Chương
Bản thân ông ta cũng đã từng cảm nhận sự suy nghĩ trù tính và mưu trí của Tân Trạm, Sài Chính Đạo không phải không có lý.
“Xem như tìm được thì anh cũng không cần phải lo lắng, năm đó Như Ý Tiên Tôn bị thương nặng hơn tôi nhiều hơn nữa còn bị thiêu đốt thọ nguyên, chấp niệm mà ông ta để lại đã ngủ say nhiều năm, cho dù người trẻ tuổi kia có tìm thấy cũng không thể thức tỉnh được. Nhưng mà anh nói đúng, trái lại thực ra tôi có thể làm vài việc”
Tố Thế Ma Tôn vung tay lên.
Sương mù màu đen dày đặc lại lần nữa dâng trào, một ánh sáng màu đen từ đằng xa nhanh chóng lướt đến rồi lập tức phóng tới trước mặt ông ta, đó là tàn hồn kia.
“Chủ nhân” Tàn hồn không rõ ràng cho lắm, thận trọng chào hỏi.
Tố Thế Ma Tôn đưa tay ra ấn một đầu ngón tay đen nhánh lên trên thiên linh của tàn hồn.
“AI” Tàn hồn đau đớn gào thét, chỉ cảm thấy có khí tức giống như thủy triều không ngừng phun trào vào trong cơ thể làm cho thể của nó căng phồng giống như khí cầu.
Sương mù màu đen ở xung quanh Tố Thế Ma Tôn theo ngón tay của ông ta không ngừng xông vào trong cơ thể của tàn hồn.
Cuối cùng tất cả sương mù màu đen ở trong trận pháp hoàn toàn biến mất hòa hợp vào trong cơ thể của tàn hồn.
Lúc này tàn hồn đã không còn được xem là linh hồn nữa mà đã trở thành quái vật đen nhánh có cơ thể hoàn chỉnh, cơ thể của nó thon dài, cả người đen như mực.
Chỉ có đôi mắt vẫn còn đỏ hoe như cũ, khóe miệng lộ ra cái răng sắc bén làm cho người ta có loại cảm giác kinh khủng, dữ tợn.
Giống như một ác quỷ.
“Đem theo tất cả ma khí của bản tôn ra ngoài trận pháp giết hết tất cả những người đã bỏ chạy” Tố Thế Ma Tôn lạnh lùng nói.
“Vâng thưa chủ nhân”
Cảm nhận được sức mạnh bành trướng trong cơ thể, trong đôi mắt của ác quỷ tràn đầy vẻ mừng như điên.
Dựa vào thực lực hiện tại của bản thân thì giết Tân Trạm hẳn là sẽ dễ như trở bàn tay.
Nó bỗng nhiên lách người nhanh chóng lao ra bên ngoài.
“Tàn hồn này là linh hồn bị lão phu cưỡng ép bắt giữ bằng bí pháp sau khi Như Ý Tiên Tôn chết nên không bị thế giới bên trong ông ta bài xích, để nó đi giết những người đó là thích hợp nhất” Tố Thế Ma Tôn cười giễu nói.
Trong trời đất ở bên ngoài.
Tân Trạm dẫn theo đám người bay thật nhanh về phương hướng lúc đầu đã đến, nhưng một lúc sau bầu trời sâu thẳm ở sau lưng đám người có một màu đen dày đặc trải khắp chân trời, giống như mây đen che khuất mặt trời làm cho trời đất lập tức mờ đi.
Trên bầu trời tối đen như mực, một bóng dáng đen tuyền nở nụ cười khẳng khặc đầy kỳ quái rồi nhanh chóng bay tới.
Phốc phốc!
Một tu sĩ ở phía sau không để ý bèn bị móng vuốt của nó xuyên thấu qua cơ thể, trái tim đỏ tươi bị ác quỷ nắm trong tay, sau đó bỗng nhiên bóp nát.
Máu me bắn tung tóe, màu đỏ tươi rơi lên trên cơ thể đen như mực của ác quỷ.
“Cảm giác thật là tuyệt vời khi có thực thể tràn đầy sức mạnh”
Nó lộ ra vẻ hưởng thụ, cười lớn rồi nhào về phía Tân Trạm.
“Thằng nhãi thối tha, trước đó lúc nhìn thấu tao không phải mày rất hung hăng càn quấy sao? Tao xem lần này mày làm thế nào giết được tao.”
“Cảnh giới Phân Thần cấp chín”
Bà lão hoảng sợ, tu vi mà ác quỷ lộ ra lúc này đã đạt tới điểm cao nhất được cho phép của Thánh Cảnh.
“Ngăn cản nó lại”
Tất cả mọi người gầm thét rồi đánh về phía ác quỷ.