Chương : Tin cậu một lần
Hành động lần này của Tân Trạm khiến ông ta kinh ngạc quá rồi.
“Tên này lại là ai đây, yếu đuối đến đáng sợ. Nếu như cậu muốn nhờ vào cậu ta để đưa tôi ra ngoài thì tôi khuyên cậu nên từ bỏ ý định đó đi.”
Ông ta lại quay đầu qua nhìn Lỗ Thiện Văn.
Lúc này Lỗ Thiện Văn đứng ở góc tường, anh ta bị làm cho kinh ngạc hoàn toàn rồi.
Tân Trạm dùng trận pháp để Triệu Hạo Thiên hồi phục ý thức, đã khiến người ta kinh ngạc rồi, mà điều khiến người ta kinh hồn hơn là đoạn hội thoại sau đó của hai người họ.
Tân Trạm đã học được rất nhiều phương pháp từ người này, và thân phận của người này lại là Triệu Hạo Thiên.
Lỗ Thiện Văn đương nhiên là biết Triệu Hạo Thiên là ai, chỉ là anh ta không ngờ, cái ông già thường ngày điên điên khùng khùng này lại là nhân vật lớn mà mọi người truyền tai nhau rằng ông ta nổi tiếng ngang nhau với tông chủ Vấn Tông.
Mà lần này Tân Trạm lại muốn cứu ông ta ra ngoài.
Vốn dĩ anh ta tưởng Tân Trạm lén lút đến để gặp người nào đó trong hầm giam, như vậy anh ta vẫn còn có thể giữ được tính mạng. Nhưng nếu như đưa một trọng phạm đi dưới sự giúp đỡ của anh ta, cho dù Tân Trạm không giết anh ta thì Vấn Tông cũng không thể nào bỏ qua cho anh ta được.
Nghĩ đến kết cục bi thảm nào đó, hai mắt đảo một cái, anh ta bị dọa đến ngất xỉu luôn rồi.
“Cậu ta chỉ là lính canh ngục bình thường, không cần để ý đến cậu ta”
Tần Trạm lắc lắc đầu, rồi lại nhìn về phía Triệu Hạo.
Thiên.
“Tiền bối, tôi muốn biết suy nghĩ của ông.”
“Xem ra cậu đã quyết định kĩ càng rồi” Triệu Hạo.
Thiên nghiền ngẫm, nhìn Tân Trạm chằm chằm.
“Ra ngoài, đương nhiên là ông đây đồng ý, không có ai muốn bị nhốt ở nơi này cả.”
“Nhưng nhóc này, Triệu Hạo Thiên tôi không phải là công cụ để bất cứ ai điều khiển. Cậu phải nói cho tôi biết mục đích của cậu, nếu không ta sẽ không đi, ai cũng không đưa tôi đi được.”
“Bạn của tôi bị nhốt trong này, tôi muốn cứu họ ra, cho nên phải cứu ông trước.” Tân Trạm nghiêm túc nói.
Cậu muốn lợi dụng thực lực của tôi, thu hút sự chú ý của Vấn Tông để giúp đỡ cho các cậu.” Triệu Hạo Thiện cười điềm đạm, nói: “Đây là một lý do, mặc dù cũng lợi dụng tôi, nhưng cậu dám nói ra thì xem như cậu có lòng can đảm”
“Nhưng mà tôi thắc mắc, nếu tôi không đồng ý thì cậu sẽ làm thế nào.”
“Tôi tin tiền bối sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này” Tân Trạm điềm đạm nói.
Triệu Hạo Thiên bị đồng minh lừa dối, bị người bên cạnh lừa dối, ngay cả người thân nhất cũng phản bội ông ta.
Dưới tình hình như vậy, anh không tin là có người nào không cam tâm, không phẫn nộ trong lòng.
“Hơn nữa tiền bối không đồng ý thì tôi sẽ đi tìm cách khác”
“Cách mà cậu nói, là mấy tên trên tầng ba nhỉ”
Triệu Hạo Thiên lắc đầu nói: “Cậu nghĩ quá đơn giản rồi, không có tôi, cậu sẽ không cứu ai trên tầng ba được ca.
“Tiền bối nói vậy là có ý gì”
Con ngươi Tân Trạm khẽ co lại.
Vốn dĩ, anh cũng không có ý định lừa gạt Triệu Hạo Thiên.
Thân phận trước đây của Triệu Hạo Thiên, đã định trước ông ta sẽ không để bất cứ ai điều khiển. Ngược lại nói hết sự thật ra, có thể dễ dàng đạt được mục đích hơn.
Nhưng tầng ba hầm giam có tình hình khác, điều này nằm ngoài dự liệu của anh, lúc trước Khôi Ách cũng không cung cấp thông tin về vấn đề này.
Có lẽ ngay cả Khôi Ách cũng không rõ, rốt cuộc trên tầng ba bố trí như thế nào.
“Nói cho cậu biết, bản tôn từng bị giam giữ ở tầng ba, vì thế hiểu rất rõ, tầng ba nhà giam ngoại trừ trận pháp còn có bố trí đặc biệt, dù sao nơi đó đều giam giữ người thượng giới, phương pháp cũng khác với bọn ta. Vì thế cậu muốn dựa vào trận pháp mở ra, căn bản không hiệu quả” Triệu Hạo Thiên lắc đầu nói.
“Tiền bối có thể mở ra không?” Tân Thành nheo mắt lại hỏi.
“Tất nhiên tôi có thể, nếu không cũng không cần nói cho cậu biết, hơn nữa tôi cũng đồng ý giúp cậu.”
Triệu Hạo Thiên cười to nói: “Bị nhốt lâu như vậy, để Vấn Tông làm cho người không ra người, quỷ không ra quỷ, dù cho bị tóm lại lần nữa, tôi đi ra ngoài thư giãn gân cốt một phen cũng đáng.”
“Huống chỉ thằng nhóc cậu cũng rất thú vị, lão phu cũng muốn đi theo xem thử.”
Triệu Hạo Thiên nói xong lại tò mò nhìn Tân Trạm: “Có điều tàn hồn trong cơ thể ta, cậu tính giải quyết như thế nào? Nếu không có tàn hồn này thì phút chốc là tôi đã chạy ra được rồi.”
Tần Trạm gật gật đầu, nếu muốn cứu Triệu Hạo Thiên ra thì nhất định phải giải quyết tàn hồn dây dưa không rõ trong cơ thể ông ta.
Nhưng mình đã sớm suy nghĩ hết tất cả, đương nhiên cũng nghĩ đến chuyện đó.
“Lần trước tiền bối đã nói, tàn hồn bên trong cơ thể này của ông khao khát một thân thể vô cùng mạnh mẽ, bởi vì ông tu luyện pháp môn Cổ Luyện Thể Sĩ, vì thế trên đời này hiếm có thân thể nào mạnh hơn ông, thế nên tàn hồn này vẫn luôn bám theo ông.”
Tân Trạm cười nhạt nói: “Đây là Vấn Tông cố tình sắp đặt vì ông, mục đích chính là có người chia cắt tàn hồn của ông ra, cũng không thể nào hoàn toàn tiêu diệt hắn.”
“Đúng vậy, vật ấy ở trong cơ thể tôi đã nhiều năm, gần như hòa làm một với cơ thể ta, nếu mạnh mẽ hủy diệt thì tôi có thể bị thương nặng thậm chí là bỏ mình.” Triệu Hạo Thiên nói.
“Vì thế mấu chốt của vấn đề chính là tôi có thể tìm được cơ thể nào đủ mạnh mẽ để khiến tàn hồn cảm thấy hứng thú hay không.”
Tần Trạm nói xong mở không gian chứa đồ ra, lấy từ trong đó ra một thân thể người thanh niên.
“Bộ cơ thể này có hơi quái lạ.” Ánh mắt Triệu Hạo Thiên nhìn xuống, cũng có hơi giật mình.
Thi thể Tân Trạm lấy ra này tất nhiên chính là thân thể của người thanh niên trên tầng năm trong bí cảnh Yêu Hoàng kia, thân thể này ở trong bão táp vô tận có thể thoải mái yên nghỉ cả trăm năm, không hề bị chút tổn hại nào, hiển nhiên là có sự chống đỡ của thân thể cực kỳ mạnh mẽ.
“Có chút thú vị, nếu ngay cả thứ này mà cậu cũng có thể tìm ra được, vậy tôi có hơi tò mò, lân này cậu có thật sự thoát khỏi vòng vây được không.” Đôi mắt Triệu Hạo Thiên lần đầu tiên toát lên một sự hứng thú.
Trước đây ông ta đã đồng ý với Tân Trạm, phần lớn là vì mình bị ngột ngạt quá lâu nên cũng muốn đi ra ngoài giết người để báo thù.
Căn bản không nghĩ rằng Tân Trạm có thể thắng.
Nhưng nhìn thấy chàng trai này, Triệu Hạo Thiên lại có chút chờ mong.
“Thứ khiến tiền bối tò mò còn nhiều lắm, không gấp, trước tiên tôi phải giải quyết tàn hồn này đã”
Tần Trạm cười nhạt, một bàn tay đặt lên bên trên trận pháp.
Nhất thời đại trận khống chế tàn hồn này bị Tân Trạm tự tay phá hủy.
Tàn hồn kia thoát khỏi vây nhốt lập tức bùng nổ rít gào lên một tiếng, như một làn khói đen phóng về phía thân thể của Triệu Hạo Thiên.
Lúc này Tân Trạm lại phục hồi lại trận pháp, vô số tia nhỏ khống chế tàn hồn lại lần nữa.
“Anh nhìn kỹ lại xem bên cạnh là thứ gì.”
Tân Trạm đột nhiên rống to, tàn hồn này có thể nói được tiếng người, tất nhiên cũng có thể tiến hành trao đổi.
Xoạt!
Tàn hồn này đột nhiên phát hiện ra xác chết của thanh niên ở một bên, thân thể của nó run lên, dường như cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ của cơ thể này.
“Ở lại trong cơ thể của Triệu Hạo Thiên, mỗi giờ mỗi phút anh đều phải đấu đá chém giết với thần hồn của Triệu Hạo Thiên, anh cướp đoạt cơ thể của ông ta, cần tốn bao lâu, mà ngay trong lúc này, có thể gặp được người nào giống như ta, mạnh hơn ta, có thể hủy diệt sự tồn tại của mi?”