Hôm nay là đại hội của Ngũ Trang Quan, đệ tử Ngũ Trang Quan tự nhiên trong lòng biết rõ, hơn nữa còn nghe nói sư tôn thành Minh chủ. Lập tức dũng khí đệ tử Ngũ Trang Quan mạnh lên.
Đệ tử Ngũ Trang Quan ngay từ đầu không ngừng mắng Kiếm Ngạo, la hét ầm ĩ bảo Giao Ma Vương báo thù.
Giao Ma Vương tại bốn đại bộ Châu cũng cực kỳ nổi danh, nổi danh ngang ngửa Ngưu Ma Vương, thậm chí nghe Trấn Nguyên Tử nói qua, Giao Ma Vương đã thăng cấp cảnh giới Cổ Tiên.
Giao Ma Vương ra tay, ai còn có thể ngăn? Nam nhân áo trắng này?
Nhưng mà tuy đám đệ tử Ngũ Trang Quan không ngừng quở trách, Giao Ma Vương lại giống như tên đầu gỗ chôn chân ở đó, vẫn không nhúc nhích. Không biết hắn phát điên gì.
Các đệ tử Ngũ Trang Quan không khỏi lo lắng.
Nhưng mà Giao Ma Vương chưa ra tay, nam nhân áo trắng đã xuất kiếm. Xuất kiếm? Nhìn thấy Kiếm Ngạo xuất kiếm, các đệ tử Ngũ Trang Quan nhãn tình sáng lên. Lần này Giao Ma Vương sẽ phải xuất thủ à.
Nhưng mà, ngay sau đó, tất cả đệ tử Ngũ Trang Quan đều kinh hãi.
Kiếm Ngạo một kiếm vẽ ra, các đệ tử Ngũ Trang Quan đều giống như bỗng nhiên bị mù vậy, chỉ vẻn vẹn nhìn thấy một đạo bạch quang chói mắt. Kiếm khí bén nhọn như cương đao nạo xương đâm vào trong cơ thể. - Oanh...............!
Mặt đất dưới chân nổ lớn một tiếng. Các đệ tử Ngũ Trang Quan lảo đảo một cái, nội phủ đều bị trọng thương, từng người phun ra máu tươi.
Đợi lúc ánh sáng trắng tán đi, thị lực khôi phục. Tất cả đệ tử Ngũ Trang Quan đều trợn tròn mắt.
Hỗn Nguyên Đại Đồng chùy của Giao Ma Vương bị chặt đứt, Giao Ma Vương cường đại bị bổ thành hai nửa, Vạn Thọ Sơn lớn rộng này bị một kiếm chặt đứt?
Mới vừa rồi còn la hét ầm ĩ đánh chém Kiếm Ngạo, các đệ tử Ngũ Trang Quan lập tức giật mình một cái, toàn thân không khỏi lạnh như băng.
Vạn Thọ Sơn bị phá? Sư tôn không có thể để Vạn Thọ Sơn bị trảm phá, nhưng mà Vạn Thọ Sơn lại bị phá chân chân thật thật, nói rõ sư tôn cũng chưa kịp ngăn lại? Thực lực nam nhân áo trắng này cho dù không bằng sư tôn, cũng ùng đến gần sư tôn?
Đệ tử Ngũ Trang Quan ngu xuẩn thì quay sang Kiếm Ngạo mắng, mà đệ tử Ngũ Trang Quan thông minh lại rất nhanh lui vào trong Ngũ Trang Quan.
Một kiếm ra, Vạn Thọ Sơn phá!
Kiếm Ngạo tin tưởng khẳng định Trấn Nguyên Tử đã biết mình đến rồi. - Sư tôn! Các đệ tử Ngũ Trang Quan trốn vào trong lập tức hô to lên.
Động tĩnh lớn như vậy, chỉ có thể tạm thời đình chỉ quần hùng tụ hội. Trấn Nguyên Tử mang theo một đám cường giả chậm rãi bước ra đại điện, đi ra Ngũ Trang Quan.
Đi theo phía sau Trấn Nguyên Tử là , tên cường giả mạnh như Giao Ma Vương, có thể được Trấn Nguyên Tử mời đến, tự nhiên đều không phải kẻ yếu.
Vừa rồi Kiếm Ngạo một kiếm nhẹ nhàng phiêu dật, mọi người đều cảm nhận được, nhưng mà, một kiếm kia quá nhanh, nhanh đến mức không ai ngăn được, cho dù Trấn Nguyên Tử cũng không thể, bởi vậy lúc cả đám đi ra, cực kỳ ngưng trọng.
Trấn Nguyên Tử đi phía trước, , người theo ở phía sau, đi phía sau giống như thuộc hạ vậy.
Trùng trùng điệp điệp đi ra Ngũ Trang Quan, mọi người nhìn thoáng qua khe kiếm bổ ra cạnh Ngũ Trang Quan, người nào người nấy hít sâu một hơi, biết lai giả bất thiện.
Quay đầu nhìn lại, dễ thấy nhất, đúng là nam nhân áo trắng cách đó không xa.
Nam nhân áo trắng tay cầm trường kiếm, hai mắt lạnh lùng nhìn thẳng Trấn Nguyên Tử. Hiển nhiên là vì Trấn Nguyên Tử mà tới.
Xa xa, vốn có Cổ Tiên, nhưng mà, sau khi Thân Công Báo hạ lệnh, Cổ Tiên bỗng nhiên bay về bốn phương tám hướng, chỉ còn lại đoàn cường giả cấp Tổ Tiên Chung Sơn đứng ở trên ngọn núi.
Chung Sơn như đang quan vọng. Bởi vậy, chư cường Ngũ Trang Quan vẫn đưa mắt khóa chặt lên người Kiếm Ngạo.
- Kiếm Ngạo, ngươi thật to gan! Trấn Nguyên Tử tức giận nói.
Vạn Thọ Sơn, cuối cùng cũng là Đạo tràng của Trấn Nguyên Tử, một kiếm đoạn sơn, rõ ràng Kiếm Ngạo là ôm địch ý mà tới.
- Kiếm Ngạo ta thù dai nhất, Trấn Nguyên Tử, thừa lúc ta gặp nguy, muốn cướp đoạt Linh Sơn của ta, hôm nay là thời khắc ngươi trả giá! Kiếm Ngạo lạnh lùng nói.
Kiếm Ngạo ta thù dai nhất, vốn là ý tứ hình dung lòng dạ hẹp hòi, nhưng mà, khi Kiếm Ngạo đường hoàng nói ra, lại tăng thêm một phần tiêu sái và bá đạo.
Kiếm Ngạo ta thù dai nhất, ta là tới báo thù!
Trong lúc nhất thời, Trấn Nguyên Tử sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Trấn Nguyên Tử không phải biến sắc vì Kiếm Ngạo đến, hoặc là nói, Kiếm Ngạo đến vẫn không thể khiến Trấn Nguyên Tử biến sắc, mà lại là một đám người áo bào đen xa xa kia. Một năm trước, chính là bọn họ bức lui Mặc Tử, bức lui mình, bức lui các Tổ Tiên. Bọn họ cũng tới?
- Kiếm Ngạo? Minh chủ, đây là Kiếm Ngạo một năm trước tại Linh Sơn dùng thực lực Cổ Tiên ngăn cản Tổ Tiên? Bên cạnh Trấn Nguyên Tử, một cường giả áo bào đỏ bỗng nhiên cười nói.
- Đúng vậy! Trấn Nguyên Tử gật gật đầu, sắc mặt cũng không tốt hơn.
- Một khi đã như vậy, vậy hãy để cho tại hạ đánh với hắn, ta cũng muốn nhìn xem, một Cổ Tiên rốt cuộc làm sao có thể ngăn dừng cản Tổ Tiên! Cường giả áo bào đỏ tự tin nói.
Rất hiển nhiên, cường giả áo bào đỏ đúng là một Tổ Tiên. Nghe lời đồn kia rất không phục, hơn nữa, tại trong mắt cường giả áo bào đỏ, mình chính là Tổ Tiên, cho dù không địch lại, cũng không có thể thua khó coi.
Trấn Nguyên Tử ngoài ý muốn nhìn lại Tổ Tiên áo bào đỏ, cuối cùng gật gật đầu cũng không ngăn cản.
Tổ Tiên áo bào đỏ được Trấn Nguyên Tử đáp ứng, mang theo một nụ cười tự tin, đạp bước tiến lên.
Vọt lên không trung, từ trên cao nhìn xuống Kiếm Ngạo.
- Ông...............!
Một đường thiên đạo màu đỏ hiện ra, trên xông lên trời, dưới cắm đất, thân hợp thiên đạo, Tổ Tiên áo bào đỏ ngạo mạn nhìn Kiếm Ngạo. Lật tay lấy ra một thanh trường kiếm màu đỏ.
- Kiếm đạo đệ nhất thiên hạ? Pháp bảo của ta cũng là kiếm, để ta nhìn xem một chút, kiếm pháp đệ nhất thiên hạ của ngươi rốt cuộc như thế nào. Tổ Tiên áo bào đỏ cười nhạt nói.
Kiếm Ngạo nhìn thấy thiên đạo màu đỏ cũng không có chút sợ hãi nào, mà lại thản nhiên nói: - Cút ngay!
Cút ngay? Thanh âm không cao, nhưng thanh thấu Vạn Thọ Sơn, gần như mọi người đều co rút mặt, Kiếm Ngạo này cũng quá lớn lối đi.
Xa xa trên bình đài.
- Người này cùng ta giống nhau, cũng là Huyết Sát thiên đạo, nhưng mà, hắn ngay cả ta cũng không bằng, cũng chỉ vừa mới thân hợp thiên đạo, còn muốn ngăn cản Kiếm Ngạo? Đao Nhân Đồ sắc mặt có chút cổ quái nói.
- Trên đời luôn luôn có một ít người không biết điều! Kim Bằng một bên phối hợp cười nói.
- Đao Nhân Đồ, Kim Bằng, Vương Khô, U Sơn, U Thủy, U Tuyền! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Có thần! đại Tổ Tiên đồng thời đáp.
Một bên Tử Dương Kinh Hồng ghé mắt nhìn về phía Chung Sơn, một lần hạ lệnh đại Tổ Tiên, Chung Sơn chẳng lẽ...?
- Đợi phối hợp với Kiếm Ngạo, bắt giữ Trấn Nguyên Tử! Chung Sơn hạ lệnh.
- Vâng! đại Tổ Tiên đồng thời đáp.
Đồng thời, sáu người cũng không khỏi kinh ngạc, thực lực Trấn Nguyên Tử tại trong lòng Thánh Vương mạnh như vậy sao? Cần đại Tổ Tiên đồng loạt ra tay sao?
- Quả nhiên! Tử Dương Kinh Hồng thầm nghĩ trong lòng.
Tâm tư cũng giống mọi người, Tử Dương Kinh Hồng cũng lộ ra một cỗ kinh ngạc, không thể tưởng được không ngờ Chung Sơn đánh giá Trấn Nguyên Tử cao như vậy.
đại Tổ Tiên cộng thêm Kiếm Ngạo, bảy đại Tổ Tiên, chỉ vì một Trấn Nguyên Tử? Trấn Nguyên Tử thật sự mạnh như vậy?
Xa xa.
Kiếm Ngạo một câu cút ngay, khiến Tổ Tiên áo bào đỏ ánh mắt tức giận. Mình đường đường là Tổ Tiên, không ngờ bị Kiếm Ngạo coi thường như thế?
- Kiếm Ngạo, ngươi muốn đối phó Minh chủ, trước hết phải đả bại ta! Ngươi ngay cả ta đều không đánh bại được, Minh chủ sao lại để ý ngươi? Kiếm đạo đệ nhất? Ta thấy ngươi cũng chỉ biết một chút cửu lưu kiếm vũ mà thôi. Tổ Tiên áo bào đỏ trào phúng nói.
Kiếm Ngạo trong mắt lạnh lùng nhìn về phía Tổ Tiên áo bào đỏ, thản nhiên nói: - Kiếm đạo của ta, không dung tha ngươi làm nhục!
Khi nói chuyện, một cỗ kiếm ý bén nhọn chung quanh Kiếm Ngạo xông lên trời. - Oanh...............!
Trên mặt đất trước người Kiếm Ngạo, đột nhiên toát ra một ngọn núi cao vạn trượng, núi cao hình thanh kiếm, một đại địa hình thanh kiếm từ dưới mặt đất chồi lên.
- Oanh, oanh, oanh...!
Kiếm ý Kiếm Ngạo vừa ra, không chỉ một kiếm sơn kia, bốn phía Vạn Thọ Sơn, đột ngột từ trên mặt đất mọc lên vô số kiếm sơn vạn trượng, kiếm sơn càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt, phạm vi mười vạn dặm, đều là kiếm sơn cao chót vót, từ trên Vạn Thọ Sơn nhìn ra xung quanh, cả vùng đều bị vô số kiếm sơn phủ đầy, kiếm, khắp nơi đều là kiếm.
Trên bầu trời, rất nhiều kiếm khí hiện ra. Vòng quanh quỹ tích huyền ảo, cấp tốc vũ động trong thiên địa.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thế giới đều biến thành Thế giới kiếm vậy, Kiếm Ngạo đứng ở nơi đó, giống như một thanh thần kiếm vậy.
Mây mù đều bị xé nát, mặt đất bị kiếm sơn khuấy động, dường như hình thành một lốc xoáy kiếm sơn khổng lồ, trung tâm Vạn Thọ Sơn dường như một con thuyền cô độc trong mảnh kiếm hải vậy, không ngừng phiêu diêu, bầu trời vô tận kiếm khí càng giống như mưa rào bùng nổ cọ rửa thuyền cô độc này.
Thế giới kiếm cường đại vừa ra, Tổ Tiên áo bào đỏ biến sắc.
Bởi vì trường kiếm trong tay Tổ Tiên áo bào đỏ, giờ phút này không ngờ run rẩy kêu lên từng hồi, dường như đang sợ hãi Kiếm Ngạo vậy.
- Không thể nào, một Cổ Tiên như ngươi, làm sao có kiếm ý mạnh như vậy? Tổ Tiên áo bào đỏ không tin nói.
- Ông...............!
Phía sau Kiếm Ngạo, một cái thiên đạo nối liền trời đất hiện ra, cảnh giới Tổ Tiên, Kiếm Ngạo cũng có thiên đạo của mình.
Nhưng mà, thiên đạo của Kiếm Ngạo lại là hình dẹt?
Trấn Nguyên Tử máy nhíu chặt lại, thiên đạo dẹt? Không có khả năng, thiên đạo đều là hình trụ, thiên đạo không phải hình trụ, chỉ có, chỉ có... Nghĩ đến một khả năng, đột nhiên Trấn Nguyên Tử đồng tử co rụt lại. Xa xa trên bình đài
- Đại đạo? Kiếm chi đại đạo? Kim Bằng kinh ngạc nói.
Thiên phú Kiếm Ngạo thật sự khoa trương như vậy sao? Thiên đạo mới vừa thành, lại có thể cô đọng ra đại đạo của mình? Cho dù thuộc hạ Tổ Tiên của Chung Sơn, cũng chỉ có Vương Khô có đại đạo của mình, các Tổ Tiên khác đều là thiên đạo, còn chưa ngưng tụ ra hình thức ban đầu đại đạo của mình a.
Nhưng mà Kiếm Ngạo mới vừa thành Tổ Tiên liền làm được rồi?
- Cả đời Kiếm Ngạo chỉ tu kiếm, kiếm tới chí cực, bởi vậy hắn không cần chau chuốt giàn giáo đại đạo của mình, chỉ cần kiếm có thể, bởi vậy, đại đạo của hắn là hình thanh kiếm của hắn. Vương Khô giải thích.
- đạo tới chí cực, Kiếm Ngạo chỉ có thể là kiếm đạo, đại đạo hiện ra, cũng hiện ra thiên phú, thuộc tính, tâm tính của hắn. Thiếu một thứ cũng không được, bản thân Kiếm Ngạo chính là thiên tài một triệu không có một! Chung Sơn mở miệng nói.
Xa xa, Kiếm chi đại đạo của Kiếm Ngạo vừa ra, một cỗ chiến ý cường đại xông thẳng tới Tổ Tiên áo bào đỏ.
- Kiếm Ngạo ta thù dai nhất, làm nhục kiếm đạo của ta, chết! Kiếm Ngạo lạnh lùng nói.
Giọng điệu kia của Kiếm Ngạo lạnh như băng cũng giống như từng đạo kiếm khí đâm vào đáy lòng mọi người vậy.
Tay cầm Thanh Phong trường kiếm, Kiếm Ngạo quay sang Tổ Tiên áo bào đỏ đâm ra một kiếm, Kiếm chi đại đạo ầm ầm tỏa ra ánh sáng màu xanh chói mắt, mỗi một đạo đều là một thanh thần kiếm vô kiên bất tồi, đâm vào tứ phương.
Mà một kiếm kia của Kiếm Ngạo lại xuyên thủng không gian, ầm ầm nhảy vào trong thiên đạo màu đỏ.
- Oanh...............!
Thiên đạo màu đỏ rung lên mãnh liệt.
Trong mắt tất cả mọi người, một kiếm kia của Kiếm Ngạo đâm ra, kiếm cương đã đâm thủng thiên đạo màu đỏ, đồng thời đâm xuyên qua Tổ Tiên áo bào đỏ. Mà kiếm trong tay Tổ Tiên áo bào đỏ cũng vừa mới nâng lên từng chút một. Căn bản chưa kịp đỡ một kiếm của Kiếm Ngạo. Quá nhanh, nhanh tới khó tin! - Sao, làm sao có thể? Tổ Tiên áo bào đỏ hộc máu nhìn bộ ngực trường kiếm của Kiếm Ngạo xuyên thủng