Đám người Đế Tiên Tiên ngừng ở giữa không trung, nhìn phía rừng cây mờ mịt xa xa, hoặc là nói đều là cây khô lang.
Nhìn những Khô Mộc Lang này, Tiên Tiên không khỏi cau mày nói: - Trên đời còn có lang xấu như vậy?
Đại thụ ở trước mặt Tiên Tiên, đều có chiều cao nghìn trượng trở lên, toàn bộ đều là hình cây khô, dường như làn da bị sâu mọt vậy, khô héo nếp uốn, loại cây này, không ai cho rằng nó xinh đẹp.
Mà trên thân loại cây này, quỷ dị nổi ra từng hình đầu lang, nhìn qua cực kỳ quỷ dị.
Đây là lang? Hay là cây? Bất kể là cái gì, dù sao cũng cực kỳ xấu xí.
Từng cây Khô Mộc Lang vẫn không nhúc nhích, cho dù Tiên Tiên mang theo hơn Lang tộc đến, các Khô Mộc Lang đều không hề nhúc nhích, dường như không có phát hiện đám người Đế Tiên Tiên vậy.
Tầm mắt lướt qua những cây to này, Đế Tiên Tiên thấy được chỗ trung ương xa xa, bị vô số Khô Mộc Lang vây quanh, hắc khí tràn ngập, trong hắc khí, truyền ra từng đợt ào ào, từng cái dây mây bên trong như ẩn như hiện.
Một cổ khí tức cường đại, từ trong hắc khí kia tản ra, dường như bên trong có một cường giả tuyệt thế vậy.
Tiên Tiên mang theo đàn lang bay vào bên trong, vừa mới bay được một chút, những Khô Mộc Lang ở trước mặt bọn họ đột nhiên cùng động, từng cái cây mây thật quất lại, dường như những sợi roi vậy.
Một cây không coi vào đâu, trăm căn, vạn căn, trăm vạn căn thì sao, đầy trời đều là roi mây, nhìn qua cực kỳ bá đạo.
- Dừng lại! Một cái Khô Mộc Lang bỗng nhiên mở miệng nói.
Thanh âm từ mặt lang trên cái cây kia phát ra.
- Ta muốn gặp thủ lĩnh các ngươi! Tiên Tiên trầm giọng nói.
- Dừng lại! Khô Mộc Lang kia tiếp tục nói.
Dường như trí tuệ Khô Mộc Lang đều không cao lắm, chích hiểu được chuyện ngăn cản mọi người tiến vào.
Bên trong, rốt cuộc có cái gì? Tiên Tiên bỗng nhiên hứng thú. - - -
Xương Kinh, trong thư phòng Chung Sơn.
Chung Sơn đang cùng đám người Dịch Diễn thương nghị quốc sự, bỗng nhiên, một người tên thị vệ vọt vào.
Nhìn thấy thị vệ này, Chung Sơn chân mày cau lại, thư phòng không phải Chung Sơn bất luận kẻ nào cũng không thể xông loạn, chỉ có vài loại thị vệ là có thể, mà vài loại thị vệ thông báo này, mỗi một người tiến vào đều tỏ vẻ có chuyện trọng đại nhất định cần Chung Sơn quyết định. - Chuyện gì? Chung Sơn trầm giọng nói.
- Bẩm Thánh Vương, chỗ Đế Tiên Tiên truyền đến cấp báo, cần Thánh Vương quyết định! Thị vệ kia lập tức nói.
- Nói! Chung Sơn nhíu mày.
- Đế Tiên Tiên nguy hiểm, cấp tốc cứu viện! Thị vệ kia lập tức nói.
Chung Sơn trừng mắt, lập tức nói: - Tin tức này tới khi nào? Ở đâu?
- Tin tức truyền đến chỉ trăm hơi thở, địa điểm tại Khô Hải Minh Trạch, truyền tin chính là tửu lão tiền bối! Thị vệ kia nói.
- Khô Hải Minh Trạch? Còn có tin tức khác không? Chung Sơn khẽ nhíu mày.
- Không có, chỉ có nhiêu đó! Thị vệ kia lập tức nói.
Mà một bên Dịch Diễn cũng nhanh chóng suy tính.
- Không tốt! Dịch Diễn bỗng nhiên nói.
- Ngươi biết gì? Chung Sơn cau mày nói.
- Khô Hải Minh Trạch, ta nhớ ra rồi, năm năm trước ta xem qua một đoạn tư liệu về Khô Hải Minh Trạch, bên trong có Khô Mộc Lang tộc, một cái chủng tộc quỷ dị, thực lực vô cùng cường đại, đặc biệt là lực lượng quần thể, những chuyện này đều không phải quan trọng, quan trọng chính là lúc này. Dịch Diễn lập tức nói.
- Lúc này là chuyện gì vậy? Chung Sơn cau mày nói.
- Mỗi trăm năm một lần, Khô Mộc Lang tộc tiến vào động dục kỳ, giờ phút này đúng là thời kì trăm năm một lần giao hợp sinh sôi nảy nở. Lúc này Khô Mộc Lang tộc so với trước đó mạnh hơn, mạnh hơn nhiều! Dịch Diễn cau mày nói. Động dục kỳ? Chung Sơn nhướng mày.
- Lấy bản đồ ra! Chung Sơn lập tức kêu lên.
Dịch Diễn lấy ra một cái ngọc giản: - Chỗ thần vừa vặn có một cái!
Chung Sơn lập tức đọc ngọc giản, tiếp đó thân hình thoắt một cái biến mất ở trong thư phòng.
- Thánh Vương đi rồi, làm sao bây giờ? Một gã thần tử nghi ngờ nói.
- Lập tức thông tri Lạc Tinh Trần, còn có Vương Khô, bảo bọn họ nhanh đi tới Khô Hải Minh Trạch, viện trợ Thánh Vương! Dịch Diễn lập tức quay sang vài tên quan viên sau lưng nói.
- Vâng! - - Chỗ Khô Hải Minh Trạch.
Trải qua một thời gian giao thiệp, Tiên Tiên đã không còn kiên nhẫn đám với đám Khô Mộc Lang xấu xí, lại vụng về này nữa. Đồng thời Tiên Tiên cũng nhìn ra, khu vực trung tâm màu đen được vô số Khô Mộc Lang vây quanh, tám thành chính là Vương của bọn họ, Khô Mộc Lang vương!
- Mở đường! Tiên Tiên kêu lên.
- Vâng! Đàn lang lên tiếng trả lời, rất nhanh từng người lấy ra vũ khí.
Khô Mộc Lang, vô tận tiên đằng như thiên la địa võng, chắn ở phía trước đàn lang.
Đàn lang tấn công, đao quang kiếm ảnh đánh ra vô số ánh sáng lóng lánh, vô tận kiếm khí, đao khí bay múa, nhưng, những tiên đằng Khô Mộc Lang này lại vô cùng chắc chắn.
Một phen trắc trở, căn bản không đánh bại được Khô Mộc Lang, tuy nhiên cuối cùng là Tiên Tiên ép mở ra lượng lớn tiên đằng, hướng về bên trong vọt đi. Trăm lang đều là tinh nhuệ, đều là cường giả Tiên Tiên chọn ra, Tiên Tiên càng ngày càng vào sâu, tuy rằng vô tận Khô Mộc Lang người trước ngã xuống, người sau kế tục vây lại, nhưng mà tất cả mọi người vẫn nhanh xâm nhập vào trong.
[CHARGE=]
Lão già nát rượu đến chậm ở bên ngoài không khỏi lo lắng.
Không bao lâu, Tiên Tiên đã được bảo hộ tới trung ương, trung ương là một cái hồ lớn khổng lồ, hồ nước tối đen, đại lượng hắc khí bao phủ. Bên trong truyền đến tiếng nước va chạm.
- Gió! Tiên Tiên cao giọng quát một tiếng.
Một gã Lang tộc phong hệ đột nhiên bay tới, thân hình mở ra, hóa thành sói xanh trượng, chung quanh sói xanh, vô số cuồng phong ầm ầm thổi tới mặt hồ.
Cuồng phong thổi qua, hắc khí đột nhiên tán đi.
Hắc khí vừa tán, bên ngoài vô số thân hình Khô Mộc Lang đều khựng lại. Mọi người ngạc nhiên nhìn trung ương hồ.
Vẫn là nước đen, mà ở trong trung ương hồ, giờ phút này đang có một cái cự thụ còn to hơn so với tất cả Khô Mộc Lang, đây là Khô Mộc Lang vương? Mà bên cạnh có Khô Mộc Lang quay vây quanh.
Trong hồ, thân hình Khô Mộc Lang vương và Khô Mộc Lang đều đình chỉ, hiển nhiên là do thình lình bị quấy rầy.
- Chí Tôn, ta biết rồi, chúng ta dường như tới không đúng lúc. Mộ tên Hồng lang ở bên lập tức quay sang Tiên Tiên nói. Trên mặt lộ ra vẻ lúng túng.
- Di u, tốt xấu gì cũng là Khô Mộc Lang vương, không ngờ còn khó nhìn hơn tất cả Khô Mộc Lang, còn có nhiều như vậy, nhiều như vậy cái gì? Thật giống ban thi nha! Ghê tởm, ghê tởm như vậy mà cũng xưng là Lang tộc? Đế Tiên Tiên chán ghét nhỏ giọng nói.
- Ngươi mới vừa nói cái gì mà tới không phải lúc? Cảm thán qua đi, Đế Tiên Tiên mới nhìn Hồng lang bên cạnh.
- Này, giống như đây là động dục kỳ của Khô Mộc Lang tộc, là thời kì Khô Mộc Lang tộc giao hợp sinh sôi nảy nở, lúc trước bên ngoài có rất nhiều Khô Mộc Lang tộc không nhúc nhích, cũng là thủ hộ cho Vương của bọn họ, chỉ có sau khi Khô Mộc Lang vương giao hợp sinh sôi nảy nở, những Khô Mộc Lang khác mới có thể bắt đầu! Hồng lang vô cùng lúng túng nói.
- Ngươi có ý gì? Đế Tiên Tiên dường như ý thức được mình gặp phải vấn đề khó xử vậy.
- Khô Mộc Lang vương, đang cùng các phi tử của hắn làm chuyện đó, bây giờ bị chúng ta quấy rầy! Hồng lang cổ quái nói.
Cho dù có ngu đi nữa, Tiên Tiên cũng kịp phản ứng, hơn nữa Tiên Tiên còn là người tuyệt đỉnh thông minh.
- Ngượng ngùng, các ngươi tiếp tục, chúng ta đợi sau lại đến! Tiên Tiên lúng túng nói.
Nói xong muốn lui ra ngoài.
- Rống.................! Khô Mộc Lang vương dường như kịp phản ứng.
- Giết bọn họ! Khô Mộc Lang vương quát.
Khô Mộc Lang vương lệnh hạ, tất cả Khô Mộc Lang đều vây quanh, vô tận roi mây từ bốn phương tám hướng đánh về phía đám người Đế Tiên Tiên.
- Hừ! Tiên Tiên tức giận hừ một tiếng. Ầm ầm đại chiến mở ra.
Tiên Tiên mang theo đàn lang, chính thức cùng Khô Mộc Lang tộc chiến đấu. Tiếng giết rung trời, trong chiến trường truyền đến vô số tiếng rít gào.
Đứng bên ngoài, lão già nát rượu vô cùng lo lắng.
Đánh nhau, căn bản nhìn không thấy cảnh tượng bên trong, chỉ có thể nhìn thấy hào quang pháp thuật hoa mỹ, Khô Mộc Lang tộc sao bỗng nhiên trở nên lợi hại như vậy?
Lo lắng, lão già nát rượu muốn xông vào, nhưng vô số Khô Mộc Lang chặn lại, lão già nát rượu làm thế nào cũng không vào được.
- Tiểu tổ tông, ngươi ngàn vạn lần không xảy ra chuyện à, Thánh Vương bảo ta chiếu cố ngươi, ngươi nếu xảy ra chuyện, ta làm sao bàn giao cho Thánh Vương đây! Gương mặt Lão già nát rượu hiện lên vẻ lo lắng.
- Đại nhân, tin tức đã truyền đi! Đúng lúc này, một người truyền tin lúc trước đã trở lại.
- Truyền trở lại Xương Kinh sao? Lão già nát rượu trên mặt vui vẻ. - Vâng!
- Vậy là tốt rồi, hy vọng Thánh Vương nhanh đuổi tới! Lão già nát rượu không ngừng lẩm bẩm.
Nửa canh giờ trôi qua.
Lão già nát rượu lẩm bẩm Chung Sơn vẫn chưa tới, ngược lại ở ngọn núi phía xa bỗng nhiên xuất hiện hơn thân ảnh.
Vô Tướng Thánh đình Tam thái tử, còn có các thuộc hạ của hắn.
Đứng ở trên ngọn núi, mọi người nhìn chiến trường khổng lồ phía trước.
- Lang tộc? Khô Mộc Lang tộc? Loại chiến đấu này nhìn qua giống như không được tự nhiên à! Một gã quan viên nói.
- Tam thái tử, chúng ta phải làm sao bây giờ? Cứu Đế Tiên Tiên đi ra? Đế Tiên Tiên hình như có tình cảm rất sâu đậm với Đại Tranh Thánh đình à, chỉ vẻn vẹn cứu nàng ra, rất có thể không có hiệu quả! Lại một quan viên nói.
- Ta biết! Tam thái tử hít sâu một cái nói.
- Chẳng lẽ bắt Đế Tiên Tiên trở về? Tên quan viên kia cổ quái nói.
- Dĩ nhiên không phải! Ta tự có biện pháp, ta muốn để Đế Tiên Tiên cam tâm tình nguyện đi theo ta! Tam thái tử tà cười nói.
- Ách? Chúng quan viên không rõ.
Lật tay một cái, Tam thái tử lấy ra một tấm phù lục màu đỏ, trên phù lục màu đỏ có chữ phù màu vàng, nhìn qua cực kỳ quỷ dị.
- Đây là phù lục tình chủng, ta thiên tân vạn khổ mới tìm được, toàn bộ thiên hạ, toàn bộ dương gian và âm phủ cũng không có hơn ngũ tấm, không thể tưởng được hôm nay lại có chỗ dùng! Tam thái tử hít sâu một hơi kích động nói.
- Phù lục tình chủng? Một gã quan viên kinh ngạc nói.
Cắt đầu ngón tay bức ra tinh huyết, nhỏ vào chữ phù, màu vàng trên phù lục, chữ phù lập tức bị nhuộm thành màu đỏ, khiến tấm phù kia dường như chưa từng có chữ vậy.
- Không sai, chỉ cần ta đem phù này đánh vào cơ thể Đế Tiên Tiên, Đế Tiên Tiên sẽ nảy sinh cảm tình với ta, hơn nữa càng ngày càng sâu. Không cần bao lâu, Đế Tiên Tiên chính là của ta! Tam thái tử hưng phấn nói.
Chúng quan viên đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó không khỏi cảm thán nói: - Chúc mừng Tam thái tử!