Chương
Thật là đáng chết, trong khoảng thời gian này, không phải chính ông ta đã nghiêm lệnh cho người nhà họ Tân phải thu liễm lại, không được đi trêu chọc man tộc rồi sao? Làm sao có người đả thương người man tộc thế?
Còn là thiếu chủ tộc Huyết Man nữa, quả thực là khốn nạn mà.
“Các vị, nhà họ Tân của tôi từ trước đến nay đều rất thân thiết với man tộc, điều này các vị cũng biết, nhưng gia tộc quá lớn, không tránh khỏi xuất hiện một ít sâu mọt, chờ khi tôi tìm ra người này, nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thỏa đáng” Chờ khi những người man tộc này không còn ồn ào nữa, Nhị trưởng lão mở miệng nói.
“Không được, tu vi các người am hiểu nhất là dây dưa, chờ khi đại điển qua rồi, các người không nhận nợ thì phải làm sao bây giờ?” Một người đàn ông trung niên hừ lạnh nói.
“Nhị trưởng lão, ông cũng là người có quyên cao chức trọng trong nhà họ Tân, chúng tôi cũng đã cung cấp manh mối về người này, hôm nay nếu không tra ra thì không ai trong chúng tôi rời đi cả”
“Đúng vậy, khi nào người này bị nghiêm trị thì khi đó chúng tôi sẽ rời đi”
“Các vị định bức bách nhà họ Tân chúng tôi?”
Nhị trưởng lão biến sắc, rồi đột nhiên tức giận hừ một tiếng, thở ra một hơi mạnh.
Những người tộc Huyết Man này sắc mặt trắng bệch, lảo đảo lui về phía sau.
Trong ánh mắt sắc bén của trưởng lão, tất cả mọi người đều rũ mắt xuống, không dám đối diện.
Bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh hơn một chút.
“Nhị trưởng lão, tộc Huyết Man chúng tôi trước giờ cũng không phải là thích gây chuyện, nhưng chuyện này thật quá oan ức, ông hãy tha thứ cho lửa giận của chúng tôi” Một Người tộc Huyết Man tướng mạo nhã nhặn lúc này chắp tay nói.
“Đương nhiên, nếu Nhị trưởng lão có chuyện không tiện xử lý, chúng tôi cùng lắm thì đi tìm Tiên Man Tộc, tôi tin là bọn họ sẽ ra mặt giúp chúng tôi.”
“Nhà họ Tân của tôi, còn cần người ngoài lo liệu sao? Nếu không tin tôi vậy thì đi tìm Tiên Man Tộc là được”
“Haha, tất nhiên chúng tôi vẫn tin tưởng nhị trưởng lão.”
Người nọ cười nói.
Nhị trưởng lão vẻ mặt có chút lạnh như băng.
Những tên Man tộc đáng hận này quả thực là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Trong Tân Hoàng Triều, man tộc có mấy nhánh lớn, tộc Huyết Man này bất quá cũng chỉ là một nhánh nhỏ trong đó mà thôi.
Nếu là bình thường, chính ông ta cũng không thèm để ý tới bọn họ, nhưng đại điển của Tân Hoàng Triều sắp tới, tất cả thế lực trong Hoàng Triều đều đổ về Hoàng Đô, lúc này nếu tộc.
Huyết Man xảy ra vấn đề, mang sự việc làm ầm ï huyên náo sẽ có chút phiền toái.
Đương nhiên, người nhà nhà họ Tân này cũng đáng ghét đến cực điểm.
Chính ông ta đã tam lệnh ngũ thân, không được xảy ra tranh chấp với man tộc lúc này, cho nên lần này phải xử lý thật mạnh tay, nhưng xử lý như thế nào thì tùy tình hình cụ thể.
Nhị trưởng lão đã ngẫm nghĩ quyết định.
Lúc này, một tên thuộc hạ vội vàng chạy tới, truyền âm cho Nhị trưởng lão.
“Có thật không?”
Nhị trưởng lão chuyển động ánh mắt.
“Hồi bẩm trưởng lão, đích thật là lệnh bài của Tân Minh, Chấp sự Tống thấy rõ nhất thanh nhị sở, hơn nữa còn để lại dấu vết khí tức của đối phương”
“Hừm, là tên Tân Minh này” Nhị trưởng lão cười lạnh một tiếng.
Rồi ông ta đột nhiên đứng dậy, trong lòng đã có quyết định nói: “Các vị, tôi đã có tin tức về người này. Tôi Tân Ngọc Xuyên thân là trưởng lão chấp pháp của nhà họ Tân, công đạo là nhất. Bất kể người này là ai, tôi sẽ đích thân nghiêm trị. “