Chương
Bọn họ cũng nhìn ra, nếu là không xuất ra át chủ bài chân chính thì hai người bọn họ sẽ phải mất mạng.
Mà át chủ bài của mỗi người bọn họ, vốn dĩ đều là dự định dùng khi đối đầu với người có cấp bậc cao hơn, nhưng bây giờ lại không thể không liên hợp đối phó một tu sĩ có thực lực tương đương.
“Tân Trạm, anh đừng phách lối”
Trác Cư hét lớn một tiếng, trong nháy mắt tu vi tăng vọt, một chút đã đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh bát phẩm, trước đây, anh ta vẫn luôn giấu kín tu vi.
Mà át chủ bài của Nhạc Nhất Tuần càng kinh người hơn, sắc mặt của anh ta âm trầm, lấy ra một viên dược hoàn đen nhánh, một ngụm nuốt vào.
Anh ta phát ra tiếng tru lên thống khổ, thân thể trong nháy mắt tăng vọt đến ba mét, sau lưng có một cái cái đuôi lắc lư, toàn thân che kín bằng vảy, vậy mà tựa như giao long.
Lực chiến đấu của anh ta tăng lên càng nhiều, thình lình đạt đến Xuất Khiếu Cảnh cửu phẩm.
Nhập Ma Đan.
Tân Trạm hơi kinh ngạc, không nghĩ tới ở đây còn có thể nhìn thấy loại đan dược này.
“Tân Trạm, chết đi cho tôi!”
Chiến lực của hai người đã tăng lên, lại lần nữa đáp xuống.
“Để cho tôi nhìn xem, hiện tại hai người mạnh như thế nào.”
Ba người lại lần nữa giao thủ, Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần tấn công mạnh mẽ, tốc độ cùng lực lượng đều tăng mạnh.
Ánh mắt của Tân Trạm yên tĩnh, thi triển Du Long Quyết, không ngừng du tẩu.
Trong sơn cốc, tiếng động và ánh sáng không ngừng, giống như có trăm cây cổ thụ ầm đổ xuống, cự thạch trên vách đá vỡ nát, mặt đất xuất hiện vết nứt lớn.
Trong một góc, Tân Tráng cảm nhận được tiếng động ở bên ngoài, mắt nhìn đồng bọn có chút bất an.
“Tôi đi ra ngoài xem một chút”
“Tân Tráng, nguy hiểm lắm, vẫn không nên đi thì hơn” Một người khuyên can nói.
“Các người yên tâm, tôi không sao, tôi chỉ ở xa xa nhìn một cái, nếu Tân Trạm giao thủ cùng người khác, tôi có thể giúp đỡ thì giúp, tuyệt sẽ không làm trở ngại cho anh ấy”
Tân Tráng nhếch miệng cười một tiếng, trấn an đám người, đi ra ngoài trận pháp.
“Chỉ có loại trình độ này sao, các người làm tôi quá thất vọng”
Giao thủ một lát, Tân Trạm lại đột nhiên lắc đầu.
Anh duỗi hai tay ra, ngăn cản lại công kích của Trác Cư cùng Nhạc Nhất Tuần.
Hai người giống như Trác Cư, so với Thánh tử của thế giới ẩn, đương nhiên mạnh hơn rất nhiều, nhưng so với bọn người Đổng Thiên Thành, Trương Quốc Tuấn lại có vẻ không bằng.
Chuyện này quá đáng sợ “Anh dùng tay thế mà có thể ngăn cản thần binh của tôi?”
Ở trong ánh mắt của Trác Cư là sự không thể tin được, bàn tay Tân Trạm phát lực, đem trường đao phẩm cấp không thấp này của Trác Cư trực tiếp bóp nát, biến thành vỡ nát.
“Chuyện này quá đáng sợ” Trác Cư cùng Nhạc Nhất Tuần tê cả da đầu.
Tay không bóp nát thần binh, thân thể của Tân Trạm rốt cuộc là cứng rắn đến trình độ nào.
Mà một khắc sau đó, mi tâm của Tân Trạm đột nhiên phát ra một tia sáng.
Hai người cảm thấy không lành đang muốn lùi lại cũng đã không còn kị Ï.
Thân thể đau xót, bên trong vang lên hai tiếng trầm đục, hai người bọn họ lại bị trúng quyền một lần nữa, bị Tân Trạm đánh bay ra ngoài Nhưng mà lần này, hai người lại phát giác được một chút.
Hai người bò dậy từ dưới đất, che lấy sự đau đớn của thân thể, nhưng không bị thương nặng khi bị đánh bay trước đó.
“Anh có cảm giác được không có, khả năng thao túng của anh ta không tốt như trước đó” Nhạc Nhất Tuần nói.
“Anh ta đã nói, thần thức chỉ hồi phục hai phần, làm không tốt là thật. Chúng ta đừng xúc động, tiêu hao năng lực của anh ta đi, chờ thần thức của anh ta trống rỗng, chính là thiên hạ của chúng ta” Trác Cư cũng là gật đầu nói.
Mặc dù thân thể hai người bọn họ vẫn đang đau nhức kịch liệt, nhưng trong lòng thoáng yên ổn, thay đổi kế sách, dự định vững vàng, chậm rãi dây dưa cùng Tân Trạm.
Định tiêu hao sạch sẽ thần thức của Tân Trạm sau đó sẽ ra tay ngoan độc giết anh.
Bọn họ bay ở giữa không trung, từ đằng xa đánh ra khí tức linh khí đại lượng, ở trên không công kích về phía Tân Trạm.
Nếu như Tân Trạm thoáng tới gần, bọn họ ngay lập tức lùi lại.
“Các người cũng rất thông minh” Tân Trạm thản nhiên nói.
“Tân Trạm, chúng tôi sẽ mài chết anh, nhìn xem anh còn có bản lĩnh gì” Nhạc Nhất Tuần hừ nhẹ một tiếng.