Chương
“Trừ cái đó ra, tôi không nghĩ ra những cách khác”
Như Ý Tiên Tôn cười nói: “Tôi thật ra đã sớm giác ngộ cái chết, cùng chết chung với Tố Thế, tôi không hề cảm thấy sợ hãi”
“Nhưng ông phóng ra khí tức vượt qua không gian này, người đầu tiên bị khe hở hư không cắn nuốt nhất định là ông, nếu Tố Thế kia còn có thừa sức thoát khỏi, vậy cơ hội cuối cùng của chúng ta xem như không còn” Tân Trạm lắc đầu nói.
“Tiền bối, nếu tiên khí đều cho ông, ông có cách không, kìm chân Tố Thế Ma Tôn kia mấy giây, cho cơ hội một mình đánh với Sài Chính Đạo”
“Kéo dài à?”
Như Ý Tiên Tôn ngẩn người, nhíu mày suy nghĩ nói: “Xác thực có cách, có thể tạm thời tách ra thần hồn của ông ta từ trên người Sài Chính Đạo mấy giây, nhưng cậu đối mặt với Sài Chính Đạo có thể thắng sao?”
Tân Trạm chỉ là cảnh giới Phân Thần cấp ba, hơn nữa trước đó còn bị thương không nhẹ, ngược lại Sài Chính Đạo là cảnh giới Phân Thần cấp bảy, trạng thái đồi dào.
Cho dù Tân Trạm còn có thêm thủ đoạn gì, nhưng trong vài giây đồng hồ làm sao giết đối phương.
“Huyễn thuật này đến từ sự thúc đẩy ngũ hành bản nguyên trong cơ thể Sài Chính Đạo, chỉ cần tôi giết anh ta, huyễn thuật này tự nhiên sẽ được phá, về phần giết anh ta, việc này giao cho tôi là được”
Tân Trạm không trả lời, nhếch miệng cười.
Như Ý Tiên Tôn nhìn Tân Trạm thật sâu.
Mặc dù thằng nhóc này chưa hề nói, nhưng phương pháp có thể nhanh chóng giết Sài Chính Đạo chỉ sợ cũng là thủ đoạn liều mạng.
Hai người định ra chủ ý, Như Ý Tiên Tôn nhìn linh hồn của Thanh Long.
“Bí thuật của tôi chỉ cần lợi dụng long hồn trong thần thức của cậu, lão lông, có thể giúp lão phu một tay không, tôi và long tộc của anh có giao tình xưa, hơn nữa Tẩy Long Trì tôi đến chết cũng không tiết lộ cho bất cứ ai, trước đây anh có lế đã biết rồi”
“Tiền bối, ông nói chuyện với long hồn này, nhưng thứ này không có ý thức” Tân Trạm sững sờ, hơi kinh ngạc nói.
“Ai nói cậu đấy”
Như Ý Tiên Tôn nhíu mày, lắc đầu nói: “Thanh Long này có hồn phách, có cơ thể, có máu, vì sao không biết nói chuyện, không có ý thức”
“Nhưng…” Vẻ mặt Tân Trạm cứng đờ, không lòng khiếp sợ vô cùng.
Lúc trước anh chưa từng suy nghĩ vấn đề này, bây giờ bị Như Ý Tiên Tôn thức tỉnh, suy nghĩ tiếp mới rung động trong lòng.
Đúng, hồn của Thanh Long này không giống Yêu Hoàng Chưởng, nó có thể tự động công kích, nói rõ nó có ý thức.
Hơn nữa nếu là lông hồn thì sao có thể là vật chết?
“Nhưng vì sao tới bây giờ nó không nói chuyện với tôi”
Tâm trạng Tân Trạm có hơi phức tạp.
“Rồng có sự cao ngạo của mình, tôi đoán có lẽ nó mặc kệ cậu, hay là cậu cũng chưa từng để ý nó” Như Ý Tiên Tôn không chút khách khí nói.
Tân Trạm có hơi xấu hổ, xác thực trước kia mình chưa từng để ý hồn Thanh Long, trước kia vẫn luôn là lúc có tác dụng mới thả nó ra, lúc vô dụng thì nhét vào trong thần thức.
Lúc trước bản thân lại không biết hồn Thanh Long có thể khai thông, nào có nghĩ đến chủ động liên hệ với nó.
“Sao nào lão Long, Tân Trạm tốt xấu cũng cứu mạng mị, còn tìm máu của vuốt rồng cho mi, giúp đỡ một chút không quá đáng chứ” Như Ý Tiên Tôn cười tủm tỉm nói.
Cơ thể linh hồn Thanh Long run rẩy mấy lần, bành trướng ra cơ thể to lớn, trong đôi mắt rung động của Tân Trạm, lần đầu tiên nó cất tiếng nói chuyện.
“Bớt dùm, biện pháp ông nói là Toả Long Khốn Thiên Thuật nhỉ”
Âm thanh hùng hậu trầm thấp của hồn Thanh Long giống như sấm rền cuộn cuộn.