Nữ Oa giới, bên trong sơn cốc, Doanh nghe Bạch Khởi bẩm báo tin tức vừa thu được bên ngoài!
- Thánh Vương, chính là như vậy, Di Thiên Thánh nhân giết Bao Tự! Bạch Khởi trịnh trọng nói.
Doanh ngẫm nghĩ, nhàn nhạt nói: - Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận? Nghe đồn là trận pháp mạnh mẽ sánh với Tru Tiên Kiếm Trận, không biết so sánh với Tru Tiên Kiếm Trận chân chính thì hiệu quả sẽ như thế nào!
- Tru Tiên Kiếm Trận? Không phải nó đã hủy diệt rồi sao? Bạch Khởi cau mày.
- Hủy diệt? Cứ chờ xem! Doanh nhàn nhạt nói.
- Rõ!
Thánh nhân xuất hiện, tin tức lập tức mọc cánh bay khắp mọi hướng.
Vô số cường giả bay về phía nơi Bao Tự bỏ mình, tuy rằng không thấy kết quả, nhưng cảm thụ nơi Thánh nhân đã ở cũng thỏa mãn tâm nguyên của mọi người.
Trong thung lũng gần đó, Chung Sơn dựng lên bia đá.
Bạn cũ, mộ của Ma Cô!
Mặc dù ngay cả thi thể cũng bị Di Thiên Thánh nhân mang đi, nhưng Chung Sơn vẫn lập ra ngôi mộ trống này.
Nhìn đằng xa ngày càng có nhiều cường giả vây lại, Chung Sơn quay đầu nói với Lạc Tinh Trần: - Đi thôi!
- Vâng!
- Đi? Đi đâu? Bỗng nhiên có tiếng gầm vang lên.
Một bóng người chặn trước mặt Chung Sơn.
Tuyết Mai lão tổ!
Lúc trước Tuyết Mai lão tổ cùng một một đám Tổ Tiên tranh giành Chiêu Yêu Phiên, nhưng cuối cùng Chiêu Yêu Phiên bị một Tổ Tiên giành được, sau mới phát hiện nó là giả.
Giả? Các Tổ Tiên lập tức tràn đầy căm giận, bởi vì tất cả Tổ Tiên có thể khẳng định, lúc Doanh ném ra tuyệt đối là thật, nhưng giữa đường làm sao biến thành giả? Vậy chỉ có một khả năng, bị người ta đánh tráo.
Ai?
Nhất thời các Tổ Tiên nhớ lại ban đầu, nháy mắt mọi người nhớ tới một người, Xà Hậu Giáo chủ.
Các Tổ Tiên lập tức phân tán ra, tìm kiếm xung quanh, cuối cùng tra ra được Xà Hậu Giáo chủ lại là Bao Tự?
Không lâu trước, Bao Tự bị Di Thiên Thánh nhân bóp chết.
Nhất thời, bên trong Nữ Oa giới tràn đầy Chiêu Yêu Phiên, tuy rằng đều là giả, nhưng khắp nơi đều có Chiêu Yêu Phiên.
Các Tổ Tiên bối rối, lúc này Tuyết Mai lão tổ mới phát hiện, mình dẫn tới trăm đệ tử, toàn bộ đều chết.
Tuyết Mai lão tổ mí mắt nhảy dựng, ai? Là ai giết đệ tử của mình?
Tính toán một phen, Tuyết Mai lão tổ ngạc nhiên phát hiện mỗi một đệ tử của mình đều chết trong tay thế lực khác nhau, nói cách khác, mình đi ra ngoài một hồi, đệ tử liền kết thù sinh tử với cả trăm cái thế lực?
Truy cứu một phen, cuối cùng Tuyết Mai lão tổ hiểu rõ ràng, bởi vậy lập tức tìm tới Chung Sơn.
- Tuyết Mai lão tổ? Có gì chỉ giáo? Chung Sơn lộ ra vẻ mịt mờ.
Nhìn biểu tình của Chung Sơn, không biết sao trên đầu Tuyết Mai lão tổ xuất hiện một đường chỉ đen.
- Chung Sơn, ngươi hài một hai đệ tử của ta, đó là bọn chúng gieo gió gặt bão, nhưng ngươi lại hại chết toàn bộ đệ tử ta? Ngươi thật to gan! Cuối cùng Tuyết Mai lão tổ nổi giận.
Một cỗ khí thế mạnh mẽ tràn về phía Chung Sơn, cỏ cây xung quanh lập tức rạp xuống, cỗ khí thế này quá mạnh mẽ.
Tuyết Mai lão tổ nổi giận, lập tức dẫn tới cường giả xung quanh chú ý, toàn bộ ánh mắt đều tụ tập tới.
Đánh nữa?
Lạc Tinh Trần lập tức muốn che trước mặt Chung Sơn, còn Chung Sơn lại phất tay cản Lạc Tinh Trần lại.
- Tuyết Mai lão tổ, ta kính ngươi là tiền bối, xin ngươi nói cho rõ ràng. Chung Sơn ta đường đường chính chính, không có gan lớn như vậy! Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Tốt tốt tốt, đến lúc này rồi, ngươi còn ngụy biện? Mấy chục đệ tử của ta, bọn họ đâu rồi? Tuyết Mai lão tổcũng tức đến hồ đồ.
- Bọn họ là đệ tử của ngươi, ta không có nhiệm vụ phải trông nom bọn họ! Sao mà lạc mất đệ tử, liền trút lên đầu ta? Mặc dù Chung Sơn ta không để ý tới ai trong bọn họ, nhưng gần trăm người, ta còn làm gì được. Người tìm ta làm chi? Chung Sơn nhăn mày nói.
- Không phải ngươi lừa gạt, bọn họ lại chết?
- Ta lừa bọn họ cái gì?
- Chiêu Yêu Phiên giả này là ngươi cho đệ tử của ta?
- Vậy coi là gạt? Lúc đó kẻ ngu cũng nhìn ra, tranh giành Chiêu Yêu Phiên chính là đám Tổ Tiên các người, ta căn bản không có Chiêu Yêu Phiên, nhưng đệ tử của ngươi cứ ép ta nhường cho hắn, ta cứ tùy tiện cho hắn một cái! Vậy thì sao?
"........"
- Vậy vì sao lại lặp lại mười mấy lần? Lúc nói lời này, Tuyết Mai lão tổ cũng muốn tắt tiếng, đám đệ tử của mình bị lừa đá đầu hay sao? Đã mười lần rồi mà vẫn còn lấy?
- Biết rõ là giả, bọn họ vẫn muốn lấy, ta chỉ có thể đưa một cái tiếp một cái, vậy thì làm sao?
"........."
- Lão phu không muốn nói nhảm với ngươi, cũng đừng trách ta ỷ lớn hiếp nhỏ, ta cho hai ngươi cùng lên, một trận quyết sinh tử! Tuyết Mai lão tổ trầm giọng.
- Hai người chúng ta? Một Cổ Tiên, một Đại Tiên, đấu với Tổ Tiên nhà ngươi? Quả thật, ngươi không có ỷ lớn hiếp nhỏ! Chung Sơn không khỏi trào phúng.
- Thánh Vương? Ngài đi trước, ta bám trụ Tuyết Mai lão tổ! Lạc Tinh Trần lập tức nói.
Chung Sơn nhìn Lạc Tinh Trần nói: - Ngươi có mấy thành nắm chắc thắng được Tuyết Mai lão tổ?
Nắm chắc mấy thành? Thiệt hay đùa? Xung quanh lập tức truyền tới những ánh mắt nghi ngờ.
Cổ Tiên làm sao có thể là đối thủ với Tổ Tiên, một bên có thể điều động thiên đạo, một bên không thể, căn bản là hai tầng thứ mà.
- Ta... ta không thể! Lạc Tinh Trần lắc đầu, vẻ mặt đau khổ.
[CHARGE=]Có thể thế nào đây? Gia đình mình ở Đại Tranh âm phủ, mình phải che chắn đằng trước Chung Sơn.
Lắc đầu, Chung Sơn nói: - Quên đi, tự mình ta tới!
Lạc Tinh Trần mở to mắt, giống như mình vừa nghe lầm.
Không chỉ Lạc Tinh Trần, mọi người đều không khỏi ngoáy tai.
- Sư huynh, Chung Sơn nói cái gì? Hắn muốn tự mình chiến đấu với Tuyết Mai lão tổ?
- Gặp quỷ mà, một Đại Tiên lại vọng tưởng ra tay với Tổ Tiên?
- Chung Sơn hắn điên rồi?
............
Xung quanh lộ rõ tiếng ồn nghi ngờ.
Lạc Tinh Trần không thể tin nổi nhìn Chung Sơn, Thánh Vương... đang có ý gì?
- Tuyết Mai lão tổ tìm ta, ngươi không cần chịu chết! Chung Sơn nói.
Trong nháy mắt, như có một luồng ấm áp chảy trong lòng, Lạc Tinh Trần liền cảm động: - Thánh Vương! Thần nguyện cùng Thánh Vương chống lại Tuyết Mai lão tổ!
Lắc đầu, Chung Sơn nói: - Không cần, lui ra đi!
- Vâng! Lạc Tinh Trần càng cảm động.
Lạc Tinh Trần biết, bản thân mình dù mạnh, nhưng đối mặt với Tổ Tiên vẫn còn không bằng, đó là cường giả có thể điều động thiên đạo, căn bản không cùng cấp bậc.
Đối địch với Tuyết Mai lão tổ, không khác gì chịu chết.
Nhưng Thánh Vương thì sao? Đây là bảo vệ mình? Thoáng cái, trong lòng Lạc Tinh Trần tràn đầy cảm động, lòng trung thành với Đại Tranh cũng càng sâu đậm hơn.
Lạc Tinh Trần lùi lại, nhưng trong lòng vẫn còn ở lại chiến trường.
Đứng ở đỉnh núi, gió nhẹ thối góc áo Chung Sơn lay động, Chung Sơn ngẩng đầu nhìn Tuyết Mai lão tổ.
- Sao hả? Một mình ngươi? Tuyết Mai lão tổ cười lạnh.
- Một người, hai người thì có gì khác? Chung Sơn trầm giọng nói.
- Tốt, ta muốn xem, rốt cuộc Chung Sơn ngươi tự tin cỡ nào! Tuyết Mai lão tổ trầm giọng.
- Tự tin, ta đã nói, cũng như đệ tử của ngươi lúc trước, đều là bị ép ra. Tuyết Mai lão tổ, hôm nay Chung Sơn ta không chết, ngày sau sẽ báo lại sỉ nhục hôm nay! Chung Sơn lạnh giọng nói.
- Hôm nay ngươi chết chắc rồi, tới đây, để ta xem đồng thuật của ngươi, đồng thuật làm cho Nhiên Đăng từ Tổ Tiên rơi trở về Cổ Tiên! Tuyết Mai lão tổ trầm giọng quát.
Đồng thuật! Lúc nhắc tới đồng thuật của Chung Sơn, mọi người đều bỗng nhiên im lặng.
Ngày trước bên trong Nhập Úng Khốn Long Đại Trận, Chung Sơn một cái đồng thuật đã đứng ở bất bại, tuy rằng rất nhiều thứ là trùng hợp, nhưng mà mọi người đều tuyên truyền đồng thuật của Chung Sơn vô cùng kỳ diệu.
Một cái đồng thuật có thể khiến người ta xui xẻo, dường như trước nay chưa từng xuất hiện.
Hôm nay Tuyết Mai lão tổ nhắc lại chuyện cũ, rõ ràng là nhắm vào đồng thuật này. Nếu nắm giữ được đồng thuật đó, vậy ở tình huống tu vi ngang nhau, còn không phải thành vô địch?
Tuyết Mai lão tổ trịnh trọng nhìn Chung Sơn, cường giả xung quanh cũng có xen lẫn một hai Tổ Tiên.
Bọn họ cũng tràn đầy tò mò với đồng thuật của Chung Sơn.
Chung Sơn, một trận chiến với Tuyết Mai lão tổ là không thể tránh khỏi, cho nên cũng không nghĩ cách đẩy đưa, mà ngưng thần chờ đợi.
Đồng thuật? Hung Đồng? Bí mật này từ sau khi sử dụng ngày đó đã không giữ được nữa.
Nếu không giữ kín được, vậy cứ để nó làm chói mắt mọi người.
Chỉ là Tổ Tiên, thực lực của mình thì làm sao đấu lại Tổ Tiên? Chỉ có Nhiên Đăng ngày trước, mình đã không phải đối thủ, đương nhiên cộng thêm Lạc Tinh Trần cũng thế.
Chung Sơn bảo Lạc Tinh Trần đi, nguyên nhân chủ yếu chính là Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm vẫn lúc lam lúc đỏ, không phải vẫn luôn màu lam. Nói cách khác trong đại hung có đại cát, toàn lực ra tay thì không nhất định sẽ là chuyện xấu!
- Ngươi muốn học Hung Đồng tuyệt thế của ta? Chung Sơn cười lạnh nói, khí thế quanh người từ từ kéo lên.
- Ta cần học thứ gì của Đại Tiên hay sao? Tuyết Mai lão tổ lộ ra vẻ khinh thường.
- Dối trá! Chung Sơn khinh thường nói.
- Mở ra đồng thuật của ngươi, chẳng lẽ muốn ta ra tay hay sao? Tuyết Mai lão tổ lạnh lùng nói.
- Như ngươi mong muốn! Chung Sơn nhàn nhạt nói.
Như ngươi mong muốn? Chung Sơn thật sự sẽ mở ra Hung Đồng tuyệt thế? Nhưng đối diện là Tổ Tiên đó, dưới thiên đạo, đồng thuật của Đại Tiên dù có mạnh mấy đi nữa cũng không thể nào tổn thương được Tổ Tiên.
Chung Sơn không giữ lại nữa, mắt khép lại. Sau đó nhắm kín mắt trái, chậm rãi mở ra mắt phải.
- Hung Đồng tuyệt thế, mở! Chung Sơn mở mắt bên phải, ánh sáng lam quấn quanh, trời đất đột nhiên run lên, mây ngừng bay, gió ngừng thổi, một loại rung động từ sâu trong hồn phách Chung Sơn làm cho vô số cường giả run rẩy.
Khí tức tựa như Thánh nhân phủ xuống.
Đây là Hung Đồng tuyệt thế kia? Hung Đồng thật là mạnh mẽ? Uy nghiêm mạnh mẽ thẳng tới Thánh nhân, khó trách Tuyết Mai lão tổ để ý, động lòng như vậy?
Ngay lúc này, Tuyết Mai lão tổ đối diện hai mắt bỗng thay đổi, tròng mắt Tuyết Mai lão tổ bỗng nhiên xuất hiện một đóa hoa mai màu hồng.
Mỗi mắt một đóa, hai đóa hoa mai phấn hồng xoay tròn trong mắt Tuyết Mai lão tổ.
Đồng thuật, lại là đồng thuật? Tuyết Mai lão tổ cũng có đồng thuật?
- Đó là?
- Mai Hoa Nhãn? Thuật phục chế? Tuyết Mai lão tổ muốn phục chế đồng thuật của Chung Sơn?
- Mai Hoa Nhãn?
- Đồng thuật của Tuyết Mai lão tổ, là thật, thì ra là sự thật. Tuyết Mai lão tổ quả thật có Mai Hoa Nhãn, nghe đồn là đồng thuật quỷ dị có thể phục chế bí pháp của người khác. Thì ra tất cả là thật!
- Đồng thuật phục chế?