Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
“Một đám hỗn tạp, tránh ra!”
Thôi trưởng lão lạnh lùng hừ một tiếng, Vân công tử cùng lắm chỉ là Cảnh giới Phân Thần cấp bốn, lão giả áo xám và đám văn sĩ kia cũng chỉ là cấp hai, cấp ba.
Linh khí của ông ta cuồng bạo, những người này liền bay ra xa.
Liễu Mộng xuất hiện, trường tiên trong tay vung lên quấn quanh cổ Thôi trưởng lão.
Thôi trưởng lão lạnh lùng cười một tiếng, ngón tay khế búng một cái chính xác tìm được vị trí của roi da, sau đó đánh bay.
“Ranh con, dám đột phá ở chỗ này, đúng là ngu xuẩn, lão già này sẽ giúp mày một tay.”
Thôi trưởng lão ha ha cười lớn, một bước đi tới trước mặt Tân Trạm, đánh về phía đầu anh.
Ầm!
Nhưng trong giây phút đó, một màn sáng đột nhiên xuất hiện ngăn trở trước người Thôi trưởng lão.
Nụ cười của Thôi trưởng lão ngay lập tức cứng ngắc, ông †a lúc này mới phát hiện bên ngoài Tân Trạm chẳng biết lúc nào lại có mấy tấm phù lục trôi lơ lửng, hoàn toàn bảo vệ anh bên trong.
“Đến cuối cùng là ông ngu hay là tôi ngu”
Tân Trạm chậm rãi mở mắt, trên bầu trời, mây đen vốn đã tản ra lại lần nữa ngưng tụ.
“Cảnh giới Phân Thần cấp ba”
Trong lòng Thôi trưởng lão run lên, chợt quay đầu bỏ chạy.
Ông ta đột nhiên nghĩ đến, lúc trước Hạ chấp sự bị giết chết cũng bởi vì Tân Trạm đột phá tu vi.
Mặc dù không biết hai người này có quan hệ thế nào nhưng Tân Trạm nếu có thể lợi ùng lôi kiếp để giết Hạ chấp sự thì cũng có thể giết được ông ta.
Hai người Thôi trưởng lão không nghĩ đến Tân Trạm có thể thao túng lực lượng của lôi kiếp không phải vì bọn họ ngu xuẩn.
Mà Vương Tử trước đây thấy được lúc Tân Trạm độ kiếp, biết anh có hơn mười bản nguyên lực nhưng Thôi trưởng lão lại không biết chuyện này.
Mà cũng may là Vương Tử ở những giây phút cuối cùng mới giác ngộ ra.
Bởi vì không phải chỉ cần cảm nhận được thuộc tính lôi cơ bản liền có thể thao túng lôi kiếp.
Một đạo lôi kiếp vô cùng lớn đột nhiên đánh xuống, dưới sự không chế của Tân Trạm không do dự lao thẳng về phía Thôi trưởng lão.
“Bí thuật Hổ Huyền”
Thôi trưởng lão khẽ quát một tiếng, hư không sau lưng đột nhiên hiện ra hư ảnh của một con hổ yêu to lớn, sau đó mãnh hổ này đột nhiên chui vào cơ thể ông ta.
Ở lúc lôi kiếp đánh xuống, Thôi trưởng lão đưa tay đánh vào lôi kiếp, hư ảnh của hổ yêu đồng thời cũng hiện lên.
Âm!
So với chấp sự Hạ không hề có bất cứ sự chuẩn bị nào lúc trước, Thôi trưởng lão chuẩn bị đầy đủ hơn.