Chương
Như Ý Tiên Tôn nói chuyện Tân Trạm cũng không nương tay, dường như anh thực sự không hề cố ky bóp hỏa diễm tinh túy không ngừng vang lên đôm đốp làm cho khoảng không xung quanh bắt đầu run rẩy.
Con ngươi của Tố Thế Ma Tôn co rụt lại.
Đây là sức mạnh của hỏa diễm tinh túy, một dấu hiệu cho thấy nó sắp vượt qua ranh giới, nếu như tất cả hư không đều vỡ vụn vậy thì hỏa diễm tinh túy cũng sẽ biến mất.
“Tiền bối, tên khốn nạn này muốn dẫn tiền bối đi qua nên đừng bị mắc lừa” Sài Chính Đạo nói.
Tố Thế Ma Tôn híp mắt, không lên tiếng.
Nếu nói ông ta không động lòng với hỏa diễm tỉnh túy này thì đó là giả, năm đó huyễn thuật của Như Ý Tiên Tôn tung hoành khắp trời đất, dựa vào Ngũ Hành bản nguyên để làm cơ sở chế tạo ra thế giới huyễn cảnh.
Mà bản thân đã chiếm đoạt bốn loại bản nguyên hoàn chỉnh mà Như Ý Tiên Tôn để lại, chỉ có hỏa diễm bản nguyên này vẫn còn thiếu một nửa, nếu như hoàn thành việc bù đắp chỗ còn thiếu này thì chẳng những tu vi của bản thân sẽ nâng cao một bước, hơn nữa tương lai không gian để lại một lần nữa khôi phục tu vi cũng lớn hơn rất nhiều.
Mặc dù Như Ý Tiên Tôn đang dụ bản thân mắc lừa nhưng ông ta nói đúng.
Nhà họ Sài cho rằng chỉ cần tìm đủ tài nguyên để bản thân khôi phục Hợp Thể Cảnh đỉnh phong là được, nhưng Tố Thế muốn thực lực trở lại thời kỳ Thượng Cổ.
Nhưng mà Như Ý ghê tởm này lại cố ý đặt hỏa diễm tinh túy ở biên giới của sương mù xám, nơi mà ông ta có thể tiếp cận dễ như trở bàn tay, đây rõ ràng là mồi nhử.
Trong lòng Tố Thế Ma Tôn cảm thấy phát điên, những suy nghĩ cẩn thận và tham lam không ngừng va chạm trong thức hải.
Cuối cùng ông ta hít một hơi thật sâu.
Tân Trạm và Như Ý Tiên Tôn cũng đang căng thẳng theo dõi tất cả những chuyện này.
Vì để Tố Thế Ma Tôn lộ ra thân hình nên đây là bước đầu tiên trong kế hoạch của họ, nếu như không thể hoàn thành bước này thì đừng nhắc tới cách tiếp theo.
Nhưng mặc dù trong lòng Tân Trạm cảm thấy hơi lo lắng nhưng biểu hiện lại vô cùng tỉnh táo.
Hỏa diễm tỉnh túy ở trong tay Tân Trạm không ngừng bị nén lại và thay đổi hình dạng giống như thực sự quyết tâm ra quyết định.
Khoảng không xung quanh thậm chí còn bị phá vỡ càng nghiêm trọng hơn, hỏa diễm tinh túy như muốn vượt qua giới hạn của thế giới này.
“Như Ý, thu hồi ý nghĩ của các người lại đi, tôi sẽ không đi”
Lúc này, trong không gian sương mù xám vang lên giọng nói châm biếm của Tố Thế.
“Làm sao bây giờ?” Hồn Thanh Long nhíu mày nói.
“Trực tiếp bóp nát rồi dùng khí tức hỗn loạn chế tạo hư không rách nát để tìm kiếm Tố Thế Ma Tôn” Tân Trạm quyết đoán nói.
Sức chiến đấu của hai bên đã đến lúc này, nếu như bản thân từ bỏ không dám thực sự hủy diệt hỏa diễm tinh túy như vậy mới thực sự thua.
Mặc dù Như Ý Tiên Tôn đã tích lũy hàng nghìn năm nhưng cứ như vậy bị hư không chiếm đoạt nên cảm thấy hơi đáng tiếc. Nhưng Tân Trạm cũng sẽ không để Tố Thế có những suy nghĩ khác.
Hỏa diễm tỉnh túy bị nén quá mức nên một trong số đó đã phá vỡ gông cùm xiềng xích của không gian.
Tạch tạch tạch!
Hư không vỡ vụn ngay lập tức, một lỗ đen bỗng nhiên được hình thành và sức hút tăng vọt.
Vù!
Đúng lúc này, không gian sương mù xám xịt chấn động, những mảnh vỡ của hư không vỡ vụn thình lình dẫn một hình bóng màu đen né tránh sang một bên, bóng đen này tự cảm thấy bản thân đã bị phát hiện sau đó bỗng nhiên chộp về phía ngọn lửa kia.