Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Anh nhớ kỹ Phù Ma từng nói qua, ông ta sống trên thế giới này không thoải mái, giống như đắc tội với thế lực lớn nào đó, không còn cách nào phải chạy xuống hạ giới.
Xem ra trên người người này có bí mật không nhỏ, ước chừng sớm muộn gì cũng bị vạch trần.
“Đừng nói những thứ này, hãy nhìn ấn ký thần thức mà cậu lưu lại đi” Phù Ma nói sang chuyện khác.
Tân Trạm cũng lấy lại bình tĩnh.
Hơn nữa rõ ràng nắm giữ ngọn lửa mạnh mẽ, nhưng anh lại không giúp Tam trưởng lão đối phó quỷ phách, mà là lưu lại hỏa độc, bồi dưỡng thành Hỏa Sát, cuối cùng chiếm đoạt cơ thể của Tam trưởng lão.
Thân phận của Lão Hắc sớm muộn gì cũng bại lộ.
Vì vậy, Tân Trạm ở trên người đối phương, để lại một luồng hơi thở, là để bất cứ lúc nào cũng có thể giám sát lão ta.
“Lão ta xuống núi rồi”
Cảm nhận được phương hướng của hơi thở, nét mặt Tân Trạm khẽ thay đổi.
Tự tay tiêu diệt Hỏa Sát, việc này làm Lão Hắc cảm thấy hết hy vọng, liền lập tức bỏ trốn?
“Làm sao bây giờ? Đuổi theo hay không” Phù Ma hỏi.
“Trời đất khó tìm, không dễ dàng gì mới tìm được chí hỏa, chẳng lẽ lại không năm chặt?” Tân Trạm cười nhạt một cái nói.
Anh tung ra vài lá bùa, ẩn thân, sau đó đi về phía chân núi.
Hơn nữa, đã biết Viêm Ma Thể, một khi sở hữu loại lửa thứ hai, không chỉ có khả năng tiến hóa, đánh ra chiêu thức mạnh hơn, điều này cũng làm cho Tân Trạm có chút chờ mong.
Bóng hình như điện, Tân Trạm đi xuyên qua Hỏa Vũ Tông, rất nhanh liền xuống núi, đi theo ông lão kia.
Nhưng mà Tân Trạm và Phù Ma cũng không có chú ý tới, ngay sau khi hai người xuống núi, liền xuất hiện một bóng đen quỷ dị , đi theo phía sau bọn họ.
Lúc tới chân núi, trời cũng gần chạng vạng.
Lão Hắc không hài lòng, sau khi rời khỏi Hỏa Vũ Tông, không đi thành lớn mà lại đi vào trong ngọn núi hoang.
Đợi Tân Trạm tới được ngọn núi nơi Lão Hắc vừa đi vào, màn đêm đã lặng yên phủ xuống.
“Có điều kỳ lạ, chỉ sợ lão già này phát hiện ra chúng ta rồi, cẩn thận một chút: Tân Trạm xuất hiện bên ngoài sơn động, Phù Ma không khỏi nhắc nhở.
“Đã tới nước này, dù thế nào cũng phải lấy được chí hỏa, nhìn đối phương một cái, xem lão ta đến tột cùng là có âm mưu gì.”
Tân Trạm gật đầu, đều đã đến trước mặt rồi, lấy được chí hỏa, anh đương nhiên không muốn bỏ qua.
Vào lúc Tân Trạm đang tính toán làm sao lẻn được vào hang động thì Lão Hắc chậm rãi tiến về phía cửa động.