sự.
Trên bầu trời, Hoàng Tuyền Lộ biến mất.
Tất cả khôi phục thanh minh, Quắc Thạch Phụ lòng vẫn còn sợ.
- Người đâu! Quắc Thạch Phụ lập tức kêu lên.
Rất nhanh một đám thuộc hạ bay tới.
- Làm công tác thống kê tổn thương, tìm kiếm thành viên Đại Ly thất lạc! Quắc Thạch Phụ hạ lệnh.
- Vâng! Đám thuộc hạ lập tức đáp.
Công Thâu Thánh Địa tự nhiên cũng như vậy.
Tại cửa Hoàng Tuyền Lộ, một đám đệ tử Địa Sư mang theo, nhìn bầu trời khôi phục, từng người thở phào một hơi.
- Sư tôn, thành công, Thiên lão và Thi tiên sinh kia đã giết chết Phong Thủy Sư đối phương! Một đệ tử hưng phấn nói.
Mà Địa Sư cũng sắc mặt nghiêm túc nhìn cửa Hoàng Tuyền Lộ.
Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền đại trận này Địa Sư đã thấy rõ, đó là một đại trận cường đại dường nào, Thiên lão và Thi tiên sinh kia, không ngờ tìm được đối phương, lại còn giết chết được đối phương? Chẳng phải là Thiên lão so với Phong Thủy Sư đối phương còn mạnh hơn sao?
Nhìn bộ dáng một đám đệ tử và thuộc hạ kích động, Địa Sư sắc mặt trầm xuống nói: - Kích động cái gì chứ!
- Ách! Mọi người hơi chậm lại.
- Lần này tiến vào Phong Thủy Trận, những gì các ngươi thấy được, nghe được đều không được để lộ với người ngoài một chữ, đây là cơ mật tối cao của Đại Ly, ta sẽ tự mình bẩm báo Thánh Vương, nếu như bên ngoài có truyền ra một câu các ngươi nhìn thấy, các ngươi cũng biết kết cục rồi chứ gì? Địa Sư lạnh lùng nói.
Người lúc trước gọi Địa Sư là sư tôn sắc mặt khó coi nói: - Tru diệt cửu tộc?
Tru diệt cửu tộc? Mọi người giật mình một cái, lập tức không dám nhiều lời. Đồng thời quyết định chôn tin tức này vào sâu trong lòng.
Địa Sư gật gật đầu.
Chỗ khe núi đám người Chung Sơn.
Đao Nhân Đồ đã trở về, cùng Kim Bằng chống lại quỷ vật bên ngoài.
- Không còn, rốt cục an toàn! Đao Nhân Đồ hưng phấn nói.
- Đúng là an toàn, tuy nhiên Đao Nhân Đồ, ngươi xác định đã dọn dẹp sạch sẽ rồi sao? Một bên Vương Tĩnh Văn mở miệng nói.
- Khẳng định dọn dẹp sạch sẽ, không chừa một mống! Trong mắt Đao Nhân Đồ lộ ra một cỗ hưng phấn giết người.
Vương Tĩnh Văn gật gật đầu, nhưng sắc mặt cũng không chuyển biến tốt đẹp.
- Vương tiên sinh, ngươi làm sao thế? Nhổ cỏ tận gốc, căn bản không lưu lại bất kỳ hậu hoạn nào a, chúng ta cũng không cần lo người Thiên gia đuổi giết! Đao Nhân Đồ không rõ nói.
Lắc đầu, Vương Tĩnh Văn khe khẽ thở dài nói: - Thiên gia đuổi giết? Kể từ bây giờ mới bắt đầu!
- Có, có ý gì? Mấy ngày này ta thấy Kim Bằng cũng đầy mặt ngưng trọng, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Đao Nhân Đồ không rõ nói.
- Tin tức đã truyền tới Thiên Châu, ta nghĩ không bao lâu nữa, sẽ có rất nhiều cường giả Thiên gia tới, về phần ngày ấy là chuyện gì xảy ra, hay là ngươi đi hỏi Kim Bằng Tướng quân đi! Vương Tĩnh Văn lắc lắc đầu nói.
Nói xong, Vương Tĩnh Văn đi ra ngoài.
Đao Nhân Đồ mang theo vẻ cổ quái, đi tìm Kim Bằng hỏi lúc trước rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Bên kia.
- Chung Sơn lần này bế quan thật lâu à. Thiên Linh Nhi lộ ra vẻ lo lắng nói.
- Chung Sơn sẽ không sao, lúc trước cũng không bị thương, ngươi không phải đã nhìn thấy rồi sao? Không cần lo lắng! Niết Thanh Thanh an ủi.
- Ừ! Thiên Linh Nhi gật gật đầu.
- Ta đoán, khẳng định tu vi Chung Sơn lại đột phá! Hạo Mỹ Lệ cười nói.
- Lại đột phá? Niết Thanh Thanh lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Ngươi chờ xem đi! Hạo Mỹ Lệ một bộ cao thâm khó lường nói.
Trong đại điện, Chung Sơn ngồi xếp bằng.
Đúng như lời Hạo Mỹ Lệ, tu vi Chung Sơn lại đột phá.
Địa Thư là tồn tại có thể so với Pháp bảo của Thánh nhân, sau khi bị Bát Cực Thiên Vĩ nuốt, Chung Sơn trực tiếp tiêu hóa, cũng không quản Địa Thư mạnh bao nhiêu, tại trong lòng Chung Sơn, ngoại vật dù có mạnh mấy đi nữa, cũng không bằng thực lực bản thân.
Bát Cực Thiên Vĩ lơ lửng ở trước mặt Chung Sơn, toàn thân phóng ra đủ mọi màu sắc sáng rọi, đầu có màu phấn hồng, ánh mắt càng ngày càng sáng lên.
Lần này tiêu hóa tốn thời gian dài hơn một chút, nhưng mà, Chung Sơn cũng nhận được tốt chỗ không tưởng được, chỗ tốt này khổng phải ở bản thân Chung Sơn, mà là bản thân Bát Cực Thiên Vĩ chiếm được. Chung Sơn chỉ vẻn vẹn lấy được một ít năng lượng khiến tu vi tăng lên mà thôi. Năng lượng khủng bố dung nhập thân thể Chung Sơn, mấy ngày này xương cốt Chung Sơn luôn luôn phát ra tiếng giòn vang. Bùm bùm cho tới bây giờ mới dừng lại được.
Chung Sơn hai mắt vừa mở, thở phào một hơi thật dài.
- Địa Thư quả nhiên là bảo bối tốt! Chung Sơn không kiềm hãm được cảm thán nói.
Tu vi Chung Sơn lần này đã từ Cổ Tiên tầng vọt thẳng lên, một lúc vọt tầng, lên tới Cổ Tiên tầng !
Cổ Tiên tầng ! Nếu mình tu luyện, không biết phải mất bao lâu!
Tu vi đề cao, thực lực Chung Sơn có thể thi triển ra cũng bành trướng theo, Chung Sơn càng ngày càng mạnh.
Nhìn Bát Cực Thiên Vĩ trước mặt, vẻ mặt Chung Sơn không khỏi phức tạp, mình tăng lên càng ngày càng mạnh, nhưng mà mỗi lần Bát Cực Thiên Vĩ trước mắt mới là người được hưởng lợi nhiều nhất, nhìn bộ dáng thỏa mãn kia của Bát Cực Thiên Vĩ, còn có thực lực quỷ dị kia, Chung Sơn cũng không không khỏi ghen tị.
May mà Bát Cực Thiên Vĩ là căn thần thức của Chung Sơn, nếu không Chung Sơn sẽ không tiếc bất cứ giá nào hủy diệt. Hơn nữa Bát Cực Thiên Vĩ cũng độc nhất vô nhị, không chỉ là số lượng, hơn nữa thiên hạ này căn thần thức là sống vật, có lẽ cũng không tìm ra được vài người.
- Ái da!
Bát Cực Thiên Vĩ khả ái kêu một tiếng, trở lại Hoàn Cung của Chung Sơn Nê. Linh trí của Bát Cực Thiên Vĩ từ năm đó đã bị Chung Sơn hủy diệt, nhưng bây giờ vừa có linh trí hơi yếu, đây là linh trí mới sinh ra, hoặc là nói hoàn toàn do Chung Sơn dựng dục ra. Rất yếu, không có khả năng phản phệ Chung Sơn, bởi vì bổn nguyên linh trí này chính là Chung Sơn phân ra. Cho nên không tồn tại vấn đề phản phệ.
Chung Sơn cũng cảm thấy may mắn quyết định năm đó, năm đó hoàn toàn hủy diệt linh trí vốn có của Bát Cực Thiên Vĩ, nếu không nó đạt tới trình độ này, Chung Sơn cũng rất khó chế trụ.
Chung Sơn nhẹ nhàng đứng dậy, phủi bụi bậm trên người, đi ra ngoài cửa lớn.
Cửa đại điện ầm ầm mở ra, Chung Sơn đi ra.
- Chung Sơn, ngươi rốt cục đi ra! Thiên Linh Nhi bộ dáng u oán mỏi mắt chờ mong nói.
Những người khác cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Chung Sơn gật gật đầu. Yêu thương vuốt vuốt đầu Linh Nhi nhào tới.
Nhẹ nhàng vuốt vuốt, nhưng mà Niết Thanh Thanh và Hạo Mỹ Lệ nhìn vào lại không khỏi hâm mộ.
Ngẩng đầu, Chung Sơn nhìn trời, Hoàng Tuyền Lộ trên bầu trời đã biến mất. Khôi phục thanh minh ngày xưa.
- Đại trận này rốt cục phá rồi! Chung Sơn nói.
- Đúng vậy, Vương tiên sinh đoán là Thiên lão và Thi tiên sinh phá vỡ! Thiên Linh Nhi lập tức nói.
- Không phải bọn họ, còn có thể là ai! Chung Sơn cười nói.
Lúc này, Vương Tĩnh Văn, Kim Bằng và Đao Nhân Đồ cũng lần lượt vây tới.
Vương Tĩnh Văn vẫn là bộ dáng từ đầu, về phần Kim Bằng và Đao Nhân Đồ, giờ phút này trong mắt lại hiện lên tôn trọng cực độ.
Chung Sơn dùng thực lực chứng minh tất cả, đối với loại cuồng nhân thuần túy chiến đấu này mà nói, quả đấm ngươi lớn, ta liền tôn kính ngươi. Quả đấm của Chung Sơn cũng không phải là lớn như vậy.
Đặc biệt tại trong mắt Kim Bằng, nắm tay Chung Sơn luôn luôn giấu ở trong tay áo, nhưng mà mỗi lần đấm ra đều mang tới cho Kim Bằng rung động cũng càng lúc càng lớn. Bởi vậy, oán niệm năm đó bị phải buộc thề cũng càng ngày càng nhỏ.
- Thánh Vương, chúng ta phải đi về sao? Vương Tĩnh Văn hỏi.
- Trở về đi! Chung Sơn gật gật đầu.
- Quay về chỗ Công Thâu Thánh Địa sao? Hay là trở về? Mọi người không biết tản đi nơi nào! Thiên Linh Nhi nói.
- Phải trở về, đám người tản ra, khẳng định rất nhanh tụ lại, hơn nữa, chúng ta còn phải chờ Thiên lão và Thi tiên sinh. Mà trọng yếu hơn là, còn phải chờ hai vị kia từ bầu trời hạ xuống! Chung Sơn cười nói.
- Bầu trời? Thiên Linh Nhi ngẩng đầu một cái.
Không chỉ Thiên Linh Nhi, Hạo Mỹ Lệ, Kim Bằng, Đao Nhân Đồ cũng ngẩng đầu lên.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, mọi người thiếu chút nữa đã quên hai đại nhân vật trọng yếu còn đang tỷ đấu giữa bầu trời tinh tú rồi. Lần này tới Hoàng Tuyền Cương Vực, cũng chính vì hai đại nhân vật trọng yếu này.
Quả nhiên, ngoài Công Thâu Thánh Địa, người lúc trước tản ra lần nữa tụ lại.
Quắc Thạch Phụ đứng tại chỗ, Thiếu Phi Hầu đứng bên cạnh, mấy người thuộc hạ không ngừng bẩm báo.
- Nói tóm lại, tổn thất coi như không lớn! Sau khi Quắc Thạch Phụ nghe được bẩm báo, gật gật đầu thở phào một hơi.
- Thừa tướng, đám người Chung Sơn, Thanh Thanh Công chúa còn chưa trở lại, thuộc hạ cũng không tìm thấy bọn họ, có thể hay không...! Vị thuộc hạ kia cau mày nói.
- Không cần lo lắng, bọn họ sẽ trở lại! Quắc Thạch Phụ lắc lắc đầu nói.
Quả nhiên, Quắc Thạch Phụ vừa mới dứt lời, xa xa một đóa mây tía nâng đoàn người Chung Sơn lại lần nữa trở về.
- Chung Thánh Vương! Quắc Thạch Phụ kêu lên.
Chung Sơn gật gật đầu nói: - Quắc Thừa tướng phí tâm, chúng ta đã trở lại, tiếp tục chờ Niết Phàm Trần đi!
- Ừ! Quắc Thạch Phụ gật gật đầu, tiếp tục xử lý chuyện khác.
Không bao lâu, Thi tiên sinh và Thiên lão, cũng từ Hoàng Tuyền Lộ trở về.
- Thánh Vương, may mắn không nhục mệnh! Thi tiên sinh mở miệng nói.
Phá vỡ Phong Thủy trận phải là Thiên lão mới đúng, câu may mắn không nhục mệnh này hẳn phải do Thiên lão nói mới đúng, nhưng xuất ra từ miệng Thi tiên sinh, mà Thiên lão cũng làm ra bộ dáng đương nhiên.
Chung Sơn nhìn ra, Thiên lão dường như càng thêm tôn trọng Thi tiên sinh, không khó đoán ra, tại âm phủ khẳng định đã xảy ra một ít sự tình không biết.
Tuy nhiên giờ phút này cũng không phải lúc hỏi.
Chung Sơn chỉ vẻn vẹn gật gật đầu. Thi tiên sinh và Thiên lão lập tức đi phía sau Chung Sơn. Cùng Chung Sơn chờ Niết Phàm Trần trở về.
Đối diện, các đệ tử Công Thâu Thánh Địa giờ phút này sắc mặt thay đổi cực kỳ phức tạp.
Thiên biến lúc trước, ai cũng đoán được, đây là tới từ trận chiến Phong Thủy Trận thứ ba, nhưng mà chẳng ai nghĩ tới Phong Thủy Trận này lại mạnh như vậy.
Nhưng mà dù sao Phong Thủy Trận mạnh như vậy cũng bị đối phương phá rồi.
Chiến bại, trận chiến, Công Thâu Thánh Địa liên tiếp chiến bại lần, hoàn toàn triệt để thất bại!