Ads Lão giả cầm đầu đức vọng cao nhất, hiển nhiên, loại trường hợp trang trọng này, lời của lão giả sẽ đại biểu cả Thiên gia.
Chung Sơn sử dụng pháp thuật ngưng tụ ra ảo ảnh Thiên Lệnh, đột nhiên, một màn quỷ dị xảy ra, Chung Sơn cảm thấy ảo ảnh Thiên Lệnh trong tay, không ngờ chậm rãi dung hợp cùng không gian bốn phía, một cảm giác như trút được gánh nặng bỗng nhiên tràn vào trong lòng Chung Sơn.
Ảo ảnh? Cái này chỉ là Chung Sơn dựa theo bộ dáng Thiên Lệnh để biến ảo ra, làm sao có thể tương dung cùng không gian này? Chẳng lẽ Tĩnh Ba Trì này có liên quan cùng Thiên Lệnh?
Chung Sơn nghi hoặc lộ ra thần thức thăm dò, quả nhiên, không gian không bao giờ ngăn trở Chung Sơn nữa, thật giống như cũng chỉ có ảo ảnh của Thiên Lệnh, là có thể thông hành không trở ngại trong Tĩnh Ba Trì.
Chân mày Chung Sơn cau lại, bên trong Thiên Lệnh quả nhiên có đại bí mật, còn có đường vân quỷ dị phía trên Thiên Lệnh này, nhất định là có hàm nghĩa nào đó.
- Thiên Thần tử, tham kiến gia chủ lệnh của dương gian!
Lão giả cầm đầu nhàn nhạt mở miệng nói.
- Thiên Thần tử? Ngươi là đời gia chủ thượng thượng của âm phủ?
Chung Sơn kinh ngạc nói.
Trong truyền thuyết, đời gia chủ thượng thượng của Thiên gia - Thiên Thần tử không phải là đã rời đi hàng ngàn tiểu thế giới sao? Tại sao lại ở chỗ này?
- Không sai! Còn chưa thỉnh giáo!
Lão giả gật gật đầu nói.
Trong lòng Chung Sơn căng thẳng, theo thái độ của lão giả có thể thấy được, đối với Thiên Lệnh, hắn chỉ có kính, không có lo sợ!
- Chung Sơn!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Thiên gia ở Dương gian vẫn tồn tại?
Thiên Thần tử nhìn chằm chằm Chung Sơn nói, ánh mắt kia phảng phất giống như đâm thấu tâm linh Chung Sơn.
- Ngươi cứ nói đi?
Chung Sơn cười nói.
Trong lòng Chung Sơn cũng hơi khẩn trương, dù sao, không biết thái độ của đối phương như thế nào? Nhưng, ngoài mặt tự nhiên là một bộ tự tin, phong khinh vân đạm.
- Thiên Lệnh chân chính ở đâu?
Thiên Thần tử cau mày nói.
- Tự nhiên ở trong tay gia chủ!
Chung Sơn cười nhạt.
- Ngươi có biết đây là địa phương nào?
Thiên Thần tử trầm giọng hỏi.
- Nắm giữ huyễn tượng Thiên Lệnh này, ta còn không thể tới sao?
Chung Sơn cười hỏi.
- Thiên Lệnh, chỉ có Thiên gia Túc Lão biết được, người có thể chỉ ra Thiên Lệnh, như gia chủ đích thân tới, Tĩnh Ba Trì nhận cảm ứng, Thiên Lệnh của ngươi là thật, bất quá, Thiên gia ở âm dương hai giới đã sớm phân, chúng ta không cần tuân thủ thúc ước của Thiên Lệnh!
Thiên Thần tử thản nhiên nói.
Những người khác rối rít cau mày, nhưng Thiên Thần tử nói chuyện, mọi người cũng không ngắt lời.
Thiên gia của âm dương hai giới sớm phân? Chung Sơn bỗng nhiên từ trong câu này nhìn ra một điểm, như thế nào đã sớm phân? Nói đúng thì vốn là một thể, mà gia chủ lệnh chính là Thiên Lệnh. Trong lòng Chung Sơn lạnh lùng cười một tiếng.
- Tuân thủ hay không tuân thủ, là ở tâm ngươi, ta cũng không có tính toán yêu cầu cái gì, ta chỉ là muốn lấy đồ vật thuộc về ta mà thôi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Nghe được lời của Chung Sơn, con ngươi Thiên Thần tử co rụt lại, mà những người khác cũng là thần sắc ngưng tụ, trong mắt nhấp nháy một cổ tức giận.
Ách? Chung Sơn thấy mọi người phản ứng, khe khẽ sửng sốt. Có ý gì? Chính mình cái gì cũng còn chưa nói a!
- Vật thuộc về ngươi? Thứ gì?
Giọng nói Thiên Thần tử trở nên lạnh lẻo.
- Một... Không, phải nói là hai Quỷ Hồn từ dương gian xuống, bị các ngươi cầm tù nơi này!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Ách?
Mọi người rõ ràng sửng sốt.
Mọi người nhìn nhau, tức giận ban đầu nhất thời tản đi, trong mắt mọi người cũng là một cổ cổ quái, Quỷ Hồn/?
- Chỉ là Quỷ Hồn?
Một người trong đó thiếu kiên nhẫn nói.
- Đương nhiên!
Chung Sơn gật đầu.
Từ trong lời nói của người nọ, Chung Sơn nghe ra một tia cổ quái, phảng phất giống như nơi này có dấu một cái đồ trọng yếu của Thiên gia ở dương gian.
Mọi người cổ quái một trận, cuối cùng cùng nhau nhìn về phía Thiên Thần tử!
- Không biết có thể có gì khó không?
Chung Sơn trầm giọng nói.
Thiên Thần tử nhắm mắt, phảng phất giống như trầm tư một chút, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói:
- Tốt, khách từ Thiên gia ở dương gian tới, âm phủ há có thể không nể mặt!
- Đa tạ!
Chung Sơn cười nói, đồng thời trong lòng thầm hô khẩu khí. Đây là đã lừa bịp được.
Đúng lúc này, bỗng nhiên, một thân ảnh chui vào từ ngoại giới, y phục có chút rách, đầu tóc khe khẽ tán loạn, vẻ mặt hổn hển vọt vào. Thiên Cơ Tử!
Thiên Cơ Tử vừa tiến đến, chợt thấy Chung Sơn.
- Là ngươi? Nghiệt chướng!
Thiên Cơ Tử vừa vào Tĩnh Ba Trì, đã giận rống lên xông về phía Chung Sơn, nâng kiếm xông lên.
- Càn rỡ!
Thiên Thần tử gầm lên một tiếng, tay Thiên Cơ Tử dừng lại, quay đầu nhìn về phía Thiên Thần tử.
- Đại trưởng lão, chính là hắn, chính là hắn làm cho Thiên gia long trời lỡ đất như vậy Ngũ Phong của Thiên gia, Phong Thủy Phong, Vận Phong, Tích Âm Đức Phong, ba đỉnh núi sụp đổ, vô số quỷ vật xông vào Thiên gia, đệ tử Thiên gia tổn thương hơn phân nửa, Thiên gia nguy nga đã biến thành một đống phế tích, hắn, chính là hắn cấu kết người của đại thế giới, người này không chết, khó có thể tháo mối hận trong lòng của ta, người này không chết, thật có lỗi với tổ huấn của Thiên gia!
Thiên Cơ Tử lập tức quát lên.
- Ở bên trong Tĩnh Ba Trì, còn chưa tới phiên ngươi càn rỡ!
Thiên Thần tử trầm giọng trách mắng.
Những người khác nghe Thiên Thần tử, tất cả đều là vẻ mặt bất mãn nhìn về Thiên Cơ Tử.
- Thiên gia gặp chuyện không may, là ngươi không có bảo vệ tốt Thiên gia!
Thiên Thần tử quát lên.
Lời của Thiên Thần tử, phảng phất giống như tưới nước lạnh cho Thiên Cơ Tử, Thiên Cơ Tử giật mình một cái, lập tức bình tĩnh lại.
- Thiên Cơ Tử, ngươi cũng không nên ngậm máu phun người, Thiên gia tại sao lại tai ương như lần này, còn không phải là do ngươi muốn?
Chung Sơn cười lạnh nói.
- Vô liêm sỉ, ta muốn? Ta muốn lúc nào?
Thiên Cơ Tử phẫn nộ quát.
- Ta liền biết ngươi không muốn thừa nhận, ta cố ý ghi chép cho ngươi a!
Chung Sơn bỗng nhiên cười nói.
- Ách?
Tất cả mọi người bỗng nhiên cổ quái một trận. Thiên Cơ Tử giận trừng Chung Sơn, chỉ thấy Chung Sơn bỗng nhiên lấy ra một cái ký ức thủy tinh.
Pháp lực thúc giục, nhất thời hiện ra cảnh tượng ngày đó Chung Sơn lần đầu tiên gặp Thiên Cơ Tử.
- Thiên gia gia chủ, ta sẽ chứng thật lời của ta, qua vài ngày Chung Sơn ta chắc chắn sẽ lại đến Thiên gia, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là hối hận, cái gì gọi là long trời lỡ đất!
- Ngươi muốn để cho Thiên gia ta long trời lỡ đất? Tốt, vậy xem ngươi có bổn sự kia hay không!
Thiên Cơ Tử lộ ra một nụ cười khinh thường, nói.
- Biết rồi, Chung Sơn ta sẽ trở lại, sau đó không lâu, không cần lệnh gia chủ của ngươi, ta sẽ chính mình tiến vào Tĩnh Ba Trì!
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng.
...
Trong cảnh tượng, biểu hiện khinh thường của Thiên Cơ Tử vô cùng nhuần nhuyễn, lời nói của Chung Sơn rõ ràng ở tai, câu "Tốt" kia của Thiên Cơ Tử vô cùng vang dội.
Trên mặt Thiên Cơ Tử nhất thời đỏ lên.
- Như thế nào? Thiên Cơ Tử, ta nói oan cho ngươi sao?
Chung Sơn cười nói.
- Vô liêm sỉ... Ngươi dám đâm sau lưng ta?
Hai mắt Thiên Cơ Tử tức tới đỏ bừng.
- Đây là Thiên gia ở âm phủ của ngươi, ta sao dám đâm sau lưng ngươi? Thiên Cơ Tử, kính xin ngươi tự trọng.
Vẻ mặt Chung Sơn nghiêm túc.
- Ngươi...!
Thiên Cơ Tử muốn điên.
- Đủ rồi!
Thiên Thần tử quát lạnh một tiếng.
Vẻ mặt Thiên Cơ Tử căng thẳng, nhưng trên mặt phảng phất giống như còn có chuyện muốn nói.
- Lại ngại không đủ mất mặt? Đứng ở một bên đi!
Thiên Thần tử quát lên.
Thiên Cơ Tử nhìn lại, không chỉ Thiên Thần tử, một ít trưởng lão của Thiên gia, sắc mặt tất cả mọi người bất thiện, nhìn thấy vẻ mặt mọi người, Thiên Thần tử biết không hay, mang theo phẫn hận, đi tới một bên.
- Hai Quỷ Hồn, đây là tướng mạo của bọn họ!
Chung Sơn lập tức sử dụng pháp thuật ngưng tụ ra bộ dạng của Ngụy Anh Lan cùng thê tử của Huyền Nguyên.
- Ngụy Anh Lan!
Một trưởng lão Thiên gia bỗng nhiên giận kêu lên.
Không chỉ người trưởng lão kia, còn có mấy người đều tức giận trừng mắt nhìn huyễn tượng của Ngụy Anh Lan.
Thấy vẻ mặt của mấy người, nghĩ đến thái độ của Thiên Cơ Tử ngay từ đầu, tâm của Chung Sơn vừa buông xuống đã trở nên căng thẳng.
- Làm sao?
Chung Sơn lập tức hỏi.
Mấy tên trưởng lão vốn là lạnh nhạt, vẻ mặt đột nhiên trở nên bén nhọn, chỉ có Thiên Thần tử vẫn phong khinh vân đạm như cũ.
- Ngươi tới đã muộn!!
Thiên Thần tử bỗng nhiên nói.
Nghe nói như thế, trong lòng Chung Sơn có cảm giác xấu, đồng thời, cả người cũng dần dần lộ ra khí thế bén nhọn.
- Có ý gì?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Trước kia, nàng là bị đưa đến Tĩnh Ba Trì, hơn nữa thiên phú của nàng thật tốt, chúng ta vốn cũng chuẩn bị bồi dưỡng nàng một phen, nhưng là, thiên phú của nàng quá mạnh mẻ!
Thiên Thần tử lắc đầu thở dài nói.
- Có ý gì?
- Bản thân nàng có chúc tính, khi đi trong Hoàng Tuyền Lộ bị tăng cường, trong ngày hôm ấy khi vào Tĩnh Ba Trì, thật giống như kích động chúc tính của nàng, ngày đó, trong cơ thể bắn ra huyết sát lực vô cùng vô hạn, huyết sát mạnh mẽ, nghe rợn cả người, thiên phú này thậm chí vượt ra khỏi những gì chúng ta nắm trong tay, bay thẳng đến chân trời, thậm chí xuyên thấu qua hàng ngàn tiểu thế giới, tiếp theo một cái cường giả của đại thế giới tới, mạnh mẽ mang Anh Lan đi, lão Nhị, lão Thất, lão Cửu cũng chết ở trong tay cường giả tuyệt thế này.
Thiên Thần tử mở miệng nói.
- Ngươi nói cái gì?
Chung Sơn hít sâu một cái, không tin nói.
Lúc này, một trưởng lão bỗng nhiên lấy ra một quả ký ức thủy tinh, trong ký ức thủy tinh có một chút hình ảnh mơ hồ.
Trong hình ảnh, một cự hán cao lớn tới ba trượng, nhưng trên đầu có một đôi sừng bằng xương khổng lồ màu máu, hai mắt đỏ bừng, trên người phảng phất giống như bị máu tươi che kín, da màu đỏ sậm, chỉ có bốn ngón tay, một tay cầm một cái Phương Thiên Họa Kích khổng lồ, một tay nắm một cái bình nhỏ, bình nhỏ khẽ hấp về phía một Quỷ Hồn, Quỷ Hồn kia chính là Ngụy Anh Lan.
Trong nháy mắt, cự hán kia thu hồi Anh Lan, ngửa mặt lên trời huýt sáo, phát ra sự hưng phấn!
- Huyết Sát Thần Hồn? Lão tử cũng có đệ tử, ha ha ha ha!
Hình ảnh đột nhiên biến mất.
- Hắn rất mạnh sao?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Thiên Tiên đỉnh phong, ba tên trưởng lão của Thiên gia ta cũng mất mạng trong tay hắn, ngươi nói hắn có mạnh hay không?
Thiên Thần tử cau mày hỏi.
- Hắn là vật gì?
Chung Sơn cau mày nói.
- Một chủng tộc của Đại thế giới, Huyết Tu La!
Thiên Thần tử hít sâu một cái, nói.
Anh Lan bị dẫn tới đại thế giới? Bỗng nhiên trong lúc này, trong lòng Chung Sơn sinh ra một loại cảm giác vắng vẻ, chân mày cau lại.
- Ký ức thủy tinh này, liền đưa cho ngươi a!
Trưởng lão nơi xa kia bỗng nhiên quăng ký ức thủy tinh ra.
Ba!
Chung Sơn lấy tay tiếp được.
- Đa tạ!
Cẩn thận thu vào.
- Thiên Lệnh?
Thiên Cơ Tử bỗng nhiên sợ hãi kêu lên nhìn về trước mặt Chung Sơn.
Đến thời khắc này, Thiên Cơ Tử mới chú ý lệnh bài ngưng tụ ra bằng pháp thuật trước mặt Chung Sơn, mặc dù không nhận ra, nhưng nghĩ đến thái độ của chúng trưởng lão, lập tức đoán được tên.
Chung Sơn không để ý đến Thiên Cơ Tử, mà là chỉ vào một cô gái khác, nói:
- Còn có nàng này, là thê tử của một người bạn của ta!