Chương
“Tân công tử, có cách gì không?” Trần công tử dẫn người nhà họ trận đến bên cạnh Tân Trạm, khách khi hỏi.
Trải qua chuyện ở đài tế, anh ta thật sự rất vô cùng bái phục Tân Trạm.
Tuy nhiên hiện tại vẫn chưa thoát khỏi khó khăn, giả sử lúc đó Tân Trạm không gạt Tố Thế Ma Tôn, tự mình tạo ra cơ hội, hiện giờ anh ta cũng đã giống hai kẻ bên trong kẻ chết mất tiêu rồi.
Cho nên Trần công tử cũng vững vàng tin tưởng, Tân Trạm nếu đã có thể phát hiện ra vấn đề từ sớm, thì không thể nào không có chút chuẩn bị.
Tìm cách sống sót, tuyệt đối không chỉ có Tống Linh Thông, Tân Trạm tuyệt đối cũng còn có cái khác.
“Tống Linh Thông không phải là bố trí trận pháp sao, cậu không có hứng thú ư?” Tân Trạm cười như không cười nói.
“Tống Linh Thông, vẫn là thôi bỏ đi”
Trần công tử nghe thấy cái tên này, không thoải mái cười một cái nói: “Đại đa số mọi người không hiểu anh ta, còn cho anh ta là công tử văn nhã, ôn hòa lương thiện cung kính cần kiệm khiêm nhường, nhưng nhà họ Trần và nhà họ Tống có không ít lần qua lại, cái tên đó không những mua danh chuộc lợi, hơn nữa tâm cơ vô cùng thâm độc, tôi thà là tin tưởng Tân công tử, cũng không muốn tin anh ta”
“Tân công tử, nếu như ở đây còn có ai có thể cứu chúng tôi, cũng chỉ có Tân công tử thôi, mong công tử hãy dẫn theo tôi với.” Trần công tử nghiêm nghị cúi người nói.
Anh ta cũng sợ chết, và anh ta muốn sống.
Cho nên đầu ốc anh ta mới tỉnh táo, biết Tân Trạm mới là người cuối cùng có thể làm được chuyện đó.
Không chỉ có Trần công tử, còn có một số tu sĩ cũng đi theo Tân Trạm.
Số lượng cũng có hơn trăm người.
Trong số những người này, cũng người có thù với nhà họ Tống, cho nên bọn họ thà chết cũng không hèn hạ khuất phục cho nhà họ Tống, cũng có cô gái đồ đỏ và ba người thuộc hạ tu sĩ và hộ vệ khác cũng đi vào bên trong đại điện, Trần công tử tiết lộ chuyện ở bên trong cho bọn họ biết chút ít, cũng đủ khiến bọn họ có chút bội phục.
Cũng có một số tu sĩ trong Thiên địa hỏa diễm bị khuất phục dưới con người của Tân Trạm.
Chỉ có điều những người này, có chút không giống với Trần công tử tin tương Tân Trạm tuyết đối, bọn họ chỉ là bị nhà họ Sài và Tố Thế Ma Tôn ép buộc nên không còn cách nào khác, muốn nằm trong nhóm để được sưởi ấm, xem thử Tân Trạm có cách gì hay không.
“Cậu thật sự muốn biết phương pháp của tôi?” Tân Trạm nói.
“Mong Tân công tử giải thích nghi hoặc” Tư thế của Trần công tử cúi thấp xuống nói.
¡ sẽ không trốn, mà cũng không trốn được, cách nghĩ của tôi chính là tìm được truyền thừa chân chính của Như Ý Tiên Tôn, kế thừa sức mạnh của ông ấy, sau đó đánh chết Ma Tôn”
Tân Trạm tràn đầy hứng thú nhìn Trần công tử.
Trần công tử như bị sét đánh, trừng thẳng mắt nhìn anh, suýt chút nữa là căn trúng đầu lưỡi.
Giết Ma Tôn, so với suy nghĩ lựa chọn trốn chạy của Tống Linh Thông, cách nghĩ này của Tân Trạm có thể nói là to gan vô cùng.
Thực lực của Ma Tôn, anh ta đã từng thấy qua, muốn tàn sát ông ta, điều này cần thực lực ra sao, và dũng khí thế nào.
“Đây có phải là quá mạo hiểm rồi chăng”
Trần công tử khó khăn nuốt nước miếng, dù cho bản thân chỉ còn lại nguyên thần nhất tôn, nhưng theo bản năng anh ta vẫn cảm thấy chấn động.
“Vậy cậu nghĩ Tống Linh Thông có thể chạy thoát được không?” Tân Trạm hỏi ngược lại nói.
“Cái này…” Trần công tử tự nhiên do dự, Sài Chính Đạo không có chút lo lắng nào, Ma Tôn cũng chưa có hành động, cái này vốn đã có chút kỳ lạ.
“Nói cho cậu biết vậy, bên ngoài nghĩa trang Đại Năng có sương trăng bao phủ, dù cho tin tức có truyền được ra ngoài, cũng sẽ không có bao nhiêu người có thể đi vào bên trong”