Nhưng mà không kịp rồi, bởi vì ba người áo trắng kia đã bay tới gần, đồng thời một người trong đó vừa vặn quay đầu nhìn về phía Chung Sơn.
Nhìn về phía đám người Chung Sơn bên này, nhướng mày, mặt lộ ra vẻ khing thường, tiếp tục quay đầu bay về phía xa.
- Á...................!
Tiên Tiên bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Đám người Chung Sơn thấy Tiên Tiên hoảng sợ, theo ánh mắt Tiên Tiên nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy lão già nát rượu.
Lão già nát rượu giờ phút này, trên mặt mang một cái mặt nạ quỷ xấu xí, nhìn qua vô cùng quỷ dị. Tiên Tiên cũng chính là bị cái mặt nạ quỷ xấu xí này dọa cho sợ, lúc đầu vẫn còn rất tốt, ai ngờ quay người lại, mặt lão già nát rượu bỗng nhiên trở nên kinh tởm, ai mà không bị dọa cho nhảy dựng lên.
Mọi người nhìn lão già nát rượu không biết nói gì cho phải.
Khó trách lão già nát rượu lo lắng bảo mọi người che chắn cho hắn, không để bị phát hiện, cuối cùng người áo trắng xem qua cũng chưa phát hiện được gì, thì ra là do lão đeo cái mặt nạ quỷ này.
- Lão già nát rượu, ngươi chính là một Đế Cực Cảnh, còn sợ bọn họ sao?
Tiên Tiên bị hoảng sợ, lập tức quở trách.
Lão già nát rượu:
“...”
- Thực lực ba người kia cũng không phải mạnh lắm, kém cõi nhất là Nguyên Anh Kỳ, ngươi sao lại sợ như vậy? Còn mang mặt nạ quỷ xấu xí dọa người, thật mất mặt!
Tiên Tiên lại lần nữa quở trách.
Lão già nát rượu:
“...”
- Tốt rồi, Tiên Tiên!
Chung Sơn lập tức ngăn Tiên Tiên lại.
- Diêm huynh, vừa rồi ba người kia là ai? Người của thiên triều? Hay là người của Thánh địa?
Chung Sơn hỏi.
- Không phải, bọn họ thuộc gia tộc, là gia tộc có nội tình sâu nhất âm phủ.
Diêm Trùng Chi nói.
- Ồ?
Chung Sơn nghi hoặc nói.
- Gia tộc này họ Thiên, là một gia tộc thần bí nhất trong âm phủ. Đóng ở chỗ Địa Ngục vạn trượng và Hoàng Tuyền Lộ! Tuy rằng ba người này thực lực không mạnh, nhưng không ai dám đắc tội Thiên gia, gia chủ Thiên gia có thể cùng ngồi cùng ăn với thánh thượng Thiên triều.
Diêm Trùng Chi giải thích.
- Thiên? Thiên gia?
Chung Sơn lộ ra một tia cổ quái hỏi.
Thiên Linh Nhi cũng họ Thiên, liệu với Thiên gia này có quan hệ gì không?
- Bích Vân Đại Đế?
Diêm Trùng Chi nhìn nam nhân mặc đế bào trên ngọn núi phía xa nhíu mày nói.
- Không chỉ có hắn, Đế Cực Cảnh ở trong này cũng không chỉ có mình hắn.
Lão già nát rượu nhìn chung quanh nói.
- Đúng là một sự kiện nha!
Diêm Trùng Chi nói.
Trong lúc mọi người vừa điều tra, vừa chờ đợi. Một lần là sáu ngày, trong lúc vô số cường giả tụ lại điều tra mặt trời rơi xuống, hoặc là nói muốn vạch trần bí mật mặt trời rơi xuống.
Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu mọi người, trên trời cao một đoàn sáng xanh chợt chiếu xuống, tiếp đó, đoàn sáng xanh kia chiếu xuống, vô số âm hồn lần lượt phát ra tiếng kêu sợ hãi, toàn bộ điên cuồng nhảy trong đầm lầy. Hình như thanh quang này có thể gây ra tổn thương cho chúng vậy.
Khi thanh quang chiếu xuống đầm lầy, vô số hắc quỷ cũng như vậy, trong lúc thanh quang chiếu xuống, thân quỷ nổi lên khói đen, dưới đau đớn, toàn bộ chìm vào trong đầm lầy.
Trên đầm lầy, toàn bộ đầm lầy, Đại Trạch Quỷ Vực to như vậy, chợt gian trở nên im lặng lạ thường, quỷ dị đến cực điểm.
Chung Sơn nhìn xung quanh, phát hiện, trong tầm mắt, tất cả đều là thanh quang.
- Trận thế thật lớn, đại trận này rốt cuộc là ai bày ra mà mạnh như vậy? Bao phủ toàn bộ Đại Trạch Quỷ Vực?
Lão già nát rượu cả kinh kêu lên.
- Người tới muốn bức mặt trời rơi xuống ra?
Tiên Tiên nhíu mày nói.
Chú thích: mặt trời ở đây chỉ là trong tưởng tượng của mọi người, bởi vì khi vật thể đó rơi xuống phát ra ánh sáng chói mắt như vầng mặt trời.
Điều Tiên Tiên nghĩ đến, tất cả người vây xem cũng nghĩ đến, từng người đều ngừng thở, ngưng thần nhìn. Ở trong này đợi đã lâu, ai cũng không hiểu mặt trời rơi xuống là chuyện gì xảy ra.
Vô số cường giả đều thử qua, cũng không được mà chết, hiện tại lại xuất hiện người tự nhiên phải mở to mắt mà nhìn.
- Ở kia?
Tiên Tiên vươn ngón tay, chỉ về chỗ phát ra thanh quang kia.
Trên trời cao, một thân ảnh trắng chậm rãi hạ xuống, người này thon dài, móng tay màu tím, làn da trắng nõn, chỗ mi tâm có một đạo tơ hongof, nhìn qua vô cung xuất trần.
- Trận Pháp Đại sư đệ nhất thiên hạ, Nam Cung Thắng?
Chung Sơn mở to mắt nhìn về phía người đang hạ xuống.
Nam Cung Thắng? Dương gian Thần Châu đại địa, Thiên chủ U Minh Thiên là nhân vật cường thế đã thành tiên, hắn đến âm phủ làm gì? Hắn không phải thành tiên sao? Tiểu thế giới này không bài xích hắn sao?
Trong lúc Chung Sơn kinh ngạc, Nam Cung Thắng đã ngạo nghễ từ trên trời cao trăm thước rơi xuống đầm lầy, nhìn đầm lầy yên tĩnh phía dưới.
Thanh quang chiếu xuống dưới, Nam Cung Thắng thân phát ra thanh quang vạn trượng, giống như nắm cả thiên địa, tràn ngập khí phách cường thế, cho dù vài Đại đế xung quanh trước mặt Nam Cung Thắng cũng trở nên ảm đạm thất sắc.
Thiên Cực Cảnh đã là cường giả đỉnh phong thiên hạ này, tiên nhân, loại tồn tại trong truyền thuyết, mà Nam Cung Thắng lại hấp thu hồng mông tử khí. Quanh người khí thế căn bản không cần thả ra, đã tự động phát ra một loại chấn nhiếp tứ phương.
Người này là ai?
Vô số người trợn tròn mắt nhìn về phía tồn tại cường thế trên không trung.
Trận pháp khổng lồ bao phủ toàn bộ Đại Trạch Quỷ Vực?
Đây là trận pháp gì? Khủng bố như vậy? Nên biết rằng, Đại Trạch Quỷ Vực này rộng ít nhất phải bằng hai Hoàng triều, phạm vi khổng lồ như vậy cũng có thể bày trận?
Trong lòng mọi người tràn ngập kinh hãi, từ xưa tới nay chưa từng có, chưa từng có ai nghe nói qua có người có thể bố trí ra đại trận nghịch thiên như thế.
Đây là một mình hắn bố trí sao?
- Tiên nhân thật mạnh!
Thi tiên sinh kinh ngạc nói.
- Ừ!
Lão già nát rượu híp mắt gật gật đầu.
- Chung huynh, ngươi biết người này?
Diêm Trùng Chi nhỏ giọng hỏi.
Diêm Trùng Chi quá nhanh nhạy, vẻn vẹn chỉ bằng vào ánh mắt Chung Sơn đã đoán được đại khái.
Chung Sơn nhìn thoáng qua Diêm Trùng Chi, gật gật đầu.
- Hắn từng là chủ của một Thánh địa tại dương gian, tên là Nam Cung Thắng! Dương gian đệ nhất thiên hạ Trận Pháp Đại sư!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Trận Pháp Đại sư đệ nhất?
Diêm Trùng Chi nhíu mày nhỏ giọng hỏi.
Rất nhiều người xung quanh không biết Nam Cung Thắng, nhưng cũng có người biết hắn, mặc dù ở dương gian không ít lần nghe qua đại danh của Nam Cung Thắng, nhưng mà thực sự gặp mặt hắn cũng không có mấy người. Lúc này Nam Cung Thắng tự nhiên sẽ không báo ra tên tuổi. Bởi vậy, mọi người nhìn về phía hắn đều rất tò mò.
Xa xa, ba tên con cháu Thiên gia cũng nhíu mày nhìn về phía Nam Cung Thắng, ba người liếc nhau, hiển nhiên phát hiện tin tức quan trọng gì cần phải báo lại Thiên gia.
Nam Cung Thắng vẻ mặt trang trọng, nhìn chằm chằm đầm lầy phía dưới. Ánh mắt tràn ngập ngưng trọng, như muốn chờ cái gì đó từ đầm lầy đi ra.
Ngón tay trắng nõn chỉ đầm lầy phái dưới điểm một cái, một đạo ánh sáng màu tím từ đầu ngón tay bắn ra.
Lập tức, toàn bộ bề mặt đầm lầy xuất hiện vô số văn lộ, vô số thanh quang tạo thành lượng lớn phù văn trận Pháp, rậm rạp bao phủ đầm lầy.
- Trận pháp thật phức tạp, không hổ là Trận Pháp Đại sư đệ nhất thiên hạ!
Diêm Trùng Chi vô cùng cảm thán nói.
- Đây là trận pháp gì? Ta thế nào cũng không nhìn ra chút gì?
Lão già nát rượu cũng kinh hãi nhìn văn lộ đại trận phía dưới.
Lão già nát rượu tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng đối với kiến thức của mình lại vô cùng kiêu ngạo, nhưng mà đứng trước trận pháp này, lão già nát rượu không ngờ không nhìn một chút xuất xứ.
- Gia gia ta nói, Nam Cung Thắng mạnh nhất không phải hội trận, mà là sáng tạo trận, Nam Cung Thắng sáng tạo vô số trận, mỗi cái đều có uy lực tuyệt luân!
Tiên Tiên không lòng dạ nào nói.
Tiên Tiên nói xong, Diêm Trùng Chi liền nhíu mày nhìn nàng. Gia gia?
Chung Sơn cười khổ nhìn thoáng qua Tiên Tiên, nhưng không có trách nàng để lộ bí mật.
Trên đầm lầy, không có chút biến hóa, Nam Cung Thắng ánh mắt lạnh lùng, lộ ra một tia cười lạnh.
Đầu ngón tay điểm ra, trận pháp bên ngoài đầm lầy đột nhiên nhoáng lên cái rồi chìm vào trong đầm lầy.
Nam Cung Thắng ngưng mắt nhìn, những người khác đều ngừng thở. Chính là lúc muốn xem thứ từ đại thế giới rơi xuống là thứ gì, về phương diện khác lại bị thực lực cường đại của Nam Cung Thắng chấn nhiếp, không có người nào dám thử.
- Xuất hiện đi! Chẳng lẽ còn muốn ta mời ngươi?
Nam Cung Thắng lộ ra một tia ngưng trọng nói.
Hắn đang nói chuyện với ai? Thứ trong đầm lầy không phải là vật mà là người? Là tuyệt thế cường giả? Tuyệt thế cường giả đến từ đại thế giới?
Từng người nhanh chóng lấy ra vũ khí, toàn lực làm ra phòng vệ, cẩn thận đề phòng. Dù sao, truyền thuyết đại thế giới ở trong trí nhớ mọi người, đều là địa phương tràn ngập hung ác, đại thế giới tồn tại vô số nhân vật cường đại hung ác.
- Sao? Còn không muốn ra?
Nam Cung Thắng lạnh lùng nói.
- Rống...................
Phía dưới đầm lầy truyền tới một tiếng rống trầm đục, tiếng rống như kim phá thạch, có lực xuyên thấu vô cùng, lại có lực uy hiếp cường đại.
Bên ngoài vô số cường giả nghe tiếng rống nặng nề này, ánh mắt đều mê mang.
- Lăn ra đây!
Nam Cung Thắng lại lần nữa quát lạnh một tiếng. Tay nhẹ nhàng điểm một cái, lại chùm sáng màu tím bắn vào trong đầm lầy.
- Grào...............
Cường giả phía dưới hình như bị thương nặng, nó đau đớn rống lên tiếng.
Tiếp đó, mọi người nhìn thấy, tại chỗ trung tâm kia, dường như sôi lên, đầm lầy không ngừng quay cuồng, càng sôi càng nhiều.
Mọi người đều trở nên khẩn trương!
Bỗng nhiên, từ chỗ trung tâm, ánh sáng đỏ bắn ra, không, cột sáng đỏ từ chỗ trung tâm, vọt thẳng lên trời.
Cột sáng đỏ cường đại chiếu khắp bầu trời, thiên địa linh khí đột nhiên trở nên quay cuồng, hình thành vô số Thái Vân năm màu, sau đó lập tức xoay tròn quanh cột sáng đỏ kia. Không gian bốn phía cũng giống như bị cột sáng đỏ khiến cho chấn động, một ít người tu vi thấp bị đánh chết tại đương trường.
Xa xa, ba người Thiên gia thấy không ổn, lập tức che chở người tu vi thấp nhất hướng bên ngoài chạy trốn.
đạo quang trụ dẫn tới dị tượng thiên địa, tiếp theo không biết là sẽ xảy ra chuyện gì? Đám cường giả đều rửa mắt nhìn.
Đột nhiên đường kính cột sáng đỏ bạo tăng một ít ánh sáng vàng chiếu sáng bốn phương.
Một sừng rồng vàng rực từ trong đầm lấy bắn lên, ánh sáng vàng bắn về bốn phía, sừng rồng cao chót, nhìn qua vô cùng khí phách, nhưng lại không giống như sừng rồng, một đôi sừng rồng kia vàng óng giống như thịt vậy.
- Đây, đây là kỳ lân! Thần thú đứng hạng của Đại thế giới - kỳ lân! Đi mau!
Thi tiên sinh bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
- - - - - oOo- - - - -