Chương
Sắc mặt của Tân Sở Phi cũng trở nên đỏ bừng, khó có thể hình dung được cô có bao nhiêu kích động.
Đôi môi đỏ mọng của Lương Nhược Mỹ khẽ nhếch lên, đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Tân Sương Nhan không khỏi cười khổ một tiếng.
Nếu sớm biết em tư ở bên ngoài kết giao với những cường giả này thì chính mình còn tìm người giúp người ta giữ thể diện làm gì chứ.
Những người khác của nhà họ Tân cũng kinh ngạc không nói nên lời.
Sau khi Tân Trạm trở về, hầu hết mọi người đều cảm thấy Tân Trạm đến dựa vào nhà họ Tân, chính là tìm tới để được che chở cũng muốn từ đó kiếm được một chút lợi ích.
Nhưng hiện tại xem ra không có nhà họ Tân, Tân Trạm này vẫn có thể sống rất tốt.
“Không tồi, chính là phái người tới chúc mừng lại là tứ vực của biên cảnh Đại Lục”
Tân Ngọc Xuyên gần như phát điên, cho nên ông ta chỉ có thể dùng câu nói này để có thể tự an ủi chính mình.
Thượng giới Đại Lục, nơi có ngũ đại hoàng triều mới là trung tâm, hai trong bốn vực chủ tới chúc mừng, tuy kinh động lòng người nhưng dù sao cũng chỉ là khu vực biên cảnh mà thôi.
Nếu như ngũ đại hoàng triều cho người đến thì thực sự là gặp quỷ rồi.
“Hoàng tử Tiêu của hoàng triều, Tiêu Nam Vương đích thân tới chúc mừng”
Điều khiến cho Tân Ngọc Xuyên gần như tuyệt vọng chính là khi ông ta nghe thấy cái tên này, thiếu chút nữa thì ngã xuống.
Bùm.
Bầu không khí tại hiện trường như nước sôi lửa bỏng, lập tức trở nên vô cùng ồn ào. Những âm thanh này tưởng chừng có thể lật tung cả đại điện lên.
“Hoàng tử hoàng triều đích thân đến”
So với việc vực chủ phái người đến chúc mừng thì chuyện hoàng tử hoàng triều không ngại ngàn dặm xa xôi đích thân tự mình chạy đến đây, chúc mừng Tân Trạm trở về.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, đồng loạt nhìn ra bên ngoài đại điện.
Theo sau tiếng bước chân, một dáng người khôi ngô tuấn tú, hiên ngang chậm rãi đi vào.
Đó thực sự là Tiêu Nam Vương.
Ở đây có rất nhiều người đã gặp qua hoàng tử thiên tài của hoàng triều nổi danh này, lúc này nhìn thấy người bước vào không khỏi hít vào một hơi đã hoàn toàn tin tưởng.
Trước đó, bọn họ vẫn còn có chút hoài nghi, những người tự xưng đến từ các đại gia tộc, hoặc là những người dưới trướng của các vực chủ, có phải là người do Tân Trạm tìm tới để mạo danh hay không.
Mặc dù khả năng này không cao nhưng cũng không thể phủ nhận chuyện này có thể xảy ra.
Đặc biệt những người đó đều là tu sĩ của tứ vực.
Nhưng ngay khi hoàng tử Tiêu vừa xuất hiện, mọi nghi ngờ đều tan biến.
Cho dù Tân Trạm có thể mời cho người khác giả thành các tu sĩ của tứ vực, chẳng lẽ có thể cho người đóng giả thành hoàng tử của hoàng triều?
“Cậu Tân, đã lâu không gặp. Lần này cậu chính thức nhận tổ quy tông, tôi cũng không nói trước cho cậu biết, cậu cũng sẽ không trách tôi chứ?”
Trên mặt Tiêu Nam Vương tràn ngập tươi cười, nhanh chóng bước đến giang hai tay nhiệt tình ôm lấy Tân Trạm.
“Tiêu Nam Vương.”
Nhìn thấy người đến, Tân Trạm quả thực có chút kinh ngạc, anh không quen biết người này.
“Tân Trạm, tôi nhận được sự ủy thác của em gái là Ninh Mộng đến đây, hiện tại em ấy đang ở Nam Vực không thể tự mình đến chúc mừng được, cho nên mới ủy thác cho tôi đến”
Tiêu Nam Vương đang giải thích với Tân Trạm.